Thế nào là yêu!
lượt xem 2
download
" Nơi nào là điểm dừng của gió , mây sẽ kết thúc bến đậu ở đâu . Ngọn lửa hạnh phúc của con người khi nào sẽ nhen nhóm rồi bùng lên , làm thế nào để giữ nó lại " . Những câu hỏi đó đôi lúc cũng xuất hiện trong đầu nó . Là con trai nhưng nó
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Thế nào là yêu!
- Thế nào là yêu! " Nơi nào là điểm dừng của gió , mây sẽ kết thúc bến đậu ở đâu . Ngọn lửa hạnh phúc của con người khi nào sẽ nhen nhóm rồi bùng lên , làm thế nào để giữ nó lại " . Những câu hỏi đó đôi lúc cũng xuất hiện trong đầu nó . Là con trai nhưng nó cũng hay suy tư , ngồi đần mặt ra nghĩ về 1 điều gì đó thật ngốc nghếch . Bạn bè nhận xét nó là 1 người đa nhân cách có lẽ là đúng bởi có khi nó rất hồn nhiên như 1 đứa trẻ con , có lúc lại lạnh lùng như tảng băng hay cũng có khi hành động bộp chộp thiếu suy nghĩ như du côn . chính nó cũng nhận thấy như vậy qua cái sở thích âm nhạc của mình , mỗi người thường chỉ có một hoặc hai loai nhạc yêu thích còn nó thì loại nào cũng thích , từ rock , rap , hòa tấu hay giao hường nhạc trẻ rồi DJ . Chẳng giống ai , nó không thấy mình là kẻ dị thường mà cho đó là điểm riêng biệt của nó , " ai cũng giống ai thì còn gì là độc đáo " đó là cái suy nghĩ của để tự an ủi cho mình . Nó rất tự hào về tình yêu của bố mẹ nó cũng như nghị lực vươn lên của họ . Trước kia khi yêu nhau cả 2 gia đinh đều phản đối bố mẹ nó đến với nhau , vì lí do gì nó cũng không biết chỉ nghe loáng thoáng qua những cuộc nói chuyện của người lớn là đi xem bói thì số phận không thể ở bên nhau . Mặc sự ngăn cấm của gia đình 2 người vẫn đến bên nhau , hậu quả tất yếu cho việc "không nghe lời" này là từ con không nhìn mặt . Khó khăn không ngăn cấm được tình yêu mà càng làm cho nó trở nên mãnh liệt giúp con người vượt qua trở ngại và càng khẳng định sự vững chắc trong tình yêu . Cả bố mẹ nó đều làm công nhân ở cảng . Mẹ nó thì làm thợ cơ khí chuyên sửa chữa máy móc còn bố nó thì làm công nhân lái đế ( 1 loại cần cẩu loại lớn chuyên dụng ) . Trong 4 năm đầu chung sống bên nhau hạnh phúc bên nhau rồi nó ra đời . Đó là một ngày nắng vàng trải dài trên các con đường thành phố hoa phượng đỏ , ngày 19-5-1994 là ngày nó ra đời nhưng trong giấy khai sinh thì nó lại là 17-5 . Nhiều lần nó hỏi câu trả lời chỉ là sự im lặng sau này thì nó biết thì đó là ngày rất bố mẹ nó gặp nhau . Nguyễn Ngọc Tiến cái tên của nó thì thật là giống con gái nó cũng thấy thế , sau nó còn một đứa em gái đáng yêu kém nó 7 tuổi . Bởi chính mình phải bước trên con đường chông gai chứ không trải hoa hồng nên cái tên nó mang ý nghĩa cuộc đời nó sẽ tiến bước trên con đường trải vàng ngọc . Quả thật khi nó ra đời thì bố mẹ nó cũng bớt gặp khó khăn hơn khi ông bà nội ngoại không từ bố mẹ nó nữa . Mấy năm sau ở công ty bố mẹ nó cổ phần hóa , nhận thấy cơ hội thay đổi tương lai bố mẹ nó vay mượn tiền và sự giúp đỡ của gia đình nội ngoại để mua cổ phần rồi đi học thêm về quản trị kinh doanh . Chỉ trong 2 năm bố mẹ nó đã thâu tóm thành công được 51% . Điều hiển nhiên là bố mẹ nó trở thành
- cổ đông lớn nhất , bố nó là chủ tịch hội đồng quản trị rồi tiến tới ghế "tổng" ngay trong năm sau . Thêm 4 năm nữa các khoản nợ vay từ lúc trước đã được trả hết . Năm nó 12 tuổi gia đình nó rời khỏi căn hộ khu tập thể 5 tầng chuyển đến ngôi nhà mới khang trang hơn lộng lẫy hơn . Gọi là nhà nhưng thật sự mà nói thì đó là một cái biệt thự thì đúng hơn , nó còn to hơn cả cái khu tập thể mà nó từng ở với đầy đủ tiện nghi . Ngôi nhà ấy luôn tràn ngập tiếng cười hạnh phúc của 4 người . Một năm sau nỗi buồn đến với gia đình nó khi bố nó bất mất . Người cha mạnh mẽ của nó vì mệt mỏi với áp lực công việc đã mắc căn bệnh nan y không thể chữa khỏi . Bố nó biết bệnh của mình nên khi còn sống luôn nỗ lực cho khoảng thời gian còn lại . Yêu nhau sâu đậm bao nhiêu thì khi xa nhau càng khó bấy nhiêu . Mẹ nó khóc ngất đi biết bao nhiêu lần trong khi tiễn đưa người bố nó . Nó cũng khóc , khóc tiếc thương cho bố nó và thương cho mẹ nó mất đi một nửa cuộc đời . Em nó thì còn quá nhỏ để hiểu được nỗi buồn này . Nó càng cảm thấy thương bố nó hơn và cảm thấy khâm phục khi nghe bác sĩ kể về con đau của những người mắc bệnh như bố nó . Bọn họ đa số đều dùng mooc phin hoặc một thứ thuốc giảm đau mạnh như ma túy chỉ có bố nó là mạnh mẽ đối đầu với cơn đau mà không có thuốc hỗ trợ . Từ đó gia đình nó thay đổi , mẹ nó phải gánh vác luôn phần việc của bố . Để tránh mẹ gặp khó khăn khi làm việc bố nó đã sắp xếp những người đánh tin cậy làm trong công ty . Thật vậy , từ lúc bố nó mất tuy không có người điều hành nhưng mọi việc vẫn ổn định . Sau một thời gian bình tĩnh lại mẹ nó cũng đi làm , công việc chiếm hầu hết thời gian của mẹ nó nên nhiều lúc chỉ có nó và đứa em gái cùng vài người giúp việc ở nhà . ------------------------------------------------------ Nó có một người bạn rất thân tên Thủy từ lúc học mẫu giáo . Là người bạn khác giới nhưng đó lại là người duy nhất tâm sự cùng nó . Từ khi bố mất nó trở nên lầm lì , ít nói chỉ khi ở cùng và nói chuyện cùng Thủy thì nó mới trở lại là chính mình . Ở trường nó rất nghịch ngợm và quậy phá rồi việc đánh nhau thì diễn ra như cơm bữa , việc học của nó thì tỉ lệ nghịch với việc đánh nhau và quậy phá . -Tiếnnnnnnnnnnnnnnnn ! Dậy ngay 6 giờ 10 rồi kìa . Tiếng Thủy vang lên trong căn phòng của nó . Nhà gần nên sáng nào cô bé cũng sang gọi nó đi học còn nó hôm này cũng thức tới khuya chơi đột kích nên còn ngái ngủ . Nếu không có Thủy sang gọi nó đi học thì giờ nó đã không còn là học sinh nữa . Trời mùa đông lạnh nó ngại phải chui ra khỏi chăn nên Thủy gọi nó cứ nằm im như không nghe thấy .
- -Dậy , dậy mau đồ con mèo lười, sáng nào cũng để người ta gọi . Bực mình Thủy tiến đến định kéo lật chăn nó ra thì bị nó kéo luôn vào rồi ôm chặt lấy nói nhỏ . -Xin 10 phút thôi rồi dậy ngay . Thủy bất lực đành chịu thua nó đành để nó nằm thêm 1 lúc nữa vì hôm nay sang sớm . Thôi đành để nó nằm thêm lúc nữa , trời mùa đông vào chăn ấm Thủy cũng thấy dễ chịu phần nào bởi cái lạnh đầu mùa tháng 10 . Nằm nhìn nó lúc này cô bé nghĩ lại khoảng thời gian quen nó thật là nhanh , thoáng cái giờ cả hai đứa đã học lớp 9 . Hai đứa đã không còn là đứa trẻ con nữa mà đã là những thanh thiếu niên cả rồi . Bên nhau lâu vậy mà vẫn chỉ là bạn là điều bạn bè ít ai nghĩ là thật khi lúc nào cũng ở cùng nhau . Mải mê với suy nghĩ của mình cô bé đã ngủ mất trong vòng tay Tiến . -Dậy đi công chúa Nó đã mặc quần áo chỉnh tề ngồi cạnh giường nhìn Thủy . Đôi mắt búp bê lim dim mở ra khi nghe tiếng gọi , rồi bất chợt choàng tỉnh ngồi dậy hỏi nó . -Mấy giờ rồi-7 giờ rồi Nó đáp mà tỉnh như sáo chẳng tỏ chút vội vàng gì . - Hả , muộn mất rồi . Đồ đáng ghét sao dậy muộn thế hả . - Đến đồng hồ báo thức cũng ngủ thì làm sao mà có người gọi đượcNó trả lời rồi cười nhăn nhở nhìn Thủy . -Ghét cái lỗ mẹt thế cơ chứ . Thủy nói rồi hậm hực nhìn nó tỏ vẻ khó chịu khi bị nó trêu . - Thế đã muốn đi học chưa hay ngủ thêm tí nữa rồi chiều dậy đi nhá . Lại một câu nói đùa nữa thốt ra từ cái miệng rồi nụ cười nhăn nhở như trêu tức cô bé . Cũng chẳng tức được bởi nó rất hay trêu đùa cô bé , nếu mà tức thì đã không thân thiết được với nó . Cô bé nhìn nó nói một cách nghiêm nghị . - Đi học đi còn 5 phút thôi đấy , nhanh lên kẻo muộn rồi . Nó và Thủy đi xuống nhà rồi nhanh chóng đến trường . Từ nhà đến trường có 500m nhưng còn lề mề mua đồ ăn sáng vì nó không thích đồ ăn ở gần trường nên khi đến thì đã muộn mất 5 phút cổng trường đã đóng .
- -Thôi , thế là muộn rồi . Nghỉ đi về nhà tớ chơi . -Đồ lười , tại bạn đấy mà tớ bị muộn rồi đây này . -Có sao đâu mà , nghỉ một buổi đâu chết ai . -Không chết á , hôm nay kiểm tra 1 tiết toán đấy . Mình đi "cửa sau" đi .Hiểu cô bé nói gì nhưng nó vẫn tỏ ra điềm nhiên hỏi với cái mẹt ngây thơ như con nai tơ : -Trường mình có cửa sau à - Ngố thế , ra sau trèo vào . Thế mà cũng bắt người ta nói rõ , đúng là đồ ...... -Đồ giề , nói người ta thế thì thôi đi về đây . Trèo vào trường đi nhé . Biết một mình Thủy không trèo vào được nên nó tỏ vẻ không cần rồi quay lưng bước đi . -Ơ đừng mà , sao lại chối bỏ trách nhiệm thế hả . - hí hí , đùa tí mà Hai đứa đi vòng ra sau trường ở đó đã thấy mấy chú đang loay hoay trèo tường vào như nó và Thủy . Nghĩ lại cảnh đó cũng buồn cười khi đứa thì trèo vào dễ dàng còn những đứa thì phải nhờ bạn đủn *** mới lên được . Riêng nó thì khác , nó khỏe mạnh chỉ bật một cái là lên rồi chìa tay kéo Thủy lên . Nó nhảy vào trước để đỡ Thủy lúc nhảy xuống nhưng............... HUỴCH Một cái gì nó nặng nề rơi vào đầu nó che kín cả mọi thứ . - Đau quá ! Nó ngồi dậy vào kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra . Thủy nhảy xuống ngay sau nó và đè nguyên cả khúc phao câu lên đầu nó . Choáng váng là cảm giác khi bị đè lên . Mấy thằng khác bên cạnh cũng nhìn nó cười nắc nẻ . Thủy thì xuýt xoa vội vàng xem tình hình nó ra sao . -Tớ xin lỗi , có sao không . Tường trơn quá tớ tuột tay . -Không sao đâu vào lớp thôi , chúng mày nhìn cái gì muốn chết à !
- Nó hùng hổ đe dọa những thằng ở đấy và chẳng đứa nào dám ho he nói gì . Vào lớp tiết 1 là kiểm tra toán nó cũng may mắn chép được bài của đứa bên cạnh . Đang nằm úp mặt xuống bàn say sưa nốt giấc ngủ còn giang giở từ sáng thì Thủy đến lôi nó dậy kéo ra ngoài đi ăn sáng . Tuy còn ngái ngủ nó vẫn phải đi theo cô bé . -Còn đau không -Cóa , gần gãy cổ rồi nì . Sao cái mông nặng thế đè người ta gần chết nè . Nói rồi nó giả vời mếu máo ôm cổ khiến Thủy lo lắng . -Xin lỗi , xin lỗi mà . Thủy xuýt xoa xem xét cái cổ nó thế nào thì có thằng Toản hói đến ngồi trước mặt nó vênh mặt hất hàm tỏ vẻ khiêu khích . -Sáng nay mày ghê gớm nhỉ . -Có gì đâu , ghê ghớm bình thường , bình thường vẫn thế Nó đáp trả lại lời nói , bằng ánh mắt thách thức . - Việc mày gây ra cho thằng Bình trọc tuần trước tao sẽ không bỏ qua đâu . - Chẳng cần bỏ qua đâu nếu muốn cứ thử . Mấy thành phần to mồm tao chẳng ngại việc đập cái loa rè của nó đâuCả cantin im lặng dõi theo màn đấu khẩu của hai đứa . Nó thì vẫn "cười đểu" thằng đó . Toản hói tức giận nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn đầy căm tức . Bất chợt nó đứng dậy nói : - Cuối buổi học hôm nay mày sẽ hiểu thế nào . Toản hói nói như rít qua từng kẽ răng và đi mất . Chỉ còn nó và Thủy ngồi lại . Lời giới thiệu muộn màng Khi bạn đọc truyện này có thể nghĩ mình chính là người trong câu chuyện này hoặc không tin thì là hư cấu . Nhưng cách nghĩ và cách sống của những nhân vật này là rất thật trong cuộc sống hiện nay của giới trẻ về tình yêu , cách suy nghĩ và cách sống sai lệch cần sửa đổi . Có thể bạn thấy một ai đó trong cuộc sống đã gặp giống
- như vậy hay cũng là chính bạn trong đó . Bước vào tiết 2 môn toán chán ngắt , nó chẳng thích môn này tí nào nên nằm ngủ luôn một mạch đến khi trống báo hết tiết . Đến tiết 3 môn tiếng anh của bà giáp chủ nhiệm khó tính nên phải cố gượng dậy để nghe như vịt . Chấm dứt cái tiết 3 uể oáỉ đó là đến môn sinh nó lại ngủ và chẳng thèm quan tâm đến gì xung quanh . " Tùng Tùng Tùng " tiếng trống báo hết tiết 4 , nó ngôì dâỵ để tỉnh táo hơn chuẩn bị bước vào môn văn mà nó yêu thích , thật sự mà nói nó là đưá lươì học nhưng môn văn lại là môn duy nhất nó yêu thích và chưa bao giờ bị điểm kém . Nghĩ về việc lát nưã đi học về phải đối đầu vơí thằng Toản hói mà nó thấy bất ổn , lần trước đôí đầu vơí hai thằng Bình trọc và Linh lùn nhờ có sức khoẻ nên áp đảo được còn lần này chắc không phải chỉ có hai thằng . Nghĩ vậy nó liền nhờ đến " sự trợ giúp của ngươì thân " . Nó rút con N72 ra gọi , tiếng nhạc chờ Buông xuôi của Triệu Hoàng vang lên bên kia cho thấy chủ nhân là một ngươì mạnh mẽ , cá tính . - A lô , anh nghe đây cu . - Em chào anh . -Ừ chào cu , có việc gì mà gọi anh thế lại oánh nhau hả . - Ui , anh quả là hiêủ ý thằng em . - Mày thì anh còn lạ gì , thế khi nào cần anh tơí . - Dạ tí nữa cuối buổi học anh đến nhé , em sợ chúng nó chơi hội đồng nên anh đến rủ theo vài người nữa nhé . Chỉ cần anh dẹp hộ em mấy thằng ruồi thôi còn thằng đầu đàn để em .
- - Được rồi lát anh đến . Nói xong bên kia ngắt máy . Đây không phải lần đầu tiên nó nhờ anh Long giúp đỡ , đã nhiều lần không có sưh giúp đỡ ấy thì nó đã không thể thoát khỏi vòng vây mà về . Đang ưỡn mình vươn vai thì có người đến vỗ vai nó hỏi . - Lát nữa về có " bem " thằng Toàn hói không bon tao giúp cho . Tiếng thằng xuân vang lên bên nó . Nó quay ra nhìn 2 thằng , Xuân dáng cao mảnh tóc nhuộm vàng với cái khuyên như cái đinh ở tai còn thằng Đức thấp hơn nhưng to lớn với kiểu tóc đỏ như rúc trong lò gạch . - Có chứ , sao có thể thiếu chúng mày được . Đức lên tiếng nói . - Chúng nó khá đông đấy phải gần 2 chục mạng đó , cả mấy thằng mày xử từ hồi đầu năm sẽ tham gia nên 3 người thì rất khó . Vẫn luôn là như vậy thằng Đức ít nói nhưng suy nghĩ thấu đáo mọi việc đề phong trước sau . Biết 2 thằng chiến hưu lo lắng nó lên tiếng trân an . - Chúng mày yên tâm , tao goi cho anh Long rồi lát nữa sẽ có người . Đức nói : - Thế thì tốt lát nữa cuói buổi gặp sau , bon tao về lớp đây . Hai thằng vừa đi khỏi thì má nó bị bẹo kéo dài ra đau nhói rồi Thủy quát như một cô vợ mắng chồng đi nhậu về . - Lại giao lưu với bọn , lần nào cũng thế tôi không muốn nói dối mẹ là ngã xe đâu nhá . ( với mẹ nó Thủy gọi mẹ xưng con và mẹ nó thì gọi Thủy là con dâu từ lúc bé tí )
- - Ái ái đau , thôi mà . Bon nó có để tớ yên đâu chẳng nhẽ chịu để ăn đòn à . - Tớ không muốn nhìn bạn máu nữa đâu , nghe tớ tí nữa về đi nhá . Đừng đánh nhau với bọn nó nữa . Thủy nói như van nài với nó và dường như sắp khóc , đã nhiều lần đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán và Thủy là cô y tá cho nó nên vô cùng xót xa . - Bạn nghĩ chúng nó sẽ bỏ qua sao , cho dù là xin lỗi thì cũng ăn đòn . Tại sao phải hèn nhát như vậy , tớ sẽ đối mặt với chúng nó . Tiếng nói khẳng định việc không nhượng bộ chút nào thủy cuĩng đành chấp nhận mà không ngăn cản được . Thủy đành im lặng không nói gì bởi một sự lo lắng không được chấp nhận . Nó thấy thế liền lên tiếng . - Không sao đâu mà , cứ yên tâm còn có anh Long sẽ đến nữa . - Anh ấy chỉ đến giúp bạn hôm nay rồi có giúp được mãi không ,có biết người ta sợ thế nào khi thấy bạn vác thân thảm hại về không . - Tớ hứa sẽ không sao , bạn cứ yên tâm . Lúc đó cô giáo vừa bước vào lớp nên ai về chỗ đó , cuộc nói chuyện cũng bị cắt ngang . 45 phút trôi qua thật nhanh , tiếng trống vang lên chấm dứt buổi học sáng ngày hôm đó . Chỉ là tiếng trống bình thường nhưng đó giống như tiếng trống xuất trận của nhà binh . Bước ra khỏi lớp hai thằng Xuân và Đức đã chờ nó sẵn . Cả 3 thằng cùng đi ra cổng trường và biết rõ ở phía trước có không ít đối thủ phục sẵn . Vừa ra khỏi cổng thì thằng Toản hói đã đứng ở đó với hơn chục thằng nữa , cả lũ 17 đứa đứng đó nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn . - Tao đang chờ chờ mày đây , để xem cái loa rè này mày có tắt được hay không . Chúng mày lên dạy cho thằng ôn này bài học đi . Tiếng thằng Toản chưa dứt thì cả lũ lao đến . Nhanh như cắt nó lao đến tặng ngay 1 cú vào mặt thằng gần nhất làm nó ngã lăn ra ôm mặt đau đớn rồi tiếp tục đến
- những thằng khác . Thằng Xuân cũng không thua kém lợi dung cái chiều cao 1m75 đá thẳng vào 2 thằng trước mặt còn Đức thì khỏe mạnh nên cứ túm là quâjt đối thủ xuống mặc kệ bị đấm đá vào người ra sao . Đang hỗn loạn thì tiếng xe máy gầm rú lao đến vây chặt hiện trường . 5 xe máy với mấy người khác đến dùng tip sắt quật bon thằng Toản hói khiến chúng nó chạy toán loạn .Trong khung cảnh hỗn loạn ấy nó chạy theo túm lấy cổ áo thằng Toản kéo nó ngã ngửa ra sau rồi tặng một quả vào " loa rè " của nó ................................................. Xong việc ai về nhà nấy , nó một mình bước trên con đường về nhà được một đoạn nó thấy cái bóng dáng quen thuộc ấy . Cái hình bóng mảnh mai với đôi mắt như búp bê nhìn nó trong sự chờ đợi lo lắng . Nó toét miệng nhìn Thủy cười để trấn an sự lo lắng ấy . - Bẩn hết rồi kìa ,quần áo nhìn như là ăn mày ấy . Lúc này nó mới nhìn lại bản thân , cái áo khoác thì dính bụi trắng xóa còn cái quần jean đen thì rách toác cả đầu gối . - Hì , có sao đâu . Như lời hứa tớ vẫn bình thường mà , con voi còi này đâu dễ bắt nạt . - Thật không nhìn thảm hại thế kia mà còn tinh tướng , ghét cái mặt nhăn nhở của bạn lắm . Rồi Thủy tỏ vẻ giận dỗi quay lưng đi về . Nó loăng quăng chạy theo Thủy chọc cho cô bé cười . Chỉ một lúc sau cái mặt giận dỗi ấy lại rạng rỡ nụ cười . Thủy cười rất đẹp , đến bây giờ nghĩ lại nó vẫn thấy nụ cười ấy rạng rỡ và làm xao xuyến đến lạ thường . Thủy làm nó cảm thấy bớt cô đơn và lấp đầy khoảng trống khi thiếu đi tình thương của bố mẹ . Thời gian đó Thủy là người duy nhất gần gũi trò chuyện với nó , những chuyện thầm kín trong suy nghĩ của nó đều bày tỏ với Thủy . Đôi khi những suy nghĩ ấy quá tế nhị làm cho Thủy đỏ mặt , lúc đó nhìn thật đáng yêu nó cũng ngẩn ngơ với vẻ đẹp đó . Tháng 12 những cơn gió rét buốt rít lên từng hồi làm nó co lại muốn trốn mãi vào trong chăn ấm không muốn ra ngoài mặc cho những lời kêu réo tru tréo của Thủy
- nhưng n cũng ch nó hẳng cầm cự được lâu . Chui ra khỏi cái ch ấm trê giường n u hăn ên nó lững thữ bước vào nhà tắm làm công tác vệ sin cho ngà mới . Xo việc nó ững v m g nh ày ong cùng Th xuống dưới nhà ă sáng rồi cùng đi tớ trường . Con đườn này nó đ hủy ăn i ới ng đã quá que thuộc tro suốt nh en ong hững năm cấp 1 rồi c 2 , ngà tháng đầ tiên nó đ cấp ày ầu đi học cũn trên con đường này với hàng cây quen thuộc và n ng n y g những toà n chung cư nhà 5 tầng n toà thà thời tru cổ sừng sững . Bao nhiêu lầ rồi nhỉ ? Con đườn như ành ung ần ng này cũn có bao kỉ niệm ngà đi học , mùa hè oi bức nó đi sát dưới n ng k ày i những bóng g cây phư ượng tránh nắng . Mù thu lá xà xạc thổi tung lá câ tạo ra m cảnh tượ ùa ào i ây một ợng man má buồn nh trong vă thơ . Mù đông rét buốt như lúc này đâ làm cho con ác hư ăn ùa t ây người v vàng , hối hả với c vội h công việc c mình r sớm trở về . Còn m xuân thì của rồi ở mùa thật là đ nhất là đêm giao thừa , nhà nào cũng đốt pháo h . Cái m biểu di đẹp hoa màn iễn ánh sáng ấy làm mọi thứ rực rỡ hơn tu rằng đêm hôm sau con đường này đầy x m c uy m g xác pháo ba khắp nơ . Thấy nó thẫn thờ s nghĩ cư một m ay ơi ó suy ười mình Thủy n nhéo 1 cái thật đau làm nó tỉnh mộng , tan h mọi suy nghĩ vẩn vơ về quá khứ . m m hêt y n á - Á đau - Nghĩ v em nào mà cười n về ngẩn ngơ m mình th hả một hế - Nói xong Thủy lại g nhéo thê cái nữa làm nó đa điếng . êm a au Nó chợt nhận ra những ngày qua trên c đường này nó cò có Thủy đi cùng , t n y con g òn y ngày nắ cũng nh ngày m luôn đồ hành v nó . Bên nó những lúc vui bu ắng hư mưa ồng vớ n g uồn rồi sau n khi vào cấp 3 sẽ thế nào nh . Nếu mỗ ngày đi học không co Thủy s ra này hỉ ỗi g sẽ sao , mộ cảm giác nặng nề t ột c trống vắng len lỏi tro tâm trí nó . g ong - Thủy n này - Dạ - Hử . n ngoan thế . - Vẫn ngoan mà , con gái ph hiền dịu nết na kẻ ế mất . hải u ẻo
- - Thế à , Thủy ngo như sư tử ấy nhỉ oan ư - Cái gì muốn chít à . t - Ấy ấy không dám , hiền dịu kiểu gì m vừa hỏi tí đã gầm gừ rồi sau này ế cho m mà i u o xem . - Sợ gì n ế tớ sẽ bám lấy T đó. nếu ẽ Tiến - Bám làm gì , cặp bồ à . p - Sao ph cặp bồ , Tiến là củ tớ mà c hải ủa chạy đi đâu được mà sợ u - Sợ quá mưu kế hiểm gian x kiểu này mình kh á h xảo hông thoát được rồi t . - Hí hí không phải lo đâ chỉ khi nào ế tớ m chọn th .Có gì h đi . g âu mới hui hỏi - Hỏi cá gì ái - Lại ch à hém vừa nãy th phân v định hỏ tớ gì mà , không đù nữa nói thật hấy vân ỏi à ùa i đi . -ừm , sa này bạn định thi v trường nào . au n vào - Đại họ kinh tế khoa biển t công q cho nhi tiền . ọc k thủ quỹ iều - Không phải đại học , tớ hỏ cấp 3 mà bạn chọn An Dương hay Nguy Trãi . g h ỏi à g yễn - Hôm n Tiến lạ quá nha - Thủy nhìn nó với án mắt kì l và mỉm c nay ạ n nh lạ cười .
- - Nói đi mà , thi trường gì . Có tiếng trông trường vàng lên cắt ngang dòng suy nghĩ của 2 đứa , mặc dù cách xa hơn 100m nhưng vẫn nghe rõ bởi đó là âm thanh quen thuộc mỗi ngày . Thủy lên tiếng trach móc và giục nó : - Đi nhanh lên trống rồi đó , hôm nào cũng lề mề .
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Xin hãy cứ gọi nhau là tình đầu
3 p | 125 | 13
-
Yêu Hồ Loạn Thế - Quyển 2
2353 p | 62 | 8
-
Cảm ơn em, người yêu cũ số 1
9 p | 152 | 8
-
Cảm ơn người đánh thức trái tim em
3 p | 104 | 6
-
Ngày tôi lấy chồng không phải là anh, anh thấy thế nào?
5 p | 56 | 5
-
Truyện ngắn Tớ ở vị trí nào trong trái tim cậu
12 p | 49 | 5
-
Lần đầu tiên ta hẹn hò
3 p | 78 | 5
-
Ngoài kia người ta yêu nhau như thế
5 p | 73 | 4
-
Truyện ngắn Cám ơn em, người yêu cũ số.....
9 p | 71 | 4
-
Có những vị đắng không thể nào quên
3 p | 69 | 4
-
Tạm biệt tình yêu của em
6 p | 43 | 3
-
Cảm ơn em, người yêu cũ số…..
6 p | 75 | 3
-
Thế nào là hạnh phúc
7 p | 87 | 3
-
Em mãi là nỗi đau trong anh
2 p | 79 | 3
-
tình yêu của một ******
11 p | 53 | 3
-
Ngày đẹp trời nào đó mình chia tay
7 p | 53 | 3
-
Chia tay nhé
3 p | 59 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn