intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Truyền thuyết ma trinh nữ phần 4

Chia sẻ: Pham Thanh Tong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:0

204
lượt xem
64
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tham khảo tài liệu 'truyền thuyết ma trinh nữ phần 4', giải trí - thư giãn, truyện ma - kinh dị phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Truyền thuyết ma trinh nữ phần 4

  1. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Phần 4 Í t lâu sau, Hoàng Minh sinh cho Phi đứa con trai bụ bẫm, giống Phi như đúc. Phi sung sướng vô cùng. Đứa bé này rất ngoan, ít khóc, miệng lúc nào cũng cười. Phi vui vẻ: - Mẹ anh sẽ vui lắm đây, vì từ nay bà đã có cháu nội bế rồi. Hoàng Minh cười nồng nàn: - Thế anh trả lời với mẹ như thế nào về sự xuất hiện của đứa con chúng mình? Anh định đặt tên con là gì? Phi phấn khởi: - Thì anh nói, con của vợ con chứ còn con ai nữa? Anh đặt tên con là Phong Dương, em thấy có được không? Hoàng Minh gật đầu: - Hay lắm. Rất có ý nghĩa. Phong là gió. Dương là ánh mặt trời, như một khát vọng. Ba trăm năm nay, em không thấy mặt trời, chỉ có gió lạnh trong đêm. Giờ có anh, có con. Anh và con là mặt trời của tâm hồn em. Phi thích thú: - Em quả thật có tâm hồn thi sĩ. Em này, anh sẽ giới thiệu em với mẹ anh nhé? Hoàng Minh trầm lắng: - Điều đó có nên không em sợ làm mẹ lo lắng cho anh mà thôi? Phi nói: - Em cứ yên tâm, biết đâu, mẹ lại càng thương em hơn đó. Mẹ sẽ cười: Con giỏi thật đấy, lấy vợ ma, lại có con nối dõi... Cả hai vui vẻ trò chuyện. Phi chợt hỏi: - À, hôm trước, lúc em đưa anh thăm chốn em ở, em có đọc bài thơ “Trinh nữ”, anh rất thích. Em còn thuộc bài thơ đó không? Đọc cho anh nghe đi. Hoàng Minh cười và đọc: www.vuilen.com 55
  2. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Trinh nữ đợi chồng ba trăm năm Mà sao người ấy chẳng về thăm Ôm mãi trong lòng tình tuyệt vọng Hồn trinh nữ vàng bạc. Một vầng trăng. Phi vỗ tay hoan hỉ: - Hay quá. Thế hôm nay có chồng, có con, em có làm tiếp được không? Hoàng Minh thẹn thùng: - Có chứ. Em vừa mới nghĩ ra, để em đọc tiếp nhé: Trinh nữ hôm nay gặp được chồng Tân hôn chung thủy, giọt máu hồng Từ nay bên chồng, con, hạnh phúc Trăm năm chờ đợi, chẳng uổng công... Phi trầm trồ: - Bài thơ hay quá, ý tứ sâu sắc. Để anh đối lại cho em nghe tiếp nhé: Phi đọc: Ta có vợ hiền, có con ngoan Bù lại bao năm tháng gian nan Chỉ ước một điều tâm nguyện nhất Một ngày vợ trở lại trần gian. Hoàng Minh nghe xong, bùi ngùi: - Em cũng mong như vậy lắm chứ? Ngày đó bao giờ thì em không biết được. Phi ôm vợ vào lòng, nồng nàn: - Anh chỉ cần như vậy là đủ lắm rồi. À, để anh đi mua sữa cho con, có lẽ cu cậu đói lắm... Hoàng Minh cốc nhẹ vào đầu Phi: www.vuilen.com 56
  3. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Anh quên mất bây giờ là nửa đêm rồi à? Đường phố, ai còn người bán sữa nữa. Phi ngớ người ra: - Ừ nhỉ, thế mà anh quên mất. Có lẽ vì hạnh phúc bên em, mà anh quên cả thời gian. Hoàng Minh âu yếm: - Không lẽ, anh định nói, vì sống lâu với vợ ma mà quên mất ban ngày. Thôi, anh cứ đề con đấy cho em. Em sẽ cho con bú sữa... Phi tò mò: - Em có ăn uống gì đâu mà có sữa cho con bú? Hoàng Minh cười: - Ma thì đâu có nghĩ đến chuyện ăn uống. Em sống bằng khí trời mà… Nói rồi, nàng vạch vú cho con bú. Những giọt sữa trắng ngần. Y như người đàn bà còn sống vậy. Bộ ngực nàng no tròn. Pht ngẩn người vì vẻ đẹp kỳ diệu của Hoàng Minh. Cho con bú xong, Hoàng Minh nói: - Em có việc phải đi xa một năm, anh gắng chăm sóc con cho chu đáo nhé... Phi hốt hoảng: - Em nói cái gì vậy? Em định đi đâu? Anh không muốn xa em. Hay anh có làm gì để em buồn. Hoàng Minh trìu mến: - Em đi là vì hạnh phúc lâu dài của chúng mình đó. Anh à, anh đừng có nghĩ ngợi gì cả và nhớ, không được léng phéng với ai đó nghe chưa! Phi gật đầu hỏi: - Thế còn em cũng vậy chứ? Không có hẹn hò với ai ở dưới âm ty nghe chưa! Hoàng Minh thơm nhẹ vào má Phi: www.vuilen.com 57
  4. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Anh ghen phải không? Anh quên mất, em là con ma trinh nữ à? Chính vì lòng chung thủy đó, mà cảm động đến cả Diêm Vương đó. Đêm nay anh hãy tận hưởng em đi. Một năm sau mình mới gặp lại đó... Phi ôm vợ vào lòng. Mùi da thịt mịn màng của nàng khiến chàng ngây ngất. Đêm đó, anh tột cùng hạnh phúc. P hi ở lại một mình, chăm sóc con rất chu đáo. Phong Dương hình như biết phận mình, nên ít khi đòi mẹ. Nó lớn nhanh như thổi chả mấy chốc biết bò. Nhìn Phong Dương ít ai biết nó là con do ma đẻ ra. Bà mẹ Phi đến thăm con, thấy Phong Dương, thích vô cùng. Bà luôn tấm tắc: - Thằng bé giống con như đúc Phi à? Này, mẹ hỏi thật, thế cô gái ấy đâu? Có phải cô ta để lại con cho con nuôi không? Phi giật mình: - Cô gái nào? Mẹ nói gì mà lạ thế? Mẹ phải giữ kín chuyện này cho con đấy, kẻo lộ ra thì nguy lắm. Bà mẹ cười: - Có gì mà sợ hả con? Nếu nó đến đòi con, thì mẹ sẽ xin cưới luôn... Chứ để con một mình như vậy, mẹ không đành lòng... Phi cảm động vì tình thương của mẹ. Chàng đành phải nói thật để mẹ khỏi nghĩ ngợi: - Mẹ à, con xin nói thật, Phong Dương là con của Hoàng Minh đó. Bà mẹ sửng sốt: - Hoàng Minh nào? Mẹ chưa từng nghe con nhắc đến cô ta. Phi nói: - Hoàng Minh là cung phi của Lạp Vương, là người yêu của con trong truyền kiếp. www.vuilen.com 58
  5. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Bà mẹ rú lên: - Con nói cái gì, mẹ không hiểu? Thế nào là trong truyền kiếp? Phi kể lại tất cả. Bà mẹ bùi ngùi: - Thì ra là vậy. Và Hoàng Minh là một ma nữ, có đúng không? Phi gật đầu, bà mẹ tiếp, vui vẻ: - Mẹ thấy con cũng gần giống ma rồi đó. Thế Hoàng Minh bao giờ trở lại, mẹ rất nóng lòng muốn gặp cô ấy. Phi hỏi: - Thế mẹ có sợ cô ta không? Bà mẹ Phi cười: - Mẹ là mẹ chồng của Hoàng Minh kia mà, Hoàng Minh phải cung kính và sợ mẹ mới phải chứ? Câu chuyện tình của con thật là kỳ lạ. Mẹ không ngờ con dâu của mẹ lại là ma trinh nữ. Con quả thật là có duyên số đó. Con cứ yên tâm đi, mẹ sẽ giữ kín chuyện này cho. Còn đứa cháu Phong Dương này, ai hỏi, mẹ sẽ nói mới xin về, thế là xong. Phi cảm động: - Con cảm ơn, mẹ đã hiểu cho con. Thế là con yên tâm rồi. Một ngày không xa, Hoàng Minh sẽ ra mắt mẹ, là dâu hiền của mẹ. Mẹ Phi ôm cháu nội vào lòng, rưng rưng: - Cháu nội của bà. Bà yêu cháu lắm. D iêm Vương quát hỏi: www.vuilen.com 59
  6. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Hoàng Minh, tại sao ngươi trốn tránh ba trăm năm nay? Ngươi có biết tội của ngươi lớn lắm không? Ta đã sai quỷ vô thường truy lùng ngươi khắp nơi. Vì ngươi, mà ta suýt phạm tội với Thượng đế. Hoàng Minh cung kính: - Tâu lạy Diêm Vương, trốn tội sống mới là nặng. Còn tội chết, có gì mà Diêm vương phải băn khoăn. Thần thiếp nay ra tự thú, chỉ mong Diêm Vương hiểu cho nỗi lòng. Diêm Vương lạnh lùng: - Ngươi khéo mồm mép lắm. Vì ngươi vốn là một cung phi. Ngươi có biết Lạp Vương đã kiện ngươi lên Ngọc Hoàng không? Ta đã bị quở trách... Hoàng Minh hỏi: - Lạp Vương kiện tiện thiếp ư? Hắn là kẻ thù của thiếp. Hắn bắt thiếp về cung, làm cung phi cho hắn, nhưng hắn có đoái hoài gì đâu. Diêm Vương nói: - Ngươi lầm rồi. Về danh chính ngôn thuận, ngươi là vợ của hắn. Hắn có toàn quyền với ngươi. Còn ngươi, tư tình với Huỳnh Nguyên, rõ ràng ngươi có tội. Hoàng Minh tức giận: - Thế hắn chặt đầu Huỳnh Nguyên, phơi xác ở chợ, bắt thiếp phải tự thắt cổ chết, thì Diêm Vương tính sao? Bản thân hắn, đến hôm nay, vẫn truy lùng, buộc thiếp phải làm nô tỳ cho hắn. Cũng may trời phật chứng giám, nên hắn đã phải trả giá. Như vậy, Diêm Vương còn phán xét thiếp ư? Hãy cho thiếp đối chất với hắn. Diêm Vương lúng túng: - Thôi, chuyện đó ta bỏ qua. Bây giờ ta phạt ngươi phải đi đầu thai, không được lang thang ở trần gian nữa. Có như vậy, ta mới khỏi băn khoăn. Gọi là phạt, nhưng thực chất là thưởng cho ngươi đó. Ngươi hãy mau đi ngay! Hoàng Minh van nài: - Tâu Diêm Vương, thiếp đã có con với Huỳnh Nguyên, cúi xin Diêm Vương hãy cho thiếp được hoàn sinh nguyên vẹn như kiếp xưa, không phải đi đầu thai. Diêm Vương ngạc nhiên: www.vuilen.com 60
  7. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Ngươi nói cái gì? Thân xác của ngươi, ba trăm năm qua, đã rữa ra rồi, ngươi hoàn sinh, có phải là gây họa cho người sống không? Vả lại, ngươi là người cổ xưa, nếu có hoàn sinh, liệu có phù hợp với cuộc sống hôm nay không? Tại sao ngươi lại có ý muốn kỳ quặc như vậy? Hoàng Minh vui vẻ: - Thiếp vì là ma trinh nữ, nên thân xác không tan. Chỉ trừ khi Huỳnh Nguyên rời bỏ thiếp... Thiếp đã có con với anh ấy. Cơ hội hoàn hồn là rất lớn. Cúi xin Diêm Vương cứu giúp. Diêm Vương ngần ngừ: - Ta rất cảm động vì tình yêu của hai người. Nhưng ngươi muốn trở về cuộc sống con người, ta e rất khó. Nếu ngươi đã quyết, ta bằng lòng. Ta báo cho ngươi biết: Nếu ngươi hoàn sinh, ngươi chỉ sống có mười năm thôi. Sau đó, tự thân ngươi sẽ biến thành khói. Ngươi sẽ phải đi đầu thai. Hoàng Minh cúi đầu: - Dù chỉ một ngày làm vợ, Hoàng Minh này cũng vui lòng. Miễn là sống bên cạnh người mình yêu. Đa tạ Diêm Vương đã lưu tình: Mười năm sau, thiếp xin trở lại để Diêm Vương sai khiến. Diêm Vương cảm động: - Được rồi, ngươi đi đi. Cầu chúc cho ngươi và Huỳnh Nguyên hạnh phúc... Hoàng Minh vui mừng lên đường... T hời hạn chờ đợi một năm quả là khắc khoải. Phi hồi hộp chờ ngày đó. Đêm ấy chàng ôm con vào lòng. Phong Dương bi bô: - Ba ơi, mẹ con bao giờ trở về. Ba nói, mẹ sẽ về mà. www.vuilen.com 61
  8. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Phi trìu mến: - Nhất định mẹ con sẽ về. Mẹ hứa với cha con của mình mà. Phong Dương ôm Phi, nhõng nhẽo: - Ba... ba... thế mẹ có thương con không? Phi gật đầu. Chàng rất ngạc nhiên vì trí não khác thường của Phong Dương. Nó mới chỉ có một tuổi, nhưng trí tuệ khác thường. Có lẽ vì nó là con của ma... Con của ma bao giờ cũng khác mà... Mười một giờ đêm, Hoàng Minh xuất hiện, tươi tắn, rạng rỡ, Phi lặng người: - Em yêu. Anh nhớ em quá chừng. Sao em đi lâu quá vậy? Đôi mắt Phi rưng lệ. Hoàng Minh nghẹn ngào: - Em cũng nhớ anh lắm. Bây giờ, thì mình đã là của nhau. Em có thể sống như người bình thường, ít nhất là mười năm. Nàng ôm lấy Phong Dương. Đứa bé khóc ré lên. Hoàng Minh âu yếm: - Nghé con của mẹ, mới xa có một năm, đã quên mẹ rồi sao? Phong Dương tròn mắt nhìn Hoàng Minh. Đôi mắt đen tròn, lấp láy. Nó tò mò: - Mẹ là mẹ của con? Thế bấy lâu nay mẹ đi đâu? Sao con không thấy mẹ? Con chỉ thấy ba thôi. Hoàng Minh ứa lệ: - À, mẹ bận công việc. Bây giờ thì mẹ ở bên con rồi. Con yêu của mẹ à. Phi nhìn hai mẹ con tâm tình, lòng trào dâng bao cảm xúc mới lạ. Thế là từ nay, Hoàng Minh đã trở lại làm người. Còn gì sung sướng cho bằng. Hoàng Minh bằng xương bằng thịt thịt hiện hữu trước mặt chàng. Nhưng nhìn lối ăn mặc của nàng quá ngồ ngộ. Vẫn như cung phi... Phi cười: - Cung phi yêu dấu của anh. Em phải thay đồ khác thôi. Chẳng lẽ cứ mãi mặc bộ đồ cổ xưa vậy sao? Hoàng Minh thẹn thùng: www.vuilen.com 62
  9. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Ừ nhỉ, tại em không nghĩ ra, mà chồnh phải lo cho vợ chứ. Sao anh lại hỏi em nhỉ? Phi vội vã mua quần áo mới cho Hoàng Minh. Từ đó Hoàng Minh đã thực sự trở thành một người thực sự. Nhưng nàng ít khi ra khỏi nhà. Có lẽ vì ngại thành phần xuất thân từ ma của mình. Phi cũng không ép vợ. Cũng may, dân cư vùng này thưa thớt, lại ở xa nhau, nên ít ai để ý ai. Nhờ vậy mà vợ chồng Phi sống yên ổn, hạnh phúc... Mẹ Phi đến thăm con, cháu thường xuyên. Bà rất yêu quí Hoàng Minh vì tính tình đằm thắm, dịu dàng của nàng. Dù lúc ban đầu nghe nàng là ma, bà đã sợ chết khiếp. Mười năm thấm thoát trôi qua, Hoàng Minh trở nên bồn chồn. Một hôm, nàng đang chơi với con, thằng Phong Dương bây giờ đã lớn, thấy hai người áo trắng đến. Hoàng Minh hiểu giờ ra đi của nàng. Nàng hôn con, nước mắt giàn rụa. Phong Dương ngây thơ: - Mẹ ơi, sao mẹ lại khóc? Có ai làm mẹ buồn không? Hoàng Minh ngẹn ngào: - Không mẹ rất vui. Mẹ yêu con lắm, yêu cha con lắm. Nhưng đã đến lúc mẹ phải đi. Phong Dương hoảng hốt: - Tại sao mẹ lại đi. Mẹ bỏ con một mình ư? Mẹ, mẹ đừng đi. Vừa lúc đó Phi về, thấy Hoàng Minh đầm đìa nước mắt. Chàng rất ngạc nhiên, chưa kịp hỏi, Hoàng Minh buồn rầu: - Huỳnh Nguyên, từ nay anh ở lại chăm sóc con thay em. Con còn nhỏ dại quá… Em phải đi đây. Phi bàng hoàng: - Lẽ nào thời hạn mười năm đã đến ư? Sao mà ác nghiệt quá vậy? Nhưng Hoàng Minh không trả lời được nữa. Người nàng dần dần tan biến. Và cuối cùng chỉ còn là một làn khói. Rồi nàng mất hút. Phi thẫn thờ... Chàng ứa lệ, khi nhớ biết bao kỷ niệm với Hoàng Minh. Bây giờ thì nàng đã trở về với đất, vĩnh viễn chàng đã mất nàng... Nhưng lúc này, chàng lại thấy can đảm, chàng sẽ ở vậy nuôi con khôn lớn. Đó là tâm nguyện của chàng. Phi sống đến tám mươi tuổi, con cháu đầy đàn, một hôm chàng chợt thấy Hoàng Minh hiện về... Đêm đó chàng mất, không một lời trăn trối. www.vuilen.com 63
  10. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ CÔ GÁI DAO ĐỎ L ần đầu tiên tới tỉnh S, tôi thật sự ngạc nhiên vì sự hùng vĩ của núi rừng trùng điệp nơi đây. Phong cảnh đẹp tuyệt vời, khu du lịch nơi tôi ở nằm ngang sườn núi, nhìn xuống là thác Đầu Bạc trắng xóa. Xa nữa là dãy Panxi hùng vĩ quanh năm mây phủ. Khí hậu ở đây vô cùng trong lành, con người ở đây nhân hậu, dễ gần. Đa số họ là dân Dao Đỏ. Thạch, người cùng chuyến đi với tôi, nói: - Tối nay thứ bảy, có chợ tình ở dưới chân núi Nam Ang, tớ và cậu cùng đi cho vui. Tôi hỏi: - Chợ tình? Bộ nơi đó có mua bán tình yêu à? Thạch cười: - Không phải đâu, những đôi trai gái thứ bảy ăn mặc thật đẹp, họ đến đây để tìm một nửa của mình qua câu chuyện, nếu hợp thì họ sẽ về cùng nhau. Tôi gật đầu. Thì ra là vậy. Thế thì đi cho nó biết. Trời sẫm tối, sương mù dày đặc, đi vài ba mét chẳng thấy nhau, tôi và Thạch lên đường vào núi Nam Ang. Không khí ở đây rất nhộp nhịp. Trai thanh nữ tú giữa bao túm tụm, rồi họ tản theo từng cặp. Thằng Thạch, bạn tôi cũng biệt tăm đâu mất, tôi chỉ còn một mình. Tôi đang thơ thẫn một mình thì một bàn tay đặt nhẹ lên vai tôi với giọng nói trong vắt: - Chào anh, chúng mình ra gốc cây kia tâm sự đi. Tôi giật mình quay lại. Trước mặt tôi là một cô gái đẹp tuyệt vời. Cô mang rất nhiều vòng bạc trên người và mặc bộ quần áo của người Dao Đỏ. Miệng cười thật tươi. Tôi hơi ngỡ ngàng, cô gái đã nhanh tay kéo tôi ra dưới gốc cây thông già, cách núi khoảng năm chục mét. Chỗ này thật yên tĩnh. Gió thổi lộng, chúng tôi ngồi trò chuyện. Thú thật ban đầu, tôi cũng hơi rờn rợn vì cô gái có vẻ dạn dĩ quá. Nhưng sau tôi hiểu, người dân tộc họ rất hồn nhiên trong sáng. Cô kể về bản của cô, có hang Tả Pìn, có suối Pin Ta... cô bảo năm nay cô hai mươi tuổi, tôi hỏi: www.vuilen.com 64
  11. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Nghe nói ở đây con gái lấy chồng sớm lắm, sao em lại lên chợ tình làm gì? Bộ ở bản hết con trai rồi sao? Triệu A Mai thở dài: - Số kiếp em nó thế. Chắc em sinh ra là dể giành cho anh. Tôi cười: - Anh như con chim nay đây mai đó, đâu có về cùng bản với em được. Triệu A Mai nhí nhảnh: - Thì mình ở với nhau đêm nay là tốt rồi, một ngày cũng nên nghĩa anh ạ. Tôi vui vẻ, bạo dạn ôm lấy nàng. Nàng đẹp quá. Chỉ có điều da nàng hơi lạnh, nhưng tôi nghĩ chắc tại trời lạnh nên người nàng như vậy là chuyện bình thường. Rồi, chuyện phải đến đã đến. Tôi và nàng quấn lấy nhau trên nền đất lạnh. Xong xuôi, nàng bảo: - Thôi, ta về. Trời khuya lắm rồi. Thứ bảy sau mình gặp lại nhau, anh nhé. Tôi gật đầu. Nàng chào tôi và thoăn thoắt biến đi. Tôi cũng chưng hửng bước theo. Vừa lúc đó, tôi nghe tiếng thằng Thạch réo gọi. Thấy tôi, nó quát: - Cậu đi đâu mà tớ phải đi tìm? Lần sau thì mặc cậu. Tôi kể lại toàn bộ sự việc. Thạch tròn mắt, cậu ta không tin điều đó. Tôi bảo Thạch: - Thế thì mai ta vào bản Tả Pìn gặp thử, lúc đó cậu sẽ thấy là tôi nói thật hay nói dối. Thạch gật đầu. Sáng hôm sau, tôi và Thạch thuê xe ôm vào bản Tả Pin. Đường rất xấu, qua gần một tiếng đồng hồ mới tới được bản. Tôi hỏi một cô gái đang mang vòng bạc ra bán: - Cô ơi, cho tôi hỏi nhà của cô Triệu A Mai ở đâu? Cô gái tròn mắt, ngạc nhiên, rồi ù té chạy. Tôi kinh ngạc, chưa kịp xử trí ra sao thì mấy người dân ùa ra vây lấy chúng tôi. Một ông già gằn giọng: - Anh tìm Triệu A Mai có việc gì? Tại sao lại quen với Triệu A Mai? www.vuilen.com 65
  12. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Tôi bối rối: - Dạ, cháu gặp Triệu A Mai đêm qua, ở chợ tình bên thác Đầu Bạc ạ. Cô ấy cho cháu địa chỉ ở đây, mời cháu tới chơi. Lũ làng ồ lên kinh ngạc. Ông già quắc mắt: - Anh nói láo. Anh đúng là nói láo. Tôi lắp bắp: - Thật mà. Cháu không dám nói dối ông đâu. Ông cho cháu gặp Triệu A Mai đi. Mai cháu phải về xuôi rồi. Ông già thấy bộ mặt thiểu não và sự thành thật của tôi. Liền dịu giọng: - Thế thì nên đi về đi. Con Triệu A Mai nhà tôi nó không có nhà. Nó đi xa rồi. Tôi năn nỉ: - Làm sao lại như thế được, cháu mới gặp cô ta mà? Ông cho cháu gặp đi. Ông già buồn bã: - Ta nói dối anh làm gì? con Triệu A Mai nó chết đã mấy năm rồi. Chắc là anh nhìn lầm người rồi. Lúc tôi tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong ngôi nhà dài, thằng Thạch, ông già đầu bạc và cả mấy thiếu nữ đang nhìn tôi lo lắng. Thấy tôi tỉnh lại, họ reo lên. Tôi rên rỉ: - Tại sao tôi lại ở đây? Tại sao? Ông già chậm rãi: - Cháu gặp con Triệu A Mai ở đâu? Lúc nào, hãy kể rõ đi. Tôi kể lại ngọn nguổn. Chỉ riêng chuyện ân ái thì giấu biến. Ông già buồn rầu: - Con Triệu A Mai nhà tôi nó yêu một thanh niên người Kinh. Chàng ta hứa sẽ cưới nó làm vợ, nhưng rồi anh ta bỏ đi biệt tăm. Nó buồn quá, nên sinh bệnh mà chết. Nó nói tôi chôn nó dưới nơi chợ tình vì thế nào nó cũng gặp được người nó yêu. www.vuilen.com 66
  13. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Tôi bủn rủn cả chân tay. Thì ra đêm qua tôi đã gặp ma. Ma núi… Tôi vội vã trở về nhà trọ, người lên cơn sốt. Thạch tò mò: - Có chuyện gì vậy? Sao cậu có vẻ hốt hoảng thế? Tôi nói: - Thì ra đêm qua tớ đã gặp ma cậu ạ. Một con ma, hay nói đúng hơn là một trinh nữ. Nàng ta vì tình yêu, mà chết oan uổng. Thạch cười: - Các cô gái dân tộc ngây thơ, trong trắng lắm, họ rất tin những gì chàng trai thề thốt. Nhất là khi đã chạm vào người họ, thì họ càng đeo bám. Liệu cái chàng trai mà cô gái yêu có phải là cậu không nhỉ? Tôi lắc đầu: - Tôi mới gặp cô ấy lần đầu tiên, làm sao mà thề thốt được. Đêm qua, quả là đêm kỳ lạ... Cậu rót rượu đi, ta uống để xua cái giá lạnh miền cao. Thạch rót cho tôi ly rượu. Tôi uống cạn. Thấy người nóng bừng. Rồi tôi lăn ra ngủ. Một cô gái Dao Đỏ hiện ra, nhìn tôi âu yếm, tôi hốt hoảng: - Triệu A Mai, thì ra cô là ma. Tại sao cô lại nói dối tôi? Cô làm thế để làm gì nhỉ? Triệu A Mai buồn rầu: - Anh Tấn, sao anh lại trách em. Em đâu có đòi hỏi gì anh đâu. Em đã cho anh sự trinh tiết của người con gái rồi còn gì? Tôi tò mò: - Thế em muốn gì ở anh? Anh có thể giúp được gì cho em? Triệu A Mai nói: - Anh mai về xuôi, nếu gặp người con trai, có tên là Phạm Trọng, anh hãy nói anh ấy lên thăm em... Tôi run rẩy trong lòng. Vì Phạm Trọng chính là tôi. Tôi đâu có gặp Triệu A Mai bao giờ nhỉ? Tôi bối rối: - Thế em gặp Phạm Trọng ở đâu? Và đã hẹn hò như thế nào? Triệu A Mai bùi ngùi: www.vuilen.com 67
  14. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Em gặp anh ấy ở dưới chợ Phiên Lào Yên, cách đây năm năm. Em đã cho anh ấy địa chỉ nhà em, anh ấy hứa sẽ lên, vậy mà năm năm, anh ấy vẫn biệt tăm. Con gái dân tộc chúng em đã hứa chờ ai, là chờ suốt đời... Đàn ông như con chim, nay đây mai đó, biết bao giờ dừng lại... Tôi ứa nước mắt, vì tôi đã nhớ lại tất cả. Đúng là chợ Phiên Lào yên hôm đó, tôi có gặp một cô gái Dao Đỏ. Cô gái rất xinh đẹp. Tôi đã cho cô đi nhờ xe một đoạn. Rồi ngỏ lời đùa cợt, ấy vậy mà cô tưởng thật. Tôi đúng là kẻ độc ác Triệu A Mai thấy tôi khóc, ngạc nhiên: - Sao vậy anh? Vì sao anh khóc? Em làm anh buồn ư? Tôi buồn bã: - Anh chính là Phạm Trọng đây. Anh không ngờ, chỉ vì câu đùa tình yêu, mà khiến em phải chết... Hèn chi, trong mơ, anh luôn gặp một cô gái Dao Đỏ, cô nhìn anh buồn rầu. Và anh lại phải lên núi Đầu Bạc, để gặp cô ấy. Nào ngờ cô ấy là em. Anh có lỗi. Triệu A Mai à... Triệu A Mai nức nở: - Thì ra là anh. Anh quả thật độc ác. Anh đã gây ra đau khổ cho tôi. Tôi căm thù anh… Tôi sẽ trả thù... Tôi ôm chặt Triệu A Mai vào lòng, thổn thức: - Anh yêu em, Triệu A Mai à. Anh đây, em muốn trả thù em cứ việc... Anh chỉ cầu mong được ở gần em mãi mãi. Anh sẽ cưới em làm vợ. Triệu A Mai nghẹn ngào: - Nhưng em là ma kia mà. Tôi nói: - Dù em có là ma, anh vẫn yêu em. Anh không ngờ, em là người con gái chung thủy như vậy. Anh sẽ cưới em, để em không phải là con ma cô đơn, em sẽ là vợ yêu của anh. Triệu A Mai ngã vào lòng tôi, tin cậy... Đó là câu chuyện tình yêu kỳ lạ, mà tôi nhớ mãi suốt đời… Nhưng kết thúc của câu chuyện này mới là đáng nói... Sáng hôm sau, tôi quay lại Tả Pìn, gặp cha của Triệu A Mai. Cha Triệu A Mai ngạc nhiên: www.vuilen.com 68
  15. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Tôi đã giải thích rõ rồi, cậu còn quay lại đây làm gì nữa... Tôi cúi đầu, nghẹn ngào: - Thưa bác, con chính là người con trai bội bạc đó đây. Con là Phạm Trọng, con đến để xin chuộc tội với bác, với Triệu A Mai… Ông già giận dữ: - Thì ra là cậu à? Tại sao cậu dám nhận như vậy? Cậu có biết hại người con gái Dao Đỏ, hậu quả sẽ ra sao không? Tôi nói: - Thưa bác, làng có phạt thế nào, cháu cũng xin chịu ạ. Cháu chỉ muốn cưới Triệu A Mai làm vợ. Ông già cười gằn: - Được. Ta chấp thuận. Cậu sẽ được như ý... Đó cũng là tâm nguyện của Triệu A Mai... Tôi đâu có lường đến hậu quả khủng khiếp. Chỉ nghe tiếng ông hú một tiếng rõ dài. Lập tức hàng chục tiếng hú đáp lại. Lát sau, rất đông người Dao Đỏ, đàn ông có đàn bà có, họ vây chặt tôi ở giữa. Cha Triệu A Mai chỉ vào tôi lạnh lùng: - Đây là tên thanh niên người Kinh đã hại Triệu A Mai đến chết, hắn đã thú nhận tội lỗi. Ta phải xử hắn ra sao? Dân làng nhao nhao: - Phải xử hắn thật nặng. Bắt hắn đền tội cho Triệu A Mai. Tôi hoảng sợ, chưa kịp thanh minh, đã bị lũ thanh niên hung dữ xông vào, trói chặt tôi vào cái cột gỗ. Một người nói: - Mày là phù thủy, mày đã dụ dỗ Triệu A Mai. Mày phải chết như những tên phù thủy. Họ chất củi gộc xung quanh tôi. Tôi khiếp hãi, muốn xỉu. Thế là họ định thiêu sống tôi. Tôi đã quá ngu dại khi quay lại đây. Trời ơi, làm sao bây giờ. Chết là cái chắc rồi. Mà chết trên giàn hỏa. Tôi rên rỉ: - Triệu A Mai, em hãy cứu anh với. Anh không muốn chết. www.vuilen.com 69
  16. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Nhưng tất cả chỉ là sự nhốn nháo, ngọn lửa đốt lên, tôi cảm nhận hơi lửa hực vào người mình. Tôi ngất lịm đi, không biết gì nữa. K hi tỉnh dậy, thấy đang nằm trên chiếc chỏng tre của nhà ông già Triệu A Mai. Ông lão mừng rỡ: - Phạm Trọng, thế là cháu đã tỉnh lại rồi! Tôi rên rỉ: - Sao tôi còn ở đây? Tôi sống hay bị lửa thiêu chết? Triệu A Mai, em ở đâu? Ông lão bùi ngùi: - Cháu còn sống, Phạm Trọng à. Con Triệu A Mai nhà bác nó cứu cháu đấy. Tôi mở mắt. Thì ra mình còn sống thật. Tôi sửng sốt. - Cháu còn sống à? Bác vừa nói Triệu A Mai cứu cháu? Thật vậy chứ? Ông già gật đầu: - Đúng vậy, lúc ngọn lửa hực lên, con Triệu A Mai đột nhiên xuất hiện. Nó nức nở: - Cha ơi, dân làng ơi, hãy mau thả anh Phạm Trọng. Anh ấy yêu con thật sự, chúng con đã cưới nhau rồi... Ông già lắp bắp: - Có thật vậy không con? Có thật vậy không? Triệu A Mai nhoẻn miệng cười tươi, rồi nó thổi phù phù vào ngọn lửa. Mọi người bàng hoàng. Ngọn lửa tắt ngấm. Khi mọi người qua cơn kinh ngạc, thì Triệu A Mai đã biến mất. Ông già kể xong, giàn giụa nước mắt: www.vuilen.com 70
  17. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Phạm Trọng, con đã là chồng của Triệu A Mai. Như vậy, con là con của ta… Dưới suối vàng, nó cũng được an ủi phần nào... Tôi xúc động: - Thưa cha con hứa trọn đời không bao giờ lấy vợ, con sẽ chung thủy với Triệu A Mai... Ông già đặt tay lên vai tôi, thân mật: - Con có lòng như thế, ta rất cảm động. Nhưng làm sao con có thể sống như vậy được... Ta còn đứa con gái nữa, nó là em của Triệu A Mai, tên là Triệu A Khuyên, nếu con bằng lòng, ta sẽ gã nó cho con. Coi như tình chị duyên em đó… Tôi gật đầu. Ông già dẫn Triệu A Khuyên ra, tôi sững sờ Vì Triệu A Khuyên giống Triệu A Mai như một. Triệu A Khuyên nhoẻn miệng cười, tươi rói... Nụ cười Dao Đỏ. Mấy ngày sau, chúng tôi tổ chức đám cưới. Và sống hạnh phúc từ đó cho đến nay. T riệu A Khuyên kể cho tôi, người viết, nghe câu chuyện tình yêu kỳ lạ của mình... Tôi tò mò: - Thế từ khi lấy Triệu A Khuyên. Triệu A Mai còn xuất hiện nữa không? Phạm Trọng lắc đầu: - Không, có lẽ nàng đã đi đầu thai kiếp khác rồi. Nàng không muốn làm con ma trinh nữ. Nhưng với tôi, nàng mãi mãi là một biểu tượng. Biểu tượng của tình yêu. Và anh nhớ, với người dân tộc, lời thề sắt son lắm. Tôi gật đầu: - Đúng vậy. Tôi cũng đã nghe kể nhiều về lời hứa của người dân tộc. Và cũng như anh, vợ tôi là người Dao Đỏ đó, Phạm Trọng à! Phạm Trọng ngạc nhiên: www.vuilen.com 71
  18. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ - Nghĩa là anh cũng vì lời hứa. Lời hứa tình yêu... Tôi cười: - Biết làm sao được. Đó là duyên số mà. Anh không nghe câu nói của người xưa à: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ Vô duyên đối diện bất tương phùng Có duyên thì ngàn năm cũng nên vợ, nên chồng, dù đó là duyên với hồn ma trinh nữ. CON CỦA MA H ồi còn nhỏ ở quê tôi làng Sơn Tĩnh, bên cạnh dòng sông Ngàn hùng vĩ. Làng tôi toàn đồi núi, khí hậu khắc nghiệt. Nhà hàng xóm cách nhau cũng vài ba chục mét. Ban ngày mọi người ra đồng làm việc, chỉ đến đêm mới tụ tập tại đình làng, uống nước chè xanh, bàn chuyện đồng áng ngày mai. Mà ban đêm, đi lại trong làng thật dễ sợ. Sợ rắn cắn, nhưng sợ nhất vẫn là ma. Mỗi bụi cây mỗi gốc sắn, đều toát lên vẻ bí ẩn khủng khiếp, người nào yếu bóng vía thấy đom đóm lập lòe là muốn ngất đi. Nhất là vào những đêm không trăng, đoạn đi lên rú Cốt đầy những bóng ma trơi... ở đó có may cây giới dại, mọc sát ao Choàng. Lũ trẻ chúng tôi hay chơi đánh trận lũi vào chỗ cây giới để trốn tìm. Thật an toàn. Người ta bảo cây giới hay có ma ở. Các cụ già bảo, ma chỉ nhập vào người nào yếu bóng vía mà thôi. Còn thì sống cả đời với cái làng này, nào có thấy ma quỷ gì đâu. Ấy vậy mà chúng tôi lại bắt gặp ma, gặp giữa ban mới lạ chứ. Người bị ma nhập là chị Mạo, nhà ở gần rú Cốt. Ai đã gặp chị Mạo, dù chỉ một lần cũng không quên được. Đó là một người đàn bà gầy xanh xao, đôi mắt dài dại. Dân làng bảo chị là người của âm phủ. Họ đồn rằng mẹ chị Mạo lúc mang thai chị, nửa đêm đi tiểu, đã gặp ma nhát, nên sinh ra chị Mạo như thế. Cha mẹ chi Mạo đã qua đời, chị sống thui thủi một mình trong căn nhà lá đơn sơ. www.vuilen.com 72
  19. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Tuy hình dáng như vậy, nhưng chị Mạo làm lụng rất khỏe, lại hay giúp đỡ mọi người, nên dân làng rất quý chị. Có điều lạ là nhà chị ở ban đêm có tiếng rì rầm. Hình như có ai đang nói chuyện vậy? Mà xưa nay có ai vào nhà chị đâu. Một hôm, lũ trẻ chúng tôi đi bắt ếch về đi ngang qua nhà chị. Lúc này đã gần chín giờ đêm. Gió thổi mạnh, những con đom đóm bay lập lòe, ánh ma trơi lấp lánh, khiến chúng tôi rờn rợn. Bất chợt tôi nghe tiếng chị Mạo: - Tại sao anh hứa cưới em mà sao anh không cưới? Lúc nào anh cũng đến vào ban đêm, em không nhìn mặt anh được. Tiếng người đàn ông hổn hển: - Thì em ráng chờ đi. Anh yêu em mà. Thì ra chị Mạo có bồ. Thế mà chị cứ giấu kín bưng. Nhất định phải truy tìm cho ra người tình của chị, anh ta là ai, tại sao lại đến giữa đêm hôm khuya khoắt vậy. Chắc là anh chàng trốn vợ, léng phéng với cô gái già này thôi chứ chắc gì anh ta đã yêu, đã cưới chị Mạo? Tôi thì thào với thằng Tuấn, Bảo là hai đứa đi soi ếch cùng tôi: - Chị Mạo ghê thật. Giấu kín như bưng, ta phải rình bắt quả tang họ mới được. Bảo ranh mãnh: - Thế mà mình cứ tưởng chị Mạo khờ khạo. Bây giờ ta gõ cửa nhà chị xem chị có chối nữa không nghe. Tôi ngăn lại: - Đừng làm thế, mình cứ ở đây xem, thế nào cũng bắt được gã đàn ông giấu mặt. Hai đứa kia gật đầu. Thế là chúng tôi đứng ngay cửa ra vào nhà chị Mạo. Trời lạnh. Tiếng gió rét nghe rợn người. Tiếng thì thào trong nhà cũng dứt hẳn. Vừa lúc đó, tiếng gà gáy sáng. Tôi nghe hơi lạnh toát qua người, y như bị nước đá dội vào người. Tôi rùng mình. Lát sau, nhà chị Mạo mở cửa, thấy chúng tôi chị ngạc nhiên. Tôi vội giải thích là đi soi ếch, ngang qua nhà chị. Nhưng linh tính của chị Mạo biết bọn tôi nói dối. Mặt chị thoáng đỏ. Chúng tôi vội bỏ đi. Chị Mạo cũng ra đồng. Một ngày làm việc bình thường. www.vuilen.com 73
  20. Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Đêm đó, chúng tôi lại đến nhà chị Mạo. Lại nghe tiếng xì xào. Chúng tôi đằng hắng, tiếng thì thào im bặt. Tôi hỏi: - Chị Mạo ơi, tụi em lạnh quá, chị cho bọn em xin tí trà nóng. Tiếng chị Mạo cập rập: - Ai đó, Tú phải không? Chờ chị mở cửa đã nhé. Lát sau, ánh đèn dầu bật sáng. Chúng tôi bước vào nhà chị Mạo. Chị Mạo nấu nước pha trà, chúng tôi tranh thủ nhìn khắp căn nhà, không thấy một dấu vết gì cả. Lúc chị Mạo bưng nước lên, chúng tôi lạnh toát cả người. Trông chị không khác gì con ma, tóc tai rũ rượi. Tôi lập cập hỏi: - Chị Mạo, chị Mạo. Chị có làm sao không? Chị ốm à? Chị Mạo cười gượng: - Không, không sao cả đâu. Mấy đứa uống nước đi. Khuya như vậy không ở nhà, ra đây làm gì? Tôi đánh bạo, nói: - Em thấy có người vào nhà chị, sợ chị ở nhà một mình bị mất trộm. Chị Mạo kinh ngạc, rồi mặt thoắt đỏ, thoắt tái. Chị nói ngượng ngập: - Chắc các em lộn rồi, có ai đâu. Không tin, các em cứ kiểm tra đi. Tôi xua tay: - Em chỉ lo cho chị thôi. Thôi, bọn em xin phép về. Mai còn ra đồng. Chị Mạo gật đầu. www.vuilen.com 74
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2