intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Nghĩ như vậy thì cứ thế đi

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

46
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Những tiếng trống tan trường như bắt nhịp cho từng hạt mưa.Biết bao cô cậu học trò đang oán trách ông trời.Ai mà ngờ được cơ chứ.Hồi sáng trời còn mát trong như thế.Nhưng trong lúc mọi người xôn xao lo lắng vì mưa thì có một cô nhóc chỉ đứng yên và cười,thỉnh thoảng đưa tay ra hứng từng hạt mưa và như ngửi thấy một mùi hương đặc biệt nào đó,ánh mắt trong trẻo đến lạ

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Nghĩ như vậy thì cứ thế đi

  1. Nghĩ như vậy thì cứ thế đi
  2. Mưa.Những tiếng trống tan trường như bắt nhịp cho từng hạt mưa.Biết bao cô cậu học trò đang oán trách ông trời.Ai mà ngờ được cơ chứ.Hồi sáng trời còn mát trong như thế.Nhưng trong lúc mọi người xôn xao lo lắng vì mưa thì có một cô nhóc chỉ đứng yên và cười,thỉnh thoảng đưa tay ra hứng từng hạt mưa và như ngửi thấy một mùi hương đặc biệt nào đó,ánh mắt trong trẻo đến lạ.Nhìn cô nhóc ai cũng biết cô nhóc yêu mưa đến thế nào-những cơn mưa mùa hè đến bất chợt như gắn một phần của tình yêu cuộc sống nơi cô nhóc.Tình yêu nào bao giờ có theo quy luật gì-đó chính là quy luật của tình yêu.Bọn bạn kéo cô nhóc về với hiện thực khi trên môi vẫn giữ nguyên nụ cưòi vui vẻ nhất đời.Hôm nay cô nhóc sẽ đi xe buýt,một cách khám phá mưa mới của cô nhóc... Xe đến.Cô nhóc nhắt nhanh lên xe nhưng như đùa giỡn với mưa.Hình như xe hôm nay đông hơn mọi lần.Vì mưa.Nhưng cô nhóc vẫn chọn cho mình một chỗ lí tưởng,mình mình ngồi hai ghế.Thật thích.Thế mà chưa khép được cái miệng cười đang đắc thắng kia hai giây thì một cậu nhóc ngồi luôn vào chỗ đó,cưòi thật hồn nhiên:"Lần đầu thấy cậu đi xe buýt".À,tỏ ta là đàn anh để bào chữa cho sự "vô duyên" của mình đây.Cô nhóc vẫn tỉnh bơ.Bởi với một người nổi tiếng lạnh lùng ấy,cô nhóc cũng có độc chiêu của mình hoặc cũng có thể cô nhóc băn khoăn sẽ cư xử sao đây,những người bạn quanh cô nhóc đều là những ngưòi vui tính và tràn đầy tình yêu. Xe chạy.Cô nhóc đưa mắt nhìn theo mưa.Lòng người và mưa như đã hoà làm một
  3. điệu nhạc.Chẳng thế mà nghe mưa đang tí tách từng giọt,thỉnh thoảng cô nhóc lại cười.Không biết là với mưa hay tự kiêu với người tự kiêu bên cạnh hay... Rào...rào...không phải là tí tách từng giọt nữa.Niềm vui,điệu nhạc của riêng cô nhóc như muốn nổ tung ra làm một bữa tiệc......"A".... Rồi mọi người sẽ thắc mắc về sự vui mừng đến lạ của cô nhóc.Nhưng cô nhóc,trong tâm hồn thì đã hoà tan cùng mưa kia,đến bất kì nơi nào.Mơ mộng và hạnh phúc.Cậu nhóc mà cô nhóc(à,mọi người nữa)vẫn cho là lạnh lùng ấy thật ra lại rất hiểu những gì cô nhóc đang cảm thấy,những tiếng nói của tâm hồn-bởi cậu nhóc cũng có tình yêu riêng của mình.Đã có những lúc cậu nhóc ôm cây đàn mà quên bữa,đã từng băn khoăn suy tư vì một nốt nhạc,một bài hát........Một người yêu đàn không bao giờ là người sống thiếu tình cảm. -"Không lo xem về nhà bằng cách nào à cậu?".Ừ đúng thật.Nhưng không phải việc của cậu đâu cậu nhóc,cô nhóc tắm mưa cũng được mà.Xuống xe cô nhóc sẽ tha hồ mà nghịch với mưa ,nô đùa cùng mưa và chỉ cười,cườ thành những tiếng hạnh phúc..... Trạm xe của cô nhóc kia rồi.cậu nhóc bỗng dưng đưa cái ô của mình cho cô nhóc:"cậu dùng ô này đi.Nếut hích nghịch mưa thì có ô sẽ lãng mạn hơn đấy!nhà tớ gần trạm xe,ô cũng thừa."......Cậu nhóc có ngốc nghếch không nhỉ?cô nhóc vốn tự do thoải mái lắm và chảng ngại gì đâu..... Xe dừng.Cô nhóc xuống xe theo cái ô-"thế thì tốt quá.cảm ơn nhiều.Ngày mai tớ sẽ
  4. nhờ bạn trả cậu." Xuống xe.Ngẫm ra những gì cậu nhóc kia nói thật đúng.Cô nhóc sẽ dùng ô,mưa tung tăng trên đỉnh đầu cô nhóc.Mưa ơi,cùng hát vang.........mưa ơi cùng nô đùa....Cô nhóc thầm cảm ơn ông trời.Vì sao nhỉ?Cô nhóc lại cười.Lòng cô nhóc nhẹ tênh.Đã lâu lắm rồi... Trời vẫn mưa tầm mưa tã chẳng ngớt chút nào.Sáng nay đi học cô nhóc mặc áo mưa cẩn thận lắm theo sự chu đáo của mẹ.Nhưng cô nhóc vẫn luôn coi đó là một cách gần gũi mưa-một cách khác............Và đi trả ô nào. -Tìm nó có chuyện gì à?Ôms rồi.Sáng nay bố nó gọi điện bảo nó sốt vì mưa.Vì để quên ô trên lớp.Mà có ai hâm để ô trên lớp khi trời mưa đâu. Cô nhóc cau mày.Rồi lại cười.À,sát trạm xe để rồi ốm.Lòng cô nhóc không biết lo lắng điều gì hay vốn thích sự sòng phẳng,dứt khoát mà 7h tối-cô nhóc đang đứng ở trạm xe mà theo thằng bạn là gần nhà cậu nhóc nhất,cùng với số di động. -alô,cậu à,ra trạm xe lấy ô nhá. -này,cậu sao vậy?Tự dưng lại trả ô vào lúc này. -Sao,tớ thích" tự dưng " vậy đấy.Phải trả ô không hôm sau lại có người ốm mất. -Nhưng không được.....thì tớ đang ốm mà....-giọng cậu nhóc nhỏ dần. -Đấu khẩu được thế này chắc đỡ nhiều rồi.Ra ngoài chắc hai phút chứ mấy.Ra ngay nha. Và dập máy.
  5. Cô nhóc lại cười.Ngồi trong trạm xe mà đập đập từng hạt nước.Đợi năm phút rồi mười phút....mười lăm phút......... -Cậu này,mặc áo mưa và ra đây nhanh lên-cô nhóc nói gần như muốn gắt. Bản tính bướng bỉnh bùng phát.Cô nhóc ra khỏi trạm xe ấy,chăm chân lên mưa và để mưa thấm ướt mình.Lần đầu tiên cô nhóc đến với mưa vì một mục đích khác-trả nợ.Nhưng nước mưa vốn dễ làm cô nhóc đau đầu và mệt.Lần nào dầm mưa xong cô nhóc cũng ốm.Nhưng cô nhóc vẫn luôn gọi đó là tình yêu.Mưa to quá!Cô nhóc mệt,mệt nhiều và trong đấu chỉ còn những tiếng ong ong nặng trĩu.... Cậu nhóc xuất hiện.Cậu nhóc có vẻ rất nghe lời hay không muốn ốm thêm lần nữa- mặc áo mưa rất cẩn thận.Aó mưa ướt sũng. -Cậu này,có ô sao không dùng mà để ướt hết thế này.-cậu nhóc vừa nói vừa thở vì mệt. -............. -Cậu ơi.... -Sữa nóng thật ngốc.Sao lại cho muộn ô rồi ốm cơ chứ.Sữa Nóng thật ngốc. Xe buýt đến.Cô nhóc gắng sức chạy lên xe như bản năng định hình giúp.Và ốm.Ốm liền ba ngày.Chiều nay trời xanh trở lại.Cô nhóc thấy mình khoẻ lên rất nhiều.Cô quyết định đến với"con đường của gió"-con đường cô khám phá riêng cho tâm hồn mình.Đến đó để thả hồn cùng gió.Chỉ có gió và cô nhóc.Đang đi một mình,cô nhóc thấy trước mặt mình là cậu nhóc."Ừ,mình sẽ đi tiếp,bước đến và
  6. chào....nói cảm ơn và đi tiếp". -Chào cậu.Sao cậu lại đi vào con đường này thế?Cảm ơn cậu về chiếc ô.Nhưng từ sau chưa lo được cho mình thì đừng lo cho người khác nhé.Người ta gọi đó là ngốc nghếch đấy.Phải lo tốt cho mình đã..... -Nhưng nếu trót nhận lòng tốt của một kẻ ngốc nào đó thì cũng đừng trả nợ bằng việc dầm mưa.......cậu biết hành động đó được gọi là gì rồi đấy!-cậu nhóc cười,cưòi như xua tan đi sự lạnh lùng vốn có. Và cả hai cùng cười. -Nhưng cậu này,hôm ấy,cậu có nhắc đến Sữa Nóng.Sữa Nóng là sao? Cô nhóc bỗng thở sâu,nhìn cậu nhóc-Sữa nóng à,Sữa Nóng là một người.....là người tớ vô cùng yêu quý...... -Nhưng hôm ấy cho mượn ô và bị ốm .......là tớ mà.... Không gian nơi con đường ấy,thời gian ấy như để cho hai người một khoảng lặng.Có ánh vàng mặt trời,có ngọn gió nô đùa,có cành lá xôn xao.......Tất cả như đang chờ.... -Sữa Nóng à(!?),tớ chưa bao giờ nói cậu là Sữa Nóng.Nhưng nếu cậu hiểu và nghĩ như vậy.......thì cứ thế đi.......cứ thế nhé... Ánh mắt sáng lên bao điều kì diệu.Không phải là sự lém lỉnh đùa cợt mà là sự chân thành không tưởng.Cô nhóc đạp từng vòng xe,đi hết "con đường của gió"để lại một sự ngỡ ngàng cho cậu nhóc..............Cậu nhóc sẽ vẫn đứng đó-nơi có nhiều ánh
  7. vàng và gió nhất...để đợi cô nhóc,để thú thật rằng nhà cậu nhóc ở con đường này chứ không gần cái trạm xe buýt nào cả.........Cũng đã lâu lắm rồi........ _ Đôi khi có những bí mật đã được bật mí ngay khi nó còn là bí mật_
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2