intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tập 1 – Lam Y Thiếu Niên (Chương 5 – Dã Thảo (2)

Chia sẻ: Nguyen Van Tuan | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

150
lượt xem
28
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tham khảo tài liệu 'tập 1 – lam y thiếu niên (chương 5 – dã thảo (2)', giải trí - thư giãn, truyện tranh - thiếu nhi phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tập 1 – Lam Y Thiếu Niên (Chương 5 – Dã Thảo (2)

  1. HOA NGUYỆT TAO ĐÀN – HTTP://WWW.MONGDIEMHUONGLAU.COM   1 Tập 1 – Lam Y Thiếu Niên  Chương 5 – Dã Thảo (2)  NGỰ NỮ TÂM KINH – TÁC GIẢ: VƯƠNG THIỂU THIỂU Dịch thuật: Vmvm – Hiệu đính: Alanruud – Biên tập: Vmvm  oOo  L ạc  San  rời  khỏi  lòng  Nhạc  Nhạc,  nhưng  lại  không  muốn  buông  bỏ  bàn  tay của gã. Thấy Lạc Hà đến, nàng thập phần cao hứng, vội nói:  ‐ Nhị ca, muội không sao, chính là Nhược Tuyết tỷ tỷ cứu muội! Lúc đó  quả thật là nguy hiểm a!  Lạc San chỉ Chung Nhược Tuyết.  Lạc Hà nhìn thấy Nhược Tuyết xinh đẹp lạnh lùng ngồi đó, bèn bước tới  đáp tạ. Đông Phương Bạch cũng lại đón, chào:  ‐ Biểu huynh, gần đây có khỏe không?  ‐ Úy? Đông phương biểu đệ, ngươi cũng ở đây sao?  Nhẹ vỗ lên đầu vai Đông Phương Bạch, cười nói:  ‐ Hôm nay nhất định là phải đến Lạc phủ, chúng ta đã nhiều năm không  gặp, phải hàn huyên tâm sự mới được. Cha ta thường nhắc về đệ luôn.  Y đến bên cạnh Vương Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết, cúi người nói:  ‐ Mong hai vị tối nay sắp xếp thời gian đến dự, tại hạ lễ sơ chưa kịp cảm tạ  nhị vị, hôm nay lại cứu giúp muội muội, hai vị quả là phúc tinh của Lạc gia, Lạc  Hà ta xin cảm tạ nhị vị lần nữa!  Dứt lời liền cúi mình vái Nhược Tuyết và Nhạc Nhạc một bái.  Nhược  Tuyết  nhìn  Nhạc  Nhạc,  không  nói  gì.  Nàng  biết  rằng,  trước  mặt  người ngoài, chuyện ăn nói tốt nhất nên nhường cho nam nhân, không nên nói    T1 – C5
  2. HOA NGUYỆT TAO ĐÀN – HTTP://WWW.MONGDIEMHUONGLAU.COM   2 hớt,  nếu  không  nam  nhân  sẽ  cảm  thấy  mất  mặt,  quan  hệ  của  hai  người  nhất  định sẽ có vấn đề.  Nhạc  Nhạc  biết  nàng  đang  tưởng  nghĩ  đến  nhiều  chuyện,  nhưng  cũng  NGỰ NỮ TÂM KINH – TÁC GIẢ: VƯƠNG THIỂU THIỂU trân trọng ý của nàng, hai lần cứu người đều là do một tay của Nhược Tuyết, có  người lại ta ơn, vinh dự đó nàng lại nhường cho mình, gã sao mà không thêm  phần yêu quý Nhược Tuyết cho được?  Nhạc Nhạc đứng lên đỡ lấy Lạc Hà, nói:  ‐ Thân phận của chúng tôi thấp hèn, sao lại nhận đại lễ ấy được! Hai lần  vừa rồi đều do Tuyết nhi xuất thủ, ta chỉ là một thư sinh không hơn không kém,  mới tới Lạc thành chỉ là vì tham gia ứng thí!  Nhược Tuyết nghe Nhạc Nhạc không mặc nhận công lao, trong lòng thầm  vui,  nghĩ  thầm  nếu  Nhạc  lang  sớm  tự  nhận  công  lao,  nàng  có  tiếp  tục  yêu  thương  gã  không?  Gã  nếu  chỉ  cầu  danh  lợi  cao  quan,  mình  có  thể  chịu  nổi  không? Nghĩ đến điều này, tâm thần nàng hoảng loạn, thấy Nhạc Nhạc đối với  Lạc Hà có thân phận tôn quý như vậy mà vẫn bình thường, điềm tĩnh ứng phó,  lòng  nàng  liền  khôi  phục  bình  tĩnh,  thầm  trách  mình  sao  lại  hoài  nghi  khinh  miệt Nhạc lang đến như vậy!  Lạc Hà thầm nghĩ: “Ta thấy ngươi không biết võ công, dùng đại lễ này chỉ  là  biểu  thị  tôn  kính,  chứ  chủ  yếu  là  chính  vì  Chung  Nhược  Tuyết  cạnh  ngươi,  mỹ danh của người ta vào ba năm trước đã chấn động Phong Nguyệt Quốc, hừ,  ai cần ngươi đến đỡ ta, hừ hừ?”  Nhưng ngoài mặt Lạc Hà thì vô cùng vui vẻ. Y cười ha hả nói:  ‐  Trong  tình  thế  hiện  tại,  ai  lại  để  ý  đến  thân  phận  làm  gì.  Xin  hỏi  tiểu  huynh đệ quý tính là chi?  ‐ Tiểu sinh tính danh Vương Nhạc Nhạc.  Vương Nhạc Nhạc thật thà hồi đáp.  ‐ Vương Nhạc Nhạc? Ha ha, tên của Vương huynh thật là hài hước!    T1 – C5
  3. HOA NGUYỆT TAO ĐÀN – HTTP://WWW.MONGDIEMHUONGLAU.COM   3 Lạc Hà đột nhiên biết mình đã thất lễ, bèn cười tiếp:  ‐ Bất quá rất đặc biệt, có đúng không? Ha ha!  Lạc San cũng cười như hoa nở, nhu tình như nước trào nhìn say sưa chàng  NGỰ NỮ TÂM KINH – TÁC GIẢ: VƯƠNG THIỂU THIỂU đẹp trai vận lam y. Tên của chàng thật là lạ, lại dễ yêu vô cùng! Xem ra phong  cách của nữ nhân trúng phải ái tình quả là điên!  Lạc Hà nhìn thấy khẽ nhíu mày, thầm nghĩ: “Muội muội không phải là mê  mệt lam y tiểu tử này rồi sao?! Lạc gia chúng ta phải làm thông gia với những  gia tộc hùng mạnh, tên tiểu tử này danh thì không có, văn chả ra văn, võ không  ra võ, ngoại trừ cao lớn, không có điểm gì nổi bật. Bất quá có thể thân cận với  Nhược  Tuyết  đến  như  vậy,  nhất  định  là  không  tệ  rồi?  Thế  lực  của  ma  môn  không hề đơn giản? Bất quá không biết ma môn với Vương Nhạc Nhạc có quan  hệ gì không? Không biết Chung Vô Nhai có thể chấp một một người rễ không  biết võ công thế này không? Nếu thật thì thì đây quả là sự kiện chốn động ma  giáo chứ không sai!  Ài,  đừng  quên  con  người  ta  đôi  khi  không  như  tướng  mạo  bề  ngoài.  Ngươi chưa thử qua sao biết Vương Nhạc Nhạc người ta không thông văn sử,  mắt ngươi có vấn đề rồi, chưa nói là ngươi làm sao biết người ta kkhông có một  thứ nội công kỳ quặc nào đó? Vóc người cao lớn như đại tướng, lại nói người ta  không có điểm gì nói bật! Tất cả là vì vị đại tướng quân Lạc Hà vốn anh minh là  vậy, nhưng vì quan tâm đến chuyện của muội muội, thành ra đối với diễm ngộ  của Nhạc Nhạc có phần đố kỵ. Tuy nhiên, trong cái rủi đó lại có cái may!  ‐  Hai  vị,  tối  nay  ta  thế  An  Định  Thư  thiết  yến  đáp  tạ  hai  vị,  thỉnh  hai  vị  nhất định phải đến dự!  Đó là lời nói thật tâm. Y lại tiếp tục nói:  ‐ Yếu tử  yếu hoạt nhị vị tiền bối, xin đưa San nhi hồi phủ, tỏ tường mọi  chuyện cho cha ta biết, để sớm truy ra hung thủ chân chính. Đông Phương biểu  đệ, cùng ta hồi phủ nào!  Nhạc Nhạc gật đầu đáp ứng, cười nói:    T1 – C5
  4. HOA NGUYỆT TAO ĐÀN – HTTP://WWW.MONGDIEMHUONGLAU.COM   4 ‐ Nhất định phó ước!  Nhưng  lòng  lại  nói:  “Vì  muội  muội  của  ngươi,  ta  phải  đến  Lạc  phủ  một  phen.”  NGỰ NỮ TÂM KINH – TÁC GIẢ: VƯƠNG THIỂU THIỂU Lạc San không muốn rời xa gã, bịn rịn nói:  ‐ Tối nay chàng nhất định phải đến nha!  Nhạc Nhạc mĩm cười gật đầu khẳng định với nàng.  Nhạc  Nhạc  tiễn  hai  huynh  đệ  họ  Lạc,  rồi  nắm  tay  dẫn  Nhược  Tuyết  về  phòng  nghỉ  ngơi.  Nhạc  Nhạc  vẫn  còn  tâm  tính  của  thiếu  niên,  nghỉ  ngơi  một  chút đã kéo Nhược Tuyết đi dạo phố. Nhược Tuyết đã ba năm không rời khỏi  Thiên Nhai giác, khi nghe nói đi chơi, thì thập phần cao hứng.  Người đi như mắc cửi trên đường, những thứ rất hấp dẫn vừa nhiều vừa  lạ, khiến Nhược Tuyết như cô bé nhỏ, nắm chặt tay Nhạc Nhạc, chạy động chạy  tây, lộ xuất vẻ khả ái ngây thơ, chỉ cần nhìn là người đi đường mắt ngốc mồm  chảy nước dãi, thầm than sao Nhạc Nhạc lại diễm phúc đến như vậy!  ‐ Nhạc lang, nhìn cái này xem, cái kẹp tóc trang sức này đẹp ghê, muội rất  thích!  Nhược Tuyết đương nhiên là có tiền, nhưng chỉ muốn vòi vĩnh tình lang,  mua  luôn  hai  cái,  một  vạn  tiền  mỗi  cái,  cho  mình  một  và  tặng  tình  nhân  một.  Nhạc Nhạc đương nhiên hiểu rõ tâm ý của nàng, cười nói:  ‐  Để  ta  đeo  cho  tỷ  tỷ,  oa,  quả  nhiên  là  đẹp  ha!  Giống  như  là  đo  ni  đóng  giày cho tỷ tỷ vậy! Ông chủ, ta mua cái này!  Nhạc Nhạc trả tiền xong, đầu mày cuối mắt cùng Nhược Tuyết rời khỏi.  ‐ Nhạc Lang, ta thích cái đó… cái đó.  ‐ À, cái nào?  Nhạc Nhạc bù đầu nhìn quanh quất, làm ra vẻ oai lắm, nhưng không biết  nàng muốn cái gì?    T1 – C5
  5. HOA NGUYỆT TAO ĐÀN – HTTP://WWW.MONGDIEMHUONGLAU.COM   5 Nhược Tuyết thấy biểu tình tán loạn của Nhạc Nhạc, bèn tức giận nói:  ‐ Nhạc lang? Chàng đừng có nghĩ bậy nghe, thiếp cũng có thể biến chàng  thành  một  khối  băng  đó!  Hi  hi,  đừng  có  sợ,  tỷ  tỷ  chọc  đệ  thôi,  ta  chính  là  nói  NGỰ NỮ TÂM KINH – TÁC GIẢ: VƯƠNG THIỂU THIỂU mấy cái miên hoa đấy, ta muốn ăn.  Nhạc Nhạc toát mồ hôi hột, cuối cùng đã nhìn ra được nguồn gốc bị hành  tội của hắn – đó là Miên hoa đường. Nhìn thấy các tiểu hài tử tranh nhau mua  ăn cái thứ đó, Nhược Tuyết cùng nhìn thòm thèm giống như một tiểu nha đầu  đang vòi vĩnh cha mình.  ‐ Ai da, thì ra là cái đó, cái đó hả! Ta đến mua.  Nhạc Nhạc quay lại với cây Miên hoa đường, Nhược Tuyết cao hứng nhận  lấy, học theo các tiểu hài tử, thè lưỡi xinh liếp lấy liếm để.  ‐ Hừm, ngon quá! Chàng ăn thử một miếng đi, lại đây! Ngoan nào…! A a!  Nhược Tuyết thấy Nhạc Nhạc đã cắn một miếng, mới buông tha cho gã.  Nhạc  Nhạc  chau  mày,  ăn  xong  một  miếng,  thầm  kêu  lên:  “Cái  thứ  Miên  Hoa  đường đáng ghét! Sao lại cho nhiều đường quá vậy, ngọt chết người ta mất! Ài,  nó chỉ toàn đường là đường, sao không cho ít đường đi một chút!”  Nữ nhân sao lại thích ăn đường thể nhỉ, trước đây khi hắn đi thanh lâu,  thường mua kẹo tặng cho bọn kỹ nữ, thế mà họ vô cùng cao hứng.  ‐ Nhạc lang, chàng đang nghĩ gì thế?  ‐ A, ở đây ồn quá, đến chỗ nào ít người một chút!  Nhược Tuyết cũng đi dạo thõa mãn rồi, theo lời Nhạc Nhạc, họ chọn chỗ ít  người mà đi. Khi đến các tòa lâu các ở trong rừng khá ít người, tiếng đàn vọng  ra từ đó như hư ảo, lững lờ, hấp dẫn bước chân của Nhạc Nhạc. Người đi trên  đường đột nhiên đông đúc, đều hướng đến chỗ có tiếng đàn mà đi, lại có người  nói:  ‐ Như mộng đại gia đang ở Túy Tâm hồ, mau đến xem, A Tứ, ngươi chạy  nhanh chút, nếu không lão tử không đợi ngươi đâu!    T1 – C5
  6. HOA NGUYỆT TAO ĐÀN – HTTP://WWW.MONGDIEMHUONGLAU.COM   6 ‐  Con  mẹ  nó,  ai  đạp  lên  giày  của  ta  thế  này,  đầu  thai  không  được  là  do  ngươi! Oa, không ý tứ gì hết, đụng ngươi rồi, ha ha ha ha!  Thấy  bọn  nam  nhân  sốt  ruột  như  vậy,  Nhạc  Nhạc  liền  đoán  Như  Mộng  NGỰ NỮ TÂM KINH – TÁC GIẢ: VƯƠNG THIỂU THIỂU nhất định là mỹ nữ, bèn lầm bầm tự hỏi:  ‐ Túy tâm hồ?  Nhược Tuyết trước đây đã đến Lạc thành, nên hiểu biết tự nhiên là nhiều  hơn Nhạc Nhạc, nhìn gã giận dữ bảo:  ‐ Túy tâm hồ chung quanh đều là kỹ lâu, Như mộng chính là công nương  của kỹ lâu, xem bọn nam nhân sốt ruột như vậy, đến thần hồn cũng đi đâu mất!  Đột nhiên cười nói:  ‐ Đó là chưa nói, xem ra cũng làm chàng mất hồn rồi!  Nhạc Nhạc toát mồ hôi: “Nhược Tuyết đối với mình ôn nhu như vậy, sao  mà mình vẫn sợ nàng thế, đâu có lý do gì đâu cà?”  ‐ Ha ha! Có Tuyết nhi bên cạnh, ta còn đi xem Như mộng gì đó làm chi!  Bất  quá  tâm  tính  của  thiếu  niên  ai  cũng  rõ,  càng  bảo  là  không  muốn  đi,  trong lòng lại nóng ruột muốn được bây đến đó ngay lập tức.  Nhược Tuyết trừng mắt nhìn gã, bảo:  ‐ Ta cũng muốn đến đó xem, được, đi thôi, theo tỷ tỷ đi xem mỹ nữ nhé?!  Nàng nắm lấy tay gã, nháy mắt một cái, rồi chen qua dòng người mà đi.    T1 – C5
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2