YOMEDIA
ADSENSE
Phi Thiên Ma-Chương 8
88
lượt xem 5
download
lượt xem 5
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Định. Vờ giận, Hoàng Định định hất đi. Nhưng tên Hương chủ bỗng lên tiếng: - Ngươi đã là thuộc hạ của Bạch Diệp này, nếu ngươi không nhận linh đan, tức là trái lệnh ta. Ta sẽ xử trị ngươi theo bang quy.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Phi Thiên Ma-Chương 8
- Phi Thiên Ma - Tác giả: Cổ Long Chương 8 Kim Ma Bang Định. Vờ giận, Hoàng Định định hất đi. Nhưng tên Hương chủ bỗng lên tiếng: - Ngươi đã là thuộc hạ của Bạch Diệp này, nếu ngươi không nhận linh đan, tức là trái lệnh ta. Ta sẽ xử trị ngươi theo bang quy. Hoàng Cửu cố ấn hai hoàn linh đan vào tay Hoàng Định, miệng y thì bảo: - Hãy nhận lấy và mau hành lễ với Hương chủ. Mà này, ngươi đừng xưng là tiểu nhân, cũng đừng gọi ai khác là đại gia nữa. Hoàng Định vờ ngơ ngác: - Vậy là ý gì? Tiểu ... tiểu ... Hoàng Cửu mắng: - Bây giờ ngươi đã được Bạch Hương chủ thu nhận. Giữa bọn ta với ngươi phải cư xử như huynh đệ. Còn không mau đa tạ Hương chủ? Hoàng Định mừng rơn, tiến lên định hành lễ như Hoàng Cửu bảo. Nhưng đi được vài bước, Hoàng Định vờ khom người: - Ôi chao! Phi Thiên Ma
- Bật cười, Bạch Diệp xua tay: - Thương thế ngươi không nhẹ đâu. Được rồi! Không cần đa lễ. Quay nhìn lũ thuộc hạ, Bạch Diệp vẫy tay: - Muộn lắm rồi, đi nào! Đưa mắt nhìn Hoàng Cửu, Bạch Diệp tỏ ra độ lượng: - Cũng là người họ Hoàng, ta nghĩ, ngươi nên tận tâm với Hoàng Định. Và nhất là phải cho y biết mọi cấm điều trong bang quy bổn bang, đừng để y mắc phải sai lầm. Hoàng Cửu gật đầu và lập tức hối thúc Hoàng Định mau dùng linh đan trị thương. Sự thật, Hoàng Định không hề mang thương tích, nhưng để mọi việc xảy ra giống như thật Hoàng Định ném luôn hai hoàn linh đan vào miệng. Chờ cho đến lúc chỉ có hai người đi cạnh nhau, Hoàng Cửu thoáng nhăn mặt: - Có phải ngươi thật tâm muốn gia nhập bổn bang? Hoàng Định mỉm cười: - Để Bạch Hương chủ không còn nghi ngờ huynh, đệ không nghĩ đệ còn cách lựa chọn nào khác. Hoàng Cửu thở dài: - Đành rằng ngươi chỉ vì ta nhưng lôi ngươi vào vũng nước xoáy như thế này thật lòng ta rất áy náy. - Vũng nước xoáy? Huynh muốn ám chỉ điều gì? Phi Thiên Ma
- Hoàng Cửu liếc mắt nhìn quanh: - Được rồi! Cứ giả như ta đang cho ngươi biết về bang quy, âu cũng là cơ hội ta nói hết sự thật về bổn bang cho ngươi thấu suốt. Hoàng Cửu với giọng đều đều, bắt đầu nói: - Đối với người không có chút hiểu biết nào về giang hồ như ngươi, ta có thể giải thích ngắn ngọn như thế này: bổn bang đang một mình phải đối phó với toàn thể võ lâm. Vì thế, bổn bang luôn chú trọng đến việc phát huy thanh thế. Cụ thể như ... Hoàng Định cố ý xen vào: - Chậm đã nào. Huynh vừa nhắc đến toàn thể võ lâm, họ gồm những ai? Hoàng Cửu chép miệng: - Thôi được! Để ta giải thích rõ hơn. Người thì có người thiện, người ác, võ lâm đương nhiên cũng có hai phe hắc bạch. Toàn thể võ lâm ma ta nói chính là ám chỉ phe Bạch Đạo. Còn hắc đạo nếu không nói là tất cả thì hầu hết đã là người của bổn bang. Hoàng Định gật đầu: - Đệ hiểu rồi. Có thể hiểu biết luận ai dám đối đầu với bổn bang đều là người của phe bạch đạo? Hoàng Cửu có phần kinh ngạc: - Ngươi hiểu thật nhanh đấy. Chẳng trách tự ngươi có thể dựa vào những hành vi xem là bản năng của loài thú để rút ra thành những chiêu Phi Thiên Ma
- thức võ học. Nếu ngươi có được minh sư truyền tuyệt nghệ, ngươi nhất định có bước tiền đồ có thể nói là hanh thông. Hoàng Định vờ cười gượng: - Huynh chỉ quá khen thôi. Đệ cần phải được chỉ giáo nhiều, nhất là ở những người đi trước như huynh. Hoàng Cửu than: - Ta thì có gì hay để chỉ giáo cho ngươi. Huống chi, bản thân ta đang muốn rút chân ra khỏi vũng nước xoáy nhưng đành chịu vì lực bất tòng tâm. Hoàng Định nhìn y: - Huynh cứ lập đi lập lại mãi chuyện này, thật sự huynh đang vấp phải khó khăn gì? Một lần nữa, trước lúc trả lời, Hoàng Cửu lại sợ sệt đưa mắt nhìn quanh: - Như ta vừa nói bổn bang đang trên đà gây dựng thanh thế, ngươi phải hiểu không phải ai cũng tự nguyện gia nhập bổn bang. Hoàng Cửu nhăn mặt: - Ta xem ngươi như là thủ túc, ngươi có biết thì để bụng, chớ để hở ra. Bằng không, hoặc là ta chối, ta không nói gì, hoặc chính ngươi là kẻ đẩy ta vào chỗ chết. Hoàng Định vụt trầm giọng: - Huynh yên tâm! Đừng nói là làm hại huynh, bất luận ai gây phương hại đến huynh, kẻ đó phải bước qua xác chết của đệ. Đệ xin hứa chắc như thế. Phi Thiên Ma
- Hoàng cửu xúc động mối chân tâm: - Hảo huynh đệ! Thật không ngờ Hoàng Cửu này vẫn có ngày gặp được một bằng hữu tốt như đệ đây. Hoàng Định phì cười: - Huynh đã vì đệ, dám trước mặt Bạch Hương chủ nói đỡ cho đệ, chẳng phải từ lúc đó chúng ta đã là hảo bằng hữu của nhau hay sao? Hoàng Cửu ngơ ngác: - Ta đã nói gì cho đệ? Hoàng Định nhắc: - Lúc đệ thi triển chiêu của loài hổ, chẳng phải huynh đã làm cho Bạch Hương chủ thôi nghi ngờ bằng cách bảo đó là chiêu Hắc Hổ Thâu Tâm vẫn còn nhiều sơ hở đấy sao? Hoàng Cửu bật cười: - Mà thật, chiêu đó của ngươi còn nhiều sơ hở thật. Nếu là ta, kèm theo chiêu đó còn phải rùn bộ xuống thật thấp, hoặc tốt hơn là phải chuẩn bị luôn một chiêu khác, giả dụ như chiêu Phi Xà Cước chẳng hạn. Hoàng Định vờ ngẫm nghĩ một lúc rồi kêu lên: - Hay thật! Cừ đà này, nếu có sự chỉ giáo của huynh, võ công của đệ nhất định phải có tiến triển. Hoàng Định cố tình kêu to nên không hề kinh ngạc khi nghe tên Bạch Hương chủ từ phía xa hỏi vọng đến: - Bọn ngươi đang bàn chuyện gì mà cao hứng vậy? Hoàng Cửu có ý sợ nên đành để Hoàng Định lên tiếng: Phi Thiên Ma
- - À ...! Là bọn thuộc hạ đang bàn về những chiêu thức lúc nãy. Hoàng huynh bảo, nếu chiêu Hắc Hổ Thâu Tâm của thuộc hạ mà có chiêu Phi Xà Cước của Hương chủ đi kèm nhất định sẽ có nhiều lợi hại hơn. Gã họ Bạch cười đắc ý: - Tuy Hoàng Cửu nói chưa đúng lắm nhưng dẫu sao có chiêu Phi Xà Cước đi kèm vẫn hơn là không có chiêu nào. Ngươi yên tâm, nếu ngươi chứng tỏ được lòng trung thành đối với bổn bang, khi có dịp, tự ta sẽ chỉ điểm nhiều chiêu thức võ học khác cho ngươi. Hoàng Định lập tức khom người đáp tạ: - Hương chủ đã có lòng, thuộc hạ nhất định không để Hương chủ thất vọng. Vẫn giữ nguyên nét mặt đắc ý, Bạch Diệp tiếp tục dẫn đầu lũ thuộc hạ, như không còn quan tâm đến câu chuyện riêng tư giữa Hoàng Cửu và Hoàng Định. Hoàng Cửu khẽ khàng lên tiếng trách: - Ngươi càng làm thượng cấp chú tâm càng khó lòng rút khỏi vũng nước xoáy ... Ngươi muốn được như thế lắm sao? Tuy đó là định ý ngay từ đầu của Hoàng Định, khi cố tình tự gia nhập Kim Ma Bang, nhưng trước sự lo ngại của Hoàng Cửu, Hoàng Định phải giải thích khác đi: - Đúng là đệ có say mê võ học nhưng nếu cần đệ không lo không có cách tháo lui. Hoàng Cửu hừ mũi: - Nếu mọi việc cứ dễ như ngươi nghĩ, Kim Ma Bang này thử hỏi còn được bao nhiêu bang đồ? Phi Thiên Ma
- Hoàng Định ngẩn người: - Thế là thế nào? Hoàng Cửu đáp: - Vì bất kỳ ai, hễ là người của bổn bang đều phải chịu sự khống chế của bang chủ. Còn khống chế như thế nào còn phải tuỳ đối tượng. Thấy sắc mặt của Hoàng Định đang biểu lộ vẻ không tin, Hoàng Cửu vụt hạ giọng thầm thì: - Ta có dò hỏi được chuyện này, nhưng ngươi phải hứa với ta, đừng bao giờ bảo là do ta nói. Hoàng Định cũng thầm thì: - Được! Đệ hứa! Là chuyện gì? - Nghe đây, hạng như Bạch Hương chủ thì không kể, nhưng đã là đường chủ trở lên, tất cả đều bị bang chủ khống chế bằng một thủ pháp gì đó được gọi là Châm ... Châm! Hoàng Định những muốn hỏi xem có phải là Xạ Nguyên Châm hay không. Nhưng do hỏi như thế quá lộ liễu nên Hoàng Định đành giả vờ như không biết: - Cái gì Châm? Hoàng Cửu lắc đầu: - Ta không biết. Đại để những nhân vật đó nếu ỷ trượng là người được bang chủ tin dùng mà sai phạm bang quy hay cố tình gây hại đến bang, những Châm ... Châm đó sẽ được bang chủ phát động thay cho sự trừng phạt. Phi Thiên Ma
- Hoàng Định thè lưỡi: - Người ta thì lấy đức trị người, còn bang chủ, eo ôi, đệ thật không dám nói. Hoàng Cửu gật đầu: - Không dám nói là tốt! Còn nữa, những hạng bang đồ như ta thì bang chủ có nhiều phương cách để uy hiếp, buộc phải trung thành. - Huynh bị uy hiếp bằng cách gì? - Gia quyến của ta, thân phụ và thê tử, đều bị bang chủ đưa về một nơi cô lập. Tiếng là để phụng dưỡng thay cho bọn ta nhưng sự thật, hễ bọn ta có biểu hiện nhị tâm, chính gia quyến của bọn ta gặp nguy hiểm trước.Truyện "Phi Th iên M a " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ( LuongSonBac.com) Hoàng Định thật sự phẫn nộ: - Nơi cô lập đó thực chất nào khác gì chỗ giam người? Huynh nói đi, đó là nơi nào? Hoàng Cửu mủi lòng, cứ lắc đầu quầy quậy: - Ta cũng muốn biết đó là địa phương nào, nhưng không có cách gì để dò hỏi. - Bạch Hương chủ có biết không? Hoàng Cửu vẫn lắc đầu: - Ta không rõ! Nhưng theo ta nghĩ, hạng như Bạch Hương chủ ở trong bang có đến hàng trăm, có lẽ chính Bạch Hương chủ cũng chịu sự uy hiếp theo cách này. Như vậy, vị tất Bạch Hương chủ biết đó là địa phương nào. Hoàng Định lại hỏi: Phi Thiên Ma
- - Theo huynh thì ai biết? Hoàng Cửu hoảng hốt: - Đệ hỏi kỹ như thế để làm gì? Hoàng Định cười lạt: - Đệ chỉ có một thân một mình nên không có gì để sợ. Đệ có ý định, nếu có dịp, sẽ giúp huynh đưa gia quyến thoát khỏi chổ đó. - Đừng! Làm như thế là phạm bang quy, mất mạng như chơi. Hoàng Định muốn hỏi nữa nhưng vì không muốn làm Hoàng Cửu sợ nên đành thôi: - Được rồi! Không làm thì không làm. Nhưng nếu có cơ hội tìm hiểu, không lẽ ... Hoàng Cửu càng nhỏ giọng hơn: - Theo ta, có lẽ địa phương đó chỉ có bậc đường chủ trở lên là am tường. - Đường chủ? Được! Từ từ đệ sẽ tìm hiểu giúp huynh. Đúng lúc đó, không sớm cũng không muộn, ở phía trời tây bỗng nhiên có một đốm hoả quang màu hồng phát sáng ở trên cao. Có tiếng Bạch Diệp hô to: - Tất cả mau theo ta! Phi Thiên Ma
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn