YOMEDIA
ADSENSE
Margarita và em
49
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Truyện ngắn này được viết dành tặng cho những ♥♥♥ biết yêu và muốn được yêu...những trái tim muốn xóa đau thương bằng yêu thương... “♥♥♥...Có những lúc em cố gắng gượng cười như một kon búp bê đc lên dây cót, như một công việc thường ngày
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Margarita và em
- " Margarita và em..." Truyện ngắn này được viết dành tặng cho những ♥♥♥ biết yêu và muốn được yêu...những trái tim muốn xóa đau thương bằng yêu thương... “♥♥♥...Có những lúc em cố gắng gượng cười như một kon búp bê đc lên dây cót, như một công việc thường ngày…embật cười trong vô thức… ...Ngay cả khi xem ti vi hay trong công việc, khi đến với bạn bè bên những cuộc vui…hình bóng anh vẫn tràn ngập trong tâm trí em…Em tự hỏi liệu anh có đau khổ như em…có khóc như em lúc này…Và em tự hỏi...anh sống như thế nào khi cứ mãi chìm đắm trong ký ức như em… ...Chỉ vì mỗi ngày em đều cười…chỉ vì họ nhìn thấy nụ cười nơi em…và…họ nghĩ là em đang hạnh phúc. Nhưng làm sao em có thể mỉm cười, làm sao em có thể…khi k có anh bên cạnh…em chỉ gượng cười và cười…nhưng nước mắt lại cứ vô thức tuôn rơi…♥♥♥” “Margarita và em…” -By- Julyan Home: Ngọc lặng lẽ cúi xuống, nhấc chiếc ly Margarita ném thẳng về phía màn hình Lap…mang theo nụ cười của Tú…chiếc ly vỡ tan thành từng mảnh…Nước mắt len lỏi trên hàng mi bé nhỏ…đua nhau rớt xuống…Từng dòng chữ cứ nhảy nhót trong đầu nó: “- Anh chưa thể nói với cô ấy được…tình cảm anh dành cho cô ấy còn có cả sự biết ơn nữa…nhưng với em là sự rung động…của tình yêu…Anh chỉ có thể đợi cô ấy nói chia tay trước thôi. -Không sao, em sẽ đợi…nhưng…đừng quá lâu, chồng yêu nhé^^” - Anh hứa mà, sẽ k lâu đâu Vợ yêu ạ :xxx.” Mảnh vỡ của chiếc ly vương trên bàn tay nó, 5 ngón tay khép chặt dần lại…từng chút từng chút một…từng giọt máu nóng bung ra…Môi nó khẽ nhếch cười :”Biết ơn???...và đây là cái cách anh đang trả ơn em ah…Được…vậy thì…anh nhất định phải trả đủ trước khi đi, Tú ạ!!!” Bar Margarita 1:
- Nga nhìn bàn tay quấn băng của Ngọc và lắc đầu ngán ngẩm rồi thở dài: -Tao chẳng hiểu tại sao mày phải hết lòng hết dạ vì cái thằng máu lạnh đấy, ngoài cái hình thức da trắng-mặt xink-chiều cao lung linh ra thì nó nhạt thêck, Ngọc ạ!!! Hai năm nay, mày làm những j cho nó nào??? Mày vứt bỏ bản thân, xa lánh dần với bạn bè, thờ ơ với gia đình và cuộc sống xung woanh. Mày chỉ biết cắm đầu vào nó, lúc nào cũng Tú của tao thế này,Tú của tao thế kia. Nó chưa kịp đói mày đã fi đến, chưa kịp ốm mày đã thuốc thang đủ thứ. Trong khi đấy, lúc mày cần thì nó ở đâu??? Tao thấy nó chỉ luôn ném cho mày cái câu “anh xin lỗi, em thông cảm cho a nhé” là mày im như con chim ngay…Mẹ kiếp! Đéo ai chả có công việc, mình nó biết bận à??? Mày định ngu mãi đến khi nào hả Ngọc??? Ngọc chẳng nói gì chỉ nhấp môi ly cocktail rồi cười nhạt: -“Vì Tú k bao giờ phản bội tao…chỉ cần thế là đủ!” - Uk, nó k phản bội mày và tao đảm bảo là nó cũng sẽ k phản bội những kon khác, mày cứ ở đấy mà nhìn cho rõ đy, xem nó yêu mày đến đâu! Nga bực tức đứng phắt dậy, đi thẳng ra khỏi Bar, bỏ mặc Ngọc ở lại với đống suy nghĩ ngổn ngang. Ngón tay thon nhẹ vuốt quanh mép ly, chạm vào muối…Nó ghét nhất vị mặn của muối và vị chua của chanh nhưng thật kỳ lạ là nó lại nghiện Margarita – đc ví như cô gái ngọt ngào và gợi cảm. Trong tiếng La tin, Margarita có nghĩa là ngọc trai, hình ảnh ngọc trai luôn tượng trưng cho tình yêu cao quý, niềm vui, hạnh phúc và sự chung thủy. Nó luôn thừa nhận nó chẳng phải đứa con gái thánh thiện đc như thế nên nó càng muốn uống…như một thức uống đập tan mệt mỏi và đau đớn mỗi khi nó buồn…đặc biệt là Ngọc và Trai- cả 2 đều k thể tách biệt nên rõ ràng là: Margarita sinh ra là để dành cho đứa con gái như nó - đậm vị cay nồng của rượu, thoảng bên sự thanh khiết của chanh!!! Nam: Anh đứng sát phía quầy bar cách Ngọc chỉ có vài mét, nhìn bàn tay cô quấn woanh dải băng trắng, lòng a dấy lên cái j đó đầy xót xa… Anh gặp Ngọc lần đầu tiên cũng trong quán Bar này…Hơn một năm về trước, vào một ngày mưa buồn, cô gái có làn da trắng hồng, thân hình nhỏ nhắn, mặc chiếc váy ren màu đen với mái tóc ngắn hung đỏ ướt đẫm nước mưa. Đôi mắt to tròn màu nâu phảng phất chút u buồn, nổi bật với đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ nhẹ buông trên đôi vai thon trần mỏng manh. Mặc dù đang trong tình trạng một cô mèo đen ướt nhẹp nhưng Ngọc k chọn một chiếc bàn trống trong góc để ngồi lặng lẽ mà tiến thẳng về phía Nam khẽ cười: “- Cho em 1 Margarita…nhiều muối ^^!”
- Nam định phì cười sau câu nói của Ngọc nhưng chợt thấy có j đấy thú vị và thu hút ở cô gái này, nhất là giọng nói mượt mà nhưng lại đầy tinh nghick. Nên chả hiểu ma xui quỷ khiến thể nào, anh lại “lọ mọ” làm thật =)). Dù sao thì…cũng đã lâu lắm rồi Nam mới đứng lại vào vị trí của một tay Bartender trong chính Bar của mình. Đôi khi để làm hài lòng những vị khách đặc biệt, Nam vẫn đảm nhiệm vị trí này nhưng riêng Margarita thì Nam chưa từng làm cho bất kỳ ai và cho đến tận bây giờ, lý do ấy vẫn là một ẩn số…Với khuôn mặt thu hút của một chàng trai mang nửa dòng máu Tây Ban Nha và Việt, đôi mắt nâu thăm thẳm hút hồn người đối diện, chiếc mũi cao thanh thoát như tạc tượng, anh mang vẻ đẹp huyền bí nhưng lại có một nụ cười luôn căng tràn sức sống của một đứa trẻ, mái tóc xoăn ánh vàng gợn sóng đầy tinh nghick. Nam tuy là con lai nhưng lại được sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, mẹ anh là người Tây Ban Nha và bà mất ngay sau khi sinh ra anh sau một cú sock tâm lý do bố anh để lại. Nam đang sống với bố trong một tòa chung cư cao cấp. Mỗi tối muộn thứ 4 và 6, Nam dù có bận đến mấy cũng cố gắng có mặt ở Bar như một thói quen vô thức chỉ để…nhìn thấy Ngọc và làm Margarita cho riêng cô. Đôi khi hai người cũng nói vài câu chuyện vu vơ rồi bật cười khúc khích. Hôm nào tâm trạng mệt mỏi với Tú, Ngọc lại kể cho Nam nghe !ϑnhưng cả hai luôn chỉ dừng ở những cuộc nói chuyện k hơn Ký ức và hiện tại: Tú và Ngọc có một tình yêu sét đánh ở ngay chính Bar này…Cách đây 2 năm, khi Ngọc rơi vào tình trạng trái tim tan nát bị tình đầu phản bội và đôi chân nó cứ lạc bước theo hình dáng của người con trai mang tên Tú vào Margarita. Tấm lưng dài với chiếc áo sơ mi mang màu đỏ của rượu cuốn hút nó và phảng phất hình ảnh của mối tình đầu. Cứ từng bước, từng bước, nó vào Bar tự lúc nào k hay. Nó ngồi lên chiếc ghế xoay ngay cạnh Tú một cách rất tự nhiên: - Cho em một ly như anh bên cạnh.- Ngọc nói một cách thản nhiên với đôi mắt vô hồn. Tú bắt đầu chú ý đến Ngọc, ngoài mái tóc hung và đôi môi đỏ mọng thì tất cả đều trắng toát, lần đầu nó gặp một kon nhóc vào Bar ăn mặc kiểu thiên thần đầy giả tạo như thế này nhưng chính điều ấy lại hấp dẫn nó. Họ ràng buộc nhau chỉ với một lời hứa: “Em có thể tha thứ cho anh mọi chuyện chỉ cần…anh k bao giờ phản bội em là đủ…”
- Sau đấy là chuỗi dài những câu chuyện giữa hai người với vô vàn kỷ niệm được tạo ra trong suốt 2 năm. Tất cả những gì trước đây Ngọc chưa thể làm cho ng yêu đầu thì Ngọc đều cố gắng làm cho Tú. Chỉ cần Tú gọi là Ngọc sẽ có mặt, Tú luôn đứng đầu danh sách trong mọi chuyện. Mỗi ngày lễ hay dịp đặc biệt, Ngọc đều chuẩn bị mọi thứ để làm Tú bất ngờ và refesh tình yêu ngọt ngào của cả hai và điều đặc biệt là chưa một lần Ngọc…khóc…khi yêu Tú. Dù có chuyện khó khăn và mệt mỏi đến thế nào, Ngọc vẫn lặng lẽ giải quyết một mình, k chút than vãn hay kêu ca với Tú. Với Ngọc, chỉ cần Tú cười mỗi ngày là đủ^^ Tú là một người mẫu cho các trang bìa tạp chí trẻ nên luôn bận rộn với công việc và xung quoanh luôn là các cô gái chân dài thướt tha. Tú là một cool boy điển hình trong mắt các cô gái nhưng lại là một người anh trai hết lòng vì em mình. Với Tú, thì em trai còn quan trọng hơn cả mạng sống của mình. Và có lẽ, Ngọc cũng yêu Tú vì điểm ấy…Thời gian đầu, Tú cũng quan tâm, lo lắng cho Ngọc như những đôi tình nhân mặn nồng khác. Nhưng chỉ sau hơn một năm, Ngọc đã hình thành thói quen là một cô gái mạnh mẽ và độc lập trong mắt Tú, mọi cử chỉ quan tâm của Tú ngày một thưa dần và biến mất tự lúc nào. Mỗi lần cả hai xảy ra mâu thuẫn, Ngọc chỉ im lặng và nói: “ Chỉ cần anh k phản bội em là đủ…” Tú lại dịu giọng xuống và ôm Ngọc vào lòng rồi khẽ nói:” Tất nhiên là vậy rồi. Anh xin lỗi, em biết công việc của anh mà, hãy thông cảm cho anh nhé, Vợ yêu :x” Chỉ những khi xin lỗi, Tú mới gọi Ngọc là Vợ một cách ngọt ngào đầy ấm áp như thế…Có lẽ cũng chính vì thế mà cảm xúc ấm ức, tủi thân trong Ngọc cứ theo nhau tan biến một cách nhanh chóng như bọt bong bóng xà phòng vậy… Nhưng vài tháng trở lại đây, Tú ngày càng thay đổi, lịch đi sớm về khuya xuất hiện dày đặc và thay vào đấy vẫn chỉ là câu xin lỗi muôn thuở của Tú và sự im lặng từ phía Ngọc. Những cái mes dài đầy quan tâm và tình cảm chỉ được Tú đáp lại bằng vài từ ngắn gọn kèm theo :x cho tròn nghĩa vụ. Những cái ôm hôn vô cảm của trách nhiệm đc trao vội mỗi lần gặp… Mọi chuyện được đẩy lên đến đỉnh điểm vào cái hôm Tú đi casting cho Model Style, Ngọc muốn dành cho Tú một điều bất ngờ. Ngọc tự tay làm một bó hoa cúc bằng những viên ngọc trai vì nó nhớ mỗi lần đến nhà Tú đều nhìn thấy một bình hoa cúc nhưng chưa bao giờ nó hỏi Tú, nó đoán cúc là loài hoa Tú thick nhất…Hoàn thành xong tác phẩm cũng đã gần đến giờ, nó phi như bay đến nơi diễn và đã xảy ra một cú va chạm không nhẹ, một bên vai va đập xuống mặt đường, từng hạt cát cứa sâu vào vết thương nhưng nó không muốn đến muộn, nó muốn Tú biết đối với nó Tú là người quan trọng đến thế nào. Bỏ ngoài tai câu xin lỗi rồi loạng choạng dựng lại xe của cậu thanh niên còn nồng nằng mùi rượu cứ thi nhau phả tới tấp vào mặt. Ngọc cố gắng bước lên xe đi thẳng một mạch như k có gì xảy ra. Tay ôm bó hoa cúc háo hức bước vào phía cửa sau của phòng thử đồ-nơi nó vẫn hay động viên Tú với một nụ hôn nồng nàn trước lúc lên diễn. Sau ánh đèn
- mờ, thấp thoáng tấm lưng dài với chiếc sơ mi Sapphire Ngọc tặng Tú kỷ niệm 2 năm yêu nhau. Chiếc áo đang được xiết chặt dần lại…bởi… Margarita và em… -By- Julyan -Phần II- một bàn tay thon dài vòng qua eo Tú…chiếc lắc tay hình chữ N nạm bằng những viên ngọc trai lúc ẩn lúc hiện cùng một cặp với chiếc lắc đang khẽ rung trên cổ tay Ngọc…: - Làm cho bọn em một đôi lắc tay độc nhất vô nhị đi ông anh.- Nga nhí nhảnh nói với anh chủ cửa hàng trang sức rồi quay qua cầm lấy tay Ngọc đặt lên bàn. - Tay bọn em chắc cùng cỡ thôi nhưng anh cứ đo lại cho chắc ăn heh - Bọn e muốn chữ N được nạm ngọc thật độc - Cả hai đứa cùng đồng thanh hý hửng rồi quay sang nhìn nhau cười nghiêng ngả. Nga và Ngọc đến với nhau chỉ đơn giản bằng một chữ :”Đau”. Nga cũng từng bị người con trai mình tin yêu nhất phản bội để bước đến với một con nhóc chỉ mới đang pon chen vào cấp 3. Hai trái tim va đập vào nhau bởi một vết thương đc tạo trên nghìn vết xước. Sự đồng cảm ấy đã khiến tình bạn của cả hai mạnh như chính những viên ngọc trai, trải qua biết bao thăng trầm, đau đớn để có thể sống và bước tiếp. Ngọc dịu dàng và nữ tính nhưng ẩn sâu bên trong là sự mãnh mẽ đến đáng sợ. Trái ngược nó, Nga như một con rắn khôn ngoan, luôn khoác lên mình những bộ cánh rực rỡ, và hớp hồn đàn ông chỉ bằng một cái liếc tình tứ, nhưng tâm hồn thì lại vô cùng yếu đuối và mỏng manh. Nó vẫn nhớ như in lần hai đứa phóng xe bạt mạng trên đường cao tốc trong cái đêm mưa bão ấy, và cùng hét lên…chữ “Hậnnn…”. Nếu hỏi về điểm chung thì có lẽ hai đứa nó chỉ có thể tóm gọn duy nhất bằng một từ:“tốc độ”. Vứt bỏ những muộn phiền và đau khổ của cuộc sống, mặc mưa gió cứ tới tấp chà đạp lên những giọt nước mắt mặn đắng trên mi, hai đứa con gái cứ đua nhau mải miết tiến về phía trước…như những con thiêu thân lạc bước trong đêm. Đua xe giống như một đam mê của hai đứa, một đam mê chết người k thể từ bỏ… ”Tao và mày có thể đau, thậm chí là đau gấp nghìn lần bây giờ nhưng nhất định…nỗi đau ấy k đc phép xuất phát từ những thằng đàn ông thêm một lần nào nữa!!!”- Nga gằn từng tiếng hòa lẫn với tiếng gió rít lên trong đêm đen, đau đến xé
- lòng…- - Nhất định sẽ thế, tao hứa đấy!!! Bàn tay Tú ghì chặt Nga vào lòng, trút xuống những nụ hôn nóng bỏng…Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống, chạm lên những cánh hoa cúc…Ngọc khẽ quay bước… Home 2: Cắm bó hoa vào bình fa lê phía đầu giường, Ngọc rút đt và send cho Tú: “ Xin lỗi anh nhé, hôm nay em mệt k qua anh được, chúc chồng yêu của em may mắn nha. Yêu anh, sẽ mãi là như thế…” Và như thường lệ vẫn là câu rep quen thuộc: “Uki!em nghỉ sớm đi, yêu em :x “ Bỗng đt đổ chuông, bản nhạc “When you believe” yêu thích của Nga và nó vang lên : “There can be miracles, when you believe Though hope is frail, it's hard to kill Who knows what miracles you can achieve When you believe, somehow you will You will when you believe… “ -Tạm dịch- “Điều kì diệu sẽ xảy ra, khi bạn tin tưởng chính mình Dù hy vọng mỏng manh, nhưng dập tắt nó là điều k dễ dàng Ai biết đc điều kì diệu nào sẽ đến với bạn Vì khi bạn tin thì bạn sẽ có đc điều đó Bạn sẽ có đc nếu biết tin vào chính mình…” - Mày đang ở đâu đấy, k qua xem Tú cas ak??? - Tao đang mệt, tao nhắn tin cho Tú k qua rồi, mày yên tâm. ^^ - Mày có bao giờ bỏ buổi nào của Tú đâu, hôm nay dở chứng j đấy, có cần tao qua đưa đi k? - Thôi, thỉnh thoảng cũng phải bỏ nhỏ phát cho có tầm quan trọng chứ mày ^^. Đang ở đâu mà ầm ĩ thế ?
- - Hôm nay sắp bão to hay sao mà mày thông minh đột biến thế hoho, tao đang lượn đường, mày ngủ đê, tý tao mang thuốc qua rồi nấu tý cháo gà mày kết cho mà mum heh - Ờ, đợi mày tao chết đói nhe răng à, vừa chơi tạm cái pizza rồi! - Kon này khôn haha hôm nay tao qua ngủ với mày đấy nhá, tao đi có tý việc về muộn, pai cưng! Ngọc buông máy, nhoẻn miệng cười nhạt rồi đổ ập người xuống giường, vùi đầu vao gối và ngủ thiếp đi… Bar Margarita 2: Tối nay, Ngọc như một người khác, k khoác trên mình những bộ váy quyến rũ mà thay vào đó là chiếc áo da mang màu đỏ bordeaux cùng tông màu đôi cao gót càng tôn lên làn da trắng hồng của nó. Chiếc quần bó đen ôm sát đôi chân thon nhỏ quanh vòng eo đầy gợi cảm càng làm Ngọc trở nên nổi bật khi bước vào Bar: - Ơ.. hôm nay em đổi gió ak, anh tý k nhận ra đấy, lại lên cơn gì k đấy ;)) – Nam nhìn nó với ánh mắt trêu đùa che giấu đi sự rung động trước hình ảnh đầy cá tính của Ngọc. - Hôm nay em đến để tỏ tình nên phải oách thế mới hạ gục đc mục tiêu kaka - Khiếp, thằng nào mà đen thế, vớ phải em có mà điên cả ngày k hết, chắc kiếp trước nó phản bội đất nước cũng nên haha – Nam cười vang cả bar làm cho mọi ánh mắt đổ dồn về 2 người. - Im đê, anh mà nói câu nữa là em… - Em làm sao, hôm nay bày đặt ca mơ run với anh nữa cơ ak? Nó ngả người về phía trước Nam rồi xoay nhẹ sang gần tai Nam, thủ thỉ: - Anh…làm người yêu của em nhé, em chia tay người yêu rồi^^- Như một con pé hý hứng đc thay áo mới, nó nũng nịu nói với Nam. - Nếu ngy là em thì lúc nào anh cũng đồng ý.- Nam nháy mắt nhìn nó đầy trìu mến. Ngọc nghe xong gập người cười thích thú.
- - Ok! Thế từ giờ anh là của em rồi đấy nhé:”> - Phải nói từ giờ mình là của nhau rồi mới đúng chứ, em định bóc lột anh một mình ak, mơ đê! - Vâng, em biết rồi thưa sếp, chưa j đã sợ thiệt!!! - Vậy hẹn em 7h sáng mai, anh đưa em đến biển và gặp một người. Anh đã hứa khi nào anh có người yêu thì nhất định sẽ đưa cô ấy đến đấy ! - Người ấy quan trọng với anh đến vậy cơ ak 0.o. Uki, hẹn anh sáng mai! Nam đưa đôi mắt buồn, khẽ nhìn theo bóng Ngọc…Có cái gì đấy trào lên rồi nghẹn lại nơi cổ họng… Biển-Nắng và Anh 1: Từng tia nắng nhẹ hắt xuống biển, bóng Nam trải dài trên bờ cát mịn, chiếc áo sơ mi body màu mận chín đc phủ trên tấm lưng dài vững chắc đang rảo bước bên nó. Ngọc cầm trên tay bó hoa cúc, với mái tóc hung nhẹ bay trong gió, chiếc váy trắng in hình những hạt ngọc trai nhỏ li ti như đang thả trôi trên mặt biển lăn tăn gợn sóng. Họ hòa vào nhau như một bức tranh mờ ảo đẹp đến mê người. - Biển đẹp quá anh nhỉ, em vẫn luôn muốn đc một lần đi dạo trên biển như thế này… - Đây là mộ của mẹ anh, anh đã hứa trước mộ bà sẽ đưa ng con gái đầu tiên anh yêu đến đây. Nam dừng chân lại trước một khu vườn nhỏ đc trồng toàn hoa cúc… - Anh chưa một lần đc nhìn thấy mẹ, chỉ biết sau khi sinh ra anh thì mẹ mất. Điều duy nhất anh biết là bà rất thích biển và hoa cúc…Nên với anh khu vườn này chính là mẹ. Ngọc cầm bó cúc trong tay lặng lẽ đặt xuống bên hình thánh giá đc dựng bằng gỗ cạnh khu vườn. Lần đầu Ngọc đc nghe Nam nói về mình, giọng nói ấm áp xen lẫn bi ai gây cho Ngọc một cảm xúc buồn thương khó tả. Hơn một năm quen nhau, đây là hình ảnh mà Ngọc chưa từng đc nhìn thấy ở Nam. Chàng trai trẻ luôn mang đến cho mọi người xung quanh một nụ cười tỏa nắng lại chất chứa nỗi lòng thầm kín
- suốt bao năm. - Cảm ơn bác đã sinh ra Nam và mang anh ấy đến với thế giới này như một điều kỳ diệu nhất. - Mẹ à, đây là Ngọc - cô gái mà con đã hứa sẽ đưa đến gặp mẹ, cô ấy đáng yêu gần bằng con mẹ nhỉ^^ Ngọc huých nhẹ vào tay Nam rồi cả hai cùng cười vang, nó chạy như bay về phía biển…Nam bước phía sau nó, ánh mắt huyền bí bỗng lóe sáng trước biển : “Cuối cùng thì…em cũng đã đến…Nhã Ngọc…” …Nhã Ngọc…Tại sao Nam lại biết cái tên ấy…chưa một lần Ngọc nói tên mình với Nam mà…
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn