intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Nhóc à! Tôi iu em thật rồi!

Chia sẻ: Hoi Dac Tri | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

90
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

12 năm về trước..... - Mẹ ơi! Mai là sinh nhật ba hả mẹ? Người mẹ mỉm cười nói với cô bé: -Đúng rồi con gái.Mai chúng ta sẽ tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ bất ngờ cho ba con, còn mẹ con mình cùng đi mua quà cho ba nhé! -Hoan hô mẹ! Ba chẳng bao giờ nhớ ngày sinh

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Nhóc à! Tôi iu em thật rồi!

  1. Nhóc à! Tôi iu em thật rồi! 12 năm về trước..... - Mẹ ơi! Mai là sinh nhật ba hả mẹ? Người mẹ mỉm cười nói với cô bé: -Đúng rồi con gái.Mai chúng ta sẽ tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ bất ngờ cho ba con, còn mẹ con mình cùng đi mua quà cho ba nhé! -Hoan hô mẹ! Ba chẳng bao giờ nhớ ngày sinh của mình cả mẹ nhỉ? -Uhm. Người mẹ xoa đầu cô bé Rồi hai mẹ con đi đến 1 siêu thị gần nhà để mua quà, đến nơi người mẹ bảo: -Con đứng đây chờ mẹ xíu nha! Mẹ đi gửi xe rồi mẹ con mình cùng vào. Cô bé ngoan ngoãn bước xuống xe, -Dạ. mẹ phải nhanh lên nha! Không người ta mua hết quà lun đó! Người mẹ bật cười vì ý nghĩ ngây thơ của con trẻ rồi cũng dắt xe đi. Cô bé đứng trên vỉa hè trước siêu thị, tay cô bé cầm 1 quả cầu plasmit trong suốt, ở trong có 1 gia đình gấu. Gấu bố đặt gấu con ngồi sau cổ mình, gấu mẹ đứng bên gấu bố, cả 3 con gấu đều mỉm cười hạnh phúc. Đây là quà mà ba trong 1 chuyến công tác đã mua về cho cô, cô rất thik nên thay vì như bao đứa bé gái khác tay lun cầm búp bê hay gấu bông thì đi đâu cô cũng cầm theo quả cầu này.Bỗng quả cầu tụt khỏi tay cô lăn xuống mặt đường, cô bé liền chạy theo nhặt quả cầu, khi cô cầm được quả cầu trên tay, thì 1 chiếc xe máy đi với vận tốc lớn lao đến.Cô bé hoảng sợ, nhưng cô chẳng biết làm cả. Rồi có một người lao đến ôm chặt cô vào lòng, chiếc xe máy kia đâm vào người đó. Người đó ngã xuống, máu chảy rất nhiều trong tay vẫn ôm chặt cô bé. Cô bé ngẩn đầu , cô khóc thét lên -M..ẹ! Hu..hu..m.ẹ..ơi! Mẹ làm sao thế mẹ ơi...hu..hu.. Người mẹ mặcdù rất đau nhưng vẫn cố mỉm cười trấn an cô: -Mẹ..mẹ..kh.ông...sao. Con..con đừng..đừng..khóc Cô bé ngồi bên, nắm chặt tay người mẹ. Cô vừa khóc vừa lay nhưng người mẹ dường như không nghe thấy, vẫn không chịu mở mắt ra nhìn cô. Sau đó 1 chiếc xe cấp cứu đến đưa mẹ và cô đi. Trong bệnh viện, ngoài phòng cấp cứu... Cánh cửa vừa mở ra. Một người đàn ông lao đến nắm chặt 2 cánh tay người bác sĩ -Bác sĩ! Vợ tôi sao rồi bác sĩ? Người bác sĩ lắc đầu nói: - anh nên có sự chuẩn bị tâm lý trước Người đàn ông buôn tay, anh đứng thẩn thờ , mọi thứ dường như sập đổ trước mắt anh. Anh bước vào phòng cấp cứu, trên gường bệnh, vợ anh đg nằm đó, xung quanh cô là những thiết bị máy móc y tế. Anh bước đến, nắm chặt tay cô
  2. - Quỳnh Như! Em mở mắt ra nhìn anh đi! Xin em đó...van xin em..hãy mở mắt ra đi! Nước mắt anh chảy dài trên gò má, anh là một người đàn ông mạnh mẽ, chưa bao giờ anh nghĩ có lúc mình phải khóc thế này. Nhưng khi anh nghe tin vợ anh sắp phải rời xa mình, anh không thể nào kìm chế được cảm xúc của bản thân. Đến gần 12h đêm tay cô gái cử động, trên gương mặt phúc hậu của cô, những giọt nước mắt chảy xuống . Anh không hề ngủ, nói cách khác anh hông thể nào ngủ được,Cảmnhận được hơi ấm, anh ngồi dậy - Quỳnh Như! Em tỉnh rồi à! Anh đi gọi bác sĩ nhé! Giọng anh không tránh khỏi vui mừng và hy vọng - Đừng..đừng..anh! Không..còn..kịp.đâu.. - Em đừng nói vậy mà! Em nhất định phải sống cùng anh và con. Anh ko cho phép em rời xa 2 bố con anh đâu! -Em ...em ..xin lỗi..Con..con sao rồi..anh. Giọng cô yếu ớt - Con bé không sao cả. Em đừng lo, nó đg nằm ở phòng kế bên, chỉ là sợ quá nên ngất đi thôi. - Vậy..em yên..tâm..rồi. Anh..hãy..thay em ..chăm sóc ..con. - Đừng vậy mà! Con và anh ko thể nào ko có em đc đâu Như! Mặc dù cô gái ko khóc thành tiếngnhưng nước mắt cô chảy ra, ướt cả gối - Em ..xin..lỗi..hãy ..lo..cho con..giúp em...cả anh..nữa! anh ..fải biết..tự chăm..chăm..sóc..bản thân..mình...Em yêu anh Đó là 3 chữ cuối cùng cô cố dùng mọi sức lực để nói thật rõ ràng. Rồi cô ra đi để lại cho anh 1 đứa con thơ, đó là minh chứng cho tình yêu của 2 người. Khi đó cô bé mới 6 tuổi- tên cô bé là Quỳnh Thư Những ngày sau cái chết của cô, anh sống trg đau khổ, suốt ngày anh chỉ biết đến rượu để cho tinh thần khỏi tỉnh táo, để anh ko thể nghĩ về cô - Anh Tuấn! Anh định như thế nào đến bao giờ nữa hả? Chị Như đã mất rồi, đó là sự thật. Nhưng anh còn có bé Quỳnh Thư, anh quên lời dặn của chị ấy trước lúc mất rồi sao? Anh tỉnh lại cho em! Đó là em gái anh, là cô của Quỳnh Thư. Cô đau lòng trước cái chết của chị dâu, cô thương đứa cháu mình sớm fải mồ côi mẹ, cô thương cả anh mình nữa. Cô ko thể để anh mình típ tục như thế này nữa, cô ko mún nhìn gia đình anh tan vỡ,như thế chẳng khác nào có tội với chị Như Nghe em gái nhắc đến tên Như- cái tên mấy tuần rồi anh ko hề nghe thấy. Ký ức buổi tối hôm ấy lại ùa về trg anh, cái đếm mà Như đã rời xa anh vĩnh viễn, lòng anh chọt nhói đau vô cùng, trái tim anh lúc đó như mún ngừng đập theo cô.Phải rồi, anh ko thể là 1 con ma men như thế này mãi đc, anh còn con bé, món quà cuối cùng Như để lại cho anh, anh fải chăm sóc con thật tốt, để Như trên thiên đường đc an tâm, nhất định faỉ thế Như đã dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ con bé cơ
  3. mà! - Em ra ngoài đi! Hãy để anh yên tĩnh nốt hôm n H h nay! Vài ngà sau đó... ày . - chị Hưương! tôi nghĩ chắc c đã biết chuyện của vợ tôi? n chị -vâng th chú hưa - vậy th tốt! tôi mún chị đến sống cùn bố con tô giúp tôi chăm sóc con bé và hì m n ng ôi, i c à trông ko cửa hàng sách giúp tôi, Chị đ oi g p đồng ý chứ giọng a lạnh lù ứ?- anh ùng, sắc mặ ko ặt chút bỉu cảm u - trông b Thư thì chị làm đc chứ cửa hàng sách chị e ..chị đảm nhận ko nổi bé c, h ị n - chị yên tâm, chị chỉ cần trô nom , q n ông quản lý thô Còn các việc khác tôi sẽ thu ôi! c c uê người là àm -sao chú ko sang cửa hàng lạ cho ngư khác? ú c ại ười - tôi ko mún tâm huyết của c ấy fải đổ sông đổ b Nhà sá Happy là tâm huy h cô ổ bể- ách yết suốt đời của cô ấy i y Nghe đế đây lòng chị Hươn buồn vô cùng. Ch nhớ tới N ến ng ô hị Như, 1 cô g tốt bụng gái g, nếu ko c cô ngày ây có lẽ c đã chết ko đáng v kẻ fụ tình đó rồi! N có y chị vì h Nhưng số fậ ận thật trớ trêu. 1 ngư như cô ấy lại fải mất sớm, l Như sin Quỳnh Thư chị đã ở ười ô lúc nh ã bên chă sóc cô, chị koi Nh như em gái ruột củ mình vậ Và với bé Thư ch iu ăm hư ủa ậy. hị nó vô cù ùng. Con bé từ ngày mất mẹ ch b hẳng chịu ă uống, ch khóc lóc suốt ngày đòi ăn hỉ c y mẹ khiế lòng chị đau nhói, nhưng mấ hôm nay nó ko còn khóc nữa nhưng lại ến ị ấy y n a i chẳng c chịu nói chuuyện w ai khiến chị l lắng vô cùng. Cô H lo Hạnh- em g anh thì đã gái ì có gia đđình nên làm sao có th ở bên con bé mãi đc. Còn về fía Tuấn chị biết an hể ề nh có lẽ sẽ có 1 chút cảm giác j đó gọi là “ ghét” con bé nên n -chị đồn ý! Chú cứ giao mọ chuyện c chị, yê tâm làm việc ng c ọi cho ên m -A! có l sắp tới tô sẽ đi côn tác cả tr lẽ ôi ng rong lẫn ng nước thường xu goài uyên nên sẽ ít ẽ có thời gian ở bên con bé, fiền chị chăm sóc nó t chu đá giúp tôi. n thật áo . Kể từ đó Tuấn gia mọi việc của hiệu sách và bé Thư lại ch Chị Hư ó ao c é ho ương, anh laao vào côn việc như để khỏi n đến nh ng ư nhớ hững chuyệ đau buồn Thật sự anh ko mú ện n. ún gặp bé T bởi nó cáng lớn càng giống mẹ khiến anh ko th nào quên đc cô, nê Thư ó g n hể n ên anh đã x sang cô tác hẳn bên Mỹ để có thời gian bình tâm lại... xin ông ng ỹ i h _______ _________ _______kế thúc quá khứ_____ ết á _________ _____ Hiện tại i... - Dậy đi học con! Con gái j m Sắp 18 tuổi rồi m như thế này thì sa này ai m mà! mà ế au mà thèm rư hả cô! ước - Ứ....!G cho con ngủ thêm tý nữa đi m gì!-cô g vẫn ngá ngủ mà trả lời bà g Gì mà gái ái gì -Haizzz z......thật là hết chỗ nó với con b này!Co có dậy k thì bảo!M gì quấ ói bé on ko Mún ất vào môn fải ko? Con Chi đ ng đang đợi co dưới nhà kìa! on Nghe gi iọng gì có vẻ bắt đầu giận cô gá dụi mắt ngồi dậy. u ái
  4. -Gì xuống lầu trước đi! Để con gấp chăn rồi xuống sau! -Thôi con xuống đi, để gì làm cho! Con bé chờ nãy giờ rồi đó! -Dạ. Vậy con xuống trước nha gì! Cô gái vừa bước đi, nhưng rồi khựng lại, cô quay lại ôm chầm lấy bà gì từ phía sau nũng nịu -Gì ơi! Con iu gì nhìu lắm ^.^ Bà gì mỉm cười hạnh phúc. Con bé này thật là! Đã sắp 18 rồi mà cứ y như con nít, suốt ngày chỉ quẩn quanh bên bà chẳng chịu đi đâu cả, bạn bè của nó cũng chẳng có ai, chỉ thân với con bé Chi, nên nói cho cùng bạn nó cũng chỉ có con bé.Thật tình, nếu sau này ko có bà ở bên ko biết con bé sẽ sống ra sao nữa. Bà đã thật sự koi con bé như con ruột kể từ ngày mẹ nó mất. Bà nghĩ về Như- một cô gái bạc mệnh, khoé mắt bà cay cay. Năm nay bà cũng gần 50 rồi, bà tình nguyện ở vậy nuôi con bé thay Như, bà tự hứa với lòng bà sẽ chăm sóc nó thật tốt, sẽ ko để con bé fải chịu bất cứ một thiệt thòi nào.Ba con bé- người thân duy nhất của nó một năm nay cũng ko thấy về, chỉ gọi điện về hỏi thăm đôi chút rồi cúp máy ngay. Bà biết ông Tuấn vẫn ko quên đc Như, đã 12 năm rồi còn gì! Mặc dù bên gia đình ông đã nhiều lần khuyên ông nên đi thêm bước nữa, nhưng ông nhất quyết ko chịu. Năm nay ông mới 48 tuổi nhưng trông ông già hơn tuổi của mình nhiều. Công việc của ông ngày càng thuận lợi, ông nổi tiếng trong giới kinh doanh là một vị giám đốc lạnh lùng, quyết đoán và luôn có những ý tưởng táo bạo độc đáo, mọi người rất kính nể ông. Bà cũng biết ông Tuấn rất iu Thư, nhưng ông ko bao giờ thể hiện tình cảm đó trước mặt con bé, thành ra những bữa cơm hiếm có của 2 cha con bà luôn tìm mọi cách để họ hiểu nhau hơn, nhưng mọn chuyện cũng chẳng tốt đẹp cho mấy. Bởi thế 1 năm hai cha con chỉ gặp nhau vài ba lần nhưng lại chẳng nói với nhau bao nhiêu lời. Bà biết mỗi lần nghe tin ông Tuấn về nước, con bé vui lắm , nó còn xuống bếp tự tay nấu các món mà ông thích, bà biết nó muốn như bao đứa bé khác, quấn lấy ba đòi ba mua quà, khoe với ba kết quả học tập của mình nhưng khi đối mặt với ông nó chỉ im lặng. Kể từ khi biết nhận thức, biết người mẹ mà nó iu quý chỉ vì nó mà mất đi nó đau đớn vô cùng, trong thời gian này bà đã phải an ủi, động viên nó rất nhìu, cũng may có bé Chi, suốt ngày quấn lấy, chọc cho nó cười, chơi cùng nó nên tâm trạng con bé cũng khá lên dấn. Bà biết từ trong sâu thẳm, con bé luôn cảm thấy có lỗi với ba nó, bởi thế nó chẳng bao giờ dám đối mặt với ông. Nhìu đêm con bé ôm gối ngồi khóc trong phòng thút thít “ Mẹ ơi! Đừng bỏ con mẹ ơi!..hu..hu mẹ ơi! Ba ơi! Con xin lỗi ba! Chỉ vì con ...chỉ vì con mà mẹ phải chết..hu...hu..”
  5. rồi cho đến khi mệt mỏi nó mới chìm vào trong giấc ngủ. Nước mắt bà chảy dài. -Gì ơi! Gì làm sao vậy! Sao gì lại khóc? Bà lau vội những giọt nước mắt - À ko có gì đâu con! Bụi bay vào mắt gì đó mà! Thôi, con xuống dưới đi, ko trễ học bây giờ! Cô gái buôn bà gì ra, bước xuống lầu cô đã thấy con bạn thân của mình đang đùa giỡn cùng với Tô Tô ( là con chó becgiê đó ạ!) - Khíp! Mày tính thành heo hay sao mà ngủ khíp thế! Mày biết tao chờ mày lâu lắm rồi ko hả con kia! Làm tốn biết bao nhiêu là thời gian của bổn cô nương, Con Chi chu môi kể lể... -Hôm nay mày sao thế! Có bao giờ mày sang chờ tao đi học đâu. Mày định làm mặt trời mọc sang hướng Tây đó hả? Mà tao có bắt mày chờ tao đâu mà mày đứng đó kể lể.- Thư cũng đâu có vừa, từ ngày chơi với con Chi, nó đã học đc biết bao nhiu là điều “ tốt đẹp” từ con bạn này Dường như thấy mình bị hố, con Chi nói -Thôi thôi.. mày đi làm “ thủ tục cá nhân” đi rồi tao với mày cùng đến trường. hok là ông già giám thị khó ưa đó “chụp” đẹp cho koi! Một lúc sau ở canteen trường..... -Có chuyện gì mày nói đi! Làm tao hồi hộp quá!- Thư chịu hok nổi sự thay đổi chóng mặt của con bạn. Sao mà hôm nay nó tốt một cách lạ thuờng, con bao mình bữa sáng nữa chứ, chắc có chuyện gì mờ ám đây. - Thì mày cứ ăn đi đã.Phải ăn đi rồi mới có sức mà học chứ!- Chi vừa hút ly trà sữa của mình vừa nói. - Thôi đi mày! Mày làm tao nổi hết da gà rồi đây này. Mày mà hok nói là tao..ko ăn đâu! -Hì..hì..chỉ có mày là hỉu tao thôi -Con này! Nói thừa! -Ngày CN tuần này mày rảnh fải hok? -Uhm.. nhưng tao fải ra koi nhà sách giúp gì.mà mày hỏi chi vậy? -Tao định rủ mày đi chơi ý mà.Mày đi cùng tao nha! Tao đã xin phép gì Hương hộ mày rồi- Giọng của con Chi ẩn chứa 1 chút gì đó mờ ám khiến Thư rùng mình -Sao mày tốt bất ngờ quá vậy?mày mà hok nói thật thì tao hok đi đâu. Thư hỏi đầy nghi ngờ.
  6. -Con này! Tao thì lúc nào mà chả tốt hả mậy..Thật ra thì..tao đg chuẩn bị đi gặp mặt làm quen...kỉu như tìm bạn trai ý..mày hỉu chứ nhưng hok fải là 1 người mà là 2 người..mày đi với tao nha! - What? Mày vừa nói cái gì? Mày định bắt cá hai tay hả?- Thư bỗng hét lên làm mọi ánh mắt trg canteen đều đổ dồn về phía cô. Mặt cô ửng đỏ, cô thấy quê quá -Cái con ngốc này. Mày làm j mà hét kinh thế! Ai bắt cá 2 tay hả mậy. chỉ là gặp mặt làm quen, nói chuyện, nếu đc thì cùng nhau đi chơi. Trong đó, 1 anh của tao, 1 anh của mày.ok? Nghe con bạn nói mà đầu óc Thư quay cuồng, suýt tý nữa lại hét lên tập 2, may mà kìm đc -Thôi, tao hok đi đâu! Mày thik thì đi 1 mình đi Thật ra cái hẹn này, chủ yếu Chi mún làm cho Thư vui hơn thôi, chứ nó cũng đâu có ham hố j,Chi biết tính Thư là vậy khép kín mình, ít tiếp xúc với ai, chơi với nó mí năm rồi, Chi biết chuyện gia đình của Thư, koi Thư như chị em ruột của mình và Thư cũng vậy! Nhưng nếu Thư hok đồng ý thì coi như công sức của Chi toi rùi -Tao năn nỉ đó Thư. Đi cùng tao đi mà! Tao cũng sợ lắm chứ bộ, nhưng tụi mình cũng lớn rồi fải đi gặp gỡ cho pik đó pik đâyh chứ! 18 rồi còn j mậy... Tiếng chuông báo giờ vào lớp kiu lên reng...reng...reng - Vậy há! Tao mún báo trước để mày chuẩn bị..CN tao qua rủ mày. Mày mà hok đi thì tao với mày KHÔNG BẠN BÈ GÌ HẾT! >”< Nghe giọng con bạn có vẻ bắt đầu giận dữ, Thư đành gật đầu đồng ý, rồi 2 đứa cười cười nói nói kéo nhau vào lớp..............
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2