YOMEDIA
ADSENSE
luật im lặng: phần 2 - nxb văn học
40
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
phần 2 , câu chuyện bắt đầu từ "franky and stace sturzo sở hữu một cửa hàng bán đồ thể thao lớn ở los angeles và một ngôi nhà ở santa monica chỉ cách bãi biển malibu năm mươi phút đi bộ. cả hai đã từng lập gia đình, nhưng hôn nhân của chúng chẳng đi đến đâu, nên bây giờ chúng sống với nhau..." mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: luật im lặng: phần 2 - nxb văn học
em muốn một lời hứa. Khi vụ này kết thúc, anh sẽ rời nhiệm sở. Hãy bắt đầu công việc<br />
luật sư của anh hay đi dạy. Em không thể sống như thế này mãi được. Chị nói hết sức<br />
nghiêm chỉnh. <br />
Câu nói chị sẽ rất nhớ ông in sâu vào tâm trí ông. Và ông cũng thường nhớ Georgette như<br />
vậy. Ông tự hỏi làm sao một phụ nữ như chị lại có thể yêu một người như ông. Tuy nhiên<br />
ông luôn biết sẽ có ngày Georgette đưa ra đề nghị này. Ông thở dài và nói, <br />
- Anh hứa. <br />
Họ tiếp tục đi theo bờ biển rồi rẽ vào một công viên nhỏ rợp bóng cây giúp họ tránh ánh<br />
mặt trời. Một làn gió mát từ vịnh thổi vào làm rối tung mái tóc Georgette. Lúc này, trông<br />
chị rất trẻ và hanh phúc. Cilke biết ông không thể nào thất hứa với vợ. Và thậm chí ông<br />
còn kiêu hãnh về vẻ hấp dẫn của chị trong cách moi lời hứa của ông vào đúng một thời<br />
điểm thích hợp, khi chị mạo hiểm cả cuộc sống của mình để đứng về phía ông. Suy cho<br />
cùng, có ai muốn được một người đàn bà đần độn yêu thương cớ chứ? Đồng thời ông biết<br />
rằng vợ ông sẽ kinh sợ và cảm thấy bị xúc phạm nếu biết được những gì ông đang nghĩ.<br />
Vẻ hấp dẫn của chị hoàn toàn trong trắng. Ông xét đoán ai đây? Georgette không khi nào<br />
xét đoán ông, không nghi ngờ cái vẻ hấp dẫn không được trong trắng của ông bao giờ.<br />
<br />
<br />
(1) Mũ Panama: mũ rộng vành <br />
(2) Faun (thần thoại La Mã): vị thần cai quản đồng ruộng và rừng cây, có sừng, chân dê,<br />
mình người.<br />
<br />
<br />
<br />
Chương 6<br />
<br />
Franky and Stace Sturzo sở hữu một cửa hàng bán đồ thể thao lớn ở Los Angeles và<br />
một ngôi nhà ở Santa Monica chỉ cách bãi biển Malibu năm mươi phút đi bộ. Cả hai đã<br />
từng lập gia đình, nhưng hôn nhân của chúng chẳng đi đến đâu, nên bây giờ chúng sống<br />
với nhau. <br />
Chúng không nói với bất kỳ ai trong đám bạn bè chúng là anh em sinh đôi, mà chúng thậm<br />
chí cũng chẳng có vẻ gì là anh em ngoại trừ cả hai đều cả tin và mê thể thao. Franky hấp<br />
dẫn và có cá tính hơn. Stace nhanh nhạy hơn, chỉ hơi chút lạnh lùng, nhưng cả hai đều nổi<br />
tiếng về lòng tốt của mình. <br />
Chúng là thành viên của một trong số những phòng tập thể thao rộng rãi và sang trọng rải<br />
rác khắp Los Angeles, một phòng tập có những máy tập thể hình kỹ thuật số và những<br />
chiếc tivi treo tường màn hình rộng để xem trong khi luyện tập. Nó có một sân bóng rổ,<br />
<br />
một bể bơi và cả một võ đài nữa. Ban huấn luyện của nó là những người đàn ông đẹp như<br />
tạc và những phụ nữ nom bắt mắt, rắn chắc. Hai anh em chúng dùng phòng tập để tập và<br />
cũng là để gặp gỡ những phụ nữ tập luyện ở đó. Đây là một bãi săn lớn cho đám đàn ông<br />
như chúng vì được vậy quanh bởi những nàng diễn viên tràn trề hy vọng đang cố giữ thân<br />
hình thon thả và những bà vợ ủ ê bệ rạc của những kẻ đầy quyền lực trong làng điện ảnh. <br />
Nhưng nhìn chung Franky và Stace khoái chơi bóng rổ. Những cầu thủ giỏi thường lui tới<br />
phòng tập - thậm chí đôi khi có cả một cầu thủ dự bị của đội LA (1) Lakers. Franky và<br />
Stace thi đấu với anh ta và cảm thấy chúng cũng vững vàng. Điều đó gợi lại những kỷ<br />
niệm đầy mơ mộng khi chúng là những ngôi sao của trường trung học. Tuy nhiên chúng<br />
không hề ảo tưởng cũng sẽ may mắn như vậy trong một trận đấu thực sự. Chúng chơi đến<br />
mệt lử còn anh chàng cầu thủ của đội Lakers được một phen đùa cợt thỏa thích. <br />
Tại nhà hàng bán đồ ăn bổ dưỡng tự nhiên của phòng tập, chúng kết bạn với những nữ<br />
huấn luyện viên và hội viên của phòng tập, thậm chí đôi khi cả với một vài người nổi<br />
tiếng. Chúng luôn được vui chơi, nhưng đó chỉ là một phần nhỏ trong cuộc đời của chúng.<br />
Franky huấn luyện cho đội bóng rổ của một trường tiểu học. Gã làm việc này rất nghiêm<br />
túc. Gã luôn hy vọng phát hiện ra một siêu sao đang trong quá trình trưởng thành, và gã<br />
được bọn trẻ yêu quý vì tốt bụng và nghiêm khắc. Gã có một phương pháp huấn luyện nổi<br />
tiếng. “OK”, gã nói. <br />
- Các em còn kém hai mười điểm. Đây là hiệp cuối cùng. Các em ra sân và ghi mười điểm<br />
đầu tiên. Chỉ cần can đảm và tự tin các em sẽ luôn luôn thắng. Các em chỉ còn kém mười<br />
điểm, rồi năm, rồi hòa. Và các em thắng! <br />
Đương nhiên, chuyện đó chẳng bao giờ thành hiện thực. Bọn trẻ không phát triển đầy đủ<br />
cả về thể chất lẫn tinh thần. Chúng vẫn chỉ là một lũ nhóc. Nhưng Franky biết những đứa<br />
thực sự có tài sẽ không bao giờ quên bài học này và nó sẽ còn giúp ích cho chúng sau này. <br />
Stace tập trung vào việc điều hành cửa hàng và ra những quyết định cuối cùng anh em<br />
chúng sẽ làm những việc gì. Đó phải là những việc ít rủi ro nhất nhưng được trả giá cao<br />
nhất. Stace lúc nào cũng tin vào các tỷ lệ và là kẻ bi quan. Hai anh em chúng ít khi lại<br />
không nhất trí được với nhau về một vấn đề. Chúng có chung sở thích, chúng ngang sức<br />
ngang tài trong những kỹ năng về thể chất. Thỉnh thoảng chúng đấu tập với nhau trên võ<br />
đài hoặc ngoài sân bóng rổ. <br />
Bây giờ chúng đã sang tuổi bốn ba và có cuộc sống ổn đinh, nhưng chúng vẫn thường bàn<br />
thảo về việc lập gia đình lần nữa. Franky cặp một cô bồ ở San Francisco, còn Stace có bạn<br />
gái ở Vegas, một ả vũ nữ. Cả hai ả đều tỏ ra không mặn mà lắm với chuyện chồng con nên<br />
hai anh em chúng có cảm giác rằng chúng chỉ là những kẻ chèo đò đang dài cổ trông tới<br />
ngày cập bến. <br />
Vì hào phóng nên chúng kết bạn dễ dàng và khá bận rộn với hoạt động xã hội. Một năm<br />
sau ngày giết ông Trùm chúng vẫn sống trong tâm trạng lo lắng. Không thể giết một người<br />
như lão mà không gặp nguy hiểm. <br />
Khoảng tháng Mười một Stace gọi một cú điện thoại cho Heskow về việc trả nột năm trăm<br />
ngàn lệ phí còn lại. Cú điện ngắn gọn và có vẻ tối nghĩa. <br />
- Xin chào, Stace nói. Tụi này sẽ tới đích khoảng một tháng nữa kể từ hôm nay. Mọi cái<br />
đều ổn cả chứ? <br />
Heskow có vẻ mừng rỡ khi nghe giọng Stace. <br />
- Mọi cái đều hoàn hảo, y nói. Mọi cái đã sẵn sàng. Tụi mày có thể chi tiết hơn về thời<br />
<br />
gian không? Tao không muốn tụi mày tới khi tao đi đâu đó ra ngoài thành phố. <br />
Stace cười và thản nhiên nói <br />
- Tụi mày sẽ tìm, được chứ? Cứ tính một tháng đi. Sau đó gã cúp máy. <br />
Tiền nong nhận được trong một hợp đồng như thế luôn luôn có yếu tố nguy hiểm. Đôi khi<br />
người ta ghét thanh toán cho những việc đã làm. Điều đó xảy ra trong mỗi vụ làm ăn. Với<br />
Heskow nguy hiểm chỉ là rất nhỏ - y luôn luôn là một nhà môi giới đáng tin cậy. Tuy<br />
nhiên, vụ của ông Trùm là đặc biệt, cả tiền cũng vậy. Vì thế chúng không muốn Heskow<br />
hiểu rõ kế hoạch của mình. <br />
Hai anh em chọn quần vợt để tiêu khiển từ năm trước, nhưng với môn này, chúng luôn gặp<br />
thất bại. Mặc dù người ta giải thích cho chúng rằng đây là một môn thể thao đòi hỏi phải<br />
tập những cú giao bóng từ rất sớm, rằng nó thực sự dựa vào những kỹ thuật nào đó giống<br />
như học ngoại ngữ vậy, nhưng chúng có khiếu thể thao đến mức không thể chấp nhận thất<br />
bại. Thế là hai gã thỏa thuận ở lại khu nhà của sân quần ở Scottsdale, tiểu bang Arizona ba<br />
tuần để theo học một khóa nhập môn. Từ đó chúng sẽ tới New York gặp Heskow. Tất<br />
nhiên trong ba tuần này chúng có thể bỏ qua du hý vài đêm tại Vegas, nơi chỉ cách<br />
Scottsdale chưa đầy một giờ bay. <br />
Khu nhà ở sân quần cực kỳ sang trọng. Franky và Stace được phân một ngôi nhà nhỏ hai<br />
phòng ngủ tường làm bằng gạch sống, có điều hòa nhiệt độ, một phòng ăn kiểu Ấn Độ,<br />
một phóng khách có ban công và một nhà bếp nhỏ. Từ đây có thể thấy phong cảnh hùng vĩ<br />
của vùng núi. Trong nhà còn có một quầy bar, một tủ lạnh lớn và một TV to đùng. <br />
Nhưng ba tuần đầu đã diễn ra chẳng mấy suôn sẻ. Một trong các huấn luyện viên bắt<br />
Franky làm việc quá sức. Franky dễ dàng trở thành người giỏi nhất trong nhóm học viên<br />
mới. Gã đặc biệt tự hào về cú giao bóng của mình: nó rất là và dữ dội. Nhưng huận luyện<br />
viên, một người tên là Leslie, có vẻ đặc biệt khó chịu với cú giao bóng của gã. <br />
Một buổi sáng Franky quật trái banh về phía đối thủ của gã. Gã quay sang tự hào với<br />
Leslie, <br />
- Hiểm đấy chứ? <br />
- Nhằm nhò gì, Leslie lạnh lùng đáp. Lỗi chân rồi. Ngón chân của anh đã chồm qua vạch<br />
giao bóng. Hãy thử lại một lần nữa với một cú giao bóng như vừa rồi, trái banh thường sẽ<br />
ra ngoài sân đấy. <br />
Franky làm một cú giao bóng nữa, nhanh và chính xác <br />
- Cũng hiểm hóc đấy chứ? Gã hỏi. <br />
- Vẫn mắc lỗi chân, Leslie chậm rãi nói. Đánh banh như thế thì nước mẹ gì. Mới chỉ đưa<br />
được trái banh vào sân. Anh chỉ khá so với một Hacker(2) thôi. <br />
Franky bực lắm nhưng gã kiềm chế được. <br />
- Cứ xếp cho tôi đấu với một ai đó không phải là hacker đi, gã nói. Cứ mở mắt ra mà xem<br />
tôi chơi ra sao. Gã dừng lại. Thế còn anh? <br />
Leslie khinh bỉ nhìn gã. <br />
- Tôi không đấu với dân hacker, anh ta nói rồi chỉ vào một cô gái trẻ trạc cuối hai đầu ba<br />
chục <br />
- Rosie đấy phải không? Leslie gọi. Tiếp ngài Sturzo một ván đi. <br />
Cô giá vừa mới tới sân banh. Nàng có cặp giò rám nắng rất đẹp lộ ra ngoài chiếc quần sọc<br />
trắng, và nằng mặc một chiếc sơ mi hồng có biểu tượng khu nhà của sân quần. Khuôn mặt<br />
<br />
nàng xinh xắn và tinh nghịch. Tóc nàng buộc túm ra sau thành một cái đuôi ngựa. <br />
- Chấp tôi nhé, Franky nói với vẻ khiêm nhường. Trông cô em phong độ gớm. Cô là huấn<br />
luyện viên à ? <br />
- Không, Rosie nói. Tôi cũng chỉ mới tới đây để học mấy bài giao bóng. Leslie là huấn<br />
luyện viên bậc thầy về khoản đó đấy. <br />
- Cứ chấp đi, Leslie nói. Ngài đây còn kém cơ cô mà. <br />
Franky nói nhanh, <br />
- Làm hai séc mỗi séc bốn bàn nhé ? Thực lòng, gã chỉ muốn thương lượng để hạ bớt. <br />
Họ chơi dưới sự chứng kiến của Leslie. Franky thắng hai bàn đầu, nhưng sau đó Rosie<br />
giành lai ưu thế. Những cú vụt bóng của nàng thật hoàn hảo và nàng không gặp bất kỳ rắc<br />
rối nào với những cú giao bóng của gã. Nàng luôn có mặt tại nơi Franky vụt trái banh tới.<br />
Mặc dù đã vài lần cũng san bằng tỷ số hoà bốn mươi - bốn mươi, nhưng nàng vẫn hạ gã<br />
với tỷ số chung cuộc 6-2. <br />
- Này, so với dân hacker thì anh khá đấy, Rosie nói. Nhưng anh chỉ bắt đầu chơi khi đã<br />
ngoài hai mươi tuổi phải không ? <br />
- Phải, Franky bắt đầu thấy căm cái từ hacker. <br />
- Người ta phải học đánh và giao bóng từ khi còn nhỏ, Rosie nói. <br />
- Vậy ư ? Franky bỡn cợt. Nhưng tôi sẽ hạ cô em trước khi chúng ta rời khỏi nơi này. <br />
Rosie toét miệng cười. Miệng nàng rộng so với khuôn mặt nhỏ của nàng. <br />
- Được thôi, nàng nói. Nếu anh có một ngày may mắn nhất đời thì tôi sẽ có một ngày tồi tệ<br />
nhất. Franky phá lên cười. <br />
Stace bước tới và tự giới thiệu. Sau đó gã nói, Mời cô đi ăn tối cùng tụi tôi. Franky không<br />
mời cô vì cô đã hạ chú ấy, nhưng chú ấy sẽ đến. <br />
- Ồ, không phải thế, Rosie nói. Anh ấy cũng đang định mời tôi đấy. Tám giờ được chứ ? <br />
- Tuyệt, Stace đáp. Gã gõ cây vợt vào Franky. <br />
- Tôi sẽ tới, Franky làu bàu. <br />
Họ ăn tối tại nhà hàng của khu nhà trong sân banh, một phòng lớn có mái vòm với những<br />
bức tường kính cho phép nhìn ra sa mạc và những dãy núi. Rosie đúng là cả một phát<br />
hiện, như Franky nói với Stace sau này. Nàng ve vãn cả hai đứa, nàng nói về thể thao và<br />
xem ra nàng rất thạo, quá khứ và hiện tại - những trận đấu lớn, những cầu thủ lớn, những<br />
khoảnh khắc thiêng liêng với mỗi cá nhân. Và nàng là một thính giả có hàng, nàng khích<br />
lệ chúng. Franky kể cho nàng nghe cả việc huấn luyện lũ trẻ và bằng cách nào cửa hàng<br />
của gã có thể cung cấp những mặt hàng tốt nhất, và Rosie hết lời tán thưởng, <br />
- Ôi, thật tuyệt, thật tuyệt vời. <br />
Rồi chúng bảo nàng chúng đã từng là những ngôi sao bóng rổ của trường trung học trong<br />
thời hoa niên. <br />
Rosie ăn uống ngon miệng và anh em Sturzo chấp nhận được điều đó ở một người đàn bà.<br />
Nàng ăn chậm rãi, thanh nhã và có thói quen hạ thấp đầu nghiêng về một bên với một vẻ e<br />
lệ hầu như giả tạo khi nàng nói về mình. Nàng đang làm luận án tiến sỹ tâm lý tại Đại học<br />
tổng hợp New York. Nàng xuất thân từ một gia đình giàu có và nàng đã đi khắp châu Âu.<br />
Nàng đã từng là một ngôi sao quần vợt ở trường trung học, nhưng nàng nói tất cả những<br />
chuyện đó với một vẻ chẳng mấy hài lòng làm hai gã càng bị cuốn hút, và nàng liên tục<br />
chạm nhẹ vào tay chúng khi nàng nói. <br />
- Tôi vẫn chưa biết làm gì khi tốt nghiệp, nàng nói. Với toàn bộ kiến thức có được từ sách<br />
<br />
vở tôi sẽ không thể nào hiểu được con người trong đời sống thực tế. Giống như hai anh<br />
thôi. Các anh đã kể cho tôi nghe những chuyện đã qua của mình, hai anh thật dễ mến,<br />
nhưng tôi không biết cái gì đã làm các anh vượt qua được ? <br />
- Đừng có lo về chuyện đó, Stace nói. Cô em cầu gì khắc được nấy thôi. <br />
- Đừng có mà hỏi tôi, Franky bảo nàng. Ngay bây giờ tôi chỉ tập trung vào một việc là làm<br />
sao thắng được cô em trong môn quần vợt. <br />
Sau bữa tối hai gã đưa Rosie xuống con đường đất đỏ dẫn tới nhà nàng. Nàng hôn nhanh<br />
lên má chúng, rồi chúng bị bỏ lại một mình trong không gian vắng vẻ. Khuôn mặt vui<br />
nhộn của nàng đang ngời lên dưới ánh trăng là hình ảnh cuối cùng chúng mang theo. <br />
- Tao nghĩ cô nàng hết sảy đấy. Stace lên tiếng. <br />
- Còn hơn thế nữa, Franky nói. <br />
Hai tuần cuối cùng ở sân banh, Rosie trở thành bồ của hai gã. Vào những buổi chiều tà sau<br />
khi chơi tennis họ lại cùng nhau đi đánh golf. Nàng chơi khá nhưng không bằng cả hai anh<br />
em. Chúng có thể đánh mạnh trái banh đi xa và rất bình tĩnh trên vạt lỗ bóng. Một gã tuổi<br />
sồn sồn ở khu sân quần đi cùng họ tới sân golf để làm thành một vặp đôi. Y năn nỉ được<br />
cùng phe với Rosie và chơi mười đô cho một lỗ. Và mặc dù rất khá nhưng y vẫn bị thua.<br />
Sau đó y thử nhập bọn với họ đi ăn tối. Rosie cự tuyệt y để làm vui lòng hai gã sinh đôi. <br />
- Tôi đang cố thuyết phục hai anh bạn này kết hôn với tôi mà, nàng nói. <br />
Chính Stace là người đưa được Rosie lên giường vào cuối tuần thứ nhất. Trước đó Franky<br />
đã đi Vegas để đánh bạc và cũng để Stace dễ “làm ăn”. Nửa đêm khi gã trở về, Stace<br />
không có trong phòng. Sáng hôm sau khi gã xuất hiện. Franky hỏi <br />
- Cô nàng sao hả ? <br />
- Hết sảy, Stace nói. <br />
- Anh không phản đối nếu tôi cũng làm một phát chứ ? Franky nói. <br />
Việc này không bình thường chút nào. Chúng đã bao giờ cùng chia sẻ một người đàn bà<br />
đâu. Trong lĩnh vực này khẩu vị của chúng hoàn toàn khác nhau. Stace cân nhắc đề nghị<br />
đó. Rosie hoà hợp tuyệt vời với cả hai gã. Nhưng chúng sẽ không thể tiếp tục cặp kè cùng<br />
nhau nữa nếu Stace có được Rosie và Franky chẳng xơ múi được gì. Trừ phi Franky đưa<br />
được một cô nàng nữa về phối hợp – mà thế thì hỏng mất. <br />
- Được thôi, Stace nói. <br />
Thế là đêm hôm sau Stace mò xuống Vegas và Franky ăn nằm với Rosie. Cô nàng không<br />
làm khó dễ và còn tỏ ra thích thú – không có những tiểu xảo khác thường, chỉ có các sinh<br />
hoạt vui nhộn tử tế. Nàng không hề tỏ ra khó chịu chút nào. <br />
Tuy vậy, sáng ra khi cả ba ngồi ăn sáng, Franky và Stace không biết phải xử sự ra sao.<br />
Chúng cũng khá đàng hoàng và lịch sự. Mối quan hệ hài hoà của chúng rạn nứt. Rosie<br />
nhanh chóng ăn hết phần của mình rồi ngả lưng vào ghế và hổi một cách thích thú. <br />
- Em làm các anh khó chịu hay sao ? Em nghĩ chúng mình cùng là bồ bịch của nhau cơ<br />
mà. <br />
Stace thành thật nói <br />
- Chỉ là do cả hai đứa tụi anh đều phát điên vì em thôi, và bọn anh không biết chính xác<br />
phải làm thế nào để giữ mối quan hệ này. <br />
Rosie cười nói, <br />
- Em sẽ giữ. Em thích cả hai anh, rất nhiều. Chúng mình đang vui vẻ. Chúng mình đâu có<br />
<br />
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn