YOMEDIA
ADSENSE
Kết thúc không hoàn hảo
55
lượt xem 6
download
lượt xem 6
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Lại một đêm mưa, nó lại ngồi khóc lặng thầm trong cô đơn. Cũng ngày này 10 năm trước nó còn nhớ như in hình ảnh bố mẹ nó cãi nhau rồi mỗi người một ngả. Cái ngày hôm ấy đã cướp đi tất cả sự hạnh phúc của nó. Trước đó nó còn là một công chúa nhỏ trong vòng tay yêu thương của bố, trong ánh mắt trìu mến của mẹ.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Kết thúc không hoàn hảo
- Kết thúc không hoàn hảo CHAP I: CHỈ LÀ QUÁ KHỨ Lại một đêm mưa, nó lại ngồi khóc lặng thầm trong cô đơn. Cũng ngày này 10 năm trước nó còn nhớ như in hình ảnh bố mẹ nó cãi nhau rồi mỗi người một ngả. Cái ngày hôm ấy đã cướp đi tất cả sự hạnh phúc của nó. Trước đó nó còn là một công chúa nhỏ trong vòng tay yêu thương của bố, trong ánh mắt trìu mến của mẹ. Cuộc sống của nó như được trải hoa hồng rồi đến cái đêm tưởng chừng nó sẽ lại hạnh phúc trong những lời chúc mừng nó lên 7. Nhưng không. Trong kí ức non dại ấy tất cả chỉ là nước mắt. Nó không biết tại sao nhưng tòa đã tuyên quyền nuôi dưỡng nó thuộc về bố. Bao đêm, sự thèm khát tình mẫu tử trong nó trỗi dậy, nó đau khổ, chịu đựng và chống trọi chỉ vì một mong muốn của mẹ trước khi bỏ nó mà đi: “Con gái yêu của mẹ, mẹ xin lỗi, nhưng hãy hứa với mẹ là con phải sống tốt, phải mạnh mẽ khi không có mẹ ở bên và bé con của mẹ đừng khóc nhé mẹ sẽ rất đau khi biết con mẹ rơi nước mắt đấy. Con hãy luôn nhớ mẹ yêu con.” Vậy là từ đấy người ta không còn thấy hình ảnh của một bé Jane đáng yêu, trong sáng nữa mà chỉ còn là một đứa trẻ mạnh mẽ, già dặn hơn tuổi và sống khá khép kín. Nụ cười tỏa nắng ngày xưa cũng không còn mà chỉ đọng lại trên môi những nụ cười nhạt, vô
- hồn và đôi khi còn tạo cảm giác lạnh sống lưng cho người đối diện. Ba năm sau đấy, bố kết hôn nhưng lại lo nó không thích và sợ làm tổn thương đứa con bé bỏng. Nhưng ngược lại với sự lo lắng của bố, Jane lại mỉm cười chúc phúc cho bố và dì. Tuy mới 10 tuổi nhưng nó nghĩ nó đủ lớn để hiểu rằng bố cần có một người vợ ở bên. Sau khi cưới không lâu dì nó phát hiện không có khả năng sinh con vậy là tình yêu của một người mẹ nơi dì dành hết cho nó. Tuy sống trong tình yêu của bố và dì nhưng nó vẫn không bao giờ cảm thấy hạnh phúc. Có lẽ danh từ “ sự hạnh phúc” trong Jane giờ đây chỉ là con số 0 nên những tình cảm kia như muối đổ đại dương không thể sưởi ấm được trái tim băng giá của nó. Như một sự trùng hợp sinh nhật nó cũng là ngày bố mẹ nó ly hôn, Jane luôn phải ở một mình. Như hôm nay bố và dì buộc phải bỏ nó một mình để bay vào Nam tham dự một sự kiện lớn của bên đối tác tổ chức mà chỉ để lại một lời chúc mừng sinh nhật. Tựa vào ban công, Jane đưa tay hứng lấy những giọt mưa rồi lại đưa lên quẹt mạnh hàng nước mắt đang lặng lẽ rơi và dằn mạnh: “ CHỈ LÀ QUÁ KHỨ.” CHAP 2: QUỶ NỮ!!!!!!!!!!!!!!!! Sau cơn mưa trời lại sáng, những tia nắng yếu ớt đầu tiên của ngày đông khẽ đánh thức một thiên thần dậy. Thật lạ khi mùa đông năm nào vào ngày ấy cũng mưa. Mở mắt tận hưởng cái lạnh yêu thích Jane tự cốc vào đầu suy nghĩ: “ Mày sao vậy, sao lại có thể khóc vì người đàn bà đã bỏ mày lại mà đến với cái hạnh phúc riêng của bà ta chứ. Chả phải bà ta đã có con riêng và vứt mày lại hay sao? Hoàng Mai Thương, mày hãy nhớ mày chỉ có bố mà không có mẹ, ****** chết từ lâu rồi. Hãy sống thật tốt để nếu có một ngày gặp lại con người nhẫn tâm kia, bà ta thấy cuộc sống của mày vẫn là màu xanh khi không có bà ta.” Lặng người một lúc, Jane vào nhà tắm, nó muốn rửa sạch những thứ còn đang vương vấn đi để bắt đầu ngày mới. Từ phòng tắm một cô gái bước ra, cô trông thật nhỏ bé cần được bảo vệ, yêu thương. Nhưng không. Jane bé nhỏ khẽ nhắm hàng mi cong cong lại như để che đi một nỗi buồn, che đi một con người yếu ớt. Mở hàng mi rậm và đen một Jane mạnh mẽ xuất hiện- Jane của sức mạnh, của sự tự tin và của sự…băng giá- để rồi nó tự khoác lên mình một lớp mặt nạ mang tên “ QUỶ NỮ”. Bây giờ là 6 giờ sáng, dưới nhà hầu nam, hầu nữ tấp nập chuẩn bị bữa sáng và ngày mới. Jane bước xuống nhà trước nhà là hai hàng người hầu đang cúi rập người kính chào: - Chúc cô chủ/ tiểu thư một buổi sáng tốt lành! Như nghe thấy được điều gì đó, thay cho cái gật đầu như thường lệ Jane dừng lại nhưng ánh mắt băng giá vẫn hướng về phía trước:
- -Ai? Giọng nói nhẹ, thanh, cao, cất lên với một câu hỏi ngắn không thể ngắn hơn nhưng sao nó khiến tất cả người hầu và quản gia đều toát mồ hôi giữa mùa đông băng giá. Chả có gì khó hiểu khi tại sao giọng nói đó lại đáng sợ đến vì nó được phát ra từ cô chủ của họ với một sự băng giá đến ghê người. Quản gia hít sâu một hơi rồi cất giọng đầy uy nghi: - Ai vừa nhỡ mồm gọi cô chủ là tiểu thư ra đây mau ! Từ trong hàng người hầu nữ, một cô gái bé nhỏ bước ra đến tước mặt Jane bên cạnh là quản gia. Cô run sợ, cúi gằm xuống đất, hai tay đan chéo nhau, mồ hôi chảy như giữa trưa hè oi bức. Jane đưa ánh mắt về phía cô hầu một vài giây, vẫn với cách hỏi trước Jane lạnh băng: - Tên? - Dạ, thưa em là Trương Yến Nhi. - Tuổi? - Em 17 tuổi. Lại một lần nữa Jane đánh mắt về phía cô gái cùng tuổi phải đi làm người hầu kia. Có chút gì đó dâng dâng trong Jane, có thể là sự chia sẻ hoặc cũng có thể là sự thương hại. Ở tuổi ấy bao cô gái đang xúng xính váy hoa thì cô gái này đã phải đi làm hầu cho gia đình người. Nhưng có vẻ ông trời không có chút bù đắp cho cô mà để cô mới đi làm hầu gái đã mắc lỗi. Hàn khí nơi Jane bốc lên tưởng chừng có thể đóng băng tất cả và không gian- thời gian cũng không là ngoại lệ. Tất cả chìm trong sự căng thẳng đến tột độ đến khi quản gia Lê cất tiếng. Hình như ông muốn làm giảm đi cái lạnh lẽo ở cái người mà ông phải cúi chào: -Thưa cô chủ, Yến Nhi là người hầu mới vào hôm nay, chưa hiểu phép tắc cũng như lão sơ xuất không nhắc nhở người mới đến nơi đến chốn, mong cô chủ giơ cao đánh khẽ , thương tình nhẹ tay. Jane giơ ngón trỏ lên như đáp lại lời nói ấy rồi bước thẳng vào nhà ăn. Sau lưng người hầu ai nấy thở phào, quản gia Lê thì khẽ nở một nụ cười. Ông không giám, mà chính xác là không đủ khả năng xin Jane tha cho Nhi nhưng ít ra với Jane lời nói của ông vẫn còn có tác dụng khi Jane đưa hình phạt nhẹ nhất cho Nhi. Với cái lỗi gọi Jane bằng tiểu thư chưa một ai được hình phạt nhẹ đến thế. Trong xưng hô, gọi Jane là tiểu thư là điều cấm kị với cả trong và ngoài gia đình. Cái tên gọi ấy với Jane nó mang một điều gì đó yếu mềm, nhỏ bé mà Jane thì không bao giờ muốn bị coi như vậy. Nó muốn người ta thấy được một con người làm chủ, đầy bản lĩnh. Và nó đã làm được khi đến cả quản gia Lê cũng thật lòng cúi đầu. Sống hơn nửa đời người chả mấy ai làm cho ông phải nể phục nhưng trước đứa con gái đáng tuổi cháu mình kia ông luôn phải hạ mình. Cho dù ông không phải quản gia đi nữa, cho dù ông là người đáng nể nhất thế giới đi nữa thì với ông Jane luôn có một điều gì đó thật uy quyền. Có lẽ ông còn kính trọng Jane hơn chính gia chủ của cái nhà này. Bước ra khỏi phòng một người phụ nữ xinh đẹp mang một nét thân thiện và đầy
- nhân ái đi lại chỗ Jane đang ngồi ăn. Đó là dì Lan-người mẹ kế yêu Jane như con- lại gần hiền hậu: - Con dậy sớm vậy. Xin lỗi con vì hôm qua dì không ở cùng con chúc mừng con được, ta thực sự bứt dứt. Con không giận ta chứ? - Không sao! Dì Lê khẽ cười gật đầu trước câu nói trống không của Jane. Với bà được Jane chấp nhận và được Jane trả lời là may lắm rồi. Vì bà hiểu không phải ai Jane cũng nói chuyện cùng mà lại nói với bà: - Con hiểu cho ta là ta vui rồi, con ăn nhiều vào nhé. Mà lần này con về ở luôn với dì và cha con nhé. Có hai người chúng ta, căn nhà thật buồn chán. Nhá nhá nhá. Dì Lan đưa mắt chớp chớp nhìn đầy niềm hi vọng về phía cô bé mà bà yêu thương. Nhìn lúc này chả ai có thể tưởng tượng được dì đã 37 tuổi mà nghĩ là mới ngoài 20. Nhưng đáng tiếc Jane không nhìn thấy mà vẫn mảy may chăm chú vào thưởng thức từ tốn bữa sáng của mình trả lời ngắn gọn: - Không, tí dọn đồ về. Bố đâu? Mặt dì Lan thất vọng xị xuống như trẻ con trả lời: - Ta đâu biết bố con mới sáng đã cắp cặp đi rô…… Chưa kịp nói dứt câu từ cửa một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đầy phong độ, hổn hển chạy vào tuôn ra một tràng: - May quá con đây rồi, lần nay con phải giúp ta, ta muốn có được vụ làm ăn này. Phải có con thì vụ này mới chắc chắn thành công . Ta xin con con giúp ta nhé. Dù gì ta cũng là bố con chả lẽ con lại không giúp ta phải không con gái cưng. Giúp ta nhé con yêu!!!!!!!!!!- Vừa nói vừa ôm chặt lấy Jane như trẻ con làm nũng. Vâng người đàn ông này là gia chủ của dinh thự , là chủ tịch tập đoàn TJ và đồng thời là bố đẻ của Jane. Nhìn cái cách ông chạy, nhìn cái cách ông sướt mướt với con gái chả ai tưởng tượng nổi ông là CEO của một tập đoàn lớn. Thấy cái “ bản chất” dính như nam châm của chồng tái phát, bà vợ tuổi teen chạy lại lôi ông chồng trẻ con ra khỏi người Jane trước tình hình rất chi là nguy cấp. Jane hiện giờ đang ở cấp bão số 11 giật 12-13-14 và cũng có thể lên đến 15. Vì mải nài nỉ cục cưng mà ông quên mất điều tối kị là không được chạm vào người Jane quá 5s đối với người ngoài và 10s đối với người nhà. Vậy mà trình độ khỉ đu cột diện của ngài Hoàng tổng đã gần 1p và ai cũng hiểu sắp có chiến tranh xảy ra và quả bom lớn nhất xuất phát từ Jane- con cưng của Hoàng tổng. Trước khi để nó nổi điên ông đã cố gắng nhanh chóng dập lửa và cách tối ưu hiện giờ chỉ có một: -Ta xin lỗi!!!!!!!! Dù gì ta cũng là bố con mà, con tha cho bố con lần này đi, ta hứa con tha cho ta và giúp ta vụ làm ăn tý nữa thì sẽ có một tour du lịch đến Bắc Cực và tiền hoa hồng sau vụ này sẽ gấp 3 mọi lần. OKKKKKKKKKKKKKK????????????? Sau 3s suy nghĩ cuối cùng núi lửa cũng ngừng hoạt động và đồng ý với điều kiện của vua cha.
- - Lãi? Vẫn với cái cách nói ấy Jane hỏi. Và không cáu giận không bực tức Hoàng tổng mắt sáng như sao xa trước câu hỏi của con. Hai con ngươi in rõ một chữ “$”. - Ui vậy là con đồng ý rồi nhé vụ này ta chắc chắn sẽ có được! Yeahhhhhhhhhhh- Đang định tiếp tục sự nghiệp trèo cành me nhưng nhớ ra điều gì đó ông quay ngoắt 180 độ chuyển hướng từ Jane sang dì Lan ôm chầm sung sướng. - Lãi?- Jane khó chịu nhắc lại câu hỏi mà ông bố bỏ quên. -Lãi ý hả? 100000$ đấy! con thấy sao? -Cũng đáng nhỉ? - Ấy đáng quá ấy chứ con coi nhẹ tiền bạc như vậy là không được đâu, cái ấy phải sửa nhé.-Lấy lại giọng uy quyền của một vị tổng tài- Thôi mau chuẩn bị đi, đây là các thông tin cho buổi làm ăn ngày hôm nay. Cuộc họp sẽ bắt đầu vào 9 giờ, con chuẩn bị đi nhé ta nghỉ ngơi một chút rồi tý đi. Hôm qua vào Nam ra chưa kịp ngủ đã phải đến công tý rồi. Dừng lại một chút ông nhận ra hình như mình quên cái gì. A, nhớ rồi. Ông chua xót nhìn về đứa con gái nhỏ: - Hôm qua ta xin lỗi con rất nhiều. Đã 10 sinh nhật ta không bên con, ta thật sự rất áy náy. Ta là người cha không tốt phải không.- Anhs mắt người đàn ông trung niên nặng trĩu, đấy sự đau khổ.. Dù ông đôi lcú ông như trẻ con nhưng đó chỉ là đối với Jane. Với nó ông luôn là một tấm gương. Sau khi bố mẹ ly hôn, ông vì thương con thiếu tình yêu của mẹ muốn bù đắp tất cả cho con. Ông khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, sau thời gian cố gắng trên thương trường ông có được chỗ đứng vững chắc. Lại được cưới dì Lan- con một tập đoàn SPOW rất có thế mạnh bấy giờ- Hoàng tổng như hổ mọc cánh và thành công như bây giờ. Tuy bận rộn với công việc nhưng không bao giờ ông quên thời gian dánh cho Jane. Ông trò chuyện cùng nó nhưng đáp lại chỉ là sự yên lặng nhưng ông không trách nó mà ông tự trách bản thân mình. Cũng chỉ vì ông mà thiên thần bé nhỏ trở nên băng giá, cũng chỉ vì ông mà bao đau khổ đều đổ vào con. Ông thấy tất cả là do mình nhưng Jane thì không. Jane luôn coi trọng bố, yêu thương bố nhưng không thể hiện. Jane không trách bố mà luôn hiểu cho ông. Với Jane người gây ra vết thương này cho nó chỉ có một- người đàn bà độc ác. Như giúp bớt đi tâm trạng tội lỗi vủa người cha Jane khẽ nở một nụ cười nhạt hiếm hoi - Bố yên tâm, con hiểu mà. Thôi con lên chuẩn bị. Quản gia Lê Jen tới chưa? - Có Jen!!!!!!!!! Từ ngoài một thanh niên chạy vào. Đó là Jen. Anh mang một vẻ đẹp lai đến hút hồn người khác. Nhưng thật lạ với chế độ miễn kháng của Jane vẻ đẹp ấy chỉ là zezo. Mái tóc bạch kim, tai trái đeo khuyên ta hình đầu lâu cũng màu bạch kim và bộ trang phục theo phong cách bụi cũng màu bạch kim nốt. Nó như làm sáng lên cho vẻ đẹp hoàn hảo của anh. Vẻ đẹp ấy không biết đã làm siêu lòng bao cô gái và đánh chết bao thằng BĐ nhưng với anh họ không quan trọng và người duy nhất
- trong Jen chỉ là một. - Đợi tôi lên chuẩn bị! - Hôm nay là sản phẩm gì?-Giọng nói ấm vang lên. - Saphia!!!!- Lại ngắn gọn, Qủy nữ luôn kiệm lời. Hai chap đầu mình trọng tâm nói về cuộc sống của Jane chap 3 sẽ có giới thiệu giới thiệu nhân vật và từ cháp này có nhiều đối thoại hơn sẽ có nhiều tình tiết hơn mong mọi người ủng hộ.
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn