CÁCH HỌC NGOẠI NGỮ NHANH VÀ KHÔNG BAO GIỜ QUÊN<br />
Tác giả: Gabriel Wyner<br />
Thể loại: Kỹ năng, Kỹ năng làm việc<br />
Nhà xuất bản: NXB Khoa Học Xã Hội<br />
Ebook: Cuibap<br />
Nguồn text: Waka<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
Đôi lời tự bạch<br />
Xin chào, tôi là Gabriel Wyner.<br />
Tác giả của cuốn sách này và là người sáng lập trang web: https://fluentforever.com.<br />
Hơn 1,5 triệu người đã tìm đọc các tài liệu của tôi với mong muốn thành<br />
thạo ngoại ngữ và ghi nhớ mãi mãi. Bạn có thể đang tìm kiếm phương pháp học<br />
ngoại ngữ đầu tiên, hoặc cách thức hiệu quả hơn để học ngoại ngữ thứ ba hay<br />
thứ tư. Tôi hy vọng cuốn sách này sẽ cung cấp một bộ công cụ giúp bạn thực<br />
hiện bất cứ mục tiêu nào trong những mục tiêu này.<br />
CÂU CHUYỆN CỦA TÔI VÀ CON ĐƯỜNG PHÁT TRIỂN<br />
PHƯƠNG PHÁP HỌC NGOẠI NGỮ<br />
Như hầu hết mọi người, tôi đã học một ngoại ngữ ở trường phổ thông và<br />
rời khỏi trường với dăm ba kiến thức vụn vặt. Tôi băn khoăn tự hỏi: Mình đã<br />
học tập chăm chỉ với những thầy cô giỏi, vậy mình sai ở đâu? Và tôi có thể làm gì<br />
để đạt kết quả tốt hơn?<br />
Tôi là một ca sĩ opera, và bắt buộc phải hát được bằng tiếng Anh, Ý, Pháp,<br />
Đức, Nga (đôi khi là tiếng Séc, Tây Ban Nha, Hebrew, Latinh). Sau thất bại thời<br />
trung học, tôi đã tiến bộ trông thấy tại một trường đại học hẻo lánh vùng<br />
Vermont.<br />
Ở đó, vào mùa hè năm 2004, tôi đã ký giấy cam kết sử dụng tiếng Đức toàn<br />
phần trong bảy tuần. Vấn đề là tôi còn chưa biết một chữ bẻ đôi. Một vài người ở<br />
trình độ cao hơn đến gần tôi và làm quen:<br />
“Hallo!” Tôi nhìn họ chằm chằm một lúc, rồi đáp: “Hallo!” và thân ái siết<br />
tay. Đó là khởi đầu cho quá trình nghiện học ngoại ngữ tám năm của tôi (và còn<br />
tiếp diễn).<br />
Sau tiếng “Hallo” đó, tôi bắt tay vào thử thách thành thạo các ngoại ngữ.<br />
Tôi quay trở lại Vermont vào năm 2005 và đăng ký học tiếng Đức ở mức độ<br />
thành thạo. Tôi chuyển đến Áo học tiếp thạc sĩ và đã đến Perugia, Ý vào năm<br />
2008 học tiếng Ý. Tôi bắt đầu đọc sách, blog... để xác định phương pháp học<br />
ngoại ngữ nhanh hơn, và bất ngờ nhận ra: có vô số phương pháp học ngoại ngữ<br />
hiệu quả trên mạng, nhưng có vẻ chưa ai tập hợp, hệ thống lại với nhau.<br />
Trình độ các ngoại ngữ của tôi: tiếng Đức (C1), tiếng Pháp (C1), tiếng Nga<br />
(C1/B2), tiếng Ý (B2), tiếng Hungary (B2), tiếng Nhật (B1).<br />
Mục tiêu hiện tại: Đạt được trình độ C1 tiếng Nhật.<br />
Trích lời giới thiệu<br />
của tác giả trên trang cá nhân, https://fluent-forever.com<br />
<br />
Chương 1<br />
<br />
Lời giới thiệu: đâm, đâm, đâm.<br />
Nói với một người bằng ngôn ngữ người ấy hiểu, lời nói sẽ đi vào đầu anh ta.<br />
Nói với một người bằng ngôn ngữ của người đó, lời nói ấy sẽ chạm đến trái tim.<br />
— Nelson Mandela —<br />
Người Mỹ lần đầu đi du lịch nước ngoài thường bị sốc khi nhận ra rằng, bất<br />
chấp mọi tiến bộ đã đạt được trong 30 năm qua, nhiều nước vẫn từ chối tiếng Anh<br />
mà dùng tiếng mẹ đẻ.<br />
— Dave Barry —<br />
Học ngoại ngữ cũng là một môn thể thao. Một gã tham gia đội đấu kiếm ở<br />
trường chỉ để trốn lớp thể dục như tôi mà bàn về thể thao, vẻ cũng nực cười.<br />
Nhưng nói gì đi nữa, việc tấn công đối phương bằng vũ khí đầu nhọn và học<br />
ngoại ngữ có khá nhiều điểm tương đồng. Mục tiêu của bạn trong môn đấu kiếm<br />
là tự động “đâm” trúng đối thủ. Bạn bỏ công ghi nhớ tên vũ khí cùng cách chơi,<br />
luyện tập thuần thục từ dáng đứng, thế phòng thủ, thế phản công, thế bổ nhào.<br />
Cuối cùng, bạn vào cuộc, chờ đến thời khắc thăng hoa quên đi hết thảy: Bạn<br />
vung kiếm lên, gạt phăng đường kiếm đến, và đâm thẳng vào ngực đối phương.<br />
Ghi điểm!<br />
Bạn muốn lại gần người lạ, quên hết mọi quy tắc ngữ pháp và bất giác bật<br />
lời. Chuyện có vẻ xa vời bởi ngôn ngữ không hề đơn giản. Nhưng thật ra, chỗ<br />
“khó” không nằm ở bản thân ngôn ngữ bởi bất kể tay ngốc nghếch nào cũng có<br />
thể thành thạo thứ tiếng cha sinh mẹ đẻ từ khi còn nhỏ. “Khó” ở chỗ là chọn<br />
được cách học phù hợp giữa đời sống tất bật thường ngày.<br />
Là một ca sĩ opera, tôi cần phải học tiếng Đức, Ý, Pháp và Nga. Cuốn sách<br />
này được đúc kết từ những năm tháng học ngoại ngữ ấy. Phương pháp học của<br />
tôi là kết quả của nỗi ám ảnh liên tục cải tiến, tìm tòi, rồi cải tiến. Dần dà, bộ đồ<br />
nghề học ngoại ngữ của tôi đã trở thành cỗ máy trơn tru, biến khung giờ cố định<br />
mỗi ngày thành hiệu quả học tập rõ rệt và liên tục. Tôi hy vọng những điều mình<br />
chia sẻ sẽ đưa bạn đến với thế giới kỳ lạ của việc học ngoại ngữ. Bạn sẽ hiểu rõ hơn<br />
cách não bộ làm việc. Và bạn sẽ học được cách nói một ngôn ngữ khác.<br />
ĐIỂM BẮT ĐẦU<br />
Tôi nhớ mãi một khoảnh khắc ở Viên vào năm 2012. Khi ấy, tôi đang trở về<br />
nhà sau buổi diễn thì một đồng nghiệp người Nga bước tới. Trước giờ, chúng tôi<br />
vẫn chào hỏi xã giao nhau tiếng bằng tiếng Đức. Và rồi tôi bất ngờ thông báo<br />
bằng một câu tiếng Nga: “Cậu biết không, tớ nói được tiếng Nga rồi đấy.”<br />
Bạn tôi ngây người, miệng há hốc. Cô ấy lắp bắp: “Cái gì? Khi nào? Làm thế<br />
nào vậy?” rồi chúng tôi say sưa nói chuyện bằng tiếng Nga, về việc học ngoại ngữ,<br />
cuộc sống và những thứ giao thoa giữa chúng.<br />
<br />
Thời đầu học ngoại ngữ của tôi thì chẳng có gì đáng nói. Tôi từng học bảy<br />
năm ở một trường Do Thái. Chúng tôi hát hò, học bảng chữ cái Hebrew, thắp<br />
rất nhiều nến, uống rất nhiều nước quả và không vào đầu được là bao. À, trừ<br />
bảng chữ cái, riêng bảng chữ cái đó thì tôi thuộc nằm lòng.<br />
Hồi cấp ba, tôi rất mết cô giáo Nowakowsky dạy tiếng Nga. Cô thông minh,<br />
xinh đẹp, có một cái tên rất Nga, và tôi thì làm theo mọi thứ cô yêu cầu. Năm<br />
năm sau, tôi học được một vài cụm từ, nhớ được vài bài thơ và dùng thạo bảng<br />
chữ cái. Giờ nhìn lại, tôi thấy có gì không ổn. Tại sao tôi chỉ nhớ được bảng chữ<br />
cái? Tại sao những thứ khác lại quá khó thế?<br />
Tháng Sáu năm 2004, khi khóa đào tạo toàn phần bằng tiếng Đức cho các<br />
ca sĩ opera tại Vermont khai giảng, tôi mới là một kỹ sư đam mê ca hát. Đam mê<br />
đó đòi hỏi tôi phải biết tiếng Đức, Pháp và Ý cơ bản. Giờ chỉ còn cách nhảy<br />
xuống bể để học bơi. Tôi phải ký cam kết chỉ dùng tiếng Đức trong bảy tuần tiếp<br />
theo, nếu vi phạm sẽ bị đuổi học và không hoàn lại học phí. Đó có vẻ là quyết<br />
định thiếu khôn ngoan, bởi bấy giờ tôi còn không biết một chữ tiếng Đức bẻ đôi.<br />
Tôi vẫn liều lĩnh ký. Vài học sinh trình độ cao hơn tiến lại làm quen: “Hallo!”<br />
Tôi nhìn họ giây lát rồi đáp lại: “Hallo!” Và chúng tôi bắt tay nhau.<br />
Năm tuần sau đó, tôi tự tin hát tiếng Đức trong lớp diễn xuất. Tôi tìm một<br />
góc kín đáo trong sân trường, bí mật gọi điện cho bạn gái và thì thầm bằng tiếng<br />
Anh: “Anh sắp trở thành ca sĩ opera rồi.” Vào ngày hôm đó, tôi quyết định sẽ<br />
phải thành thạo tất cả ngôn ngữ mà sự nghiệp mới yêu cầu. Tôi quay trở lại Đại<br />
học Middlebury ở Vermont và học thành thạo tiếng Đức. Rồi tôi chuyển đến Áo<br />
để học lấy bằng thạc sĩ. Trong thời gian ở châu Âu vào năm 2008, tôi ghé tới vùng<br />
Perugia (Ý) để học tiếng Ý. Hai năm sau, tôi đã có một vụ... gian lận.<br />
KẺ GIAN LẬN ĐÔI KHI LẠI THÀNH CÔNG: BA CHÌA KHÓA<br />
QUAN TRỌNG ĐỂ HỌC NGOẠI NGỮ<br />
Cuốn sách này sẽ chẳng ra đời nếu tôi không gian lận trong một bài kiểm tra<br />
tiếng Pháp. Dẫu chẳng đáng tự hào gì, nhưng sự thật là thế. Chuyện là trường<br />
ngoại ngữ Middlebury đào tạo năm trình độ: sơ cấp, sơ cấp “giả” – cho người<br />
từng học nhưng đã quên gần hết, trung cấp, cao cấp và thành thạo. Bấy giờ, tôi<br />
đang ở trình độ sơ cấp, nhưng vì từng học một thứ tiếng gốc Rôman, nên tôi<br />
muốn học lớp sơ cấp “giả”. Do vậy, lúc làm bài kiểm tra đầu vào trực tuyến, tôi<br />
đã sử dụng Google Dịch và một số trang web về ngữ pháp.<br />
Một tháng sau, tôi nhận được kết quả vượt quá mong muốn. “Chào mừng<br />
đến với khóa học! Bạn đã được xếp vào lớp trình độ trung cấp!” Thôi xong! Giờ<br />
tôi có ba tháng để học một lượng tiếng Pháp tương đương với một năm, nếu<br />
không muốn trông như thằng ngốc ở bài phỏng vấn đầu vào. Trong bài thi này,<br />
không có chỗ cho những trò ma mãnh. Bạn ngồi trong phòng với một người<br />
Pháp, thao thao bất tuyệt suốt 15 phút về cuộc sống, và nhận kết quả xếp lớp cuối<br />
cùng. Hoặc bạn nói được tiếng Pháp, hoặc khua khoắng tay chân với bộ dạng mỉa<br />
mai của anh hề câm hạng hai trên đất Paris.<br />
Vì đang học thạc sĩ ngành opera và ca khúc nghệ thuật, nên tôi chỉ rảnh một<br />
giờ mỗi ngày trên tàu điện ngầm và toàn bộ các Chủ nhật. Tôi xới tung Internet<br />
để tìm cách học ngoại ngữ nhanh nhất. Tôi bất ngờ nhận ra: Có vô số công cụ<br />
hiệu quả học ngoại ngữ, nhưng không có chương trình nào kết hợp chúng với<br />
<br />