intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Quang Chi Tử-chương 32&33

Chia sẻ: Le Thuy Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

48
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Chủ Nhiệm sư phụ đi lại vào lớp, bà vừa đưa mắt đã nhận ra ta, liền mỉm cười với ta một cái. "Tốt, các học sinh yên lặng nào. Trước đây một đoạn thời gian vì học viện có một chút an bài nên bạn Trường Cung gần đây không đi học, bây giờ chúng ta hãy hoan nghênh bạn Trường Cung đã trở lại lớp." Trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay rào rào. Ta đứng dậy hướng mọi người cảm ơn....

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Quang Chi Tử-chương 32&33

  1. Quang Chi Tử Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu CHƯƠNG 32: quy tắc trận đấu. Chủ Nhiệm sư phụ đi lại vào lớp, bà vừa đưa mắt đã nhận ra ta, liền mỉm cười với ta một cái. "Tốt, các học sinh yên lặng nào. Trước đây một đoạn thời gian vì học viện có một chút an bài nên bạn Trường Cung gần đây không đi học, bây giờ chúng ta hãy hoan nghênh bạn Trường Cung đã trở lại lớp." Trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay rào rào. Ta đứng dậy hướng mọi người cảm ơn. "Cám ơn mọi người." "Tốt lắm, hy vọng bạn Trường Cung lấy được thành tích tốt ở giải đấu cuối kỳ." Ta cũng hy vọng a, đây chính là nguyên nhân để ta cố gắng luyện tập trong thời gian vừa qua, đồng thời cũng là nhiệm vụ mà Địch sư phụ giao cho ta, không biết có thể hoàn thành được không. "Hôm nay chúng ta sẽ không học các kiến thức mới nữa, chủ yếu sẽ giảng cho các em một chút về phương pháp và quy tắc của trận đấu sắp tới. Mọi người phải chú ý nghe, cái này rất có hữu ích cho mọi người trong giải đấu sắp tới." Bởi vì tân sinh năm nhất không cần tham gia giải đấu này cho nên học sinh năm hai chúng ta cũng là lần đầu tiên tham gia. Quan Chi Tử
  2. Sư phụ bắt đầu giảng giải các luật lệ khi thi đấu. Ngày mai nói là trận đấu kỳ thật mới chỉ tiến hành bắt thăm, chính thức trận đấu phải ngày kia mới bắt đầu. Quy tắc trận đấu như sau: 1. Trận đấu dựa trên nguyên tắc công bình, vì để đệ tử thể hiện trình độ ma pháp của mình nên không cho phép sử dụng huyễn thú ( điểm ấy đúng là đối với ta rất có lợi, ta cũng không dám sử dụng huyễn thú nữa. ) 2. Trận đấu dựa theo từng năm học tiến hành, hàng năm tiến hành chỉ duy nhất một lần, 100 học sinh xếp đầu sẽ được về nhà nghỉ hè, xếp sau 100 thì phải tiếp tục ở lại trường học tập chờ tới học kỳ sau khai học ( vì có thể về nhà nghỉ ngơi ta nghĩ mọi người đều sẽ liều mạng cả, ha ha ) 3. Trận đấu dựa theo phương pháp bắt thăm để tiến hành, trừ học sinh năm hai lần đầu tiên tham gia, học sinh năm ba trở đi đều có tuyển thủ "hạt giống" . Có thể trực tiếp tiến vào vòng trong 4. Các trận đấu sẽ tiến hành theo bốc thăm mà mình có. Trước tiên phân tổ, mỗi tổ 10 người, nói cách khác, ở vòng sơ loại mỗi người phải đánh chín trận, mỗi tổ sẽ có 5 người tiến vào vòng trong, lại bốc thăm để tiếp tục đánh, cho đến khi có quán quân mới thôi ( sơ loại đúng là phi thường kịch liệt đó ) 5 Trận đấu chỉ điểm tới là thôi, cố ý đả thương người tính là thua, bị đánh bay ra khỏi đài đấu tính là thua, chạm tới kết giới trên không trung tính là thua, chủ động ....nhận thua cũng tính thua. Nếu hết thời gian thi đấu không phân thắng bại thì kết quả sẽ do sư phụ giám sát phán định. 6 Quán quân của năm có thể khiêu chiến á quân ở năm trên, nếu quán quân năm dưới chiến thắng thì có thể trực tiếp lên lớp. Quán quân năm thứ 5 sẽ được miễn khảo thí nhập học và trực tiếp vào thẳng hoàng gia cao cấp học viện. Nếu khiên chiến và chiến thắng được quán quân năm thứ 5 cũng được hưởng ưu đãi này. 7 Quán quân của năm được thưởng 100 toản thạch tệ, á quân Quan Chi Tử
  3. được thưởng 50 toản thạch tệ. Đệ tử khiêu chiến và chiến thắng quán quân năm trên sẽ được thưởng gấp bội hiện kim. Nghe xong quy tắc trận đấu, ta cảm giác rất công bình. Phần thưởng quán quâncũng không ít a, quán quân được tận 100 toản thạch tệ, cũng chính là 10000 kim tệ a, Nếu ta cũng được quán quân thì có thể về nhà cho lão ba lão mụ một cái ngạc nhiên rồi, hắc hắc. Sư phụ tiếp tục giảng thêm một chút chú ý trong trận đấu Sau đó nhắc nhở mọi người trong trận đấu nhất định phải cố gắng, hết sức phát huy sở học. Nhất định phải cho lớp A chúng ta được vẻ vang, Nếu chưa đạt được trong 100 hạng đầu thì nhất định sẽ tìm thấy trừng phạt của huấn luyện ma quỷ. Tan học rồi, trong lúc ta đang say sưa trong giấc mộng tiền thưởng, Mã Khắc đi tới đánh ta 1 cái. "Lão đại, nghĩ cái gì đó, đã tan học rồi , đi thôi." "Ta lúc này mới phục hồi tinh thần. "A, đi nào." Vừa mới ra khỏi phòng học đã gặp lại Ác Khắc. "Trường Cung, tiểu tử ngươi gần đây chạy đi đâu mất thế, chẳng thấy tới trường." Ác khắc vỗ ta một cái, cười hỏi, trông giống như là một hảo bằng hữu a. "Ta quen ngươi hả??" Ta trong lòng thầm nghĩ. "Ờ ờ, lần trước đánh nhau với Hải Nhật huyễn thú của ta bị chết, tâm tình ta thật sự không tốt nên học viên cho ta nghỉ ngơi một thời gian để bình tâm." Sớm biết sẽ có người hỏi nên ta đã chuẩn bị sẵn sàng, hắc hắc. "A! đúng là ngươi cần phải nghỉ ngơi a, huyễn thú bị chết thật là đáng thương. Từ nay về sau sẽ tìm thấy một con khác thôi mà. Ngày mai phải đánh rồi cần phải cố gắng lên nhé. Nếu mà gặp ta, ta sẽ không có hạ thủ lưu tình, ta hy vọng sẽ có thể công bằng đánh với ngươi một trận. Ngươi biết không, trận đấu lần trước của ngươi và Hải Nhật ngươi lại có thể trụ vững một thời Quan Chi Tử
  4. gian dài như vậy, vì thế ngươi giừo đã thành sự kiêu hãnh của học sinh năm hai chúng ta rồi đó." Nguyên lai là sợ ta cướp lấy vị trí thủ tịch năm hai của hắn a , có lẽ thật sự phải cướp lấy thôi ( Người ta căn bản là không nghĩ xấu như ngươi ) "Cám ơn, ta sẽ cố gắng, gặp được ngươi ta cũng nhất định không có thủ hạ lưu tình." "Vậy chúng ta cùng phải cố lên, ta phải đi trước đây." "Lão Đại, Tiểu tử này chắc có ý đồ gì đây" Mã Khắc nhìn theo bóng lưng của Ác Khắc nói. "Nói thật, thực lực của hắn cũng rất mạnh đó!" Bất quá so với ta vẫn còn cách một đoạn, dù sao ma pháp lực của ta cũng đã ngưng tụ xong, hạng nhất như hắn mà nói thì còn kém xa. "Hừ, ta xem hắn cũng có thể thế thật." Mã Khắc bĩu môi. "Không phục a, trên lôi đài mới thấy được, đi thôi, chúng ta cứ đi ăn cơm đã, sau đố trở về nghỉ ngơi cho tốt. Xem bốc thăm ngày mai vận khí thế nào. Ta và mã Khắc ăn xong thì cùng trở về ký túc xá. Chợt gặp lại vài đệ tử đang đi tới. Thật sự là oan gia ngõ hẻm, là Hải Nhật và muội muội của hắn Hải Nguyệt, còn vài đệ tử năm trên nữa. Hải nhật đi tới trước mặt ta, nhìn ta, trong mắt hắn phát ra một tia dò xét quan sát ta cũng không kém hắn, trừng mắt nhìn lại. Vừa rồi lúc ăn cơm nghe Mã Khắc nói từ lần xảy ra chuyện lần trước, Hải Nhật luôn luôn rất biết điều, rất ít lộ diện tại học viện. Mã Khắc cũng không có tới làm phiền Hải Nguyệt nữa, hắn đúng là hảo bằng hữu của ta. "Trường Cung, ngươi tiến bộ rất lớn đó. Ta bây giờ cũng nhìn không thấu ngươi rồi. Ta tới chủ yếu là để xin lỗi ngươi, lần trước thật sự là không phải, làm cho huyễn thú của ngươi..." Quan Chi Tử
  5. Ta giơ tay lên, ngăn cản hắn tiếp tục nói. " Chúng ta gặp lại trên lôi đài, lúc đó ta nhất định sẽ không thua ngươi nữa đâu." Nói xong ta lôi Mã Khắc tiếp tục đi về kí túc xá. Phía sau truyền tới thanh âm của Hải Nhật: "Tốt, ta sẽ chờ." "Lão đại, ngươi vừa rồi thật sự là quá xuất sắc, thật là phong độ, " "Đi, mau trở về ngủ thôi, ăn no ta cũng mệt rồi " Chương 33: trận đấu bắt đầu Trở lại ký túc xá, chỉ còn lục mao ở đó. "Trường Cung, gần đây đi đâu vậy a?" Ta trừng mắt, không lạnh không nóng nói: "Bí mật" "Nói đi mà, làm gì thế chứ. Nghe nói trong trận đấu của ngươi với Hải Nhật, huyễn thú của ngươi chết thật rồi hả?" Thật sư là một câu hỏi hồ đồ bắt bí: "Ngươi quấy rầy ta quá, còn làm phiền ta nữa thì ta không có khách khí nữa đâu đấy." Lục Mao thấy ta với bộ dạng tức giận trở lại giường của mình thì không dám hỏi nhiều nữa. Đúng lúc này thì hai kẻ cùng phòng cũng đã về, bọn chúng cũng cùng lớp với ta chỉ có điều ta không biết chúng tên gọi là gì thôi. Nói thật, đã ở học viện một năm rồi mà người ta biết tên chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, tất cả mọi người đều liều mạng luyện tập ma pháp cả nên chẳng còn cơ hội mà nói truyện nữa. "Ngươi gọi là Trường Cung đúng không, trận đấu ngày mai có dự định gì không?" Có lẽ vì ngày mai phải thi đấu cho nên mọi người Quan Chi Tử
  6. trong lòng đều có chút khẩn trương, vì vậy nên một trong 2 bọn họ lại chủ động chào hỏi ta. "Xin chào, ta cũng không có dự định gì cả, chỉ có một mục tiêu duy nhất, chính là quán quân của năm mà thôi." Nói tới câu cuối thanh âm của ta trở lên dị thường kiên định. "A! Quán quân của năm?" Hai đồng phòng kia ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả Lục Mao cũng như vậy. "Trường Cung, ngươi không có lầm chứ, ngươi lại mơ tới cái chức quán quân hả, chẳng lẽ không coi Ác Khắc vào đâu sao." Ta chán ghét liếc Lục Mao một chút: "Sao cái gì ngươi cũng chen vào vậy." "Mỗi người đều có một mục tiêu mà, chỉ cần cố gắng thì không gì là không đạt được cả." Ta nhàn nhạt nói. "Trường Cung nói rất đúng, ta gọi là Long Đắc Ngạn, hắn gọi là Thủy Dương Minh, chúng ta hãy cùng cố gắng nhé." Kẻ hơi cao một chút tán đồng nói. "Được, tất cả chúng ta cùng cố gắng." "Trường Cung, tới chỗ của ta." Thanh âm của Địch sư phụ vang lên trong lòng ta, ông dùng chính là tâm linh cảm ứng ( ta bây giờ cũng miễn cưỡng có thể sử dụng được.) "Các ngươi cứ nghỉ ngơi trước đi, ta đi ra ngoài một chút." Chào hỏi xong với hai kẻ đồng phòng, ta ra khỏi túc xá nhằm chỗ Địch sư phụ đằng sau túc xá của học viện mà tiến lại. ĐỊch sư phụ lúc này đã ở bên ngoài chờ ta rồi. "Sư phụ, người tìm con gấp như thế có chuyện gì thế ạ?" Ta thở phì phò hỏi. "Ngày mai đã bắt đầu đánh rồi, có tự tin hay không vậy?" "Có chứ, con bây giờ ma pháp lực rất mạnh mà!" Quan Chi Tử
  7. "Ngày mai mới bắt đầu rút thăm thôi, con không thể mặc bộ quần áo này được, theo ta tới đây nào." Ta theo sư phụ đi vào phòng của ông. Ông từ trong hòm lấy ra một bộ ma pháp bào màu trắng cấp cho ta: "Mặc vào thử xem." "Cái này cho con sao?" Ta ngạc nhiên mừng rỡ nhìn bộ ma pháp bào hoa lệ đó. "Đúng vậy, đệ tử của ta làm sao có thể ăn mặc giản dị nhưu thế được, từ bây giờ nó chính là của con." Địch sư phụ mỉm cười nói. "Cám ơn người, sư phụ" Ta nhanh chóng ngắm nghía nó, thật là đẹp a, thuần một màu trắng, chỉ có điều nó hơi rộng so với ta ( ma pháp bào kỳ thật hình dáng hơi rộng rãi một chút ) ở hai bên viền ngực đều có một khối ma pháp thạch trắng lấp lánh, phát ra quang mang nhàn nhạt. Ở giữa lưng thêu một hình ma pháp lục mang tinh ( tam giác 6 cạnh ma pháp ) "Thật là xinh đẹp a, nhưng nó có vẻ hơi rộng thì phải." "Ngốc hài tử, cứ mặc vào đi. Tới đây ta sẽ giúp con." Địch sư phụ đi tới ướm bộ quần áo vào người ta, sau đó cầm hai bảo thạch ở trên ngực áo chạm vào với nhau. Chát nhẹ mông tiếng, hai khối bảo thạch biến thành kim sắc đồng thời ma pháp bào căn cứ vào thân thể ta mà tự động co rút vừa vặn. "Thật là thần kỳ, sao lại thế này a??" "Hài tử, ma pháp bào này là do sư phụ của ta truyền cho ta, đến giờ ta lại truyền lại cho con. Không biết nó dùng phương pháp náo tạo ra, có hiệu quả sưởi ấm trong mùa đông, làm mát mùa hè. hơn nữa hai khối bảo thạch trên ngực còn có tác dụng giúp gia tốc ngưng tụ ma lực. nó có thể so với tử sắc ma pháp thạch.Ma pháp bào này còn có thể biến hóa lớn nhỏ theo người mặc, có thể nói nó là một món bảo vật. Ta hy vọng con có thể mặc nó đi tới thành công." Địch sư phụ nhìn sâu vào mắt ta. "Con nhất định sẽ làm được." Ta trả lời rất kiên định. Ta nhẹ nhàng xoa xoa làn vải của ma pháp bào, đây là bộ quần Quan Chi Tử
  8. áo đẹp nhất từ trước tới nay ta có được. Nó quả thực rất hoa lệ. Vì sự kỳ vọng của Địch sư phụ, vì không mai một nó, ta nhất định sẽ thắng, nhất định phải thắng. .... "Được rồi, phía dưới bắt đầu nghi thức rút thăm, học sinh năm hai dựa theo lớp tuần tự tiến tới rút thăm." Rút thăm rất nhanh, ta lấy được thẻ 11 - 4 tương đương ta sẽ ở tổ 11 số thứ tự 4. Trong tổ sẽ đánh như sau. Số 1 với số 2, 3 với 4... theo thứ tự mà thi đấu. Đây là vòng thứ nhất, Vòng thứ 2 là số 1 với số 6, số 2 với số 7, 3 với 8... theo thứu tự đánh. Cứ như vậy tuần hoàn tiến hành, cộng lại là 9 trận, thắng được 3 điểm, thua 0 có điểm. Nếu xử hòa thì cả hai sẽ được 1 điểm. Tất cả mọi người đều bắt thăm cả, dựa theo giám khảo sư phụ yêu cầu, tất cả đệ tử rút thăm luận theo số thứ tự mà đứng vào đội của mình. Mã khắc ở tổ 5, Ác khắc ở tổ 9, ta đứng ở tổ 11 vị trí thứ 4. Xếp trước mặt ta cũng là đối thủ sắp tới. Ta chưa gặp hắn lần nào cả, có lẽ hắn ở lớp khác. ( Mỗi năm học đều có 4 lớp, mỗi lớp khoảng chừng 50 người ) Hắn quay lại chào hỏi với ta. "Ngươi chính là đối thủ ngày mai của ta đấy. Ta gọi là Thiên Phong Dương, chủ tu phong hệ ma pháp, lớp B." "Xin chào, ta tên là Trường Cung Uy, chru tu quang hệ ma pháp" ta mỉm cười đáp lại. Hắn hiển nhiên cũng không biết ta là người như thế nào, khách khí hai câu, ta cảm giác ma lực của hắn ba động rất mạnh xem ra cũng chỉ là loại người chỉ cắm đầu luyện công. Đáng tiếc hắn gặp phải ta. "Lão đại, hôm nay y phục của ngươi thật là đẹp quá a, sao tới giờ ta chưa thấy qua ngươi mặc nó vậy?" Vừa giải tán ta đã gặp lại Mã Khắc đi tới. Ta nhỏ giọng nói với hắn rằng Địch sư phụ cho ta. Hắn lập tức nhảy dựng lên tỏ vẻ nhất định phải bắt sư phụ hắn cũng cho hắn Quan Chi Tử
  9. một món đồ. Hắn liền bỏ mặc ta ở đó chạy đi tìm sư phụ, ta lắc lắc đầu. Ngày mai trận đấu sẽ bắt đầu rồi, ta nhìn kim sắc bảo thạch trên ngực, đối với chính mình tràn ngập cường đại tin tưởng. Ta nhất định phải là quán quân của năm, sau này sẽ khiêu chiến Hải Nhật, nhất định cùng với hắn so tài một cách công bằng. Quan Chi Tử
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2