Nói thế nàonhỉ?.. nó vốn là một con bé không mấy xinh đẹp, cũng không mấy dễ thương,cũng không mấy dể thương gì.nói chung ông trời không ưu ái chonó cái gì nổi bật ca...nó bình thường hơn những thứ bình thường,
AMBIENT/
Chủ đề:
Nội dung Text: Tớ dừng lại oy???cậu đi tiếp nhé!!!
- Tớ dừng lại oy???cậu đi tiếp nhé!!!
Nói thế nàonhỉ?.. nó vốn là một con bé không mấy xinh đẹp, cũng không mấy dễ
thương,cũng không mấy dể thương gì.nói chung ông trời không ưu ái chonó cái gì
nổi bật ca...nó bình thường hơn những thứ bình thường, vàcuộc đời nó cũng hết
sức bình thường nếu không gặp người,người cógì đó làm nó phải chú ý..?lúc đầu là
tò mò sau đó là gì màbản thân nó cũng không biết rõ nữa, nó chi biết rằng từ khi
gặp người nó gặpnhững rắc rối to đùng.........??/
.
Lúc đầutrong cái s.nghĩ non nớt của nó đơn giản chỉ xem là một người bạn,.. làmỗi
khi bực mình có người làm nó cười, là mỗi khi rãnh rổi có người tám với nócả
ngày qua điện thoại hay fb, những thứ tưởng chừng đơn giản nhưngngày qua ngày
đã trở thành một thói quen không thể thiếu trong c.sốngbề bộn kia
Nó quên ngườibao lâu rồi nhỉ??..?? Không biết....hay không nhớ gì đó...mà lý do gì
nóquen được người nhỉ...cũng không biết nốt.chỉ là tình cờ biết nhau tên fbkhi ma
nó lang thang tìm niềm vui mới
Bắt đầuvới những dòng comment, những câu nói dùa, chém gió...cười đến
vỡbụng.......và tất nhiên nó và người trở thành bạn.đơn giảnthế đấy....?????? Mà đã
là bạn thì không thể khônh biết sđt củanhau đúng không?? thế là người đề nghị trao
đổi sđt.............lầbạn mà.nó đồng ý..cũng đâu mất gì..cũng chẵng mấy ngạc nhiên
khibiết người học cùng khối, cùng trường nhưng khác lớp, 2 lớp cách nhau chỉ
cáicầu thang và 2 bức tường.......khoảng cách....
Nó sống khátrầm,chẳng quan tâm gì nhiều dến những chuyện xung quanh, vậy nên
trongtừ điển của nó không hề xuất hiện cái gọi là cà phê, trà sữa..vì thế nhiềulần
người rủ nó đi nhưng chẳng lần nào nó nhận lời....ưk thì từ khiquen biết người nó
cũng thay đổi nhiều, nói nhiều hơn,cười nhiều hơn,tiếpxúc và quan tâm đến mọi
người xung quanh nhiều hơn.nó nhận ra rằng c.sốngnày thú vị hơn nó tưởng.nó
thầm cám ơn người///
Thời gian trôiqua,tình cảm của nó đối vs người là gì mà chính bản thân nó cũng
khôngbiết,nó cảm thấy trrongs vắng khi người không nhắn tin,trò chuyện
vsnó.........uk chắ tại người bận...mà bận gì nhỉ.........???nói chuyện vs nànghay
cùng nàng tâm sự ở ngỏ ngách nào đó cũng nên.gì gì đócũng đc.........xí........không
nt thì nó cũng không nt lại.....con gáimà.......phải đặt tự trọng lên hàng đầu,kẻo tụi
con gái trong lớp lạibaỏ nó dại trai nữa thì khổ!!!!! Nhưng mà chỉ là nó kêu thếa
thui ,nó vẫn mong tn của người suốt,..không hiểunó đang chờ điều gì từ người
- nữa,.....những ngày không trò chuyện vsngười nó dừng lại và s.nghĩ...nghĩ về bản
thân nó..nghĩ về người.có quá nhiều điểmkhác biệt nhau..........dường như lun có 1
khoảng cách vô hình ngăn cảnnó,.......dừng lại và đi tiếp.nó nên chọn hướngnào.??
day dútvà zèn lòng cuối cùng nó quyết định dừng lại.................kết quả cuốicùng
đấy......nó không cho phép bản thân đi quá xa,không cho phéptình cảm nó dành cho
người quá lớn.....vì nó hiểu nếu tiếp tục có lẻ chỉ mìnhnó đau,.......
Nónhìn đt rất lâu.,,,,,,,,,,,nó mới xoá được sđt người ra khỏi danh bạ,xoá những tn
còn luu trong máy.nói chung nó delete tất cả những gì liên quandến người...cảm
giác thật tệ.nhưng biết phải làm gì hơn,tình cảm này nó khôngmuốn nói ra,tình cảm
này nó muốn giữ cho riêng mình.có quá nhiều thứ ngăn cảnnó lúc này.đành vậy nó
1 lần nữa chấp nhận số phận....
Nhưng dù nó cócố gắn cỡ naod đi chăng nữa thì hình ảnh người trong tâm trí nó
vẩnkhông phai nhạt......Kế hoạch của nó thất bại khi người nt cho nó,những lời
hỏithăm, động viên nó............nó vẵn không ngăn nổi trái tim mình....nótrả lời,và tự
nhủ lần này nữa thôi....nhưng không biết nó đã nói thế boalần????????????thêm tên
người vào danh bạ, rồi lại xoá. rồi lại thêm....cáihành động ngu ngốc đó nó đã lặp
di lặp lại bao lần..........dừnglại...nó thật sự là không thể,........nhưng mà không dừng
lại thi nó phải làmgì...đi tiếp à???đi để rồincuoois cùng mình nó tổn thương,đi
đẻrồi cuối cùng người chịu đau là nó.....suy nghĩ..........vẫn không có câutrả lời,
dừng lại thì nó không nỡ mà đi tiếp thì nó không muốn
TRên trườngnhiều lần nó cũng chạm mặt người nhưng lại xem như khong quen
biết..thế sẽ tốthơn vs nó.. vì nó sợ khi nó đứng trước mặt người nó sẽ không đủ
dũngkhí để noic chuyện ,không đủ để quên người
Hôm naynó đi shoping cùng nhỏ em họ,vô tình gặp người ...nó vẫn xem như
khôngquen người...nó kéo nỏ đi nơi khác thật nhanh...Lúc sau nó bất ngờnhận đc
tn của người,,,,,,,,cảm xúc này trong nó khó tả....nó đọctn...không phải là hỏi nó mà
là 1 người khác.em họ nó...người muốn làm quen vsem nó sao?????????nó gượng
cười trong nổi đau,chôn giấu cảmxúc đang chiếm lấn trái tim nó........đứng ra làm
người xe duyên cho 2người......nhu thế cũng tốt...lần này nó đã tìm ra lý do để bản
thânnó không thấy hối tiếc về diều gì nữa!!!!!!!!!!!!
Nhứng ngàysau đó nó nhận đc tn của người, không phải dành cho nó ma là Uyên-
emhọ nó,,,,,cảm giác hụt hẫn nỗi đau len lỏi trong tim..nó thấy bực...nósent 1 tn
thật dài cho người nó vứt đt xuống
giường,chưa bao giờ nó géttn đến vậy,thật sự cảm giác này nó chịu không
nổi...........
- Chán..............nólại lang thang tren fb coment những dòng s.nghĩ" dù dừng lại hay
đitiếp...khi mà nc mắt tôi rơi,thì trò chơi kết thúc"
Mấy ngày sau nónhận đc tn cua uyên, nhỏ rủ nó đi gặp mặt người...ngac
nhiên...khôngcó dù chỉ 1 chts..chỉ là hơi bất ngờ khi đọc nững tn ngưoisf gửi
chouyên,chưa bao giơg người làm thế vs nó..nó gượng cười thật to,như vui thay
chonhỏ...dù rất đau nhưng nó phải làm,vì chỉ có vậy nó mới dừnglại đc.....dừng tất
cả s.nghĩ của nó về người, cái cảm giac làm người thứ3, làm 1 kẻ thừa nó không
thể tiếp tục đc nưã, thà rằng đừng nhìnthấy có lẽ tim nó sẽ không đau đến vậy, nó
cũng là con gái mà saongười lại nỡ làm thế vs nó, chẳng lẽ đối vs nó người chỉ
xem như `1 ngườibạn, là nó từ trước đến giò thích
đơnphương................................nhiều s.nghĩ, nhiều cảm xúc,tâm trạng 1tháng qua
của nó thật tồi tệ,từ bao giờ nó thành cú dêm dể rồi lủ bạn choc nóla gấu trúc, nó
chỉ biết cười.........tại nó ngốc mà.........trách ai đướcchứ
Dt nó khôngcòn gì liên quan tới người nữa, khó khăn lém nó ms làm đcdiều
đó..nhưng hình ảnh về người trong tâm trí nó...thì vẩn khôngthể,nó cố....nhung vẫn
không.......trong tâm trí nó vẫn hiện rõ từng đườngcong trên khuôn mặt
người....quên...bao lâu nó mslàm được điều đó khi mà từng ngày nỗi nhớ về người
trong nó 1lớn.....2 tuần trôi qua đt nó vẫn nằm đó,nó tưởng rằng mọi thứ sẽdiễn ra
theo ý nó...im lặng...có lẽ nó sẽ làm đc........nó thần ngườinhìn đt và tự hỏi có phải
đây là điểm dừng của 1 sự ngu ngốc,nócổ an ủi và động viên chính mình rằng tất
cả chỉ là ngộ nhận,là tụnó ảo tưởng,suy diển lung tung,,và giườ đã đến lúc kết
thúcnhững thứ lung tung đó,mắt nó nhoà đi khi nhìn vao mànhình.........gần 2 tháng
cuối cùng cũng có kết quả, nó quẹt tay lênmá...ướt.....là nc mắt của nó, đã lâu rồi
nó ms thấy mắt mình cay đếnvậy...
Cuơis cùng thìnó không còn gì nối tiếc nữa,t.cảm nó dành cho người nó không
chắc sẽ quênnhưng nó sẽ không nói ra,vì bản thân nó ko vượt qua khoảng cách
củagia đình, nó quá yếu đuối,nổi sợ hải trong nó quá lớn,vì nó biếtngười đến vs nó
phải rất vất vả...nó không muốn tháy người vì nó mà làmvậy,,,,,Nó hy vọng chon
lụa của nó mãi không sai,...hy vọng rằng khi ódừng lại thi người đi tiếp,đi thay cả
phần hạnh phúc của nó.....