intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Hoa Nip - Café đêm

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:2

74
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Cô phục vụ trong một quán café mà dạo gần đây tôi thường lui tới. Cô xinh hơn tất thảy ở đấy. Làm việc ở một nơi khá phong cách và được ăn bận trong những bộ đồng phục trang nhã khiến cho nét duyên thầm trong một cô gái đôi mươi càng thêm phần yêu kiều huyền bí. Ít ra là trong mắt tôi, vì tôi là khách mới, và vẫn vì thế, cô cũng còn rất mới. Thỉnh thoảng tôi bắt gặp ánh mắt đầy tò mò của cô khi tôi đang rít cạn điếu thuốc. Tôi thì...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Hoa Nip - Café đêm

  1. Hoa Nip - Café đêm TRUYỆN NGẮN CỦA HOA NIP Cô phục vụ trong một quán café mà dạo gần đây tôi thường lui tới. Cô xinh hơn tất thảy ở đấy. Làm việc ở một nơi khá phong cách và được ăn bận trong những bộ đồng phục trang nhã khiến cho nét duyên thầm trong một cô gái đôi mươi càng thêm phần yêu kiều huyền bí. Ít ra là trong mắt tôi, vì tôi là khách mới, và vẫn vì thế, cô cũng còn rất mới. Thỉnh thoảng tôi bắt gặp ánh mắt đầy tò mò của cô khi tôi đang rít cạn điếu thuốc. Tôi thì chả dại gì nhìn cô bằng ánh mắt tò mò, vì như thế, cô hẳn sẽ biết là tôi đang để ý cô, và biết đâu cô sẽ ra bộ khinh khỉnh và nghĩ về tôi như một gã Sở Khanh chuyên đi tán tỉnh lừa phỉnh mấy em tiếp viên hàng xá. Bởi vậy tôi cứ việc thản nhiên mà nhìn thôi. Lúc cô đi, đôi mông cô nhảy múa xung đột hữu tả theo nhịp gõ guốc. Thằng cha nào trong quán café này cũng nhìn theo khi cô bưng khay nước lướt qua. Tôi cũng như bao thằng đàn ông khác. Chỉ có điều có vẻ như tôi trẻ hơn họ và vì thế cũng có vẻ vừa đôi phải vế với cô hơn. Thi thoảng khi có khách thư thả ra về, tôi liếc nhìn thời gian đang trôi trong chiếc đồng hồ quả lắc to kềnh đặt bên trong quán. Đêm nay, cũng đã muộn, có vẻ như là lần cuối khi cô vừa dời khỏi chỗ tôi thì tôi giọng nhẹ nhàng trách móc cô, “Em làm anh ướt hết quần rồi nè!” Cô mỉm cười đầy tiềm ẩn mà nhẹ nhàng ngỏ ý xin lỗi. Dĩ nhiên tôi nghĩ, lỗi phải gì đâu với những chuyện tầm phào đó. Có thể do vô tình mà đàn bà làm ướt quần đàn ông thế thôi. Ai có thể đang tâm mà trách cứ một cô gái đã rất dịu dàng với mình đến thế. Nhưng bệnh nghề nghiệp cứ khiến cô luôn miệng “xin lỗi” cả khi cô chả mắc lỗi gì. Bạn còn nghĩ được gì khác nữa khi một cô gái xinh tươi như thiên thần mỉm cười với bạn ngay khi bạn than phiền rằng chính cô ta làm cho quần bạn ướt nhẹp.
  2. Ở xứ này trước nay, chả bao giờ một người đàn ông nói với một người đàn bà những chuyện đại loại như “ướt quần” mà dễ dàng như bây giờ. Phụ nữ họ hiểu cả. Chả ngại ngùng chi nữa. Có khi họ còn cười mỉm với mình ấy chứ. Đúng thế thật. Trên các báo chí, truyện ngắn tuần nào mà không nhắc đến “chuyện làm tình” nhẹ như tơ, dễ như bỡn. Nó ăn vào tiềm thức của bọn nhà văn lớp sau này rồi, sâu đến độ mới đây người ta còn nghĩ đưa nó vào câu chuyện như một món trang sức hợp mốt, mà đến nay thì nó đương nhiên hiện hữu trong câu chữ của họ, thực như cây trong công viên vậy. Mếu cười gì thì cũng nên chấp nhận một thực tế khi một quá khứ - của nó hay thậm chí không phải của nó - đang dần bị đẩy ra xa hơn. Trong khi Thực tại như là điểm giữa của một quỹ đạo dây cung, thì Quá khứ lại chính là quả lắc đang giao động qua lại cái điểm giữa trên đường đi của nó, mà Tương lai là phần tiệm cận điểm mút ở hai đầu biên độ. Khi Quá khứ bị đẩy ra xa Thực tại thì cũng là lúc Tương lai được khai phá. Nhưng như một quả lắc, khi càng bị đẩy ra xa thì trên hành trình trở về, Quá khứ sẽ dội về phía Thực tại càng mạnh mẽ hơn. Vì thế cái va chạm vô hình giữa Quá khứ với Thực tại sẽ khốc liệt hơn, dữ dội hơn. Nghĩ nhiều được ích gì, khi đêm lại sắp sửa về khuya trong làn gió nhè nhẹ hương thơm. Một bông sen cô đơn khép cánh giữa những lá sen trong chum nước sau chiếc bàn, làm khung cảnh cho một đêm nữa sắp sửa trôi qua. Tôi uống nốt ly trà đá cuối cùng mà vừa rồi thiên thần mới châm thêm. Ly trà đá thứ tư của đêm nay. Đứng thẳng người khỏi ghế và cười nốt nụ cười trong ngày, tất nhiên là cười với thiên thần, tôi thủng thẳng ra về. Đừng hỏi vì sao tôi cứ thế mà cong đít ra về nhé, vì tôi tính tiền nửa giờ trước rồi. Một đêm trong những đêm của một đời người vẫn qua đi như thế. Chỗ ướt trên quần tôi mà khi nãy thiên thần làm dây nước ra lúc châm trà giờ vẫn còn âm ẩm. Và thể nào thì những ngọn gió đêm trên đường về cũng thổi khô cái chỗ ướt này mau thôi.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2