YOMEDIA
ADSENSE
Truyện ngắn Chuyến du lịch 7 ngày
65
lượt xem 2
download
lượt xem 2
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Title: Chuyến du lịch 7 ngày Au: Me_ Zoe lightshade aka Ota Pop Thể loại : Hài, vô cùng lãng mạn va nhiều lúc rất nhảm Rating : 12+ hoàn toàn nhẹ nhàng trong sáng Summary : Cứ tưởng tương jthế này, bạn thất tình và tự kỷ,
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Truyện ngắn Chuyến du lịch 7 ngày
- Chuyến du lịch 7 ngày Title: Chuyến du lịch 7 ngày Au: Me_ Zoe lightshade aka Ota Pop Thể loại : Hài, vô cùng lãng mạn va nhiều lúc rất nhảm Rating : 12+ hoàn toàn nhẹ nhàng trong sáng Summary : Cứ tưởng tương jthế này, bạn thất tình và tự kỷ, sau đó bị một cô bạn bắt đi đến một đất nước trời ơi đất hỡi nổi tiếng về sự lãng mạn. Ở đó, bạn gặp một anh chàng cũng đến đây du lịch, rất đẹp trai và tính tình thì rất ba chấm...Một tuần của bạn sẽ bắt đầu sớm thôi Tình trạng: On going Casting : Chap đầu sẽ không nói rõ tên, nhưng từ chap 2..well, sẽ biết thôi. Tính em lười, và cứ hứng lên thì viết, nên sẽ không đảm bảo được tiến trình up truyện lâu dài. Với lại, đây nó hơi giống 1 drabble, các chap nó cũng chả liên quan đến nhau mấy. Mong mọi người thông cảm, CHUYẾN DU LỊCH 7 NGÀY. Chap 1:Ngày đầu tiên- Khi bạn ném một đồng xu xuống nước... Cô gái đứng tần ngần trước đài phun nước được chạm trổ tuyệt đẹp, mag phong cách nghệ thuật của thời Phục Hưng. Cô nhìn xuống dưới đáy của nó, những đồng xu nhỏ sáng lấp lánh dưới ánh sáng lạnh lẽo của cột đèn điện gần đây. Quảng trường im lặng, chỉ có tiếng gió thổi và tiếng của cành cây cọ vào nhau, mang lại cảm giác rờn rợn. Trên tay cô gái là một đồng xu nhỏ, có vẻ rất cổ, căn cứ bởi những đường khắc trên nó đã mòn và bề mặt của đồng xu cũng không được sáng cho lắm. Cô gái trẻ nắm chặt đồng xu nhỏ trên tay, suy nghĩ mông lung. Chân mày cô nhíu lại, như đang phải quyết định làm một việc cô nửa muốn làm, nửa không muốn - Cô biết không, nếu ném một đồng xu xuống nước và ước, có thể nó sẽ thành hiện thực đấy. Giọng nói lạ của một thanh niên vang lên khiến cô gái giật mình, suýt làm rơi đồng xu. Thận trọng quay lại, cô lườm người thanh niên đang mỉm cười thân thiện. Chàng trai còn trẻ, trông như sinh viên năm 3, đeo kính có gọng dày kì quặc. Cùng với bộ com lê đen với áo sơmi trắng với 2 khuy áo ở cổ không cài, cà vạt đen thắt lỏng và giày Oxford trắng. Có vẻ như cậu ta giống một nhân viên đi công tác vừa từ một bữa tiệc nào đó hơn là một du khách, cô gái thầm nghĩ. “- Tất nhiên là tôi biết”,.. Cô nói, lạnh lùng. “ Cậu tin điều đó hả?”
- Chàng trai nhún vai, bước lại gần. “ Một chút, có thể nói là tôi tin mọi thứ đều có thể xảy ra, còn cô ?” Cô gái giấu tiệt đồng xu nhỏ vào cái túi đeo hông, chậm rãi nói. “ Tất nhiên là không..Mấy thứ ngốc nghếch ấy không dành cho tôi, tôi thuộc túyp người…” “ Hiện thực? Túyp người không tin vào bất kì thứ gì nếu nó không ở trước mặt mình..Hay nha”. Chàng trai cắt ngang, xoa xoa cằm. Cô có thể cảm thấy chút chế nhaoj của người lạ trong cái giọng cao vút và (thật ngạc nhiên) làm cô muốn có mong muốn được quét sạch cái miệng cười ngớ ngẩn ấy ra khỏi mặt cậu ta. Bằng cách bạo lực nhất có thể. Cô hít một hơi dài, kiềm chế cơn tức giận đang đòi được “giải phóng”. Dù sao thì cũng không nên gây ra vụ án mạng nào ở cái đất nước nổi tiếng lãng mạn này. Nhưng điều đó cũng không cản được việc cô gằn giọng xuống mức trầm nhất có thế. “ Chẳng có gì sai cả nếu không tin vào những thứ nhảm nhí đó..Nó chẳng giúp gì cho đời cả, ngoài việc làm đầu óc mất tập trung và lúc nào cũng lơ lửng trên chín tầng mây. Xin lỗi, nhưng “tuýp người không tin vào bất cứ thứ gì” đấy là những người đang cố gắng tái tạo lại cái nền kinh tế toàn cầu bẹp nhẹp đang có nguy cơ sụp đổ đấy..Mà anh biết khi nó sụp đổ thì sẽ thế nào không??? Chiến tranh thế giới, Trung Quốc, không có trà, chúng ta sẽ phải ăn những cái bánh mì kẹp thịt khô khốc và…” Tội nghiệp chàng trai trẻ, tất cả những gì cậu ta nghe được chỉ là tiếng léo nhéo rất nhanh và cái mặt có biểu cảm vô cùng tuyệt vời của cô gái trẻ cậu ta vừa quen. Nên nói thế nào nhỉ, biểu cảm của cô ấy giống như một con hổ vừa bị cướp mồi và còn bị đánh vài phát vào thân, hoặc là của một người nào đó vừa làm gãy móng tay khi cố giũa nó bằng cái cưa máy..Nói tóm lại là cậu ta chẳng hiểu cô gái nói gì hết. Một chút cũng không.Và hậu quả của việc dự tiệc khuya (với 5 cốc tequila. 2 cốc bia pha vodska và whisky cùng rất nhiều vang trắng) là một cơn đau đầu như bị xe tải cán qua cũng chẳng giúp tình hình khả quan hơn là mấy. Cậu chưa gục ra đây là còn may. “ … Đến lúc đấy thì mấy cái thứ mê tín, lãng mạn ngu ngốc cũng sẽ biến mất. Hiểu chưa?” Cô gái chốt một câu, có chút tự hào vì bài diễn thuyết quá đỗi tuyệt vời của mình. “À há.. Cảm ơn vì bài học bổ ích”- Chàng trai ngáp dài, rồi mỉm cười -“ Nhưng tôi nghĩ mơ mộng là một phần của con gái rồi.. Có thể là cô đang cố giấu đi thôi, đúng hem?” Cô gái khoanh tay lại, buông ra tiếng thở dài khó chịu. “ Thưa cậu, tôi không nghĩ cậu biết nhiều về tôi để có thể tuyên bố như thế..” “- Ừ thì tôi thấy lúc nãy cô định ném đồng xu”. Y học đã chứng minh là loài người không thể cười rộng đến mang tai rồi, nhưng điều đó sai toét với cậu trai, khi mà cậu ta thấy cô gái giật mình và đứng im như tượng. “ Cô có đồng xu đẹp ghê.. Đồ gia truyền, huhm? - Uuhmm..- Có tiếng lầm bầm phát ra từ phía cô gái- Không phải việc của cậu..
- “- Được thôi..- Chàng trai lắc đầu, bước đến bên cạnh cô gái - Suy cho cùng thì chúng ta cũng là người lạ mà..Chỉ là hai khách du lịch cùng đến một địa điểm nổi tiếng..” “- Nãy giờ mới thấy câu này chuẩn”. Cô gái nhếch mép cười. “ Nãy giờ mới thấy cô cười. Trông xinh” Chàng thanh niên đáp lại, nháy mắt. Vâng, khả năng thiên phú của cậu trẻ này là có thể tán tỉnh bất cứ cô gái nào chỉ trong vòng 3 phút gặp mặt. Nói sơ sơ thì nó giống như cái công tắc, cứ thấy cô nào xinh xinh thì “tán tỉnh -mode” trong cậu bật . Thật may là khả năng tán tỉnh của cậu cũng thuộc hàng cao siêu nên chẳng bao giờ sợ bị mất mặt với bạn bè đồng nghiệp cả. Nhưng có lẽ hôm nay ông trời hơi bị ghét cái mẹt của cậu trẻ nên ổng “trù” cho cậu chết thôi. Cô gái nhìn cậu, trạng thái cảm xúc chuyển sang cái gì đó rất khó tả. Cô nhích chân, lùi ra xa chàng trai, đúng hai bước dài và 1 bước ngắn. “ Cậu tán tôi đấy à, nổi hếtt da gà rồi đây”. Cô nói, rùng mình. “ Ừ há, công nhận lần này khả năng tuyệt vời của tôi bị giảm sút rồi - Cậu thở dài- Hay tôi thử lại lần nữa. Lần này đầy đủ họ tên, tên tôi là…” “ Miễn giùm”. Cô trả lời thẳng thừng. “ Nên nhớ, người lạ không cho tên” “ Tại sao?”- Chàng trai kêu lên, bĩu môi (theo cô gái, cũng khá dễ thương) Thở dài. Cô ngồi xuống gờ của đài phun nước. Cảm giác lạnh lẽo của đá cẩm thạch khiến cô thấy gai người. - Bởi vì.. nó có thể dẫn đến cái gì đó khác. “ -Tình yêu á?Như kiểu là hai người gặp nhau rồi dính sét ái tình á?- Chàng trai hãi hùng kêu lên. “ Đúng rồi đấy..hoặc có thể sẽ bắt đầu từ bạn bè, rồi thân, rồi..cậu biết rồi đấy’ “ Ôi trời..cô gái ơi, cô đọc tiểu thuyết ba xu đấy à?”- Cậu trẻ kêu lên chán nản, lấy tay ôm trán. “ Hồi cấp 3..đến bây giờ..”- Cô gái cười xấu hổ, má đỏ bừng như bị bắt gặp làm điều xấu.”- Fan ruột của Stephan Meyer đây..Team Jacob. Twilight trọn bộ. Cả 4 phần đều đã xem. Vẫn sốc vì cơ bắp của Taylor..Đừng có cười” - Huhmm..tôi có cười đâu..huhmm..Tôi biết là đàng sau cái mặt dữ dằn kia cũng phải có tí gì đó ngọt ngào chứ..huhm..nhưng mà Twilight á? Ha..mm….~~ Thật ra ,chàng trai đang tìm mọi cách để ngăn cho cái mồm mình phát ra mấy tiếng cười khoái chí. Thay vào đó, cậu ta cũng ngồi xuống, cách cô gái đúng 1 viên đá với đường kính là 40 cm và bắt đầu nhìn chăm chú vào cô gái( hay cái cây ở đằng sau cô thì không biết). Cô gái, không hiếu ý, cũng bắt đầu nhìn lại và trờ chơi đấu mắt bắt đầu. Có vẻ hai người nhất quyết không chịu
- thua đối thủ và đang nhích lại gần. Khoảng cách đang được rút ngắn, từ 40 cm xuống 34 cm, rồi 20, rồi 10..Bùm , vai hai người chạm nhau. Yay!!! Trong lúc hai người còn mải “đấu mắt”, không giống như các tiểu thuyết lãng mạn miêu tả, hai người không có cảm giác” trái đất ngừng quay” hay “tim ngừng đập” hay “chỉ thấy người ấy trong mắt, ngoài ra thì có màu hồng lởn vởn”..Nồ nồ, và cũng không có chuyện “ cô ấy/anh ấy là người đẹp nhất thế giới” và cũng không có “ tóc tỏa nắng” hay ‘ đôi mắt lấp lánh ánh sao” hay “ làn da mịn như tuyết, môi đỏ như son” ở đây. Xin nhớ, hai người họ là người bình thường, không phải X-men, không phải phù thủy, thần chết hay ma cà rồng. Hoàn toàn bình thường. Nhưng nếu họ biết cái “bình thường” này nếu nhìn vào thì chẳng “bình thường” gì cả. .Đâu đây còn có tiếng chim hót và xa xa văng vẳng bài hát “ Kiss the girl”.. Tối khuya rồi những một số bar vẫn mở và có tiếng chè chén góp vui, tạo bầu không khí cho khủng cảnh rất cảm động lòng người này. Người ngoài nhìn vào có lẽ sẽ muốn chụp một bức ảnh rồi post lên Face với tựa đề “ Now, KISSS!!!!” . Ừ thì tại mặt hai người gần nhau quá còn gì nữa, đẩy một cái là thôi “bye bye nụ hôn đầu tiên” của cô gái và “ bye bye nụ hôn thứ n” của chàng trai. Nhưng thôi đê, chuyện đấy còn mơ mới xảy ra. Người lạ ai hôn nhay giữa thanh thiên bạch nhật.. Sau hơn 10 phút căng mắt ra nhìn nhau và vẫn giữ ở tỉ số hòa, cùng với bầu không khí đậm mùi hồng phấn và ngày càng trở nên xấu hổ. Chàng trai, không thê chịu được nữa (cùng với việc không thể giữ mắt ở trạng thái mở lâu hơn nữa), quyết định mở lời trước - Cô có biết là nếu mình nhặt một đồng xu ở đài phun nước thì chủ nhân đồng xu sẽ yêu mình đấy, tin được không? Cô gái nhướn mày, nhếch miệng chế giễu“ Đừng nói với tôi là cậu xem When in Rome..” “ Đúng rồi đấy”- Chàng trai cười toe. “ Cậu đúng là trẻ con”- Cô gái thở dài ngán ngẩm, ngồi dịch ra một chút- “ Nhưng Josh Duhamel đúng là hấp dẫn..” Hai người nhìn nhau, rồi bật cười. Bầu không khí trở lại bình thường, giống như là hai người bạn thân đang tận hưởng một kỳ nghỉ vui vẻ . Mà đúng là kỳ lạ thật, không biết tên hay bất cứ thứ gì mà vẫn thành bạn được á????Điều đó đã phạm phải điều luật quan trọng nhất để bắt đầu một tình bạn. PHẢI BIẾT RÕ NGƯỜI KIA LÀ AI. Nhưng cái gì thì cũng có ngoại lệ. Luật tạo ra chỉ để hack. - Vây..khách du lịch ha?- Chàng trai hỏi, tò mò- Vào thời điểm giữa năm thế này ? - Uh - Cô gái trầm ngâm- Bị cô bạn lắm chuyện của tôi ép đi ..cô ấy đang làm lớn chuyện việc tôi không chịu rời khỏi phòng suốt 2 tuần. Không giao tiếp với ai. Tối ngày súp rau và mì ăn liền. - Wowwww..cô không phải là người. Có chuyện gì thế?
- - Cảm ơn, lúc ấy tôi đang khủng hoảng- Cô gái nói - Còn cậu, du khách hay đến đây làm việc? Chàng trai mỉm cười, giơ 2 ngón tay ra cười đắc thắng - Cả hai. Thật may cho tôi là có một ông sếp dễ tính. Làm việc xong là có thể đi chơi, đến một vài quán bar, đi thăm thú đó đây và tán một vài cô gái bản địa--Ugh-- Chàng trai im bặt ngay tức khắc, cười lo lắng khi thấy cái lườm của cô gái. “ Ah, nhưng có vẻ con gái ở đây hơi kiêu một chút..haha~~Vậy, khủng hoảng của cô là gì thế?” Cô nheo mắt, nửa muốn nói “ Cậu có phải tò mò thế không”? và từ chối, nửa rất muốn giãi bày tâm sự. Sau vài phút đáu tranh tư tưởng, cô mở lời; - Thất tình. - Oh, giờ thì tôi hiểu rồi.. Cô bị đá hay.. Cô liếc xéo chàng trai một cái sắc lẻm, rồi trả lời một cách miễn cưỡng: - Không có chuyện “đá” ở đây.Tôi còn chưa kịp mở lời. Chàng trai gật gù, có vẻ rất cảm thông. Cô mỉm cười, buồn buồn. - Xin lỗi..Tôi đáng ra không nên hỏi. - Không sao - Cô lắc đầu- Nhưng tại sao tôi lại kể cho anh nhỉ? - Bạn chăng? - Không.. - Ôi thôi nào, không phải cái gì cũng dẫn đến “tình yêu” đâu. Chỉ là bạn, ok? Cô không biết là muốn quên đi vụ thất tình thì phải kết thêm bạn mới, đến một vài quán bar, quậy tung trời lên thì mới phải đạo hả? - Cậu bắt đầu giống bạn tôi rồi đấy- Cô nàng thở dài sườn sượt. Bầu không khí càng về đêm càng lạnh. Cô gái run rẩy, tự trách mình tại sao không mặc thêm áo khoác. Cô cũng chỉ định đến nơi này vài phút, ném cái đồng xu ấy xuống rồi về, ai biết được là gặp một cậu trai kì cục và kết quả là ngồi tám chuyện như bạn lâu năm chưa gặp. Tch. Đời là ngạc nhiên. - Nói cho tôi biết đê..- Cậu ta cất tiếng, hai tay xát vào nhau để giữ ấm- Mấy ngày ở đây cô làm gì?
- Cô gái đảo mắt “ Xin lỗi, tôi vừa mới đến đây sáng nay..Tất nhiên là tôi có đi chơi rồi, nhưng cũng chủ yếu là ở trong khách sạn.” - Cô làm cái gì cơ…..???? - Cậu ta kêu lên, thất vọng- Sao cô đến đây chỉ để làm mỗi thế thôi sao??Thật đáng thất vọng.Tch tch - Dừng lại đi - Cô nạt- Cảm xúc đang bị thương đấy.. Anh thử hỏi một người đi một mình, xung quanh toàn hai anh chị “tay trong tay”, chung nhau một đĩa mỳ ống và chụp ảnh đôi..Ôi, nghĩ đến đã.. Mặt cô gái dần dần chuyển sang màu xanh. Hai ngày vừa rồi… “- Ô, vậy cái chính là cô muốn có bạn đi cùng cho khỏi tủi thân hả?”- Chàng trai cười rạng rỡ, đến mức bóng đèn còn cảm thấy xấu hổ với cậu ta. “ - Khô..thôi bỏ đi, đúng rồi!!”- Cô bất lực kêu rồi, úp mặt vào tay- Sao tôi lại ngồi đây mà kể lể với một người không quen biết chứ? “- Sao tôi biết được..” Cậu ta nhún vai..” Nhưng..Cô có thể nhập cuộc vui với tôi, nếu cô muốn” - Hở? Cậu ta đứng dậy, chỉnh lại cái áo vét đen của mình và hất đầu về phía một quán bar gần đấy. “ Tôi đang định vào quán kia, vào cùng không? Dù sao tối nay có vẻ như cô cũng chỉ ở trong khách sạn và đọc tiểu thuyết sến.. và tôi cũng không có kế hoạch gì/ “- Tôi..không biết nữa” - Cô gái lưỡng lự nói. “- Thôi nào, cô gái..- Chàng trai cúi xuống, nở nụ cười có khả năng làm tăng huyết áp và gây ra một vài triệu chứng của tim ở các cô gái trẻ. “ Cô nên nắm bắt lấy cơ hội khi nó đến, mạo hiểm thử cái gì đó cũng khiến đời đỡ thiếu muối hơn đấy..” - Đời tôi không thiếu muối - Cô cãi lại. - Ờ hớ.. Vậy, cô có muốn đi cùng không? - Tôi không mang theo ví. - Tôi mời.. Mừng vì tình bạn mới giữa hai con người xa lạ. Cô gái trẻ đứng dậy, suy nghĩ vài phút trả lời. “ Thôi được rồi. Tôi không mong là sáng mai người ta sẽ tìm thấy xác của tôi” - Tất nhiên rồi.Tôi đâu phải kẻ giết người hàng loatk!- Vỗ hai tay vào nhau đầy phấn khích, “con khỉ rạp xiếc” đột lốt con người này hớn hở kéo tay cô gái- Giờ thì quán bar thẳng tiến!!!!! Chúng ta có rất nhiều chuyện để bàn và nhiều thứ để phá..Thức thâu đêm luôn, tôi và cô, hai con người xa lạ sẽ cùng nhau khám phá mảnh đất này.
- - Này, từ từ - Cô gái hét lên, cố kìm lại tốc độ. Người ta nói khi phởn lên thì rất khó dừng lại. ** Này, có ai nhớ đồng xu cổ của cô gái không? Đồng xu cũ xì và không được sáng bóng ý.. Thực ra thì lúc cô gái luống cuống nhét nó vào túi ấy.. ……Nó đã lăn ra khỏi miệng túi và rơi tỡm xuống nước rồi. Bây giờ chỉ cần xem điều ước đó mà cô gái muốn thực hiện có thành hiện thực không thôi.
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn