YOMEDIA

ADSENSE
sao em hok chap nhan anh som honViết lúc 2
130
lượt xem 32
download
lượt xem 32
download

Tham khảo tài liệu 'sao em hok chap nhan anh som honviết lúc 2', giải trí - thư giãn, truyện cười phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: sao em hok chap nhan anh som honViết lúc 2
- sao em hok chap nhan anh som honViêt luc 2:47 chiêu hôm qua ́ ́ ̀ Anh câm bo hoa mau vang rực rỡ, tay mở canh cửa phong bệnh 209B. ̀ ́ ̀ ̀ ́ ̀ “Để em giup chi!” – Anh bước thật nhanh khi trông thấy cô đang cố sức gượng dậy, đôi ban tay anh kheo leo đỡ cô dựa lên chiếc gối được kê xeo ở đầu giường. ́ ̣ ̀ ́ ́ ́ Cô mim cười nhin anh: ̉ ̀ “Cam ơn nhoc! Ma sao luc nao cậu cung co thời gian đến thăm tôi vậy? Bo bê ban gai để lo cho ba gia nay ha?” ̉ ́ ̀ ́ ̀ ̃ ́ ̉ ̣ ́ ̀ ̀̀ ̉ “Chi a, em…” ̣̀ “Trơi hôm nay rất đep!” – Cô cắt ngang, quay mặt ra phia cửa sổ để tranh anh mắt cua anh. Luc nao cung thế, anh luôn la người đuổi con cô la ke trốn chay. ̀ ̣ ́ ́ ́ ̉ ́ ̀ ̃ ̀ ̀ ̀̉ ̣ Không biêt ca hai đa chơi tro cut bắt nay bao lâu rồi? Một năm? Hai năm? Ba năm? Hay nhiều hơn thế nữa? ́ ̉ ̃ ̀́ ̀ Lân đầu tiên anh to tinh, cô đa thẳng thừng từ chối với li do tuổi tac không hợp. Cô hơn anh 5 tuổi. Chi bấy nhiêu cung đu pha vỡ một hinh tượng cặp đôi hoan hao ̀ ̉̀ ̃ ́ ́ ̉ ̃ ̉ ́ ̀ ̀ ̉ ma cô luôn mong ước. Ai bao rằng tinh yêu không quan trong tuổi tac! Với cô, nữ lớn tuổi hơn nam la mối quan hệ không bền, không xứng va không logic. Con trai ̀ ̉ ̀ ̣ ́ ̀ ̀ phai thật manh me để luôn bao vệ con gai do đo không thể nao cô lai đi quen một đứa nhoc choai choai đang mặt em minh. ̉ ̣ ̃ ̉ ́ ́ ̀ ̣ ́ ́ ̀ Nhưng không vi thế ma cô đồng y cặp bới vất ki ga nao lớn tuổi hơn, chững chac hơn. Cô tôn trong mối liên kết hai con người, đo la tinh yêu. Cô hay đua với anh ̀ ̀ ́ ̀̃̀ ̣ ̣ ́ ̀̀ ̀ răng: ̀ “Chưng nao cậu khiến tôi yêu cậu và không thể sống thiếu cậu, tôi sẽ chấp nhận lời tỏ tinh đó và lam ban gai cậu”. ̀ ̀ ̀ ̀ ̣ ́ Cô chi noi chơi ai de anh tưởng thật: ̉́ ̀ “Chi hứa rồi đo nha! Tới khi đo cấm nuốt lời!” ̣ ́ ́ Nhưng thât ra không chi co anh tưởng thật ma ca cô cung thế. Đa một thang từ khi vu tai nan giao thông xay ra cướp đi sự sống cua ba me va đôi chân cua cô. Cô ̣ ̉́ ̀̉ ̃ ̃ ́ ̣ ̣ ̉ ̉ ̣̀ ̉ gân như suy sup va hoan toan tuyệt vong nhưng nhờ co anh, cô lấy lai được nghi lực va sự manh me. Anh luôn đến bệnh viện chăm soc va an ui cô. Những luc cô ̀ ̣ ̀ ̀ ̀ ̣ ́ ̣ ̣ ̀ ̣ ̃ ́ ̀ ̉ ́ muôn buông xuôi và không nghe lời, anh het lên: ́ ́ “Chi nghi như thế la hay lắm sao? Ba me chi trông thấy canh nay se vui hơn chăng?” ̣ ̃ ̀ ̣ ̣ ̉ ̀ ̃ Cô bât khoc nhin anh đang nổi giận: ̣ ́ ̀ “Chi… không thể… Moi người nhin chi bằng con mắt thương hai! Chi… không thể tự lam gi… luc nao cung phu thuộc vao người khac… Em nghi cuộc sống như thế ̣ ̣ ̀ ̣ ̣ ̣ ̀ ̀ ́ ̀ ̃ ̣ ̀ ́ ̃ co đang sống không?” ́́ Cô vong tay ôm người anh, guc đầu vao vai anh nức nở: ̀ ̣ ̀ “Đang sợ lắm! Chi… thấy rất cô đơn… Chẳng co ai bên canh ca!”. ́ ̣ ́ ̣ ̉ Anh cung ôm lấy cô, siết thật chặt: ̃ “Ngôc thế! Em không bao giờ bo chi một minh. Yên tâm đi!”. ́ ̉ ̣ ̀ Co le tinh yêu lặng thầm đến luc nao không hay. Những luc con người yếu đuối nhất cung dễ dang sa vao lưới tinh nhất. Cô yêu anh nhưng không dam thừa nhận. ́ ̃̀ ́ ̀ ́ ̃ ̀ ̀ ̀ ́ Cô không thê trở thanh ganh nặng cua người minh yêu. Đôi chân liệt nay không thể giup cô lam gi ngoai việc can trở cuộc sống cua anh. ̉ ̀ ́ ̉ ̀ ̀ ́ ̀ ̀ ̀ ̉ ̉ Dỗ danh cô ngủ xong, anh ngồi lặng ngắm gương mặt xanh xao, ban tay anh vuốt nhẹ những sợi toc vương trên mặt cô. ̀ ̀ ́ Cô rât đep, cai đep hồn nhiên, ngây thơ như con nit. Tuy cô lớn hơn nhưng trông cô, ai cung ngỡ la em gai anh. Đôi luc anh rất buồn, buồn vi cô không hiểu long ́ ̣ ́ ̣ ́ ̃ ̀ ́ ́ ̀ ̀ anh, không yêu anh. Nhưng anh tin răng một ngay nao đó moi chuyện sẽ thay đổi. ̀ ̀ ̀ ̣ Bât giac, anh cui đầu hôn lên đôi môi cua cô. ́ ́ ́ ̉ Thât nhe nhang va ấm ap. ̣ ̣ ̀ ̀ ́
- Cô như cam nhận được nu hôn va khe khang đap tra. ̉ ̣ ̀ ̃ ̀ ́ ̉ “Anh yêu em!” – Anh thi thầm – “Anh biết em vẫn chưa ngu. Lần nay co thể tra lời anh không?”. ̀ ̉ ̀ ́ ̉ Cô mở mắt, lặng lẽ nhin anh. Thật lâu, thật lâu. Cô khẽ hoi: ̀ ̉ “Em chăng co gi xứng với anh. Tai sao anh vẫn thich?! Em chi la một ke tan phế. Em chi lam khổ lây anh ma thôi!” ̉ ́̀ ̣ ́ ̉̀ ̉̀ ̉̀ ̀ “Anh đã nghe qua một câu noi rất hay!” ́ “Câu gi?” ̀ ” Môt vật nếu đem chia cho hai người sẽ là điều lí thú vì vậy hay chia cho anh phân nửa đau khổ cua em” ̣ ̃ ̉ “……Anh…” “Như câu noi đo… hay chia cho anh phân nữa đau khổ cua em!”. ́ ́ ̃ ̉ Cô không trả lời, nước mắt tran khoi khoé mi, ran rua trên gương mặt. Cô quang tay ôm lấy cổ anh, nghen ngao từng tiếng: ̀ ̉ ̀ ̣ ̀ ̣ ̀ “Em…yêu … anh! Ngoai điều nay ra… em chẳng thể… lam gi cho anh ca…” ̀ ̀ ̀ ̀ ̉ “Vơi anh, bấy nhiêu thôi la đu rồi” ́ ̀̉ Năng chiều gần tắt. Từng tia sang mau cam len loi hắt qua ô cửa, chiếu lên chiếc bong cua đôi tinh nhân đang hôn nhau. Mây như ôm lấy những tan la, canh lá ́ ́ ̀ ̉ ́ ̉ ̀ ́ ́ ̀ khe run lên, bồi hồi va say đắm. ̃ ̀ Ngay hôm sau, anh lai vao thăm cô. ̀ ̣ ̀ Dù cô vẫn con mặc cam tự ti về đôi chân tan phế nhưng anh tin rằng tinh yêu sẽ tiếp thêm nghị lực cho cô. ̀ ̉ ̀ ̀ “Em đang lam gi đo?” – Anh hoi khi thấy cô cất nhanh mẩu giấy đang viết trên ban luc anh vừa bước vao phong. ̀ ̀́ ̉ ̀ ́ ̀ ̀ Cô nhin anh hồi lâu, đôi mắt thật sâu đầy khó hiểu rồi bất chợt cô cười thật diu dang: ̀ ̣ ̀ “Bi mật! Không cho anh biết!” ́ Anh cung cười, cắm bo hoa vao lo trên ban rồi ngồi xuống bên canh cô. Anh đưa tay vuốt nhe những sợi toc ngỗ nghich nằm lung tung trên tấm lưng cô: ̃ ́ ̀ ̣ ̀ ̣ ̣ ́ ̣ “Bac si noi khoang hai ba ngay nữa la em xuất viện được rồi! Co le anh phai đi lam thu tuc một lat. Đợi anh nhe!” ́̃́ ̉ ̀ ̀ ́̃ ̉ ̀ ̣̉ ́ ́ Cô khe gật đầu. Anh hôn nhe lên môi cô đầy âu yếm. ̃ ̣ Đơi anh ra khoi phong, cô lai cho tay vao tui ao, rut ra mẩu giấy ban nay. ̣ ̉ ̀ ̣ ̀ ́́ ́ ̃ Cô bân thần nhin ra ô cửa sổ, mẩu giấy trong tay ướt tự bao giờ. Những giot nước mắt lăn dai trên ma. ̀ ̀ ̣ ̀ ́ Ngoai trời, mây lang đang trôi về phia xa xa, khuất dần sau những toa nha cao tầng. ̀ ̃ ̃ ́ ̀ ̀ Cô nghe vang vong bên tai lời cua những cô y tá noi với nhau đêm qua: ̣ ̉ ́ “Anh chang đo chung tinh qua!” ̀ ́ ̀ ́ “Lai đep trai nữa!” ̣ ̣ “Thế ma yêu phai cô gai ấy!” ̀ ̉ ́ “Khổ ca đời đấy” ̉
- Lai có tiếng người khac chen vao, giong noi nghe thấu tinh và trầm hơn: ̣ ́ ̀ ̣ ́ ̀ “Con ngươi ta đôi luc phai sống vi tinh yêu cua đời minh chứ!” ̀ ́ ̉ ̀̀ ̉ ̀ Giong cô y tá khac phan bac: ̣ ́ ̉ ́ “Vi tinh yêu ma khổ suốt đời như thế chi la một ke khờ ma thôi!” ̀̀ ̀ ̉̀ ̉ ̀ Co le ho không ngờ rằng cô vô tinh nghe được. Va cô đa thức trắng đêm. Phai chăng khi chung ta muốn vứt bo sự tự ti thi chưa chắc lam được. Tất ca moi người ̣́̃ ̀ ̀ ̃ ̉ ́ ̉ ̀ ̀ ̉ ̣ xung quanh nhin ta bằng con mắt nao mới la điều quan trong. ̀ ̀ ̀ ̣ Cô không muôn lam ganh nặng cho anh du cô biết rằng anh không hề xem minh la ganh nặng, Vi anh yêu cô. Nhưng cô không thể chi vi tinh cam ich ky ma rang ́ ̀ ́ ̀ ̀ ̀́ ̀ ̉̀̀ ̉́ ̉ ̀̀ buôc anh với minh cả đời. Thế thì tinh yêu cô danh cho anh chỉ là con số 0 mà thôi. ̣ ̀ ̀ ̀ Cô vân ngồi bất động trên giường, net mặt không biểu lộ cam xuc gi nhưng trong thâm tâm dường như đa co quyết đinh cuối cung. ̃ ́ ̉ ́ ̀ ̃́ ̣ ̀ Manh giấy trong tay, cô nắm thật chặt như muốn niu keo điều gi đo. ̉ ́ ́ ̀́ o0o Cưa phong bệnh chợt mở, anh trở lai với nu cười trên môi. ̉ ̀ ̣ ̣ Cô nhin anh, đôi mắt cô thật buồn va đong đầy yêu thương. ̀ ̀ “Anh a, em muốn ra ngoai sân. Ở một chỗ hoai thế nay kho chiu lắm! Anh đưa em ra ngoai hong gio nhe!” ̀ ̀ ̀ ̀ ́ ̣ ̀ ́ ́ ́ Anh hơi ngac nhiên. Nằm viện gần ba thang đây la lần đâu tiên cô muốn xuống sân. Nhưng ngay lập tức anh nghi rằng cô đa vứt bo mặc cam va yêu đời như luc ̣ ́ ̀ ̃ ̃ ̉ ̉ ̀ ́ trươc. Anh vui ve gật đầu rồi vội vang lấy chiếc xe lăn ở goc phong đến gần giường cô ngồi. ́ ̉ ̀ ́ ̀ Anh bê cô lên thật nhe nhang để tranh cho cô thấy bất tiện va gợi lai nỗi buồn về đôi chân. ́ ̣ ̀ ́ ̀ ̣ Luc anh đặt cô lên xe, cô bỗng ôm chầm lấy anh. Vong tay cô siết chặt va cô hôn lên môi anh thật nồng nan. ́ ̀ ̀ ̀ “Sao thê? Yêu anh lắm phai không?” – Anh cười. ́ ̉ “Ư, em yêu anh lắm! Anh nhớ nhe!” ̀ ́ “Nhớ gi?” ̀ “Thi nhớ la em rất yêu anh đấy!” ̀ ̀ “Đươc rồi, sao ma quên được! Đi thôi, công chua cua anh!” – Anh đứng thẳng dậy, tay đặt lên tay cầm chiếc xe lăn, đẩy cô ra khoi phong bệnh. ̣ ̀ ́ ̉ ̉ ̀ Môt vai cô y ta doc hanh lang nhin hai người rồi khe thi thầm với nhau điều gi no. Anh không để y nhưng cô thi biết tất ca. Cô chi gượng cười va cui chao tất ca moi ̣ ̀ ́ ̀ ̀ ̃̀ ̀́ ́ ̀ ̉ ̉ ̀́ ̀ ̉ ̣ ngươi. Du sao ho cung đa chăm soc cô gần ba thang. ̀ ̀ ̣̃ ̃ ́ ́ Chăm soc một ke tan tât la rất kho khăn. Co le cô đa lam khổ rất nhiều người. ́ ̉̀ ̣̀ ́ ́̃ ̃̀ Anh đưa cô đi dao một vong khắp khuôn viên bệnh viện. Ho noi chuyện riu rit thật vui ve. Nắng trai dai trên sân khiến cô ửng hồng đôi ma. ̣ ̀ ̣́ ́́ ̉ ̉ ̀ ́ Cô khẽ run người, anh liền cởi ao khoac cua minh khoac lên người cô: ́ ́ ̉ ̀ ́ “Anh yêu em lăm!” ́
- Cô cươi khuc khich: ̀ ́ ́ “Điêu nay em biết lâu rồi!” ̀ ̀ “Mai môt em cưới anh rồi, anh se noi cho em nghe ca đời!” ́ ̃́ ̉ Gương măt cô chợt tai xanh, đôi gò má nhợt nhat. Rồi cô gượng gao: ̣ ́ ̣ ̣ “Em mêt rồi, minh về phong lai đi anh!” ̣ ̀ ̀ ̣ Anh đây cô đến chỗ thang may, tay bấm nut lên tầng hai. Cô chợt quay sang anh, cởi chiếc ao khoac cua anh ra: ̉ ́ ́ ́ ́ ̉ “Tra cho anh đây!” ̉ Thang may chi co hai người, anh lai cui xuống hôn cô. Đo la cử chi vô thức, la thoi quen tinh cam cua anh. ́ ̉́ ̣ ́ ́̀ ̉ ̀ ́ ̀ ̉ ̉ Cưa thang may mở ra, cô lai noi, lần nay có phần chậm rai hơn: ̉ ́ ̣ ́ ̀ ̃ “Em đoi rồi! Anh đi mua chao cho em nhe!” ́ ́ ́ “Đưa em vê phong rồi anh se mua” ̀ ̀ ̃ Cô lăc đầu, nhất quyết không chiu, như thế đợi lâu lắm. Cô qua quyết minh không phai con nit, co thể tự về phong ma không cần anh đẩy. Anh đanh phai nhun ́ ̣ ̉ ̀ ̉ ́ ́ ̀ ̀ ̀ ̉ ́ nhương vi sợ cô bực tức, cho rằng anh khinh thường cô. ̀ ̀ Anh đi rôi, cô nhin theo. Đôi mắt nhoe nhoet nước. Cô thở manh ra, nhin xung quanh. Giờ nay la giờ nghi trưa nên hanh lang vắng người. ̀ ̀ ̀ ̣ ̣ ̀ ̀ ̀ ̉ ̀ Cô dung hết sức manh cua đôi tay, đẩy banh xe lăn về phai cầu thang bộ. Cô dừng lai trên đinh thang, nhin xuống những bậc thang dai hun hut. Cô nhắm mắt lai, ̀ ̣ ̉ ́ ́ ̣ ̉ ̀ ̀ ́ ̣ trên môi nơ nu cười. ̣̉ Tay vân bấu chặt trên banh xe lăn, chậm rai quay tiếp vong xe. ̃ ́ ̃ ̀ Thât chậm, thật manh… ̣ ̣ Anh kiêm trong ví không có tiền le, chỉ có vai tờ mệnh giá 500000đ. Anh đưa tay vao ao khoac: ́ ̉ ̀ ̀ ́ ́ “Đây rôi!” – Anh mim cười với ba chu quan khi tay cham phai những đồng xu ma manh giấy thô rap. ̀ ̉ ̀ ̉ ́ ̣ ̉ ̀ ̉ ́ Anh lăng người, nhin manh giấy nho trong tay, người bất giac run lên. Một linh cam không lanh bỗng ua về xâm chiếm lấy tâm hồn anh. ̣ ̀ ̉ ̉ ́ ̉ ̀ ̀ “Anh a! Đôi luc em tiếc rằng sao minh không yêu anh sớm hơn. Ma khoan, anh phai hứa với em la không bao giờ được khoc, không được đau khổ khi biết chuyện ̀ ́ ̀ ̀ ̉ ̀ ́ nhe! Vi như thế em se co lỗi lắm! ́̀ ̃́ Em biêt anh rất yêu em. Nhưng tinh yêu đo chi mang lai đau khổ va bất hanh thôi. Em không xứng với anh. Em muốn vứt bo mặc cam để đến bên anh nhưng ́ ̀ ́ ̉ ̣ ̀ ̣ ̉ ̉ không đươc, se rất ich ky! Cuộc sống con nhiều thứ đang chờ anh. Nếu đến với em, anh se bi thiệt thoi! Một cô vợ như em không giup được gi ca! Em … co le là ̣ ̃ ́ ̉ ̀ ̣̃ ̀ ́ ̀̉ ́̃ em yêu đuối, vô dung. Em không thể chiu đựng những suy nghi cua người khac về minh. Em không thể sống bang quan như vậy! ́ ̣ ̣ ̃̉ ́ ̀ ̀ Em muôn yêu anh sớm, vi như thế it nhất chung ta cung co được chuỗi ngay hanh phuc lâu hơn va em se co thể ra đi với nhiều ky niệm đep hơn. ́ ̀ ́ ́ ̃ ́ ̀ ̣ ́ ̀ ̃́ ̉ ̣ Anh a, co le luc trước em qua kiêu ngao va thiển cận. Em đoi hoi những thứ linh tinh ma không biết rằng tinh yêu cua anh chinh la mon bao vật quy gia nhất trong ̀ ́̃́ ́ ̣ ̀ ̀ ̉ ̀ ̀ ̉ ́ ̀ ́ ̉ ́ ́ đơi. Bây giờ em nhận ra cung không thể niu keo được! Đa qua trễ để mở cửa một trai tim, phai không anh? ̀ ̃ ́ ́ ̃ ́ ́ ̉ Nhưng dù sao em vẫn mong anh tin một điều. Đó la: Em yêu anh! ̀ Hay nhớ là không đau khổ, anh nhe!” ̃ ́ Anh lăng người, tờ giấy trong tay rơi xuống. ̣ ……
- Loa bênh viện đang thông bao một nữ bệnh nhân đã tự tử ở cầu thang lầu hai. ̣ ́ Gió thổi thật manh. ̣ La rơi rung la ta, một chiếc la vô tinh vướng lai trên vai anh… ́ ̣ ̉̉ ́ ̀ ̣ B

ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:

Báo xấu

LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn
