intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Những câu chuyện cười ra nước mắt

Chia sẻ: Nhung Nhung | Ngày: | Loại File: DOC | Số trang:19

745
lượt xem
342
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tiết văn, cô giáo đang ôn tập cho cả lớp về từ đồng nghĩa. Cô: Các em cho cô biết từ "bàn ủi" còn gọi là gì nào ? Học sinh: Thưa cô "bàn là" ạ ! Cô: Tốt lắm, chữ "là" cũng có nghĩa là "ủi", chẳng hạn : "Tôi là quần áo" nghĩa là "Tôi ủi quần áo". Bây giờ em nào cho cô ví dụ khác. Một học sinh nhanh nhẩu giơ tay và trả lời: Thưa cô "Mẹ em là bác sĩ" nghĩa là "Mẹ em ủi bác sĩ". Cô: ? ! ?

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Những câu chuyện cười ra nước mắt

  1. ì Từ đồng nghĩa Tiết văn, cô giáo đang ôn tập cho cả lớp về từ đồng nghĩa. Cô: Các em cho cô biết từ "bàn ủi" còn gọi là gì nào ? Học sinh: Thưa cô "bàn là" ạ ! Cô: Tốt lắm, chữ "là" cũng có nghĩa là "ủi", chẳng hạn : "Tôi là quần áo" nghĩa là "Tôi ủi quần áo".  Bây giờ em nào cho cô ví dụ khác. Một học sinh nhanh nhẩu giơ tay và trả lời: ­ Thưa cô "Mẹ em là bác sĩ" nghĩa là "Mẹ em ủi bác sĩ". Cô: ? ! ? Tội lừa dối Trong buổi thi về luật hình sự: ­ Anh hãy cho biết, thế nào là sự lừa dối? ­ Thưa giáo sư, điều đó sẽ xảy ra khi thầy cho tôi rớt. ­ Nghĩa là sao? Hãy giải thích cụ thể? ­ Theo bộ luật hình sự thì lừa dối là tội của những kẻ chuyên dựa vào việc người khác không biết  nhằm gây thiệt hại cho người ta, thưa giáo sư! Người dũng cảm nhất Tí đi học về hỏi bố là bộ đội nghỉ phép Tí: Bố ơi có phải bộ đội là người dũng cảm nhất không? Bố: đúng rồi con ạ Tí: Vậy sáng mai đi họp phụ huynh cho con nhé. Chiều nay trên lớp cô gọi con lại bảo: "Người đi  họp phụ huynh cho em ngày mai phải là người dũng cảm mới dám nghe sự thật về em đấy" Bố: ???
  2. Chắc chắn! Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài. Cô giáo: Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố  chắc chắn. Học sinh: Thưa cô! Cô tin chắc chứ? Cô giáo: Chắc chắn. Chẳng nghe thấy gì cả Thầy giáo trẻ hỏi học sinh: ­ Ai đã hái trộm táo của trường và còn làm gãy cả cành? ­ (Im lặng) ­ Thầy cao giọng hỏi đầy vẻ ám chỉ: Nào Peter, em có biết không? ­ Thưa thầy, em ngồi ở cuối lớp nên chẳng nghe thấy thầy hỏi gì ạ. ­ Em nói thế nào ấy chứ. Thôi được rồi, tôi sẽ có cách kiểm tra. Bây giờ em hãy thử hỏi tôi một  câu gì đó, xem tôi có nghe rõ không? ­ Vâng ạ, xin thầy hãy nói xem, hôm qua ai đã hôn chị gái em ở dưới gốc cây sồi già? ­ Peter, em nói rất đúng. Thầy chẳng nghe thấy em hỏi gì cả. Xem tiếp: Bao nhiêu cái? Một sinh viên kiến trúc đi thi vấn đáp. Thầy giáo hỏi tất cả các câu hỏi dễ nhất rồi mà anh ta vẫn không trả lời được. Thôi thì dù sao cũng là trò mình, thầy hỏi nốt câu cuối: - Thế theo cậu thì trong phòng này có bao nhiêu cái bóng đèn? Trò ngẩng đầu lên đếm, không thiếu cái nào: - Thưa thầy, có 4 cái! Thầy lắc đầu rút từ trong cặp ra một cái bóng đèn và nói:
  3. - Cậu đếm thiếu, thôi hẹn gặp lại ngày thi lại nhé! Ðến kỳ thi lại, cũng chẳng khá hơn lần trước, sinh viên kiến trúc nọ vẫn tịt ngòi trước tất cả các câu hỏi. Thầy đành chiếu cố câu hỏi như cũ: - Thế theo cậu thì trong phòng này có bao nhiêu cái bóng đèn? Lần này, quả thật anh chàng rất tự tin trả lời ngay: - Thưa thầy, có 5 cái bóng đèn! Vị giáo sư lắc đầu: - Cậu lại đếm sai, hôm nay tôi không mang cái nào cả nên chỉ có 4 cái thôi! Sinh viên nọ đáp ngay: - Nhưng mà em mang! (vừa nói vừa rút ra trong túi quần 1 cái bóng đèn). Trà trộn vào đám đông Một sinh viên đến muộn giờ thi viết. Sau khi cố nài nỉ ông giám thị, cậu ta được chấp nhận vào thi  với lời cảnh cáo nghiêm khắc rằng sẽ không nhận bài nộp trễ sau 5 phút. Hết giờ, cậu sinh viên  kia lên nộp bài chậm 15 phút và bị giám thị từ chối thẳng thừng. Cậu vẫn gan lì tiến sát đến bàn  giáo viên và hỏi: ­ Thầy có biết em là ai không? ­ Dĩ nhiên là không. ­ Chẳng nhẽ thầy không nhớ nổi cả tên em ư? ­ Không biết! Và tôi cũng chẳng cần phải biết em là ai ­ ông thầy mỉa mai, không thèm nhìn cậu  sinh viên. ­ Vậy thì xin lỗi thầy nhé! ­ cậu ta nhanh tay nhét bài của mình vào giữa xấp bài trên bàn và biến  khỏi phòng. Chào cô. Bố em Một học sinh nghỉ học không có lý do. Tại sao hôm qua em không đi học, ­ Cô giáo hỏi. ­ Thưa cô... vì em bị ốm ạ. ­ Chậm nhất là ngày mai em phải đưa cô giấy của bố hoặc mẹ em.
  4. ­ Vâng, thưa cô. Hôm sau, học sinh đưa cô giáo tờ giấy có những dòng chữ sau đây: "Thưa cô giáo, con tôi nghỉ  học hôm qua vì nó bị ốm. Chào cô. Bố em". Rất hợp lý Hai sinh viên gặp nhau: ­ Thằng Khánh vừa nhập viện đấy. Tao với mày mua bánh mì đến thăm nó nhé! ­ Cái gì? ­ Thế đến thăm người ốm người ta thường mang theo những gì? ­ Thì cam, đường, sữa... ­ Đấy! Bánh mì mà chấm sữa thì tuyệt! Mà nó thì khối đứa mang sữa tới thăm rồi, mang bánh mì  đến là đúng điệu nhất! o O o Chữ bác sĩ Một bác sĩ kê toa cho bệnh nhân nọ. Chữ ông ta viết khó xem tới mức bệnh nhân này đã dùng toa  thuốc đó để đi xe buýt miễn phí trong hai năm, đi xem hát một lần, xem đá bóng một lần. Thậm  chí anh này còn đưa nó cho sếp xem, khiến sếp tưởng là thư tay của ai đó nên vội tăng lương cho  anh ta. Đặc biệt, con gái bệnh nhân đã chơi piano từ toa thuốc này mà được học bổng vào nhạc  viện. Có câu hỏi gì không? Một doanh nhân thành đạt được mời thỉnh giảng cho sinh viên ngành kinh tế. Sau khi giảng xong,  ông ta hỏi:  ­ Các anh chị có câu hỏi gì không?  Có tiếng một sinh viên nữ từ cuối giảng đường:  ­ Xin hỏi ông đã lập gia đình chưa ạ? 
  5. o O o Giờ địa lý, cô giáo hỏi:  ­ Người ta làm thế nào để xác định các địa tầng của trái đất?  ­ Thưa cô, phải dùng cọc sắt và xẻng ạ! ­ Một học sinh nhanh nhảu trả lời.  o O o Giờ địa lý, cô giáo hỏi học sinh:  ­ Các em cho biết vì sao nước biển lại mặn?  ­ Thưa cô, để cá không bị ươn ạ! ­ Một học sinh trả lời.  o O o Trong giờ ngữ văn, cô giáo hỏi Miky:  ­ Em hãy tìm từ trái nghĩa với cụm từ "Cuộc đời màu hồng".  ­ Thưa cô, đó là cụm từ “Hóa đơn tiền điện” ạ!  o O o Giờ sinh vật, cô hỏi Piter: ­ Em hãy cho biết voi và lừa khác nhau thế nào?  ­ Thưa cô, khác nhau ở vị trí của vòi ạ.  o O o Đang giờ học, cô giáo gọi một học sinh ngủ gật: 
  6. ­ Không thể coi chuyện này là thiếu ý thức được nữa, mà phải gọi là trắng trợn. Tại sao em có tật  ngáy to như thế mà vẫn dám ngủ vào giờ của tôi?! Tí học làm văn Hồi còn đi học tiểu học, Tí rất thích làm văn. Một hôm, Tí được cô giáo ra bài tập về nhà: Hãy tả  con vật mà em nuôi.  Tí về bắt một con... rận nghiên cứu và tả con rận rất chi tiết, tất nhiên là cô giáo không hài lòng,  cô bắt Tí làm lại bài văn là hãy tả con chó nhà em.  Tí bèn làm lại một bài văn như sau: "Nhà em có một con chó, con chó có nhiều lông, đã nhiều  lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ...." và Tí bắt đầu tả con rận  Cô giáo đọc bài văn, rất bực mình, liền bắt Tí làm lại lần nữa, lần này là tả con cá  Tí làm bài văn khác y như sau: "Nhà em có một con cá, con cá sống dưới nước nên nó có nhiều  vảy. Nếu nó sống trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây  em xin tả con rận: ...."  Rồi một hôm, Tí lại được cô giáo cho ra bài tập về nhà làm: Hãy tả cô bé dễ thương mà em ngồi  cạnh.  Tí bèn làm một bài văn như sau: "Em được may mắn ngồi cạnh một cô bé dễ thương và vô cùng  láu lỉnh, Tóc cô bé dài mượt nên không có rận, Nhưng sau đây em xin được tiếp tục tả con  rận: ...." và Tí lại bắt đầu tả con rận. Lần khác, cô giáo ra một đầu đầu bài tập làm văn miệng tại lớp: "Hãy tả cảnh buổi sáng sớm". Cả lớp yên lặng nghĩ bài. Sau 30 phút, Tí đã nhanh nhẩu xung phong đứng lên: ­ Thưa cô! Em xin phát biểu. ­ Nào! Mời em Tí! ­ Thưa cô! Buổi sáng sớm mai, bố bắt em ra ngoài sân tập thể dục. Em nhìn thấy ông mặt trời  hiện ra. Em thấy một con gà trống đuổi theo một con gà mái. ­ Thế rồi thì sao? ­ cô giáo hỏi ­Thế rồi thì con gà trống bắt con gà mái cõng nó đi chơi! ­ Thôi ngay!
  7. ­ Em cũng bảo thôi nhưng nó vẫn không thôi. ­ Im ngay! ­ Nó không im ngay mà con trống lại còn gáy: ò ó o o o... con mái thì cúc cù cu cu... (Sưu tầm) Dịch vụ 1080 Khách hàng: 1080 hả, cho em hỏi loài gà có bệnh đồng tính không? 1080: Sao em hỏi vậy? Khách hàng: Vì em thấy con gà trống nhà em cứ rượt theo một con gà trống! 1080: Vậy nhà em có mấy gà, mấy trống mấy mái? Khách hàng: Dạ, chỉ có hai con gà trống thôi ạ! 1080: ... tút... tút... (Nghe nói là cái điện thoại ở tổng đài 1080 ngã ngửa ra bất tỉnh, nên liên lạc bị  gián đoạn!) o O o Dẫu cho... Anh hỏi em gái: ­ Sao mày không dẫn ghệ mày đến nhà cho tao coi giò coi cẳng ? ­ Em đã mời rồi nhưng anh ấy bảo: “Điều đó không cần thiết! Dẫu cho anh của em có xấu xí, khó  tính cỡ nào anh vẫn yêu em mà!” (Theo Mực Tím) Đối đáp ­ Từ trường học đến cậu bao xa? ­ À, khoảng 3km đường chim bay.
  8. ­ Thế còn chim đi bộ thì bao xa? ­ !!! o O o MR: Ê, hột mít! AD: Người ta “lớn” dzầy mà hột mít hở? MR: Ừ, thì là hột... vịt! AD: (xách guốc lên) o O o Hai nữ sinh viên tâm sự: AD1: (hơi bự): Ê! Thằng Tam “mỏng” hỏi tao ăn cơm quán nào chỉ nó với. Tao sợ bị “mọc đuôi”  lắm! Có nên chỉ không vậy? AD2: Ðuôi đầu gì! Ý nó nói mày mập đó!... AD1: Trời!!! (xỉu) "Tóc dài" chế tác Tóc dài có tên khoa học là Nữ nhi hoặc Con gái... là một hóa chất làm điên đầu mọi người. Là một  yếu tố không thể bỏ qua cách chế tạo: Trong thiên nhiên: Thượng đế lúc đầu không tạo dựng con gái (theo kinh thánh). Mãi sau này vì thấy Adam xuống  đời quá rãnh rỗi nên một hôm Thượng đế đợi Adam ngủ say, bèn rút nhẹ 1 chiếc xương sườn tạo  ra một Tóc dài đầu tiên để quấy phá Adam, cho chàng ta... đỡ buồn.  Trong phòng thí nghiệm Phần này đã được bộ Giáo Dục chấp thuận và đã được in thành sách đàng hoàng. "Nói có sách,  mách có chứng", không ai đi nói phịa. Lấy sách Xitrum ra xem thì thấy Tóc dài được "điều chế" 
  9. như sau:  ­ 3 hột xí xọn  ­ 1 lít nước điệu  ­ 2 tấc nói xạo  ­ 19 giọt nước mắt cá sấu  ­ 1 kg kiêu hãnh  ­ 2 kg bột kênh kênh xì lô  ­ 1.5 lít nước vô trách nhiệm  ­ 20 hột nhẹ dạ  ­ 3 kg mơ mộng  ­ 1 mét khối (1m3) máu ăn hàng  Tất cả những thứ trên trộn chung với "Nước cứng đầu" và hòa cùng với "Nước khó bảo" sau đó  đem khuấy đều trong 3 ngày 3 đêm liên tiếp, xong đem phơi nắng cho bốc hơi. Phần còn lại đem  ướp chung với những miếng xoài, ổi, me chua, ô­mai... đã chấm muối ớt cẩn thận (phản xạ có  điều kiện).  Lý tính:  Từ những điều chế trên ta rút ra được những tính chất vật lý sau: ­ Nhịn ăn để giữ... eo. ­ Mỗi ngày soi gương... 100 lần, có lẽ đó là chưa kể những hôm có hẹn với bạn trai. ­ Làm dáng và nhỏng nhẻo vô cùng. Hóa tính: Đây là phần quan trọng của bản tường trình. Tác dụng với thuốc khử màu Tóc dài là một loại  "axit" rất mạnh nên có thể tác dụng với thuốc khử đặc biệt, làm sủi bọt trái tim của các... đấng  nam nhi. Ra phố Tóc dài ưa làm màu mè hơn là lo cho tính mạng. Chẳng hạn hôm nay diện áo tím đậm,  chiều mai mặc áo hoàng yến cho tươi... hoặc sáng guốc cao, chiều dép thấp, nón đỏ, xanh liên  tiếp xuất hiện... Đó là Tóc dài (còn gọi là Con gái)... và có lẽ chu kỳ chưng diện của con gái đến ngày... tận thế  mới ngưng lại. Xem tiếp:
  10. Nguyên nhân Bố kiểm tra vở của Tèo thì thấy rất nhiều điểm kém, bố hỏi: - Sao con nhiều điểm kém vậy? Tèo trả lời: - Tại vì thằng ngồi gần con nó dốt quá... Truyện cười do bạn Trần Hoàng Hà gởi đến Xitrum.net Trên đường đi học về, thấy Hoàng yên lặng khác thường, Dũng ngạc nhiên: - Sao bồ có vẻ thất thần vậy? - Hôm nay tớ có kiểm tra, nhưng tớ phải nộp giấy trắng! - Chắc là không học bài nên phải nộp giấy trắng chớ gì. - Không đâu, hôm kia tớ mơ là nghe thầy nói ai cóp-pi sẽ bị zerô, còn ai bắt quả tang bạn mình quay cóp sẽ được thưởng điểm 10. Cho nên hôm qua tớ không thèm học bài, để hôm nay ngồi canh xem có ai quay không cho khỏe, nào ngờ... Phát minh Trong một nghiên cứu, sinh viên nọ cảnh báo mọi người về một chất hóa học mình vừa tìm ra và đã được đăng ký bản quyền phát minh có tên “dihydrogen monoxide”. Nó gây ra hàng loạt tác hại. - Gây vã mồ hôi nhiều. - Là thành phần chính của mưa axit. - Duy trì sự cháy khi chuyển sang thể khí. - Chẳng may hít phải có thể gây ngạt chết. - Một trong những tác nhân của sự xói mòn. - Làm giảm hiệu quả của phanh ôtô. Tìm thấy trong khối u của các bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối... Anh ta gửi những kết luận này lên Tổ chức Sức khỏe thế giới và yêu cầu ủng hộ việc cấm sử dụng chất này. Có 43 người tán đồng ý kiến, sáu người chần chừ lưỡng lự, chỉ duy nhất một người biết tên của chất đó: nước. Mừng hụt Một cậu bé đi học về và khoe với bố: ­ Con đã nói về bố trong bài tập làm văn của con đấy, bố ạ... ­ Ồ, thế hả? Đề tài của bài văn đó như thế nào? ­ À, thầy bắt chúng con tả lại người anh hùng của mình, thần tượng trong cuộc sống của mình ấy  mà...
  11. ­ Tốt, bố rất tự hào về con, thế con đã viết gì? ­ Con nói rằng bố rất khỏe mạnh, đẹp trai, thông minh, lịch sự... Con thực sự rất hãnh diện về bố! ­ Bố hoàn toàn không biết là con đánh giá bố cao như thế... ­ Không đâu ạ, chỉ là vì con không viết được tên của diễn viên điện ảnh Mỹ Arnold  Schaerwzeniger, à không phải... Schiaerzeggaer... hay là Schaerwzeniger gì đó... Theo TTC Bi kịch Winston ­ một chính trị gia đi thăm một trường học. Ở một lớp học nọ, Winston hỏi các học sinh: ­ Các em, ai có thể cho tôi ví dụ về một bi kịch. Một cậu bé đứng lên rồi nói: ­ Nếu người bạn hàng xóm kế bên nhà của em đang chơi bóng trên đường phố mà bị một chiếc  xe chạy qua đụng chết thì đó sẽ là một bi kịch. ­ Không phải ­ Ông Winston nói ­ Đó gọi là một tai nạn. Một cô bé khác giơ tay lên: ­ Nếu một chiếc xe buýt chở năm mươi học sinh bị rớt xuống một vách đá, mọi người trong xe đều  bị chết... thì đó sẽ là một bi kịch. ­ Tôi e là không phải, mà chúng ta sẽ gọi đó là một sự mất mát to lớn ­ Ông Winston giải thích. Cả lớp học im lặng, không một học sinh nào xung phong phát biểu nữa. ­ Sao thế? Không ai biết thế nào là một bi kịch à? ­ Winston hỏi. Cuối cùng một cậu bé ngồi ở hàng sau cùng giơ tay lên, cậu bé nói một cách rụt rè: ­ Nếu chiếc máy bay chở ông Winston bị gài bom nổ tung, đó sẽ là một bi kịch. ­ Tuyệt vời!! ­ Ông Winston tươi cười ­ Xuất sắc! Em có thể cho tôi biết tại sao đó lại là một bi kịch  không? ­ Dạ là vì nó không phải là một tai nạn và đó chắc chắn cũng không phải là một sự mất mát lớn  lao ạ!!! ­ Cậu bé trả lời.
  12. Đã thế thì thôi ­ Chuyện gì đã xảy ra rồi phải không? ­ Còn phải hỏi!  ­ Lỗi tại mày hay lỗi tại nàng? ­ Thì hôm thi tốt nghiệp vừa rồi đó, nàng nói là đã đưa toàn bộ bài làm của nàng cho tao chép.  Thế mà tao chỉ có 3 điểm, còn nàng lại 9 điểm (?!). o O o ­ Bút chì của trò đâu? ­ Không có. ­ Ta đã dặn bao nhiêu lần là trò không được nói trống không như vậy mà. Phải nói là “Thưa thầy,  con không có bút chì. Thưa thầy, con không có tẩy. Thưa thầy, con không có thước kẻ. Rõ chưa?” ­ Không rõ. Không hiểu chuyện gì đã xảy ra với tất cả những đồ vật của con vậy? Đếm Trong giờ kiểm tra bài, cô giáo hỏi một học sinh: ­ Em cho cô biết mỗi người trưởng thành có bao nhiêu chiếc răng? Cậu bé ngập ngừng một lát rồi nhìn cô và đáp: ­ Thưa cô mỗi người có 60 chiếc răng ạ. Cô giáo há hốc miệng ngạc nhiên: ­ Hả! Em nói sao? Bao nhiêu? ­ Dạ, 32 ạ. Lúc về chỗ ngồi, đứa bạn hỏi: ­ Sao mày lại nói với cô là mỗi người có 60 cái răng?
  13. ­ Tao phải nói vậy để cô ngạc nhiên mà há miệng ra để tao còn đếm chứ! Nói giống như thế John đi học về, buồn bã nói với bố rằng, cậu bị điểm 0 môn toán.  ­ Tại sao? ­ Ông bố hỏi. ­ Thầy giáo hỏi: 2x3 bằng bao nhiêu? Con nói: 6 ạ! ­ Đúng quá! ­ Sau đó thầy lại hỏi: 3x2 bằng bao nhiêu? ­ Thì có khác quái gì đâu! ­ Ông bố nói. ­ Thì con cũng nói giống như bố vậy. Người lười nhất Bố hỏi con: ­ Lớp học của con, bạn nào lười nhất? ­ Con không biết bố ạ! ­ Bố nghĩ con phải biết chứ. Con nghĩ xem, trong khi tất cả các bạn đều chăm chú làm bài, thì ai  ngồi ngó nghiêng nhìn ra ngoài? ­ Thầy giáo ạ! o O o Cô giáo nói với phụ huynh học sinh: ­ Anh ạ, con trai anh học rất yếu môn địa lý.
  14. Ông bố trả lời: ­ Thế thì càng tốt! Nó sẽ không tìm thấy chỗ chúng tôi giấu tiền. Hai phần của châu Mỹ Giờ địa, cô giáo đang giảng về châu Mỹ. Quốc đang ngồi nhìn ra phía cửa số và không chú ý lời  cô giảng. Bỗng cô gọi Quốc: ­ Trò Quốc hãy cho cô biết châu Mỹ có mấy phần? Quốc: Dạ... dạ... thưa cô, châu Mỹ chia làm hai phần, đó là Mỹ Tho và Mỹ Thuận ạ! o O o Trong giờ dạy, thầy giáo nói về đặc tính của kim loại cho học trò nghe: ­ Các em! Bây giờ tôi sẽ thả đồng tiền vàng này và acid. Các em hãy cho biết, theo ý các em nó  có bị hỏng không? ­ Không ạ! ­ Một cậu trả lời dứt khoát. ­ Vì sao? ­ Nếu nó bị hỏng chắc là thầy đã không thả nó vào! Xem tiếp: Ứng xử học sinh ­ Mày quen nhỏ đó không? ­ Quen! Tao đến nhà bị nhỏ đuổi hoài, lạ gì. o O o ­ Thế nào? Đỗ đại học chứ? "Thất bại là mẹ đẻ thành công", năm trước cậu đã trượt thì năm nay...
  15. ­ Thôi, xin đừng nói nữa, tớ đụng phải... dì ghẻ rồi! o O o Một tóc dài đến nhà bạn chơi, khi ra về bảo bạn: ­ Thấy con chó nhà ông, tui sợ quá! ­ Ơ, không sao, nó hiền lắm mà. ­ Không, nó dơ. Phòng vệ Chàng trai đến thăm bạn gái học trường Luật, vừa bước vào cửa thì một chú khuyển xổ ra, chàng  líu lưỡi: ­ Chó!... Chó! Nó cắn. ­ Chiếu theo khoảng 1 điều 13 chương III, cô gái cười đáp, Anh được quyền phòng vệ. ­ Sao cơ? ­ Cắn lại nó. Thật thà Cô giáo dạy văn hỏi bài một học sinh: ­ Em hãy nói rõ ý nghĩa đoạn tả Kim Trọng trao lại chiếc trâm rơi cho Thúy Kiều. ­ Thưa cô đoạn thơ đó đã nói lên rằng: Kim Trọng là một người thật thà, không tham lam của cải  của người khác nên khi nhặt được chiếc trâm mà Thúy Kiều bỏ rơi, Kim Trọng đã trả lại cho Thúy  Kiều... Cả lớp: ???? o O o
  16. Trong giờ học tiếng Đức, cô giáo nói: ­ Bây giờ chúng ta nói về Gớt: ở bên cạnh tên Gớt có mấy con số sau: 1749­1832 điều đó có  nghĩa là gì? Một học sinh giơ tay: ­ Em biết điều đó ạ. Đó là số điện thoại của ông Gớt! Nói sao cũng được Ngày trước, có một người rất thích uống rượu, có rượu là uống không biết chán, cho nên sinh ra  nghiện nặng. Một lần, anh ta đến kinh thành làm ăn, tình cờ gặp người quen. Oái oăm là người  quen này rất keo kiệt.  Sau khi gặp người quen, anh nghiện rượu nêu ý kiến :  ­ Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, hiện giờ tôi đang thèm chén rượu. Chúng ta về nhà anh  chơi, có chén rượu cho tôi giải sầu thì hay quá.  Người quen nói :  ­ Nhà tôi ở cách đây xa lắm, chẳng nỡ để anh vất vả vậy. Anh nghiện nói : ­ Không sao, xa lắm cũng chỉ hai ba mươi lý chứ mấy.  Người quen nói :  ­ Nhà tôi chật chội không dám mời anh.  Anh nghiện rượu nói :  ­ Chẳng hề gì, chỉ cần rộng bằng cánh cửa mở là được.  Người quen nói : 
  17. ­ Tôi không chuẩn bị cốc chén uống rượu, nên không uống được.  Anh nghiện rượu nói ngay :  ­ Xem anh nói đến mức nào nào, bao năm chúng ta là tri kỷ, không có chén cũng chẳng sao, bê  cả lọ tu cũng được. Sân quạ Ở Phong Lưu, Cạnh Đền có một sân chim, mỗi lần người ta bắt hàng vạn con còng cọc, cò long  bong, cò quắm, vạc, diệc mốc... chở ra chợ bán. Sau hậu đất tui thì có "sân quạ", chuyện mới lạ  đời!  Số là mùa hạn năm đó, nắng khô hết đìa bàu. ao vũng xứ này. Trâu bò phải đi kiếm nước uống ở  những cái giếng giữa đồng xa. Tui có bầy trâu tất cả là tám con. Nhưng chiều bữa đó, chúng đi ăn về lại lạc mất con đực pháo.  Sau đó mấy tháng lăng xăng chạy kiếm đủ chỗ, tui mới gặp nó đứng chổng khu uống nước ở một  cái giếng trong đầu ngàn hậu đất. Gần đi tới, tui thấy con đực pháo rùng mình lúc lắc, mặc dù bốn cái chân nó còn lún sâu dưới  thềm đìa. Tới thêm chút nữa, tui thấy con trâu như nghe được tiếng động, nó cựa mình vùng lên.  Gần lại nữa, tui thấy nó run run, giật giật. Lấy làm lạ, tui đi gần lại xem. Con trâu làm như hoảng  hồn, lúc lắc nhổ bốn cái chân lên, nhưng bốn chân nó ngay đơ không làm sao nhúc nhích được.  Con trâu lại cất tiếng kêu "ọa ọa". Rồi nó trân mình đứng dựng tại chỗ, run rẩy. Thấy đít con trâu  lủng một lỗ, tui vội quơ nùi rơm nhét nó lại, rồi đưa tay với sợi dây định dẫn nó về. Nhưng con trâu  cố giãy giụa, mà vẫn đứng tại chỗ. Cuối cùng tui phải về, kêu bả ra lôi tiếp con trâu về nhà. Sau đó, tui với bả bàn mài dao xẻ con trâu. Nào ngờ phèo phổi, ruột gan, thịt thà bên trong con  trâu đều bị lũ quạ khoét đít chui vô hồi nào mà ăn sạch trọi. Tui với bả bắt ra được ba trăm hai  mươi sáu con quạ vừa lớn vừa nhỏ. Hông tin hả? Hỏi bả thử coi! Chà bằng gạc nai Tui có nuôi một con trăn gấm, cũng không còn nhớ là được mấy năm. Nó lớn quá cỡ, lớn đến nỗi  mình kiếm đồ ăn cho nó không xuể. Mỗi tháng tui cứ thả cho nó ra rừng tự kiếm ăn một lần. Có  lần vài ngày, có lần cả tuần lễ nó mới về. Nó ăn nào là chồn đèn, chuột cống, cúm núm, trích cồ... Có một lần, cũng như thường lệ, bầy trẻ cho nó ra rừng kiếm ăn. Nó đi hai bữa, rồi ba bữa cũng  chưa thấy về. Rốt lại mười bữa rồi cũng mất tiêu luôn. Bầy trẻ túa ra đi quần kiếm mà không gặp.  Chắc là nó lại về rừng. "Lá rụng về cội" thôi. Loài thú rừng mà... Cả nhà ai cũng tiếc con trăn  gấm, nhưng ngày qua ngày rồi cũng quên.
  18. Vào độ nửa tháng Chạp năm đó, nghe tu hú kêu ngoài bụi tre, thấy gió chướng vờn trên lá cây, tui  nhớ ra đã gần ngày Tết. Vợ chồng con cái tui vác phản, ôm lưới lội ra cái đìa mé rừng mà chụp  cá. Cái đìa mới đào hồi mùa hạn, chưa kịp cắm chà gộng gì cả. Nhưng dù sao cũng có cá đủ ăn  Tết. Nhờ cái nó nhẹ dọn cỏ và cũng khỏi nhổ chà.  Cha con tui bỏ lưới trên bờ, dùng phản rong mé cỏ. Một chuyện lạ đời là mỗi nhát chém xuống,  phản nào cũng trúng nhằm chà nghe rốp rốp. Ai lén cắm chà đìa mình vậy kìa ? Tui tự hỏi, rồi cố dọn cỏ cho xong. Mấy cây phản giở lên coi,  cây nào cũng mẻ sếu sáo như lưỡi cưa hết thảy. Đến khi cỏ được kéo cả lên bờ, tui lại thấy dưới đìa đầy chà gộng ló lên mặt nước. Kỳ lạ là toàn  chà cùi, không có nhánh nhóc gì hết. Chà bắt đầu xạo xự mạnh lên như có ai lặn ở phía dưới, rồi  cầm mà rung. Chừng đó cha con tui mới bật ngửa. Té ra con trăn của nhà mình lâu nay nó ra  rừng ăn phải bầy nai chà, nên chà gạt nai đâm lủng lưng, trổ lên phía trên. Có lẽ vì đau quá, nên  nó còn nằm đấy dưỡng bịnh, chưa chịu về chuồng. Xem tiếp: Con chó săn dũng cảm Trời mới rạng đông, nghe con heo nái trong chuồng hộc hộc, tui biết là con heo rừng nọc chiếc vô  nhảy đực heo nái mình nữa rồi. Tui chộp cây mác thong, kêu con chó Nô nhảy ra. Con chó Nô là  loại chó nòi, giỏi vô cùng, nhưng lúc này nó đang có chửa gần đẻ nên cũng hơi ột ệt. Lúc tui chạy tới thì con heo nọc chiếc cũng vừa bỏ chuồng đi ra rồi. Nó to cỡ con bò, màu lông  vàng hực, da lăn dầu chai, có u có nần. Vừa đi, nó vừa nghếch cái mõm như cây đàn bầu lên táp  bốp bốp, nghe chẳng khác mình cầm cái mủng dừa úp lại. Hai cục bọt trắng xóa đóng hai bên  mép miệng, gần chỗ cặp nanh trắng ơn, cong vút. Thấy tui với con Nô đuổi theo sát, nó quay lại, mái đít ngồi nhìn. Mũi nó khịt khịt như gà lôi kêu.  Biết là gặp tay địch thủ đáng gờm, tui đứng chân chữ đinh, cầm phân hai cây mác, nhử nhử. Con  nọc chiếc tưởng tôi đâm thiệt nên hất mõm qua bên. Tui lẹ làng thu lại, đâm một nhát chí tử vào  nách nó. Coi như con nít chơi, con nọc chiếc liền hất trở lại một cái trông nhẹ hều làm cán mác  của tui gãy làm hai. Tui chới với suýt cắm đầu, tay chỉ còn cầm khúc cán mác, đứng xơ rơ. Thấy  chủ sắp lâm nguy, con Nô nhảy vô, nhưng vừa nhập vào liền bị con nọc chiếc đánh cho một cái  văng bắn ra, va vào một gốc cây tràm đánh ẳng một tiếng, quỳ xuống đẻ ra một bầy con. Tám  con chó mới đẻ liền nhào tới cắn bốn cái giò heo. Con Nô tuy bị thương, nhưng lại nhảy vô chính  diện. Chẳng ngờ nó lại bị con nọc chiếc đánh bồi thêm một cái nữa, làm cho sọ đầu bể làm tư. Nó  nằm giãy tê tê. Thấy vậy, tui nhảy lại bứt nắm cỏ thuốc dây, dóc kiền cái đầu nó lại. Con chó ngồi  dậy nghỉ một lúc cho đỡ mệt, rồi lại xáp trận nữa.
  19. Lần này thì con nọc chiếc có mà chạy đường trời. Tám con chó con cắn bốn cái giò căng ra, con  Nô táp dính cái đuôi kéo nhủng nhẳng, còn tui thì xách khúc cán mác còn lại nhắm ngay đầu nó  bổ xuống. Quần nhau một hồi, con nọc chiếc mệt lả, há họng thở dốc. Nhanh như chớp, tui thọc  cho nó một cán mác vô họng thấu tuốt ra sau đít. Lũ chó con còn sung sức nên sủa gâu gâu. Con  Nô, tuy cái đầu mới bể được ràng lại, chưa ăn khớp hoàn toàn nhưng cũng cất tiếng sủa trợ chiến  cho lũ con "cạch, cạch... cạch cạch..." Con xin xuống ạ Một anh trộm vào nhà một đôi vợ chồng trẻ, nấp trên chạn nhà, rình cơ hội. Trong đêm tối nghe  có tiếng lục cục và tiếng chị vợ thì thầm: "Nó đâu rồi?" ­ Ðây, đây! ­ Tiếng anh chồng. ­ Nằm trên à? ­ Tiếng chị vợ. Trộm ta lo quá, chắc vợ chồng nhà nó biết mình nằm trên chạn này rồi. Ðang nghĩ cách tháo, thì  bỗng chị vợ thú quá kêu lên: ­ Có sướng không? Có sướng không? Trộm ta hoảng quá, van lạy rối rít: ­ Lạy bà, lạy cả hai ông bà tha cho, con xin xuống ngay bây giờ đây ạ!
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
7=>1