intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Truyện song ngữ: Heart

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

246
lượt xem
12
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

'Wielding a glimmering machete, an insanely angry Papa Barna pursues an unashamedly naked Oyigbo the butcher out of his compound. Picture him in sportswear and the latter would rate high as an Olympic-level sprinter for the effort he is making.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Truyện song ngữ: Heart

  1. Truyện song ngữ: Heart Heart! 'Wielding a glimmering machete, an insanely angry Papa Barna pursues an unashamedly naked Oyigbo the butcher out of his compound. Picture him in sportswear and the latter would rate high as an Olympic-level sprinter for the effort he is making. Such is his speed that long after this incident, there would be no consensus as to the true size of his penis; no one sees that pendulum for more than a split second. Even the Akpan twins, Paul and Silas, who have the dubious honour of being knocked out of the way as Oyigbo shoots into their compound, would be unable to give their classmate, Okoro the Lip, a detailed description when he demands one. But they would be able to attest to Oyigbo's speed and ability to swerve, for he pulls a hairpin turn around Papa Barna and doubles back towards the main road right before their eyes. Out on the main road, the chase blows on. Abruptly, Oyigbo decides the road is making it too easy for Papa Barna to gain on him. So into the bush he veers. He leaps over tree stumps and cuts a swathe through the tropical rainforest with the sheer force of his momentum. Papa Barna, a man on a clearly defined mission, resolute in the manner of a well- paid assassin bent on earning his fee, tears after Oyigbo. He says nothing but runs with a determination that telegraphs a discomforting message to Oyigbo: this man will not be stopped, no matter what. Knowing what he knows, no one can possibly blame Oyigbo for pushing himself
  2. beyond his own imagination. However, a non-person whose opinion matters a lot is not only heaping blame but is complaining noisily in a most agitated way about Oyigbo's thoughtlessness; his heart is on the verge of bursting ... Oyigbo's heart has come close to bursting many times in the past years. "Oh, don't be so fast," Mama Barna would often say from beneath him at such times. "Yes, yes, no, no," Oyigbo would mostly be confused, his eyes rolling crazily. Yet at such times, his heart, though close to bursting only seconds earlier, would decelerate to a steady, sated rhythm. This time, there had been neither deceleration nor satisfaction before Oyigbo had to dash off. And now his heart is threatening to burst for real. Being sharply aware that he would have no need for a heart if he stops, Oyigbo presses on. Papa Barna sails after him, stocky legs, blazing eyes, glimmering machete and all. Papa Barna – His return from New Town on this fateful day had begun happily enough. To begin with, the mechanic worked fast on his motorcycle and the repairs didn't cost half as much as he had feared. Buying quite a large number of presents for everyone in his household, including a new bowler hat with a silk band and a red feather stuck in it for himself, he had set off cheerfully for the return journey, enjoying the new surge of power delivered by the newly-serviced engine. He made good time and as he alighted from his motorcycle, the quiet pervading his compound struck him as odd. The girls may be in the farm, he reasoned, and Baba - his pet name for his son Barna - would either be frolicking in the stream or still in school, though not on account of any serious work. But his wife ought to be around. He'd opened his mouth to call out to her when he saw the cart. His mouth stayed open but no words came out. Slowly, almost as if he were some external being other than himself, he went into the house. He heard them before he reached his - their - bedroom door. The passionate cries of lovemaking were unmistakable. Entranced, he made his way silently to the store where he kept his tools and things. The machete, usually very heavy, felt almost weightless as he clutched it and started back towards the bedroom.
  3. His mind, however, had a lot of weight on it. So his fears had been true! Human beings being cursed in perpetuity with a selective memory process, Papa Barna could only recall that he'd always had doubts about Maria, his first daughter. How could she really be his when she looked so tall and fair when both he and his wife were short and dark? She had been born ten years before Baba and it had taken five years after Baba's birth before the twins, Ruth and Esther came along. And that had been after numerous sacrifices to the gods. He sadly recognised the truth; only Baba had his blood; Maria, as well as Ruth and Esther - already showing signs of being every inch as tall and as fair as their elder sister - were ... Oh! How would he live with the shame? Mama Barna had a few seconds to scream and utter a plea before the machete silenced her with one blow. Papa Barna looked at the blood-spurting body without feeling as he wiped the machete on the bed sheets. In the manner of a malfunctioning automaton, he now functioned purely on a dispassionate programme detailed to terminate the fleeing tall and fair Oyigbo ... It is inevitable that a crowd should follow. This, after all, is just a small village. However, not even the younger, more agile men can keep up with the two shooting stars. Oyigbo, on a primordial self-preservation race simply can not be bested. Papa Barna, on a self-divined, holy-inspired mission of honour-preservation is ready to pay any price in his bid to exact the ultimate price. In such company, leisurely folks seeking amusement are in no position to keep up. "I heard Lazarus telling Tom and Heekee that his Uncle Jonathan said that Oyigbo did not have a good heart," Okoro the Lip would later whisper to Paul and Silas. "Could it have been an illness?" Paul would ask. "I don't know," would be Okoro's reply. "Lazarus said that his Uncle Jonathan said that Mama Barna has been marrying Oyigbo the butcher. He knew but he didn't tell anybody. Then that day Oyigbo went and stayed inside Papa Barna's house because he thought Papa Barna will spend the whole day in New Town to repair his motorcycle." "So what does his heart have to do with it?" Silas would want to know, but Okoro's open palms would be his answer. "They say the Long-Nosed One in New Town has given the order for them to hang
  4. Papa Barna," Paul would reveal. "I heard that too," Okoro would add. "Some people are saying that it is not fair. Baba Soja who killed more than ten people is still in prison. Papa Barna killed only two and they are going to hang him." "It must be because of his heart," Silas would sum up. "Maybe they don't want whatever happened to his heart to spread." "But what really happened to his heart?" Paul would query. "I don't know," Okoro would pronounce. "I only know that they said he didn't have a good heart." As Oyigbo shoots on to the main pathway to the village stream, a sharp, stabbing pain in his chest draws an agonised scream from him. His steps falter and simultaneously Papa Barna's machete descends on him. Oyigbo goes down still screaming. "Papa Barna, Please!" he coughs, spurting blood. "I did it only once. PLEA--" Papa Barna's second slash to the neck misses and cuts deep into Oyigbo's shoulder, sending the latter into another ear-piercing scream. The third slash connects precisely as intended. And so do the subsequent ones. Oyigbo the butcher chokes in mid-scream and screams no more. “Trái tim” Crispin Oduobuk (Ni-giê-ri-a) - 03-05-2012 09:07:46 AM Cầm cái rựa sáng quắc, điên cuồng giận dữ bố Barna truy đuổi gã Oyigbo đồ tể vô liêm sỉ mình trần như nhộng đang thoát khỏi lều của gã. Cảnh gã mặc áo thun thể thao và người đuổi sau sẽ được đánh giá cao cỡ vận động viên nước rút Olympic
  5. bởi các nỗ lực mà gã đang thể hiện. Với một tốc độ nhanh đến vậy nên rất lâu sau vụ việc đó vẫn không có sự nhất trí nào về kích thước thực của cái của quí của gã cả; không ai thấy được khúc lủng lẳng trong hơn một phần của giây. Ngay cả cặp song sinh nhà Akpan - Paul và Silas, nhữg người mà có thanh danh đáng ngờ vì bị tống văng ra đường khi Oyigbo đâm bổ vào lều của họ - cũng không thể cung cấp cho thằng bạn học, Okoro Lip, sự mô tả chi tiết khi nó yêu cầu. Nhưng chúng sẽ có thể làm chứng cho tốc độ và khả năng lách nhanh của Oyigbo: gã đã giật phắt cái kẹp tóc quấn quanh đầu bố Barna rồi đột ngột quay ngược lại đường chính ngay trước mắt của họ. Trên đường chính, cuộc rượt đuổi tiếp tục. Đột nhiên, Oyigbo nhận ra đường chạy này quá dễ dàng để bố Barna bám sát gã. Vì vậy gã chuyển hướng vào nơi lùm bụi gai góc. Gã nhảy qua những gốc cây, rẽ lối xuyên qua rừng với tối đa sức lực. Bố Barna, cái ông có một nhiệm vụ xác định rõ ràng, kiên định như cách một sát thủ được trả hậu chăm bẵm vào nhiệm vụ kiếm tiền, cắm đầu lao sau Oyigbo. Ông cứ chạy, không một lời, với quyết tâm báo Oyigbo một thông điệp: người đàn ông này sẽ không được dừng lại, bất kể lí do gì. Nếu rõ những chuyện gã biết, không ai có thể chê trách Oyigbo về việc đẩy mình vào hoàn cảnh ngoài sức tưởng tượng thế này. Tuy nhiên, người không bao giờ đưa ra chính kiến thì không những chăm chăm đổ lỗi, mà còn to miệng than phiền quá lối về thói ích kỷ, ăn tạp, ngu ngơ và vô cảm của Oyigbo; trái tim gã sắp tan nát ... Trái tim Oyigbo đã héo úa nhiều lần trong những năm dài. “Ôi, đừng gấp gáp quá chứ,” mẹ Barna thường rên thế bên dưới gã vào những thời điểm như vậy. “Được, được, không, không,” Oyigbo thường bị líu lưỡi, cặp mắt đảo điên ngây dại. Tuy nhiên, vào những lúc như thế, trái tim gã, dẫu gần nổ tung mới vài giây trước, sẽ dần chậm lại với nhịp điệu ổn định, thỏa mãn. Lần này, đã không có chuyện chậm lại hay thỏa mãn trước khi Oyigbo phải cuống cuồng. Và bây giờ gã thực sự là sắp vỡ tim. Nhận rõ gã sẽ chẳng cần đến trái tim nữa nếu mà gã dừng lại, Oyigbo hối hả vắt kiệt sức mình. Bố Barna lừng lững cuộn ngay sau gã, cặp giò ngắn chắc nịch, mắt
  6. rực lửa, cái rựa sáng quắc và tất cả. Bố Barna… Trở về từ New Town vào cái ngày định mệnh này khởi đầu của ông khá vui vẻ. Đầu tiên là người thợ sửa cái xe máy của ông làm nhanh gọn và không tốn nhiều như ông lo. Tiếp nữa là mua được nhiều quà cho tất cả mọi người trong gia đình ông, bao gồm cả chiếc mũ quả dưa mới với một dải lụa và được cắm cái lông đỏ cho ông. Ông đã vui vẻ bắt đầu cuộc hành trình trở về, khoan khoái cảm nhận sức mạnh của loại động cơ mới. Chuyến đi quá tốt và khi ông dựng chiếc xe máy, sự yên tĩnh tràn ngập khu lều của ông khiến gã bất an. Các cô con gái ông có lẽ ở ngoài trang trại, ông suy luận, và Baba - tên âu yếm của con trai ông - hoặc đang nô đùa nơi sông suối hoặc vẫn còn ở trường, dù không vì bất kỳ công việc trọng gì. Nhưng vợ của ông chắc phải đâu đây thôi. Ông định mở miệng gọi to cho vợ nghe thì nhìn thấy cái xe bò. Miệng ông há hốc nhưng không có lời nào thoát ra. Rón rén chầm chậm, gần như thể ông là một người nào đó hoàn toàn khác, một sinh vật lạ, ông vào nhà. Ông nghe thấy tiếng của họ trước khi đến cửa phòng ngủ của ông - của họ. Tiếng rên rỉ đê mê lúc làm tình, không thể nhầm lẫn. Ông lặng lẽ đến cái kho chứa dụng cụ và đồ lặt vặt. Cái rựa phát to bản, thường rất nặng, gần như không trọng lượng khi ông nắm chặt nó và bắt đầu quay trở lại phòng ngủ. Tâm trí của ông, tuy nhiên, nặng trĩu. Vậy ra nỗi lo của ông là thật! Bản chất con người thật kinh tởm bởi họ biết hình dung và nhớ được, bố Barna chỉ có thể nhớ lại là ông luôn nghi ngờ Maria, con gái đầu của ông. Làm thế nào có thể cô ấy chính là con ông được bởi cô trông cao ráo sáng sủa thế trong khi cả ông lẫn vợ lùn tịt và đen thui? Cô đã sinh ra trước Baba mười năm và tới năm năm sau nữa mới tới cặp song sinh, Ruth và Esther ra đời. Và điều đó xảy ra sau rất nhiều hoạt động tôn giáo tự nguyện và sự hy sinh quên mình của ông cho các thần linh. Ông buồn bã thừa nhận sự thật, chỉ có Baba là giọt máu của ông; Maria, cũng như Ruth, Esther - cũng cao ráo trắng trẻo hệt chị của họ - là ... Ôi! Làm sao ông sống nổi với sự xấu hổ nhục nhã ấy? Mẹ Barna đã có một vài giây để hét lên và thốt ra một lời cầu xin trước khi một nhát rựa làm bà câm lặng. Bố Barna dửng dưng nhìn thân thể đang phun máu, miết lưỡi rựa lên tấm chăn cho khô. Trong tình trạng mất hết khả năng kiềm chế, ông tiếp tục hành động như máy được lập trình sẵn: kết liễu cuộc đời gã Oyigbo cao ráo trắng trẻo đang chạy trốn ... Không tránh khỏi một đám đông theo sau. Xét cho cùng, đây chỉ là một ngôi làng nhỏ. Tuy nhiên, những người đàn ông thậm chí trẻ tuổi, nhanh nhẹn hơn cũng khó theo kịp với hai ngôi sao chạy nước rút. Oyigbo, theo bản năng sinh tồn không được quyền thua. Bố Barna, một nhiệm vụ thiêng liêng phải bảo toàn danh dự, sẵn
  7. sàng trả bất cứ giá nào với mọi nỗ lực hòng đạt được mục đích cuối cùng. Trong nhóm người như vậy, những ai tìm kiếm thú vui, sự nhàn nhã để giải trí, thỏa tính tò mò thì không thể nào theo kịp. “Tao nghe Lazarus bảo Tom và Heekee rằng chú Jonathan của hắn nói Oyigbo không có trái tim tốt,” Okoro buôn dưa lê về sau thì thầm với Paul và Silas. “Lẽ nào lại bệnh tim?” Paul hỏi. “Tao không biết,” Câu trả lời của Okoro. “Lazarus nói chú Jonathan của hắn kể rằng mẹ Barna đã chung chạ với Oyigbo đồ tể. Chú hắn biết nhưng không kể với bất cứ ai. Vậy là ngày hôm đó Oyigbo đã tới ở nhà bố Barna vì hắn nghĩ bố Barna sẽ mất cả ngày tại New Town sửa xe máy của mình.” “Vậy, trái tim hắn buộc hắn phải làm chuyện đó á?” Silas muốn biết, nhưng Okoro ngửa tay thay cho câu trả lời. “Họ nói một tay chó săn ở New Town đã ra lệnh cho họ treo cổ bố Barna”, Paul tiết lộ. “Tao cũng nghe đồn vậy,” Okoro thêm. “Một số người nói không công bằng. Baba Soja giết hơn mười người vẫn còn ở trong tù. Bố Barna chỉ giết hai mạng mà họ chuẩn bị treo cổ ông ta.” “Chắc bởi trái tim ông ta,” Silas chốt lại. “Có lẽ họ không muốn bất cứ điều gì đã xảy ra với trái tim ông ta được đồn đại lan truyền.” “Nhưng chuyện gì thực sự xảy ra cho trái tim ông ta?” Paul truy vấn. “Tao không biết,” Okoro tuyên bố. “Tao chỉ biết họ đồn rằng ông ta không có một trái tim tốt.” Khi Oyigbo lao như tên bắn trên con đường mòn dẫn ra con suối chảy qua làng, một cơn đau nhói từ trong lồng ngực khiến gã quằn quại, bật tiếng thét kinh hoàng đau đớn. Gã loạng choạng mất đà và cùng lúc lưỡi rựa của bố Barna đã kề ngay cổ. Oyigbo gục xuống vẫn còn la hét. “Bố Barna, xin tha!” gã ho, máu miệng trào ra. “Chỉ làm thế có mỗi lần.
  8. X…i…n…” Nhát chém thứ hai của bố Barna nhắm vào cổ bị trượt xuống phập sâu vào vai Oyigbo - thêm một tiếng thét xé tai nữa. Nhát thứ ba lạnh lùng chính xác như dự định. Và những nhát tiếp theo cũng vậy. Tiếng rên la của Oyigbo đồ tể yếu dần, nấc nghẹn rồi dừng hẳn. Thanh Nguyêndịch
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2