intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tâm hồn ngây thơ

Chia sẻ: Hoi Dac Tri | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

43
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Không khí của tháng 12 thật lạ nó mang chút cảm giác se se lạnh hòa lẫn trong hơi lạnh đó là chút ấm áp của gió xuân , chính không gian ấy đã mang lại sự êm ả dịu dàng của ánh hoàng hôn hòa quyện vào những đám mây đang trôi lơ lững ở tận chân trời.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tâm hồn ngây thơ

  1. Tâm hồn ngây thơ Tác giả: chuột Thể loại:truyện ngắn về gia đình Rating:k Lời xin lỗi muộn màng Không khí của tháng 12 thật lạ nó mang chút cảm giác se se lạnh hòa lẫn trong hơi lạnh đó là chút ấm áp của gió xuân , chính không gian ấy đã mang lại sự êm ả dịu dàng của ánh hoàng hôn hòa quyện vào những đám mây đang trôi lơ lững ở tận chân trời. không khí chiều tà thật đẹp và làm con người ta phải thả hồn theo gió , nhìn xa xăm về phía chân trời lòng nó lại dâng lên một nỗi niềm sâu thẳm, nó nhớ lại cái ngày mà nó mất đi người bà yêu quý nhất ….. và cũng là người mà nó đã có lỗi rất nhiều…. Đúng vậy thời gian như gió thoảng mây bay thấm thoát đã bảy năm kể từ khi bà nó mất .Bây giờ nó đã 18t đã hiểu thế nào là tình cảm sâu nặng thiết tha của tình bà cháu , nó cũng giông như bao người khác cũng được sinh ra từ mẹ nhưng từ nhỏ đã được một tay bà chăm sóc. Nội nó từ lâu đã mang trong người căn bệnh siểng rất nặng mỗi khi bà phát bệnh là phải có thuốc xịt vào cổ họng, để giảm cơn đau. Gia đình nó không giàu vì thế cha mẹ phải đi làm tới khuya mới về nên 2 chị em nó
  2. đều một tay bà chăm sóc . Nó vẩn nhớ lắm khoảng thời gian nó vừa vào lớp mẫu giáo , hằng ngày nội nó đều nắm lấy bàn tay nhỏ xinh xắn của nó đi trên con đường nhỏ hẹp để đến lớp .Bà luôn dặn nó phải vâng lời cô , không đánh các bạn trong lớp nó nghe mấy câu đó của bà đến thuộc lòng không sai một chữ ....tuổi thơ của nó luôn có hình ảnh của người bà thân yêu đó . Nhưng khoảng thời gian đó nó còn rất nhỏ chẳng thể cảm nhận được tình thương vô bờ bến của bà giành cho 2 đứa cháu tưởng chừng thiếu đi tình cảm của cha mẹ vì chính trong thăm tâm nó thì bà là người bà và cũng là người mẹ luôn che chỡ và chăm sóc 2 chị em chúng nó , thiếu đi hơi ấm của bà là chúng nó cảm thấy khó chịu. Thời gian dần trôi đi , sâu trong trái tim nhỏ bé của đứa cháu gái bé bỏng chỉ mới có mấy tuồi đầu lại chứa đựng một câu hỏi chưa bao giờ dám thổ lộ cùng ai …’bà có thương mình nửa không ??? luôn day dứt trong lòng nó . Câu hỏi đó có nguồn gốc từ khi nó bước vào lớp 3 ,bà không chiều chuộng nó như trước nữa, khi nói chuyện với nó bà rất nghiêm nghị không trìu mến như xưa và điều làm nó càng khó hiễu và thấy tủi thân ghê gớm là mỗi khi có anh chị họ của nó đến chơi thì bà lại rất trìu mến giọng nói ngọt ngào chan chứa cả một tình thương dành cho họ . chính vì điều đó mà nó đã thấy ghen tỵ với họ , tại sao cùng là cháu cùa bà nhưng bà lại đối xử khác như vậy câu hỏi đó vẩn xuất hiện trong đầu nó mà không có lời giải đáp. ..Và rồi mọi thắc mắc của nó lại càng chất chồng lên nhau không thể giải thích được nó và nhỏ em đều ngủ cùng bà từ nhỏ cứ mỗi đêm khi bà thức để uống thuốc thì bà lại dịu dàng đắm tấm chăn cho chị em nó mỗi khi trời trở lạnh dù mở mắt nhưng nó vẫn cảm giác được tình thương của bà dành cho cháu Trong 2 chị em nó thì nội thương em nó nhiều hơn nhưng mọi lần có sự tranh cãi thì nội nó thường la em nó vì còn nhỏ mà đã không lễ phép . Trong suốt thời gian đó bà cháu nó luôn sát cánh cùng nhau nội nó đi đâu hay ngủ nhà cô nó thì chị em nó đều đi theo vì không có bà chúng nó không thể ngủ được … Nó và nhỏ em cũng có chung ý ngĩ nó nói nội thương tụi con V con H nhiều hơn mình , lúc nào nội cũng con H cái này con V cái nọ không thương mình gì hết. nói vậy chứ mỗi khi lên ngoại chơi chúng nó thường hay ít ngủ lại vì không quen , với lại vẫn nhớ mãi hơi ấm của tấm chăn của nội nó có cảm giác mát lạnh dễ chịu lắm … không hiểu sao câu hỏi trong lòng nó có lúc lại thổn thức vì ghen tỵ nhưng có lúc lại chìm đắm trong cơn mê vì bà lại là người bà ngày xưa của nó.. thế rồi gánh nặng của bà lại tăng thêm vì nó` có thêm đứa em nhỏ nửa , mỗi ngày bà lại quay quần bên bếp núc rồi phải lo cho 3 đứa cháu .nhìn bà ngày càng già yếu đi và căn bệnh lại thêm nặng hơn .ngày qua ngày ,căn bệnh quái ác ấy lại dày vò nội nó , dù bệnh nhưng nội nó không thích đi chữa bệnh vì sợ tốn tiền của con cháu ,các bác của nó phải khuyên thật nhiều và dùng cả nước mắt bà mới chịu đi . thế rồi 2 chị em nó phải ngủ một mình trong thời gian bà năm viện, tuy không quen nhưng nó vẫn cố gắng vì có thế bà nó mới khỏi bệnh .nó không nhớ rõ bà nằm bao lâu nhưng đối với nó khoảng thời gian đó tưởng chừng dài vô tận vì thiếu đi hình ảnh bà trên chiếc giường nhỏ mà 3 bà cháu ngủ chung . Nhớ lúc ấy nó
  3. vừa thi hki xong được nghĩ vài ngày tối đến nó năm khóc vì nhớ bà và cố tình để cha nó nghe dược và mong là có thể đi thăm bà nhưng điều nó mong không được thành sự thật . mẹ nó nói bà được chuyển lên bệnh viện tỉnh nên xa lắm với lại bà không muốn con nít tiếp xúc với không khí bệnh viện. Nghĩ đến bà nằm trong bệnh viện mà miệng vẫn mãi gọi tên nhỏ em út của nó , lòng nó đau lắm nhưng chẳng dám nói với ai . Và rồi cái ngày mà nó không bao giờ mong đợi cũng đã xảy ra, một cú điện thoại làm mẹ nó bật khóc bà đã được về nhà nhưng không phải được bs cho về mà là bà tự xin về đề gặp con cháu và hơn thế nữa là được về với căn nhà nhỏ thân quen ngày xưa.Nội nó nằm đó bất động , mẹ và cô nó chia nhau chăm sóc bà rất tận tình mong sau bà mau khỏe lại .nhưng rồi cuối cùng … cái ngày định mệnh ấy đã đến,lúc hoàng hôn vừa buông xuống khi mà nó còn đang loay hoay trong bếp thì bỗng nhiên nghe thấy nhiều tiếng la toáng lên”má..má..” linh cảm có chuyện không tốt xảy ra, nó vội chạy lên nhà trên , hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tnó là một người bà cả đời tận tụy vì con cháu nay đã chìm sâu vào giấc ngủ ngàn thu. Bọn trẻ chúng nó đã bật khóc trong vô vàng đau đớn nhưng chỉ trong chốc lát thì tiếng la không còn nữa chỉ còn lại những giọt nước mắt cay xòe trên khóe mi chỉ vì một câu nói của mợ nó “ bà con đã được một vị thần đưa lên thiên đàng sống với các thần tiên, nếu các con còn khóc thì bà sẽ không được lên trời mà bị đày xuống địa ngục chịu những hình phạt đau đớn,” . Và rồi, bà nó đã mãi mãi ra đi bỏ lại phía sau một đứa cháu mà lòng nó giờ đây như mất đi chỗ dựa tinh thần và mất đi người giải đáp sự thắc mắc bấy lâu nay … Thời gian trôi qua khá nhanh, hình ảnh người bà dường như mờ nhạt theo năm tháng , nó không gặp bà trong những giấc mộng mà nó mong được bà ôm ấp nữa .. cho đến khi nó học tác phẩm “bếp lửa” của Bằng Việt thì hình ảnh người bà lại hiện hữu trong đầu nó, và đặc biệt là mổi buổi sáng bà đều làm món mà nó thích nhất và thích được reo lên “ ôi ngon quá nội ơi !!!” , nó thích được nhìn bà đang lui húi dưới bếp nhìn bà thật trìu mến biết bao… nhưng mỗi lần thức giấc là mổi lần thất vọng tràn trề vì đó là chỉ là giấc mơ của một đứa con gái mới 10t…. Và từ khoảnh khắc đó nó luôn sống trong giấc mơ , bảy năm là khoảng thời gian không dài nhưng đối với nó bảy năm không chỉ là thời gian mà còn là nhịp cầu nối mở lối cho nó đi vào tận đáy lòng của người bà mà nó yêu quý … giờ đây nó mới thật sự hiểu ra một điều rằng bà đã gạt đi biết bao giọt nước mắt vì câu hỏi hồn nhiên của nó lúc nhỏ. Không phải bà đối xử với các cháu không đồng đều mà thật ra người bà thương và lo nhất đó chính là 3 chị em nó. Điều này đã quá trể, nó thật ghét chính mình vì tới bây giờ mới hiểu ra thì đã muộn màng, sỡ dĩ bà thường ân cần với những anh chị họ của nó là vì bà không ở gần bên chăm sóc họ như đã chăm sóc chị em nó, chính vì đều đó mà bà muốn ân cần hơn để họ không có cảm giác thiếu đi tình thương của bà … Giờ đây, mỗi khi nhìn tấm ảnh của bà lòng nó lại đau nhói cái cảm giác bứt rức khó chịu lại dâng lên , nó muốn nói thật to lời xin lỗi với nội nhưng không hiểu sao cổ họng nó như có cái gì đó nghẹn , uất ức không
  4. lên tiếng được. Không còn bao lâu nữa, nó sẽ bước vào đời và một mình đi về phía chân trời hạnh phúc của chính riêng nó , tâm nguyện của nó là được gặp bà trong giấc mộng để nó có thể cất lên những lời xin lỗi “ bà ơi con xin lỗi và cám ơn bà nhiều lắm, cám ơn vì bà đã chăm sóc nuôi dưỡng con mà không lời than phiền. Và con thật lòng xin lỗi vì đã không hiểu được tình thương cao cả thiêng liêng soi sáng cã một tâm hồn nhỏ nhoi tựa như ánh mặt trời dẩn lối cho con trưởng thành.Tình thương đó luôn vĩnh hằng trong lòng con !!!’ Ơn sinh thành nuôi dưỡng tựa mây cao Lòng con giờ chất chứa cả niềm đau Đêm đêm ngẩng đầu nhìn trăng sáng Ước gì được gặp bà trên những vì sao Để con có thể nói ngàn lời xin lỗi Bà ơi ! con thương bà nhiều lắm Lời con vang lên tận thiên đàng Mà sao bà vẫn nằm yên nơi đất lạnh? Để lòng con lạc lõng bơ vơ Con yêu bà mãi mãi vẫn yêu !! Chỉ mong bà có thể nghe thấy là lòng con sướng vui biết mấy!! (tự sáng tác ) Nó đã chứa đựng những nỗi niềm đó bấy lâu nay mong sao bà nó có thể nghe và thông cảm cho tính trẻ con của nó ngày xưa … nó biết bà nó luôn ẩn mình trong những vì sao vào ban đêm để có thể mang đến cho nó những giấc ngũ thật ngon. Và bà cũng luôn dõi theo những bước đi trên đường đời đầy gian nan và nguy hiểm , mỗi khi nó vấp ngã nó có cảm giác có ai đó đả nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó , cái cảm giác ấy rất quen , giống như cái cảm giác bà dắt nó đến trường . Chính vì thế mà nó không thấy sợ hãi khi phải đi một mình để đến bến bờ vinh quang nữa. đối với nó bà vẫn mãi hiện diện trong cuộc sống này . Giờ đây nó có thể thốt ra được những lời xin lỗi mà không còn thấy ngẹn ngào nữa vì nó biết bà sẽ tha thứ và luôn cầu mong cho nó được hạnh phúc . Có lẽ trong lòng nó bà luôn tràn đầy sự bao dung và không chấp nhất gì đứa cháu ngây thơ này . Nó chỉ tiếc là những lời xin lỗi ấy được nói ra trong hoàn cảnh trớ trêu “ bà đã mất không thể chính tay nghe được và đó là những lời xin lỗi muộn màng’’cho dù là muộn màng nhưng nó mong bà có thể nghe và hiểu ra thật lòng nó nhớ và thường hay ghen tỵ với đám bạn còn đầy đủ ông bà để yêu thương , hơn thế nữa nó luôn trách ông trời tại sao? Lại cướp nội nó sớm như vậy làm nó phải nếm vị đắng của cuộc đời phải sống một mình trong căn nhà nhỏ đã thiếu đi tình cảm của cha mẹ giờ phải thiếu cả tình bà
  5. …… Trong tận đáy lòng con thật sự muốn nói “nội ơi!!! Con xin lỗi”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
4=>1