intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Hỏa long thần kiếm - Phần 24

Chia sẻ: Tran Minh Thang | Ngày: | Loại File: DOC | Số trang:6

77
lượt xem
6
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Đòn vừa thành công thì tám nàng tỳ nữ tức khắc bủa ngược qua một chiếc vòng tròn, bao vây mười một tên Cẩm y thị vệ trở lại. Bọn Vô Hồn tông lúc bấy giờ đứng ngoài thị chiến, thấy đồng bọn lâm nguy nhưng vẫn điềm nhiên, không một ai ra tay tiếp cứu. Bọn họ thảy đều giương mắt trừng trừng nhìn vào Bát Quái trận đồ, dường như đang mưu toan một việc gì bí hiểm.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Hỏa long thần kiếm - Phần 24

  1. Phần 24 Đòn vừa thành công thì tám nàng tỳ nữ tức khắc bủa ngược qua một chiếc vòng tròn, bao vây mười một tên Cẩm y thị vệ trở lại. Bọn Vô Hồn tông lúc bấy giờ đứng ngoài thị chiến, thấy đồng bọn lâm nguy nhưng vẫn điềm nhiên, không một ai ra tay tiếp cứu. Bọn họ thảy đều giương mắt trừng trừng nhìn vào Bát Quái trận đồ, dường như đang mưu toan một việc gì bí hiểm. Vòng vây càng ngày càng xiết chặt, áp lực càng lúc càng gia tăng dữ dội. Bọn Cẩm y thị vệ chống trả một cách thật là khó khăn cực nhọc. Phen này, tám nàng tỳ nữ dường như không muốn cấp công háo thắng nữa, mà dùng chiến thuật thật là hòa hoãn, cố tình muốn nhồi cho đối phương thấm mệt. Mười một tên Cẩm y thị vệ như một bầy cá nằm trong chiếc rọ, cố sức vùng vẫy mà không sao thoát ra cho được. Trong lúc họ đang hoang mang thảng thốt, bất thình lình nàng nữ tỳ dẫn đầu nạt lên một tiếng lóng ra hiệu. Hiệu lệnh vừa ban ra, năm nàng tỳ nữ đứng trên các cửa Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn bất thình lình thoát ly thế trận, kết hợp với nhau như một đường tên cắt mạnh đối phương ra làm hai khối. Ba nàng đứng trên cửa Khảm, Càn và Đoài thì đối địch với sáu tên Cẩm y thị vệ, cứ lấy một mà chọi hai để cầm chân bọn họ. Trong lúc đó thì bên khối kia, năm nàng tỳ nữ một chọi một với năm tên thị vệ, đấu chiến tưng bừng. Bọn tỳ nữ mặc dầu là hạng quần thoa, nhưng ngày thường cố công luyện tập, lại thuộc làu về Bát Quái trận đồ nên nhất công nhất cự thảy đều có quy củ hẳn hoi nên năm nàng đã nắm phần chủ động. Đường Luân kinh tâm táng đởm, thì ra họ đã từ Bát Quái trận đồ mà đổi sang thành Ngũ Thủ Mai Hoa, thế trận thật là kỳ diệu. Năm nàng liễu yếu đào tơ, mặc dầu nội lực không đặng dẽo dai bằng đối phương nhưng nhờ Ngũ Thủ Mai Hoa trận phối hợp cực kỳ khéo léo nên làm cho đối phương điên đầu. Độ chừng tàn nửa nén hương thì đòn cân lực lượng đã nghiêng hẳn về phe tỳ nữ. Lại một mật lệnh nữa ban ra, bốn nàng đứng trên bốn cửa Càn, Chấn, Tốn và Ly lại kết hợp với nhau thành Tứ trụ, vậy hai tên thị vệ. Còn nàng đứng bên cửa Khôn thì một mình đối địch với ba gã đấu lưng vậy mà nhờ một thế võ thần kỳ, nàng đã cản chân ba tên này lại. Trong lúc đó thì hai tên thị vệ kia lọt vào thế trận Tứ trụ chỉ trong một cái nháy mắt là bị bốn nàng ấy điểm nhằm huyệt Khai Nguyên rũ người ra giẫy đành đạch trên mặt đất. Vừa giải quyết được hai tên đối thủ thì như họ đã thuộc lòng từ hồi nào, tám nàng ấy đồng nhất loạt thối lui tám bước, làm thành một cái vòng tròn lưa thưa mà vây chín tên còn lại. Cứ dùng lối chiến thuật tiêu hao mà tám nàng tiêu diệt lần lần hết bọn Cẩm y thị vệ. Cuối cùng chỉ còn có ba tên công lực khá cao nên còn kháng cự một cách bất đắc dĩ mà thôi. Bầu không khí sôi động giữa chiến trường bấy giờ dịu lại, dường như bọn tỳ nữ muốn cố tình nghỉ ngơi để lấy lại sức khỏe ngõ hầu tung ra một đòn quyết liệt cuối cùng để tiêu diệt đối phương.
  2. Dùng Xa Luân Thuật Chúng Tỳ Nữ Ác Chiến Vô Hồn Tông Thật không ngoài sự ước đoán, tàn thêm nửa nén hương nữa thì thời cơ đã đến. Sáu nàng tỳ nữ cắt hai người thị vệ ra làm một khối, quyết dùng cái thế nhiều người để đè bẹp đối phương. Thế trận vừa tan vừa hợp trong nháy mắt Đường Luân đã thấy ba tên Thị vệ này khó lòng thoát khỏi tử thần, bỗng nhiên một tiếng nạt vang lên, ba bề bốn bên vô số những chiếc bóng trắng nhảy vèo ra tham gia chiến đấu. Ba tên thị vệ còn lại, có một tên vừa trúng đòn ngã gục thì bọn Vô Hồn tông đã xáp đến sát nách rồi. Vậy mà Bát Quái trận đồ đang tập trung sức mạnh tấn công vào bên trong bấy giờ lại tỏa sức mạnh ra ngoài để kháng cự với bọn người áo trắng. Tám người tỳ nữ này đứng thành một thế trận, vuông không vuông, tròn không ra tròn, tam giác không ra tam giác, nhưng kết với nhau cực kỳ bí hiểm. Bọn Vô Hồn tông thấy vậy chưa dám vội xông vào, chỉ đứng rời phía ngoài mà khán trận. Đường Luân từ trên cao nhìn xuống thấy giữa trận là hai tên thị vệ râu tóc bơ phờ, hơi thở phều phào nặng nhọc. Vòng vây kế đó là tám nàng tỳ nữ, còn vòng vây phía bên ngoài thì của bọn Vô Hồn tông, đang chiếm cái thế tái bao vây kẻ địch. Cả ba khối này bây giờ đứng im lìm không cục cựa, giương mắt trừng trừng nhìn về đối phương. Đường Luân cảm thấy trong cái im lặng đó có ngầm chứa đựng một sự đột biến kinh thiên. Chính vào lúc đó thì cặp Bích Cơ Ma Nữ với Thường Phong Lâm đang đấu chiến tưng bừng với nhau ở cuối sân. Nghe một tiếng nạt vang lên, Đường Luân liếc mắt nhìn lại, đúng vào lúc Bích Cơ Ma Nữ đang nằm trong cái thế nghìn cân treo sợi tóc. Không kịp suy nghĩ lôi thôi, Đường Luân thò tay lên mái ngói bẻ lấy một mảnh nhỏ dồn sức mạnh vào cánh tay, định ném vù ra. Bỗng bên tai vang lên một chuỗi cười hềnh hệch, lão già Trần Như Phong đã tung ra ám khí cứu nguy cho Bích Cơ Ma Nữ. Một đạo hào quang lóe ngang trước mặt Đường Luân, nhưng miếng ngói trong tay chàng cũng ném vù ra nhanh như cắt. Khá khen cho Đường Luân kể từ ngày uống nhằm thuốc Bá Vương đảnh, khí lực mạnh mẻ hơn xưa rất nhiều. Mảnh ngói vụn của chàng đi sau mà tới trước. Đúng vào lúc móng vuốt của Thường Phong Lâm sắp sửa chạm vào lồng ngực đồ sộ của Bích Cơ thì huyệt Khúc Trì của lão nhói lên một cái, cánh tay tê dại không còn điều khiển được nữa. Chưa kịp định thần thì ngọn phi tiêu của Trần Như Phong đi sau lại cắm phập vào cánh tay bên kia, làm cho Thường Phong Lâm toát mồ hôi trán. Lợi dụng một giây phút chậm trễ đó, Bích Cơ Ma Nữ đã dồn hết sức mạnh toàn thân của mình vào hai mũi võ hài, tung lên hai cước liên hoàn vào đan điền của Thường Phong Lâm.
  3. Lưỡng đầu thọ địch, Thường Phong Lâm rú lên một tiếng bắn ra xa hai trượng rơi phịch trên mặt đất. Lão trúng đòn chắc nặng lắm nên nằm yên không cục cựa gì nữa. Bích Cơ Ma Nữ không thèm đếm xỉa gì đến lão, ngoảnh đầu nhìn sang Bát Quái trận đồ thái độ vô cùng bình thản nhưng trong tâm thật lấy làm kinh dị, không biết kẻ nào khuất mặt đã ra tay cứu mình? Chắc chắn không phải là phụ thân vì rằng phụ thân không bao giờ dùng phi tiêu làm ám khí. Thấy hai bên đang cùng nhau hằm hè, Bích Cơ tuy ngoài mặt để tâm vào đó nhưng tinh thần luôn luôn lắng nghe động tĩnh chung quanh. Một bầu không khí nặng nề bao trùm lấy Ma Quân viện. Đếm nhẩm thực lực của đối phương, bên Vô Hồn tông non ba mươi người ra mặt, nhưng không biết còn bao nhiêu nữa đang lẩn quẩn đâu đây. Thình lình bên phái Vô Hồn tông có một kẻ dẫn đầu hô ám hiệu, trong chớp mắt toàn thể bọn Vô Hồn tông rần rần dấy động, nhất loạt tấn công. Hai tên thị vệ còn sống sót nãy giờ đã lấy lại sức khỏe, chỉ chờ có cơ hội nghìn năm một thuở này, vội vàng luồn mình qua kẻ hở giữa lúc Bát Quái trận đồ đang ứng chiến với bên ngoài. Nhờ vậy mà hai con cá đã lọt rọ này thoát ra khỏi vòng vây, đứng dựa lưng vào tường thở ồ ồ, không buồn biết đến Thường Phong Lâm đang im lìm nằm ở góc sân. Vừa xáp trận là bọn Vô Hồn tông tấn công dữ dội, Đường Luân giật mình kinh hãi thì ra bọn nữ tỳ có trận thò bọn Vô Hồn tông cũng có trận. Nếu không ngần ấy người làm sao mà tiến thoái thật là qui cũ, hàng lối rõ ràng, lâm đại trận mà không loạn. Chỉ so nhau vài hiệp, thì Đường Luân đã thấy bên phe tỳ nữ lâm vào thế nguy nên trong lòng bồi hồi lo lắng. Liếc xem thái độ của Bích Cơ Ma Nữ, bỗng bắt gặp nàng vừa giơ hai bàn tay trắng muốt ra vỗ mạnh bốn tiếng. Cánh cửa hông ăn sâu vào Ma Quân viện thình lình mở toát hoát ra, rồi từ trong cánh cửa đen ngòm ấy lũ lượt tuôn ra không biết bao nhiêu là tỳ nữ. Bọn này thảy đều vận toàn đồng phục bằng lối võ y bó sát vào thân hình vô cùng gọn ghẽ. Vũ khí trên tay họ không phải là cán lồng đèn nữa mà trên tay mỗi người đều việc vẩy một ngọn roi làm bằng cành liễu, trông chừng mềm mại lắm. Lại có một điều là bên lưng mỗi nàng đều giắt một thanh trường kiếm nhỏ mà dài, rất xứng tay với khổ người mảnh mai của họ. Đường Luân trong một đêm nay mục kích không biết bao nhiêu việc lạ, nhưng không có việc nào kích thích chàng mạnh mẽ cho bằng khí thế của bọn tỳ nữ này. Trông họ đều là những người mảnh khảnh, nhưng hàng ngũ chỉnh tề, sắc mặt nghiêm trang, vừa ra khỏi cửa viện thì bày khai trận thế, tái bao vây bọn Vô Hồn tông thêm một lớp nữa. Sau khi vòng vây đã chặt chẽ rồi, Đường Luân đếm phỏng thấy số tỳ nữ có đến sáu mươi người, và chia nhau đứng thành một Bát Quái trận đồ khổng lồ. Đường Luân thở phào, vỡ lẽ ra rằng số cung nữ mới đến là sáu mươi tư người, cứ mỗi tám người kết thành một trận nhỏ, tám trận nhỏ đó kết thành một cái trận lớn, khí thế trông thật là kinh tâm. Xuyên qua bóng tối, Đường Luân trông thấy trên vành môi mọng đỏ của Bích Cơ
  4. thoáng hiện một nụ cười đắc chí. Còn đương vui lây với nụ cười duyên dáng của người đẹp, thình lình nét cười vụt tắt, và Bích Cơ Ma Nữ thét lên : - Khai trận! Lệnh truyền chưa dứt thì sáu mươi bốn nàng tỳ nữ thảy đều xuất thủ một lượt, cành liễu thiết tha mềm mại trên tay các nàng vung ra vèo vèo trong gió. Vòng vây bên ngoài vừa đại tứ tấn công thì tám nàng tỳ nữ ở bên trong tức tốc phối hợp, tạo thành cái thế Ngoại kích nội công, làm cho bọn Vô Hồn tông phải lọt vào tình trạng tiền hậu thọ địch. Đường Luân thở dài, thầm phục cho Liên Hải Thiên đã dày công uốn nắn, luyện tập bọn tỳ nữ thật là tinh vi thuần thục, ngót bảy mươi người tấn công ăn rập vào nhau, từ trên cao nhìn xuống, thấy trăm người như một, cử động nhịp nhàng, vô cùng ngoạn mục, công thì mạnh mẽ, thủ lại kín đáo, làm cho bọn Vô Hồn tông tay chân bấn loạn. Nhưng sau giây phút lấy lại trầm tĩnh, người dẫn đầu bọn Vô Hồn tông hô to mấy khẩu lệnh, tức thì toàn thể những người áo trắng lao xao động đậy, bày thành thế trận Tam Giác Kim Chuyên, để kháng cự với thế trận khổng lồ Bát Quái. Đường Luân trông xuống thấy giữa cái Bát Quái trận đồ do ngót trăm nàng tỳ nữ kết lại kia bao vây chặt chẽ một cái hình tam giác màu trắng. Cái hình tam giác này, khi thì biến thành vòng tròn, để liên kết lực lượng chọi lại áp lực bên ngoài khi thì bất thình lình đổi sang ngôi sao năm góc, những đường góc bén nhọn kia được dồn sức mạnh vào đó để phá vỡ trùng vây. Thật là biến hóa thiên hình vạn trạng, lại trong cái hình tam giác màu trắng nọ vây khổn tám chiếc lồng đèn, ánh sáng thấp thoáng khi mờ khi tỏ. Đôi bên công cự cùng nhau khá lâu, độ chừng đối phương đã mệt nhoài, Bích Cơ Ma Nữ lại lanh lãnh ban truyền khẩu lệnh. Lệnh vừa truyền ra, Bát Quái trận khổng lồ tức khắc di chuyển theo khuôn phép, cắt mạnh khối Vô Hồn tông ra làm hai, muốn dùng chiến lược tiêu hao ban nãy để làm cho hao mòn thực lực đối phương. Khá khen cho sự biến hóa khôn lường của Bát Quái trận, chỉ trong vòng tàn một nén hương, thì bọn Vô Hồn tông đã có nhiều người tử trận. Thể xác của họ nằm la liệt trên mặt đất. Phần còn lại hết lòng tử chiến, khí thế càng lúc càng hăng say. Tám nàng tỳ nữ bị kẹt trong vòng vây trong cùng lúc bấy giờ cũng lại cử phản công, quyết chộp lấy cơ hội để thoát vòng vây nguy khốn. Tình thế càng lúc càng găng, nhưng ưu thế lần lần đã thấy ngã về phe tỳ nữ. Dằng công cầm cự với nhau trong cái thế hỗn chiến đó thêm chừng nửa tiếng đồng hồ nữa, thấy thời cơ đã đến, Bích Cơ Ma Nữ lại ban truyền hiệu lệnh. Lạ lùng và ngoạn mục thay, lệnh của Bích Cơ vừa dứt, trăm người như một, tức khắc sang cành liễu trong tay mặt qua tay trái để rồi tay mặt tuốt gươm tấn công dữ dội. Ban nãy, họ chỉ dùng có một nhành liễu thướt tha mềm mại mà nhờ cái thế liên hoàn chặt chẽ, phối hợp cùng nhau một cách thâm sâu huyền bí, nên khí thế thật là mạnh bạo. Những ngọn liễu kia cứ chực tấn công vào những yếu huyệt của đối phương, làm cho kẻ non tay thảy đều trúng đòn mà chết. Bây giờ đây, bất thình lình họ dùng cứng thay cho mềm, chiến lược hoàn toàn biến đổi.
  5. Ban nãy mềm mại bao nhiêu thì bây giờ ồ ạt bấy nhiêu. Bọn Vô Hồn tông vì không ngờ trước nên binh khí trong tay không được thống nhất. Có người lại ỷ tài, chỉ dùng hai bàn tay trắng, bây giờ thế trận biến chuyển bất ngờ, thật lâm vào vòng nguy biến. Giáp chiếc với nhau thêm một lần nữa, bọn Vô Hồn tông hao mòn thực lực càng nhiều. Trong cơn nguy biến, bỗng có một tiếng lóng ban ra, Đường Luân đang khấp khởi mừng thầm, cho rằng bên Hải Ma phen này chắc là thắng trận. Nào ngờ một tiếng nổ chát chúa vang lên, cắt đứt giòng tư tưởng của chàng. Một làn khói trắng bay ra mờ mịt, trong chớp mắt cò gần phân nửa nữ tỳ ngửi nhằm hơi trắng đó mà buông kiếm ngã gục nơi giữa trận. Thường Phong Lâm nãy giờ nằm im lìm làm cho người ta ngỡ rằng hắn đã trúng thương mà chết. Nào ngờ bây giờ bỗng nhiên vùng dậy, chạy trối chết về phía trên gió để tránh làn hơi độc. Chiến trường ồn ào vỡ lở, ai cũng tranh nhau tránh hơi độc, chỉ có bọn Vô Hồn tông vì có sẵn thuốc ngừa nên vẫn xông xáo trong vòng hơi độc mà sát phạt luôn tay. Đang cơn hỗn loạn bỗng nhiên có hai tiếng thét vang trời nổi dậy. Thường Phong Lâm đang trốn trong xó tường, giựt mình nhìn thấy hai đầu tường Đông và Tây đồng lượt có hai gã thanh niên xuất hiện. Người đứng trên đầu tường phía Đông mặc một chiếc áo bào màu vàng, vẻ mặt thật là xa lạ. Người này thét lên một tiếng nữa, bay mình tạo thành một đường vòng cầu rơi vào giữa trận, thanh trường kiếm trong tay hắn lồng lộn như rồng thiêng ra biển, sát phạt tưng bừng. Thường Phong Lâm hậm hực : - Thằng này muốn tìm chỗ chết. Ngẩng đầu lên nhìn sang đầu tường phía Đông thấy gã thiếu niên đứng trên đó phong tư nho nhã, cặp mắt sáng như gương, miệng mồm xin xắn, trong tay cầm một thanh bảo kiếm sáng ngời ánh kiếm tỏa ra một làn hào quang rực rỡ, lấp lánh giữa nền trời khuya. Thường Phong Lâm bất giác biến sắc, thì ra người ấy chẳng phải ai xa lạ, chính là Đường Luân đó. Đường Luân ngang nhiên đứng trên đầu tường, tay cầm Hỏa Long thần kiếm, lưỡi uốn theo phép Xuân Lôi, khí tụ đan điền, nạt lên sang sảng : - Người trong Vô Hồn tông! Hãy nghe lệnh của Vô Hồn điệu. Ngót trăm người đang đấu chiến tưng bừng, vậy mà câu nói của Đường Luân vừa ban ra, âm ba chấn động làm cho cả thảy dừng tay lại. Ngót trăm cặp mặt đổ dồn về phía Đường Luân. Đường Luân cũng đảo mắt nhìn xuống, bắt gặp trong đám hỗn độn đó, có cặp mắt lóng la lóng lánh đang nhìn mình không chớp. Đó là cặp mắt của Bích Cơ Ma Nữ, cặp mắt đẹp vô song, trong và sáng, ánh mắt của nàng dường như thầm cảm kích Đường Luân đã kịp thời xuất hiện trong giây phút khốn cùng. Lúc bấy giờ hơi độc đã tản mát vào không khí, những người chưa nhiễm độc vẫn còn tỉnh táo. Đường Luân sợ cặp mắt mê hồn của Bích Cơ làm mất đi dũng khí của mình nên vội
  6. nhìn sang chỗ khác.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2