YOMEDIA
ADSENSE
Những xác chết hồi sinh - Phần 5
444
lượt xem 21
download
lượt xem 21
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Jill hướng về phía cửa ra căn phòng chứa đồ tối lờ mờ và im lặng của S.T.A.R.S. ,tay mang hai bao da căng phồng.Cô đặt chúng xuống và nhanh chóng đẩy tóc ra sau,nhét vào chiếc mũ nồi đen cũ.Thật sự là rất nóng,nhưng nó là chiếc mũ may mắn của cô.Cô liếc đồng hồ trước khi xách hai cái bao lên,hài lòng cô chỉ mất có 3 phút để lấy đồ
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Những xác chết hồi sinh - Phần 5
- Phần 5 Jill hướng về phía cửa ra căn phòng chứa đồ tối lờ mờ và im lặng của S.T.A.R.S. ,tay mang hai bao da căng phồng.Cô đặt chúng xuống và nhanh chóng đẩy tóc ra sau,nhét vào chiếc mũ nồi đen cũ.Thật sự là rất nóng,nhưng nó là chiếc mũ may mắn của cô.Cô liếc đồng hồ trước khi xách hai cái bao lên,hài lòng cô chỉ mất có 3 phút để lấy đồ. Cô đã mở tủ toàn bộ thành viên Alphas,lấy đai lưng,bao tay không ngón để ý mỗi tủ đều phản ánh tính cách chủ nhân của nó:Barry dán đầy tủ của ông những bức ảnh gia đình và một tấm ảnh cắt ra từ tạp chí về súng,khẩu .45 Luger hiếm,sáng lấp lánh trên nền vải nhung đỏ.Tủ Chirs thì có mấy tấm hình người bạn của anh hồi còn trong Không Quân còn mấy cái kệ thì đầy áo sơmi nhăn nhúm,giấy rời,cả cái yoyo phát sáng bị đứt dây.Brad Vickers thì có cả một đống sách tự lực và Joseph thì một tấm lịch Three Stooges.Chỉ có tủ của Wesker thì chẳng phản ánh gì về chủ nhân của nó.Bằng cách nào đó,điều này chẳng làm cô ngạc nhiên.Viên đội trưởng chèn ép cô như thể là vết thương quá nặng không thể cứu chứa được. Tủ của cô giữ một lượng bìa tiểu thuyết về tội phạm,một cái bàn chải đánh răng,quần áo vải sồi,kẹo ngậm,và ba cái mũ.Ở trên cánh cửa là một tấm gương và tấm ảnh cũ,nhạt màu của cô và bố cô khi cô còn nhỏ lúc họ tới bãi biển vào mùa hè.Cô nhanh chóng gom đồ của đội Alpha lại vừa quyết định sẽ trang trí lại tủ của mình khi có thời gian rảnh;bất kỳ ai nhìn vào tủ cô đều có thể nghĩ cô là kẻ quái dị thích đánh răng.Jill cúi xuống mò mẫm cái chốt cửa,cỗ gắng giữ thăng bằng bên chân đang đứng thẳng.Cô túm được nó vừa lúc có người ho lớn đằng sau cô. Giật mình,Jill làm rớt hai cái giỏ và quay lại,tìm xem kẻ đó là ai đồng thời tâm trí cô nhanh chóng xem sét tình hình.Cửa khóa.Căn phòng nhỏ có ba dãy tủ,khi cô vào thì nó tối và yên lặng.Có một cánh cửa khác ở cuối phòng,nhưng chưa có ai bước qua đó từ khi cô vào- -tức là ai đó đã ở đây khi mình vào,che phủ bởi bóng tối đằng sau dãy cuối cùng.Một viên cảnh sát chợp mắt ở đây chăng? Không hẳn vậy.Phòng ăn của tòa nhà có cả đống giường ngủ phía sau,dễ chịu hơn hẳn băng ghế hẹp trên nền đất lạnh. Vậy có lẽ ai đó đang thưởng một chút thời gian “vui vẻ” với tờ tạp chí,đầu cô rối tung,có đáng quan tâm không chứ?Mày đang chạy đua với thời gian đấy,đi mau lên! Phải.Jill xách hai cái túi lên và cất bước đi ra. “Cô Valentine,đúng không?” Cái bóng tách mình ra khỏi phía cuối căn phòng và bước ra phía trước,người đàn ông cao với giọng nói êm dịu.Khoảng bốn mươi tuổi,thân hình mảnh khảnh,tóc đen và đôi mắt sâu.Ông ta đang mặc một áo khoác bó người,một cái đắt tiền là khác. Jill chuẩn bị sẵn sàng nếu cần đối phó.Cô không nhân ra ông ta. “Phải” cô nói thận trọng. Người đàn ông bước về phía cô,nụ cười nở trên mặt. “Tôi có vài thứ cho cô đây.” ông ta nói nhỏ. Jill nheo mắt và tự động chuyển qua thế phòng thủ,cân bằng sức nặng cơ thể trên đôi chân. “Đợi đã,quý ông - tôi không biết ông nghĩ ông là cái quái gì hay ông biết tôi muốn cái gì,nhưng ông đang trong sở cảnh sát...” Cô ngừng lại khi ông ta lắc đầu,càng giãn rộng nụ cười,đôi mắt đen lấp lánh vui vẻ. “Cô hiểu lầm ý tôi rồi,cô Valentine.Tha lỗi vì thái độ của tôi.Tôi tên Trent,và tôi
- là...một người bạn của S.T.A.R.S.” Jill nhìn kĩ tư thế và dáng điệu của ông ta rồi chậm rãi đứng thẳng lên nhìn sâu vào đôi mắt dò kiếm một mưu đồ gì đó.Chính xác cô cũng chẳng cảm thấy bị ông ta đe dọa... ...nhưng làm cách nào ông ta biết tên của mình? Ông muốn gì?” Trent lại nhếch mép rộng hơn. “À,đi thẳng vào vấn đề.Nhưng tất nhiên rồi,cô đan gấp mà...” Ông chậm rãi đưa tay vào áo khoác rồi lôi ra cái gì đó giống như một chiếc điện thoại di động. “Mặc dù nó không phải là thứ tôi muốn đưa cho cô lắm nhưng nó quan trọng đấy.Tôi nghĩ cô nên mang nó theo.” Jill liếc qua món đồ ông ta đang cầm,hơi cau mày. “Cái đó ư?” “Vâng.Tôi đưa vào đó vài tài liệu cô có thể sẽ quan tâm;hấp dẫn thì đúng hơn.” Vừa nói ông vừa chìa thiết bị ra. Cô thận trọng cầm lấy,nhận ra nó là một máy đọc đĩa mini,một cái máy vi tính quý giá phức tạp và đắt tiền.Trent là ai đi nữa ông ta cũng là một người giàu có. Jill bỏ cái máy đặt vào túi bên hông,bất chợt tò mò. “Ông làm việc cho ai?” Ông ta lắc đầu. “Chuyện đó không quan trọng,vào thời điểm này.Dù sao tôi cũng muốn nói là có rất nhiều nhân vật rất quan trọng đang theo dõi thành phố Racoon ngay bây giờ.” “Oh?Và những người đó có là ‘bạn’ của S.T.A.R.S. không,Ông Trent?” Trent bật cười,nhẹ và sâu. “Có quá nhiều câu hỏi mà lại có quá ít thời gian.Cô hãy đọc những tài liệu đó đi.Và nếu tôi là cô,tôi sẽ không cho ai biết về cuộc trò chuyện này;như thế sẽ gây hậu quả rất nghiêm trọng.” Ông ta đi về phía cửa sau căn phòng,quay lại phía cô còn tay thì vặn nắm cửa.Giọng và gương mặt Trent đột nhiên mất hết vẻ hỏm hỉnh,cái nhìn đây nghiêm nghị và dữ dội. “Một điều nữa,cô Valentine,và cực kì quan trọng,đừng vấp phải sai lầm:không phải ai cũng có thể tin tưởng được,và không phải ai cũng có bộ mặt thật như họ thường biểu lộ - kể cả những người cô nghĩ cô biết rõ.Nếu cô muốn sống sót,cô nên nhớ rõ điều đó.” Trent mở cửa bước ra và cứ như thế ông ta đã biến mất. Jill nhìn theo hướng ông ta,tâm trí cô chạy ngược xuôi.Cô cảm thấy như cô đang ở trong một phim trinh thám cổ điển và vừa gặp một người lạ mặt bí hiểm.Thật đáng buồn cười,thế nhưng- - thê nhưng ông ta vừa đưa cho mày mấy món đồ đáng sá vài trăm dollar và kêu mày cẩn thận;mày nghĩ ông ta đang đùa hả? Cô không biết phải nghĩ gì,và cô cũng chẳng có thời gian để nghĩ;đội Alpha có lẽ đã chuẩn bị xong,đang đợi,và suy nghĩ xem cô đang ở chỗ quái quỷ nào.Jill vác hai cái bao nặng lên rồi bước nhanh ra cửa. Họ đã chuẩn bị vũ khí sẵn sàng và Wesker đang dần mất bình tĩnh.Mặc dù đôi mắt hắn bị che khuất sau đôi kính đen.Chris có thể thấy được điều đó qua dáng đứng của tên đội trưởng và cách hắn cứ nghếch đầu về phía tòa nhà.Chiếc trực thăng đã chuẩn bị sẵn sàng,cánh quạt thổi làn gió ấm và ẩm ướt vào tòa nhà chật hẹp.Cánh cửa để mở khiến tiếng động cơ nhấn chìm bất kỳ ý định trò chuỵện nào.Chẳng còn gì để làm ngoài chờ đợi.
- Coi nào Jill,đừng làm chúng ta chậm lại chứ... Vừa lúc Chris nghĩ thế,Jill xông ra từ tòa nhà và đi nhanh về phía họ với đống đồ của đội Alpha,khuôn mặt lộ vẻ xin lỗi.Wesker nhảy xuống giúp cô,đỡ lấy một cái bao da lúc cô leo vào. Wesker theo sau,đóng cái cổng đôi lại phía sau họ.Lập tức,tiếng gào rú của động cơ im mặt thay vào đó là tiếng cánh quạt quay. “Có vấn đề sao Jill?” Giọng Wesker không có vẻ giận dữ,nhưng từ một góc của nó cũng đủ biết hắn cũng không vui. Jill lắc đầu. “Một trong đám tủ bị kẹt.Tôi tốn thời gian để làm cái chìa khóa tra vào lỗ hoạt động được.” Tên đội trưởng nhìn cô một lúc,và như quyết định không làm khó dễ cô nữa rồi nhún vai. “Tôi sẽ gọi bảo trì khi chúng ta quay lại.Cứ phát đồ cho mọi người đi.” Hắn đeo một cái headset vào và ngồi cạnh Brad trong khi Jill bắt đầu chuyền áo vest.Chiếc trực thăng từ từ lên cao,tòa nhà RPD dần thu nhỏ lại khi Brad chuyển hướng lái tới phía tây bắc.Chris bò lại cạnh Jill sao khi mặc xong áo và giúp cô sắp lại đám thắt lưng và găng tay cùng lúc họ tăng tốc bay trên thành phố hướng về dãy núi Arklay.Con đường đô thị sầm uất bên dưới nhanh chóng nhường chỗ cho vùng ngoại cô,các con đường rộng và những ngôi nhà ở giữa các ô vuông cỏ nâu và hàng rào.Sương mù màn đêm phủ xuống khu công nghiệp đang phát triển nhưng biệt lập,làm náo động lên một góc của cảnh vạt và cho nó một không khí vô thực như trong mơ.Nhiều phút trôi qua trong yên lặng,đội Alpha tự chuẩn bị và thắt dây an toàn,mỗi người đều bận tâm với suy nghĩ riêng của mình. Với chút may mắn nào đó,trực thăng của đội Bravo chỉ bị hư hại máy móc nhỏ.Forest chắc đã hạ cánh xuống một cánh đồng không bằng phẳng khuất trong rừng rậm và có lẽ đang chống tay lên cằm,nguyền rủa cái động cơ chết tiệt trong lúc họ đợi đội Alpha xuất hiện.Con chim sắt không hoạt động thì Marini không thể bắt đầu cuộc tìm kiếm theo kế hoạch được.Ngoài ra... Chris nhăn mặt,không muốn nghĩ thêm một khả năng khác nữa.Anh đã một lần thấy hậu quả của vụ va chạm trực thăng nghiêm trọng hồi trước khi còn ở không quân.Sai lầm của viên phi công đã dẫn đến việc Huey mất điều khiển mang theo mười một người cả nam và nữ trong nhiệm vụ huấn luyện.Khi đội cứu hộ tới nơi thì chẳng còn gì ngoài những khúc xưong đã thành than đang bốc khói giữa đám đổ nát đang bốc cháy,mùi ngọt nồng của thịt nướng bằng xăng nồng nặc trong không gian đen kịt.Cả mặt đất cũng bốc cháy,và hình ảnh đó đã ảm ảnh anh trong giấc mơ nhiều tháng sau đó;mặt đất bốc cháy,ngọn lửa hóa chất nuốt chửng từng tất đất phía dưới chân Chris... Brad xoay cần lái làm họ hơi nghiêng xuống,lôi Chris ra khỏi dòng suy tưởng về những quá khứ không vui.Quang cảnh xơ xác rừng Raccoon trôi qua bên dưới,chấm vàng từ hàng rào chặn của cảnh sá đứng trơ trọi giữa màu xanh của đám lá cây.Hoàng hôn cuối cùng cũng bắt đầu,khu rừng như dày thêm trong bóng tối. “ETA...ba phút.” Brad gọi lại,và Chris nhìn quay cabin,để ý thấy vẻ mặt im lặng,căng thẳng của đồng dội,Joseph đã cột cái khăn lên đầu,đang thay giày.Barry đang nhẹ nhàng chùi khẩu Colt Python yêu dấu của ông,nhìn ra ngoài cửa khoang.Chris quay sang phía Jill và bất ngờ thấy cô đang nhìn anh trầm ngâm.Cô đang ngồi cùng một băng
- ghế với anh và cô cười gọn,gần như bồn chồn khi Chris bắt gặp cái nhìn của cô.Bất ngờ cô tháo thắt lưng rồi nhích lại ngồi gần Chris.Anh cảm nhận được mùi hương phảng phất từ da cô,một mùi xà bông rõ ràng. “Chis...về những gì anh đã nói,về những lực lượng bên ngoài trong những vụ này...” Giọng cô hạ xuống nhỏ đến nỗi anh phải ghé sát vào bất chấp tiếng ầm ĩ của động cơ.Cô liếc nhanh qua những người khác,như thể để chắc chắn không ai nghe thấy họ,rồi nhìn thẳng vào mắt anh,còn đôi mắt cô thì dè chừng cảnh giác. “Em nghĩ anh đã đi đúng hướng” cô nói nhẹ, “và em bắt đầu nghĩ không phải là ý kiến hay nếu cứ tiếp tục nói về nó.” Cổ họng Chris chợt khô lại. “Có chuyện gì xảy ra à?” Nhân đây giới thiệu các quái vật trong truyện lun để ko người xem cứ tưởng tượng mãi mà ko biết các con đó là gì. Zombie:
- Những cái xác sống lại nhờ T-Virus. Ceberus:
- Hunter: Tyrant:
- Jill lắc đầu,khuôn mặt như được chạm trổ ấy chẳng biểu lộ điều gì. "Không.Em chỉ nghĩ là anh nên thận trọng những gì anh nói.Có lẽ không phải tất cả những người lắng nghe anh nói là những người chống lại vụ này..." Chris cau mày,không rõ cô định nói gì với anh. "Những người duy nhất anh đã nói về chuyện này đều thi hành nhiệm vụ cả."
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn