intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Nhẹ nhàng ta yêu nhau

Chia sẻ: Ong Va Buom | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

40
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tác giả: Death Mùa hè với tiết trời nóng nhưng lại làm người ta cảm thấy rạo rực, thôi thúc, sống động. Tại sao mùa đông tiết trời đã lạnh rồi con người lại lười hoạt động và trốn mình vào những cung buồn vu vơ.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Nhẹ nhàng ta yêu nhau

  1. Nhẹ nhàng ta yêu nhau Tác giả: Death Mùa hè với tiết trời nóng nhưng lại làm người ta cảm thấy rạo rực, thôi thúc, sống động. Tại sao mùa đông tiết trời đã lạnh rồi con người lại lười hoạt động và trốn mình vào những cung buồn vu vơ. Trong khi mùa hè nóng nực càng vận động thì càng gây nóng con người ta lại thích những họat động vui chơ tập thể và không khí lúc nào cũng có vẻ náo nhiệt? Nó đang mải nghĩ vu vơ khi đang đi dạo với anh tận hưởng tiết trời buổi tối mát mẻ và đẹp lung linh trên con đường ven sông Hàn của thành phố Đà Nẵng, tp Biển, tp của những cây cầu thì anh lôi tuột nó ra khỏi những thắc mắc linh tinh bằng câu hỏi: - Nếu anh phải rời xa em thì sao nhỉ? - Tất nhiên là em sẽ quên anh mất thôi! Nó trả lời nhẹ nhàng và bông đùa. - Không phải đùa nhé! Anh hỏi thật đấy. Anh nhăn mặt trách móc - Thì em cũng trả lời thật mà em vốn đãng trí mà anh lại chẳng có gì quá đặc biệt để có thể để lại ấn tượng lâu dài trong em cả hix! Nó giả vờ đau khổ. *** Anh và nó gặp và yêu nhau cũng nhẹ nhàng như vậy! Đang lang thang trong hiệu sách thì anh bắt gặp nó đang lật nhanh một quyển sách có tên “bản sao không hoàn hảo”. Anh nghĩ lật kiểu đó thì đọc sao được nhỉ???
  2. Anh hay đi hiệu sách nhưng ít khi sang quầy truyện toàn coi sách kiến trúc, thiết kế xây dựng… vì anh là dân kiến trúc mà J. Hôm nay thì anh muốn đổi gió tí, định tìm quyển sách đọc cho hết ngày thì gặp một cô bé kì cục, chắc còn đang là học sinh cấp 3 nhìn cái mặt non choẹt thế kia mà. Cô bé cầm quyển sách sang phía bàn gần cửa nơi có thể nhìn được bao quát dòng sông và con đường phía trước ngồi đọc ngấu nghiến, ánh sáng chiếu vào làm ánh lên nước da trắng làm nó trông như một thiên thần nên anh quyết định làm quen, giờ anh cũng đang rảnh có người nói chuyện cũng vui đấy chứ! - Này cô bé anh ngồi ké được ko? Nó nhìn anh với vẻ thắc mắc: “sao bao bàn trống không ngồi lại thích bon chen thế chứ!!!! >”
  3. dương năng động và tự lập. Tuy trước anh nó cư sử như một đứa trẻ nhưng nó luôn tự lập không dựa dẫm. Tới kì 2 năm 4 của anh, bận thực tập và tốt nghiệp anh không gặp nó nhiều được chỉ chủ yếu qua tin nhắn và gọi điện thoại có khi 2 tuần mới gặp nhau nhưng nó cũng chẳng trách anh, vì với nó yêu là làm cho nhau thoải mái và tốt lên chứ ko phải là gò bó và giữ chặ, nhưng cũng không phải là thả rông J. Anh ko thể trực tiếp thì gián tiếp chăm sóc nó qua lời nói, tin nhắn hay những mẩu chuyện và anh biết nó đủ tự lập và với nó yêu không phải là sự dựa dẫm của người con gái như kiểu khi yêu người con gái ở trên không để rồi khi không còn tình yêu người con gái được hưởng cảm giác rơi tự do vs gia tốc 10m/s2. Không phải vì thế mà không nhõng nhẽo người yêu! Nó nhõng nhẽo đến độ đám bạn cùng phòng sởn gai ốc! 11h30.pm, 1 tin nhắn mới từ “vịt”. Người ơi em đau họng ko ngủ được hix! Em ốm ùi! Anh liền gọi lại Tut…….tắt máy! Anh nhắn tin lại cáu tiết: đau ốm sao? Từ khi nào giờ mới nói với anh vậy hả? sao anh gọi ko bắt máy? Đợi anh lên giờ đó. Eo đau họng có nói được đâu mà bắt máy anh bị down òy! Giờ 11h30 rùi đó anh lên để em đau nặng hơn ah? Umk anh down vì em đó! Thế đau từ khi nào mà đến giờ mới nói? Em ak? Hờ đau hồi qua đến chừ hix muk uống thuốc ùi hehehe nhưng không khỏi :'( Vậy đó! Nó làm anh nổ não, đau tim theo cách của riêng mình. Không thì lại, đang cùng nó xem phim dịp cuối tuần tự nhiên nó thủ thỉ: - Anh! - Gì? - Em sẽ đi học đàn! - Học đàn gì? Sao giờ tự nhiên nổi hứng học? - Her đàn guirtar hi. Thấy em “ngầu” không? - Thôi đi! Tự nhiên học cái thứ ấy đau tay lắm mà mất thời gian nữa để anh đàn em nghe là được rồi! - Không em thích học. Anh đàn khác em đàn chứ!!! - Thôi đừng bày vẽ đủ trò ra nữa em học được 2 ngày lại bỏ cho mà xem. - Hứ!!!!!!!!!! kệ em! Em thích học anh miễn ý kiến! (giận rồi) Vậy là anh về lại lặng lẽ kiếm chỗ học đàn cho nó gần và tốt, mặc dù anh biết nó chỉ thông báo thôi rồi sẽ tự làm nhưng anh muốn những gì anh có thể anh sẽ làm cho nó và hơn nữa cái thành phố này anh rành hơn nó.
  4. Hay tự nhiên một ngày mưa bay lỡn mợn nó nói y như ánh nắng chói chang hix: - Anh! - Lại gì nữa vậy người? - Em sẽ cắt tóc! - Tóc đang đẹp như mơ thế tự nhiên lại cắt? - Hahaha thấy chưa rồi anh cũng tự nhiên khem em đấy nhá hehehe - Haizzzzzzz! Em hết trò rồi ah? - Không em cắt thật đấy rồi nhuộm màu tím nữa! - Oái! Lại trò gì nữa đấy? - Hì anh thấy sao? - Lại là thông báo thôi chứ sao nữa! Mà cũng đẹp da em trắng mà nhuộm màu đấy đk đấy mõi nổi quá thôi hờ! - Chuyện em mưk lị hehehe, bởi nổi nên e nhuộn giờ không năm 4 đi thực tập không nhuộm được! (nó học sư phạm mà đi dạy là ko được ngông quá!) Cũng có lúc nó làm anh nổi điên khi sáng chủ nhật trời xanh mây trắng đã rủ nó đi chơi sớm cho mát rồi mà nó tắt máy ngủ tới trưa, làm anh chẳng gọi được mà không giám gọi cửa vì phòng nó là phòng nữ vậy là anh chờ hơn tiếng đồng hồ ngoải cổng kí túc xá và lại được đi chơi buổi trưa trời cao không mây, lần đó anh giận kinh khủng khiếp vì cái lí do “em quên mất!” của nó (thói quen đi ngủ của nó là không để điện thoại, như nó nói để còn cứu vớt cái trí nhớ hạn hẹp của nó). Hay là trời lạnh căm đang tối đòi ăn kem cho bằng được vì trời lạnh ăn kem cảm giác ngon hơn mà ko lo bị khát nước như khi trời nóng rồi tối về đau họng lại trách anh cho nó ăn kem làm gì. Vậy đấy tình yêu của nó và anh nhẹ nhàng và tươi tắn như tiết trời mùa hè đầy sinh động thỉnh thoảng có những trận mưa để làm tiết trời mát mẻ và thêm mát mẻ. Anh ra trường và đi làm thời gian dành cho nó nhiều hơn nhưng nó cũng bận rộn với việc học ở trường, học thêm, các hoạt động bên ngoài của sinh viên và tuổi trẻ. Anh biết, sinh viên mà ai cũng muốn trải nghệm thật nhiều và cháy hết mình với tuổi trẻ mà mình có và lưu lại một thời sinh viên ý nghĩa. Và một tình yêu không như cổ tích, thực tại, nhẹ nhàng thấu hiểu và hạnh phúc. *** Nhưng giờ cũng ngay giữa mùa hè này anh lại đang nói là anh sẽ xa nó! Câu hỏi của anh tưởng chừng như bâng quơ và câu trả lời của nó như là đùa nhưng nó cảm nhận được anh ko đùa và có gì đó trống trải len trong tế bào trên cơ thể nó. Anh lại nói: - Công ty anh có một suất học bổng đi Mĩ trong vòng 2 năm, tháng sau sẽ đi, anh là người được chọn và anh ko muốn bỏ lỡ một cơ hội tốt khi có đủ sứ khỏe thời gian
  5. và tuổi trẻ! (anh ngập ngừng) - Rồi sao? Nó hỏi pha chút hờn dỗi mặc dù nó hiểu không ai muốn bỏ một cơ hội tốt kể cả nó cũng vậy và anh đi học không có nghĩa là anh với nó chia tay chỉ là tạm xa nhau thôi nhưng nó cảm giác như đây chỉ là một lời thông báo như nó hay làm với anh! - Anh xin lỗi! thực sự anh biết là nó khó khăn và 2 năm là một khoảng thời gian thực sự dài cho chúng ta nhưng em chờ anh nhé! - Anh đưa em về đi để em bình tĩnh và suy nghĩ được ko? Vậy là một đêm nó ko ngủ được những giọt nước mắt lăn dài trên gò má thấm vào môi mặn chát, lần đầu tiên từ khi yêu anh nó thấy nước mắt mặn. Những lần nó giận anh nhiều lúc khóc vì ôm bột bụng ấm ức nhưng nó lại thấy nước mắt ngọt, lần này nước mát nó thật sự mặn. Với anh khó ngủ vì nó là chuyện anh dường như đã quen nhưng ko phải là khó ngủ vì sót xa đau lòng khi thấy nó buồn như vậy chỉ là ngĩ làm sao cho nó hết giận hay lo lắng khi nó ốm hay nghĩ cách làm nó bất ngờ… nhưng hôm nay anh thật sự không ngủ được anh biết nó giờ cũng như anh, bình thường đã say giấc nồng như một nàng công chúa vô lo nhưng hôm nay có lẽ anh đã làm nó đau lòng, muốn nhắn cho nó một cái tin nhưng nhắn rồi anh lại không giám gửi chỉ sợ làm nó thêm buồn, có lẽ anh nên để nó bình tĩnh suy nghĩ. --- Sáng hớm một tin nhắn từ “vịt” Mình gặp nhau đi anh! Ăn sáng nhé! Không biết nó nghĩ như thế nào nhưng thấy tin nhắn của nó anh vui lắm. Umk! 30’ nữa anh đón em nha! Sau một đêm gần như thức trắng nó lại vô tư vì nó đã nghĩ kĩ anh sẽ không bỏ rơi nó, một cơ hội tốt vậy đối vớ anh tại sao nó lại cản, anh đi 2 năm thôi anh và nó đâu có chia tay chỉ tạm xa và coi như đó là thử thách và nó tin tình yêu của anh và nó đủ để vượt qua. Vì thế mà nó lại nhán tin bình thường như mọi ngày rủ anh đi ăn và nói cho anh biết quyết định và suy nghĩ của nó dù trong lòng vẫn hơi buồn. Anh đưa nó đi ăn như bình thường, anh không hỏi nó nhưng tròng lòng đầy lo lắng. Nó vẫn như vậy giống như tối qua anh chưa nói, hay anh nhớ nhầm nhỉ??? - Anh này anh đi 2 năm luôn đấy, em nói rồi đó anh không có gì quá đặc biệt để em nhớ cả nên anh phải thường xuyên nhắc em ko là em quên mất anh đấy nhé! Đột nhiên, bình thản nó nói là anh xém sặc - Này! Em nói gì đấy??? Anh như ko tin vào tai mình! - Anh có cần em đưa đi khám tai ko???
  6. Nó hỏi lại làm anh giậm tím tái anh đang thể hiện sự xúc động mà!!! L - Em không nói lại đâu đấy anh phải thường xuyên nhắn tin, chat, mail cho em không là em sẽ quên anh đấy, gọi điện để em không quên giọng nói của anh, gửi hình để em không quên khuôn mặt bình thường quá đỗi của anh. Nếu để em quên là coi như xong phim luôn đấy. mà đừng quen cô nào nhá không là đứt phừn phựt luôn nhá! Gái tây ko bằng e đâu hehehe!!! - Eo dặn gì kinh quá! lại không sợ anh quên em ah??? - Không dĩ nhiên rồi hehehe anh đâu giám đâu em biết mà. Phải may mắn lắm anh có được tình yêu của em mà hihi! Vậy là một tháng còn lại nó chăm bên anh hơn, chăm di chơi và chụp nhiều hình với anh nữa. Như nó nói thì là những kỷ niệm để nó không quên anh trong 2 năm. Anh dặn nó đủ điều khi anh đi ko được ăn kem vì sẽ ko có ai để nó nhõng nhẽo khi bị đau họng, ko được đi vs dzai khi anh vắng nhà :D , chuẩn bị tốt để tốt nghiệp đại học ra trường… Một tháng tôi qua nhanh chóng với anh và nó, mọi người và nó đến phi trường tiễn anh. Không một giọt nước mắt nó dặn dò anh những điều nó đã nói đi nói lại đến nỗi anh thuộc lòng từng câu chữ. Đứng nhìn chiếc máy bay đang đưa người nó yêu đi xa dần lòng trống trải. Nó sẽ phải vượt qua 2 năm không có anh, rồi sẽ nhanh thôi ngày nó gặp lại anh miễn là anh vẫn mãi bên nó là được rồi, một tử thách không quá khó khăn với tình yêu của nó phải không? Ngồi trên chiếc máy bau đang đần đưa anh đi khỏi đất nước và rời xa người con gái anh yêu, anh thấy nhớ nó da diết, nhớ nụ cười, khuôn mặt, giọng nói, nhớ người con gái trong chiếc áo dài tím mộng mơ lướt thướt và dịu dàng. 2 năm rờ xa nó sẽ thật dài nhưng anh tin anh và nó sẽ vượt qua và sẽ là 1 happyending như những câu chuyện nó thường đọc. ...................................................................the end..................................................................  
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
5=>2