intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Quả ngọt cuối mùa

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

89
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Khi đất đã chia đều cho thằng Hai thằng Ba, nhà đã sang tên cho vợ chồng thằng Út thì cũng là lúc ông Sáu Thêm lờ mờ nhận ra điều mà trước đây ông không dám tin, thậm chí, không dám nghĩ đến. Mới ngày nào cả ba đứa con ông đều sốt sắng tranh nhau kéo ông về nhà mình phụng dưỡng. Dâu con thì ngọt ngào đon đả, cơm bưng nước rót tận răng. Thế mà đất cát vừa chia xong chúng đã tản ra, lơ là, đùn đẩy, khiến ông không khỏi hụt hẫng. Ông Sáu...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Quả ngọt cuối mùa

  1. Quả ngọt cuối mùa TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN HOÀNG TRÚC Khi đất đã chia đều cho thằng Hai thằng Ba, nhà đã sang tên cho vợ chồng thằng Út thì cũng là lúc ông Sáu Thêm lờ mờ nhận ra điều mà trước đây ông không dám tin, thậm chí, không dám nghĩ đến. Mới ngày nào cả ba đứa con ông đều sốt sắng tranh nhau kéo ông về nhà mình phụng dưỡng. Dâu con thì ngọt ngào đon đả, cơm bưng nước rót tận răng. Thế mà đất cát vừa chia xong chúng đã tản ra, lơ là, đùn đẩy, khiến ông không khỏi hụt hẫng. Ông Sáu thành khách ngay trong chính nhà mình. Cuối cùng một cuộc họp đã được tổ chức, nội dung ngắn gọn nhưng nghe đắng cả lòng: Tía già rồi, khó ăn khó ở, đụng đâu đổ đó. Đưa tía vào viện dưỡng lão là hay nhất, vừa có bạn già tâm sự lại có người chăm lo. Chi phí hàng tháng mỗi đứa góp vào. Nằm ở phòng trong lắng nghe các con tính toán thiệt hơn, ruột gan ông Sáu Thêm như đứt từng khúc một. Thôi thì nước mắt chảy xuôi, các con đã muốn thì ông cũng đành thuận theo cho chúng vừa lòng. Ông lồm cồm ngồi dậy, mắt ngân ngấn nước, tay run run sắp sửa đồ đạc như chuẩn bị cho một cuộc đi xa. Ờ mà đi xa thật chớ gì nữa. Nhưng cũng phải điện thoại báo cho con Hiền một tiếng để nó còn hay. Hiền là con gái nuôi của ông. Lúc còn sống, bà nhà ông thường năng đi chùa lễ Phật. Một hôm bà ẳm về đứa con nít còn đỏ hỏn. Người ta bỏ nó trước chùa, sư trụ trì thương tình đem vào, bà lại xin về nuôi. Nhà toàn con trai, có đứa con gái hủ hỉ sớm hôm bà vui ra mặt. Nhưng với ông Sáu Thêm thì khác. Con nuôi dù gì vẫn là con nuôi, sao bằng máu mủ ruột rà. Ý nghĩ đó khiến ông khó tránh đôi chút thiên vị trong cư xử. Lớn lên, Hiền lấy chồng xa, tận Đồng Tháp. Cuộc sống chỉ tạm đủ ăn. Cô vẫn thường gọi điện thăm hỏi ông bà, thỉnh thoảng lại thu xếp lên thăm. Khi bà Sáu mất, vợ chồng con cái cô về chịu tang chu tất. Xóm giềng đều tấm tắc khen. Thế mà lúc chia của, chả hiểu
  2. sao ông Sáu Thêm lại gạt Hiền sang một bên. Khác máu tanh lòng, con nuôi sao bằng con ruột, ông vẫn nghĩ thế. *** Sau cuộc gọi điện về Đồng Tháp, qua ngày đã thấy vợ chồng Hiền đến nhà anh Hai, xin phép các anh được đưa tía về quê phụng dưỡng. Nhìn đứa con gái xinh xắn ngày nào nay đã là một phụ nữ lam lũ, lòng ông Sáu Thêm không khỏi xót xa. “Thôi, vợ, chồng con có khá giả gì cho cam, đưa tía về chỉ thêm nặng nợ. Con ráng dành dụm mà còn lo cho mấy đứa. Để tía vào viện dưỡng lão được rồi”. Ông nói giọng nghèn nghẹn, nước mắt cứ chực trào. *** Vào viện dưỡng lão, ông gặp biết bao cảnh đời còn khổ gấp bội ông. Ba người con trai ông Sáu Thêm, sau vài lần đầu ghé thăm ông qua quýt thì mấy tháng qua đã bặt tăm. Song ông vẫn còn niềm an ủi lớn là cô con gái nuôi. Đường sá xa xôi từ Đồng Tháp lên không ngăn Hiền đến thăm ông mỗi tháng. Những lần như vậy cô không quên mang theo chút quà, khi thì hộp cờ tướng để ông “pháo đầu mã đội” với mấy ông bạn cùng phòng, lúc thì nồi mắm kho bông súng mặn mòi, khi thì mớ quýt hồng mới hái ở vườn nhà… Trước lúc ra về cô vẫn giúi ít tiền vào tay ông, gọi là để tía cà phê. Nhưng ông Sáu Thêm hết ghiền cà phê rồi, ông dành tiền đó mua vé số. Ông nuôi hy vọng. Dù biết hy vọng đó rất mong manh.
  3. Cho đến biết bao lâu sau, khi ông đã tắt hết hy vọng, ông chỉ còn mua vé số như một thói quen, thậm chí quên cả dò thì thằng bé bán vé số lao vào viện dưỡng lão. Vừa nhảy cà tưng nó vừa hét lên: Ông Sáu Thêm trúng độc đắc rồi! Trên tay nó vung vẩy cuốn sổ dò, cả viện dưỡng lão như vỡ òa trong niềm vui hiếm thấy. Trúng rồi, trúng thật rồi! Đám đông vây quanh ông reo hò. Một tỷ rưỡi đồng! Phẻ rồi ông Sáu ơi! Mọi người xuýt xoa, cười nói râm ran, còn ông thì bần thần, xúc động. Ông lấy ít tiền thưởng cho thằng bé. Xoa đầu nó như một lời cảm ơn. *** Tin ông Sáu Thêm trúng số độc đắc và tự nguyện biếu năm trăm triệu đồng cho viện dưỡng lão theo miệng người lan về Long An, đến tai các con ông. Gọi điện cho cha mấy lần đều không được, cả ba người con trai tức tốc lên Sài Gòn. Họ tranh nhau quyền được đưa cha về chăm sóc trước cả khi nhận được cái lắc đầu: “Ông cụ đã rời khỏi viện sớm nay”. Cũng lúc ấy ông Sáu Thêm đang ngồi trên xe tốc hành. Đây có lẽ là chuyến đi ý nghĩa nhất đời ông. Trời hôm nay xanh trong quá. Những cụm mây trắng như bông lững lờ trôi. Dưới nắng hanh hao gương mặt ông ngời lên niềm vui khôn tả. - Gần đến Đồng Tháp rồi bà con ơi! - Tiếng người lơ xe thông báo. Ông lập cập bước xuống, trước mắt ông là những vườn quýt chín vàng, thơm ngọt ngào trong gió.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2