YOMEDIA
ADSENSE
Liệp Quốc-chương 2
71
lượt xem 2
download
lượt xem 2
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Nếu như nói muốn tìm một nơi hỗn loạn nhất trên đại lục, thì phải đến Dã Hoả trấn. Tên của Dã Hoả trấn vốn không phải như thế. Trên thực tế, nó có vài cái tên không chính thức - chủ yếu là bởi vì vị thế đặc thù của nó.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Liệp Quốc-chương 2
- Liệp Quốc Tác giả: Khiêu Vũ Chương 2: Dã Hỏa trấn không người tốt Nếu như nói muốn tìm một nơi hỗn loạn nhất trên đại lục, thì phải đến Dã Hoả trấn. Tên của Dã Hoả trấn vốn không phải như thế. Trên thực tế, nó có vài cái tên không chính thức - chủ yếu là bởi vì vị thế đặc thù của nó. Tiểu trấn nằm ở phía nam của Dã Hoả nguyên, là một địa giới không có ai quản lý, nếu nói đến vấn đề sở hữu, thật sự là “Thành đầu biến huyễn đại vương kì”. ( đại khái là đổi chủ liên tục ) Áo Đinh đế quốc ở phương bắc, Bái Chiếm Đình đế quốc ở phương nam, thậm chí một ít đạo tặc đoàn lớn đều từng là chủ nhân ở nơi này. Dã Hoả trấn vị trí địa lý không quá tốt, Dã Hoả nguyên cũng không có nhiều sản vật, phần lớn chỉ là rừng rậm sơn cốc, nơi này đất đai cằn cỗi, khí hậu cũng vô cùng quái dị. Hàng năm, không khí lạnh từ phương bắc tràn đến, làm cho Dã Hoả nguyên có ba tháng mùa đông rét lạnh. Mà sau mùa đông, gió biển ấm áp từ phía nam thổi lên phía bắc, cái nóng nực đến khiến con người lại lười biếng không muốn nhúc nhích. Thời tiết nóng lạnh của nam - bắc giao thoa, lại hình thành mưa rơi xuống, vào thời diểm mùa hè, đất đai lầy lội. Kết quả, Dã Hoả nguyên mùa đông rét mướt, mùa hè lại nóng nực. Người Áo Đinh ở phương bắc chịu rét lạnh đã quen, đối với mùa hạ nóng nực nơi này rất không thích. Người của Bái Liệp Quốc
- Chiếm Đình đế quốc ở phía nam lại càng không chịu nổi cái lạnh và khô hanh của mùa đông. Nơi này cũng không có sản vật gì quan trọng với đế quốc, chỉ là một mảnh đất mà thôi. Trong Dã Hoả nguyên sản vật khác thì không có, nhưng dã thú cùng bộ lạc bản xứ thì lại nhiều như sao trên trời. Các bộ lạc ở đây, chính có, tà có. Lúc có sinh ý, lập ra một cái dong binh đoàn. Lúc không có sinh ý, che mặt lại làm thổ phỉ giết người đoạt bảo. Chung quanh còn có các bộ lạc của ải nhân, rồi những quần tộc địa tinh dơ bẩn nhát gan nhưng lại nhiều như kiến, có ở khắp nơi trên đầm lầy trong rừng rậm. Loại địa phương này, trừ khi hai đế quốc chuẩn bị khai chiến đem nó làm vùng đệm, nếu không bình thường chả ai thèm để mắt đến. Hai đại đế quốc tựa hồ đã hình thành thỏa thuận, nếu như người của Bái Chiếm Đình chiếm được nơi này, thì người Áo Đinh sẽ nhất định đánh tới, nếu người của Áo Đinh chiếm cứ nơi này, người Bái Chiếm Đình cũng nhất định xuất binh đuổi đi. Nhưng song phương thực sự cũng không có ý định trường kì đóng quân đội tại đây, chỉ cần đối phương rút lui, nơi này lại thành vùng đất không ai quản lý. Về phần thành trấn duy nhất tại đây, Dã Hoả trấn, lại thành địa điểm lui tới của vô số loại người phức tạp trên đại lục. Tội phạm, truy nã phạm, tiểu thâu, kẻ trộm, gian thương, đoàn đội mạo hiểm, v. v… rất nhiều loại. Nhạc viên vô chính phủ, chính là lời đánh giá chuẩn xác nhất với Dã Hoả trấn. Trước đó vài ngày, vài cái đại thương đoàn tới từ Bái Chiếm Đình đế quốc ở phía nam gặp phải đạo phỉ cướp bóc tổn thất thảm trọng, liền góp vốn thuê một cái dong binh đoàn “bộ lạc” đánh chạy đám cướp phỉ, đem nơi này làm chỗ tập kết hàng vật tư trọng yếu, tuyên bố đối với tiểu trấn tiến hành “Bảo hộ”. Liệp Quốc
- Dã Hoả trấn cái gì cũng có. Xe cộ, lữ điếm, tửu điếm, sòng bạc, kĩ viện, còn có một ít cứ điểm bí mật của đạo tặc, chuyên giao dịch mua bán những thương phẩm mà đế quốc vốn cấm buôn bán, còn có cả điểm giao dịch của dong binh đoàn bộ lạc, … Nơi này cũng là thiên đường của mạo hiểm giả. Người trung thực, tốt nhất là không nên đến đây. Có khi người làm của một tiệm may không chừng lại là tội phạm bị truy nã nhiều năm của hai đại đế quốc cũng nên. Lúc Hạ Á Lôi Minh đi đến thôn trấn, cũng không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý đến. Cái áo da sói rách nát trên người khiến hắn nhìn qua giống như một tên khất cái vậy. Mà trên lưng lại cắm một cây hoả xa, lại càng khiến cho người ta nghĩ đến hắn là một tên khất cái “tinh thần có vấn đề”. Ngay lúc Hạ Á Lôi Minh như một con lang đói xuyên qua ngã tư đường, ở bên cửa một nhà hàng, một luồng ánh mắt tham lam bắn về phía hắn. Nếu muốn dùng một từ ngữ chuẩn xác nhất để hình dung tướng mạo của Đa Đa La, từ đó nhất định là: Đáng khinh. Nếu như cần phải thêm một cái phụ từ, chắc hẳn sẽ là “Cực kì phi thường” đáng khinh! Hắn rất gầy, cực kì gầy, xương bọc da, hai gò má nổi lên hai khối u dữ tợn, lại thêm một đôi lông mày ngược, mắt tam giác với hung quang đáng khinh và dâm tà, dù cho hắn không cười rộ lên, cũng vô cùng giống một tên Quái thúc thúc thường hay câu dẫn tiểu la lỵ. Nói như thế, lấy tướng mạo của hắn, ban đêm đi trên đường cái, dù cho không có làm gì, nhưng nhất định sẽ dẫn tới ánh mắt khả nghi của tuần binh. Hắn từng có một chuyện vô cùng “quang vinh”, lúc còn ở Liệp Quốc
- vương đô học viện, chạng vạng một ngày nào đó, ở trên phố nhỏ vô tình gặp được một vị nữ sĩ, kết quả hai người vừa nhìn mặt nhau một cái, vị nữ sĩ kia thấy được tướng mạo của Đa Đa La, liền sợ tới mức hoa dung thất sắc, sau đó kêu to “Phi lễ”. Kết quả đưa tới vệ đội tuần tra, không phân tốt xấu đã đem hắn trói trở về. Lúc Đa Đa La giải thích, người ta chỉ nói một câu: “Bộ dáng của ngươi rất giống một tên thường hay phi lễ tiểu cô nương.” May mắn, hiện tại Đa Đa La đã không còn phải chịu sỉ nhục đãi ngộ như vậy nữa. Hiện tại Đa Đa La đã có được một trong, không, không phải một trong, mà là chức nghiệp cao quý nhất trên đại lục! Thân phận chính thức của hắn hiện tại là: Ma pháp sư Đa Đa La tôn quý. Đương nhiên, xưng hô này là hắn tự xưng. Trên thực tế, Đa Đa La hiện tại chỉ là cấp thấp nhất ma pháp sư, hơn nữa, thật bất hạnh là, hắn niên kỉ đã không nhỏ, ở bên trong khảo hạch ma pháp, cũng đã bị nhận định là không có tiềm lực tăng cấp ma pháp. Chức nghiệp ma pháp sư tuy cao quý, nhưng cái này chỉ dành cho cao đẳng ma pháp sư hô phong hoán vũ, còn những tên cấp thấp ma pháp sư như hắn, hơn nữa lại là không còn có tiềm lực, con đường duy nhất chính là tìm kiếm một cái dong binh đoàn bộ lạc làm thuê, kiếm chút phí sinh hoạt, nếu như vận khí tốt còn có thể gặp được vài tên nông thôn quý tộc, nói không chừng được mời chào cũng nên. Cho nên, ở vương đô hoặc thành thị lớn khác, Đa Đa La không có cơ hội phát đạt, hắn chỉ có thể chạy đến địa phương nơi thâm sơn cùng cốc như Dã Hoả trấn tìm vận khí. Hơn nữa, hắn đến Dã Hoả trấn, tuyệt đối là ngoài ý muốn - hắn phá sản. Đây thực là một chuyện hoang đường: Lấy thân phận cao quý và giàu có như ma pháp sư, cư nhiên lại phá sản? Liệp Quốc
- Nhưng mà chuyện này lại thật sự phát sinh trên người Đa Đa La. Hắn ngẫu nhiên nhặt được một quyển sách cổ dạy cho phương pháp tăng cường ma pháp chính mình, phát hiện này đã kích thích dã tâm của Đa Đa La, hắn hướng một cái thương hội mượng tiền mua rất nhiều ma pháp tài liệu về tiến hành nghiên cứu thí nghiệm ma pháp này. Nhưng là, thật bất hạnh, nghiên cứu ma pháp của hắn thất bại, tài liệu cũng tiêu hao hơn phân nửa. Càng không may chính là, sau đó hắn lại phát hiện, cuốn sách cổ mà mình nhặt được kia, căn bản chỉ là một sản phẩm hàng giả đổ cổ mà thôi. Thân là một ma pháp sư, cư nhiên bị thứ đồ giả của gian thương lừa! Đây quả là chuyện vô cùng sỉ nhục với Đa Đa La. Nhưng càng không may chính là, cái thương hội mà hắn nợ tiền lại được hưởng thụ quyền bảo hộ của đế quốc, vì truy đòi tiền nợ, thậm chí chạy tới giáo hội ma pháp sư ở vương đô tiến hành khởi kiện Đa Đa La. Khởi tố một vị ma pháp sư thiếu tiền không trả, chuyện này quả thực làm náo động cả ma pháp sư công hội. Đây quả thực là gièm pha lớn chưa từng có trong trăm ngàn năm qua a! Danh dự của Đa Đa La ở vương đô tan tành, trở thành đại chê cười của ma pháp giới. Thậm chí ở vương đô, sự nổi tiếng của ma pháp sư nho nhỏ như hắn còn lớn hơn cả nhiều ma pháp sư thành danh đã lâu. Cuối cùng, Đa Đa La chỉ có thể mai danh ẩn tích tại nơi xa quê, đến Dã Hoả nguyên không ai quản lý tìm vận may. Mà hiện tại, Đa Đa La thấy Hạ Á Lôi Minh. Chuẩn xác mà nói, hắn nhìn trúng vật đang nằm trên cổ của Hạ Á Lôi Minh. Lấy ánh mắt của một ma pháp sư, Đa Đa La vừa nhìn thấy vật Liệp Quốc
- trên cổ Hạ Á Lôi Minh, hắn liền nhịn không được sinh ra tham niệm. Đó là một tảng đá màu xám không trơn nhẵn, cũng không hề sáng bóng gì. Nhưng là…chúa vạn năng tại thượng, Đa Đa La dám thề, đó là một khối thượng phẩm ma pháp tinh phách. ……. . Hạ Á Lôi Minh rất nhanh bị ngăn cản đường đi. Hắn tuy rằng đói bụng đến nỗi choáng váng, nhưng nhìn bộ dáng của người đang cản đường mình, lập tức giật mình một cái. “Xin chào, người trẻ tuổi, muốn làm một chút giao dịch không?” Đa Đa La tận lực làm cho mình cười hiền lành một chút, nhưng là hiển nhiên, cố gắng của hắn là phí công. Bởi vì phản ứng đầu tiên của Hạ Á Lôi Minh khi nhìn thấy hắn, chính là thần tình cảnh giác, đồng thời cầm lấy hoả xoa bên hông, tay còn lại nhanh chóng giữ lấy túi tiền bên kia. Liệp Quốc
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn