Love Story Of Girl Mafia
lượt xem 8
download
Chap 1 Học viện Royal,nơi chỉ dành cho các cậu ấm,tiểu thư của những gia đình danh giá mới đc vào học.Ai cũng nghĩ rằng nơi đó tốt và họ an tâm để kon mình vào học,nhưng k ai pít rằng đó là địa ngục trần gian,1 thế giới thuận ta thì sống nghịch ta thì chết đc cai quản bởi cậu chủ tập đoàn SamSung lớn nhất nước.Tất cả học sihn đều pít và chấp hành tuyệt đối,chỉ thầy cô và cha mẹ chúng thì hoàn toàn hok pít ji.. Hành lang giờ ra chơi như mọi ngày học...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Love Story Of Girl Mafia
- Love Story Of Girl Mafia Author: It me status: On -going Chap 1 Học viện Royal,nơi chỉ dành cho các cậu ấm,tiểu thư của những gia đình danh giá mới đc vào học.Ai cũng nghĩ rằng nơi đó tốt và họ an tâm để kon mình vào học,nhưng k ai pít rằng đó là địa ngục trần gian,1 thế giới thuận ta thì sống nghịch ta thì chết đc cai quản bởi cậu chủ tập đoàn SamSung lớn nhất nước.Tất cả học sihn đều pít và chấp hành tuyệt đối,chỉ thầy cô và cha mẹ chúng thì hoàn toàn hok pít ji.. Hành lang giờ ra chơi như mọi ngày học sinh vẫn nói chuyện,cười đùa,ăn uống dưới căn teen,hoặc hóng mát dưới sân trường.Từ cầu thang 1 cô bé đầu tóc bù xù như vừa mới cắt nham nhở,quần áo ướt sũng đag lê từng bước chân lặng lẽ,nặng nhọc,từng bước từ phòng vệ sinh về lớp học,như mỗi ngày cô bé cô pé vừa trải qua 1 cuộc tra tấn từ phòng Wc,cuối cùng thì cũng đến bậc thang cuối,nhưng bỗng cô cảm thấy có ji đó chận trc mặt,cô từ từ ngước lên nhìn. _Ôi trời ơi,sao học viện này lại có ăn mày zị? ở đây có bảo vệ mà cũng như không,cút về chỗ của mày đi đồ bẩn thỉu kia-Giọng 1 cô gái vang lên đầy ác ý và chế giễu,lời nói vừa dứt thì cô ta thẳng tay xô cô pé kia xuống, cô chới với,đập đầu mạnh xuống rồi cứ thế lăn tròn thêm 3 dãy cầu thang nữa,xong nằm tại đó luôn.Cô ta không thèm nhìn cô pé kia sống hay chết ra sao,phủi phủi tay như vừa chạm phải thứ ji đó dơ bẩn _Tụi bây ai mà giúp con nhỏ này thì chết vs tao -Vừa nói vừa chỉ vào những đứa xung quanh ...._Đi -cô quắc tay ra hiệu cho đòng bọn bỏ đi,vừa đi vừa cười ra vẻ thỏa mãn,như vừa chơi xong 1 trò chơi xả stress. Những học sinh khác chỉ pít đứng nhìn,chỉ trỏ ruj che miệng cười,số khác lại lắc đầu tỏ vẻ phản đối vì tội nghiệp cô pé,nhưng tuyệt nhiên k ai dám can ngăn vì đã bị chỉ định,lúc đầu thì 1 vài người lên tiếng giúp nhưng,không hĩu vì sao chỉ vài ngày tất cả bọn họ đều chuyển trường.Từ đó về sau hễ cô pé pị hành hạ đến nào thì cũng chẳng ai ra tay giúp đỡ. Cô ta bước vào lớp học,đag bước đi bỗng cô đứng lại như chết chân lại mắt vẫn nhìn về chiếc bàn nơi có 4 người con trai,1 ngồi và 3 đứng đag nói ji đó rất vui rồi họ cùng nhau cười,phải họ cười thật đẹp,quyến rũ đến chết người,Họ chính là của trường này,sau khi đã ổn định đc cảm xúc và nhịp đập trở lại bìh thường,cô nở một nụ cười của kẻ thắng cuộc đến để váo chiến công mới ""mà cô ta cũng cười đẹp gúm"". _Hôm nay nó vừa đc cắt tóc mới,tắm rửa nữa chứ,giờ thì đag nằm ngủ ngon lành dưới chân cầu thang ngoài hành lang kìa.hihi -Cô ta mỉm cười nói với _Cậu mà cũng pít cắt tóc nữa sao Kim Huyền,tin điều đó đc k vậy? -Đoàn Cường lên tiếng
- châm chọc. Cô gái mang tên Kim Huyền lại típ tục nói vẻ vui sướng. _Không những pít cắt mà còn cắt rất model nữa kìa, ko tin thì đưa đầu đây tớ cắt cho,bảo đảm hợp thành 1 đôi zới con nhỏ đó liền àh,đưa đây..... Vừa nói,cô ta vừa đưa tay lên định tóm lấy đầu họ Đình cường đã lên tiếng: _Thui tụi này có nhà tạo mẫu tóc riêng rồi ko dám làm bàn tay của đại tiểu thư nhà họ Triệu đâu. _Nhưng tớ ko hiểu tại sao cậu lại đối xử tệ vs cô bé đến vậy chứ -Trấn Nam lên tiếng sau 1 hồi lâu im lặng _Mà cũng phải công nhận con nhỏ đó chịu đựng giỏi gê lun,bị đối xử zậy mà ko hề phản kháng hay chống đối ji cả,chứ đừng nói đến chuyện nó chuyển trường -Đoàn cường đáp lại __Rồi cũng sẻ có lúc sức chịu đựng đến đỉnh điễm và tự biến đi thôi!! -Thế Kiệt,người đứng đầu lên tiếng, ko gian chợt rơi xuống thật ảm đạm. 48 tiếng sau Tại Lasvergs.My 6h45 phút sáng Reeeeng!!!!Reeeeng!!! Tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập phá tan cái không gian yên tĩnh vốn có của căn nhà sau mỗi buổi sáng.Tiếng chuông đó như mún bào đìu ji kinh khủng sắp xảy ra. _Hello! -Ông quản gia bắt máy,ko pít đầu giây bên kia nói ji chỉ thoáng wa thấy ông nhẹ châu mày lại, gác máy rồi ông bước quay về hướng cầu thang Cộc!!Cộc!!Cộc!! _Thưa đại tiểu thư,Nhị tiểu thư gặp chuyện rồi ạh. Chap 2: Ngồi trong phòng nghe thấy tiếng quản gia báo tin em nó gặp chuyện thế là nó lao 1 mực ra khỏi nhà. _Chuẩn bị xe cho tôi nhahhhhh! -Nó gắt lên _Vâng! ạ -Quản gia đáp Keeeeettttttt Chiếc Limo màu đen sáng dừng trc cỗng bệnh viện, nhìn chiếc xe cũng đủ pít chủ nhân nó là ng như thế nào. Tài xế bc xuống mở cửa xe bên phía kia 1 cô gái bận bộ quần áo bó sát có chất liệu da màu đen bóng,áo khoác dài cũng màu đen,quàng thêm chiếc khăn choàng đen,trên mắt 1 đôi kính to cuũng màu đen nốt,chỉ có mái tóc đc búi cao là màu vàng óng.Cô đag sãi những bc chân đi về phía phòng cấp cứu,nơi có 1 ng đàn bà bận bộ váy công sở và ng đàn ông bận
- bộ vest màu tro lịch lãm.Chứng tỏ họ vừa làm việc rồi đến thẳng đây!!,nhìn vẻ mệt mỏi của họ thì bik họ đã thức trắng đêm vì quá lo lắng... _Con về rồi sao!!, Dì xin lỗi, Dì ko chăm sóc tốt cho Hà Liên , Dì xl kon,tất cả là tại Dì...Huhu...Dì đã ko làm tròn lời hứa vs con.Hãy tha thứ cho Dì..Thu Phong ơi!,Dì đã ko wan tâm nhìu đến cuộc sống con bé...tại Dì...Huhu...Tại Dì mà...Huhu... Người đàn bà sau khi nhìn thấy cô gái đó đã nhào tới ôm lấy và từ từ quỳ xuống vừa khóc vừa nói khiến những ai chứng kiến cảnh ấy phải rơi nc mắt theo. _Hơn 1 năm nay, nó thay đổi wa nhìu mà Dì ko hề wan tâm đến, nó ít nói,ít cười hơn trc,nét hồn nhiên cũng biến mất từ bao giờ trên gương mặt nó,đi học cũng đòi đi xe buýt ko chịu đưa đón bằng xe riêng ...hjc..hjc... -Từng tiếng nói của ng` đàn bà đó nghẹn lại theo từng tiếng nấc và dòng nc mắt. Người đàn ông thấy thế liền chạy lại đỡ bà ấy lên ngồi xuống ghế,mà chính ông cũng ko kìm đc dòng nc mắt nóng hổi vừa chảy xuống má ông mặn chát... Cô gái bước đến cửa phòng cấp cứu thì đúng lúc, tất cả vị bác sĩ bc ra ..Bác sĩ ấy nói : _Tôi nghĩ ông bà chủ tịch nên sớm đưa tiểu thư ra nước ngoài để điều trị thì tốt hơn,do chấn thương phần đầu wa nặng,nên máu bầm đag tụ lại khối to đè lên các dây thần kinh,nếu ko sớm rút bỏ máu bầm tôi e là...... Vị bác sĩ bỏ lững câu nói khi nghe 1 tiếng ầm vang dội kèm theo những tiếng Rắc....Rắc nhỏ.Thì ra cô gái đấm tay vào tường làm nó lún sâu vào thanh 1 cái lỗ.Mọi người đều im lặng ko dám thở nhìn cô sợ hãi.. _Chuẩn bị đưa con bé ra sân bay ngay!. Cô gái way đi khi buông ra 1 câu lạnh lùng.Vị bác sĩ còn chưa pít nói ji thì ng đàn ông kia đã kịp thời lên tiếng: _Ta bik rồi ta đi làm thủ tục ngay đây. 15 phút sau chiếc máy bay đưa cô gái kia đến lại típ tục cất cánh đưa ng con gái bé nhỏ tội nghiệp mang tên Hà Liên đi.Chuyến bay đến canada khuất bóng trên bầu trời đen mịt mù như lòng của Thu Long.. _Bây giờ thì nói đi tất cả chuyện này là như thế nào? Tại sao kon bé lại xảy ra chuyện nghiêm trọng vậy chứ? -Giọng của Thu Phong vang lạnh lùng và đầy sự chết chóc khi đã về tới biệt thự nhà họ Hàn. _Là tại Dì ko tốt,Tại Dì ko wan tâm đến kon pé nhìu hơn nên con đừng trách pa kon,Dì xin chịu hết mọi tội lỗi,Dì xl kon -Giọng ng đàn bà khẩn khoảng.
- _Em mệt rồi đi nghỉ ngơi đi,Thu Phong nữa,con cũng đi nghĩ đi,có ji sáng maj chúng ta nói chuyện sau dc ko? -Ông Hàn lên tiếng Thu Phong đứng dậy lạnh lùng bc về phía ng giúp việc hỏi phòng của Hà Liên và đc dẫn lên tận nơi.Người giúp việc cuối đầu chào rồi way đi ù té chạy như đag sợ 1 cái ji đó.. Cạch!!Cạch! Cửa phòng mở ra,Dưới đôi kính ko thể thấy cặp mắt nâu đen đó đag cau nhẹ,nhìn căn phòng ảm đạm và u uất quá.Thu Phong rút trong túi ra chiếc đi động,cô bấm số và bắt đầu nói bằng tiếng anh: _Điều tra giùm tớ xem từ ngày bắt đầu nhập học vào lơp 10 thì những chuyện ji xảy ra vs em tớ,sáng sớm maj tớ mún nhận dc kết quả.Còn nữa cậu điều ng sang Canada chăm sóc nó giùm tớ lun đi !!.. Thu Phong tắt máy,cô khẽ thở dài,cởi áo khoác,tháo kính ra,để lộ khuôn mặt rất xinh đẹp,đôi mắt nâu đen,chiếc mũi dọc dừa cao thẳng tấp,đôi môi đỏ tươi nhỏ xíu trên nền da trắng như tuyết ko chút tì vết,phải nói,vẻ đẹp của cô quá hoàn hảo bởi cô là con lai. Chợt cô nhìn thấy tấm ảnh 2 bé gái chụp chung vs nhau ngày nào,cô cầm lên vuốt ve.những ký ức chừng như đã ngủ quên giờ lại ùa về như mới xảy ra ngày hôm qua.. chap 3: 12 năm trước _Mẹ!mẹ ơi! chị ko chơi zới con..huhu. _Hà Liên con lại sao thế ? Đừng làm phiền chị hoài kon -Pà Lan nhẹ nhàng lên tiếng ngăn cô con gái nhỏ. _Nhưng mẹ ơi!!! Chị hok chơi zới kon nữa, có phải chị 2 ghét con phải không mẹ ? ,mẹ ơi! con thương chị 2 lắm lắm áh,mẹ nói chị 2 đừng ghét con nữa nhé mẹ --Hà Liên van nài pà Lan . _Em đã làm ji sai để chị ghét hay sao mà phải nói thế zới mẹ vậy Hà Liên ? 1 cô bé khác đag đi xuống từ cầu thang gương mặt điềm tĩnh đến rợn người. _Tại vì em giành con búp bê vs chị nên chị ghét em không thèm chơi zới em nữa....hic...hic Nói đến đó tự nhiên cô bé khóc. _Ngốc àh! Thu Phong tiến tới phía con bé đag mặc chiếc váy màu hồng,tóc đen nhánh cột búi 2 bên,nhẹ nhàng ngồi xuống lau những giọt ngọc vừa rời khỏi đôi mắt to tròn ấy.
- _Chị có thích chơi búp bê đâu mà giành với em chứ,mà dù có thích thì chị cũng sẽ cho em mà,đừng khóc nữa nhé,ngoan nào. Công chúa mà khóc thì xấu lắm đó nha,cười giống chị nà....hihi. Hà Liên đag khóc thấy chị cười thì nó cũng cười,tiếng trẻ con thật hồn nhiên và trong sáng như ánh bình minh vậy. Bà Lan thấy vậy liền ôm 2 đứa con bé bỏng của mình vào lòng như sợ chúng mỏng manh dễ vỡ,bà cũng mỉm cười,nụ cười mãn nguyện.Ko uổng công bà cãi lời Cha để đến vs Ba Thu Phong. Lúc đầu ông ngoại Thu Phong ko đồng ý cuộc hôn nhân của 2 người,để phản đối ông đã tuyên bố sẽ từ Bà nếu Bà vẫn muốn kết hôn zới người đàn ông đó,nhưng ông ko ngờ rằng tình yêu của đứa kon gái mỏng manh,yếu đuối của ông lại mãnh liệt đến thế. Bà Lan đã rời xa nước Mỹ,rời xa vòng tay yêu thương và che chở của Cha để theo chàng doanh nghiệp trẻ và là chồng của Bà.Ngày cưới Ông ngoại Thu Phong đến trao quà hỏi món cho con gái,rồi lặng lẽ bước đi. Có lẽ vì quá thương đứa con gái độc nhất mà ông đã bỏ cả sĩ diện của người có địa vị trong xã hội để đến gặp con gái.Dù Bà Lan ở đâu nhưng ông vẫn dõi theo,có lẽ đối với thì bà vẫn còn bé lắm và cần ông che chở. _Ah mẹ ơi! hnay sinh nhật mẹ mình tổ chức tiệc sinh nhật nha mẹ!!!!!.... - Tiếng Hà Liên cắt ngang dòng suy nghĩ của Bà Lan _Ừm!!cô công chúa nhỏ của mẹ muốn làm gì nà? -Bà nũng yêu cô con ái nhỏ _Hay mình lên hẹn Ba cùng đi ăn chúc mừng sinh nhật của mẹ đi,dc hok chị 2? -Cô bé hơi nghiêng đầu hỏi Thu Phong. _Tùy em thui,chị sao cũng dc mà -Thu Phong tl _zạ! vậy chúng ta sẽ dc ăn ở nhà hàng rồi..thích quá..thích quá..hihi -Hà Liên reo lên đầy sung sướng
- Thu Phong quay sang mẹ nói: _Mẹ gọi điện cho Ba đi Bà Lan gật đầu mỉm cười Sau khi gọi điện,Thu Phong bỗng thấy ánh mắt mẹ thoáng buồn,cô bé hỏi nhỏ mẹ _Sao thế ạh? _Àh,không sao Ba nói hôm nay phải gặp đối tác nên ko thể đi vs chúng ta dc nên bây giờ chỉ có mẹ con mình đi thôi Tuy Bà nói và mỉm cười nhưng Phong pít Bà buồn và hụt hẫng lắm. Họ bước ra khỏi,Bà Lan lái xe đưa 2 cô con gái nhỏ đi ăn nhà hàng .Hà Liên vẫn vô tư cười nói,còn Thu Phong thì lén nhìn mẹ mà miệng lẩm bẩm ""Đối tác quan trọng vậy sao?""" ----------------------------------------- chap 4: Rào!!! Ào!!!Ào!!! Trên đường về mưa bất chợt tuôn xối xả.Bà Lan vẫn giữ tay lái và chạy chậm hơn bình thường,mưa vẫn rơi ào ào trên đường,bỗng chiếc xe chao đảo,Bà Lan cố gắng giữ lại tay lái nhưng chiếc xe vẫn trượt dài trên đường và.... Rầm!!!!!!! Chiếc xe lao thẳng vào 1 thân cây bên vệ đường Thu Phong cố gắng mở mắt nhìn xung quanh,cô chỉ thấy 1 màu trắng toát lạnh lẽo cùng mùi thuốc sát trùng xọt vào mũi đến khó chịu. Đầu rất đau nhưng cô vẫn cố gắng ngồi dậy tìm mẹ và em gái,bước xuống giường cô bất đầu đi tìm,Thu Phong lần theo hành lang bệnh viện mà đi cho tới khi gặp Hà Liên đag nằm trong 1 căn phòng khác,cô lay nhẹ nhưng Hà Liên vẫn nằm im mắt vẫn nhắm,bất chợt cô y tá vào phòng,Thu Phong liền đứng dậy hỏi: _Mẹ của tôi đâu rồi? Đã có chuyện gì xảy ra vậy? Tai nạn xe do lớp xe bị bể dẫn đến lạc tay lái,bác sĩ đag cấp cứu cho bà ấy -Cô y tá tl Thu Phong cố gắng chạy thật nhanh đến phòng cấp cứu, vị bác sĩ bước ra lắc đầu vẻ mặt đầy thất vọng và
- mệt mỏi nhìn rồi nói zới nhỏ: _Chúng tôi xin lỗi,phần đầu bà ấy bị chấn thương quá nặng nên....... Phịch..... có cái gì đó vừa rơi phía sau, nhỏ quay lại thấy ông Tuấn Ba nó khụy dưới nền hành lang,vẻ mặt thất thần thấy rõ,nó lặng lẽ quay đầu bc về phòng Hà Liên,còn bé giờ đã tỉnh và đang ngơ ngác tìm người thân,thấy nó bc vào con bé chạy đến ôm lấy nước mắt rơi lã chã.. _Chị ơi! đây là đâu vậy chị,sao chị và mẹ lại bỏ em ở đây 1 mình zậy? em sợ lắm chị ơi,đừng bỏ em mà...huhu...hic...hic... _Chúng ta đến gặp mẹ nhé! Hà Liên Nó nói mà giọng nghe thật bi thương dù đã cố gắng kìm nén nỗi đau đang nhói lên trong tim mỗi lúc 1 đau hơn nhưng nc mắt nó lại rơi xuống,nó khóc..phải lần đầu tiên nó khóc... _Chị đừng khóc mà,em ko khóc nữa đâu,chị cười đi nhé,rùi mình đi gặp mẹ nhé chị 2 !! Hà Liên nói và mỉm cười zới nó,khi thấy nó khóc con bé đâu pít gì nên vẫn vô tư,còn nó làm sao mà ko khóc,dù điềm tĩnh đến đâu nhưng nó cũng chỉ là 1 đứa trẻ 5 tuổi mà thôi.Nó thừa thông minh để hĩu mẹ nó sẽ chẵng bao giờ có thể bên cạnh chị em nó nữa,nó đau như ai đâm từng nhát dao vào tim nó. Nó nắm tay con bé đến gặp mẹ,lòng nó đau nhói lên khi con bé lên tiếng hỏi nó: _Sao mẹ nằm đó zậy,sao lại che mặt mẹ lại zậy? mẹ ko thở dc đâu,đừng che mặt mẹ lại mà....mẹ ơi mở mắt ra nhìn con đi mẹ ơi...huhu... Không kìm nén nỗi nữa nó ôm chầm lấy con bé khóc như ko còn gì có thể ngăn nó dc,2 đứa cứ ôm nhau khóc như thế. Ông Tuấn thì gục đầu vào 2 bàn tay,ko ai thấy ông đag khóc,những giọt nc mắt hối hận của 1 người đàn ông thành đạt...đắng nghét và mặn chát..... _ko!! ko!! đừng ***** dưới đó mà,mẹ sẽ lạnh lắm,đừng mà,mẹ ơi...đừng ngủ nữa mẹ mở mắt nhìn con đi mà...huhu...huhu mẹ ơi!! ...hic..hic Hà Liên đã khóc thét lên khi ng ta đag mai táng Bà Lan ,con bé ngất đi,Thu Phong phải cõng nó về phòng,lòng đau mà nc mắt ko thể rơi......đau lắm,rất đau...
- Ông ngoại nó đứng nhìn cảnh đó mà ko kìm dc nc mắt,ông đã khóc,1 ng có địa vị và quyền lực có lúc cũng phãi khóc khi thấy con gái mình giờ đây đã nằm sâu dưới lòng đất lạnh...ông lặng lẽ trở về bên Mỹ..ông đã đến gặp đứa con gái bạc mệnh của mình lần cuối..có ji bằng nỗi đau của 1 ng cha đâu chứ 3 năm sau,ông Tuấn ba nó quyết định tái hôn, ông ngoại nó tìm đến lần nữa và đã thẳng thừng nói zới ba nó rằng: _Nếu anh mún kết hôn tôi ko cần quan tâm dù gì con gái tôi đã chết rồi,nhưng tôi sẽ đưa 2 đứa nhỏ về Mỹ. Ông Tuấn sững sốt ,Hà Liên thì giãy nảy ko chịu vì nó ko mún xa ba,xa căn nhà mà con bé đã có pít bao nhiu kỷ niệm zới mẹ nó,nó nhìn con bé khóc ,lên tiếng tl ông ngoại: _Ông chỉ cần đưa mình con đi thôi,hãy để Hà Liên ở lại đây. _ko!!ko!! thích mà,đừng đưa chị đi mà..huhu.. Con bé khóc ré lên khi nghe nó nói thế. _Đừng khóc mà,em đã hứa dù chuyện gì cũng ko khóc mà,em quên rồi sao? chị đi rồi chị sẽ về mà,em ko dc làm zậy,em mún mẹ buồn khi thấy e như thế sao? Nó an ủi con bé = giọng hơi nghiêm. Con bé nín ngay,1 phần vì sợ mẹ bùn,1phần cũng sợ nó thật. _NHưng chị đi rồi ko dc quên e đó nha,em sẽ nhớ chị nhìu lắm,e thương chị nhiều nhiều lắm đóa,chị 2 ơi!!. Hà Liên ngước đôi mắt đẫm lệ lên nhìn nó nói _Ừm chị hứa mà -Nó tl mà lòng đau nhói lên,nó ko thể hình dung dc nếu sau này nó ko dc nhìn thấy nụ cười ấy,gương mặt ấy,giọng nói ấy thì nó sẽ sống thế nào. Nỗi bùn và niềm đau đè lên tim nó,dù gương mặt nó ko chút ji là gợi cảm xúc cả. chap 5 + 6: Ngày nó theo ông ngoại đi cũng là ngày ba nó cưới vợ mới,họ đều ra sân bay tiễn nó đi, Hà Liên hôm nay thật đẹp,nhưng con bé mặt cứ bí xị,nó có vui gì đâu khi phải xa con bé nhưng zới nó ra đi là cách tốt nhất
- hiện nay. Vợ mới của ba nó tuy không đẹp bằng mẹ nhưng nó pít ng đàn bà này sẽ tốt với Hà Liên,nó ôm con bé thì thầm: _Hãy sống thật tốt và lun mĩm cười nhé! Con bé không tl,giọng nó vẫn đều đều _Khi em cười nhìn rất đẹp đó em có pít ko công chúa nhỏ của chị? Con bé ngước lên nhìn nó,đôi mắt đỏ hoe ngấn nc,nhưng lại mĩm cười,nụ cười rất tươi và ấm áp.Nó ngẩn người nhìn nụ cười thiên thần đó mà lòng tự hứa rằng: -Nếu ai dám làm mất đi nụ cười ấy nó sẽ ko để kẻ đó sống yên thân đâu dù lúc đó nó mới có 8 tuổi. Vợ mới của ba nó bc lại nắm tay nó và nói: _Con yên tâm đi nhé! dì sẽ chăm sóc thật tốt cho công chúa nhỏ của con mà. _Tốt nhất là nên như thế -Nó buông 1 câu lạnh lùng,rồi theo ông ngoại bc đi con bé vẫn âm thầm bc theo nó,nc mắt rơi nhưng ko lên tiếng,nó pít nhưng chân vẫn bc,đầu ko ngoảnh lại,tay nó nắm chặt,bc đi khi tim lại nhói đau. 5h sáng Píp!!Píp!!Píp! Tiếng điện thoại của nó báo nhận dc e-mail mới,nó mở điện thoại và đọc. Càng đọc mắt nó càng tối sầm lại,nó bc lại mở từng cửa sổ,những tường ko khí lạnh buổi sáng sẽ xoa dịu phần nào cơn giận của nó,nhưng.......... Xoãng!!!!!! Kính cửa sổ vỡ tan thành nhìu mãnh nằm dưới chân nó. _Con ăn sáng đi -Bà Mai mẹ kế nó lên tiếng khi thấy nó xuống cầu thang _Tay con làm sao thế này? -Bà hốt hoảng khi thấy tay nó chảy máu
- _Để Dì xức thuốc cho con -Nó chỉ nhìn bà bằng ánh mắt vô hồn rồi nói: _ko cần Nó ko ngồi vào bàn ăn mà đứng đó nhìn ông Tuấn hỏi: _Tại sao lại ép con bé? _Con nói gì ta ko hiểu mún gì thì ngồi xuống đàng hoàng _Ông ko xứng _Con đang nói cái gì,con hỗn xược vs ta vậy sao? _Tôi chỉ mún pít tại sao lại ép kon pé kết hôn zới ng nó ko thích? -Nó hỏi lại lần nữa,giọng nói đầy vẻ lạnh lùng,uy quyền _Ta ko ép nó ji cả,chỉ mới giới thiệu cho 2 đứa pít mặt nhau thôi chứ đã nói chuyện trọng đại ji đâu mà bảo ta ép. _Cũng tại các ng mà ra hết,mấy chuyện vậy thôi mà đã làm con bé bị đối xử thế rồi,nếu bàn lun chuyện đại sự chắc con bé chết từ lâu rồi -Nó vừa nhếch mép đáp lại vừa way đi. _Con ăn nói zới ta như thế sao? ông ngoại con dạy dỗ con xấc xược như thế đó hả? ngồi xuống đây cho ta -Ông Tuấn lỚn tiếng quát, nó way lại nhìn ông vs ánh mắt có thể giết người ""Ax ax ko giám nhìn"" và lạnh lùng cất lên: _Ông ko có quyền nhắc đến ông ngoại và càng ko có quyền ra lệnh cho tôi!. Ông Tuấn ngồi Phịch xuống ghế,vẻ mặt thất thần thấy rõ,nó way wa nói vs bà Mai: _Chuẩn bị xe 15 phút sau cho tôi đến trường của con bé -Bà Mai chỉ pít khẽ gật đầu nói: _Dì pít rồi,Dì dẫn tài xế liền đây!.
- Cổng học viện Royal 7h15 phút Học sinh đag bc xuống từ những chiếc xe hơi dạt tiến từ từ vào cổng ,4 chiếc Med dừng lại trc cổng 4 chàng trai bc xuống nhìn họ thật đẹp và cuốn hút nhưng ko ai dám ngc lên nhìn mà chỉ đứng cúi đầu chào. _Các cậu đến rồi hả? -Kim Huyền bc tới chào ,trong trg này cô ta là ng dám nhìn thẳng vào tứ đại thiên vương thôi,vì dc cho phép mà. Bỗng ánh mắt cô ta dừng lại ở cổng trc nơi có 1 chiếc Limo đen vừa dừng lại,4 chàng kia dường như cũng cảm nhận dc wa ánh mắt của cô ta,và cũng way lại nhìn xem cái quái ji đag xảy ra. Từ trên xe 1 đứa con gái bận chiếc quần jean,áo thun bó sát ng và áo khoác da màu trắng bên ngoài,mái tóc màu vàng óng xoăn nhẹ phần dưới dc xỏa ra,cặp mắt kính màu xanh đậm vẫn ngự trị trên gương mặt,học sinh trong trường còn đag ngơ ngác thì cô gái đã bc vào cổng học viện,đập vào mắt cô là nhóm 4 chàng trai và 1 cô gái đang đứng đó nhìn cô ko chớp mắt. Dưới cặp mắt kính,đôi mắt màu nâu đen lạnh lùng lướt wa,vẫn bc đi trc mặt họ ko chút ngần ngại,ko ai thấy dc ánh mắt sắc ngọt ấy như mún giết chết những kẻ mà cô vừa lướt wa. _Này!! cô là học sinh mới phải ko? sao ko pít đìu mà wa đây cúi chào tứ đại thiên vương hả? học sinh mới mà xấc láo zậy sao? -giọng Kim Huyền vang to gọi cô gái nhưng đáp lại chỉ là cái nhếch môi nhẹ,mà chân vẫn bc đi,đầu ko hề nhìn lại. Cộc!!Cộc!!Cộc!! _Mời vào! xin chào em là ai,và tôi có thể giúp ji dc cho em? -Thầy hiệu trưởng ngước lên nhìn và hỏi cô gái vừa bc vào văn phòng của mình. ------------------------------------------- Chap 6: _Tôi chỉ mún pít thấy sẽ giải quyết thế nào về việc em gái tôi vậy? -Cô gái cất giọng lạnh băng hỏi ông thầy hịu trưởng.Và đôi mắt vẫn nhìn xoáy vào ng đối diện,làm họ phải khó thở
- _Ah, xl em gái em tên gì,học lớp nào,khối mấy và đã xảy ra chuyện gì với em gái em mà em hỏi tôi sẽ giải quyết như thế nào chứ,em nói rõ ra xem nào!. _Em gái tôi là Hàn Hà Liên,đã phải nhập viện vì ngã từ cầu thang lầu 3 xuống,là hiệu trưởng 1 học viện danh giá thế này mà để chuyện như vầy xảy ra ngay tại nơi ông quản lý mà ông bảo là ko pít gì sao? Thật nực cười -Nó gằng từng chữ và khẽ nhếch mép. _Tôi xl,thật sự tôi ko pít là có chuyện đó xảy ra,tôi sẽ điều tra lại điều mà em nói - Ông hịu trưởng lúng túng tl nó. _Ko cần đâu!,ông ko đủ tư cách và khả năng để quản lý học viện này nửa -Nó lạnh lùng buông ra từng lời nói rồi way lưng đi để lại cho ông hiệu trưởng nỗi bực tức trog lòng cũng nỗi sợ trog từng lời nói của cô gái đó. Nó nhìn xuống từ nơi mà Hà Liên đã ngã,mắt vẫn tối sầm, nó bc ra cổng trg vừa đi nó vừa ấn trên màn hình điện thoại gọi cho aj đó : _Làm thủ tục chuyển tên tớ wa học viện Royal nhưng vẫn giữ nguyên tên bên S.A đầu dây bên kia giọng đứa kon gái tl _Chỉ là chuyển tên thôi,còn hồ sơ vẫn giữ nguyên tên em gái tớ,cậu hĩu chứ ,còn nữa em gái tớ thế nào rồi? tình trạng có tốt hơn chút nào ko? -Nó hỏi giọng hơi lo lắng. _Um!.tốt rồi chiện này nữa hãy mau tìm ng thay lão hiệu trưởng ở Royal này đi,tớ sẽ đưa lão già đó xuống -Nó ra lệnh Về đến nhà nó gặp bà Mai,ko chào ,nó đi phợt wa rồi nói: _Cho ng dọn dẹp phòng đi và chuẩn pị đồ cho tôi.bắt đầu từ thứ 2 tôi sẽ học ở cái học viện đó
- Nói xog nó bc đi,Bà Mai chỉ kịp đáp theo: _Dì sẽ cho ng làm ngay Nó ngồi nhìn bộ đồng phục,rồi đứng lên,ánh mắt có ji đó như lửa,nó pít sẽ phãi làm ji vào ngày mai,nó lại nhìn phía bàn trag điểm nơi có tấm hình 2 đứa bé gái 7h15 Chiếc Limo đến dừng lại trc cổng trg,nó bc xuống tiến vào cổng trg,nhìn nó thật đẹp,gương mặt là vẽ đẹp của thiên thần nhưng ánh mắt lại là của thần chết,nó bc đi trc pít pao cặp mắt si mê,ngưỡng mộ đến ngây dại. _Này! đứng lại đó,ai cho cô đi trc các thiên vương chứ -Lại cái giọng chanh chua đầy hách dịch của Kim Huyền.nhưng nó ko hề đứng lại mà vẫn bc đi vẻ thách thức ,hay nói đúng hơn là nó ko hề nghe thấy gì vì 2 chiếc tai phone đag trên tai nó. Bặt! chiếc tai phone bị lôi ra 1 cách thô bạo .nó nhìn kẻ đối diện "'Pít ai rồi đấy"" 1 cái nhìn lạnh lẽo đến rợn người _Tao nói mà mày điếc hay sao hã? đồ xấc láo -Cô ta định tát cho nó 1 cái thì Đinh Tường đã lên tiếng : _ tới giờ vào lớp rồi ,au vào thôi chúng ta sẽ chăm sóc cô bé này sau Nó tháo chiếc tai phone ra dẫm nát dưới chân trc mặt pít bao cặp mắt sợ hãi của đám hoc sinh , nó lướt wa Kim Huyền nói zới giọng rất nhẹ nhưng cũng đủ giết chết con ng ta : _Đừng có đụng vào đồ của tao bằng đôi tay bẩn đó,rồi tao sẽ sớm để mày lột xác cho e tao thui.chắc mày chưa wen Hàn Hà Liên nhỉ?... Nó đi rồi mà Kim Huyền vẫn đứng trơ ra đó.nữa vì sợ giọng nói đó,nữa vì giận,từ nhỏ đến giờ chưa ai dám đối xử zs nó như thế, mà giờ đây nó lại bị xỉ nhục cô ta như zậy đúng là giận sôi máu mà.có lẽ cô ta sẽ còn đứng đó nếu Thế Kiệt ko lên tiếng : _Chăm sóc kĩ cho kon nhỏ xấc láo kia đi Vừa nghe đến zậy cô ta liếm miệng cười,đám học sinh lại bắt đầu bàn tán,1 số thì thấy tội nghiệp ,số khác thì lại cười nói vs nhau sắp dc xem trò chơi vui nữa rồi ,vừa tiễn con kia giờ lại thêm kon khác thế vào.dc đấy chứ...hihi...chúng cười vs nhau và bắt đầu cho trò vui mới. Lớp 11 1 cô chủ nhiệm bc vào theo sau là nó
- _Hnay lớp ta có bạn mới,cô giới thiệu đây là bạn Hàn Thu Phong,vừa chuyển đến lớp chúng ta,các em nhớ giúp đỡ bạn ấy nhé -Way sag nó cô hỏi : _Em mun ngồi ở đâu ? Nó ko tl mà bc về chiếc bàn gần cửa sổ và ngồi xuống .Mọi ng đều nhìn nó ái ngại Vì đó là chiếc bàn mà Hàn Liên từng ngồi.Cô giáo lên tiếng típ : _Ah còn điều này cô mún nói vs các em là bạn Hà Liên đã chuyển trg và tuần trc nên từ giờ lớp ta sẽ ko còn tên bạn ấy nữa.mà thay vào đó là bạn Thu Phong các em rõ rồi chứ? Đám học sinh thì nhốn nháo bàn tán,con nó way mặt nhìn ra cửa sổ _Chuyển trg sao? các ng nói dối y như thật zậy,nhưng tôi sẽ phơi bày sự dối trá của các ng` sớm thuj mà ..ko ai nhìn thấy cái nhếch môi rất nhẹ của nó chap 7: Giờ ra chơi căn teen đông nghẹt ng chen lấn,các dãy bàn đều kín ng,duy nhất chỉ có 1 bàn còn trống ,ngồi 1 mình càng tốt ,nó suy nghĩ rồi nhah chân bưng măm cơm đến đó ngồi trc những cặp mắt kinh ngạc -nó nghĩ,nhưng câu hỏi của nó lập tức dc giải đáp ngay ""Thiên Vương"" đang bc nhah về cái bàn wen thuộc bỗng khựng lại khi thấy nó đag cắm cúi ăn mà ko thèm wan tâm những ji xung quanh đag diễn ra. Đoàn cường định lên tiếng thì Thế Kiệt đã đưa tay lên ngăn lại,họ đag tiến về nó ánh mắt tóe lửa,giận dữ như muốn nuốt sống nó mà ko cần nhai. RẦmmm !!! Thế Kiệt đá cái ghế ra xa,văng vào góc tường bể tan nát,chứng tỏ rằng hắn đag điên tiết lên,nó vẫn ăn ko thèm đếm xỉa đến những ng đag đứng trc mặt nó xem họ định làm ji,nó buông đũa,đưa tay cầm ly nc định đưa lên miệng uống thì.. Ào!.....tách...tách... Đinh Tường đã giật lấy ly nc và hất thẳng vào mặt nó,nc từ trên tóc,trên quần áo nó rơi xuống sàn nhà,nó
- đứng lên nhìn kẻ đã làm đìu đó, Trấn Nam liền cất tiếng quát to: _Ai cho phép cô ngồi ở đây,có pít đây là chỗ tụi tôi ko hả? biến đi và đừng có xuất hiện trc mặt chúng tôi nữa. Ai nấy đều sợ hãi,nó vẫn đứng đó nhìn những kẻ đối diện như quái vật ngoài hành tinh. Tiếng Đoàn Cường chưa kịp dứt thì nó đã hỏi lại giọng lạnh băng.: _Bộ chỗ này chỉ riêng của các ng thôi sao? Tất cả đều nín thở nhìn nó ,ko pít nó sẽ bị xử lý thế nào nữa,nó vẫn đứng đó như đag chờ câu tl mà nó vừa hỏi. _Ở đây cô ko có quyền thắc mắc đâu cút đi -Đinh Tường giọng gay gắt nói. _Vậy sao? -Nó gật đầu ra vẻ hĩu rồi bước đi ,nhưng ko quên phán lại 1 câu rợn ng : _Các ng nợ tôi nhìu rồi,pây giờ thêm lần này nữa cũng ko sao,nhưng tôi sẽ đòi lại cả vốn và lãi đó,cẩn thận nha Nói xog nó bc đi rồi như chợt nhớ đìu ji đó nó dừng lại nói vẫn với âm vực lạnh lùng như nc đá khi nãy: _Àh mà nên nhớ rõ đìu này nha,tôi ko phải Hà Liên đâu mà các ng mún làm ji thì làm. Nói xong thì nó bc đi,đầu vẫn ko ngoảnh lại nhưng đôi mắt nó thì sắc lạnh _Dc rồi chúng ta ngồi thôi nào -Đinh Tường nói _Tao mún về lớp -Thế Kiệt nói rồi way đi,3 đứa kia đều pít hắn đag bực nên im lặng mà về lớp lun.
- Nó bc về lớp,quần áo thế này mà mún làm khô nó ư? có khó khăn,gian khổ nào mà nó chưa từng nếm wa chứ,nó bc lên cầu thang,tại đây Hà Liên đã xảy ra chuyện,nghĩ đến đó đôi mắt nó lại tối sầm lại. _Hô Hô.lại có thêm 1 đứa ăn mày nữa này sao lại đến đây? ở đây ko hợp zới mày đâu về chỗ của mày đi! -Giọng Kim Huyền vang lên cô ta đag ở đầu cầu thang mĩm cười gian ác,vì đã dc cho phép nên cô ta sẽ thẵng tay vs nó lun. nó nghĩ thầm Quả nhiên Kim Huyền định đưa tay ra xô nó ngã xuống nhưng nó đã chụp lấy tay cô ta,bằng 1 thế Judo nó khom ng way lưng quăng cô ta,theo đà có sẵn cô ta lăn liên típ hết 3 dãy hành lang bất tỉnh,giống như Hà Liên trc đây,bọn bạn hốt hoảng chạy xuống chỗ cô ta. Nó vẫn bc đi nghĩ Đám hs nãy giờ chứng kiến tất cả đều nhìn nó quên lun việc thở . Phải nó bây giờ thật đáng sợ nhưng zới nó đó chỉ là bắt đầu thôi. Ngày hôm sau,tại phòng hiệu trưởng _Tại sao em dám xô bạn té xuống cầu thang như zậy hả? em mới chuyển về đã làm chuyện tày trời đó rồi,em có pít đó là ai ko? nhà họ Triệu rất có thế lực hơn gấp 10 lần gia đình nhà em vậy mà em lại đối xử như thế.bây giờ thì để coy gia đình làm sao bồi thường cho ng ta đây -Ông hiệu trưởng quát ầm lên,các giáo viên thì lắm lét sợ hãi. _Vậy thì sao? -Nó lạnh lùng hỏi lại. _Em vừa nói ji hả?trời ơi tại sao tôi lại nhận em vào đây kia chứ,tôi già hồ đồ lú lẫn rồi (tự nhận mình vậy hết nỗi) _Bây giờ ông ms nhận ra đìu đó -Nó lại nói
- _Em...Em...em đi ra khỏi phòng tôi ngay sáng mai mời ba mẹ em đến đây,tôi sẽ thông báo họp phụ huynh trc toàn thể học sinh của trg để kỹ luật và đuổi học em -Ông quát tướng lên. _Dc thôi -Nó way đi,tay nhấn vào dt : _Mọi việc thế nào rồi?.....tốt... Nó nhếch môi cười khẽ rồi bc đi,hãy đợi đấy lũ khốn kíp kia..mắt nó tối lại dù môi vẫn cười. Chap 8: Cộc!! cộc!! cộc!! _Dì mún ns vài câu vs con dc ko? Thu Phong -tiếng bà Maj vang lên. _Có chuyện ji ko? -Nó mở cửa hỏi lại _Lúc nãy trg con có gọi điện nói là ngày maj mời ba và dì họp phụ huynhji đó ,Thu Phong àh dì pít con vì Hà Liên nên ms làm thế nhưng con làm zậy đâu giải quyết dc ji hả con,lại đắc tội vs ng ta,ruj hạnh kĩm con sẽ ko dc tốt,tương lai con sẽ ra sao đây -Bà Maj run giọng nói _Ko cần lo nhìu thế,chỉ đến ngồi nghe ,ko phải lm ji hết -Nó nhìn bà ruj tl _NHưng mà dì lm sao ko lo đươ... Câu nói của bà Maj chưa dứt thì nó đã đóng cửa lại như kiêu ko mún nghe nữa 7h30 AM Ba và dì nó đã có mặt tại khán phòng lớn ở trg,nó vẫn ngồi kế bên im lặng những ánh mắt khó chịu nhìn nó,xì xầm ,bàn tán,nó vẫn mặc kệ ko thèm wan tâm tới,gương mặt nó vẫn lạnh tanh ko chút cảm xúc ji là pít lỗi hay hối hận cả. _Kính thưa quý phụ huynh hnay tôi lấy tư cách là hịu trưỡng của học viện Royal mời quý vị đến đây là để xem xét hành vi bạo lực xô Triệu tiểu thư ngã từ cầu thang xuống của tiểu thư Hàn Thu Phong,làm Triệu tiểu thư gãy xương chân và chần thương vùng xương vai. _Làm sao mà cô có thể dùng bạo lực vs con tôi như thế ở nơi này chứ? ko ai dạy dỗ cô hay sao? tôi ko thể tin dc cô lại là tiểu thư con nhà gia giáo .Con tôi đã làm ji cô mà cô lại xô nó ngã như thế hả?cô nói ji đi chứ tl tôi đi. Mẹ của kim huyền giận dữ lên tiếng hỏi nó,giọng bà rít lên wa kẻ răng ,nhưng ng khác chỉ nhìn ruj lắc đầu _chỉ trã lại những thứ đã vậy thuj -Nó lạnh lùng đáp
- _cô nói ji thế hả?con tôi là tiểu thư danh giá mún ji dc nấy ko thíu thốn thứ ji mà lại phải vay mươn của aj cái ji sao? thật nực cười -Ông triệu hét to lên giận dữ. _Con ông thíu nhân cách _Cô ns ji hả?thật khốn kíp mà tôi sẽ ko bỏ wa chuyện này đâu -ông triệu hét lên gương mặt tái đi vì giận _Xl đã làm phiền quý vị tôi xin tự giới thịu tôi là đại diện của ngành giáo dục quốc gia,hnay tôi đến đây là để làm rõ chuyện này trog t/g gần đây Trong lúc khi khán phòng cực kỳ căn thẳng thì đột nhiên tiếng ai đó ngoài cửa vang lên,1 ng đàn ông mặc đồ vest bc vào theo sau là 1 ng đàn ông khác cũng mang bộ vest màu xám. _Xin chào ,toi họ Trương là hịu trưởng ở đây,chúng tôi cũng dag xem xét và sẽ có hướng giải quyết khác ngay bây giờ.mời 2 vị cùng ngội xuống ây để nghe quyết định của những phụ huynh ở ây lun. _Chắc 2 vị củng đã pít ng bị xô là Triệu tiểu thư và hiện giờ tình trạng của cô ấy rất trầm trọng - ông hịu trưởng vẫn đều giọng _Nghiêm trọng đến thế nào?đã chết chưa z? -nó dột ngột lên tiếng hỏi giọng lạnh tanh ánh mắt quét tia giận dữ về phía ông thày hịu trưỡng làm ông mún lên cơn đau tim --------------------------------------- chap 9: triuệ_giờ mà cô còn ko pít xl sao?thật xấc xược mà ,tôi lấy quyền là phụ huynh của ng bị hại yêu cầu nhà trg hạ hạnh kĩm của cô ta xuống bậc thấp nhất và đuổi học ngay bây giờ -ông triệu quát ầm lên. Cả ông Tuấn và bà Maj đều hốt hoàng ko phải họ lo về việc đuổi học mà lo hạnh kĩm của nó 2ng định lên tiếng ngăn cái quyết định đó lại thì nó đã lên tiếng vẫn = cái giọng lạnh lùng lux nãy: _Các ng vẫn mún buộc tội tôi thì phải có = chứng chứ đừng ns ko như thế _Dc z bây giờ chúng ta xem = chứng -ông hịu trưởng vừa nói vừa lấy tay tắt đèn,trên màn hình 3D hiện lên hình ảnh nó quăng cô gái xún cầu thang ruj way mặt bc đi,đèn dc mỡ lại,m.n đều nhìn nó bàn tán vs gương mặt đầy hoang mang nào là wa hung ác,nào là ko thể chấp nhận nó học ở đây nữa,nói chung chỉ là những lời lên án nó thuj. bây giờ thì ba nó đã lờ mờ đoán dc ý đồ của nó,còn bà Maj thì lo lắng tột độ,bà hết nhìn nó ruj way sang ông,nhưng ông chỉ lắc đầu,bà lại thở dài nhìn nó lo âu. _Sao cô còn ji mún nói nữa ko hả? tôi yêu cầu đuổi học và hạ hạnh kĩm của cô ta ngay bây giờ - Bà triêụ lại rít lên nhìn ông hịu trưởng như ra lệnh cho ông ta
- _Lại 1 lần nữa tôi xin cắt ngang lời của bà đây những sự việc này wa nghiêm trọng nên tôi đề nghị dc gặp những em hs đã chứng kín sự việc kia để làm rõ hơn vấn đề này trc khi có bất kỳ 1 quyết định nào dc đưa ra,các vị thấy thế nào? -Ông đại diện lên tiếng sau khi nghe và tháy những ji đã và đang xãy ra. 5 phút sau Những hs kia dc mời đén cả,đám bọn hay đi chung vs kim huyền cũng có mặt chúng nhìn nó = ánh mắt tức giận vô cùng _CÁc em đã chứng kín những việc đã xãy ra lúc đó có phải ko? -Ông đại diện pắt đầu dặc câu hỏi _Dạ -pọn nó đồng thanh đáp _Z các em đã thấy dc những ji hãy nói ra để m.n nghe xem nào và nhớ ko dc nói dối nếu ko tất cả chịu tội mà những phụ huynh nãy nói,đó là hạ hạnh kĩm và đuổi học ko phải 1 em mà sẽ là tất cả các em ây rõ chưa nào jo thì bắt đầu nói các em đã thấy những ji Tất cả đám hs đều nhìn nhau lo lắng cuối cùng thì 1 đứa nói và tụi kia đáp theo đứa nói chính là kẽ hay đi chung vs kim huyn62 ném cho Thu Phong cái nhìn bực tức và bắt đầu nói: _Hôm đó tụi em định xuống căn teen vs kim huyền khi tới cầu thang thì gặp bạn ấy đi lên ng ướt sũng kim huyễn tốt bụng định jup đỡ nhug7 bạn ấy lại nhẫn tam xô kim huyền xún cầu thang...hjc...hjc bạn ấy thật wa đáng mà...hjc.hhjc _Tất cả những ji em nói đều là sự thật chứ ko nói dối chứ? -ông đại diện hỏi thêm lần nữa _dạ nhưng em nói đều là sự thật ạ các bạn ấy đều làm chứng cho em thưa thấy -con nhỏ vẫn mở to mắt mà nói đám kia gật đầu như bừa _Nhưng = chứng chúng tôi có trog tay thì ko như vậy ? tôi đã cho các e cơ hội nhưng các e vẫn nói dối trắng trợn như thế thì đừng trách sao tôi nặng tay -way sang phụ huynh ông đại diện nói típ :_Tôi mún các vị xem những ji mà tôi đang có Khán phòng lại tối om màn hình lại sáng lên và những hình ảnh lux nãy lại hiện nhưng lần này có thể nghe thấy lời độc thoại của kim huyền màn hình tối đen m.n vẫn đang ngơ ngác thì màn hình lại típ tục sáng lên,đập vào mắt họ là hình ảnh những cuộc tra tấn mà ng dẫn đầu là của tiễu thư kim huyền Lần này thì màn hình tối đen và đèn dc mở lại,m.n lại kinh ngạc hơn khi nghe tiếng 1 ng đàn ông vang ầm lên,tiếng hịu trưởng,mọi ánh mắt 1 lần nữa đổ dồn vào chiếc máy ghi âm dc để bên trên bàn ai nấy có mặt đều hết sức ngạc nhiên vì từ nãy giờ dag diễn ra. Bốp!!!!
- M.n giật mình way lại 2 tay nó nắm chặt đập tan nát cái máy ghi âm ánh mắt nó đầy lữa gương mặt lạnh tanh ,nó tuông ra từng chữ như viên đạn xuyên wa đầu từng ng có mặt ở đó _Con cái các ng cẩn dc yêu thương ,chăm sóc,con của ng khác thì các ng coy như rơm rác hay sao? nếu thật sự các ng mún mua mạng em gái tôi bao nhiu tôi sẽ trả gấp đôi để mua lại mạng những đứa con yêu wy của các ng...CÁC Ng RA GIÁ ĐI.MUA BAO NHIU HẢ ? LŨ KHỐN KÍP? MA QUỶ ĐỘI LỐP NG -Nó đập tay xuống bàn đá chiếc ghế bay ra xa đứng dậy và hét to. Cơn giận dường như tới đỉnh điểm của sự chịu đựng giờ ây trog mắt nó chỉ có sự giận dữ cùng ngọn lửa của địa ngục mà thôi.nó wet ánh mắt đó đi khắp phòng nói những con ng kia dag cúi đầu vì ko dám nhìn nó và đôi mắt nó dừng lại nơi ông hịu trưởng . chap 10: Giọng nó vẫn vang lên khi ánh mắt đáng sợ của nó dừng hẳn nơi ông hịu trưởng: _Ngày tôi đến gặp ông để nói về việc em gái tôi thì ông đã nói ji hả? đồ khốn tl đi z mà zờ ông lại đem cái gọi là = chứng để đuổi học tôi sao? tiền của họ đã làm mờ mắt ông rồi ,nếu ông cần tiền như thế thì nói đi ông mún bán mạng sống của mìh bao nhiu ,tôi sẽ mua,nói đi!.. _Mẹ kiếp,tôi sẽ ko để các ng yên thân đâu hãy nhớ kỹ lời tôi nói hnay đó -Nói xog nó bõ đi để lại đằng sau ko gian im lặng đến ngạt thở Nó đi về phía cổng trg ,trên tay là chiếc dt ngón tay chạm vào gương mặt của thằng con trai tóc vuốt Gel thời thượng và chờ đợi _Tớ mún tập đoàn Triệu phải biến mất vĩnh viễn khỏi giới kinh doanh vào sáng mai .Và đưa "Nó" sang ây lun cho tớ trog vòng 4 tiếng đồng hồ tớ mún thấy nó trc mặt tớ.và cho ng giải quyết lão hịu trưởng lun đi - giọng nó vẫn đều đều Sau khi nó đi ruj.mọi người vẫn bàn hoàng chưa thể chấp nhận dc sự thật,đến lúc này ông đại diện lại đứng lên đưa m.n trở về vs thực tại: _Z là các vị đã hĩu dc toàn bộ sự việc ,nên tôi nói ngắn gọn thôi rồi chúng ta tán hợp nhé,dựa theo quyết định lúc đầu của m.n thì tôi xin dc tuyên bố quyết định của tôi,đó là hạ hạnh kiểm đạo đức xuống bậc thấp nhất và đuổi học ngay lập tức đối vs cô Triệu Kim Huyền cùng những em đã làm chứng dối ở đây nữa.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn