Tình hình tội phạm vị thành niên, thực trạng, nguyên nhân <br />
và các giải pháp. <br />
TS. Ngô Hoàng Oanh<br />
Giảng viên Khoa đào tạo luật sư Học viện Tư pháp<br />
<br />
Tình trạng trẻ em phạm tội ngày càng tăng ở các nước đang phát triển, trong đó có Việt<br />
nam, là một những vấn đề nóng bỏng và là một trong những vấn đề đang được xã hội quan<br />
tâm. Ngày 1/9/2009 Thủ tướng Chính phủ đã ban hành chỉ thị số 1408/CT-TTG về công<br />
tác bảo vệ, chăm sóc trẻ em. Thực hiện Chỉ thị 1408/CT-TTG, Bộ Lao động – Thương<br />
binh và Xã hội đã dự thảo Chương trình hành động quốc gia (CTHĐQG) vì trẻ em giai<br />
đoạn 2011-2020, với mục tiêu của Chương trình là tạo cơ hội phát triển bình đẳng cho mọi<br />
trẻ em và thực hiện ngày càng tốt hơn các quyền cơ bản của trẻ em. Bảo đảm cho mọi trẻ<br />
em đều được bảo vệ, chăm sóc và giáo dục (BVCSGD) một cách tốt nhất. Một trong 6 hoạt<br />
động chủ yếu của chương trình là hoàn thiện hệ thống phát lý có liên quan đến việc thực<br />
hiện Công ước quốc tế của Liên Hợp Quốc về quyền trẻ em, nhất là Luật Bảo BVCSGD<br />
trẻ em. Bên cạnh đó, Thủ tướng yêu cầu Bộ Công an chỉ đạo công an các cấp xây dựng và<br />
thực hiện các kế hoạch đấu tranh quyết liệt, liên tục với tội phạm lứa tuổi chưa thành niên<br />
bằng nhiều hình thức khác nhau. Bài viết này phản ánh thực trạng về tội phạm vị thành<br />
niên trên địa bàn thành phố Hà nội và một số địa bàn trên cả nước, phân tích các nguyên<br />
nhân dẫn đến tình trạng này và từ đó đưa ra một số giải pháp nhằm bảo vệ quyền và lợi ích<br />
của trẻ em chưa thành niên phạm tội.<br />
<br />
1. Phân tích các số liệu về tình hình tội phạm chưa thành niên trong thời gian gần đây<br />
<br />
Báo động về số trẻ em phạm tội đang "gia tăng và trẻ hóa" thực sự trở thành mối lo ngại<br />
với con số trung bình 10.000 vụ tội phạm hình sự do trên 15.000 trẻ em gây ra trên toàn<br />
quốc mỗi năm1. Năm qua, riêng trẻ em dưới 14 tuổi có 7000 vụ vi phạm, chiếm đến 70%<br />
tội phạm vị thành niên dưới 18 tuổi. Con số này là một lời cảnh báo về tình trạng trẻ em<br />
nhỏ tuổi phạm tội. Thống kê từ Hội thảo về Chương trình Hành động Quốc gia vì Trẻ em<br />
giai đoạn 2011 - 2020, do Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội tổ chức tại Đà Nẵng (diễn<br />
ra từ 16 đến 18/8) cho thấy chỉ trong sáu tháng đầu năm 2010 đã có gần 60 vụ giết người<br />
và hơn 200 vụ cướp do trẻ em gây ra2.<br />
<br />
Dưới đây là con số thống kê tình hình tội phạm vị thành niên ở một số tỉnh:<br />
<br />
1. Thống kê số lượng tội phạm vị thành niên trên địa bàn thành phố Hà nội năm<br />
20093:<br />
<br />
Năm 2009 tại Hà nội công an đã bắt giữ số 416 tội phạm vị thành niên, trong đó:<br />
• Phạm tội đặc biệt nghiêm trọng và nghiêm trọng chiếm 53% percent (223 vụ).<br />
• Phạm tội ít nghiêm trọng là 47% (193 vụ)<br />
<br />
1 Theo Phó Cục trưởng Cục cảnh sát Hình sự Bộ công an Nguyễn Chí Việt (Hội thảo về Chương trình Hành<br />
động Quốc gia vì Trẻ em giai đoạn 2011 - 2020, do Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội tổ chức tại Đà<br />
Nẵng (diễn ra từ 16 đến 18/8). <br />
2 http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/08/100820_child_safety.shtml<br />
<br />
<br />
<br />
3 Thống kê hàng năm của Viện Kiểm sát Nhân dân TP Hà nội <br />
<br />
<br />
1<br />
<br />
Transferred2 10,145 4.6%<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
P<br />
etitions Filed 112,383 50.9<br />
<br />
<br />
THỐNG KÊ VỀ GIỚI TÍNH<br />
<br />
Trong số 416 người vị thành niên bị bắt giam có:<br />
• Nữ chiếm 5% (25 trẻ)<br />
• Nam chiếm 95% (391 trẻ)<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
CƠ CẤU TỘI PHẠM THEO GIỚI TÍNH<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
2<br />
Có 391 trẻ vị thành niên là nam phạm tội, trong đó<br />
- Phạm tội đặc biệt nghiêm trọng và nghiêm trọng chiếm 77% (245 vụ)<br />
- Phạm tội ít nghiêm trọng chiếm 33% (74 vụ).<br />
Có 25 trẻ là nữ phạm tội, trong đó:<br />
- Phạm tội đực biệt nghiêm trọng và ít nghiêm trọng là 40% (10 vụ)<br />
- Phạm tội ít nghiêm trọng là 60% (15 vụ) .<br />
<br />
ĐỘ TUỔI CỦA TRẺ PHẠM TỘi<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
Trong số 73 trẻ phạm tội có độ tuổi từ 14 đến chưa đủ 16 tuổi có<br />
- 53 vụ phạm tội đặc biệt nghiêm trọng và nghiêm trọng chiếm 72,6% .<br />
- 20 vụ phạm tội ít nghiêm trọng chiếm 27,4%<br />
Trong số 343 trẻ phạm tội có độ tuổi từ 16 đến chưa đủ 18 tuổi, có:<br />
- 191 vụ phạm tội đặc biệt nghiêm trọng và nghiêm trọng chiếm 56%<br />
- 151 vụ phạm tội ít nghiêm trọng chiếm 44%<br />
<br />
3<br />
Riêng từ đầu năm đến nay (tháng 10/2010), thành phố Hà Nội xảy ra 79 vụ trộm cắp, cướp<br />
và cưỡng đoạt tài sản..., trong đó có 181 đối tượng gây án là trẻ chưa thành niên4.<br />
<br />
Tại một số tỉnh thành phố khác như Quảng nam, con số tội phạm vị thành niên cũng tăng<br />
mạnh. Năm 2009 trên địa bàn Quảng Nam đã xảy ra 396 vụ vi phạm pháp luật ở lứa tuổi<br />
chưa thành niên; trong số 587 đối tượng vi phạm thì có đến 278 trẻ dưới 16 tuổi.5<br />
<br />
Trong 5 năm trở lại đây, trên địa bàn tỉnh Lào Cai đã xẩy ra 197 vụ vị thành niên phạm tội<br />
với 310 đối tượng. Số vụ việc trẻ vị thành niên phạm tội tăng nhiều. Nếu năm 2000 toàn<br />
tỉnh có 9 vụ với 16 đối tượng gây án thì đến năm 2003 là 19 vụ - 38 đối tượng; năm 2004<br />
xẩy ra 152 vụ với 179 đối tượng6.<br />
<br />
2. Cơ cấu tội phạm:<br />
<br />
Theo con số thống kê của Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao, trẻ em dễ mắc phải những tội<br />
như: cướp của, giết người, vận chuyển ma túy. Tuy nhiên Đại tá Hồ Thanh Đình, Phó tổng<br />
Cục trưởng Tổng Cục Cảnh sát thi hành án hình sự và hỗ trợ Tư pháp (TCVIII) tội phạm vị<br />
thành niên đã nhúng tay vào hầu như tất cả hình thức phạm tội của người lớn. Theo thống<br />
kê của Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (PC14) - Công an Quảng Nam,<br />
gần đây tội phạm trong lứa tuổi vị thành niên ngày càng gia tăng với các tội danh như cướp<br />
giật, trộm cắp, đánh nhau…; cá biệt có một số trường hợp giết người. Đặc biệt về hình<br />
thức tham gia phạm tội, nếu như trước đây vị thành niên thường phạm một số ít những loại<br />
tội như trộm cắp tài sản, cố ý gây thương tích với tính chất đơn lẻ, thủ đoạn đơn giản thì<br />
hiện nay xu hướng phạm nhiều loại tội với tính chất ổ nhóm, thủ đoạn phạm tội tinh vi,<br />
phức tạp và manh động hơn. Trẻ vị thành niên đã nhúng tay vào các loại tội rất nghiêm<br />
trọng và đặc biệt nghiêm trọng như cướp tài sản, giết người, hiếp dâm. Đáng chú ý là tính<br />
chất, hành vi vi phạm ngày càng táo bạo và nghiêm trọng hơn. Tuổi của các đối tượng<br />
phạm tội có nguy cơ trẻ hoá (tội phạm dưới 14 tuổi chiếm 11%). Năm 2007 và những<br />
tháng đầu năm 2008, riêng trẻ em dưới 16 tuổi có 7 nghìn vụ vi phạm, chiếm đến 70% tội<br />
phạm vị thành niên dưới 18 tuổi. Công an các địa phương đã khởi tố điều tra 8.531 vụ với<br />
11.732 đối tượng ở tất cả các tội danh này.<br />
<br />
<br />
3. Nguyên nhân tình trạng tội phạm vị thành niên gia tăng.<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
4 http://www.baomoi.com/Home/HinhSu/www.anninhthudo.vn/Bao‐dong‐tinh‐trang‐tre‐em‐pham‐<br />
toi/2040067.epi <br />
5 http://baoquangnam.com.vn/quoc-phong-an-ninh/37/21153-bao-dong-ve-toi-pham-tre-em.html<br />
6 http://d.violet.vn/uploads/resources/530/557620/CNHBOTNHTRNGTHANHTHIUNINPHMTI.doc. <br />
<br />
<br />
4<br />
Có rất nhiều nguyên nhân nhân gây nên tình trạng phạm tội vị thành niên nhưng có thể<br />
thấy nổi bật là ba nhóm nguyên nhân chính sau:<br />
<br />
Hoàn cảnh gia đình<br />
Hoàn cảnh gia đình là một trong những nguyên nhân cơ bản nhất dẫn đến việc trẻ vị thành<br />
niên phạm tội. Cha mẹ thiếu trách nhiệm trong việc giáo dục con cái hoặc quá nuông chiều<br />
con cái hoặc quá kỳ vọng vào con cái đều là nguyên nhân dẫn đến tình trạng tội phạm của<br />
trẻ. Trong số các trẻ vị thành niên phạm pháp ở Việt nam thì có đến hơn 70% trẻ không<br />
được quan tâm chăm sóc đầy đủ từ gia đình. Theo con số thống kê của trường Đại học An<br />
ninh nhân dân, hoàn cảnh gia đình có ảnh hưởng trực tiếp đến việc trẻ phạm tội như sau:<br />
30% trẻ phạm tội có bố, mẹ nghiện ma tuý, ham mê cờ bạc; 21% có gia đình làm ăn phi <br />
pháp; 8% có anh chị có tiền án tiền sự; 10,2% trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ; 32% trẻ có bố <br />
mẹ ly hôn; 49% trẻ bị cha mẹ đánh đập, chửi mắng; 21% được nuông chiều quá mức, <br />
28% bố mẹ không đáp ứng đủ nhu cầu và 75% trẻ không được gia đình quan tâm quản <br />
lý7… Tại trường giáo dưỡng số 2 - Bộ Công an có 60 – 70% em vi phạm pháp luật là do<br />
gia đình không giáo dục nghiêm khắc; ở trại giam Thanh Xuân - Bộ Công an thì 57%<br />
phạm nhân ở tuổi thanh thiếu niên hay bị bố mẹ mắng chửi, hay có người thân nghiện hút,<br />
cờ bạc…<br />
<br />
Những em thiếu sự quan tâm của bố mẹ sẽ dễ bị lôi kéo vào các hoạt động phạm pháp.<br />
Hoặc các em sẽ dễ tái phạm tội nếu sau khi hết thời gian giáo dục cải tạo về địa phương mà<br />
không được quan tâm, quản lý. Từ những yếu tố tiêu cực trong gia đình đã ảnh hưởng trực<br />
tiếp đến quá trình hình thành nhân cách của trẻ. Cha mẹ các em chỉ thấy con mình hư<br />
hỏng, có mắng chửi thì trẻ hoặc cãi lại, hoặc càng tái phạm tội với mức độ cao hơn. Bố mẹ<br />
trẻ cho rằng đưa các em vào những Trung tâm giáo dưỡng với suy nghĩ gia đình không<br />
giáo dục được trẻ thì để các cơ quan có thẩm quyền xử lý. Đó chính là những hành động<br />
<br />
<br />
7 http://giadinh.net.vn/1630p0c1017/dung-quay-lung-lai-voi-tre-em-pham-toi.htm <br />
<br />
<br />
5<br />
như giọt nước làm tràn ly, chỉ khiến những tư tưởng phá phách của trẻ phát triển với cường<br />
độ mạnh hơn, tính chất cũng phức tạp hơn rất nhiều.<br />
Khi trẻ không còn thấy sức hấp dẫn của gia đình, lại bị tấn công từ nhiều phía, các em rơi<br />
vào cảm giác bị xúc phạm nhiều dẫn đến mất tự chủ, có nhiều phản ứng không kìm chế<br />
được. Việc trẻ bỏ nhà ra đi là dấu hiệu sớm báo trẻ chuẩn bị phạm tội. Phần lớn trẻ đều<br />
hoạt động theo băng nhóm vì đó là thế giới riêng của trẻ mà chúng không tìm thấy khi<br />
sống ở gia đình. Vì vậy theo các nhà nghiên cứu về trẻ vị thành niên thì khi trẻ đã phạm<br />
tội, cách hiệu quả hơn cả không phải là đòn roi trừng phạt, mà trẻ cần điều trị về tâm lý,<br />
đồng thời các gia đình cũng nên mở rộng lòng đón nhận các em quay trở lại cộng đồng,<br />
giúp trẻ lấy lại thăng bằng và sự tự tin. Đó mới là phương pháp tốt nhất và có tác dụng<br />
nhất. Xuất phát từ quan điểm này các chuyên gia nghiên cứu về trẻ vị thành niên cho rằng<br />
biện pháp tốt nhất để giải quyết tình trạng trẻ em hư là là tác động vào chính gia đình chứ<br />
không phải là tác động vào đứa trẻ. Khi phát hiện thấy trẻ có biểu hiện xấu gia đình phải tự<br />
xem xét về cách thức giáo dục trẻ và môi trường xung quanh đứa trẻ, từ đó phát hiện các <br />
nguyên nhân và tìm cách khắc phục. Ở nhiều nước phát triển, do có hệ thống an sinh xã <br />
hội tốt, chính phủ đã xây dựng và phát triển đội ngũ các cơ quan chuyên làm công tác <br />
xã hội. Các nhân viên công tác xã hội này, khi được nhà trường, cha mẹ, cảnh sát, hàng <br />
xóm hoặc bất cứ người nào thông báo về các biểu hiện trẻ em hư hoặc trẻ em bị bỏ bê <br />
không ai chăm sóc, họ có nhiệm vụ nghiên cứu gia đình đứa trẻ và môi trường xung<br />
quanh đứa trẻ để có các biện pháp kịp thời. Hiện nay ở Việt nam không có cơ quan nào<br />
đảm trách việc này. <br />
<br />
Sự thay đổi quá nhanh của xã hội cùng với sự phát triển các tệ nạn xã hội<br />
Sự thay đổi quá nhanh của xã hội khiến trẻ không kịp thích ứng, tâm lý trẻ trong giai đoạn<br />
vị thành niên lại thiếu ổn định, xốc nổi nên dẫn đến thái độ sống không đúng đắn và những<br />
hành vi xấu, trong khi đó người lớn dần ít quan tâm hơn đến đời sống con cái mà chạy theo<br />
sự chuyển biến của xã hội. Nếu không kịp uốn nắn, đó chính là căn nguyên tội phạm.<br />
Một thực tế không thể phủ nhận là việc bùng nổ công nghệ thông tin. Nhiều học sinh, <br />
sinh viên bỏ học, bị các quán net lôi cuốn vào các trò chơi trên mạng. Bên cạnh đó các <br />
trò chơi thiếu lành mạnh như bạo lực đẫm máu, kích động mạnh lại được phô trương <br />
tràn lan, phù hợp với tâm lý thích nổi loạn của trẻ vị thành niên. Đó chính là nguyên <br />
nhân gây ra tình trạng trẻ em thiếu tiền chơi điện tử, thiếu tiền tiêu xài, hút chích thì <br />
lập thành những nhóm cướp nhí để cùng nhau đi cướp giật tài sản. <br />
<br />
Tâm lý trẻ em giai đoạn vị thành niên<br />
Trẻ em vị thành niên có tâm lý thiếu ổn định, xốc nổi, thích độc lập và thích khẳng định<br />
mình. Điều này dẫn đến thái độ sống không đúng đắn và những hành vi xấu của trẻ. Vì vậy<br />
nếu chúng ta không kịp uốn nắn, đó là nguyên nhân dẫn đến tới tội phạm.<br />
Rất ít các công trình nghiên cứu về lứa tuổi vị thành niên của Việt Nam để ý tới nghiên cứu<br />
đánh giá những hành vi kém thích nghi, hành vi rối nhiễu và sự thiếu hụt các kỹ năng ứng<br />
phó giải quyết vấn đề ở tuổi vị thành niên. Những đứa trẻ thất bại trong việc xử lý những<br />
xung đột với cha mẹ, với thầy cô, với bạn bè trong lớp, trong trường (nhất là bạn khác giới)<br />
có thể bỏ nhà đi lang thang, có thể bỏ lớp, bỏ trường gia nhập vào các nhóm bạn xấu… rồi<br />
trở thành tội phạm.<br />
<br />
Những nghiên cứu trẻ em vị thành niên bỏ nhà đi qua đêm hoặc bỏ nhà gia nhập vào nhóm<br />
trẻ lang thang cho thấy các em này thường bày tỏ sự thất vọng, chán nản về gia đình. Đứa<br />
trẻ bỏ nhà thường là muốn thoát khỏi môi trường thù nghịch, nơi trẻ không cảm nhận được<br />
sự yêu thương, hoặc nơi làm trầm trọng những xung đột xung quanh một nhiệm vụ phát<br />
6<br />
triển. Chẳng hạn, như trẻ có nhu cầu được độc lập, muốn được tôn trọng trong khi cha mẹ<br />
không tin trẻ, gia tăng sự kiểm soát, hay xúc phạm trẻ và khi trẻ cảm thấy không còn khả<br />
năng thay đổi quan hệ với mẹ, trẻ có thể bỏ nhà đi lang thang. Phần lớn những trẻ bỏ nhà<br />
đi lang thang có sự thiếu hụt nhận thức và không có kỹ năng giải quyết xung đột.<br />
<br />
Những nghiên cứu về mưu toan tự tử ở tuổi vị thành niên cho thấy rất nhiều vụ mưu toan<br />
tự tử có liên quan đến các nhiệm vụ phát triển như trẻ cảm thấy bị “sỉ nhục”, bị mất mát<br />
qua nhiều, cô đơn, khổ tâm, chán nản đến tuyệt vọng, bị chìm ngập bởi các nhiệm vụ phát<br />
triển mà trẻ không giải quyết được, rồi những xung đột không có cách gì khắc phục… Trẻ<br />
tìm đến cái chết như là một sự giải thoát hay “trả thù”.<br />
<br />
Lứa tuổi vị thành niên đòi hỏi các em phải đương đầu với những khó khăn do những yêu<br />
cầu và nhiệm vụ phát triển đang đặt ra cho chúng (như tăng cường các hoạt động nhóm<br />
bạn, giảm sự kiểm soát của người lớn, tăng tính độc lập tự quyết định…). Những nghiên<br />
cứu trên trẻ vị thành niên gặp thất bại học đường, có hành vi quậy phá, rối nhiễu tâm lý (tỷ<br />
lệ này chiếm từ 10-12%) cho thấy các kỹ năng hợp tác, kiểm soát xung tính, kiềm chế xúc<br />
cảm, kỹ năng tự đánh giá, giải quyết các tình huống có vấn đề và đặc biệt là kỹ năng giao<br />
tiếp ứng xử trong quan hệ với bạn khác giới ở các em này rất nghèo nàn. Chẳng hạn, khi<br />
nghiên cứu trên hai nhóm vị thành niên là học sinh bình thường (218 em) và những học<br />
sinh có vấn đề – cá biệt (168 em) từ lớp 8 đến 12 (14-19 tuổi), các nhà nghiên cứu đã so<br />
sánh kỹ năng ứng phó giải quyết vấn đề của hai nhóm này với các tình huống khó khăn,<br />
xung đột trong quan hệ liên cá nhân (quan hệ với cha mẹ; quan hệ với bạn cùng giới, khác<br />
giới; quan hệ với người lớn khác, quan hệ với trẻ ít tuổi hơn). Mức độ đánh giá các kỹ<br />
năng chia thành 5 loại: tích cực, hợp lý, tiêu cực, xung tính và lảng tránh. Kết quả cho thấy<br />
nhóm trẻ cá biệt có các kỹ năng giải quyết vấn đề một cách hợp lý thấp hơn hẳn nhóm trẻ<br />
bình thường, trong khi nhóm trẻ cá biệt sử dụng các giải pháp tiêu cực, xung tính hay lảng<br />
tránh cao hơn hẳn nhóm trẻ bình thường. Kết luận của công trình nghiên cứu này cho thấy<br />
ở nhóm trẻ có vấn đề – cá biệt, thiếu hụt không chỉ ở nhận thức tình cảm mà thiếu hụt cả<br />
các kỹ năng (ví dụ: thiếu kỹ năng tự kiềm chế xung tính, kỹ năng đánh giá hậu quả, kỹ<br />
năng phân tích chọn lựa các giải pháp hợp lý…).<br />
<br />
<br />
<br />
4. Hình thức xử lý tội phạm vị thành niên. (đăng tiếp)<br />
<br />
Mục đích xử lý tội phạm chưa thành niên là nhằm giáo dục, giúp đỡ các em có cơ hội sửa<br />
chữa sai lầm, phát triển lành mạnh và trở thành công dân tốt cho xã hội. Vì vậy đối với trẻ<br />
vị thành niên phạm tội có thể miễn trách nhiệm hình sự và đưa về gia đình hoặc cơ quan, tổ<br />
chức nhận giám sát, giáo dục nếu người chưa thành niên phạm tội ít nghiêm trọng, gây<br />
thiệt hại không lớn, có nhiều tình tiết giảm nhẹ. Nếu trẻ thực hiện các hành vi phạm tội ít<br />
nghiêm trọng hoặc nghiêm trọng, tái phạm hoặc trẻ không có nơi cư trú nhất định có thể xử<br />
lý hành chính bằng biện pháp đưa vào trường giáo dưỡng. Chỉ áp dụng trách nhiệm hình sự<br />
đối với trẻ đủ từ 14 tuổi đến 16 tuổi phạm tội rất nghiêm trọng do lỗi cố ý và tội đặc biệt<br />
nghiêm trọng. Trẻ từ 16 tuổi trở lên chịu trách nhiệm hình sự về mội tội phạm.<br />
Thực tế cho thấy số trẻ chịu trách nhiệm hình sự không nhiều. Số này sẽ được giam giữ<br />
riêng trong khu vực dành riêng cho tội phạm vị thành niên. Mỗi trại giam chỉ có từ 10-15,<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
7<br />
nhiều lắm cũng chỉ vài ba chục đối tượng8. Số còn lại chủ yếu được xử lý hành chính bằng<br />
cách đưa vào trường giáo dưỡng. Xử lý hành chính lên tới 35.463 vụ với 48.187 đối tượng;<br />
trong đó giao cho gia đình giáo dục 21.484 đối tượng, xã phường quản lý, giáo dục 8.892<br />
đối tượng, lập hồ sơ đưa đi trường giáo dục 5.616 đối tượng, áp dụng các biện pháp khác<br />
11.677 đối tượng9. Các trẻ vi phạm pháp luật này nếu đã được gia đình, địa phương giáo<br />
dục nhiều lần nhưng vẫn tiếp tục vi phạm thì trẻ vị thành niên phạm tội buộc phải chịu xử<br />
lý hành chính bằng cách đưa vào các trường giáo dưỡng. Đây là những ngôi trường đặc<br />
biệt với những học sinh cũng hết sức đặc biệt. Chính sách nhân đạo được đặt lên hàng đầu<br />
nên nội dung hoạt động của các trường giáo dưỡng chủ yếu là giáo dục, từ văn hoá, ý thức<br />
cho đến dạy nghề cho các cháu chứ không phải là giam giữ hay trừng phạt. Thời khoá biểu<br />
chung cho các trường là buổi sáng, các cháu được học văn hoá, từ phổ cập đến hết bậc<br />
Trung học cơ sở, buổi chiều học nghề. Kết quả thực tế cho thấy, đối với tội phạm vị thành<br />
niên, đưa vào các trường giáo dưỡng để quản lý sẽ hiệu quả hơn nhiều. Nhiều học viên<br />
trường giáo dưỡng sau này đã thành người tốt, có người trở thành công nhân, bộ đội, đảng<br />
viên. Dạy văn hoá, dạy nghề… tức là trang bị kỹ năng sống, điều kiện lao động kiếm sống<br />
cho trẻ để khi rời trường, chúng có thể lo được cho tương lai của mình mà không phạm tội.<br />
Xét theo nghĩa đó thì mục đích cách ly với cộng đồng và môi trường cũ chỉ là thứ yếu. Nói<br />
tóm lại, đưa vào trường giáo dưỡng là tạo cho các cháu một cơ hội có thể thay đổi tương<br />
lai tốt hơn cho chính bản thân chứ không phải là hình thức trừng phạt.<br />
<br />
5. Một số vấn đề tồn tại trong việc xử lý tội phạm vị thành niên.<br />
<br />
Việt nam là một trong các nước tham gia vào ký kết Công ước Bảo vệ quyền trẻ em đầu<br />
tiên ở Châu Á. Tuy nhiên, việc thực hiện các qui định của công ước này vẫn chưa được<br />
triệt để. Các tồn tại này biểu hiện ở các điểm sau:<br />
<br />
Vi phạm trong việc hỏi cung trẻ em vị thành niên không có mặt của người giám hộ.<br />
Theo qui định của Bộ Luật Tố tụng hình sự: “Trong trường hợp người bị tạm giữ, bị can là<br />
người từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi hoặc là người chưa thành niên có nhược điểm về tâm<br />
thần hoặc thể chất hoặc trong những trường hợp cần thiết khác, thì việc lấy lời khai, hỏi<br />
cung những người này phải có mặt đại diện của gia đình, trừ trường hợp đại diện gia đình<br />
cố ý vắng mặt mà không có lý do chính đáng. Đại diện gia đình có thể hỏi người bị tạm<br />
giữ, bị can nếu được Điều tra viên đồng ý; được đưa ra tài liệu, đồ vật, yêu cầu, khiếu nại;<br />
đọc hồ sơ vụ án khi kết thúc điều tra.”<br />
Tuy nhiên trên thực tế, nhiều vụ án đã vi phạm nghiêm trọng qui định này. Cụ thể là có<br />
nhiều vụ các điều tra viên đã tự động đưa các em về trụ sở công an hỏi cung mà không<br />
thông báo cho gia đình, người giám hộ biết. Nhiều em đã bị ảnh hưởng về thần kinh, có<br />
dấu hiệu rối loạn thần kinh hoặc trí nhớ. Việc này dẫn đến hậu quả ảnh hưởng rất nặng nề<br />
đến tâm lý trẻ. Nhiều trẻ quá sợ nên đã khai không chính xác. Dưới đây là một trong những<br />
vi phạm nêu trên đã được những cơ quan chức năng công khai nhận lỗi10:<br />
<br />
Vụ thứ nhất: Báo Tuổi trẻ ngày 8-9-2009 đưa tin thượng tá Nguyễn Thanh Tiền - phó<br />
Công an TP Sóc Trăng đã trực tiếp nhận lỗi với gia đình em T..Tại buổi xin lỗi, thượng tá<br />
<br />
8 http://thamtuhoangnhan.com/index.php?/Cong-an-nhan-dan/gia-tng-ti-phm-v-thanh-nien-trach-nhim-thuc-<br />
v-ai.html<br />
9<br />
http://thamtuhoangnhan.com/index.php?/Cong-an-nhan-dan/gia-tng-ti-phm-v-thanh-nien-trach-nhim-thuc-<br />
v-ai.html<br />
10<br />
http://www.ecolaw.vn/vi/node/142<br />
<br />
8<br />
Tiền thừa nhận sai sót, để xảy ra sự việc đáng tiếc khi nghe con trai kêu mất điện thoại đã<br />
đưa cả nhóm thanh niên chơi chung với con mình về trụ sở Công an TP Sóc Trăng bằng xe<br />
jeep để ghi lời khai, trong đó có em T.. Đối với cán bộ lấy lời khai em T. mà không có cha<br />
mẹ em là sai nguyên tắc, nên xem đây là bài học kinh nghiệm sâu sắc.<br />
<br />
Vụ thứ 2: Ngày 22-1-2008, từ việc nghi ngờ 5 thanh thiếu niên (ở xã Đại Tâm, huyện Mỹ<br />
Xuyên và phường 10, TP Sóc Trăng ) trộm xe máy, công an phường 10 cũng đã "mời" các<br />
em về lấy lời khai và sau đó tiếp tục đưa về Công an TP Sóc Trăng để tiếp tục làm rõ. Tất<br />
cả quá trình trên đều không có người giám hộ của các em tham dự. Sau đó ngày 7-3-2009,<br />
phía công an cũng đã phải xin lỗi công khai.<br />
<br />
Vụ thứ ba: Tháng 2-2008, một nữ sinh lớp 9 cũng bị rơi vào hoàn cảnh tương tự. Vì nghi<br />
ngờ em Trần Thị Thanh Thủy, học sinh lớp 9 Trường THCS An Khánh (huyện Châu<br />
Thành, tỉnh Bến Tre), lấy cắp tang vật vụ án là chiếc ĐTDĐ, Công an xã Phú Túc, huyện<br />
Châu Thành đưa Thủy về xã hỏi cung mà không có người giám hộ. Sau đó, em Thủy có<br />
dấu hiệu rối loạn tâm lý.<br />
<br />
Vụ thứ tư: Tháng 4-2008, một vụ như vậy cũng đã xảy ra ở huyện Châu Thành, tỉnh Tiền<br />
Giang. Tối ngày 3 và sáng ngày 4 tháng 4-2008, từ việc nghi ngờ lấy cắp một chiếc điện<br />
thoại di động, công an xã Tân Lý Đông đã cách ly em Thanh để "hỏi cung", khi công an xã<br />
đưa em Thanh, một học sinh mới 11 tuổi đi một số nơi để xác minh tối 3-4 và sáng 4-4 mà<br />
không thông báo cũng như không cho người thân của Thanh đi cùng. Vụ này, phía công an<br />
sau đó cũng đã phải xin lỗi.<br />
<br />
Một thực trạng đáng chê trách hơn là trên thực tế, nhiều luật sư đã được Tòa án và Viện <br />
Kiểm sát mời tham gia bào chữa chỉ định cho trẻ nhưng họ đã không làm tròn trách <br />
nhiệm của luật sư, thậm chí không đến tham gia bất kỳ một buổi lấy cung nào đối với <br />
trẻ phạm tội. <br />
<br />
Vi phạm trong việc bắt giữ, tạm giam người chưa thành niên. <br />
Theo qui định của luật tố tụng hình sự cơ quan ra lệnh bắt, tạm giữ, tạm giam người chưa<br />
thành niên phải thông báo cho gia đình, người đại diện hợp pháp của họ biết ngay sau khi<br />
bắt, tạm giữ, tạm giam.<br />
Các vụ việc kể trên là điển hình trong việc bắt giữ, tạm giam người chưa thành niên khi<br />
không thông báo cho đại diện hợp pháp của trẻ. Trên thực tế, nhiều vụ khi được nghe<br />
thông báo về các hành vi phạm tội của người chưa thành niên, các điều tra viên đã bắt và<br />
đưa trẻ về trụ sở để hỏi cung, lấy lời khai mà không báo cho gia đình, có vụ đưa các em đi<br />
xác minh, thậm chí chuyển lên công an thành phố mà cũng không thông báo cho người<br />
thân.<br />
<br />
Vi phạm trong việc giam giữ trẻ em<br />
Theo qui định của luật, trẻ em phạm tội phải được giam riêng, cách ly với các phạm nhân<br />
khác. Tuy nhiên trên thực tế, có nhiều trại giam đã không thực hiện đúng qui định này.<br />
Giải thích việc giam giữ trẻ em chung với người lớn, các cán bộ trong các trại giam đưa ra<br />
lý do là nếu giam riêng một nhóm trẻ với nhau rất dễ dẫn đến việc trẻ tái phạm, khó giáo<br />
dục. Việc giam kèm người lớn có mục đích để trẻ được các phạm nhân lớn tuổi kèm cặp,<br />
giáo dục dạy bảo kịp thời. Mặt khác chúng ta cũng chưa có điều kiện về mặt vật chất để<br />
giam giữ riêng. Việc làm này được xem là một sáng kiến của các trại giam trong việc giam<br />
giữ trẻ em và người lớn, tuy nhiên đây là việc làm trái với các qui định của pháp luật về<br />
9<br />
giam giữ và cải tạo trẻ em. Chắc chắn bên cạnh những mặt tích cực nhìn thấy trong việc<br />
giam giữ trẻ em sẽ tồn tại nhiều tiêu cực và chính vì vậy mà pháp luật đã phải qui định các<br />
chế độ giam giữ riêng và đặc biệt cho trẻ em.<br />
<br />
Trước các số liệu về tình trạng trẻ em phạm tội tăng nhanh đột xuất và cơ cấu tội phạm, lứa<br />
tuổi tội phạm vị thành niên, các tồn tại trong việc xử lý tội phạm vị thành niên như đã được<br />
nêu trên chúng ta thấy việc đấu tranh với tội phạm chưa thành niên đòi hỏi sự tham gia của<br />
cả xã hội, trong đó gia đình giữ vai trò quan trọng đặc biệt, vì chỉ có cha mẹ là người gần<br />
gũi với trẻ và biết hơn ai hết trẻ cần điều gì. Khi trẻ phạm tội có nghĩa là các điều kiện nuôi<br />
dạy đang áp dụng với trẻ chưa hợp lý và gia đình cần thiết nhận biết các dấu hiệu, thay đổi<br />
kịp thời để giúp trẻ đi đúng hướng. Các cơ quan cũng cần thiết phối hợp với gia đình kịp<br />
thời để ngăn chặn các hành vi phạm tội. Đặc biệt khi trẻ đã phạm tội cần có sự phối kết<br />
hợp từ phía cơ quan công an, luật sư, Tòa án và các nơi giam giữ trẻ để giáo dục, tạo điều<br />
kiện để trẻ quay trở về với xã hội thành các công dân tốt của xã hội. Các vi phạm trong xử<br />
lý tội phạm vị thành niên không những đã xâm phạm đến quyền và lợi ích hợp pháp của<br />
các em, của gia đình các em mà thậm chí còn có thể để lại những hậu quả lâu dài, ảnh<br />
hưởng đến tâm sinh lý và sự phát triển bình thường của các em. Với vai trò và trách <br />
nhiệm nghề nghiệp trong xã hội, các luật sư tham gia bảo vệ quyền lợi cho trẻ em cần <br />
thể hiện trách nhiệm của mình, ngăn chặn kịp thời các hành vi trái pháp luật của những<br />
người có thẩm quyền, từ việc giam giữ, hỏi cung đến việc kiên trì, vận dụng các tình tiết vụ<br />
việc để thuyết phục các cơ quan chức năng tìm biện pháp giáo dục phù hợp nhất cho trẻ<br />
phạm tội, vì “mặc dù có phạm tội đi chăng nữa chúng vấn tiếp tục là trẻ em”. Đặc biệt cần<br />
thiết phải thực hiện đúng các qui định của pháp luật trong việc giam giữ trẻ em trong các<br />
trại cải tạo, nhà tù. <br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
10<br />