<br />
<br />
Nói lời yêu em<br />
<br />
Tác giả: Johanna Lindsey<br />
Chuyển ngữ và đánh máy: portuguese.<br />
Thực hiện ebook : portuguese, linh_nd123<br />
Ngày hoàn thành ebook : 20/4/2010.<br />
Nơi thực hiện: Việt Nam.<br />
Cuốn sách này được dịch thuần túy phi lợi nhuận vì niềm say mê văn học<br />
và mong muốn chia sẻ cùng những người cùng sở thích. Xin hãy ghi rõ<br />
nguồn cũng như tên người chuyển ngữ khi in ấn hoặc đem bản dịch đi các<br />
diễn đàn khác. Mọi chi tiết xin liên hệ qua email: baothu_1011@yahoo.com .<br />
Xin chân thành cám ơn các bạn bè trong TVE đã ủng hộ tôi từ khi bắt đầu<br />
chuyển ngữ cuốn truyện này cũng như những bạn có dành sự quan tâm tới<br />
ebook.<br />
<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
Mục lục<br />
<br />
<br />
Chương I<br />
Chương II<br />
Chương III<br />
Chương IV<br />
Chương V<br />
Chương VI<br />
Chương VII<br />
Chương VIII<br />
Chương IX<br />
Chương X<br />
Chương XI<br />
Chương XII<br />
Chương XIII<br />
Chương XIV<br />
Chương XV<br />
Chương XVI<br />
Chương XVII<br />
Chương XVIII<br />
Chương XIX<br />
<br />
Chương XX<br />
Chương XXI<br />
Chương XXII<br />
Chương XXIII<br />
Chương XXIV<br />
Chương XXV<br />
Chương XXVI<br />
Chương XXVII<br />
Chương XXVIII<br />
Chương XXIX<br />
Chương XXX<br />
Chương XXXI<br />
Chương XXXII<br />
Chương XXXIII<br />
Chương XXXIV<br />
Chương XXXV<br />
Chương XXXVI<br />
Chương XXXVII<br />
Chương XXXVIII<br />
Chương XXXIX<br />
Chương XL<br />
Chương XLI<br />
Chương XLII<br />
Chương XLIII<br />
Chương XLIV<br />
Chương XLV<br />
Chương XLVI<br />
Chương XLVII<br />
Chương XLVIII<br />
Chương XLIX<br />
Chương L<br />
Chương LI<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
Chương I<br />
<br />
<br />
Nơi đây không hẳn là một nơi tồi tệ, đây là nơi người ta sẽ chứng kiến<br />
việc nàng bị bán cho người nào trả giá cao nhất. Nơi này sạch sẽ. Trang trí<br />
của nó khá là tao nhã. Căn phòng khách mà nàng đã được trưng bày lần đầu<br />
có thể thuộc về bất cứ ngôi nhà nào của những người bạn gia đình nàng. Nó<br />
là một căn nhà đắt tiền ở một trong những khu vực tố hơn ở London. Nó<br />
được gọi một cách lịch sự là Ngôi nhà của Thần ái tình (House of Eros). Nó<br />
là một nơi đầy tội lỗi.<br />
Kelsey Langton vẫn không thể nào tin nổi là nàng đã ở đó. Kể từ khi bước<br />
qua vánh cửa nàng đã thấy bụng mình phát ốm với sợ hãi và kinh hoàng.<br />
Vậy mà nàng đã tới đây một cách tự nguyện. Không ai kéo nàng vào trong<br />
khi nàng đấm đá và gào thét.<br />
Điều lạ thường là nàng đã không bị bắt buộc tới đây, nàng đã đồng ý – ít<br />
nhất thì nàng đã đồng ý rằng đó là lựa chọn duy nhất có sẵn. Gia đình nàng<br />
cần tiền và cần rất nhiều – để cho họ khỏi bị ném ra đường.<br />
Nếu như có nhiều thời gian hơn để bàn tính. Kể cả việc lấy một người nào<br />
đó nàng không biết cũng là thích hợp hơn. Nhưng chú Elliott của nàng<br />
dường như nói đúng. Ông đã chỉ ra rằng không có quý ông nào có đủ tiền<br />
giúp đỡ lại cân nhắc tới vấn đề hôn nhân trong số ngày như thế, kể cả khi<br />
một giấy phép kết hôn đặc biệt có thể lấy được. Hôn nhân đơn giản là quá<br />
lâu dài để nhảy đại vào mà không có sự cân nhắc cẩn thận nào.<br />
Nhưng chuyện này… đúng thế, các quý ông thường xuyên cần tới những<br />
tình nhân mới do sự thôi thúc của tình thế, biết rõ ràng rằng những tình nhân<br />
đó sẽ không tốn nhiều tiền như một người vợ, nếu không muốn nói là ít hơn.<br />
Điểm khác biệt lớn nhất là một tình nhân, không chỉ dễ dàng có được, cũng<br />
có thể dễ dàng vứt bỏ, mà không tạo nên trách nhiệm pháp lý lâu dài hay vụ<br />
bê bối nào sau đó.<br />
Nàng sẽ là tình nhân của ai đó. Không phải một người vợ. Không phải<br />
Kelsey quen biết riêng bất kỳ quý ông nào đó nàng có thể kết hôn cùng, ít<br />
nhất là không ai trong số đó có thể gánh được những khoản nợ của chú<br />
Elliott. Nàng đã được một vài anh chàng bảnh bao tán tỉnh ở Kettering, nơi<br />
nàng lớn lên, trước khi Tấn thảm kịch xảy ra, nhưng người duy nhất có<br />
nguồn thu nhập đủ lớn đã kết hôn với một cô em họ xa.<br />
Mọi thứ đã diễn ra quá nhanh chóng. Đêm trước nàng đi xuống phòng bếp<br />
như nàng vẫn làm mỗi đêm trước khi đi nghỉ, để đun nóng một ít sữa giúp<br />
nàng ngủ ngon hơn. Ngủ là điều nàng đã gặp khó khăn khi nàng và người em<br />
<br />
gái Jean tới sống với dì Elizabeth.<br />
Chứng mất ngủ của nàng không có liên hệ gì tới việc sống trong ngôi nhà<br />
và thành phố mới, cũng không phải vì dì Elizabeth. Dì của nàng là một<br />
người phụ nữ đáng mến, người em gái duy nhất của mẹ họ, và dì yêu quý cả<br />
hai đứa cháu như thể chúng là con gái dì, và đã chào đón chúng với vòng tay<br />
rộng mở cùng tất cả những cảm thông chúng đã cần có tới tuyệt vọng sau<br />
Tấn thảm kịch đó. Không, chính những cơn ác mộng đã quấy rầy giấc ngủ<br />
của Kelsey, những ký ức sống động, và cái suy nghĩ cứ tái diễn rằng nàng<br />
đáng ra có thể ngăn chặn Tấn thảm kịch.<br />
Dì Elizabeth nhiều tháng trước đã gợi ý rằng một chút sữa nóng sẽ có tác<br />
dụng khi dì cuối cùng cũng chú ý tới những quầng thâm bên dưới đôi mắt<br />
xám của Kelsey và đã dịu dàng gạn hỏi nguyên nhân. Và sữa đã có tác dụng<br />
– hầu hết mọi đêm. Nó đã trở thành một nghi thức mỗi đêm, và nàng thường<br />
không quấy rầy ai hết, căn bếp thường không có người vào thời điểm đó<br />
trong đêm. Ngoại trừ đêm qua…<br />
Đêm qua, chú Elliott đã ở đó, ngồi ở một trong những cái bàn, không có<br />
món ăn khuya nào đặt trước mặt ông, nhưng có một chai rượu mạnh khá lớn.<br />
Kelsey chưa bao giờ thấy ông uống nhiều hơn một cốc rượu mà dì Elizabeth<br />
cho phép mỗi tối.<br />
Dì Elizabeth không bằng lòng với việc say sưa, nên cũng tự nhiên khi mà<br />
dì không giữ rượu mạnh trong nhà. Nhưng với chai rượu đó của chú Elliott,<br />
chú đã uống hơn một nửa. Và cái ảnh hưởng của nó lên ông khá là kinh<br />
khủng.<br />
Ông đang khóc. Câm lặng, những tiếng nức nở nho nhỏ, với mái đầu ông<br />
vùi trong đôi tay, những giọt nước mắt tràn tuôn ra trên bàn, và vai ông lắc<br />
lư một cách đáng thương. Kelsey đã nghĩ không nghi ngờ gì l Elizabeth<br />
không muốn có rượu mạnh trong ngôi nhà của dì…<br />
Nhưng không phải rượu làm cho Elliott đau buồn đến thế, như nàng vừa<br />
mới khám phá ra. Không, ông đang ngồi đó, với lưng ông dựa trên ghế, đinh<br />
ninh rằng ông sẽ không bị quấy rầy khi ông suy ngẫm việc tự giết mình.<br />
Kelsey đã từng vài lần thắc mắc liệu ông có thể nào có đủ can đảm để<br />
thực sự làm chuyện đó nếu như nàng đã yên lặng rời đi. Với nàng ông chưa<br />
bao giờ là một con người dũng cảm quá mức, chỉ là một người đàn ông thích<br />
giao du, vui tính. Và chính sự xuất hiện của nàng, sau hết mọi thứ, đã cho<br />
ông một giải pháp cho tất cả những rắc rối của ông, một giải pháp mà ông có<br />
thể chưa tính đến, và nàng chắc chắn là chưa bao giờ nghĩ tới.<br />
Và tất cả những gì nàng làm là hỏi ông:<br />
- Chú Elliott, có chuyện gì không ổn vậy?<br />
Ông ngẩng lên để thấy nàng đứng trước ông trong chiếc váy ngủ cao cổ<br />
<br />