intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

kẹo mút hương dâu(bimbim)

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

57
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

kẹo mút hương dâu nó và hắn chơi với nhau từ hồi còn nhỏ xíu à. Nó – 1 con nhóc lùn lùn với mái tóc búi 2 bên, khuôn mặt phụng phịu rất dễ thương. hắn- 1 thằng thích nô nghịch, luôn bắt nạt và trêu đùa nó, lúc nào hắn cũng nghĩ ra những trò đùa quái ác nhất trần đời và dĩ nhiên

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: kẹo mút hương dâu(bimbim)

  1. kẹo mút hương dâu(bimbim) Tác giả: bimbim truyện ngắn : kẹo mút hương dâu nó và hắn chơi với nhau từ hồi còn nhỏ xíu à. Nó – 1 con nhóc lùn lùn với mái tóc búi 2 bên, khuôn mặt phụng phịu rất dễ thương. hắn- 1 thằng thích nô nghịch, luôn bắt nạt và trêu đùa nó, lúc nào hắn cũng nghĩ ra những trò đùa quái ác nhất trần đời và dĩ nhiên nó là sinh vật thử nghiệm đầu tiên của hắn. ví dụ như hồi lớp 1. hắn biết nó sợ nhất là chuột, thế mà hắn lỡ nhẫn tâm tặng cho nó 1 món quà làm nó hí hửng mở ra thì cùng với tiếng hét thất thanh của nó + tiếng cười ngạo nghễ của hắn là 1 con chuột còn sống nhăn răng nhảy phóc lên người nó. Nó tức tối đuổi hắn quanh làng nhưng nào có đuổi kịp. thế là nó lại lăn ra khóc ăn vạ. và rồi hắn đến cùng với cây kẹo mút trên tay loại dâu mà nó rất thích -ê, ngốc thế, đùa tí thôi mà đã khóc rồi à. Nè, cho đấy rồi nít đi tưởng đâu nó sẽ không lấy ai ngờ con bé lấy luôn rồi cho vào miệng mếm mùi vị dâu luôn , rồi lại cười toe cho qua. Nó là thế , dễ khóc nhưng cũng dễ cười , dễ giận dỗi nhưng cũng dễ làm lành nhưng tưởng rằng hắn sẽ mãi nô đùa với nó nhưng đến một ngày tháng 5 của kì nghỉ hèhắn nói với nó - Ly nè. nếu Quân đi thì Ly có buồn không? - không! Ai thèm buồn cơ chứ. Hư. muốn tống khứ đi còn chả được nữa nà nó nghĩ Quân đang đùa với nó. Quân chuyên gia là vậy, chuyên lấy nó ra làm trò cười. nhưng trò này thì hơi lạ, nó cũng thấy thế, nhưng đầu óc non nớt của nó khiến nó không để ý đến sự nghiêm túc của Quân lúc này lúc đó Quân cười nhạt -ừ. thế là tốt. đây cũng muốn đi xa để khỏi phải nhìn thấy1 đứa ngóc xít lắm rồi đây
  2. Và thế là cuộc rượt đuổi lại xảy ra. Tuy là có nhiều lúc hắn làm cho nó khóc, nhưng đan xen vào đó là biết bao kỉ niệm đẹp Sáng sớm nó thức dậy tính định sang nhà hắn rủ hắn đi chơi. Nhưng ai ngờ nhà hắn khoá cửa. nó buồn bã về nhà thì mới biết hắn đã đi vào Miền Nam cùng bố mẹ để sinh sống trong đó. Nó đã khóc rất nhiều. nó tiếc vì đã không nhận ra lời nó đầy ẩn ý hôm qua của hắn. đó không phải chỉ là cái “nếu” thông thường. nó nhận được thư của hắn . 1 bức thư ngắn thôi được hắn viết trước khi đi. Nó – 1 đúa học hảnhats kém, tuy đã làm quen với mặt chữ nhưng nó đọc chữ được chữ không. Vì vậy nó cất vào 1 khe tường nhỏ mà ít ai để ý đến nhất , vì nó khôg muốn ai đọc được. nó cũng chẳng muốn nhờ ai đọc giùm vì nó nghĩ nó nhất định phải là người đầu tiên đọc bức thư đó *** ** Năm tháng qua đi, những nỗi buồn và kí ức đó đã lùi sâu váo quá khứ . ngay cả việc bức thư nhỏ đó nó cũng quên bẵng đi mất. giờ đây nó đã lớn, đã là học sinh mới trường chuyên của tỉnh. Nghĩ là nó đã là cô học sinh lớp 10. sự việc đã làm nó có được thành quả như hôm nay đó là do sự tức tối khi không đọc được bức thư của Quân. Nó đã tự hứa với mình là phải học thật giỏi để đọc bằng được bức thư đó. Nhưng tiếc rằng cái thúc đẩy nó vươn lên lại bị nó lãng quên mất 10 năm trôi qua, có nhiều thứ đã thay đổi và chính bản thân nó ucngx bị cuốn theo quy luật đó. Nó – 1 con nhóc ngốc nghếch suốt ngày khóc khè ngày nào đã trở thành 1 cô nàng xinh xắn, cá tính và thích tự lập. xưa, nếu nó là 1 đúa hay bị bắt nạt và luôn luôn cười cười nói nói suốt ngày thì giờ đây nó lại là 1 đứa ít nói, mạnh mẽ và luôn vùi đầu vào đống sách vở. đó là 2 con người hoàn toàn trái ngược nhau. điều đó cho thấy sự tàn phá kinh khủng của thời gian đối với 1 con người vẫn như thường ngày, nó đạp xe 1 mình trên con đường từ trường về nhà những 9 cây số. mẹ bảo nó là để bố chở đi nhưng nó không thích. Nó nghĩ nó đã lớn không cần phải đưa đi đón về như trẻ con nữa. nó thích được tự mình lao động mà không nhờ đến sự giúp đỡ của người khác. phải chăng vì bản tính ít nói và tự lập đã khiến nó không có 1 đứa bạn thân nào về đến nhà nó gọi bố mẹ nhưng chẳng thấy đâu, chỉ thấy 1 tên là lạ ngồi chỗm chuệ trên ghế xem TV . mà nhìn hắn nó cũng thấy quên quen nhưng không nhớ nổi. nó đặt cặp xuống bàn trước mặt và hằn giọng 1 cái -ê. vậu là ai vậy? mà bố mẹ tôi đâu?
  3. Đáp lại nó xhỉ là nnhững tiếng tích tắc của đòng hồ treo tường. không gian yên ắng đến căng thẳng -nè bạn? sao không trả lời tôi vậy? vẫn là cái không khí đó. Nó bắt đầu cảm thấy bực bội vì hắn không trả lời nó. Đã thế lại cứ nhìn chằm chằm vào nó nữa chứ, khiến nó sởn cả gai ốc -ê. Ly. Không biết tôi là ai sao? - có trời mới biết được anh là ai. tự dưng đến nhà người ta rồi hỏi vậy. bộ. là người nổi tiếng hay là tên tội phạm hay ssao mà hỏi tôi thế? hắn cười nhạt và không nói gì thêm chỉ lẩm bẩm trong miệng 1 câu gì đó hình như là “đúng là quên thật rồi” hay sao ý. điều này càng khiến nó rối hơn. Rõ ràng nó chẳng nhớ người đang ngồi trước mình là ai nữa là. thế mag lại bảo “quên”. “uên cái gì cơ” đang chẳng hiều cái môtê gì thì may sao mẹ nó về. thế là nó có thể biết tên điên này là ai rồi -Ly về rồi hả con. Con đã gặp Quân chưa? Nó sững người, “Quân” cia tên đã khắc sâu vào trong tâm trí tuổi thơ của nó cùng với biết bao kỉ niệm thế mà nó đã lạnh lùng phủi sạch những điều đó. Lúc này những kí ức chợt ùa về. từng tri tiết được nó nhớ lại như in. thế mà nó lại quên mất, nó đúng là 1 kẻ vô tâm. Nó nhìn sang hắn. hắn vẫn ngồi đó nhìn xuống đất với ánh mắt buồn. nó đã quá sai lầm khi không nhớ ra hắn là ai, lại còn nghĩ hắn là tên điên, tên tâm thần nữa chứ. chẳng phải đó là Quân- người bạn thân nhất trần đời của nó hay sao. người mà đã ra đi không lời từ biệt sao? . à chỉ để lại cho nó 1 bức……….. Nó như nhớ ra điều gì đó. Nó chạy vào trong nhà trong thì ở đó, nơi cất dấu bí mật của riêng nó có 1 mẩu giấy xinh xinh.nó lấy ra và bắt đầu đọc “Ly à. chắc Ly đã biết Quân đi rồi phải không? Chác bây h Ly đang khóc nhiều lắm đúng không? đừng khóc nha….ngốc xít à…..không có Quân bên cạnh thì lấy đâu ra kẹo mút mà khóc ăn vạ cơ chứ, thôi nín đi nha. Ly lơn rồi phải kiên cường lên đấy. chứ cứ khóc hoài là mắt sưng lên , lúc đấy trông xấu lắm. mà xấu là Quân không nhận là bạn nữa đâu. Hãy đợi Quân về rồi khóc nha. Quân hứa sẽ về mà. thật đấy. và nếu lúc nào Quân lơn. nhất định Quân sẽ cưới Ly làm vợ.hjhj. đừng quên Quân đấy nhá”
  4. đọc xong nó lại khóc. Nó khóc oà lên như 1 đúa tre vậy. nó không khóc giông như ngày Quân đi nữa, mà nó khóc vì ân hần, day dứt. Quân vẫn luôn nhớ nó, thế mà…. - thôi nít đi. ngốc xít. lại khóc rồi. nè. kẹo dâu nè người nó câu đó không ai khác là hắn- Quân -nhưng cậu không giận tớ chứ - không. Ai thèm chấp vặt với 1 người ngóc xít đầu óc đãng trí cơ chứ. Nhưng chỉ cho qua lần này thôi đấy. lần sau đừng hòng.nghe không? Nó lau nước mắt, cười tươi, dằng lấy kẹo mút. vẫn là vị dâu nhưng hình như trong đó có pha đắng thì phải. nhưng chính cái đắng đó lại làm cho kẹo có vị kì lạ và tôn lên vị ngọt ngào của đường. hay là nhính lòng nó đang cảm nhận thấy vậy. tự dưng. Nó nhìn hắn -thế cậu vẫn nhớ lời hứa khi lớn lên với tớ chứ. hử? hắn thoáng đỏ mặt quay đi. thế là hắn vẫn còn nhớ. Nhìn bộ mặt ngại ngùng gãi đầu gãi tai của hắn mà dễ thương quá đi mất. đã thế nó lại càng thích trêu tợn - 10 năm không gặp mà trông cậu đẹp trai ra phết. nhìn là muốn yêu liền à hắn, đã đỏ nay cang đỏ hơn. Cong nó thì cười sặc sụa. chưa lần nào nó thấy sảng khoái đến thế. 1 người đã khiên nó từ vui tươi sôi nổi-->lạnh lùng, rồi bây giờ lại khiến nó trở thành người vô duyên, thích đùa ____không ai khác chỉ có thể là hắn___
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2