Yum! là công ty mẹ của các thương hiệu KFC, Taco Bell, Pizza Hut, Long John Silver’s và A&W All American Food Restuarants. Trước khi Yum! ra đời, các thương hiệu này đã “qua tay” hàng loạt lãnh đạo - kết quả kinh doanh có tốt, có xấu. KFC: Một biểu tượng của nước Mỹ. Đặt trụ sở chính tại Louisville, Kentucky, KFC là chuỗi nhà hàng gà rán lớn nhất thế giới, đặc biệt là món gà rán mang hương vị độc đáo do Harland “Colonel” Sanders tìm ra hơn nửa thế kỷ trước, cùng các món khác với...
Lịch sử của Yum!
Yum! là công ty mẹ của các thương hiệu KFC,
Taco Bell, Pizza Hut, Long John Silver’s và A&W All American Food
Restuarants. Trước khi Yum! ra đời, các thương hiệu này đã “qua tay” hàng
loạt lãnh đạo - kết quả kinh doanh có tốt, có xấu.
KFC: Một biểu tượng của nước Mỹ. Đặt trụ sở chính tại Louisville,
Kentucky, KFC là chuỗi nhà hàng gà rán lớn nhất thế giới, đặc biệt là món
gà rán mang hương vị độc đáo do Harland “Colonel” Sanders tìm ra hơn nửa
thế kỷ trước, cùng các món khác với cách chế biến theo kiểu gia đình.
Hàng ngày, KFC phục vụ gần tám triệu khách hàng trên toàn thế giới. Thực
đơn của KFC bao gồm hơn 300 món ăn khác nhau, từ bánh nướng nhân xúp
gà ở Mỹ cho đến sandwich cá hồi ở Nhật. Thương hiệu này có hơn 12.000
nhà hàng ở 80 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tại một vài thành phố ở Mỹ, KFC
còn liên kết với các nhà hàng thành viên của Yum! là A&W All American
Food, Long John Silver’s và Taco Bell để bán các sản phẩm phổ biến của
chuỗi nhà hàng tại những vị trí thuận lợi.
Pizza Hut: Tinh thần kinh doanh. Lịch sử của Pizza Hut bắt đầu từ năm
1958, khi Frank và Dan Carney, hai sinh viên ở Wichita, Kansas, được gia
đình một người bạn gợi ý mở một nhà hàng pizza. Mặc dù đây là ý tưởng
khá lạ lẫm với nhiều người Mỹ tại thời điểm đó, nhưng hai anh em nhà
Carney đã nhanh chóng nhìn thấy tiềm năng của công việc kinh doanh mới
mẻ này.
Sau khi hỏi mượn mẹ 600 USD, họ đã mua một số thiết bị cũ và thuê căn
nhà nhỏ tại một giao lộ đông người ở thành phố quê hương. Kết quả của
những nỗ lực kinh doanh này là nhà hàng Pizza Hut đầu tiên ra đời - nền
tảng của hệ thống nhà hàng pizza thành công nhất thế giới sau này.
Ngày nay, Pizza Hut có khoảng 8.000 nhà hàng ở Mỹ và hơn 4.500 nhà hàng
ở 141 nước khác. Pizza Hut là thương hiệu hàng đầu trong lĩnh vực bánh
pizza với doanh số khoảng 37 tỷ đô-la.
Taco Bell: Món ăn Mexico phổ biến. Được Glen Bell sáng lập vào năm
1962, nhà hàng Taco Bell đầu tiên được đặt tại Downey, California. Vào
thời điểm đó, rất ít khách hàng ngoài cộng đồng người Mỹ gốc Mexico biết
về taco - chiếc bánh cuốn thịt kiểu Mexico - nên rõ ràng Taco Bell là một
khái niệm khá mơ hồ. Nhưng không vì thế mà Glen từ bỏ ước mơ, mà ông
còn quyết biến Taco Bell từ một nhà hàng nhỏ trở thành một trong những
thương hiệu nhà hàng quen thuộc nhất tại Mỹ.
Ngày nay, Taco Bell là chuỗi nhà hàng thức ăn nhanh kiểu Mexico hàng đầu
thế giới, chuyên phục vụ các món ăn đặc trưng của Mexico. Tại Taco Bell,
trung bình mỗi ngày có hơn 4,5 triệu sản phẩm được bán ra và phục vụ hơn
35 triệu khách hàng mỗi tuần tại hơn 6.000 nhà hàng khắp nước Mỹ, mười
quốc gia và vùng lãnh thổ.
A&W: Nước uống lên men số một thế giới. Có trụ sở tại Louisville,
Kentucly, A&W là chuỗi nhà hàng thức ăn nhanh lâu đời nhất tại Mỹ. Từ
năm 1919, A&W All American Food đã phục vụ hamburger nhân thịt bò,
xúc xích và nước uống lên men từ rễ cây được rót vào những chiếc cốc ướp
lạnh. Hiện nay A&W All American Food đang sở hữu hơn 800 cửa hàng tại
15 quốc gia.
Long John Silver’s: Hải sản trở thành thức ăn nhanh. Long John Silver’s, trụ
sở tại Louisville, Kentucky, là chuỗi nhà hàng thức ăn nhanh hải sản được
ưa chuộng nhất thế giới, phục vụ nhiều loại hải sản khác nhau, bao gồm cả
cá lăn bột chiên, gà, tôm, bánh bột ngô. Lấy cảm hứng từ tiểu thuyết Đảo
giấu vàng của Robert Louis Stevenson, Long John Silver được thành lập
năm 1969 nhằm đón đầu đón đầu nhu cầu sử dụng hải sản ngày càng tăng.
Ngày nay, với hơn 1.250 nhà hàng khắp toàn cầu, Long John Silver phục vụ
gần bốn triệu khách hàng mỗi tuần.
Trước khi Yum! ra đời, các thương hiệu này đã “qua tay” hàng loạt lãnh đạo
- kết quả kinh doanh có tốt, có xấu. Riêng KFC đã lâm vào thế khó khăn từ
đầu những năm 90.
Bắt đầu với KFC. Cho đến những năm 90, các đại lý nhượng quyền thương
hiệu của KFC vẫn được hưởng những quyền lợi tuyệt đối trong địa hạt của
họ. Khi PepsiCo quyết định lấy lại những quyền lợi này, những người sở
hữu nhượng quyền đã tập hợp lại và khởi kiện. Vụ kiện kéo dài bảy năm đã
làm cho mối quan hệ giữa bên nhượng quyền và bên được nhượng quyền rạn
nứt.
Đây là tình huống David Nokak đã phải đối mặt vào mùa thu năm 1994, khi
PepsiCo cho ông cơ hội tiếp quản KFC. David khác xa kiểu khuôn mẫu điển
hình của PepsiCo. Ông không mặc áo khoác, còn cà-vạt luôn lệch một bên.
Ông không mang vẻ trịnh trọng, quan cách, là người vui tính nhưng luôn
hướng đến kết quả, và mọi người đều nhận thấy những điểm khác biệt này.
Điều quan trọng nhất là ông luôn lắng nghe và dám nhìn thẳng vào các thực
tế, cụ thể là:
- Những người nhận nhượng quyền kiểm soát tới 80% số lượng nhà hàng.
- Số lượng cơ sở nhượng quyền không phát triển nghĩa là KFC không phát
triển.
- Những người nhận nhượng quyền thất bại nghĩa là KFC thất bại.
- Những người nhận nhượng quyền thành công nghĩa là KFC thành công.
Thực tế này đã được David đề cập ngay tại cuộc họp đầu tiên khi ông tiếp
xúc với nhóm làm việc mới. Ông nói: “Những người nhận nhượng quyền là
nhân tố lớn nhất tạo nên thành công của chúng ta. Những năm gần đây,
chúng ta đã ‘đánh nhau’ với họ và việc đó không giúp ích cho ai cả. Kiểu
hành động như vậy cần chấm dứt. Kể từ giờ phút này, chúng ta sẽ cùng làm
việc với họ và yêu quý họ. Cá nhân bạn có thể không thích những người
nhận nhượng quyền, nhưng đó là việc của bạn. Từ nay trở đi, tôi không
muốn nghe bất cứ lời phàn nàn nào về những người nhận nhượng quyền, hay
thắc mắc tại sao chúng ta không thể chiến thắng họ. Không có kẻ bại người
thắng nữa. Chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết vấn đề”.
Nhiệm vụ tiếp theo của David trên cương vị người lãnh đạo mới của Yum!
là khẳng định với những người nhận nhượng quyền về quyền kiểm soát của
KFC. Ông tổ chức chín cuộc họp những người nhận nhượng quyền theo
từng khu vực để thẳng thắn nói với họ điều đó. Ông nói rằng ông sẽ không
đề cập về vụ kiện cho đến khi “chúng ta cùng làm việc với nhau, giải quyết
các vấn đề khó khăn trong kinh doanh và đáp ứng đầy đủ nhu cầu của khách
hàng”. Những người nhận nhượng quyền của KFC tỏ ra rất hào hứng khi
nghe David nói: “Tôi thích Gà rán Kentucky, nhưng tôi không biết kinh
doanh các món ăn từ gà, trong khi các bạn lại rất am hiểu về lĩnh vực này.
Và giờ đây tôi muốn biết các bạn sẽ làm gì, nếu các bạn ở vị trí của tôi”.