YOMEDIA
ADSENSE
Thiên Đường Lạc Lối
48
lượt xem 4
download
lượt xem 4
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Không phải người thân cũng không hoàn toàn xa lạ. Chỉ đơn giản là một vài dòng tin nhắn yêu thương , một cái ôm nhẹ và bờ vai đủ rộng để ta gục đầu khi tâm trạng màu xám. Ngày ấy sẽ đến nhanh thôi , ngày em làm cô dâu và anh là chú rể ,
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Thiên Đường Lạc Lối
- Thiên Đường Lạc Lối Tác giả : TKC Lời tựa : Không phải người thân cũng không hoàn toàn xa lạ. Chỉ đơn giản là một vài dòng tin nhắn yêu thương , một cái ôm nhẹ và bờ vai đủ rộng để ta gục đầu khi tâm trạng màu xám. Ngày ấy sẽ đến nhanh thôi , ngày em làm cô dâu và anh là chú rể , nhưng hai ta không chung một giáo đường . ___ ♦ ♣ ♣ ___ Đêm nay trăng sáng , ánh trăng như in hằn trên cửa sổ, đôi khi nó nghịch ngợm , chui tọt vào cạnh giường nơi tôi ngủ rồi khẽ lay lay khiến tôi chợt giật mình thức giấc. Tôi lớ ngớ cố nhìn xem cái gì vừa đánh thức mình thì chợt cười xót cho bản thân , thì ra chẳng có ai bên cạnh tôi dù là một chú mèo nhỏ khẽ vụt qua mái nhà , chỉ đơn giản là một màu đen dày đặc , tăm tối , lạnh lẽo và rợn người làm tôi thức mà thôi. Đã bao đêm tôi phải ngủ một mình , ăn cơm một mình , xem Tivi một mình và thử say một mình rồi nhỉ ? Theo đúng những gì lưu giữ trong bộ não làm việc của tôi thì nó đã nhiều đêm lắm rồi , nhiều đến nổi tôi cũng chả nhớ là đã bao lâu mình quen với cuộc sống một kẻ cô độc , một người tình ẩn dật luôn sợ sệt ánh sáng. Thức rồi , tôi với ngang tay tủ đầu giường lấy điếu thuốc đang hút giở. Rít một hơi thật sâu , điếu thuốc đỏ lên rồi tàn lụi nhanh chóng , cũng như cuộc đời tẻ nhạt của tôi. Luôn là một cái bóng lỡn vởn trên tường rồi khi ánh dương tràn ngập nhân thế , tôi biến mất và con người hờ hững quên tôi sạch , không lưu luyến. Đừng ngịch nữa đêm ơi ! Để tôi ngủ nhé ! Xin đừng vội đánh thức tôi , hãy để tôi ngủ yên cùng người bạn thân thương của mình – sự cô đơn. Đắp kín chăn , cố dỗ dành mình vào cơn ngủ rồi lại bàng hoàng thức giức vào giữa đêm. Vẫn một mình , giọt nước mắt vội vàng lăn dài trên má khiến tôi ngỡ ngàng và tự trách. - Chị ơi , điện thoại em đâu rồi ? - Chị ơi , chị thấy cái giỏ xách em đâu không ?
- Rồi hôm nay giữa dòng đời vội vã , em bật khóc ... - Chị ơi , em để quên chị đâu mất rồi ? Rồi khi con mắt mỏi nhừ vì nhiều đêm thức trắng bầu bạn cùng đêm , tôi mệt rã và chìm sâu vào giấc ngủ một cách khỏ khăn và gượng ép. Ngủ rồi mà sao đôi má gầy guộc của tôi vẫn ướt , sâu trong đôi mắt tôi vừa có một dòng suối nhỏ mới khai thông sao ? Chị vẫn vậy , luôn bên tôi những lúc tôi cô đơn nhất , rồi theo một cách nào đó , chị ru tôi ngủ say. Nhưng chị ơi , tôi phải tìm một người con gái tốt như chị ở đâu đây ? Tôi muốn , tôi muốn. Tôi muốn được bên chị đời đời kiếp kiếp , tiếp tục mối tình dang dở của đôi ta. Nhưng muộn rồi , chị có còn sống nữa đâu. Lại tự cười bản thân mình nữa rồi. .................................................. .... “ Chị ơi , mình đi ăn tối nha “ ...... “ Chị ơi , đêm nay chị đến với em được không ? “ ...... “ Em nhớ chị , em đang rất đơn độc. Hãy đến với em , dù một đêm thôi “ ..... Vẫn rất nhiều tin nhắn được gửi đi nhưng vẫn không một tín hiệu , một hồi đáp tôi nhận được từ chị. Chị vô tình vậy sao ? Chị nhẫn tâm nhìn tôi đang chết dần chết mòn trong nỗi nhớ chị sao ? Thôi , cười lên đi. Mày chỉ là một người tình cho người ta giải khuây thôi mà, đừng cố vượt qua cái ranh giới đó nữa. Người ta còn cả một tương lai sáng ngời đang mời đón , một gia đình hạnh phúc đang vẫy gọi mỗi khi chị tan sở về nhà. Một bàn thức ăn ngon , những cái quấn quít tình mẫu tử của những đứa con trẻ và một cái hôn nhẹ lên trán của người chồng “ Hôm nay vợ anh vất vả quá rồi “.
- Chị là một người phụ nữ trẻ đẹp , thành công cà sự nghiệp lẫn trong hôn nhân. Mọi thứ chị nhúng tay vào đều trở nên đẹp đẽ lạ lụng. Và tôi , người tình trong bóng tối của chị , được chị yêu thương và cũng dần trở nên đặc biệt trong mắt mọi người. Họ theo đuổi tôi , họ tán tỉnh với những lời ong bướm , họ cho tôi những hứa hẹn mỹ miều và nhiều lần tôi tôi suýt ngủ quên trong đó. Nhưng vẫn thứ tình cảm đó , một “ món ăn lạ “ mà tôi không thể thiểu trong cuộc sống , là chị , chi đưa tôi trở về , về lại cái vị trí an phận của một người tình. Chị trói chặt tôi , chị giam *** tôi trong ánh mặt đẹp biết cười đó. Một bức tường vô hình khiến tôi dù có cố cũng khó lòng mà thoát ra. Vậy là tôi vẫn yêu chị, yêu một cách sâu sắc , mù quáng mặc cho sự lạnh lùng , vô tâm của chị nhiều lúc khiến con tim tôi rỉ máu. Haizz , một ngày nữa lại lặng lẽ trôi trong sự đợi chờ. Thế là đêm nay , tôi lại ngủ một mình nữa rồi , tự khóc và cũng một mình lau đi những giọt nước mắt lạnh tanh ấy. Nhớ chị quá , ước gì chị ở đây. Tôi sẽ cuộn mình trong vòng tay ấm áp , mê hoặc của chị dù 1 lần rồi chết cũng cam tâm. “ Chị ngủ ngoan , em ngủ đây. Mình hẹn nhau trong mơ nha . Chỉ trong mơ thôi , đó là một nơi an toàn dành cho tình yêu trái chiều này của chúng ta. Em yêu chị nhiều lắm “ Lại một tin nhắn yêu thương nữa gửi đi , gửi ngay vào số máy của chị. Thôi , tôi cũng ngủ đây. Tí nữa tôi có hẹn với chị rồi. Chúng tôi sẽ gặp nhau trong mơ , mong sao giấc mơ này sẽ mãi kéo dài để tôi được gần chị thêm một chút , bù lại những khoảng trống trãi lúc tôi vắng chị. Đêm nay , tôi sẽ mơ thật lâu. .......................... - Chị đã đến. Tôi mừng rỡ , chạy nhanh đến phía chị. Nỗi nhớ dày vò tôi bao đêm nay đã biến đâu mất tăm chỉ còn lại niềm hạnh phúc vô bờ vừa chen chân khỏi sự nhớ nhung dày xé tâm can. Chị từ xa đã vẫy tay tôi , miệng chị nở nụ cười tươi như gọi mời tôi hãy đến nhanh với chị. Tay chị cầm cái vali chật nghích đồ.
- - Mình đi thôi em , nhanh lên. Nơi đó không chờ ta lâu đâu. Tôi nắm vội lấy tay chị như sợ nó vụt mất vào hư không. Tôi không buồn hỏi mình sẽ cùng chị đi đến đâu. Tôi nguyện sẽ cùng chị đi đến tận chân trời cuối đất miễn sao có chị bên cạnh. Tuy nhỏ bé , nhưng được ở bên cạnh chị như thế này , được chị nắm tay truyền chút hơi tay ấm áp này quả là một điều xa xỉ đối với tôi. Tôi chỉ cần có thế thôi. - Em cứ tưởng là chị sẽ không đến. - Đồ ngốc. Từ hôm nay trở đi , mình sẽ không cần phải lén lút nữa. Chị sẽ cùng em xây dựng một cuộc sống mới chỉ có hai đứa mình, cùng nhau hạnh phúc nè , cùng nhau ăn cơm , cùng nhau xem tivi rồi lại kéo nhau vào một quán nào đó ngồi nốc thật nhiều bia cho quên hết muộn phiền. Em có đồng ý cùng chị đi hết quãng đường còn lại không ? Tôi không trả lời câu hỏi của chị. Vì trong tận đáy lòng hai đứa chúng tôi , tôi và chị đã có một câu trả lời hoàn hảo rồi. Tôi hôn lên má chị thay cho sự đồng ý. Chị vẫn nắm chặt lấy tay tôi , chị kéo tôi đi về phía có ánh sáng tuyệt đẹp và kì bí. Chúng tôi cứ đi mãi , đi mãi , nhưng chặng đường đó khá xa so với tôi nghĩ. Nhưng tôi không chán nản vội buông tay chị. Hai bàn tay mềm mại của chúng tôi vẫn đan chặt vào nhau và vững chãi những bước sãi rộng để cùng đến một nơi khác , một thiên đường mà chị từng kể tôi nghe. Đây có được gọi là một giấc mộng đẹp ? Ước chi mộng đừng tàn nhỉ ? - Sắp tới rồi đó em , em thấy cánh cổng to lộng lẫy đó không ? Tôi và chị dừng lại. Thiên đường là đây sao ? Thiên đường đang ở trước mắt tôi. - Nó thật đẹp. Nhưng nơi đó có phải là thiên đường hạnh phúc dành riêng cho chúng ta không chị ? – tôi tròn xoe mắt nhìn sang chị , ánh mắt tôi chứa đầy niềm hy vọng cho một tương lai có tôi và chị. - Đấy chính là thiên đường của chúng ta. Mình vào nhanh thôi , không cánh cổng sẽ đóng lại đó. - Ừm , chỉ cần nơi nào có chị. Đấy chính là thiên đường của em.
- Cái khoảnh khắc ấy , cái khoảnh khắc tôi nghĩ mình và chị đã thật sự chạm vào ngưỡng cửa của thiên đường thì cũng là lúc tôi mất chị mãi mãi. Chúng tôi thật chậm chân , chỉ một tí nữa thôi là giấc mơ về một trang mới sẽ được mở ra và tôi sẽ từ giã vai trò một người tình trong bóng tối vậy mà lại để lỡ mất. Đánh mất nó mãi mãi. Một tiếng súng nổ ra , chị ngã gục trước mặt tôi , mau loang ra nhiều quá . Tôi hoảng sợ đỡ vội lấy cái thân thể nặng nề đang mất dần tia sống của chị. Chúng tôi xoay người lại , bóng dáng lập lờ của người đàn ông to con , lực lưỡng cũng biến mất dần theo làn khói xám huyền ảo. Hắn chỉ để lại tiếng cười ngạo nghễ , đắc chỉ cùng những lời khinh miệt khó nghe mà xen lẫn chút chua chát , đắng cay khi chứng kiến cái tổ ấm ngày nào đang dần xụp đổ và người vợ hắn luôn tôn thờ đã ra đi chỉ vì một mối tình đồng tính. Hắn biến mất rồi , chỉ còn tôi và chị. Tôi ôm chặt chị vào lòng , đầu chị dựa vào bờ vai nhỏ nhắn của tôi. Tôi như chết lặng từ lúc phát súng ấy cản trở bước đường tới Cổng Thiên Đường của chúng tôi. Đôi mắt tôi rưng rưng ngấng lệ rồi vội trào tuôn như một cơn mưa bất chợt ào đến. Mưa này sao mặn và đắng quá ? Chị tựa vào lòng tôi , tôi thấy người chị lạnh toát. Khuôn mặt chị xanh xao , ánh mắt quyến rũ tôi ngày nào giờ héo hắt , đôi môi mỏng manh luôn thốt ra những lời ngọt ngào nay đang mấp máy nói những lời trăn trối cuối cùng. Bàn tay chị siết chặt vào bàn tay tôi như cố tìm một chút hơi ấm để truyền sang người chị nhưng vô ích. - Chi .. chị .. x in lỗi. Chị .. không thể cùng em hoàn thành giấc mơ của chúng ta rồi. Chị rúc vào người tôi , cơ thể chị yếu dần , tôi cảm nhận được qua từng hơi thở gấp gáp của chị. Nó như cố nuốt lấy những mảng không khí cuối cùng. Tôi chưa bao giờ thấy chị yếu ớt và tội nghiệp như vậy. Chị như chú cừu con bị thương cần một người che chở và chính tôi là cái người đó. Tôi xót xa vòng tay ôm chị , những cái ôm cuối cùng. Rồi vội vàng hôn lên đôi môi đang mấp máy những âm thanh thật nhỏ , vô hồn kia.
- Cái hôn của chúng tôi ướt đẫm với nước mắt. Nó nóng hổi , cay cay. Nước mắt của tôi và chị hòa lẫn vào nhau rồi chúng đua nhau chảy ngược vào tim , rửa trôi những yêu thương giữa tôi và chị đã từng ngấm ngầm ghép nên. - Chị .. đừng nói gì nữa. Em sẽ đưa chị đến nới đó , chúng ta sẽ tới Thiên Đường riêng của chúng ta. - Không kịp đâu em , giờ chị lạnh lắm. Hãy ôm chị thật chặt, ôm chị đi em. Chị lạnh lắm và chỉ mỗi hơi ấm từ em mới có thể sưởi ấm chị thôi. Chị không đi đâu hết , chị sẽ ở mãi bên cạnh em thôi ... - Được rồi , em sẽ không bao giờ bỏ chị ra đâu. Tại sao chúng ta chưa bao giờ có một hạnh phúc trọn vẹn ? - Vì chúng ta là những người đồng tính. Em đừng nói nữa , ôm chặt chị vào lòng em đi. Hạnh phúc của chị rất trọn vẹn em à , nó đã được lắp đầy từ ngày em ngang nhiên bước vào cuộc sống chị. Ch .. ị .. y êu .. em. Bàn tay chị buông lơi khỏi bàn tay tôi , đôi mắt chị khép chặt lại , tôi im bặt nhìn người tôi yêu thương nhất cuộc đời nay ra đi. Tôi lấy tay lau đi những dòng lệ chưa khô trên khóe mắt chị rồi một lần nữa , tôi hôn lên đôi mắt nghìn vàng ấy. Vụn nát , tim tôi giờ chỉ còn những mảnh vỡ nát tan. Cả thân người mềm nhũn , rung lên theo tiếng khóc nghẹn ngào , nuối tiếc của một cuộc tình chóng vánh. Người tôi yêu đi rồi. Giấc mộng của tôi đã khép lại trong bể đau khổ tột cùng và chị lại một lần nữa bỏ rơi tôi giữa dòng đời nghiệt ngã này , một mình. ............................. Renggggg.. Tiếng chuông báo thức inh ỏi kéo tôi khỏi một cơn ác mộng hằng đêm mà tôi cứ ngỡ là sẽ không bao giờ thoát ra. Mở mắt nhìn quanh , thì ra trời đã sáng và ông mặt trời đã leo lên tận đỉnh đầu từ khi nào. Nắng sớm hôm nay dịu nhẹ , hiền hòa như làn sóng mát rượi thật dễ chịu. Bên ngoài , những chú chim nhỏ hot vang tai những lời ca chào ngày mới , tiếng kèn xe cũng bắt đầu lấn át không khí im lìm của màn đêm tĩnh lặng tối qua để hòa nhịp vào cuộc sống bộn bề của công việc thường nhật. Hôm nay là một ngày thật đẹp , ngày đầu tiên tôi với chị quen nhau.
- Bước xuống giường , tôi lại gần bàn làm việc của mình lấy tấm hình để trên bàn. Hình tôi và chị chụp chung hồi ở Đà Lạt. Chị đang nhìn tôi qua tấm ảnh , chị cùng cười với tôi. Chị đang thì thầm gì đó , thật khẽ. Tôi hiểu ý ngay. - Chị đừng lo. Em đến với chị đây. Em và chị sẽ tiếp tục giấc mơ của chúng ta. Chỉ trong mơ thôi , phải không chị ? Mở trong ngắn kéo ra , tôi cầm trên tay khấu súng ngắn. Súng đã được lên đạn sẵn. Tôi cầm chắt nó trong tay và chĩa vào đầu mình rồi không chút sợ sệt , tôi bóp còi . - Sẽ không có gì chia cắt được chúng ta, kể cả cái chết. “ Đùng “ Cả thân người tôi đổ xập xuống sàn. Tôi không đau đớn, chỉ mỉm cười hạnh phúc. Đôi mắt tôi tối xầm lại rồi lại sáng lên khi thấy chị. Chị trong cái đầm trắng tinh khiết , chị tiến về phía tôi rồi người tôi nhẹ tênh , bay bổng. Tôi thấy chi và tôi đang đi về nơi có ánh sáng tuyệt đẹp ấy một lần nữa. Cánh cổng lần này mở rộng còn hơn lần trước. Chúng tôi không dừng lại trước cổng. Chúng tôi đã bước qua nó mà không chút vướng bận và đôi tay cứ đan chặt vào nhau như ngày nào. Bên trong cánh cổng quả đúng như điều chị kể , một thiên đường dành cho chúng tôi và tôi phát hiện , Thiên Đường này còn có rất nhiều người , nhiều lắm , phải tính trên hàng tỷ cơ. Một xã hội ở thế kỉ tương lai , một xã hội tân tiến, hiện đại và biết chập nhận. Ở đó , những con người đồng tính như chúng tôi được nhìn nhận như một người bình thường. Những gia đình có người đồng tính sống hòa thuận cùng với những gia đình khác. Một Thiên Đường chỉ tràn ngập tiếng cười. The End. May 24, 2012
- By : TKC
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn