Hoa S trng Trn Thùy Mai
Tôi là cô giáo, còn Stéphano là... h
c sinh. M
t h
c sinh v
a
lười va bướng bỉnh, có đôi mắt sâu thẳmu xanh nước bin.
Lần đầu đến dy, tôi b ng đôi mt y luôn to ra th ánh
sáng mơ mộng như thường thy trên khuôn mt nhng nam
thn trong tranh thi Phục Hưng.
Ngôi bit th mà Nguyt Cm, bn tôi, cho Stéphano thuê là
mt ngôi nhà kiểu a, trước hoa viên có mt pho tượng thiếu n Huế nn rt
vng v. Cầm kng nói được tiếng Pháp, nó nh tôi gii thích vi Stéphano:
"Ngày a, ông nội Cmu mt tiểu thư hoa khôi kinh thành. Không lấy
được cô y, ông t tay nặn pho tượng này đ suốt đời tưởng nh". Mt pho
tượng tm thường, nh mt s tích nh, bng đẹp lên, bí n và quyến rũ.
Stéphano bo: "Vi người đời nay, chng có gì có th là suốt đời. Nhng ch
ấy đã thuc v c tích". V sau, mi lần đến dy học, tôi thường tránh qua li
đin phải. "Ti sao?" - Stéphano HI. TÔI NGP NGỪNG: "PHO TƯỢ
NG
ĐÃ ĐỨNG ĐÓ QUÁ LÂU. Ở PHƯƠNG §ÔNG, NGƯỜI TA tin nhng vt
vô tri sau thi gian lâu dài s trn có linh hn. Tôi c thy cô y nhìn theo
tôi".
Ngôi nhà c xưa được trang bn trong với đủ tin nghi hiện đại, nhưng
Stéphano không tch giam mình trong phòng. Nguyt Cm bo tôi: "Ba cô
giáo đến ri mà đều chào thua". Thế mà tôi đã dạy Stéphano hơn năm trời.
Cm tròn mt lên khi nghe Stéphano nói nhng câu tiếng Vit khá rõ ràng:
"Chào cô.có kho không? m nay là ngày rm.có đi lên chùa?". Bí
quyết dy hc của tôi khá đơn giản: Biến nhng bui hc thành nhng cuộc đi
do ngoài tri. Stéphano hào hng bảo: "Như Như à, NGƯỜI TA THƯỜNG
BO NU MỘT NGƯỜI Ý KHÔNG PHI LÀ NGH SĨ THÌ S LÀ MT
NHÀ ĐI BIỂN. CÓ li thuộc nhóm sau, luôn luôn thích phiêu lưu". Tôi nói
vi anh rng tôi đã biết máu vin du ca dân tc anh t khi còn là mt cô bé,
qua câu chuyn truyn k v Máccô Pôlô, con người đã chc thng bc n
n ngăn cách phương Tây và pơng Ðông vào thế k mười ba. "Này N
Như, trước đây tôi cứ tưởng Máccô ch đơn giản đi tìm s giàu có. Còn gi
là anh ta đ
ã b
s
huy
n
o c
a phương
Ðông thu hút".
- Thế nhưng cuối cùng ông y cũng rời Trung Hoa, trên mt con thuyn.
- Như Như, ôngy tht hạnh phúc, đã ra đi cùng một nàng công chúa.
Tôi mỉm cười vì s gian ln ca Stéphano. Thc ra, nàng công chúa không
phinh cho Máccô vì ông ch được đưa nàng đến x Tibet, nơi nàng sẽ tr
thành hoàng hu. "Chàng Máccô ca chúng tôi tht ngc - Stéphano liếc nhìn
tôi rt ý nh - nếu tôi cùng nàng đi chung một con thuyn, tôi chng bao gi
chịu đưa nàng vào tay k khác". Tôi đỏ mt, lúc y Stéphano đang cùng tôi
ngi tn mt con thuyn ngược sông Hương...
KHÔNG AI NG MỘT NGƯỜI Ý MI HC TING VIT VÀ MT
NGƯỜI VIT KHÔNG BIT TING Ý có th nói vi nhau vô vàn chuyn
trên thế gian như thế. Tiếng Pháp vi tôi cũng như với Stéphano, đều là ngoi
ng. Trên cây cu vay n ấy, chúng i đã đi với nhau mt chng tht dài...
Lúc y tôi vẫn chưa nhận ra, mt chặng đường ythi bng c cuộc đời.
Chiu th by, ngh dy hc, nghĩa là ngh dạo chơi. Tôi đến gp các bn gái
tôi câu lc b khiêu vũ nữ. Ðãnhiu lần Stéphano ghé qua đây tìm i,
anh ngc nhiên thy tng đôi nữ ôm nhau nhy Tango: "Có phải đây là một t
điểm của người đồng tính luyến ái nữ?". Tôi nín cười gii thích rng không
phi thế, thành ph này, đấy là mt sinh hot giải trí được xem là thanh
khiết. Hôm ấy, tôi đi slow với Ngọc Sương. Sương nói thầm: "Mi điên sao?
Cp kè vi thằng Tây đó cả năm trời, thiên h đều biết. Sau này hn sng v
Tây, mi khó mà kiếm chng được cái thành ph ni". Tôi ngẩn người. Sương
hơn tôi ba tuổi, người đầy đặn sung mãn, nước da ngăm ngăm hồng, là v mt
viên chc có c trong tỉnh. Tính Sương dịu dàng, ít nói nhưng lời nói như kim
châm huyt. Nguyt Cm tbô: "Bà còn solo nhưng bọn này có chng.
My ông chng mà thy Stéphano lui ti t bn này hết ch vui ci.
m nay không hc, sao hn cũng theo Ntới đây?" Tôi sực nh ra, chng
biết t c nào Stéphano đã t giành ly i nhim v đưa đón và che chởi.
Có ln, cha tôi đã nói bóng gió khi ngi trong hiên nhà nhìn ra vườn, tay cm
qut ch vào cái am nh nht, thp nht trong s bn cái am th bn bà cô đời
trước. "Ðó là am cô Sáu, đi lấy chng được mt m thì nhà chng cho gánh
con heo luc ct tai qua làm l nh h. Cha và anh phi sang t ti lãnh con v.
Bà ch
ế
t già, không l
y đư
c ai n
a. Cái am th
bà vì th
ế
ph
i xây nh
hơn,
thấp hơn am ca những bà cô đồng trinh". Heo nh h b ct tai nghĩa là cô dâu
không còn trinh tiết khi v nhà chng. Tôi cười bảo ba: "Ba yên tâm đi, ông
Stéphano rất đứng đắn vi con".
Thc ra Stéphano nhiu ln bảo tôi "Trong yêu đương chẳng có là không
đứng đắn". Nhưng tôi sợ. Ni s nm trong bản năng tự v ca n gii.
Ðêm rm tháng tư, ngồi trên thuyn, tôi th xungng chiếc đèn hoa màu
xanh lc. Stéphano bo: "Emthy màu xanh lc trên sông tht lnh và
bun không? Tôi sm cho m lên". Anh th mt chiếc đèn màu đỏ, hai
chiếc đèn hoa tựa vào nhau trôi trên sông đêm. Stéphano cầm tay tôi lên hôn,
ri anh ôm cht tôi vì thyi run và sp khóc. "Stéphano, bao gi anh đi?".
"Tháng tám. Như Như, tôi không muốn đi mt mình. Em hãy tr lời tôi đi!".
Qu xăm tôi xin được chùa Ba Ðn là qu xăm tốt. Stéphano rt tch xem
tôi xin xăm, anh bảo khuôn mt tôi vi đôi mt nhm nghin đầy v sùng tín
thanh khiết. Li qu là một câu thơ, khá trong trẻo nên không cn dch ra,
Stéphano cũng hiểu. "Tri xanh trăng tỏ rng, soi sáng việc đêm khuya". "Thế
nghĩa là thế nào? - Stéphano hi - Ti sao khi mình đang cần li ch dn, mà
thn thánh li kng chu nói rõ hơn?". V sư già giải thích rng li qu thế
này là rt rõ ràng: Tri quang mây tnh là đim lành, đêm lẽ ra ti mà li ng
là vận may, trăng tròn khôngmây che ýi s mãn nguyn. Rút được
qu này, thí ch mong gì trong lòng cũng thành. Stéphano cung kính chào t
biệt, khi ra đến cng chùa anh ghé tai tôi: "Dù cho qukhông tt thì anh
cũng bắt Như xin lui xin tới cho đến khi nó tt". Tôi bật cười... Chiu hôm y,
rt hnh phúc, tôi nhn li cu hôn của nhà đi biển.
Ðó là ln cui cùng tôi đi xin xăm, bởi chng bao lâu tôi nhn ra chính vì s
bí
n trong li thơ mà bất lun gii thích thếo, các qu xăm luôn luôn đúng.
Rm tháng sáu, Nguyt Cm r tôi đi mua hoa. Tôi phân vân giữa ch muôn
màu: Rm tháng tư tôi đã cm hoa sen cho Stéphano, rm tháng năm hoa
hoàng anh lm tm vàng. Gi tôi mun m mt th hoa khác ca mùa hè nhi
t
đới. N sc nh ra, Cm đưa cho tôi một miếng giy thơm quấn đầy nhng
sợi tóc đen dài. "Sáng nay do người làm dn phòng, thấy tóc mi ơng đầy
gi Stéphano, ta phi nhanh tay thu ly. Tụi ngườim nhiu chuyn lm,
đ
ng đ
chúng bi
ế
t". Tôi tái m
t, bàng hoàng m
t lúc m
i
p úng: "Oan th
Kính. Tao chưa h bước chân vào phòng Stéphano".
Ðêm, trăngng in hình nhng cành s khng khiu chn vn trên li đi trong
vườn. Tôi hái hoa bng dao, m sng ròng nh xuống như sữa. Trng mut
và thơm ngọt ngào, nhngng s ngậm sương hơi khép lại. Cha tôi lo lng
thyi mc áo i. "Ti ri, con đi đâu? Ði đêm mặc áo trng không nên, con
". Nhà Stéphano vng lng kng ai. Lần đầu tiên tôi đến ngồi dưới chân pho
tượng mà khôngn thy s. Cô gái và tôi nhìn NHAU. TÔI RUN RY,
DƯỜNG NHƯ CÔ GÁI NÀY BIT V STÉPHANO NHIỀU HƠN TÔI.
ÁNH MT CÔ BÉ SÁNG NI lo âu ma quái, khi bên tai tôi, vng tiếng xe
chm li, tiếng cánh cng st rít lên, chính anh đang trở v gia khuya...
Người đàn bà mc áo đen, trăng xuyên qua tấm khăn voan mỏng cho tôi thy
những đường nét thanh tú quen thuc. Hai chúng tôi nhìn nhau. Trăng sáng
lgia tri - có phi ánh trăng trong quẻ xăm bí ẩn? Tôi loá mắt. Trăng tn
áo tôi, trên nhngng s đang thơm ngát, trên những vũng sương trắ
ng trong
vườn. Nhng màu trng vi phn quang chói rc.i nhm mt, m mm, ch
kp lm bm khi cm thy Stéphano đang chạy đến bên mình: "Stéphano, em
đem cho anh hoa s trng". Nhngng hoa rơi thật du quanh mình tôi khi
tôi ngã xung trong vũng trăng...
Tháng chín nămy, tôi lánh mình trong nhà như người n tu. Cm đến thăm,
bo tôi tht ngốc khi để Stéphano ra đi mà không bắt hn làm đám cưới. Tôi
đắn đo mãi mi nói: "Nhng si tóc trên gi Stéphano không phi ca tao.
Tao đã gặp người đàn bà đó". Cm ng người: "Ai thế?". Tôi ngm ming.
Tháng sau, khi chng Ngọc Sương đột ngột lên ĐƯỜNG ĐI TU NGHIỆP
Ý MỘT NĂM, BỘ ÓC SC SO CA CM MI BẮT ĐU HOẠT động,
nó vn vo hỏi tôi đ điều. "Mt quá Cm ơi, để cho nước trôi qua cầu đi. Mi
mò như một con ma tnh l".
RẰM THÁNG TƯ NĂM SAU, CHỒNG NGỌC SƯƠNG TỪ Ý V, U
LM MỚI ĐẾN THĂM, nhằm lúc hai v chồng đứng giữa ngôi nhà đang đậ
p
ra xây li. Chng như hàm ơn s im lng ca tôi, Sương kéo ra một góc, th
th: "Nhng ln mình đến ngôi nhà đó chỉ có nghĩa như mt s cm ơn. Lẽ ra
Như không nên thế, vi đàn ông cần phi biết tha th". Tôi lắc đầu, thc ra tôi
không bao gi
ngh
ĩ r
ng Stéphano có l
i. Ch
có đi
u tôi nh
n
ra, Stéphano
một nhà đi biển thc th. Mi tình này vi anh là cuc vin du vào mt min
văn hoá lạ, trong khi vi tôi nó ging bu tri của người hành ơng lên núi
cao, mt là có tt cả, hai là bóng đêm vực thm. Ðy cũng là lúc tôi hiu
rng dù sng trên mt x s có b bin rt dài, tôi vn mang tp tính của cư
dân vùng núi. Trước khi ra đi, Stéphano bảo: "Sao em không lyi làm con
thuyn?". Tôi nhìn anh ln cuối, qua c mt, vn n nhn được nơi đôi mắ
t
xanh thm kia, chính chàng cui cùng cũng nhận ra s cưỡng li đầy vô thc
ca tôi.
S cưỡng li để không tan hoà trong bin ca cng, bin mà tôi yêu.
Chàng Máccô ca tôi t khi ra đi không gửi thư từ gì. Chng Ngọc Sương bảo
anh ta đã có dp đến thăm nhà ông Stéphano, một n nhà xinh xắn ngoi ô,
có pho tượng nh trên bãi c xanh. Khi hỏi đấy là tượng ca ai, ông Stéphano
bo: y là ký c ca tôi v một nàng công chúa. Tôi thường không tin
tưởng my ch "suốt đời", tuy nhiên, bao lâu còn có thể, pho tượng này s
nhc tôi nh v nhng giấc và nim ân hận mà tôi để li phương Ðông".