My Love Story - phần 3
Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:31
lượt xem 6
download
Mình...chia tay...nhé... - ............. - Phan Anh...Thu xin lỗi... - Thu chưa quên Nam? - Thu sẽ không bao giờ quên Nam...nhưng Thu muốn chia tay không phải vì Nam...Thu cần có thêm thời gian để xác định lại tình cảm của mình...Thu sợ...sợ sẽ làm đau quá nhiều người...Thu không muốn thế... - Vậy là Thu làm đau Phan Anh để không làm đau những người khác ư?- Phan Anh hét lên. - Không...Phan Anh...không phải... không phải vậy...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: My Love Story - phần 3
- My Love Story - phần 3
- - Mình...chia tay...nhé... - ............. - Phan Anh...Thu xin lỗi... - Thu chưa quên Nam? - Thu sẽ không bao giờ quên Nam...nhưng Thu muốn chia tay không phải vì Nam...Thu cần có thêm thời gian để xác định lại tình cảm của mình...Thu sợ...sợ sẽ làm đau quá nhiều người...Thu không muốn thế... - Vậy là Thu làm đau Phan Anh để không làm đau những người khác ư?- Phan Anh hét lên. - Không...Phan Anh...không phải... không phải vậy...Thu không bao giờ muốn làm Phan Anh buồn...là do Thu không tốt...Thu không thể phân biệt được đâu là thích, đâu là yêu... - Vì Chung? - Thu không biết...Thu xin lỗi... - Phan Anh sẽ không bỏ cuộc đâu... - Phan Anh... - Cạnh tranh công bằng với Chung, thế có phiền Thu không? - ơ...không... - Thôi, Thu nghỉ đi...Phan Anh về.. - Oh...
- Nó không ngờ Phan Anh lại làm cho mọi việc trở nên thoải mái như thế...nó thấy có lỗi...có lỗi với Phan Anh...có lỗi với Chung...và...có lỗi với chính mình... ---------------------- Chia tay rồi...Cuối cùng cô ấy cũng nói...Dù sớm biết cô ấy chưa thực sự yêu tôi...nhưng vẫn đau...Nói rằng " Phan Anh sẽ không bỏ cuộc..." nhưng cô ấy có biết rằng lúc nói ra câu đó là lúc tôi muốn bỏ cuộc nhất...Có phải do trước đây tôi quá tự tin? quá tự tin sẽ làm cô ấy quên Nam...quá tự tin sẽ có thể " chen chân" vào trái tim cô ấy...Nhưng tôi không can tâm...tôi phải làm gì đây?... ----------------------- Nó ra viện. Đi học lại, ai ai cũng hỏi thăm, lo lắng, lũ quỷ sứ bạn nó thì hò hét ầm ĩ - Sao năm nay mày khoẻ ngất thế? - Sao mày gầy đi ghê thế? - Sao mày có bệnh mà không cho anh em biết với hả? - Sao mày.... Cả bọn tranh nhau hỏi làm nó đau cả đầu, nó vẫn chưa khoẻ hẳn...chóng mặt quá...may mà có Hiền " cứu" nó: - Mấy ông mấy bà có thôi không? Để yên cho " chồng tui" nghỉ, không nó...ngất tiếp doạ anh em bây giờ... Cả lũ im hết không nói thêm câu nào nữa. Nó ngồi vào bàn, hôm nay Phan Anh không đi học, Chung cũng nghỉ...nó thấy bất
- an...Không biết nó bất an vì ai? Vì Phan Anh? Hay vì Chung? Càng lúc nó càng thấy mơ hồ về tình cảm của mình, trái tim nó dường như không nghe lời bộ não của nó nữa... ---------------------- Không biết cô ấy ra sao rồi? Đã khoẻ hẳn chưa? hôm nay nghỉ học...vì không dám đối diện với cô ấy, đối diện với nụ cười ấy, đôi mắt ấy...Vì sợ sẽ không kiềm chế được mà sẽ kéo cô ấy vào lòng... ---------------------- Cô ấy ra viện rồi...không biết đã đến lớp chưa? Nhớ cô ấy đến muốn điên lên nhưng lại sợ...sợ sẽ thấy cô ấy và Phan Anh vui vẻ bên nhau...vẫn biết rằng không thể nhưng sao vẫn hy vọng, vẫn chờ đợi.... ---------------------- Về nhà, nó lại onl. Hy vọng nik Nam lại sáng đèn, lúc này nó cần một người bạn để nó có thể tâm sự... Đúng như nó mong đợi, vừa sign in thì "nguyenhainam is online now" ngothiminhthu: buzz!!! ngothiminhthu: tui đang rat buon, co the lang nghe tui tam su khong? nguyenhainam: san sang, thua cong chua. ngothiminhthu: cam on. nhung tui khong biet fai bat dau tu dau nua nguyenhainam: thu buon vi chuyen gi?
- ngothiminhthu: kho noi that... nguyenhainam: thu cu noi di, tui kin tieng lam.he he ngothiminhthu: neu...neu thich 2 nguoi cung mot luc thi co phai la xau khong? nguyenhainam: la sao? thu dang gap truong hop do ah? ngothiminhthu: uh...thuc su tui khong biet fai lam the nao, toi khong sao fan biet duoc dau la thich, dau la yeu... nguyenhainam: thu cu cho di,thoi gian se tra loi tat ca ngothiminhthu:...nhung lieu co the cho doi duoc khong khi ma trong khoang thoi gian do tui da lam ton thuong qua nhieu nguoi... nguyenhainam: vay thi...cu ngu mot giac di...biet dau ngu day thu se co cau tra loi luon thi sao? voi lai thu cung moi ra vien ma, dung suy nghi nhieu qua khong tot dau... ngothiminhthu: cam on....co le nen ngu mot giac that Nó sign out. Đây là lần đầu tiên nó out trước cậu bạn bí ẩn kia. Nó cũng không còn buồn thắc mắc tại sao cậu ta biết nó mới ra viện. Nó đặt mình xuống giường, chìm vào giấc ngủ một cách dễ dàng, nó thấy mệt mỏi quá... ------------------------- - Tui và cô ấy chia tay rồi - Tại sao lại nói với tui?
- - Vì cậu là một trong những nguyên nhân... - Tui???? - Phải, cô ấy không phân biệt được tình cảm dành cho tôi và cậu là gì... - Huh??? Vậy... - Cạnh tranh công bằng chứ??? - Đương nhiên. 2 thằng nhìn về phía " đối tượng", rồi cùng cười, con bé đang ngồi...ăn bim bim, mặt trông ngố đến là iu. -------------------- 2 người ấy sao nói chuyện vui vẻ thế nhỉ? ơ...lại còn vừa nhìn nó vừa cười nữa chứ. Sao vậy? Mặt nó dính gì à? Nhưng nhìn 2 người ấy thân thiện vậy nó cũng thấy vui, thực sự khi 2 người họ cười rạng rỡ y như mặt trời... -------------------- 6h15' Nó bước chân ra khỏi nhà ( cùng thằng Tuấn, từ bé rồi). Nó ngạc nhiên khi thất cả Phan Anh và Chung đang đứng chờ nó trước cổng. - Để Phan Anh... - Để Chung... 2 thằng còn chưa kịp nói hết câu thì Tuấn nhảy vào: - " Đưa Thu đi học nhá" chứ gì? Xời, trò cũ. Thôi tui xếp thế này nhá. Phan Anh,
- ông chở tui. Chung, ông sang chở chị tui đi. May thật có 2 ông đỡ phải cuốc bộ. Tuấn nói một mạch rồi nhăn nhở, không kịp cho 2 thằng phản ứng được gì. Nhưng cũng chẳng phản ứng gì, sao lại nghe lời thằng em nó luôn thế nhỉ? ( tấn công thằng em trước để tìm đồng minh chứ sao???) Nó thì biết thừa thằng em trời đánh của nó tại sao lại xếp thế này. Sở dĩ vì vợ nó, tức Hiền ( không biết có còn là vợ nó hay là thành " em dâu" nỏ rùi nữa hic hic) không ưa Phan Anh=> Tuấn nhà ta phải không ưa theo => ủng hộ Chung, đơn giản. Mà...ơ... đây là kiểu cạnh tranh công bằng mà Phan Anh nói đấy hả? Trẻ con quá đi mất. Nó phì cười. - Cười gì thế? Chung hỏi nó - Không, không có gì, tự nhiên nghĩ đến chuyện vui thôi. - Chuyện gì? Có nghĩ đến Chung không? - Không. - Thế có nghĩa là nghĩ đến Phan Anh ah? - Ack, tại sao không nghĩ đến Chung thì phải nghĩ đến Phan Anh? Nghĩ đến 2 người thì cười sao nổi, hơ hơ.. - Huh??? - Không có gì he he ---------------------------- Vụ " cạnh tranh công bằng" này còn diễn ra trong khoản... ăn uống của nó nữa.
- - Bim bim này, ăn đi Thu ( he he cái này thì không từ chối được) - Xôi này, ăn đi, dạo này Thu gầy quá, về nhà chịu khó bồi bổ nhé. - Bánh này... - Kẹo này... - Kem này... Giời ạ, sao mà nó thấy nó giống...vịt nuôi công nghiệp quá. Nhưng nghĩ kỹ, nó lại thấy...hay hay. Nhiều người quan tâm, kể cũng thích ( tham quá). Nhưng mà...nếu tiếp tục ở tình trạng này thì chắc sẽ chẳng vui mãi được. " Tim ơi, nghe lời tao, phải nói cho tao biết mày iu ai chứ, đừng làm nhiều người đau, cũng đừng làm đau chính mày nữa, tao sắp không chịu nổi rồi..." Nếu như trước đây nó thường xuyên ngồi rủa xả " con ngốc" trong bài hát " 2+1=0", gì mà " cớ sao từng người không tới, lúc cô đơn trước kia..." chứ, hừ, rõ ích kỷ, thì bây giờ nó lại đang là " con ngốc" ấy, ngồi đây lẩm nhẩm..." cớ sao từng người không tới...", nản chí thật ------------------------ - Cái gì? Vì thế mà vợ với thằng quỷ đó cãi nhau??? - Chứ sao nữa, con bé ấy cứ suốt ngày gọi điện, rồi còn thằng khỉ đột em chồng nữa, " bé Trang à...", thân mật kinh ( hic giận quá mất khôn, gọi boyfriend là thằng khỉ đột, trời ạ...) - Thế là vợ nổi khùng lên với nó?
- - Đương nhiên, không tức sao được. - Thế nó không giải thích gì cả??? - Không,...ah mà định nói gì nhưng vợ tức quá nên bỏ đi luôn. Nó cố gắng bụm miệng để không cười, nhưng không chịu được, nó cười phá lên - Ha ha ha, buồn cười quá đi mất. - Chồng cười cái gì? - Cười vợ chứ còn cười ai vào đây nữa... - Huh??? Vợ đang tức mà chồng còn cười à? - Thưa cô vợ thông minh của tôi, " bé Trang" của thằng Tuấn là một cô nàng vô cùng đáng iu... - Cái gì??? - Để yên nào, nghe chồng nói hết đã, một cô nàng vô cùng đáng iu và...đã ra đời...5 năm có lẻ, là con em họ của nó ở Quảng Ninh... - Hả????? " ôi chúa tha tội cho con, con vẫn muốn được lên thiên đàng...". Nó lẩm nhẩm. Vì...nó nói dối vợ nó đấy, ( trời ạ, mình có năng khiếu đóng kịch quá). Cụ tỉ là thế này... 12 tiếng trước - Cái gì, mày léng phéng với con Trang đó rồi còn bắt tao nói dối Hiền là sao??? - Ơ hay, em đã nói là em không léng phéng với nó, bọn em kết nghĩa anh em hồi
- em sang nghỉ hè ở Quảng Ninh, thế thôi. - Thế sao phải nói dối? - Vì nói thật chắc gì Hiền đã tin, nguy hiểm lắm. - không được, mày gây ra thì đi mà chuốc lấy.. - Chị iu ơi...( nghe ớn quá)...giúp em đi mà, em sẽ mua bim bim mà... - Huh??? Vậy thì được ( sẵn sàng nói dối vợ vì bim bim thế này thì...) - Thanks chị iu. - Nhưng đừng liên lạc với kon bé ấy trước mặt Hiền nữa, phải dứt khoát đi chứ, cứ suốt ngày gọi cho mày thế mà bảo nó không có ý gì với mày...không khéo lại thành bắt cá hai tay... - Em bít rùi. nhưng mà chị dạy em mà chị có dứt khoát đâu... - Mày nói cái gì??? Nó cau mày. Mày chán sống à???? - Hơ, thôi em biết rồi, không nói nữa... Nhưng mà nó nghĩ, thằng quỷ ấy nói đúng, nó chẳng dứt khoát bằng ai mà đòi nói em nó...nhức đầu thật, xin thề là nó cũng không muốn thế đâu, chỉ tại nó không biết phải làm gì để không ai buồn cả, hình như làm việc này là không thể...trong 3 người, làm sao để không ai bị tổn thương??? mission impossible...-------------------- ---- ----------------------- 23h30
- " nguyenhainam is now online" nguyenhainam: dao nay the nao? da do buon chua? ngothiminhthu: cung do, nhieu luc muon khoc ma khong khoc noi, van chua giai quyet xong moi chuyen nguyenhainam: sao khong khoc? ngothiminhthu: co le vi Nam bao khong thich tui khoc... nguyenhainam: doi luc cung nen khoc chu, Thu cung la nguoi ma, co le nuoc mat se lam nhe nhom ca nguoi o lai lan nguoi ra di ngothiminhthu: uhm...co le vay... nguyenhainam: sao Thu khong hoi tui la ai nhi? con gai hay to mo lam ma ngothiminhthu: lan truoc hoi roi cau co noi dau...nhung biet cau la ban Nam la duoc roi...vay la du nguyenhainam: uhm. uh, đúng là nó nghĩ vậy...chỉ cần biết bạn Nam là đủ rồi, bạn Nam thì không có ai xấu cả...Có lẽ đây là nguyên nhân nó không thể lựa chọn giữa Phan Anh và Chung, vì hình bóng Nam trong trái tim nó còn quá lớn...Nhưng nó vẫn muốn cố gắng, để cho Phan Anh và Chung cơ hội, cũng là để cho nó một cơ hội có được hạnh phúc... ------------------- Nó vừa bước vào lớp thì : " 4 em Ngô Thị Minh Thu, Hà Thị Thu Hiền, Nguyễn Hải Phan Anh và Phạm Đức Chung lớp 12A1 lên văn phòng đoàn ngay..."
- 4 đứa chạy vội lên văn phòng đoàn, tự hỏi không biết mình có ...tội lỗi gì hic hic. - Cô có việc muốn nói với mấy đứa. Sắp đến 26/3 rồi, năm nay cô định không tổ chức cắm trại nữa mà tổ chức một dạ hội hóa trang. Cô cho mấy đứa toàn quyền tổ chức, từ dẫn chương trình, trang trí sân khấu, nội dung, được chứ? Cả lũ nhao nhao: - Được, được ạ, bọn em sướng quá ấy chứ. - Thế thì làm tốt vào nhé. - Vâng, thanks cô, cô giáo iêu quý. - Mấy đứa nhóc này, sắp tốt nghiệp rồi mà như trẻ con. ------------------- - Tui định sẽ thế này, mỗi lớp sẽ hóa trang theo chủ đề, rồi ban giám khảo sẽ chấm điểm chọn ra lớp nào có ý tưởng độc đáo và sáng tạo nhất, mấy người thấy sao??? Nó đưa ra ý tưởng - Hay quá, sao chồng nghĩ ra nhanh thế? - Chuyện, người iu tui mà- Phan Anh chen vào - Này, người iu ông hồi nào_ Chung giãy nảy - Thì hồi trước đóa_ Phan Anh cũng không vừa - Thôi tui xin can, việc bây giờ là phải nghĩ cách tổ chức sân khấu nữa đóa. Phần dẫn chương trình thì Ok rồi, phần này chắc mấy người cũng có kinh nghiệm đúng không. Còn phần thi của lớp mình thì cứ để thằng Tuấn nó lo.
- - hờ hờ sắp có trò hay rồi_ Hiền toe toét - Trò gì hay?_ Phan Anh tỏ vẻ không hiểu - Lớp mình không biết có đẹp không nhưng về khoản độc đáo và sáng tạo thì đứng nhất là cái chắc- Nó tiếp - Sao hai người tự tin thế? - Tại ông mới chuyển đến nên không biết thôi, giao vào tay thằng Tuấn thì...cái đầu của nó giỏi nghĩ ra mấy cái trò này lắm, ha ha nhớ lại trại năm ngoái vẫn buồn cười, nó biến trại lớp mình thành nơi tụ tập của bọn ...cái bang ha ha trại được giải " te tua và độc đáo nhất", ha ha hic hic- Chung giải thích - Uh, nó là thằng lớp trưởng nghịch nhất mà tui biết, mỗi tội quan liêu, suốt ngày xin cờ đỏ để lớp không bị ghi mất trật tự 15' đầu giờ he he - Nè nói xấu ông xã tui đủ chưa vậy?- Hiền lên tiếng - Ôi vợ ơi, sao bênh chàng ghê thế? Chồng có bao giờ được vợ bênh chằm chặp thế đâu nhỉ? - Chồng..._Mặt Hiền đã chuyển sang màu cà chua. - Thôi không nói nữa, bây giờ mọi người nghĩ trang phục cho tụi mình đi, tụi mình dẫn chương trình nên không cần mặc theo chủ đề nhỉ- Phan Anh cứu nguy cho Hiền - Oh oh, thế thì Thu là công chúa, Chung là hoàng tử nhá - Xin người, tui hem thích làm công chúa đâu, ông thích thì đi mà làm. Nó giãy
- nảy. Mọi người cứ nghĩ trang phục cho mọi người đi, tui nghĩ ra tui sẽ phải mặc gì rồi. - Ơ nhưng phải thống nhất chứ chồng, 4 đứa cùng dẫn chương trình thì phải mặc cái gì cho ăn rơ với nhau tí chứ - Không cần đâu, chồng định thiết kế 4 cái sân khấu ở 4 góc với một sân khấu to ở chính giữa, mỗi đứa dẫn một góc sẽ không bị lệch đâu, sân trường mình đủ rộng mà, còn cái sân khấu ở chính giữa thì để cho các lớp lên trình diễn, đồng ý chứ? - Phục chồng thật đấy, nghĩ ra nhiều thứ tuyệt quá - Thôi không phải nịnh, chiều nay mọi người tập trung ở nhà tui, phải đi lùng mấy thứ để trang trí sân khấu chứ - Ok- 3 đứa đồng thanh ------------------------ Thế là chiều hôm đấy có 4 đứa mồ hôi nhễ nhại lượn đi lượn lại khắp Hà Nội để mua mấy thứ...lăng nhăng ( gọi là lăng nhăng thôi nhưng độc và đẹp lắm đấy) Cuối cùng thì việc trang trí sân khấu đã xong. Chúng nó làm cho cái sân khấu chính giữa sáng " lung linh" bằng hàng trăm cái đèn hình...đầu lâu, thế mà chính giữa sân khấu lại là một cái đèn hình...mặt trăng to oạch kèm thêm là hàng ngàn ngôi sao phản quang trông đến là yêu. Nhìn mấy cái đầu lâu nằm xen kẽ giữa mấy ngôi sao mà phì cười. ------------------------
- - Nhưng mà Thu định hóa trang thành gì thế? - Phải đấy, sao không nói cho tụi này bik vậy? - Bí mật ,đến tối nay mọi người sẽ biết, phải bất ngờ mọi người mới thấy đẹp chứ he he -.......( không hiểu gì, tò mò quá) - Thôi, giờ về nghỉ đi, tối nay còn phải đến sớm nữa đó. - Uhm, bi bi Nó chia tay mọi người, về nhà nó tót lên phòng ngắm nghía " thành quả" của nó mấy hôm nay, tự hào " mình cũng giỏi đó chứ hì hì" ------------------------ - Wa, chồng tài thật đó, đẹp nữa.... Hiền trố mắt nhìn nó, Chung và Phan Anh thì...đóng băng... ------------------------ Nó cũng phải bái phục nó ( tự sướng), ừ, chẳng ai biết nó hóa trang thành gì, thiên thần, ác quỷ hay vampire nữa, vì nó có một đôi cánh, một đen một trắng, cái vương miện cài trên mái tóc dài mượt, thế nhưng lại thêm...2 cái răng nanh ( mượn tạm trong bộ đồ chơi của em trai nó ^_^). Nói chung là...thập cẩm, nhưng không thể chối là cực kỳ ấn tượng, nhất là đôi cánh làm cho nó không cần phải làm MC cũng sẽ nổi bật giữa đám đông.
- 4 đứa dẫn chương trình, mỗi người một phách, chẳng ai giống ai. Hiền hóa trang thành Doremon. Chung và Phan Anh không hẹn mà gặp, đều hóa trang thành những thứ " kinh dị", Chung thì hóa trang thành vampire, còn Phan Anh thì hóa trang thành...thần chết ( không hiểu hắn làm thía nào mà trang trí được cái micro thành cái...lưỡi hái trông cực kỳ cute). Mấy em gái lớp 11 cứ nhìn 2 anh MC không chớp mắt mới kinh chứ. Chúng nó nói không sai, lớp nó " qua tay" lớp trưởng Tuấn đã trở thành lớp hóa trang sáng tạo nhất. Chúng nó hóa trang thành cả một...triều đình phong kiến ********** với vua ( thằng Tuấn đương nhiên là tranh vai này, ham hố quyền lực mà), hoàng hậu, quan lại, cung nữ,...thái giám...đủ cả. Buồn cười nhất là đoạn giới thiệu, Trung "bê đê", thằng này trong vai công công, giới thiệu về lớp nó với cái giọng eo ** đến là "pro". Kết quả là khán giả cười một trận no nê. Dạ hội diễn ra suôn sẻ, cho đến khi...(hic)...một nhóc khoảng 4 tuổi, chắc là con 1 giáo viên trong trường...chạy đến đòi...giật đôi cánh của nó xuống, làm nó rơi vào tình huống dở khóc dở cười. Phan Anh với Chung phải ...đàm phán mãi cô nhóc mới thôi không giật nữa. - Em thích đôi cánh này à? - Không, anh trai em thích, vì em thấy anh ấy cứ nhìn chị suốt thôi... Cả trường phì cười, nó cũng cười. Phan Anh và Chung lại...đông cứng... - Xin lỗi, em mình phá quá. Một cậu bạn chạy tới.
- - Không sao. Nó tủm tỉm. Nhưng cậu thích đôi cánh của mình ah? Nó trêu. Cậu bạn đỏ mặt. " Không...ah mà uh...mình thích...thích cả chủ nhân của đôi cánh nữa..." Nó cười. 2 anh em nhà này bạo dạn thật hic... Cuối cùng thì dạ hội cũng kết thúc, đương nhiên là thành công rực rỡ. Nó được bầu chọn là người hóa trang ấn tượng nhất.( thành quả 1 tuần của nó đấy ạ) ---------------------- - Hôm nay nhìn Thu tuyệt lắm... Chung chưa nói hết câu thì Phan Anh chạy đến - Này này không được tranh thủ nhá, đánh lẻ là không tốt.. - Hơ ông này, có cơ hội thì phải tranh thủ chứ he he.. - Chơi thì phải fairplay ... - Ủa có chỗ nào không fairplay nào...ông chỉ ra coi... - Ông... Nhân lúc tên vampire cãi nhau với...tử thần, nó...chuồn thẳng. Nó mệt, đau bụng nữa. Nó muốn về nhà nghỉ ngơi... --------------------- Nó leo lên giường, vì mệt nên nó chìm vào giấc ngủ dễ dàng... --------------------- Hôm nay chủ nhật, Phan Anh và Chung đều rủ nó đi chơi nhưng nó không đi, đi
- với một người thì nó ngại, đi với cả hai thì chỉ toàn nghe 2 người này cãi nhau thế nên không đi là tốt nhất. 9h30' Bài tập đã làm hết, chẳng có gì làm, nó lại onl. " nguyenhainam is now online" nguyenhainam: he he co duyen nhi, lai gap roi ngothiminhthu: sao ong khong dung nik ong di ma cu dung nik nguoi khac mai khong thay chan ah? nguyenhainam: chan gi chu, noi chuyen voi Thu thi chan gi ngothiminhthu: ong cho tui nik ong di rui tui van chat voi ong ma ngothiminhthu: ma tui doi y roi, muon biet ong la ai. nguyenhainam: biet lam gi he he ngothiminhthu: ke tui ngothiminhthu: ong khong noi tui xoa nik nguyenhainam trong list roai de offline mai mai voi ong lun nguyenhainam: Thu da hua la se xoa nik nay trong list tu 2 nam truoc roi ma co xoa dau Nó lao ra khỏi nhà, không tắt máy tính. Nó đã biết, giờ thì nó đã biết người này là ai... ---------------------
- - Ông về nước lúc nào mà không báo cho tui? Muốn chết sớm hả? Nó hét vào cái bản mặt đáng ghét đang cười hềnh hệch trước mặt nó. - Nguôi nguôi...giận nhiều già sớm đóa. Sao Su biết là Bốp dzậy? - tui chỉ hứa với mỗi ông là sẽ xóa nik Nam thôi...Nó nói nhỏ.. - Trời ơi lỡ mồm rồi... - Nếu không thì ông còn định dấu tui đến lúc nào hả? - Hề hề... đến già chứ sao. - Ông...Mà thôi tha cho ông. Sao về nước sớm vậy? Không phải bị đuổi học đó chứ? - Su vẫn độc mồm độc miệng thía hả? Thiên tài như Bốp mà bị đuổi học hả? Bốp học thêm thời gian để xong sớm đó... - Mà tui hỏi ông, sao ông biết pass của Nam??? - Ah thì...có hôm vào thử, gõ thử sinh nhật Su, ai dè... - Thôi thế là đủ rồi... Mai sang nhà tui ăn cơm...Mẹ tui thỉnh thoảng vẫn nhắc đến ông đấy.Tui về - Yes, sir. - Cười vừa thôi, cười nhiều quá rụng răng đấy he he. thôi tui về - Hờ hờ...thui về đi. Ở đây toàn thấy rủa xả thôi hic hic - Uhm, bye.. Ah này, từ nay tui cấm ông dùng cái nik đấy chat với tui nữa, không tui sẽ dìm chết ông.
- - Biết rồi, biết rồi... - Bye. - Uhm ----------------------- Su à! Nếu Bốp nói Bốp về đây là vì Su thì sao? ----------------------- --------------------- - Mẹ ơi, thằng Bốp nó về rồi, nó về cả tháng nay mà chẳng thấy báo gì cho anh em cả mẹ thấy nó láo không? - Chắc nó bận, mai bảo nó đến ăn cơm. - Con bảo nó rồi. Nó nói rồi chạy tót lên phòng " gặm nhấm" sự sung sướng " há há từ nay có người đi chơi cùng rồi. sướng!!!" ( bà này lạ, bình thường có hai người rủ đi chơi suốt có đi đâu) Bốp là thằng bạn thân từ nhỏ của nó và Nam. Gọi là thằng bạn chứ Bốp hơn nó 1 tuổi, lại đi học sớm 1 năm nên trên chúng nó 2 lớp. Thế mà chẳng bao giờ nó gọi Bốp bằng anh cả. Năm nó học lớp 8, Bốp sang Mỹ du học. Từ bé đến lớn 3 đứa dính lấy nhau nên lúc Bốp đi nó giận đến mức không thèm liên lạc gì trong suốt 1 năm sau đó. Nhưng sau nó thấy nó ích kỷ nên 2 đứa lại suốt ngày chat chit, gửi mail. Khỏi phải nói, Bốp về, người vui nhất là nó.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn