YOMEDIA
ADSENSE
Sự Lừa Dối Ngọt Ngào
52
lượt xem 5
download
lượt xem 5
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Nó và anh gặp nhau không phải do tình cờ. Nhà anh ở Thành Phố, còn nhà nó thì ở tuốt Bình Dương. Anh và nó gặp nhau là do duyên phận. Tình yêu đầu tiên đẹp và lãng mạng lắm, rồi cũng như bao đôi tình nhân khác, tình yêu đó nhanh chóng đâm hoa kết trái.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Sự Lừa Dối Ngọt Ngào
- Sự Lừa Dối Ngọt Ngào Tên tác giả: PThanh Thể Lọai: Tình cảm Rating: k SỰ LỪA DỐI NGỌT NGÀO Nó và anh gặp nhau không phải do tình cờ. Nhà anh ở Thành Phố, còn nhà nó thì ở tuốt Bình Dương. Anh và nó gặp nhau là do duyên phận. Tình yêu đầu tiên đẹp và lãng mạng lắm, rồi cũng như bao đôi tình nhân khác, tình yêu đó nhanh chóng đâm hoa kết trái. Ngày đám cưới được tổ chức tại nhà thờ lớn trong Thành Phố, nó rạng rỡ trong chiếc đầm cưới trắng tinh, ôm sát làm nổi rõ lên những đường cong tuyệt mỹ , cổ áo trễ xuống hai bên khoe ra đôi bờ vai trắng ngần mịn màng và đang rung rung vì hạnh phúc của nó. Anh cầm lấy bàn tay nó, tay anh thật ấm và nó biết rằng nó sẽ hạnh phúc bên anh mãi mãi. Sau đám cưới không lâu, cái tin mẹ nó mắc nợ tiền tỷ làm anh và nó choáng váng. Ngày nào chủ nợ cũng đến ngồi đầy nhà, lúc đầu họ còn năn nỉ nhỏ nhẹ, sau thì la lối chửi mắng. Có hôm anh đi làm về mệt mỏi, chủ nợ thấy anh, họ chửi luôn cả anh. Mẹ nó chỉ biết ngồi úp mặt vào tay im lặng. Anh nói với nó rằng anh thật bất lực vì không giúp được gì cho mẹ, đồng lương nhân viên của anh nào thấm vào đâu so với số tiền tỷ đó. Nó thương anh lắm, nó biết chuyện nợ nần là do mẹ nó ham mê đề đóm mà ra chứ đâu phải lỗi của anh mà anh tự dằn vặt mình. Chính ba nó cũng bỏ rơi mẹ con nó vì không chiu nổi thói ham mê đề của mẹ nó. "Thủy Linh!!" Đang lang thang ngoài phố, nó giật mình khi nghe có ai đó đang kêu tên mình. Quay đầu nhìn lại, trước mặt nó là một người con trai đeo kính trắng trông rất trí thức, cùng với nụ cười răng khểnh thật tươi. Nó reo lên "Hưng phải không??". Hưng là bạn 3 năm cấp ba của nó và là người nó thầm thương trộm nhớ suốt mấy năm học ấy. Hưng đẹp trai,học rất giỏi và chơi thể thao rất cừ, Hưng là niềm mơ ước của nhiều bạn gái trong lớp nó. Tình cảm nó dành cho Hưng trong sáng lắm, chỉ dám ngồi mơ mộng về Hưng chứ chưa bao giờ dám thổ lộ. Hưng rủ nó vào quán nước ở gần đó, hai người cứ huyên thuyên về những chuyện cũ, về trường lớp, về thầy cô, bạn bè. Và rồi nó kể cho Hưng nghe về hoàn cảnh hiện tại
- của nó. Số nợ mà mẹ nó đang gánh cùng với người chồng cứ tìu tụy đi từng ngày. Nó cũng kể cho Hưng nghe về Lan Anh, cô con gái cưng của Giám đốc công ty anh đang làm. Lan Anh thích anh lắm, thích anh vì vẻ ngoài điển trai cộng thêm lòng nhiệt huyết cháy hết mình vì công việc của anh. Anh càng tránh né, từ chối tế nhị thì cô càng si mê và quyết chiếm anh cho bằng được. Nó biết được điều này do đọc được những dòng tin nhắn đầy yêu thương của Lan Anh trong điện thoại mà anh chưa kịp xoá cũng như không thể xóa sạch được vì quá nhiều. Lan Anh hứa hẹn rằng nếu anh bỏ vợ mà cưới cô thì chiếc ghế phó Tổng Giám Đốc đang bỏ trống lâu nay sẽ là của anh. Nó kể với Hưng qua làn nước mắt rằng anh thương nó lắm, sẽ không vì danh lợi mà li dị với mình nhưng nó thì chẳng mang lại được gì cho anh mà chỉ làm anh thêm đau khổ. Hưng lặng lẻ thở dài nhìn cô bạn nhỏ, Hưng nhớ lại hình ảnh Thủy Linh hồn nhiên, rất hay cười trong quá khứ rồi Hưng nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của nó. Ngước đôi mắt ướt lên nhìn Hưng, bao kỉ niệm ngày xưa chợt ùa về,tay nó khẽ rung lên trong bàn tay Hưng. "Mày về đây ngay!" Giọng ba anh quát lên trong điện thoại. "Có chuyện gì vậy ba?" Anh hỏi mắt không rời màn hình vi tính và tay vẫn lướt nhanh trên bàn phím. Công việc hôm nay khá bận rộn. "Con vợ mày nó cắm sừng bò lên đầu mày rồi,con ơi là con!". "Cộp!!" Anh buông rơi cái điện thoại đang gác hờ giữa đầu và vai mình. Giao hết công việc cho đồng ngiệp, anh phóng như bay ra khỏi công ty. Vừa về tới nhà, ba anh đã quăng ra 1 phong thư lớn màu vàng dày cộm, mặt ông đỏ bừng bừng vì tức giận. Đứng bên cạnh, mẹ anh hoang mang nói: "Cái này mới gửi đến nhà mình hồi sáng nay". Cầm vội lấy phong bì, anh mở ra xem thì đó là 1 xấp hình. "Trời ơi!" Anh kêu lên. Trong hình là người vơ yêu dấu của anh đang quằn quại, ôm ấp 1người đàn ông đeo kính trắng trên giường. Đánh rơi cả xấp hình, anh té phịch xuống ghế salon, mồ hôi tuông ra ướt đẫm chiếc áo sơmi công sở làm lạnh cả người. Mẹ anh cứ hấp tấp hỏi dồn hàng đống câu hỏi mà chính anh cũng muốn biết: "Thằng đó là ai vậy con?" Tại sao lại như vậy hả con?...."Ba anh chỉ tay vào mặt anh gầm lên: "Mày li dị nó ngay cho tao!" Cầm tờ đơn li dị trong tay, nó không buồn không vui, cũng không bộc lộ bất cứ cảm xúc nào. Ký nhanh tờ đơn nó bước vội ra khỏi văn phòng luật sư mắt vẫn không nhìn về phía anh. Bổng nó cảm thấy người nó bị kẹp chặt lại, thì ra anh đuổi theo và đang ôm nó bằng đôi cánh tay rắn chắc từ phía sau. Hơi thở anh phà vào tai nó nóng ấm, giọng anh thật trầm: "Em chỉ cần nói rằng lúc đó em chỉ bồng bột thôi, chỉ cần nói rằng en vẫn yêu anh thì anh sẽ tha thứ tất cả. Anh sẽ vào xé tan tờ đơn đó rồi mình làm lại từ đầu nha em!" Hình như vai nó khẽ rung lên nhưng
- giọng nói vẫn cương quyết: "Chấm dứt rồi anh.Bây giờ em chỉ yêu anh Hưng!" Nói rồi, nó thoát khỏi vòng tay anh, bỏ anh đứng bơ vơ giữa hành lang vắng ngắt của văn phòng luật sư. Tin anh đám cưới với Lan Anh không làm nó ngạc nhiên. Nó biết trong nửa năm qua Lan Anh đã bên cạnh động viên, an ủi anh rất nhiều. Hai năm sau đó, tình cờ gặp lại anh tại khu trung tâm mua sắm. Lúc này anh đã là ông Giám Đốc trẻ do ba Lan Anh vừa giao lại cho anh vì sức khoẻ ông đã yếu nhiều. Bên cạnh anh là Lan Anh đã mang bầu to lắm rồi nhưng trông cô vẫn rất sang trọng. Hai người tay trong tay hạnh phúc đi mua sắm những vật dụng cần thiết để chào đón đứa con bé bỏng sắp chào đời. Anh mỉm cười chào nó, rồi bổng nhìn thấy bên cạnh nó là đứa bé trai kháu khỉnh,trông rất lanh lợi. Sao anh thấy nó thân quen quá,nhất là đôi mắt một mí to và cái mũi cao giống anh đến lạ lùng. Như không để anh thắc mắc lâu, nó vội vàng lên tiếng: "Đây là con của em và Hưng,bây giờ tụi em rất hạnh phúc!" Công việc của 1 giám đốc mới làm anh rất bận rộn, thêm vào nữa là ngày Lan Anh sinh rất gần rồi. Hàng ngày anh chỉ muốn làm thật nhanh cho xong việc rồi chạy về nhà bên cạnh vợ. Cuộc gặp gỡ với Thủy Linh hôm nọ và sự bâng khuâng về đứa bé trai giống hệt anh, anh cũng không còn thời gian để nghĩ tới. Chuẩn bị thật nhanh để đi gặp đối tác cuối cùng trong ngày hôm nay là anh có thể về với người vợ xinh đẹp, về với đứa con gái sắp chào đời rồi. Nghĩ như vậy anh bước vội vào chiếc mercedex đen đang chờ trước công ty. Nụ cười xã giao tắt ngấm khi anh thấy Hưng, thì ra đối tác lần này chính là Hưng, kẻ đã cướp đi Thuỷ Linh của anh. Vẫn giữ thái độ lịch thiệp, anh chờ Hưng ký xong hợp đồng rồi chào Hưng ra về. Anh vừa quay đi thì Hưng nói: "Đi uống chút cafe không?Tôi có việc muốn nói với anh!" Anh nghĩ rằng chắc hắn thấy hối hận với việc hắn đã làm hay hắn định chọc quê mình không chừng nhưng anh vẫn đồng ý. Ngồi vào cái bàn màu trắng cạnh bờ sông , gió sông thổi lên man mát làm anh thấy vơi bớt đi cơn mệt mỏi. Hưng chìa về phía anh điện thoại của mình và nói: "Đây là vợ và con tôi!". Anh mím môi khó chịu "Hắn ta định khoe khoang về gia đình hạnh phúc mà hắn cướp từ tay anh đây mà" Anh nghĩ thầm rồi cầm chặt lấy cái điện thoại. Anh nhìn xuống và như không tin vào mắt mình nửa, anh thốt lên" Sao...Sao lai.....!!!!" Trong hình là người phụ nữ có gương mặt phúc hậu chụp chung với đứa bé gái đang nhe hàm răng sún ra cười toe toét. Nụ cười giống y hệt người đang ngồi đối diện anh. Hưng chầm chậm lên tiếng: "Tất cà điều là do Thuỷ Linh sắp xếp. Thuỷ Linh không muốn vì cô và mẹ mà làm ảnh hưởng đến tương lai tươi sáng của anh. Cô nói anh rất thương cô, sẽ không dễ dàng bỏ rơi cô nên Thuỷ Linh đã nhờ tôi giúp. Thật ra lúc đó chúng tôi
- không hề làm gì cả, những tấm hình đó tuy được dàn dựng, rồi chọn góc chụp và đồ hoạ lại nữa nhưng vẫn không được tự nhiên mà trong lúc ghen tuông, nóng giận anh đã không chú ý tới điều đó. Gặp được anh hôm nay tôi chỉ muốn nói xin lỗi anh một tiếng" Hưng đã đi được một lúc lâu rồi mà anh vẫn ngồi thừ người trên ghế. "Em đã đổi hạnh phúc của mình cho anh,hay chính vì nhìn anh hạnh phúc mà em hạnh phúc. Thuỷ Linh ơi, anh có lỗi với em nhiều lắm. Đứa bé trai đó là con anh rồi, hèn chi mà anh thấy nó thân quen quá dù chỉ mới gặp". Anh chạy thật nhanh ra khỏi quán, tìm về ngôi nhà của Thuỳ Linh mà đã mấy năm rồi mà anh chưa hề đi qua lần nào. Người chủ nhà cho biết đã mua lại căn nhà này và cũng không biết chủ trước dọn đi đâu. Tìm đến họ hàng của Thuỷ Linh thì nghe nói mấy năm qua Thuỷ Linh cực khổ lắm. Mẹ cô bán nhà trả nợ rồi đi theo người đàn ông khác. Cô phải làm đủ nghề để chờ ngày sinh nở. Do quá lao lực mà cô sinh non, đứa bé sinh ra èo uột lắm. Họ hàng người giúp tiền, người giúp sức cuối cùng 2 mẹ con cũng tạm ổn. Cô nói rằng cô có thể tự mình nuôi đứa bé được và không muốn phiền đến ai nên cô bỏ đi đâu rồi không biết. Anh lê đôi chân nặng trĩu ra về "Thủy Linh ơi, anh biết tìm em ở đâu đây? mà tìm em để làm gì nữa bây giờ? để dằn vặt em thêm sao? anh làm gì được cho em đây khi anh còn có một gia đình phải chăm sóc, một sinh linh nhỏ bé sắp chào đời cần lắm sự yêu thương từ anh. Thủy Linh ơi, anh nợ em một cuộc đời" .Lúc anh đau khổ nghĩ thầm cũng là lúc chiếc xe vừa rẽ vào cổng nhà anh...
ADSENSE
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn