Ngươi….tên oshin mà mún làm chồng của ta
lượt xem 2
download
.Su víêt truyện hơi dỡ,m.n vô đọc đừng chém mình nhen….níu có hay thì nhớ cho Su 1 cái cờ mờ để gọi là tinh thần sáng tác truyện hì hì…còn bây giờ thỳ qua phần giới thịu nhân vật xíu nha… * Trần gia hân (nó) : 17t,học cực giỏi gia thế giàu có,được sống trog sự nuông chiều từ bé nên rất kiêu căng ngạo mạn múôn gì là phải có aj cản đưởng là chết,tính tình rất lạnh (nhưng với a hai và đứa e thỳ rất vui vẻ tinh nghịch)có 1 cặp mắt rất sắc và...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Ngươi….tên oshin mà mún làm chồng của ta
- Ngươi….tên oshin mà mún làm chồng of ta
- Su víêt truyện hơi dỡ,m.n vô đọc đừng chém mình nhen….níu có hay thì nhớ cho Su 1 cái cờ mờ để gọi là tinh thần sáng tác truyện hì hì…còn bây giờ thỳ qua phần giới thịu nhân vật xíu nha… * Trần gia hân (nó) : 17t,học cực giỏi gia thế giàu có,được sống trog sự nuông chiều từ bé nên rất kiêu căng ngạo mạn múôn gì là phải có aj cản đưởng là chết,tính tình rất lạnh (nhưng với a hai và đứa e thỳ rất vui vẻ tinh nghịch)có 1 cặp mắt rất sắc và 1 khuôn mặt rất là xinh đẹp,rất thương a hai và thằng nhóc e của mình.(1m64) * Trần gia phong : 18t a trai của nó,học khá giỏi nhưng thua nó,tính tình vui vẻ rất hiễu nó,cũng là 1 a chàng khá cool.(1m75) * Trần gia bảo : 7t e của nó,nghịch nghợm ương bướng nhưng rất nge lời a hai và hay chọc ngẹo chị của mình,rất thương a chàng oshjn và hay giúp đỡ a. * Phạm thế huy (hắn) : 18t,học rất dỡ nhưng típ thu mau,gia đình nghèo khó,ngoại hình xấu xí lem luốc (chứ chịu ăn diện là củng papy lắm á nha) do ở quê phải chịu nhìu cực khổ,và lên nhà nó làm oshjn,được học chug lớp vs nó.(1m82) * Nguyễn ánh như : 17t pan thân of nó,ngoại hình khá đơn giãn,lun giúp đỡ mọi người sống rất hòa đồng,gia đình bình thường.(1m68) * Lê tuyết : 17t,gia đình giàu có rất nham hiểm là 1 con rắn độc hại người,rất gét nó và mún mọi người đìêu ghét nó,ngoại hình khá kute là người có 2 mặt.(1m60) * Phù tấn vũ : 17t là bạn thân thời tắm mưa của nó,rất yêu nó thương thầm nó suốt 12 năm trời,học giỏi đang du học ở úc,gia thế giàu có,ngoại hình khá lí tưởng rất papy.(1m78) ____________________________
- * Chap 1: Giọng nó phàn nàn trách móc,khuôn mặt méo mó thấy đáng sợ hơn là đáng thương nó nói. _ Pa àh Pa si nghĩ cho con gái Pa chút đi,lẽ nào Pa bắt con phải lấy 1 tên oshjn nghèo rách nát đó. Ông quay sang nhìn nó nói giọng cương quyết. _ Con ăn nói cho cẩn thẩn,a chàng ấy rất tốt lại siêng năng,với lại từ khi con chưa lọt lòng Pa với Pa của cậu ấy đã có hứa hôn cho 2 đứa rồi,con đừng nhìêu lời nữa. _ Đó là chuyện của Pa sao lại bắt con chịu trách nhiệm Pa hứa chứ đâu phải con hứa-Nó nói 1 cách lạnh lùng. _ Bây giờ nếu con không chịu thì đừng trách ta độc ác-ông nhìn nó sắc lạnh (đúng là Pa nào con nấy hèn chi tiễu thư nhà mình cũng như thế =.=”) Mặt nó biến sắc nó rất sợ ánh mắt này nó lắp bắp trả lời. _ Con….con… Từ đâu đó vang lên 1 giọng nói nũng nịu phá tan bầu không khí chết chóc này. _ Pa àh cái a đó là ai vậy Pa Bảo Bảo múôn xem mặt. Ông nựng yêu thằng bé nhìn hết sức hiền từ. _ Con trai yêu của Pa àh,ngày mai thôi con sẽ được gặp mà,nhưng phải nhớ là a rễ tương lai của con đó đừng phá phách người ta nge chưa. Vừa nghe 2 từ ”ngày mai” nó muốn đập đầu vào ”gối” chết cho rồi,nó hét lên bực tức.
- _ HẢ…CÁI GÌ PA ĐÙA VỚI CON À ???????? Ông buông li trà đang nhăm nhi xuống nhìn nó,ánh mắt của ác ma lại xuất hiện,ông gằng từng tiếng hỏi nó. _ Chứ con mún sao bây giờ. _ Mệt quá,mún làm gì thì làm,để thữ xem cái tên xấu xí đó ỡ đây được pao lâu. Nó tức giận pỏ lên lầu và chui vào phòng đóng cữa RẦM thành tiếng,nó ấm ức rồi lôi 1 cuốn sách ra ngồi cặm cụi viết ra vài kế hoạch ”trẻ con” để đuổi cái con vịt xấu xí đó.Tr0g cùng 1 thời gian thì ở 1 vùng quê hẽo lánh cũng có tiếng người nói hỏi nhưng không phải là la hét mà là 1 giọng nói hắn nhỏ nhẹ. _ Dạ con bíêt rồi,pa mẹ ở nhà nhớ giử gìn sức khỏe. _ Con đừng bùôn,lên đó chú 7 sẽ cho con đi học và chăm sóc con đoàng hoàng-mẹ hắn cầm tay hắn nói. _ Nhưng…dù sao cũng đi ở đợ mà mẹ… _ Con đừng nói vậy,không phải thế đâu rồi từ từ con sẽ hĩêu-mẹ trấn an hắn. _ Con hĩêu mà mẹ,dù sao con đi cũng tốt làm kíêm tiền gửi về cho mẹ còn lo cho pa đang bệnh nữa,mẹ nghĩ sớm đi con thu dọn đồ. Hắn trở về phòng với vẻ mặt buồn rượi,hắn không muốn xa nơi này nơi mà hắn lớn lên,nơi chất chứa nhiều kỉ niệm của hắn nhất,nhưng hắn lại cảm thấy vui vì sắp được gặp lại 1 người đó chính là cô bé ngày xưa 1 cô bé mít ướt luôn đòi hắn cõng mỗi khi khóc nhè,hắn ngẫm nghĩ đưa tay lên trán và thiếp đi từ lúc nào không hay. Sáng hôm sau….
- Một buổi sáng đang yên lành chim chóc hót líu lo,Nó xông cửa vào và lôi đầu thằng e đang ngái o o thức. _ RẦM….thèn nhóc qái qỹ này có thức đi học k thì nói,chị mài còn phải tới trường trước khi pảo vệ hõi danh tánh đấy. _ Ui cái chị này,từ từ e thức chị cứ đạp cửa vào như thế hư thì sa0,con gái gì như bà chằn ý,lêu lêu… _ Thằng quỹ nhỏ đứng lại cho tao…. Thế là cuộc rượt đuổi bắt đầu xảy ra hầu như ngày nào cũng thế riết mọi người trog gia đình đã thấy quen. _ Pa àh con nghe hân nói pa tính gả chồng cho nó hả-Phong ôn tồn hỏi ra vẻ thích thú. _ Ừ chứ nó cứng đầu quá,pa phải ra tay ngay trước khj quá muộn. _ Mài đứng lại cho chị mài nhờ cái coi nhỏ con sao chạy lẹ dữ vậy-Nó pực tức hét. _ Ngu sao đứng lại bị chị mần thịt thì sao,pà chằn lữa hehe. Phog lên tiếng cắt ngag cuộc rượt đuỗi của nó với thằng e ngịch ngợm này. _ 2 đứa ngồi xún ăn sáng lẹ đi còn đi học. _ Tha cho mài đó nhóc hứ… _ Chứ chạy lại ai mà không tha xì xì xì-Bảo lè lưỡi trêu nó làm nó tức múôn xì khói.
- Nó vừa ăn mà cặp mắt cứ nhìn về phía thằng e yêu quái của mình như hăm dọa,ăn xog 3 a e lên đường đi học,bỏ lại ông pa của mình với cái nhìn hiền từ,ông thở dài và chép miệng… * Chap 2: Tới trường nó quăng cặp ngồi xuống ghế úp mặt xún pàn nằm ngũ. _ Nè nè nè,sao vậy cô nương có chuyện gì àh-Như lên tiếng hỏi với vẻ mặt lo lắng. _ Không có gì-Nó trả lời lạnh lùng.(thói quen bẫm sjnh =.=’) Đang miên man si nghĩ thì bị 1 giọng nói quen thuộc cất lên đầy giọng mĩa mai nhìn nó. _ Quan tâm làm gì với cái người đó – Tuyết nói. _ Mài múôn chết àh-cặp mắt nó sắc lại nhìn vô cùng đáng sợ. _ Hứ cái thứ như mài mà cũng hăm dọa tao sao-Tuyết cười nữa miệng. Nó lạnh lùng bước tới chỗ tuyết,tay hình thành nắm đấm. _ Chứ như thế nào mới hăm dọa được mài…thế này được không. _ Mài tính làm gì tao,mài mà đụng tới tao mài không yên thân đâu-Tuyết hơi sợ với ánh mắt giết người of nó. Nó cười lớn khoái chí nắm lấy cổ áo tuyết lạnh lùng đến đáng sợ. _ HAHAHAHAHA….nghe mài nói tao sợ quá…mài biết tao sợ gì không…tao sợ tao không chịu nỗi mà đánh mài nằm bò càng ở đây đấy.
- Như lên tiếng khuyên can đễ giãi tỏa tình hình này níu không sẽ có choãng nhau mất,khá căng thẵng khiến như cũng hơi ớn với lại cũng sắp vào lớp rồi,Như tiến tới nắm tay nó lôi về bàn. _ Thôi bỏ đi Hân chắp nhứt hạng người này làm gì,bỏ đi mà. Nó nhìn Như rồi quay qua nhìn Tuyết bất ngờ nó hất tuyết ra làm tuyết té nhào xún đất. _ Hừ tha cho mài. Cả lớp chỉ im lăng nín thở theo dõi chẵng ai dám lên tiếng vì rất sợ tiễu thư băng giá này,nhưng họ lại ngưỡng mộ cái lạnh lùng đến đáng sợ của nó có thể nói là Fan cuồng nhiệt,lúc nó quay lưng bước đi thì cũng có 1 cặp mắt đang nhìn nó với vẻ muốn ăn tươi nuốt sống tay bóp chặt miệng thì lãm nhãm nói. _ Mài không yên với tao đau,hãy đợi đấy. RENG….RENG….tiếng chuông tan học phá tan giấc ngũ ngon lành của nó,nó uễ oãi đứng lên quải cặp ra về,Như chạy với theo. _ Hân này,đợi Như với-vừa chạy Như vừa với tay gọi nó. _ Gì thế Như-nó quay đầu hỏi. _ Tối nay có puổi paty ngoài biển Hân đi không-Như vừa nói vừa cười. Nó đang muốn về nhà sớm để thực hiện kế hoạch nên cũng không quan tâm lời Như nói về buổi tiệc gì đó,nó cười vẻ thích chí với nhưng sj ngĩ trog đầu. _ Tiếc quá,tối nay Hân phải gặp 1 người rồi,và còn phải xem người đó chịu đựng được bao lâu nữa Như àh…
- _ Ai vậy Hân-Như ngiêng đầu nhìn nó thắc mắc. Nó cười nữa miệng nói 1 cách thích thú. _ Chồng chưa cưới. _ HẢ..HẢ chồng…chồng sao.. Như há hốc mồm kinh ngạc,gì Như rất hỉu tánh nó dễ gì chịu gò bó bởi ai nên nó luôn tôn thờ chũ nghĩa độc thân. _ Phải…mà còn là oshjn cho nhà Hân nữa…1 con vịt xấu xí mà múôn làm thiên nga sao…đúng là mơ tưỡng-Nó giở giọng kiêu căng. _ Chuyện này…mà bọn con trai biết được chắc a chàng oshjn gì đó dễ gì được yên-Như tõ vẽ tội nghiệp. _ Như yên tâm Hân tính cả rồi,trong vòng 1 tuần hắn sẽ xéo về nơi hắn chui ra thôi,múôn làm chồng của Hân hắn còn chưa đũ tiêu chuẩn và cũng không đủ tư cách nói chiện với hân,đúng là lũ người ham giàu-Nó nói mà mặt lạnh ngắt. _Ừh nhưng dù sao cũng phãi nhẹ tay thôi,dù gì cũng là chồng của Hân mà-Như khuyên giải nó. Nó quay sang nhìn Như chằm chằm và hét. _ Hân nói lại 1 lần nữa….HẮN TA KHÔNG ĐỦ TƯ CÁCH… Từ đằng sau vang lên 1 giọng nói trách móc. _ Lại giở giọng kiêu căng nữa sao-Phong nhíu mày nhìn nó. _ A hai àh-Nó nhỏ nhẹ,nhăn mặt. _ Thôi về còn gặp mặt e rể nữa chứ-Phong cười chọc ghẹo nó.
- _ E xin nói lại lần nữa là… _ Hắn ta không đũ tư cách chứ gì. Phong che miệng cười,gì a rất hiểu cô e gái ngag tàng này. _ Cái a này..hừ… Nó tức bỏ đi 1 nước một không quay đầu trở lại,Phong ân cần quay sang Như nói. _ A đi trước nhen,e về từ từ. _ Dạ e biết rồi,a cũng về cẩn thận-Như nói cười thật tươi. Về đến nhà đìêu đầu tiên nó làm là ngồi lên ghế salong dưỡng sức,rồi mới tính tới chuyện ”đuổi”. _ Cô 3 nước lạnh đây-giọng hắn cất lên. _ Gì chứ-Nó mỡ mắt ra nhìn. _ Thì ra a chính là PHẠM…THẾ…HUY…sao-Nó gắn từng tiếng. _ Thưa cô… Chưa đợi hắn nói hết câu nó đã nhãy vào họng hắn ngồi,nó bắt đầu nhìn và mỉm cười khinh bỉ. _ Hừ đúng là 1 con vịt xấu xí mà muốn trèo cao sao,có đủ sức không đấy,trèo cao té đau đấy vịt xiêm la àh. Mặt hắn đanh lại,bỡi cái giọng khinh miệt của nó,hắn không ngờ đây là cô bé 13 năm về trước,hắn tỏ vẻ thất vọng cười trừ. _ Cô 3 còn cần gì nữa không ạh.
- _ không cần gì hết,biến đi-Nó đáp lạnh lùng. _ Vâng… Hắn vừa quay lưng thì bị Bảo ôm chầm lấy chân của hắn Bảo nũng nĩu ngây thơ. _ A chính là người sẽ làm chồng bà chằn lữa nhà e sao,a đáng yêu quá. _ Hả….e nói gì vậy a chĩ là oshjn thôi mà-Hắn bối rối nhìn nó tai gãy gãy đầu. _ Thằng nhóc này mài chán sống rồi àh sao mài kêu chị mài như thế hữ-Nó quát. Bảo bỏ ngoài tai nhửng lời bà chị mình nói cái miêng thì vẫn không ngừng,Bảo zừa nói zừa cười khúc khích. _ A àh là thật mà,pa e nói a sẽ là chồng của bà chị e,nói nhỏ a nghe đừng nói lớn mắc công bà chằn nghe,chị ấy chằn lắm ấy con gái mà hung dữ lắm,a cẫn thận coi chừng bị ăn thịt ấy. Nó bực tức gầm rừ đuổi theo ku bảo khắp nhà. _ Thằng quỹ nhỏ mài chết với chị. _ Hì Hì… Hắn cười thầm tính ra hắn cũng còn hơi hĩu tánh nó,và ít ra nó không hoàn toàn thay đổi và hắn cũng đã hĩu lí do mẹ hắn kiu hắn lên đây lam oshjn. * Chap 3: Hắn loai hoai dưới bếp làm buổi tối cho cả nhà phải nói là hắn rất có tài nấu ăn,thế là kế hoạch chê bai nâu dở này của nó đả bị phá sản,Pa nó ôn tồn lên tiếng. _ Con ngồi vào ăn luôn đi.
- _ Dạ,con ăn sao cũng được-Hắn cúôi đằu nói. Nó ngước nhìn hắn với cái nhìn lạnh lùng nhất mà nó có. _ Kệ hắn ta đi Pa,người này ngồi chung con ăn không vô nuốt không trôi. _ Cái chị này,chị ăn híêp a ấy vừa phải thôi chứ,a qua đây ngồi với e nè – Bảo lên tiếng bênh vực hắn khiến nó tức điên. _ Ngồi vào ăn đi đứng đó làm gì,đìêu là người nhà cả mà-Phong lên tiếng. Hắn si nghỉ vài giây rồi lật đật kéo ghế ra và yên vị ngồi. _ Dạ. _ RẦM…-Nó buông đũa bõ lên phòng. Bảo quay sang trấn an hắn nói cười ríu rít. _ Không sao a cứ ăn đi cái chị ấy là thế đó nhưng rất dễ thương tuy hay tõ vẻ ta đây thôi àh,a nấu ngon lắm mai nấu e ăn nữa nhen. _ Ừm cảm ơn e. Hắn xoa đầu Bảo cười cười,hắn cũng cảm thấy thích thú và mún chọc ghẹo chinh phục cô vợ tiểu thư kiêu căng này,hắn muốn tìm lại cô bé ngày xưa cô bé đã cho hắn 1 cây kẹo kèm theo 1 nụ cười dễ thương như thiên thần. * Nữa đêm. Ôm pụng đói nó than vãn nó lục hết tũ lạnh rồi lục tìm ngoài gian bếp,nó nhìn những dụng cụ nấu ăn mà mặt méo lại thấy tội nghiệp,nó có 1 cái tội rất lớn là ”không biết nấu ăn”. _ Chết tiệt không còn gì đễ nhai sao,đói chết đi được hic…hic.
- _ Sao thế vợ đói àh-Hắn lên tiếng khiến nó giật mình. Bị bắt quả tang bụng đói nó ngượng ra mặt,làm mặt lạnh xen vẻ mặt ấp úng. _ Gì…gì…chứ kêu ai là vợ thế mún chết àh. _ Để a xào cơm trứng cho e ăn nhen-Hắn cười thật tươi,kéo nó ra. _ Thôi được,thấy a có lòng tôi không nhận thì không được. Nó quay lưng bõ đi nhưng trong lòng đang rất vui gì sắp được ăn rồi,không bíết hắn xào xào đập đập gì đó khoảng 5p thì ra 1 dỉa cơm trứng thơm ngon nó mún khen nhưng lại cầm lòng gì hắn ta “không đủ tư cách”. _ Vợ ăn đi ăn nhìu vào hihi-Hắn chống cằm nhìn nó. _ Xin nhắc lại đừng kêu tôi bằng vợ a không đủ tiêu chuẩn làm chồng tôi đừng mơ mà trèo cao-Nó nói giọng lạnh păng. _ A biết mà vợ mắc cỡ đúng không-Hắn với tay nhéo má nó. _ TRÁNH RA…. Nó hất tay hắn ra rồi cầm dĩa cơm bỏ ra ngoài xích đu ăn trog lòng thấy ngại ngại hình như mặt có tí má hồng vì ngại. _ Sao thế giận àh-Hắn nhìn nó. _ Không-Nó đáp lạnh lùng. _ Ngon không v…. _ Đừng kêu tôi bằng vợ-Nó lườm hắn. _ Hì Hì…
- _ Cười gì chứ-Nó vừa nhai vừa hỏi. _ Vợ a đúng là đáng yêu thật,từ mai chĩ bảo thêm cho chồng nhé. Hắn nhéo mủi nó rồi đi thẳng vào nhà bỏ lại vẻ mặt bất ngờ của nó,nó nhìn theo bóng hắn khuất vào trong nhà rồi lại mum tiếp vốn dĩ định lí sống của nó rất đơn giản ”gét thì gét mà ăn thì ăn” nó bắt đầu nghĩ ngợi rồi nói. _ Cái gì chứ,cái tên vịt xiêm la xấu xí này,mai ắt biết tai ta gét thật. * Chap 4 : Sau khi được ăn no nê nó lầm bầm ” ăn no cũng mệt mà đói cũng bực ” cứ thế nó tiến thẳng lên cầu thang nhưng đứng sựng lại bởi 1 giọng nói và nó dừng lại để cố nghe cuộc nói chuyện này. _ Vâng,con khỏe mẹ ạh,ngài mai con sẽ gửi tiền về mẹ đừng đi làm nữa cực lắm,ở nhà nghỉ ngơi đi ạh.- Hắn nói nhỏ. Không biết đầu dây bên kia nói gì mà nó thấy mặt hắn đỏ rồi ngược ngược hắn gảy đầu,lưng dựa vào tường chân thì vắt ngang chân kia,nó đã hiểu ra tất cả cũng chỉ là 1 chữ ”tiền” nó mỉm cười khinh bỉ và lên tiếng 1 cách lạnh lùng. _ Cần bao nhiêu thì cút. Hắn quay lại thấy nó rồi nói nhỏ vào điện thoại xong cúp máy hắn bước xuống. _ Không cần phải giả vờ thế đâu,cần bao nhiêu ra giá đi. _ Không e lầm rồi sự việc không phải là vậy a không có ý lấy tiền gia đình e. _ Thôi không cần nói nhiều nữa cho a 1 đêm để si nghĩ giá cả mai tôi sẽ đưa,tôi không muốn mất thời gian với 1 lũ ham tiền,rác rưỡi.
- Nó cười nữa miệng khinh khinh rồi bước lên phòng bỏ lại hắn với vẻ mặt đau khổ,hắn buồn vì nó không biết rằng hắn không hề có ý gì về gia sản nhà nó,hắn chỉ muốn tìm lại hình ảnh cô bé ngày xưa trong tâm trí mà thôi,lão đão bước về phòng hắn thiếp đi,dòng kí ức ngày xưa chợt ùa về trong giấc mơ. _ A à e không muốn đi đâu. Một cô bé xinh xắn lên tiếng,với cặp mắt đang rưng rưng,đang cố nếu tay áo hắn lay lay. _ A nói với Pa e đi,e muốn ở lại với a e không muốn đi huhuhuhu… _ Nín đi ngoan nào đừng khóc,e khóc xấu lắm ý,e chỉ đẹp khi e cười thôi.-Hắn lau đi lòng nước mắt lăn dài trên má nó. _ Nhưng…e không muốn xa nơi này và xa a-Nó mím chặt môi nói. _ Ngốc quá!!! đợi sau này a lớn lên và có thật nhiều tiền a sẽ lẹn đó tìm e và sẽ… _ Sẽ gì ạh- Mắt nó long lanh nhìn hắn. _ Sẽ bắt cóc e về làm vợ hì hì Hắn xoa đằu nó cười cười,mắt nó sáng lên như tìm thấy vàng,nó chụp lấy tai hắn cố hỏi lại lần nữa. _ Thật thật thật không a đừng gạt e nhé. _ Thật mà a hứa. _ Vui quá,sau này e sẽ là cô dâu của a,a hứa rồi đó,chỉ được thương 1 mình e và chỉ 1 mình e là cô dâu của a thôi,móc méo đi e mới tin.
- Nó đưa ngón tai bé xíu ra ngẩy ngẩy nhìn hắn,hắn nhịn cười không được trước vẻ ngây thơ của nó,hắn đưa tay ra và nói. _ A hứa chỉ một mình Trần Gia Hân là vợ a thôi,1 lời hứa cho mãi mãi không bao giờ thay đỗi. Hắn nhìn nó chân thành,nó mỉm cười hạnh phúc 1 nụ cười trong sáng của 1 thiên thần,hắn chìm đắm trong cảm xúc ấy,nó nhẹ hôn lên má hắn. Chap 5 : Sáng hôm sao cũng như thường lệ là 1 tiếng RẦM nhưng hôm nay lại hoàn toàn khác nó chưa kịp hét lên thì đập vào mắt nó là 1 căn phòng trống trơn không có người. _ Thằng quỹ nhỏ này mài đâu rồi-Nó lầm bầm. Nó bước xuống cầu thang thì há hốc mồm khi thấy thằng e ”yêu quái” của mình đang ngồi ăn sáng với bộ mặt tinh bơ. _ Này sao nay dậy sớm vậy chiều này chắc có mưa to gió lớn mọi người nhớ cẩn thận nha.-Nó trêu chọc. _ E không muốn mỗi sáng điều nghe thấy tiếng bà chằn la hét,cứ thế này e đãm bão vài tuần nữa phòng e sẽ không có cửa. Bảo trêu ghẹo lại nó khiến nó muốn xì khói nhưng cố trấn an mình lại nó vẩn cất giọng đều đều. _ Chị mài không rãnh đôi co với mài. Nó kéo ghế ngồi xuống thưỡng thức món ăn sáng của mỉnh,đang ăn ngấu nghiến nó chợt nhớ lại chuyện tối qua nó cất tiếng hỏi.
- _ Sao rồi bao nhiêu.-Nó cầm ly sữa nhìn hắn. Hắn im lặng không nói gì,thấy tình hình không ổn Bảo lên tiếng. _ A Huy cảm ơn a sáng nay đã vào thật nhẹ nhàng và kêu e dậy chứ không giống như ai kia toàn vang tiếng động thấu trời. _ Mài….mài ngày nào không chọc tao mài ăn không vô hả. Nó rượt cu Bảo khắp nhà giống như trước khi đi học phải tập thể dục vậy,nếu không có như vậy bản thân nó cũng thấy thiếu thiếu thứ gì,tới trường hắn đi theo sau nó thấy ai cũng nhìn hắn lên tiếng. _ E àh… Nó dừng lại quay ngược ra sau nhìn hắn phán 1 câu xanh rờn. _ Câm mồm,muốn sống thì trật tự cho chị nhờ,rắc rối. Hắn im lặng bước theo nó vào cửa lớp và nó đứng lên bảng lớn tiếng nói. _ Xin giới thiệu với các bạn đây là Phạm Thế Huy Chồng chưa cưới của mình,mong mọi người nâng đở,nếu ai có ý kiến phản đối thì xin gặp chồng mình vì cuộc hôn nhân này minh vô tội. Nó bước xuống lớp trước sự ngỡ ngàng của cả lớp,lời bán tán xì xầm bắt đầu phát lên liên hồi. _ Cái gì chồng sao người gì mà xấu xì vậy-hs 1 _ Chắc tiễu thư băng giá bị ép buộc đây mà-hs 2 _ Không dắng xách dép cho người ta mà đòi làm chồng người này không biết lượng sức-hs 3
- Cứ thế cả lớp nháo nhào cả lên nó mỉm cười thích thú,hắn thì vẩn bị đơ trên bảng,có 1 người gan dạ tiến thẵng lên bảng cất tiếng. _ Bạn ngồi vào bàn của mình nhé-Tuyết nở 1 nụ cười hiền từ. hắn gãi đầu rồi nhìn nó,nó rất tức nhưng giả bộ lơ đi. _ Ừm..cũng được vậy làm phiền bạn nhé. Hắn lon ton theo sao Tuyết về chổ,Tuyết dừng nơi bàn nó nói. _ Hân thông cảm mình chăm sóc chồng bạn giùm nhé ,bạn đừng giận nha.-Tuyết cười nham hiểm. _ Cho luôn đấy đem về lam chồng của mài luôn cũng được tao cảm ơn nhiều haha. Nó ngồi học mà cảm thấy tức tối không yên,nó ghét Tuyết nên thấy 2 người ngồi kế nhau nói chuyện thân mật nó không tài nào nhịn được,như hiễu được nó Như quay qua nói nhỏ. _ Sao vậy. _ Không có gì-Nó lạnh lùng đáp. RENG….RENG…. Nó lạnh lùng xách cặp bước đi,hắn chạy với theo nhưng chưa ra tới cửa đã bị đám con trai trong lớp chặn lại giỡ giọng khinh thường. _ Ở lại đây chơi tí đi về chi sớm vậy.- hs nam 1 _ Muốn học hỏi vài chiêu của bạn thôi mà-hs nam 2 xô hắn té vào bàn. _ Các bạn làm gì vậy-Hắn hỏi.
- Cả đám 7 thằng tiến sát vào hắn cười nói. _ Muốn thế này này. * Chap 6 : Hắn vẫn rất khó hiểu nhưng hơi lạnh sống lưng với cách ”chào đón” này của họ,thấy họ tiến gần hắn cố hỏi giọng bình thường. _ Mấy bạn sao vậy mình lam gì có lỗi àh. _ Đúng,lỗi của mài là bám theo Gia Hân. Lúc này Kiệt mới lên tiếng giọng hắn như muốn ăn tươi nuốt sống. * Lâm Tú Kiệt : Dẫn đầu băng nhóm trong trường là đai ka của nhóm ”Thần Chết” yêu nó từ lâu ai cản đường là chết,lạnh lùng và tàn ác nhiều thủ đoạn. _ Tôi đâu có bám theo cô ây,tôi là chồng của cô ấy mà-Hắn thản nhiên đáp. Kiệt đứng lên tiến sát gần hắn,nắm lấy cổ áo và đấm cho hắn 1 cái thật mạnh khiến hắn chảy máu mũi và té nhào ra sau ghế,hắn lồm cồm bò dậy mĩm cười không đánh trả. _ Các bạn trẻ con thật có như vậy cũng kiếm chuyện với mình sao-Hắn đưa tay quẹt nhưng vết máu đang chảy xuống. _ Như vậy chưa đủ với mài đâu- hs nam 2 lên tiếng. _ Được muốn đánh cứ tự nhiên tôi đứng cho mấy bạn đánh,đánh xong đừng kiếm chuyện nữa nhé,dù gì tôi cũng không từ bỏ hôn ước này đâu-Hắn mĩm cười. _ Mài….
- Kiệt tiến tới nắm đầu hắn chắn chỏ,đấm vào mặt hắn đá túi bụi vào lưng và bụng,cả đám 7 thằng mạnh ai nấy đánh,hết đá rồi lại đấm cứ thế liên hồi. _ Tao hỏi lại lần nữa mài có bỏ cái hôn ước quái quỹ này mà xéo không-Kiệt gằn từng tiếng. Lúc này nhìn hắn hết sức tàn tạ,mặt thì bê bết máu áo rách te tua,hắn đứng dậy không nỗi nhưng vẩn cố ngước lên mỉm cười. _ Xin lổi đã để các bạn thất vọng,dù mình có chết cũng không từ bỏ đâu. Kiệt tức giận tiến tới đánh hắn tiếp khiến thân thể hắn đau đớn đến tột cùng,nhưng hắn vẩn không kêu than hay từ bỏ bời vì hắn đã hứa với 1 người 1 lời hứa cho mãi mãi dù có chết hắn cũng phải típ tục,trong đầu hắn bây giờ miên man trong dòng kí ức và ngất đi. _ Đại ka nó ngất xĩu rồi-hs nam 4 _ Mẹ kiếp-Kiệt cắn chặt răng ngấu ngiến. _ Sao bây giờ đai ka-hs nam 6 _ Đi mai tính típ để tao xem nó chịu đựng đượng bao lâu,chết tiệt. Cả đám bước đi bỏ lại hắn nằm thoi thóp trong phòng học.Trong khi đó Tuyết đang đang mĩm cười với nhưng toan tính cho mình nhằm trả thù Hân ngư
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn