intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

NGỤC GIỚI-chương 2b

Chia sẻ: Le Thuy Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

52
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Ngục giới tài nguyên nghèo nàn. Phạm nhân ở đây, dầu trước kia trong thế giới của họ đều là nhân vật lừng lẫy có khả năng lật biển dời sông, hủy thiên diệt địa, nay thân tại thiên thần lập ra lao ngục, bị kết giới trói buộc phần lớn lực lượng, chỉ có thể sống qua ngày.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: NGỤC GIỚI-chương 2b

  1. NGỤC GIỚI Tác giả: Xuyên Mã Giáp Đích trư Đệ nhất tập Dị giới xuyên toa Đệ nhị chương: Ngạc mộng rừng rậm Chương 2-Ngạc mộng rừng rậm (B) Ngục giới tài nguyên nghèo nàn. Phạm nhân ở đây, dầu trước kia trong thế giới của họ đều là nhân vật lừng lẫy có khả năng lật biển dời sông, hủy thiên diệt địa, nay thân tại thiên thần lập ra lao ngục, bị kết giới trói buộc phần lớn lực lượng, chỉ có thể sống qua ngày. Loại Tán tiên tu hành hơn ngàn năm như Du Bạch Mi, ở ngục giới nhiều vô kể, thuộc về lớp phạm nhân hạng thấp nhất. Còn đám thần tiên linh lực cường đại, đạo hạnh có mười mấy vạn, thậm chí trăm vạn năm trở lên đang làm ngục bá gây mưa gây gió, thu gom một đám thủ hạ, sai bảo tiên nhân nhỏ yếu kiểu Du Bạch Mi như nô dịch. Tiên nhân bị nô dịch mỗi tháng đều phải dâng quà cho ngục bá để được bình an, nếu không ngục bá sẻ lập ra các loại nan đề khó khăn ác độc hành hạ, đánh đập lăng nhục thậm chí giết chết cũng là chuyện thường xảy ra. Lần này Du Bạch Mi đến Ngạc mộng rừng rậm để tìm linh lực thạch, nhân vì đắc tội ngục bá Hồng bào lão tổ. Hồng bào lão tổ có đạo hạnh hơn mười vạn năm, linh lực cường hãn, ở đông lao là số một số hai cường giả. Vài ngày trước, trong lúc theo thông lệ tiến cống, Hồng bào lão tổ đòi lấy Thanh Tuyền bảo kiếm của Du Bạch Mi. Thanh Tuyền là vật Du Bạch Mi yêu quí, thà mất mạng chứ không thể dâng cho Hồng bào lão tổ, tự nhiên mở miệng từ chối. Hồng bào lão tổ trong lòng ghi hận, nên loan tin cho Du Bạch Mi nếu không tiến cống một khối linh lực thạch, sẻ giết đi Ngục Giới
  2. làm gương cho người khác. Du Bạch Mi bị ép hết cách, chỉ đành phải đi mạo hiểm ở ngạc mộng rừng rậm, hi vọng có thể tìm ra linh lực thạch làm dịu lửa giận của Hồng bào lão tổ. Lý Hải Đông giận sôi lên, mắng: "Thật quá sức khinh người, sao ngươi không liều mạng với hắn?" Mặc dù ngày thường tính cách của hắn cởi mở hiền hòa, hầu hết mọi chuyện đều du di cho qua, nhưng cũng có một nguyên tắc, chính là tuyệt đối không chịu bị người ta tùy ý ép bức, thà có chết thì liều mạng chết chung, chứ dứt khoát không nhịn. Du Bạch Mi: "Ngươi nói thật dễ dàng, Hồng bào lão tổ tu hành hơn mười vạn năm, ta làm sao là đối thủ của hắn được." Lý Hải Đông im lặng, vô luận ở địa phương nào, thực lực đều là nhân tố tối trọng yếu, thực lực không đủ chỉ có thể làm cá trên thớt cho người ta bằm. "Một mình người lực lượng không đủ, tại sao không cùng những người khác hợp sức phản kháng?" Lý Hải Đông sinh sống ở hiện đại xã hội, đối với chuyện tác oai tác phúc nô dịch dân chúng thật không quen nhìn, thấy Du Bạch Mi một người lực lượng không đủ, liền nhiệt tình góp ý cho Du Bạch Mi. Du Bạch Mi lắc đầu nói: "Ngươi thật không hiểu rõ chuyện của ngục giới, phạm nhân ở ngục giới phần lớn vì qua thời gian xử phạt quá lâu dài dày vò mất hết cả ý chí, rất rụt rè sợ rắc rối, mỗi ngày chỉ lo làm sao sống còn, hết sức tránh xa những chuyện rắc rối." Lý Hải Đông thất vọng bực bội nói: "Nếu là ta, thà liều mạng với hắn, chứ tuyệt đối không chịu loại ức hiếp như vậy." Du Bạch Mi chỉ đành nói: "Nếu cho ngươi ở chỗ này vài trăm năm, cũng sẽ có cách nghĩ như bọn họ. Hùng tâm tráng chí gì, đại đạo chân lý gì, đều chịu thua cuộc sống buồn chán đến mức muốn phát điên này." "Tiên nhân cũng bị buồn chán sao?" Lý Hải Đông kỳ quái hỏi. Ngục Giới
  3. "Cho dù ngươi là thần là tiên là yêu là ma, nếu sống một cuộc sống ngày nào cũng giống như ngày đó, chỉ càng lúc càng tệ đi, không có tốt hơn chút nào. Sống hơn mấy trăm ngàn năm, cũng chắc chắn sẽ tuyệt vọng mà thôi." Du Bạch Mi nói, "Giữa thần tiên yêu ma và phàm nhân trừ lực lượng mạnh yếu, căn bản cũng không khác gì nhau." Lý Hải Đông đạo: "Nguyên lai là vậy, ta còn tưởng rằng thần tiên đều là mấy cổ quái lão đầu tử không ăn đồ ăn của nhân gian nữa chứ." Du Bạch Mi mắc cỡ cười: "Ngươi nghe ai nói tầm bậy, thần tiên yêu ma dục vọng so với người còn muốn mạnh hơn, rượu chè ăn chơi, vui thú xác thịt, không có phân biệt gì hết. Bất quá đã có phàm nhân thất tình lục dục, còn có thêm khát vọng về lực lượng. Chỉ nói về ngục giới này, ai không chịu khổ vì dục vọng không bến bờ, mới rơi xuống đến mức này." Lý Hải Đông nghe Du Bạch Mi giải thích một hồi, mới hiểu ra thần tiên yêu ma bất quá chỉ có cường đại lực lượng mà thôi, tham lam, làm biếng, ích kỷ, ngu xuẩn...cả đống khuyết điểm cùng phàm nhân không khác gì. Đã có được lực lượng, liền có luôn dục vọng, khuyết điểm do đó bị phóng lớn vô cùng, cũng do đó mà ngục giới tồn tại. Hai người trên đường nói chuyện với nhau về mọi chuyện của ngục giới, hướng vào nơi sâu nhất trong rừng rậm mà đi. Càng vào sâu, càng khó đi, rừng rậm không có đường lối, cây cối cao che lấp bầu trời làm ánh sáng chỉ còn lại những tia mỏng manh, Du Bạch Mi vận linh lực, Thanh Tuyền kiếm tỏa ra ánh sáng xanh mờ, Lý Hải Đông liền móc ra đèn bin cầm tay, ánh đèn pha liền chiếu sáng rực phía trước. Du Bạch Mi ngạc nhiên hỏi: "Đây là pháp thuật gì vậy, sáng quá ta." Lý Hải Đông giải thích vài câu với hắn, Du Bạch Mi nghe lùng nhùng, luôn miệng khen ngợi "Pháp thuật" chiếu sáng dùng tốt quá. Lý Hải Đông nhân đó khoe khoan thêm về hiện đại khoa kỹ tiên tiến, dọa Du Bạch Mi ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Trên mặt đất tràn đầy lá rụng mục rả thành bùn lầy, bước chân Ngục Giới
  4. không lún tới mắc cá, Du Bạch Mi nói: "Ngươi phải cẩn thận, chổ này có rất nhiều ngục thú hung hiểm, còn có đầm lầy sâu không thấy đáy ao đầm và cổ quái thực vật." Lý Hải Đông vừa tính khoác lác là mình có kinh nghiệm mạo hiểm phong phú, một bước dẩm đúng vào ao bùn, xém chút nữa nguyên cả thân người chìm xuống, may mà Du Bạch Mi chật vật kéo ra, làm cả người hôi rình mùi bùn thối rữa, không dám làm càn nữa, bám thật sát theo Du Bạch Mi. Không biết đã đi bao lâu, Lý Hải Đông cảm thấy hai chân nhũn ra. Trong rừng mỗi bước đi đều hao phí rất nhiều sức lực, phàm nhân thân thể của hắn không thể so sánh với Du Bạch Mi, rõ ràng hiện ra sự mệt mỏi. "Nghỉ hơi một hồi nhé." Du Bạch Mi nhìn ra Lý Hải Đông mệt mỏi, dừng bước lại. Lý Hải Đông tìm gốc cây dựa vào, đấm bóp bắp đùi: "Bao lâu nữa mới tới nơi?" Du Bạch Mi đạo: "Ta cũng không biết, linh lực thạch là loại bảo vật có thể gặp chứ không thể đi tìm, tìm đươc hay không chỉ toàn bằng kỳ duyên." Lý Hải Đông hỏi: "Linh lực thạch hình dáng ra sao, dùng làm gì?" "Ở ngục giới dùng mua bán vật phẩm, đều dùng linh lực tu luyện được mà đưa ra trao đổi. Linh lực thạch là một loại đá có thể chứa đựng linh lực, là vật trung gian không thể thiếu trong khi giao dịch, rất là quý giá." Du Bạch Mi nói. Lý Hải Đông thắc mắc: "Đưa linh lực chứa trong linh lực thạch rồi sau đó dùng ra sao?" Du Bạch Mi nói: "Có thể đưa linh lực chứa trong tảng đá, tự nhiên cũng có thể rút ra. Bọn ngục bá dùng thế lực, mua thấp bán cao món vật của ngục giới kiếm lời linh lực. Bọn họ mua bán càng ngày càng lớn, thu được linh lực cũng lại càng nhiều, lực lượng lại càng ngày càng mạnh. Thần tiên bình thường như bọn ta càng ngày càng yếu, vĩnh viễn phải bị bọn họ áp bức." Ngục Giới
  5. Lý Hải Đông mắng: "Quả thực quá sức bá đạo, chỗ tốt đều lũng đoạn, người khác còn sống làm sao?" Du Bạch Mi không hiểu "lũng đoạn" là gì, hỏi Lý Hải Đông. Lý Hải Đông giải thích một cách đơn giản xong, Du Bạch Mi nói: "Đúng là như vậy, bất quá vì sống qua ngày, có cách nào khác đâu." Lý Hải Đông nói: "Bọn họ lực lượng như vậy cứ mạnh lên, có thể nào sớm muộn có một ngày cũng trùng phá Hư Vô Lộ không? Không lẻ đám thiên thần sáng tạo ngục giới cũng không quản lý?" Du Bạch Mi nói: "Đương nhiên là có quản lý. Bởi vì có quan hệ với kết giới, linh lực cũa phạm nhân bị giới hạn, nếu không phải vậy cỡ ngục bá Hồng bào lão tổ đã sớm vượt quá trăm vạn năm linh lực. Ngục giới cứ mỗi một trăm tám mươi ngày lại hấp thu một lần đám phạm nhân linh lực, cứ mỗi ba trăm sáu mươi ngày lại có một lần thiên phạt, phạm nhân tu hành càng cao, linh lực bị hấp thu lại càng nhiều, sự đau khổ phải chịu đựng lại càng lớn." "Nguyên lai ngục bá cũng không phải thứ dễ làm há." Lý Hải Đông hã hê nói. "Hồng bào lão tổ bọn họ cưỡng đoạt linh lực, phần lớn dùng để bù lấp lại phần bị hấp thu, vì vậy vẫn có thể giữ được lực lượng ở mức thượng hạn. Ngay cả lúc thiên phạt, bọn họ bất quá mỗi ba trăm sáu mươi ngày bị khó chịu một hồi, còn lại ba trăm năm mươi chín ngày vẫn còn có thể tác oai tác quái, mà đám hạ tầng phạm nhân bọn ta đây vĩnh viễn đều phải chịu hành hạ đau khổ." Lý Hải Đông thở dài, hắn đối với tình cảnh cũa Du Bạch Mi rất đồng tình, nếu mình có sẳn tuyệt kỹ, đã sớm bước ra giúp người. Du Bạch Mi chợt thần bí cười: "Ngươi không cần lo lắng cho ta, từ lúc gặp đươc ngươi, sự tình đã có thể thấy chuyển cơ." "Chuyển cơ?" Lý Hải Đông ngẩn người. "Ngươi chính là chìa khóa làm ta chuyển mình." Du Bạch Mi nói, "Còn nhớ được buổi tối hôm qua ngươi nói ý kiến gì chứ?" Ngục Giới
  6. "Ngươi nói từ Nhân Gian Giới đem đồ qua đây bán?" Lý Hải Đông hỏi. "Chỉ cần ngươi có thể đi tới đi lui qua lại giữa ngục giới và Nhân Gian Giới, qua lại mang về vật tư mà ngục giới thiếu thốn, kiếm lời linh lực, ta có lòng tin sẽ trở nên mạnh hơn Hồng bào lão tổ." Du Bạch Mi hí hửng nói. Lý Hải Đông thận trọng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Xem ra cũng là chuyện làm ăn tốt, nếu có thể đi ra rồi trở lại tới lui, ta đồng ý giúp ngươi." Hắn miệng thì nói như vậy, lòng lại nghĩ không thể giúp không công, cũng nên vì chính mình ráng tranh thủ ít chỗ tốt, liền nói: "Giúp ngươi thì không có vấn đề gì, bất quá ta cũng không thể làm mà không được gì." Du Bạch Mi nói: "Chỉ cần ngươi nguyện ý theo ta hợp tác, ta tự nhiên sẽ cho ngươi rất nhiều chỗ tốt." "Chỗ tốt gì đây?" Lý Hải Đông bắt đầu có hứng thú. "Ta sẽ hết lòng hết sức dạy ngươi Ngọc Hư Chân Huyền, cho ngươi trở thành Nhân Gian Giới cường giả." Du Bạch Mi nghiêm trang nói. Lý Hải Đông mừng quá chừng, tiên nhân cỡ Du Bạch Mi ở ngục giới dầu coi như chẳng là gì, nhưng ở Nhân Gian Giới củng từng mười phân cường hãn. Nếu có thể theo hắn học tập pháp thuật, lại từ ngục giới kiếm một ít loại pháp bảo trở về Nhân Gian Giới, Spiderman, Batman, Superman gì gì đều không đối thủ của mình rồi? Lý Hải Đông nghĩ tới đây, trong lòng vui mừng nhảy rộn: "Ai không khát vọng trở thành cường giả? Xã hội loài người hết sức băng hoại và ngục giới không có gì phân biệt, có người từ đọa lạc vẫn hướng thượng mà, nhưng nếu không có thực lực, vậy chỉ có thể trải qua cuộc sống y như Du Bạch Mi tại ngục giới. Trở thành cường giả liền có thể làm chủ vận mệnh của chính mình và cả của người khác ." Ngục Giới
  7. Cơ hội tốt như vậy ở ngay trước mắt, Lý Hải Đông đương nhiên không thể bỏ qua, đưa tay ra nói: "Thành giao." Lợi ích kết hợp mới là rất vững chắc, điều kiện đầu tiên là hai bên đều có lợi, Du Bạch Mi và Lý Hải Đông thành ra thân mật cộng tác. Thiên Địa Nhân Ma Ngục năm giới sắp vì nhất tiên nhất nhân cử động kinh thế hãi tục này mà cất lên cơn sóng gió động trời. Đã có mục tiêu rộng mở, bọn họ cảm thấy hăng hái, lại bắt đầu mạo hiểm. Băng qua giữa rừng rậm, tránh đám ao đầm lầy lội, tránh khỏi đóa hoa ăn thịt hình dạng quái dị há to họng như chậu máu, lặn lội không biết bao lâu, trước mắt cây cối từ từ thưa dần, trước mặt họ hiện ra một cái hồ nước. Nước hồ xanh thẵm, bốn phía mọc đầy cỏ xanh hoa vàng , phía trên ánh sáng chiếu xuống, hiện ra mười phần xinh đẹp động lòng người. Tại nơi rừng sâu tối tăm đáng sợ, xem như là chốn thiên đường . "Nghỉ ngơi một chút rửa mặt đi." Du Bạch Mi nhìn Lý Hải Đông nói, tìm một tảng đá bằng phẳng ngồi xuống. Lý Hải Đông từ túi sách lấy ra bình nước của quân lính, tới ven hồ, tính múc nước uống. Nước hồ dao động mơ hồ, tựa hồ có cái gì đó. Lý Hải Đông cho là mắt mình bị mờ, dụi dụi mắt, sau đó nhìn thật kỷ, không kìm nổi, ngồi phịch xuống đất, kêu lên: "Có quái vật!" Ầm một tiếng, một cột nước phun lên trời, nước bắn ra tung tóe như mưa to. một con thú to lớn cổ dài nhảy ra, rống lên một tiếng, miệng hả rộng hoát, hàm răng nhọn hoắc lộ ra, ngoắc cổ, nhắm Lý Hải Đông táp tới. Lý Hải Đông tính chạy trốn, nhưng chân nhũn ra, hắn rốt cuộc vẩn là tục cốt phàm căn, lần đầu gặp được cảnh loại này, không có tè lênh láng tại chỗ đã không tệ rồi. Cũng may là có Du Bạch Mi, kêu nhẹ một tiếng, Thanh Tuyền đeo trên lưng thát ra bay lên không, huyễn hóa ra ngàn trăm tia Ngục Giới
  8. sáng, phóng về cự thú. Mũi kiếm xé không khí, cự thú tai nghe được, mắt tam giác liếc qua, thấy Thanh Tuyền hung mãnh tới, cần cổ dài vụt né. Thanh Tuyền theo cần cổ dài vừa nghiêng qua của cự thú vụt lướt qua, bóc ra một mảnh da thịt trên cổ cự thú, máu thú màu đen chảy xuống, tưới khắp người Lý Hải Đông. "Mau tránh ra, đây là Xà cổ Long, rất hung hãn." Du Bạch Mi lớn tiếng hô lên. Lý Hải Đông vội vàng vừa bò vừa lết tránh qua một bên phía sau của một khối nham thạch. Xà cảnh long bị một kiếm của Du Bạch Mi chém thương, đau đớn không ít, rú dài một tiếng, đôi mắt nhỏ nhìn trừng Du Bạch Mi, vẻ mặt hung thần ác sát. Du Bạch Mi không dám chần chờ, bấm kiếm quyết, Thanh Tuyền lượn một vòng, bay trở về trong tay. Nắm chặt Thanh Tuyền, Du Bạch Mi sẵn sàng trận chiến. Lý Hải Đông trốn ở sau một tảng đá lớn, lớn tiếng hô: "Lão du ráng lên, lão du ráng lên." Du Bạch Mi nhìn trừng xà cảnh long, linh lực tích tụ trên Thanh Tuyền, chỉ chờ xà cảnh long lộ ra sơ hở, dùng Thanh Tuyền chém vào chổ yếu hại của nó. Xà cảnh long cũng không ngu ngốc, đầu cứ lắc lư, cần cổ dài chậm rãi di động, không hề lộ ra sơ hở. Nó há to miệng, trong miệng hàm răng lộ ra thấy thật đáng sợ, giửa kẽ răng dường như có vật thể gì đó phản xạ ánh mặt trời, ánh sáng lóe chói qua mắt Du Bạch Mi, làm hắn bất ngờ trước mắt hoa lên. Chỉ trong một sát na, xà cảnh long nắm được cơ hội, đầu phóng tới, đầu nó mặc dù to lớn, nhưng uy thế phát ra như thiểm điện nhanh vô cùng. Du Bạch Mi mất tiên cơ, không dám đỡ thẳng, phi thân lùi lại, Thanh Tuyền vung lên, một đạo kiếm khí quét ra, chém mạnh vào cổ xà cảnh long. Phập một tiếng, huyết quang vẩy ra, trên cổ xà cảnh long huyết nhục bay tung tóe, hiện ra vệt máu thật dài. Mặc dù thụ thương, xà cảnh long sức lực không giảm, cất đầu lao Ngục Giới
  9. về phía Du Bạch Mi người còn đang còn trên không. Du Bạch Mi né không kịp, bị đánh trúng một cú mạnh, thân thể như diều đứt dây bay đi, rơi tỏm vào trong hồ nước, trào ra một chùm hoa nước thật to. Ngục Giới
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2