YOMEDIA
ADSENSE
Nếu được quay lại em sẽ không yêu anh
57
lượt xem 4
download
lượt xem 4
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Tôi đưa tay lên lớp kính phủ đầy sương trắng xóa.Bất giác tôi nhận ra mình chỉ còn một mình, ngồi nơi này, ngay ô cửa, vẫn ly cafe đó...vậy mà bây giờ mọi thứ đã kết thúc. 5 năm không phải một thời gian quá dài mà cũng ko quá ngắn nhưng
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Nếu được quay lại em sẽ không yêu anh
- Nếu được quay lại em sẽ không yêu anh Tôi đưa tay lên lớp kính phủ đầy sương trắng xóa.Bất giác tôi nhận ra mình chỉ còn một mình, ngồi nơi này, ngay ô cửa, vẫn ly cafe đó...vậy mà bây giờ mọi thứ đã kết thúc. 5 năm không phải một thời gian quá dài mà cũng ko quá ngắn nhưng cũng đủ để em kiệt sức, mỏi mòn, khóc hết nước mắt vì 1 người chẳng đáng cho em khóc. Tối nay, em chẳng nhắm mắt được vì ngày mai em sắp được gặp lại người mà em đã trông chờ suốt 5 năm qua.Tiếng đồng hồ reo lên, tôi bật dậy nhanh chóng , tôi chọn cho mình chiếc áo đầm đẹp nhất trong tủ quần áo để mặc, tôi vội mở ngăn tủ ra lấy đôi giày búp bê và mang vào chân. Cầm trên tay lẵng hoa, tôi bước lên xe taxi và đi thẳng đến sân bay. Tôi ngồi ở hàng ghế chờ và giây phút hạnh phúc nhất cũng đến, anh bước ra khỏi sân bay với 1 chiếc vali to đùng... Tôi hạnh phúc chạy đến anh..nhưng quá chậm, khi anh đang nắm lấy tay một cô gái rất hạnh phúc...Tôi thẫn thờ, chết điếng đi khi người con gái anh nắm tay ấy chạy ào tới tôi, ôm tôi thật chặt và nói " sao hôm nay chị Hai biết em về mà ra đón vậy, em nhớ chị lắm" Àh mà, đây là bạn trai của em, hai người làm quen đi" Tôi nói không nên lời, nước mắt như tuôn ra nhưng tôi không khóc được...Tôi và anh cứ nhìn nhau chầm chầm như thế...Người mà tôi đã chờ đợi mỏi mòn 5 năm qua, bây giờ đã trở về và là người yêu của em gái mình sao ? Tại sao chuyên như vậy lại đến với tôi như thế này. Tôi mở cửa phòng , lao thẳng vào giường và nằm khóc, tôi đã khóc cả đêm, khóc cho sự ngu ngốc của mình, khóc cho tình yêu của mình, khóc cho 5 năm chờ đợi, khóc cho tất cả.. Tôi mở nhật ký của mình ra, trang đầu tiên của nhật ký... Ngày 1 tháng 5 năm 2006 Hôm nay mình và anh ấy đã đi cùng một chuyến xa buýt và hơn thế nữa, mình và anh ấy ngồi kế bên nhau, lúc ấy mình có một cảm giác rất khó tả, tim mình cứ đập rất mạnh... Rồi ngày nào cũng thế, mình cũng về cùng anh ấy trên chuyến xe bus đó..rồi sau đó Ngày 8 tháng 6 năm 2006 Anh ấy đã nói yêu mình , mình và anh ấy đã bắt đầu hẹn hò và yêu nhau từ đó...giữa tôi và anh đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp bên nhau. Ngày 1 tháng 6 năm 2007 Hôm nay là một ngày quan trọng đối với em - anh đã cầu hôn em và chúng ta cùng
- nhau đi thử áo cưới...rất hạnh phúc Ngày 15 tháng 6 năm 2007 Nhưng rồi, anh đã nhận được bằng du học ở Mỹ và khóa học kéo dài tới 5 năm..anh đã bỏ tất cả để đi du học, a nói là hãy chờ anh trở lại.. Và giờ, khi anh trở lại , anh đã mang cho tôi những đắng cay...như thế này. Con ** Mình mới viết bài này, các bạn đọc rồi comment dùm mình nha ! Câu chuyện này là có thật, đây là một câu chuyện của một cô bạn tôi đã từng nghe qua, bài viết có nhiều từ thiếu văn hóa, mong các bạn bỏ qua. Bốp..."Tôi tát một cái thật mạnh vào mặt của nó" Nó tức giận khóc thét rồi la lên : " Sao mày dám tát tao, mày tưởng mày là ai chứ ? Mày chỉ là một đứa con hoang không hơn không kém, mày là con của một ****** đứng đường, bộ mày tường mày danh giá lắm à ? Tương lai mày rồi cũng làm ** giống ****** thôi" Bốp, tôi đè nó ra đánh vào mặt nó, nắm tóc nó, vừa đánh nó tôi vừa gào thét lên mà khóc, tôi khóc cho cái thân bần hèn của mình, khóc cho người mà tôi gọi là mẹ, khóc cho sự nghèo hèn của mình...khóc cho cái tên mà lũ học trò giàu có đó đặt cho tôi :"con của ** " Giá như có ai đó hiểu được cảm giác của tôi lúc này... Tôi tên An, học lớp mười, từ nhỏ tôi đã không có ba, mà tôi cũng chẳng biết mặt cha tôi ra sao cả vì sao chứ ? vì má tôi làm ** mà, làm sao biết cha tôi là ai chứ.. Một cái xóm toàn tệ nạn xã hội, làm gái, ma túy, hút chích, **** thề, đánh lộn..đó là cái nơi tôi lớn lên, tên nó là xóm gà. Tôi mở quyển nhật ký ra, vừa viết tôi vừa khóc, ướt đẫm lên trang giấy.. Sài Gòn, ngày...tháng... Hôm nay, tôi được vào lớp 10, tôi đến lớp với chiếc áo dài rách rưới, đen thui mà tôi vừa xin được của một con nhỏ cùng xóm bỏ đi, cầm chiếc cặp da đã cũ màu tôi đã xử dụng từ năm tôi vào lớp 6... Tôi nhẹ nhàng bước vào lớp, tôi được ngồi ở hàng ghế cuối..Cái bọn nhà giàu cứ nhìn châm châm vào tôi cứ như tôi là người ngoài hành tinh vậy ! tôi thầm nghĩ " chắc tụi nó thấy mình ghê gớm quá nên cứ nhìn mình hoài " ừ thì, có ai giống mình đâu chứ" Rồi những ngày tiếp theo cứ như thế, ở lớp tôi chỉ có hai đứa bạn, nó cũng nghèo giống tôi... Sài Gòn, ngày..tháng.. Rồi chuyện gì tới cũng tới.. bọn trong lớp đồn ầm lên... bọn nó nói mẹ tôi làm gái, mẹ tôi đứng đường....bọn nó nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ thị, cứ mỗi đầu giờ học bon nó lại vẽ lên bảng, lên bàn của tôi...bọn ác độc đó viết ****** LÀ CON ** , ****** LÀ ****....bọn nó hùa nhau trêu chọc tôi. Lúc đó, tôi cảm thấy nhục nhã ê
- chề, tôi giá như mình có thể chết để không phải sống như thế này nữa.... Tôi bật khóc chạy về nhà, bước tới cửa thì một cảnh tượng đau đớn trước mặt tôi " ** má, đánh chết mẹ nó cho tao , đánh tan mặt nó cho tao, cho nó chừa cái tôi giựt chồng người ta" Tôi òa khóc rồi chạy thẳng đến che cho mẹ tôi, bon họ vừa đấm đá túi bụi vào mặt tôi, vào bụng tôi. Tôi ôm chặt lấy mẹ mà khóc, khóc nức nở...mẹ và tôi đều khóc, ôm lấy nhau mà khóc...Tôi tự hỏi mình đã làm gì có tội mà phải sống một cuộc sống như thế này chứ... Đêm đó, tôi dọn mâm cơm ra ăn, nói mâm cơm cho to tát chứ có gì đâu, cơm trắng và rau muống, ngày nào mà tôi chẳng ăn như thế. Tôi vừa ăn mà vừa khóc cho thân mình, mẹ tôi khóc thét lên nói " mày khóc cái gì chứ, tại mày, cái thứ con hoang như mày mà bây giờ tao phải khổ như thế này..mày là cái thứ oan gia...mẹ càng nói tôi càng khóc...khóc nhiều thêm, rồi tôi ôm chầm lấy mẹ... Tôi nằm mãi mà không ngủ được, tôi suy nghĩ mình phài làm cái gì đó để kiếm thật nhiều tiền để nuôi mẹ, lo cho cái thân của tôi.. tôi suy nghĩ cả đêm..Và rồi Sáng ấy, tôi gói mấy bộ đồ vào túi xách, tôi bỏ nhà ra đi, tôi đi kiếm tiền... Một cô bé 16 tuổi phải lăn lộn giữa cái đất Sài Gòn rộng lón bao la này, tôi biết phải làm gì.. Và rồi, tôi cũng xin được việc rửa chén bát ở một quán cơm với mức lương 500k một tháng, nhưng cuộc đời của tôi chưa dừng lại ở đó... Mình mới viết bài này, các bạn đọc rồi comment dùm mình nha ! Câu chuyện này là có thật, đây là một câu chuyện của một cô bạn tôi đã từng nghe qua, bài viết có nhiều từ thiếu văn hóa, mong các bạn bỏ qua. Bốp..."Tôi tát một cái thật mạnh vào mặt của nó" Nó tức giận khóc thét rồi la lên : " Sao mày dám tát tao, mày tưởng mày là ai chứ ? Mày chỉ là một đứa con hoang không hơn không kém, mày là con của một ****** đứng đường, bộ mày tường mày danh giá lắm à ? Tương lai mày rồi cũng làm ** giống ****** thôi" Bốp, tôi đè nó ra đánh vào mặt nó, nắm tóc nó, vừa đánh nó tôi vừa gào thét lên mà khóc, tôi khóc cho cái thân bần hèn của mình, khóc cho người mà tôi gọi là mẹ, khóc cho sự nghèo hèn của mình...khóc cho cái tên mà lũ học trò giàu có đó đặt cho tôi :"con của ** " Giá như có ai đó hiểu được cảm giác của tôi lúc này... Tôi tên An, học lớp mười, từ nhỏ tôi đã không có ba, mà tôi cũng chẳng biết mặt cha tôi ra sao cả vì sao chứ ? vì má tôi làm ** mà, làm sao biết cha tôi là ai chứ.. Một cái xóm toàn tệ nạn xã hội, làm gái, ma túy, hút chích, **** thề, đánh lộn..đó là cái nơi tôi lớn lên, tên nó là xóm gà.
- Tôi mở quyển nhật ký ra, vừa viết tôi vừa khóc, ướt đẫm lên trang giấy.. Sài Gòn, ngày...tháng... Hôm nay, tôi được vào lớp 10, tôi đến lớp với chiếc áo dài rách rưới, đen thui mà tôi vừa xin được của một con nhỏ cùng xóm bỏ đi, cầm chiếc cặp da đã cũ màu tôi đã xử dụng từ năm tôi vào lớp 6... Tôi nhẹ nhàng bước vào lớp, tôi được ngồi ở hàng ghế cuối..Cái bọn nhà giàu cứ nhìn châm châm vào tôi cứ như tôi là người ngoài hành tinh vậy ! tôi thầm nghĩ " chắc tụi nó thấy mình ghê gớm quá nên cứ nhìn mình hoài " ừ thì, có ai giống mình đâu chứ" Rồi những ngày tiếp theo cứ như thế, ở lớp tôi chỉ có hai đứa bạn, nó cũng nghèo giống tôi... Sài Gòn, ngày..tháng.. Rồi chuyện gì tới cũng tới.. bọn trong lớp đồn ầm lên... bọn nó nói mẹ tôi làm gái, mẹ tôi đứng đường....bọn nó nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ thị, cứ mỗi đầu giờ học bon nó lại vẽ lên bảng, lên bàn của tôi...bọn ác độc đó viết ****** LÀ CON ** , ****** LÀ ****....bọn nó hùa nhau trêu chọc tôi. Lúc đó, tôi cảm thấy nhục nhã ê chề, tôi giá như mình có thể chết để không phải sống như thế này nữa.... Tôi bật khóc chạy về nhà, bước tới cửa thì một cảnh tượng đau đớn trước mặt tôi " ** má, đánh chết mẹ nó cho tao , đánh tan mặt nó cho tao, cho nó chừa cái tôi giựt chồng người ta" Tôi òa khóc rồi chạy thẳng đến che cho mẹ tôi, bon họ vừa đấm đá túi bụi vào mặt tôi, vào bụng tôi. Tôi ôm chặt lấy mẹ mà khóc, khóc nức nở...mẹ và tôi đều khóc, ôm lấy nhau mà khóc...Tôi tự hỏi mình đã làm gì có tội mà phải sống một cuộc sống như thế này chứ... Đêm đó, tôi dọn mâm cơm ra ăn, nói mâm cơm cho to tát chứ có gì đâu, cơm trắng và rau muống, ngày nào mà tôi chẳng ăn như thế. Tôi vừa ăn mà vừa khóc cho thân mình, mẹ tôi khóc thét lên nói " mày khóc cái gì chứ, tại mày, cái thứ con hoang như mày mà bây giờ tao phải khổ như thế này..mày là cái thứ oan gia...mẹ càng nói tôi càng khóc...khóc nhiều thêm, rồi tôi ôm chầm lấy mẹ... Tôi nằm mãi mà không ngủ được, tôi suy nghĩ mình phài làm cái gì đó để kiếm thật nhiều tiền để nuôi mẹ, lo cho cái thân của tôi.. tôi suy nghĩ cả đêm..Và rồi Sáng ấy, tôi gói mấy bộ đồ vào túi xách, tôi bỏ nhà ra đi, tôi đi kiếm tiền... Một cô bé 16 tuổi phải lăn lộn giữa cái đất Sài Gòn rộng lón bao la này, tôi biết
- phải làm gì.. Và rồi, tôi cũng xin được việc rửa chén bát ở một quán cơm với mức lương 500k một tháng, nhưng cuộc đời của tôi chưa dừng lại ở đó...
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn