intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

như không hề có: phần 1

Chia sẻ: Tiên Trương | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:97

43
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

"như không hề có" của tác giả bret easton ellis. phần 1 có nội dung từ "thiên hạ sợ phải nhập làn trên xa lộ ở los angeles. Đó là điều đầu tiên tôi được nghe khi trở về thành phố...tôi chui vào xe, cái xe khẽ rung lên vì gió, rồi tôi phóng đi, nhắm thẳng về phía nhà mình trong khu đồi...". mời các bạn cùng đón đọc.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: như không hề có: phần 1

Mục lục<br /> Giới Thiệu<br /> Chương 1<br /> Chương 2<br /> Chương 3<br /> Chương 4<br /> Chương 5<br /> Chương 6<br /> Chương 7<br /> Chương 8<br /> Chương 9<br /> Chương 10<br /> Chương 11<br /> Chương 12<br /> Chương 13<br /> Chương 14<br /> <br /> NHƯ KHÔNG HỀ CÓ<br /> Bret Easton Ellis<br /> <br /> Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br /> <br /> Giới Thiệu<br /> Bret Easton Ellis sinh ngày 7 tháng Ba năm 1964 ở Los Angeles, bang<br /> California, Hoa Kỳ. Với sáu tiểu thuyết và một tập truyện ngắn, Ellis đã trở<br /> thành một trong những cái tên ăn khách nhất, có sức hút nhất của văn học<br /> đương đại.<br /> Ellis sinh ra trong một gia đình giàu có với người cha hay ngược đãi, đây<br /> chính là hình mẫu cho Patrick Bateman - nhân vật nổi tiếng nhất của Ellis.<br /> Ellis vào học trường Bennington College, ở đây ông đã kết bạn với hai nhà<br /> văn Donna Tarrt và Jonathan Lethem nhưng không ai trong số họ nhận ra<br /> niềm ham mê văn chương của Ellis. Sau khi đã nổi tiếng với cuốn Less than<br /> zero - tác phẩm đầu tay bán chạy nhất năm 1985 và được dựng thành phim<br /> vào năm 1987 - ông trở nên thân thiết với Jay Mclnerney, hai người hợp<br /> thành "cặp đôi độc hại" nổi tiếng. Bret Easton Ellis, Jay Mclnerney và Tama<br /> Janowitz là ba gương mặt trẻ tiêu biểu và mới mẻ nhất của nền văn học Mỹ<br /> những năm 1980, được biết đến với cái tên nhóm "Brat Pack". Năm 1987,<br /> ông chuyển đến New York để xuất bản cuốn tiểu thuyết thứ hai - The rules<br /> of attraction. Nhà văn lâm vào cảnh túng quẫn sau khi viết American psycho<br /> (1991) - "bom tấn" của văn học Mỹ cuối thế kỷ 20 và càng nổi tiếng hơn nữa<br /> khi được dựng thành phim vào năm 2000. Đây được xem như tác phẩm tiêu<br /> biểu nhất của Ellis và được giới học thuật đánh giá rất cao. Trong suốt thời<br /> gian dài viết Glamorama, ông dính vào ma túy và The informers (1994) được<br /> giới thiệu tới các nhà xuất bản. Cuộc đời ông tính cho đến thời điểm này đã<br /> được ông tiểu thuyết hóa trong chương đầu tiên của Lunar Park (2005). Sau<br /> cái chết của người tình đồng giới Michael Wade Kaplan, Ellis lao vào hoàn<br /> thành Lunar Park, giọng văn của ông trở nên đầy tiếc nuối, buồn bã. Tác<br /> phẩm này được dành tặng cho Kaplan và cha của tác giả - Robert Ellis.<br /> <br /> Sau chuyến trở về Los Angeles. Ellis đã viết cuốn tiểu thuyết thứ bảy của<br /> mình, có tựa đề Imperial bedrooms và giới thiệu nó vào tháng Năm năm<br /> 2010.<br /> Ellis nổi tiếng với khả năng thể hiện những hành vi và quan điểm tiêu cực<br /> bằng một phong cách vô cảm, đồng thời các tiểu thuyết của ông được liên<br /> kết với nhau bằng sự trở đi trở lại của các nhân vật. Ông tự nhận mình là một<br /> nhà văn trào phúng và nhà đạo đức học, các tác phẩm của ông đều gây nhiều<br /> tranh cãi nhưng không ai có thể phủ nhận được giá trị của chúng.<br /> Các tác phẩm: Less than zero, American psycho, The rules of attraction,<br /> Glamorama, The informers và Lunar park của Bret Easton Ellis đều đã được<br /> chuyển thể thành phim và gặt hái được nhiều thành công lớn.<br /> Tặng Joe McGinniss<br /> <br /> NHƯ KHÔNG HỀ CÓ<br /> Bret Easton Ellis<br /> <br /> Chương 1<br /> Thiên hạ sợ phải nhập làn trên xa lộ ở Los Angeles. Đó là điều đầu tiên<br /> tôi được nghe khi trở về thành phố. Blair đón tôi tại LAX 1 và thì thầm câu<br /> này khi lái xe chạy lên đoạn dốc nhập vào đường chính. Cô bảo: "Thiên hạ<br /> sợ phải nhập làn trên xa lộ ở Los Angeles." Dù câu nói vốn chẳng đáng bận<br /> tâm, nó vẫn đeo đẳng tâm trí tôi suốt một thời gian dài đến khó chịu. Dường<br /> như không điều gì khác còn đáng kể nữa. Từ chuyện tôi mười tám và giờ đã<br /> là tháng Mười hai, chuyến bay lại khá xóc và đôi tình nhân đến từ Santa<br /> Barbara ngơi đối diện tôi trên khoang hạng nhất thì đã ngà ngà say. Từ mảng<br /> bùn bắn lên ống quần jeans của tôi hồi sớm tại một phi trường ở New<br /> Hampshire, khiến tôi thấy vừa lạnh vừa lùng nhùng sao đó. Từ vết ố trên tay<br /> áo sơ mi ẩm ướt và nhàu nhĩ tôi đang mặc, chiếc áo mới sáng nay còn mới<br /> tinh, sạch sẽ. Từ chỗ rách trên cổ chiếc áo khoác ca rô xám của tôi, chiếc áo<br /> có chút gì đậm hơi hướng miền Đông hơn trước, đặc biệt là bên chiếc quần<br /> jeans bó và cái áo phông xanh nhạt của Blair. Tất thảy như vô nghĩa bên<br /> cạnh mỗi một câu nói ấy. Dường như vụ dân tình sợ nhập làn xa lộ nghe lọt<br /> tai hơn chuyện "Em dám chắc Muriel bị biếng ăn tâm lý" hay tiếng cô ca sĩ<br /> trên đài gào thét về sóng điện từ. Dường như với tôi, chẳng còn gì đáng kể<br /> ngoài mười hai từ ấy. Từ những cơn gió ấm như đang đẩy chiếc xe trôi<br /> xuống con đường nhựa vắng tanh cho đến mùi cần sa đã nhạt vẫn phảng phất<br /> trong xe Blair. Tất cả những gì đọng lại đó là cái thằng tôi trở về nhà trong<br /> một tháng, gặp một người tôi không thấy mặt đã bốn tháng và thiên hạ sợ<br /> phải nhập làn trên xa lộ.<br /> Blair lái xe rời xa lộ và gặp đèn đỏ. Một cơn gió dữ dội làm chiếc xe rung<br /> lên trong thoáng chốc, rồi Blair mỉm cười nói gì đó về chuyện có lẽ phải<br /> nâng mui xe cao hơn và chuyển sang kênh phát thanh khác. Trên đường về,<br /> Blair phải dừng xe vì có năm công nhân đang khênh những xác cọ bị gió giật<br /> đổ, nhét lá cây cùng những mẩu vỏ cây chết lên một xe tải lớn màu đỏ, Blair<br /> lại mỉm cười. Cô dừng xe trước nhà tôi, cổng nhà để ngỏ, rồi tôi ra khỏi xe,<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2