KỊCH BẢN - YÊU EM MỘT NGÀY ANH NHÉ
lượt xem 99
download
Nội - công viên - hoàng hôn Linh cùng Kha ngồi trong công viên. LINH: Thế em xin anh một ngày yêu em nhé! KHA: Nghĩa... nghĩa là sao? LINH: Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Khờ ạ! KHA: Em đùa hoài. LINH: Em không biết nói đùa bao giờ. KHA: Nhưng anh... LINH: Không sao.. em biết. Nhưng em muốn anh là người yêu em. Từ trước đến nay có bao giờ nói là anh yêu em chưa. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Quả thật từ trước đến giờ tôi chưa một lần nói anh yêu...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: KỊCH BẢN - YÊU EM MỘT NGÀY ANH NHÉ
- KỊCH BẢN - YÊU EM MỘT NGÀY ANH NHÉ Nội-công viên-hoàng hôn Linh cùng Kha ngồi trong công viên. LINH: Thế em xin anh một ngày yêu em nhé! KHA: Nghĩa... nghĩa là sao? LINH: Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Khờ ạ! KHA: Em đùa hoài. LINH: Em không biết nói đùa bao giờ. KHA: Nhưng anh...
- LINH: Không sao.. em biết. Nhưng em muốn anh là người yêu em. Từ trước đến nay có bao giờ nói là anh yêu em chưa. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Quả thật từ trước đến giờ tôi chưa một lần nói anh yêu em. Tất cả chỉ biểu hiện qua cử chỉ và nét mặt Hai người vẫn ngồi đó, ánh hoàng hôn như đẹp hơn trong mắt Kha và Linh. Một thời gian sau... nội-công viên-hoàng hôn Linh ngồi nhìn Tuấn mỉm cười. Tuấn ngạc nhiên quay sang. LINH: Anh giúp em một việc nhé. TUẤN: (Ngạc nhiên) Việc gì? Linh: Thế em xin anh một ngày yêu em nhé!
- Tuấn: Nghĩa... nghĩa là sao? LINH: Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Khờ ạ! TUẤN: Em đùa hoài. LINH: Em không biết nói đùa bao giờ. Tuấn cùng Linh vẫn ngồi đó. Hoàng hôn buông xuống, thành phố Hồ Chí Minh rực rỡ về đêm. NỘI-CÔNG VIÊN-HOÀNG HÔN Một mình Kha ngồi đó, nhìn ánh chiều tà. Không gian ảm đạm, lạnh lẽo của mùa đông không mảy may khiến Kha bận tâm. Kha: (Suy nghĩ của Kha) Người ta bảo Hà Nột đẹp nhất vào mùa thu. Nhưng riêng tôi luôn luôn thấy mùa đông Hà Nội là đẹp nhất. Linh ngồi cạnh, dựa đầu vào một người con trai. Người con trai quay sang nhìn, Tuấn (không phải Kha, há há ^^)cười.
- LINH: Thế mai mình yêu nhau anh nhé. TUấn: Ừ ừ. LINH: (Nhõng nhẽo) Không, em muốn anh yêu em thật lòng cơ. TUấn: Vâng, cô bé, mai tôi là người yêu của cô nhé, tôi thích lắm đấy! Tuấn nói ra vẻ làm mặt tếu và hạnh phúc. Linh cười trông đáng yêu. TUẤN: (Suy nghĩ của Tuấn) Một cô bé Sài Gòn có cái giọng Hà Nội pha trộn, nhõng nhẽo và dễ thương. Nhưng tính cách cô ấy thì có trời mới đoán nổi, mà chắc cũng chỉ có trời mới hiểu nổi! Tuấn nhìn Linh lần nữa. Linh vẫn ngồi đó,ngả đầu vào vai Tuấn. Nét mặt Tuấn thoáng buồn. TUẤN: (Suy nghĩ của Tuấn)
- Tôi nhớ, Linh sắp rời xa tôi rồi. Và tôi đang băn khoăn liệu những chàng trai có người yêu sắp xa cách mình 2000km sẽ làm gì nhỉ? Dù chỉ là một vở kịch, tôi cũng muốn nó là một vở kịch trọn vẹn nhất. Sáng hôm sau... Nội-khách sạn-sáng Đọc đến đây bạn nào đầu óc bệnh hoạn là nghĩ nhiều điều lắm nè ^^. Tiếng chuông điện thoại vang lên. Kha bật dậy nhìn quanh. Kha nhấc điện thoại. Xen cảnh Linh và Kha. Linh đứng ngoài tiền sảnh khách sạn. LINH: Ngốc ạ, đến chở người yêu đi ăn sáng nào, lười biếng thế là em ko yêu nữa đâu nhé! Kha vừa trả lời điện thoại vừa vội vã mặc quần áo. KHA: Vâng vâng, anh biết rồi ạ... Kha vấp té, Linh cúp máy cười thầm. Kha đứng dậy nhìn đồng hồ. Đồng hồ chỉ 6h. KHA: (Suy nghĩ của Kha)
- Mới 6h mà. Hôm nay trời bắt đầu ấm, nhưng vẫn còn cái lạnh cuối mùa rơi sót lại. Kha đội cái mũ len lên mớ tóc chưa kịp chải, khoác chiếc áo ấm màu ghi và mặc áo sơ mi màu trắng. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Chẳng là Linh rất thích con trai mặc sơ mi, tôi cũng chẳng hiểu vì sao nữa, nhưng lúc nào trông tôi mặc áo sơ mi, Linh cũng reo khẽ lên thích thú. Kha nhìn ra cửa sổ, ngắm hàng cây trụi lá mà vẫn mỉm cười hạnh phúc, bầu trời trong xanh làm nền cho mây trắng bay lững lờ. Ngoại-tiền sảnh-sáng Linh ngồi trên chiếc ghế, nhìn xe cộ qua lại. Linh khoác chiếc khăn hồng trên cổ. Ánh nắng ban mai rọi xuống, làm thay đổi màu tóc Linh. Kha mỉm cười bước đến. Linh quay lại, nhìn Kha nhăn nhó. Chạy đến gỡ chiếc mũ len của Kha ra. LINH: Anh lại bê bối nữa rồi. Kha cười đỏ mặt, Linh lấy ra chiếc lược màu trắng. Linh chải tóc cho Kha, Kha chỉ biết đứng đó ngượng ngùng. Xong xuôi, Linh cười. LINH: Rồi, người yêu em thì phải đẹp trai.
- Kha chỉ cười, nhìn Linh. Linh đội mũ len của Kha lên đầu rồi xõa tóc ra, làn gió nhẹ thoảng qua làm tóc Linh rung nhẹ. Linh khoác tay Kha, hai người bước ra khỏi khách sạn. Ngoại-đường phố-sáng Kha chở Linh lướt nhẹ trên đường phố, Linh ôm Kha, ngả đầu vài lưng, nhắm mắt mỉm cười. Kha nhìn Linh rồi tiếp tục đi. Ngoại-tiệm phở-sáng Kha cùng Linh ngồi ăn, Linh nhìn Kha. Linh cười, Kha ngạc nhiên nhìn lại. Linh lấy giấy lao miệng cho Kha. Kha đỏ mặt, Linh vẫn cười. NỘI-CÔNG VIÊN-sáng Linh cùng Kha ngồi trên bãi cỏ ngoài công viên. Linh ngả đầu vào Kha ngủ. Linh tỉnh dậy, nhìn Tuấn. Linh đứng dậy, Tuấn cũng ngồi đó. Trời bắt đầu mưa, Linh cùng Tuấn vội vàng chạy đến trạm xe buýt gần đó trú mưa. Trời vẫn mưa, trạm xe buýt chỉ có Linh và Tuấn. Linh nhớ lại. Nội-công viên-chiều Trời mưa, Linh cùng Kha chạy đến trạm xe này. Khá đông nhiều người đứng trú. Chỉ còn một chỗ, Kha nhìn Linh. Kha đẩy Linh vào, Kha đứng ngoài mưa. LINH: Anh đứng đó ốm thì sao. KHA:
- Anh không sao đâu. LINH: Hay anh kiếm chỗ này trú tạm đi. KHA: (Mỉm cười, nắm tay Linh) Anh không muốn xa em. Kha vẫn đứng đó. Linh nhăn nhó nhìn Kha. Một đôi tình nhân đứng gần đó nhìn sang. Bạn nữ: Anh thấy chưa, người ta yêu nhau phải như vậy. BẠN nam: (Gãi đầu) Thế anh làm gì. Bạn nữ giận dỗi quay đi. Bạn nam đứng đó gãi đầu, rồi đi tới dỗ dành. Kha nhìn sang bên kia đường, một cậu học sinh đang chạy sang đường. Bất giác Kha nhìn chiếc xe đang lao đến, bấm còi inh ỏi. Kha lao ra, cậu bé vẫn chạy sang. Kha ôm chặt cậu bé vào người, nhảy ra khỏi đường. Kha cùng cậu bé lăn trên vỉa hè. Mọi người hốt hoảng chạy qua. Linh lao sang giữa trời mưa, Linh khóc. Linh gục xuống chỗ Kha, Kha thả tay, cậu bé đứng dậy. Mọi người chạy sang, đỡ cậu bé dậy. Kha nhìn cười.
- KHA: Em khóc đấy à. LINH: (Đỏ mặt) Đâu có, nước mưa mà. KHA: Anh có làm sao đâu. LINH: Anh liều lắm. Kha mỉm cười đứng dậy, Kha nhăn nhó. Ôm tay phải của mình. LINH: (Lo lắng) Vậy mà bảo không sao. Gẫy tay rồi kìa. Linh đỡ Kha, đứng dậy. Nội-bệnh viện-sáng Kha đang nằm trong bệnh viện. Tay Kha bị gẫy phải bó bột. Kha đang ngủ, Linh bước vào kéo rèm. Kha lấy tau che mắt. KHA:
- Em có biết như vậy là hành hạ bệnh nhân không. LINH: Kệ anh, anh tự làm tự chịu. LINH: (Chiếc hộp đựng cháo cho Kha) Nè anh tự ăn đi. KHA: (Ngạc nhiên) Ơ, làm sao anh ăn được. LINH: Thôi đưa đây, em đút cho ăn. KHA: (Vừa ăn) Em nấu hay mua. LINH: Ăn đi, nói nhiều quá. KHA: (Cười)
- Có người chăm sóc thế này thì bị thương nữa anh cũng chịu. LINH: Biết thế không nấu cháo cho anh nữa. KHA: (Cười) Vậy cháo này do em nấu hả. LINH: Ừ, thì sao. KHA: Anh đang tính nói" không biết cháo ai nấu mà dở vậy" LINH: (Tức giận) Thế anh có ăn không. KHA: Ăn, ăn. Chỉ cần em nấu, có chết anh cũng ăn. LINH: (cười)
- Biết trước thì em đã không quen anh. Để rồi phiền phức thế này đây. Mà anh nhớ ngày mình quen nhau không? KHA: (Suy nghĩ của Kha) Tôi nhớ, dĩ nhiên là tôi nhớ chứ, làm sao quên được một cái ngày trọng đại như thế... Cách đây hai năm rồi thì phải, khi tôi vào thành phố HCM thực tập. Năm ấy tôi còn chưa ra trường, vẫn là anh sinh viên báo chí ngây thơ dễ bắt nạt. Thầm nghĩ như thế mà có ai ngờ, người Sài Gòn đầu tiên bắt nạt tôi lại là một cô bé. ngoại-cổng trường-sáng Kha ngồi trong quán nước trước cổng trường. Một đám nữ sinh bước qua, lòng Kha cảm thấy lạ và xúc động. Kha lấy máy ảnh bấm một kiểu. Trong đó có cô bé lanh lợi và đáng yêu nhất (Linh). LINH: Anh kia, ai cho chụp hình tui zậy hả? Linh bất ngờ, chạy lại hỏi Kha. KHA: (Ngỡ ngàng) Ơ, anh thấy đẹp nên chụp thôi bé à. LINH:
- Bé nào mà bé? Tui... lớn rồi. Anh chụp hình là phải xin phép nghe hông! KHA: (Ấp úng, gãi đầu) Ơ, anh xin lỗi..... LINH: (Cười) thế thôi, chứ anh thấy đẹp thì.... cứ chụp đi. Thoải mái, miễn có dắt đi ăn! Linh cùng các bạn cười còn Kha như một anh càng nhà quê ra tỉnh, ngoan ngoãn răm rắp làm theo lời Linh nói. Nội-phòng KHa-tối Kha mệt mỏi bước vào phòng. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Hic, mệt quá. Àh giờ ăn gì nhỉ. Thôi ra ngoài làm đĩa cơm. Kha bỏ tay vào túi, Kha lấy ra tờ 5 nghìn, tờ 2 nghìn. KHA: (Suy nghĩ của Kha)
- Chết, mình quên là đã dùng tiền cơm để đi ăn cùng nhỏ Linh và bạn nó rùi. Thôi xong. Kha gục mặt xuống bàn, đập đầu vào bàn. Nội-quán chè-chiều Linh cùng nhỏ bạn(Như) khá xinh. Đang ngồi trong quán chè. Linh cùng Như ăn, còn Kha chỉ ngồi nhìn. LINH: Sao anh không ăn? KHA: Ờ, anh không thích ăn chè cho lắm. Như: (Cười) Thích ghê ngày nào Linh cũng có anh chở đi ăn. LINH: (Đỏ mặt) Ai biểu anh chụp hình mình. KHA: (Suy nghĩ của Kha)
- Mấy đứa ăn là đủ rồi, mình ăn nữa chắc ở lại rửa ly. LINH: (Nhìn Kha) Anh suy nghĩ gì vậy? KHA: (Cười) Ờ, à.. Không có gì. nội-phòng kha-tối Kha ngồi trong phòng, ăn tô mì gói. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Ngán quá, ngày nào cũng mì gói. Kha bỏ đôi đũa xuống. Ngồi nhìn tô mì. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Không sao, được đi chơi với nhỏ Linh là vui rồi. Mình phải cố gắng lên. Tiếp tục ăn nào. Kha cầm đôi đũa lên, tiếp tục ăn.
- Nội-quán kem-chiều Kha cùng Linh và mấy nhỏ bạn ngồi ăn. Linh nhìn Kha cười. Mấy đứa bạn hỏi chuyện Kha. Rồi cả đám cùng ăn chỉ có Kha ngồi nhìn. NỘI-PHÒNG KHA-TỐI Kha ngồi trong phòng cố gắng ăn hết tô mì. Nội-quán xắp xắp-chiều Kha ngồi nhìn nhỏ Linh cùng mấy đứa bạn ngồi ăn. Linh lấy tay quạt quạt cho khỏi cay, Kha bật dậy nhìn quanh. Cô phục vụ đang bê nước cho bàn bên kia, Kha chạy tới giật lấy rồi chạy lại đưa cho Linh. NỘI-PHÒNG KHA-TỐI Kha nhăn nhó ngồi gặm ổ bánh mỳ. Nội-quán mỳ gõ-chiều Linh ngồi nhìn Kha, Kha nhìn Linh. Linh đỏ mặt cúi xuống ăn tiếp. NHư: (Nhìn Kha) Sao anh không ăn? KHA: (Cười) Anh không đói.
- KHA: (Suy nghĩ của Kha) Đói quá, trưa thì ăn mì tôm gói và tối đến ăn gói mì tôm... Lâu lâu đổi món, gặm đỡ bánh mỳ. Sao mà no được. LINH: (Cười) Em thấy lạ lạ. Sao chẳng bao giờ anh ăn với tụi em. KHA: (Gãi đầu) Ờ, thì. LINH: (Cười) Thôi, chọc anh mấy bữa vậy thôi. Chứ tụi em biết anh là sinh viên thực tập làm sao có nhiều tiền. Sáng nay anh ăn gì chưa? ...Hỏi vậy thôi chứ nhìn mặt anh là biết, sáng không ăn, trưa bánh mỳ, tối mì gói. Đúng hok? KHA: (Đỏ mặt) Em biết sao còn hành hạ anh dậy. LINH:
- Đó là anh tự nguyện chứ bộ. Như và Linh ngồi cười, Kha ngơ ngác nhìn hai đứa rồi gục mặt xuống bàn. Hai năm sau... NỘI-PHÒNG KHA-TỐI Kha đang nghe điện thoại, Kha tắt máy. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Làm sao giờ? Vài hôm nữa mình sắp phải về Hà Nội rồi. Ngày Kha trở về Hà Nội... Ngoại-Cổng nhà Linh-sáng Kha đứng đó lặng nhìn. KHA: (Suy nghĩ của Kha) Là con trai, tôi ghét chia tay lắm, nhất là tôi sợ em khóc. Biết thế nào được, ta vẫn là hai con người ở quá xa nhau..... Tạm biệt em, em nhé. Nội-sân bay tân sơn nhất-sáng Hôm đó rất oi bức, cộng thêm nỗi buồn trong lòng khiến Kha chẳng để ý xung quanh. Nặng nề xách đống hành lý vào trong, Kha ngoái lại nhìn lần
- cuối...Kha quay mặt bước đi. Nhưng có gì lôi kéo, Kha quay mặt lại. Linh chạy đến. LINH: Ai cho anh đi mà không nói với tui một tiếng? KHA: Sao em biết? LINH: Nếu quan tâm một người, ta có vô vàn cách để biết... Cầm lấy này! Thôi, tạm biệt anh nhé! Linh cười quay mặt đi, Kha ngỡ ngàng cầm tờ giấy, tờ giấy bị nhòe đi. Tờ giấy: Số di động:..... Sài gòn nhớ Hà Nội. Kha nhìn theo bóng Linh. KHA: (Nói thầm) Linh... Bất giác Linh chạy lại ôm Kha một hồi lâu. LINH:
- (Rời khỏi vai Kha, nghiêm mặt hỏi) Thế anh có nhớ sau ấy, bao lâu anh mới nhắn tin cho em trước không? KHA: Một tháng. LINH: Vì sao lâu thế? KHA: Vì anh còn cân nhắc xem nhắn gì cho em. LINH: Ngốc lắm đấy nhé. Đột nhiên Linh khóc.Linh dụi đầu vào ngực Kha, khóc nhỏ dần rồi thành tiếng, những tiếng nấc nặng nề... Nắm cả cổ áo Kha, làm nhòe nhoẹt chiếc áo sơ mi màu trắng. Một hồi sau thì đấm bùm bụp vào ngực Kha, mặc kệ thiên hạ đang chỉ trỏ... KHA: Vì sao thế.... ? Nhưng Linh chỉ khóc mà không trả lời.... Trời đông lạnh lắm!! Xen cảnh Kha và Linh.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Kịch bản phim - Tấm Cám thời hiện đại
11 p | 2678 | 210
-
KỊCH BẢN TRUYỀN THÔNG VỀ BÌNH ĐẲNG GIỚI
7 p | 1668 | 128
-
Kịch bản phim - Em đi Tây
11 p | 273 | 76
-
Bấm huyệt làm ngực nở và hưng phấn hơn
5 p | 203 | 25
-
Chuyện làng Nhô - 7
21 p | 112 | 19
-
Chuyện làng Nhô - 10
30 p | 128 | 18
-
Lộng ngôn - MÀN III
9 p | 78 | 13
-
Mách nước tạo dáng cho trẻ khi chụp ảnh
3 p | 101 | 12
-
Truyện du ký - Con chim xanh: Phần 1
86 p | 88 | 11
-
Lót cốc xinh xắn cho phòng bếp nhà bạn
3 p | 96 | 9
-
Khăn xếp nếp đa phong cách cho chị em thay đổi
5 p | 60 | 8
-
Biện pháp "giải cứu" cho chị em lông mi thưa và ngắn
11 p | 63 | 6
-
Vòng len xua tan giá lạnh nhà em
7 p | 57 | 6
-
Kích thích tóc mọc nhanh với thực phẩm và tinh dầu
4 p | 75 | 6
-
Bé sơ sinh lằm trong lòng bàn tay
8 p | 50 | 6
-
6 bước tẩy trang mắt an toàn với sữa tắm trẻ em
8 p | 65 | 5
-
Vệ sĩ bảo vệ da mịn màng như da em bé
8 p | 70 | 5
-
CARSTEN HÖLLER: Tôi muốn cho bạn được phát điên
7 p | 53 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn