intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Nếu anh là người điên,em sẽ vẫn yêu anh chứ ?

Chia sẻ: Haina Na | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:17

50
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Một ngày đông ảm đạm, kéo dài và nhạt nhẽo .Cơn gió lạnh lẽo của những ngày cuối đông mang theo mưa ẩm ướt.Mưa và lạnh thi nhau cấu xé người ta biết bao ngày qua.Rét đến mờ mắt.Những kon đường quạnh hưu và vắng tanh vẫn đang chìm trong mưa lạnh .Tôi lang thang trong một ngày mưa như thế. Định sẽ rẽ vào một nơi ấm áp cách đó không xa...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Nếu anh là người điên,em sẽ vẫn yêu anh chứ ?

  1. Nếu anh là người điên,em sẽ vẫn yêu anh chứ ?
  2. Một ngày đông ảm đạm, kéo dài và nhạt nhẽo .Cơn gió lạnh lẽo của những ngày cuối đông mang theo mưa ẩm ướt.Mưa và lạnh thi nhau cấu xé người ta biết bao ngày qua.Rét đến mờ mắt.Những kon đường quạnh hưu và vắng tanh vẫn đang chìm trong mưa lạnh .Tôi lang thang trong một ngày mưa như thế. Định sẽ rẽ vào một nơi ấm áp cách đó không xa... Gloria's Jean Không biết tự bao h` , tôi có thói quen uống caffee vào mỗi sáng. Đó cũng không hẳn là một thói quen.Nó jống như một sở thik . Tôi thik caffee.Thik những ly nước ấm thơm mùi chanh. Thik những chiếc ghế nệm salon ấm áp và êm ái. Thik sự yên tỹnh và thoải mái nơi đey. Thik ngắm đường phố nhộn nhịp và những kon người vồn vã qua ô kửa kính.Thik cả tiếng máy xay caffee êm êm.Nhưng đơn giản vì tôi có thể ngồi đey cả ngày trời mà không bị ai làm phiền, kể cả nhân viên.Nhất là vào những ngày mưa lạnh như hôm nay. Khác hẳn với bên ngoài , đúng là rất ấm áp. Tôi rũ ô khỏi nước mưa và đến chỗ ngồi quen thuộc kụa mình - bàn sô 8 trong cùng sát kửa kính, không quên gọi cho mink 1 ly caffee nhiều sữa.Một người bạn kụa tôi, một người mê caffee, thỉnh thoảng hay trêu tôi vè sở thik khác lạ.Cô ey bảo phải uống càng đắng càng ngon, càng chất, càng thấm. Còn của tôi uống jống cacao.Tôi chỉ cười. Tôi thik hương caffe nồng nàn quyện cùng hương thơm kụa sữa.Thik
  3. cái ngọt ngào tan dần đầu môi rồi đắng dần nơi cuống họng.Không thể thiếu một trong hai Caffee được bê ra.Nhấp một hơi. tôi lôi trong túi ra cuốn sak mới mua khi và chăm chú đọc. Một lát sau, tôi bị đánh thức bởi giọng nói kụa một người lạ mặt - Xin lỗi, A có thể ngồi đey được không Ngẩng đầu lên, trước mặt tôi là một chàng trai khá cao và đẹp trai, ăn mặc rất phong cák đang mỉm cười .Tôi hơi chau mày. Đảo quanh một vòng , quán đã hết chỗ .Hơi lạ vì mọi khi quán không bao h` quá đông khách thế này.Có lẽ vì trời mưa. - Ừ, cứ tự nhiên .Tôi lik sự - Cảm ơn! Người lạ mặt vụng về ngồi xuống và loay hoay với cái cặp kụa mink .Rồi quay ra gọi đồ uống. Cũng một Ly caffee nhiều sữa.Tôi ngừng đọc. Vài phút sau, caffee được bê ra .Người lạ mặt cầm ly caffee rất lâu trên tay, đưa lên mũi hít một hơi dài rồi nhấp một ít. Hơi caffee bay mờ kính.Anh tháo kính ra lau. Đằng sau cặp kính kia hoá ra là đôi mắt híp.Tôi cười thầm, liên tưởng đến Bi rồi gạt phắt đi trước suy nghĩ khập khưỡng của mink Bắt gặp ánh mắt kụa tôi, người lạ cười và hỏi: - Em ngồi đey một mink à?
  4. - Vâng, Anh không thế vậy à Người lạ cười - Tất nhiên là có - Em đag đọc sák j` thế - ‘After Dark’ Kụa tác giả Nhật Haruki Murakami rất nổi tiếng.E mới đọc, không tệ. - Em thik đọc sak à - Vâng, cũng khá thường xuyên - Em biết tác giả Dan Brown ko - Hỳnh như Em đã nghe qua - Ông ey viết cuốn Thiên thần và Ác quỷ rất hay - Thế à, Em sẽ đọc. - Ừ......... Rồi người lạ mặt hỏi tôi rất nhiều thứ. Tôi cũng trả lời rất hào hứng. Và chúng tôi - những người xa lạ, dường như đã thân quen nhau từ bao h`. Chúng tôi nói về những chuyện không đâu, thậm chí rất tầm phào. Nhưng anh luôn nói về chúng một cách rất cuốn hút và thú vị. Cuộc trò chuyện kụa chúng tôi dường như không dứt.Rất lâu sau... Hết caffee. - Có lẽ em phải về. Đã muộn rồi - Tôi chào anh
  5. Anh cười - Ừ, em về nhé Tôi cười lại - Anh rất thú vị. Em có thể gặp lại anh không? - Nếu Em muốn.Anh vẫn luôn ngồi ở đey Tôi cười .Chào anh và biến mất nhanh chóng trong màn mưa Tôi đã có một ngày bận rộn.Trở về nhà trong mệt mỏi. Ăn qua một chút .Tôi nằm dài trên ghế sofa và ôm lấy laptop.Tôi viết entry cho ngày hôm nay.Tôi viết về Anh.Tôi thầm mỉm cười " Mắt một mí .Một chiều mưa. Gloria's Jean.10/1" Những ngày tiếp theo kụa tôi , việc tôi mong đợi nhất là đến quán uống caffee và trò chuyện cùg Anh .Anh vẫn luôn ở đey. Đúng chiếc bàn ey, góc cửa ey và đợi tôi.Vẫn là hai ly caffee nhiều sữa... Tôi là con người của công việc.Của công chúng.Bề ngoài, tôi hào nhoáng với rất nhiều bạn bè và những mối quan hệ. Những thật ra, phía sau tất cả, tôi không hề có Bạn thân !.Người bạn thân duy nhất của tôi là sofa, laptop và những ly caffee. Đó là nhữg thứ có thể khiến tôi bỳnh tâm sau một ngày mệt mỏi.Tôi đã sống như thế rất lâu Rồi anh xuất hiện.Tỳnh cờ và bất ngờ trong cuộc đời tôi.Anh đến bên tôi nhẹ nhàng như hương caffee dịu dàng. Anh sưởi ấm trái tim tôi trong những ngày
  6. đông lạnh já. Anh đã làm thay đổi cuộc sống của tôi nhiều lắm. Với tôi, anh thật đẹp.Tôi đã quen với sự có mặt của anh...Và đã yêu anh....Từ lúc nào... Một cuộc sống mới ! Chúng tôi yêu nhau. Bỳnh yên và hạnh phúc như những đôi yêu nhau khác. Chúng tôi cùng nhau làm mọi thứ, chia sẻ mọi chuyện. Tôi cùng anh ngắm Mưa... "- Anh sao vậy? - Em không they sao. Anh đang ngắm mưa Và Tôi cười - Em cũng muốn ngắm Mưa..." Anh à, Mưa đẹp jống như anh vậy... .....Sao! "- Anh có nhìn they không? - They j` cơ? - TRên trời kia kìa.Cung của Em và Anh.Nó đang ság cùng nhau đey - Đâu, anh chả they j` cả - Kia kìa, đey , đey, anh they chưa ...." Anh ngốc lắm ...... ... Đi khắp nơi " - Anh, mink đang đi đâu vậy
  7. - Anh cũng không biết.Cứ đi thôi. Ôm chặt anh nhé - Vâng, anh cứ đi đi. Đừg dừng lại..." ....Tỳnh yêu kụa em và anh sẽ đi mãi. Trôi mãi. Không bao h` dừng lại ...Thả đèn trời " - Em thả ra đi - Bay mất rồi....Uồi, bay cao thế ! ...Có rơi được không anh nhỉ ? - Không rời được đâu.Nó sẽ bay rất cao.." Nó sẽ bay rất cao , tỳnh yêui kụa chúng mink sẽ bay rất cao.Em và Anh cũng sẽ bay rất cao.Cùng nhau.Không bao h` rời xuốg... ....Jao thừa có anh "- Em cầu j` thế - Pí mật, kô nói đâu " Chúng tôi yêu nhau thấm thoát đã được hơn một năm.... Một sáng mớn lạnh, tôi đang ngủ thỳ anh nhắn tin: " Dậy đi, 5' nữa a qua đón e". Anh đến , cười rất tươi như chưa tưng có chuyện j` xảy ra. Anh đểu lắm. Hôm qua gọi cho anh anh không nghe máy. Anh đến và giục.Tôi dài giọng.Tôi đang cố ý dỗi trước mặt anh Gloria's Jean.23/11
  8. Chúng tôi bước nhanh vào quán - Em gọi caffee chưa - Rồi. 2 nhiều sữa - Mặt tôi xị ra - Này, vẫn giận anh à. Anh đã bảo rồi. Hôm qua anh bị đau đầu nên không nghe máy được - Sao dạo này anh hay đau đầu thế - Tôi châm chọc Anh cười tít mắt - Anh cũng không biết. Trước đey cũng thỉnh thoảng bị. Nhưng h` thỳ thường xuyên hơn. - Được rồi, Tha cho anh lần này đey.Lần sau em gọi phải nghe ngay nhớ chưa.Mai em đưa anh đi khám - Tôi nháy mắt - Vâng, anh biết rồi Anh lại toe toét cười.Sao mà tôi ghét anh thế ! Bệnh viện Việt Đức.24/11 Hôm nay tôi đưa anh đi khám.Vào đúng chủ nhật, bệnh viện đông kứng người.Chúng tôi phải chờ rất lâu để đến lượt.Trong khi chờ anh khám, tôi chạy ra ngoài mua 2 cốc caffee lớn .Tôi phải đi bộ một đoạn rất xa mới đến nơi.Tôi liếc nhìn đồng hồ.Chắc anh cũng sắp xong rồi. - Anh! Xog rồi hả. Caffee của anh đey
  9. Anh không nói j`.Chỉ gật. Anh đi nhanh ra cửa bảo ra trước lấy xe.Anh hơi khác. Tôi lo lắng: - Anh làm sao thế. Bác sĩ bảo j` Anh nhìn tôi chăm chăm, rồi chợt nhêk' mép cười nhạt - Không sao, bác sĩ bảo anh bị cảm thường thôi.Chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là khoẻ. - Thế thì tốt rồi - Tôi cười - Hôm nay anh hơi mệt.Mink về nhé - Vâng, anh mệt thì mink về thôi 25/11 Chuông báo thức điện thoại reo ầm ĩ làm tôi giật mink.Hôm nay khác với mọi ngày.Hôm nay không ngủ nướng, ko có ai nhắn tin gọi dậy.Vì a ốm .Tôi sẽ tự tay vào bếp làm đồ ăn cho anh.Người ốm cần được bồi dưỡng. Đánh vật với xoong, chảo nửa tiếng.Cày nát quyển nấu ăn .Và cuối cùng cũng xong.Có 2 sản phẩm .Một là khoai chiên, 2 là trứng ốp.Tôi định sẽ ra qua mua cho anh một lon caffee . Đúng những thứ anh thik Đến nhà anh và nháy máy.Anh uể oải xuống mở cửa. Đôi mắt thâm quầng đến đờ đẫn.Anh không ngủ được hay sao?
  10. - Anh ăn đi cho nóng. Em làm đey Anh tròn mắt.Quay sáng tôi.Nhìn tôi chăm chăm .Rồi cười tít: - Thế thì anh phải ăn cho bằng hết ! Anh cười.Nụ cười đáng yêu quen thuộc... Nhiều ngày sau đó,hỳnh như anh đã khỏi ốm.Từ sau khi ốm, anh ít nói hẳn.Tôi biết anh đang giấu tôi điều j`.Có những khi bất chợt hỏi anh.Anh đều lảng tránh hoặc cười trừ. Anh đưa tôi đi chơi nhiều hơn.Anh hay nhìn tôi rất lâu, hay nắm chặt tay tôi vô thức. Tôi biết anh yêu tôi nhiều đến nhường nào.Tôi biết chứ.Tôi luôn biết hết điều đó...Chúng tôi vẫn cùng nhau ngắm mưa, cùng nhau đi chơi, cùng nhau uống chung lon caffee... 2/12 Thành phố mink, một ngày Đại Hàn giá rét.Chỉ có gió vô tỳnh và mưa lạnh lẽo. Những ngày trời ảm đảm. Những kon đường vắng .Những chiều mưa không ngớt. Đây đó quanh đay... Gloria's Jean Một nơi thật ấm áp và quá quen thuộc.Quán vẫn không quá đông , thoải mái
  11. và yên tỹnh. Tôi lắng tai nghe tiếng máy xay cà phê quen thuộc . Đưa tay vuốt tóc rồi lơ đãng nhìn ra phía ngoài cửa kính. Xa xa, trong màn mưa, một màu trắng xoá.Trắng mờ mắt... Đột nhiên anh bảo tôi - Anh sắp phải đi rồi... đến một nơi rất xa...xa lắm...có thể không gặp được em nữa Anh nói trong hơi thở đứt quãng.Shock.Tôi tròn mắt nhìn anh. Đi từ ngạc nhiên.Rồi chuyển dàn sang lo lắng.Mắt đã bắt đầu cay cay - Tại sao lại thế hả anh ! Anh đi đâu cơ? Khuôn mặt anh hơi bối rối - Anh... À, Uh.Anh đi du học.Sang Mĩ - Bao lâu? Em ko được gặp Anh nữa sao? - Anh không biết.Cũng có thể sớm thôi.Cũng có thể rất lâu... Mắt tôi mờ đi.Vì nước mắt.Rưng rưng lưng tròng.Tôi nắm chặt lấy tay anh - Em sẽ rất nhớ anh! Anh ôm chặt lấy tôi và an ủi.Tôi dựa vào vai anh.Bờ vai quen thuộc.Tôi biết ít ra tôi cũng làm đúng.Những ng` đi du học sẽ có tương lai tốt đẹp.Dù ko muốn, nhưng tôi phải xa anh.Anh ôm tôi rất lâu. - Dù có chuyện j` cũng đừng hỏi anh thêm bất cứ điều j` nữa nhé.Sau này anh sẽ giải thik cho em sau
  12. - Tại sao lại thế hả anh? - Tôi nói trong tiếng nấc - Anh không thể nói bây h` được.Anh xin lỗi... Có hạt đắng ngay jữa đầu môi, đắng hơn vị đắng của caffee.Mặn chát.Tôi khẽ thì thầm thật nhẹ - Vâng...! Anh không nói j` thêm.Một thoáng liếc qua, sau cặp kính, tôi thấy anh đỏ mắt... Đêm trước ngày bay, anh nhắn cho tôi một tin duy nhất: " Nếu anh là người điên, em vẫn sẽ yêu anh chứ..." Tôi hơi shock. Tôi không hiểu đã xảy ra chuyện j` với anh.Càng không thể hiểu anh nghĩ j`.Tôi muốn nói với anh nhiều hơn nữa , muốn hỏi anh nhiều hơn nữa. Nhưng tôi lại nghĩ đến những j` anh đã dặn... Trong ánh sáng chập chờn của màn hình điện thoại, tôi có khóc hay không tôi cũng không biết...Dòng tin nhắn ngắn ngủi được send đi: " Vâng, em mãi mãi yêu anh!..." Ngày anh bay, tôi không ra tiễn anh. Không phải tôi không muốn. Tôi muốn, muốn lắm chứ. Nhưng anh nhất quyết không cho. Anh bảo rằng như vậy sẽ buồn lắm.Nhìn thấy tôi anh không thể đi được. Anh không muốn nhìn thấy tôi
  13. khóc...Anh bảo anh sẽ cố gắng trở về thật sớm với tôi. Tôi tin anh! Đã nhiều ngày trôi qua kể từ ngày anh bay, tôi vẫn làm việc bình thường, đi ăn uống, lên thư viện đọc sak', uống caffe....Chỉ khác một điều, tôi làm tất cả điều đó một mink.Cho dù anh anh nói sẽ không liên lạc được với tôi, tôi vẫn chờ đợi.Chờ đợi những tiếng chuông điện thoại , những tin nhắn lúc nửa đêm, những tiếng BUZZ...Nhưng vô vọng.Vẫn chỉ mink tôi đối diện với thực tại.Anh ra đi cuốn đi tất cả. Thành phố mùa này đang mùa mưa.Những cơn mưa mang theo cái lạnh tê tái đi vào lòng người.Buốt lắm!. Đúng những ngày này năm ngoái, tôi đã gặp anh , và yêu anh.Thế mà h` đêy, một mink tôi trống trải bên ly caffee lạnh ngắt...Tôi đã quen có anh ở bên, được dựa vào lòng anh mà vô lo vô nghĩ.. Đã lâu rồi không có tin anh. Anh vẫn im lặng.Lạnh lẽo như mưa mùa đông.Tôi bắt đầu hoài nghi bản thân mink liệu tôi có làm đúng ko.Không biết h` này anh đang làm j`, anh liệu có kòn nhớ đến tôi... Có những lúc nhớ anh, mắt tôi nhoà đi vì nước mắt.Nếu có anh ở bên, anh sẽ lau nước mắt và an ủi vỗ về tôi... Có những giấc mơ bắt tôi phải lìa xa anh mãi mãi.... Anh, Nhớ anh vô cùng Anh biến mất trong màn đêm Mòn mỏi nhớ anh, nỗi nhớ dịu êm ....
  14. Thành phố những ngày âm u não nề.Trời mưa liên miên. Đêm nay lại 1 đêm vắng anh, tôi co mink lại giữa căn phòng trống trải.Lớp chăn mỏng không đủ ấm cho thân hình nhỏ bé.Tiếng gió vi vu trong đêm lạnh ngoài cửa sổ là thứ âm thanh duy nhất.Thứ âm thanh lạc lõng.... Đã lâu rồi, tôi không ngủ đc. Giật mink, chuông điện thoại reo.Tôi mở máy.Một số lạ ! - Alo - Em à...anh đây... Tôi ngỡ ngàng, toàn thân cứng đờ.Anh! "Đúng là anh. Đúng jọng anh. Đúng là anh kụa em". Mắt tôi nhoè đi. Tai ù ù. Nhớ anh khôn xiết.Bao chuyện muốn nói với anh mà ko nói lên lời... - Anh có chuyện muốn nói với em... - Vâng, em cũng có nhiều chuyện muốn nói với anh - Tôi vội nói - Vậy em nói trước đi - Không, anh nói trước đi - Anh nói sau cũng được. Em cứ nói đi - Vâng....Anh ơi...Lâu nay anh đã đi đâu? Tại sao không liên lạc với em? Anh thế nào, có khỏe không? Em nhớ anh lắm biết không - Tôi nói vội một hơi - Ừ... Hỳnh như giọng anh rất mệt mỏi.Tôi có thể nghe rõ từng tiếng thở gấp gáp
  15. của anh trong đêm.Có phải anh lại ốm? - Anh xin lỗi...Anh sẽ trả lời lần lượt tất cả những câu hỏi kụa em.Khi anh nói, em đừng hỏi j` cả....Thực ra...anh sang đây không phải để du học...Em kòn nhớ hồi trc' ...anh đi khám ở bệnh viện Việt Đức ko...bác sĩ phát hiện ....anh bị chứng U não... Shock.Nghe đến đey, tôi bật khóc.Tôi cố che miệng để không khóc ngay bây h`.Sao anh ko nói với em? Sao anh lại nói dối em? Sao anh lại giấu em?... - ....Bác sĩ bảo bệnh này rất khó sống...Anh có thể chết...Nhưng có cơ may... Đó là anh phải sang đey phẫu thuật...Kòn điều trị bằng thuốc trong nước cũng chỉ kéo dài được thêm thời gian sống mà thôi...Ngay ngày mai...Anh sẽ phẫu thuật...Tuy nhiên...- Anh ngập ngừng - Tuy nhiên sao hả anh? - Tôi vội hỏi - Tuy nhiên bác sĩ nói tỷ lệ thành công chỉ là ...50% ....Nếu không thành công...hoặc anh sẽ chết...hoặc não sẽ bị biến chứng và anh sẽ trở thành người điên... Tôi lặng đi.Nước mắt trào ra không ngừng. Lăn đều trong tiếng nấc. Tôi oà khóc.Như một đứa trẻ - Anh xin lỗi...Anh sợ nếu anh nói ra sẽ làm đau cả 2...Anh đã tin mink sẽ chiến thắng bệnh tật...sau đó anh sẽ trở về với em và nói với em tất cả...Nhưng...Anh không đợi được...Anh sợ...Không được nói chuỵện với em
  16. lần cuối... - Anh nói như trong tiếng nấc Quyệt ngang nước mắt, tôi ngừng khóc, chặn ngay lời anh bằng jọng quả quyết: - Không, anh đừng nói nữa. Chắc chắn sẽ thành công.Chắc chắn mọi chuyện sẽ tốt đẹp.Chắc chắn anh sẽ phải trở về với em. Em tin... Đầu dây bên kia im lặng....Rất lâu.Rồi anh thỳ thào thật khẽ trong điện thoại: - Anh xin lỗi....Anh yêu em nhiều lắm - Em cũng yêu anh rất nhiều... Anh và tôi, cả hai cùng khóc. Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh khóc. Giọt nước mắt nóng hổi, vừa đắng ngắt, vừa ngọt ngào rơi xuống bờ môi...Giống như caffee sữa... *** Rất lâu sau... Gloria Fean's. 14/2 Hôm nay quán khá đông khak'. Vì hôm nay là Valentine. Tuy nhiên, tôi vẫn được ưu tiên chỗ ngồi vì là khak' quen.Một ngày không mưa ! Sáng nay tôi vừa mua được quyển sak khá hay, định sẽ mag nó ra Gloria Jean & đọc cho thoả.Hương caffee dịu dàng trong tiếng máy xay caffee êm êm quen thuộc. Vẫn vị sữa ngọt ngào tan đều trong lưỡi rồi đắng dàn nơi cuống họng.Chưa bao h` tôi có ý định thay đổi sở thik của mink...
  17. Tôi vuốt nhẹ tóc, lơ đãng nhìn ra khung cửa sổ đầy mơ màng.Ngày hôm nay, dường như tôi đang chờ đợi một điều j` đó... Lật những trang sách đầu tiên, tôi bắt đầu chăm chú .Rất lâu... Chợt, tôi bị đánh thức bởi một jọng nói: - Xin lỗi , anh có thể ngồi đey được không? Tôi ngẩng đầu lên và mỉm cười.Mắt long lanh , đầy nắng.Là jọt nắng long lanh hay là jọt nước mắt long lanh - Anh!
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2