YOMEDIA
ADSENSE
Oan Gia V – phần 4
52
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Chap này phần lớn nói về Jaesu và cũn từ chap này Jae phát hiệ ra 1 điều bí mật trong lòng mình....rằng hắn đã thik.....gấu péo....keke mọi người đọc xong com cảm nhận nhá Part 5 Jaejoong’s POV Sau khi gửi email cho Changmin xong ta vội xóa dấu vết và tắt máy rồi từ từ di chuyển về phía phòng sách nhà Dongbang. Theo kinh nghiệm của đại mĩ nhân đây thì chỗ dấu những thứ bí
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Oan Gia V – phần 4
- Oan Gia V – phần 4
- Chap này phần lớn nói về Jaesu và cũn từ chap này Jae phát hiệ ra 1 điều bí mật trong lòng mình....rằng hắn đã thik.....gấu péo....keke mọi người đọc xong com cảm nhận nhá Part 5 Jaejoong’s POV Sau khi gửi email cho Changmin xong ta vội xóa dấu vết và tắt máy rồi từ từ di chuyển về phía phòng sách nhà Dongbang. Theo kinh nghiệm của đại mĩ nhân đây thì chỗ dấu những thứ bí mật thường là những nơi thật kín đáo ít người ra vào được. Mà trong cái gia trang rộng lớn, đồ sộ này thì ta chỉ thấy có mỗi phòng sách và phòng của Junsu là khó vào nhất. Nhưng vào phòng của “tên keo kiệt” Junsu kia thì quả là mạo hiểm muôn phần vậy nên lúc này cứ thư phòng mà thẳng tiến thì tốt hơn hết. Còn chỉ có khi nào quá cấp bách quá thì “nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất thôi”. Mà với “bộ óc” của mình Kim Jaejoong, ta thật sự cũng không tài nào đoán ra nổi cái nơi nguy hiểm nhất trong cái nhà này là gì.. Haha, thế mới thấy cái bản chất khiêm tốn, có sao nói vậy của ta chứ.. Ta nghĩ 1 lúc, tuy vào phòng Junsu là mạo hiểm nhưng không nguy hiểm chút nào. Chỉ vì tên ấy có ác
- cảm với ta nên mới như vậy. Thôi cái này ta dành cho Changmin suy nghĩ, không cướp công với hắn làm gì. Ối, “người đẹp nức tiếng giang hồ” quả là hào phóng, rộng lượng. Nghĩ ngợi hồi lâu không biết ta đã đứng trước cửa thư phòng nhà Dongbang hồi nào. Ta trước thì bước vào trong đường bệ lắm nhưng vừa mới bước qua ngưỡng cửa ấy thì vội khom lưng, từ từ quay người lại đóng cửa thật nhẹ nhàng. Nói gì thì nói dù sao bây giờ ta cũng đang vụng trộm mà . Rồi ngườ đẹp không ra dáng ngườ đẹp nhón gót, đưa 2 tay lên trước ngực từ từ bước đi y như dáng điệu tôn đại thánh năm xưa. Chắc chẳn các bạn đang nghĩ vì sao ta ph ải tự hạ thấp mình vậy chứ gì nhưng xin thưa tôn đại thánh đang là thần tư ợng thịnh hành của năm nay đấy. Ra dáng ông ta chút cũng thấy oai oai ra phết. Ta bước chậm đến chỗ các giá sách. Theo sự hiểu biết của bản thân, Kim Jaejoong-it’s me có thể chắc đến 99,99% là sau những giá sách cao đến chạm trần này là 1 căn phòng bí mật dẫn đến 1 đường hầm rộng lớn nằm sâu dướii lòng đất với những thỏi vàng sáng óng ánh, những viên kim cương khổng lồ lấp lánh, hàng sập chồng séc và đô la cao ngất trời,….chắc không ư? Thưa các bạn thiên hạ đệ nhất đại mĩ nhân này có thể đưa sắc đẹp ra để bảo đảm. Thề là nếu nói sai thì kiếp sau sẽ đẹp hơn.nữa, con Kiều của lão Nguyễn du cũng chỉ là cái móng chân của ta thôi. Đấy ta không điêu đấy chứ. Dám đưa cả dung sắc nghiêng trời ra để thề thốt quả là con người không tầm
- thường. Cũng phải thôi, đơn giản chỉ vì……….ta là Kim Jaejoong. “Này, ngươi làm gì ở đây mà đứng cười 1mình như kẻ điên vừa trốn trại thế hả??? Có biết đây là nơi cấm kị không???” Giật mình quay lại đã thấy Junsu đứng đây lúc nào, đang dương cặp mắt hết sức ngạc nhiên nhìn điệu bộ của ta. Mãi suy ngĩ đến vàng bạc châu báu kếch xù dưới căn hầm kia thì khiến ai chả động lòng mà tự cười thầm 1 cái cho bõ sướng. Nhưng thôi quay về với vấn đề chính cấp bách hơn là ta đã bị tên đại ma đầu dongbang bắt quả tang “À, hôm nay không có ai đưa ta đi chơi, ở nhà buồn quá nên ta vào đây tìm ít quyển sách đọc giải khuây? À mà công tử Junsu không đi học hay sao???- nhanh chóng đánh lạc hướng chủ đề” “Ối, ngươi xem bây giờ là mấy giờ rồI???.” “Hihi, đồng hồ của ta mất kim giờ chỉ còn mỗi kim phút thôi” Ta cười gượng gạo, rầy quá đi mất nhưng hắn đưa tay trái ra trước mắt ta khoe cái
- đồng hồ Gucci chính hãng cười khuểnh 1 cái đểu giả mà giọng thì vẫn ngọt như mía lụi. “2 giờ chiều rồi mĩ nhân ơi….” Đấy, có phải là bực không cơ chứ. Cứ mỗi lần nói chuyện với ta hắn lại giở cái giọng ấy ra. Mĩ nhân này mĩ nhân nọ. LạI còn luyến 1 hơi roc dài. Ta biết hắn nói không có ý tốt chỉ là muốn khiêu khích ta thôi nhưng nể tình đây là nhà ngươi. Ta thế yếu hơn nên đành tha. Người ta vẫn bảo thông minh biết xem thời thế mà. “Công tử cũng đang cần tìm cái gì sao?” “Ngày kia ta có bài kiểm tra về ca dao thành ngữ tục ngữ nên phải tìm tư liệu học thuộc” Vừa nói hắn vừa nhón gót cố lấy quyển sách ở phía trên cao nhưng không chạm tới nơi “Công tử có cần ta bế lên lấy cho dễ không???”
- Ta có lòng như thế vậy mà hắn còn quay lại nhìn ta với ánh mắt đầy cảnh giác “Ta không muốn mất hết răng như con Tiffany đâu??? Băng bó đầu cả tuần đã đủ khổ lắm rồi. Mới tháo ra được vài ngày không muốn quay lại tình trạng khủng khiếp ấy” Aizaaaaa, hắn nói cứ như toàn bộ đều là lỗi của ta không bằng. Ta chỉ có ý tốt kể vài ba câu chuyện cười thay đổi không khí. Tự chúng nó ngất mà ra nông nỗi ấy chứ. Rồi hắn bắc 1 cái ghế nhỏ có vẻ hơi khập khiễng. Cuối cùng vác xuống 1 quyển sách dày cộp nhìn cũng đủ ngất “Công…công tử định học thuộc hết quyển sách này sao??” “Khinh thường ta ư??? Ngươi nghĩ ta là ai hả??? Tất nhiên là không??? 1 trang cũng đủ chết” “Phù…… làm tôi cứ tưởng kukuriơ có 1 bậc kì tài đang sống ẩn dật chứ không hay khoe khoang như tên Changmin nhà Shinki kia”
- “Tất nhiên rồi, nói cho ngươi biết trong lớp, học lực của ta xếp hạng cao thứ 2 đó.” “Thế á, thứ 2 cơ à??” “Không phải thứ 2 mà là cao thứ 2. lớp ta có 40 người ta xếp thứ 39. haha, siêu không????” Má ơi cứ tưởng chỉ có đại huynh của hắn là đầu đất không ngờ tên đệ đệ cũng chả khấm khá hơn là bao. Nhắc đến Yunho, hắn đi cả ngày không có ai đưa ta đi chơi buồn quá. Không biết cái cổ của hắn có sao không nữa.??? Ôi sao ta lại phải quan tâm hắn thế chứ. “Uhm, cứ tưởng lớp công tử 38 còn công tử xếp 39” Ta nói để giễu cợt hắn nào ngờ hắn lại thích thú cười nhăn răng. “Uhm, giá mà như vậy thì ta hơn thằng changmin ấy rồi” Thôi, bây giờ cũng đủ hơn, có lẽ nếu 2 gia đình này không xích mích chắc
- Changmin háu ăn kia cũng phaỉ bái tên tham ăn junsu này làm sư phụ. “à, công tử junsu năm nay bao nhiêu tuổi ấy nhỉ?” Quả thật là hơi vô tâm nhưng từ khi bước vào nhà Dongbang đến nay cũng chỉ biết tên đại ka Yunho bằng tuổi ta chứ không biết tên này năm nay bao nhiêu “18” “18 ư??? Ôi trời nhìn thế này mà mới 18 thôi sao??? Hồi bằng tuổi công tử ta đã 19 tuổi rồi” AAAAAAAAAAAAAAA…….ta vừa phát ngôn ra thứ gì khủng khiếp vậy “hồi bằng tuổi công tử ta 19 tuổi rồi”. HUHUHUHUHU, sống với mấy tên dở hơi này lâu ngaỳ nên có lẽ lây nhiễm rồi. Ôi chắc tên ấy sẽ ôm bụng lăn ra cười vì câu nói ngu ngốc có 1 không 2 này mất. Nào ngờ…. Hắn xịu mặt buồn bã
- “Ông trời quả là bất công. Khi Kim Jaejoong bằng tuổi Junsu này thì đã 19 tuổi rồi. Con đường đường là thiếu gia của đại gia Dongbang vậy mà thua kém hơn tên biến thái gái không ra gái, trai không phải trai kia sao?” KIM JUNSU…..ta đường đường đường là 1 đại nam nhi đầu đội mũ chân đạp dẹp. Mà dù có là biến thái gái không ra gái trai không ra trai thật thì cũng đâu phải là do ta muốn thế. Cha mẹ sinh ra ta đã thế này rồi thì còn biết làm sao???? Thôi nể tình ngươi ngu ngu, còn đi ganh tị với mấy câu dở hơi không làm ta bẽ mặt nên ta không trách cứ. Chứ mà như tên Changmin có lẽ nó sẽ làm ta nhục đến mức chạy đi nơi nào càng xa càng tốt mất. Mà cũng thật tội nghiệp Junsu vậy nên ta an ủi “ Không phải đâu, tại thấy công tử dễ thwng quá nên cho công tử trửe hơn chút ấy mà” Hắn nghe ta nói vậy cũng lọt tai. Thôi mau chuyển chủ đề thôi “Junsu công tử có muốn học thuộc mấy câu thành ngữ đó dễ dàng không để ta giúp”- ta nóivậy không phải là ý tốt gì chỉ vì nó là đòn bẩy cho đòn tiếp theo,
- junsu’s room thẳng tiến thôi. “Vậy sao, ngươi có thể giúp ta???” Hắn hỏi mà có vẻ nghi hoặc “Thật mà, hay ta về phòng công tử đàm đạo cho đễ” Chợt hắn lùi lại chừng 5 bước, chắn 2 tay trước ngực, mặt tái mết “Ngươi định làm gì ta??? Giờ cả nhà không có ai ngươi đừng làm vậy chứ” -Rồi mắt hắn đỏ đỏ, giọng hơi khàn ”huynh ơi, mong huynh tha cho tiểu đệ, đệ còn nhỏ, không thích hợp đâu,. thịt đệ cũng công ngon. Đệ ….dệ vẫn là 1 đứa trẻ cực kì trong sáng” Ta không nói gì, lắc đầu ngao ngán “Hả, huynh thích những đứa trẻ trong sáng à, vậy đệ không trong sáng đâu…..” Ối, ta biến thành con cáo ăn thịt dê từ bao giờ vậy??? Không thể để tên này hiểu
- nhầm mà mất đi hình tượng nai tơ của ta được. Xin lỗi Yoochun, đành hoãn kế hoạch lại vậy. “Không, đừng hiểu nhầm, nếu vậy thì ngồi đây đàm đạo” Hắn có vẻ chưa tin vẫn giữ khoảng cách xa với ta. “Công tử này, để học thuộc dễ dàng chúng ta nên sử dụng các hình ảnh để tưỏng tưởng. Ví dụ như khi thấy 1 thằng đàn ông cởi truồng cõng trên lưng 1 thèng khác cũng cởi truồng nốt thì ta nghĩ ngay đến câu gậy ông đập lưng ông” “Gậy ở đâu ra thế?” “Nghĩ đi, liên tưởng đi, huy động nơron thần kinh đi. Hay cần uống fishy cho trí tưởng tượng bay xa hơn” Thấy ta như vậy thì cũng tỏ vẻ dăm chiêu. Rồi cười “A, aa, aa, ta biết rồi, cái gậy, cái gậy…”-Không thể để mất mặt với tên này được. Ta đành phải làm như hiểu vậy chứ thật ra. Nhưng cái gậy là cái gì mà sao 2 thèng
- đàn ông cởi truồng lại có cái gậy ở đây???? ( junsu’s POV) “Biết rồi thì tốt chuẩn sang câu khac. Giờ 1 thèng đàn ông cởi truồng ngồi trên 1 hòn đá thì nghĩ ngay đến….câu trứng choị đá” “Trứng và gậy giống nhau à???” “Đúng vậy, công tử có vẻ thông minh hơn rồi đấy” Ối, mẹ ơi, sao khó hiểu thế nhưng cũng thất vui vui (junsu’sPOV) “Tiếp theo nhá, khi ta thấy 1 thèng cha đang cởi truồng nữa ngồi trên bãi đất thì nghĩ ngay đến……” Đúng, ta nghĩ ngay đến nó……không phải là đáp án của câu trả lời này mà là đáp án của tên đại ngốc Yunho. Bỗng thấy nhớ hắn quá, 1 ngày không gặp thôi mà. Mọi hôm thì toàn là hắn bắm lấy ta cảm thấy phiền phức nhưng bây giờ thì….có lẽ quen với cảnh đó rồi cũng nên….. ta sao thế này…..trước đây có cả khối thằng theo đuổi chưa có ai lọt vào được mắt nai này thế mà bây giờ ……sao thế. .….ta bỗng có 1 cảm giác khó chịu…lâng lâng…nao nao…..không thể gọi tên được vì
- trước đây chưa thấy nó xuất hiện bao giờ. Đừng nói….đừng nói là ta thích con gấu péo ấy chứ??? Mà đã nói với các bạn chưa nhỉ, ngay từ lần đầu gặp hắn ta chỉ nghĩ ra đó là 1 loài anh em với con gấu thôi. “Đất lành chim đậu chứ gì???” Câu nói của Junsu làm ta thoát khỏi suy nghĩ về đại huynh của hắn “Woa, công tử không ngu như ta nghĩ, học cũng nhanh lắm” Hắn dám bảo ta ngu ư??? haha, câu này mọi hôm ta đọc trên mạng rồi nên còn nhớ đáp án. Mà câu này dễ nhất trong 3 câu. Ít ra ta còn hiểu vì sao có…… con chim xuất hiện ở đây???? (junsu’s POV) “này thế cứ phải thấy thằng nào cởi truồng mới liên tưởng được đến thành ngữ à?” “Tương tự thôi, công tử tiến bộ nhanh quá có lẽ ta không dạy nổi rồi”-Ta nói. Cả ngày vất vả, cũng muốn về phòng tí. Sao lại thế này nỉ. khó chịu quá…thấy nhớ…..
- “À, tối nay thanh xuân lầu có cuộc thi chọn hoa khôi, ngươi đi không????”-Junsu không hiểu sao lại lên tiếng mời ta. Có lẽ bây giờ hắn phát hiện ta ta là 1 người tốt rất đáng yêu. “Không ta mệt” Thật ra mệt cũng là 1 lí do nhưng phụ thôi, cái chính là ta muốn chờ…và muốn gặp…..con gấu dễ thương nhất thế gian kia kìa. Chỉ có việc đi tháo cái nẹp cổ mà đi cả ngày không về. Bực quá….có lẽ nào lại thấy cô y tá đẹp quá nên cứ bám lấy. Thật làm người ta lo quá đi…
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn