intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tuyển tập 100 bài tình tự quê hương 3

Chia sẻ: K Loi | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:80

116
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tập thơ "Tuyển tập 100 bài tình tự quê hương 3" là tác phẩm của nhà thơ Mặc Giang viết về quê hương, dân tộc, tình tự, con người và sắc thái Việt Nam. Tập thơ gồm có 100 bài sử dụng nhiều thể loại thơ khác nhau: sao lại khóc, gởi cho người và gởi cho ai, trả lời đi anh, em đừng hỏi, đâu nguồn cảm hứng, hoa nở giữa rừng hoang, đường dài nào có ngại chi, chim ơi như một giấc mơ.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tuyển tập 100 bài tình tự quê hương 3

Tuyển tập<br /> 100 bài Tình Tự Quê Hương 3<br /> Viết về Quê Hương, Dân Tộc,<br /> Tình Tự, Con người và Sắc thái Việt Nam.<br /> <br /> TNT Mặc Giang<br /> thnhattan@yahoo.com.au<br /> 01.<br /> 02.<br /> 03.<br /> 04.<br /> 05.<br /> 06.<br /> 07.<br /> 08.<br /> 09.<br /> 10.<br /> 11.<br /> 12.<br /> 13.<br /> 14.<br /> 15.<br /> 16.<br /> 17.<br /> 18.<br /> 19.<br /> 20.<br /> 21.<br /> 22.<br /> 23.<br /> 24.<br /> 25.<br /> 26.<br /> 27.<br /> 28.<br /> 29.<br /> 30.<br /> 31.<br /> 32.<br /> 33.<br /> 34.<br /> 35.<br /> 36.<br /> <br /> Sao lại khóc<br /> Gởi cho ngƣời và gởi cho ai<br /> Trả lời đi anh<br /> Em đừng hỏi<br /> Đâu nguồn cảm hứng<br /> Hoa nở giữa rừng hoang<br /> Đƣờng dài nào có ngại chi<br /> Chim ơi nhƣ một giấc mơ<br /> Ngày về, lại một chuyến đi<br /> Quê hƣơng là khung trời muôn thuở<br /> Đi đâu cũng nhớ quê nhà<br /> Ta đƣa nhau đi trên quê nghèo<br /> Ta đƣa nhau đi trên quê hƣơng ta<br /> Con chim nho nhỏ bay quanh lối về<br /> Một vạch ba thế hệ<br /> Tình núi nghĩa rừng<br /> Tình biển nghĩa sông<br /> Nghe rừng khua gió núi<br /> Xóm nhỏ làng quê<br /> Rau cỏ bốn mùa<br /> Tình non nghĩa nƣớc<br /> Sắc thắm muôn hoa<br /> Sông nƣớc Việt Nam<br /> Ngày trở về<br /> Lá rụng về cội<br /> Tuổi thơ em học đánh vần<br /> Nhớ thƣơng ngày về<br /> Vỗ về sông bến cũ<br /> Nói đi anh<br /> Ta không nói<br /> Vợ chồng quê<br /> Trái cây bốn mùa<br /> Muôn chim ca hát<br /> Gia cầm và dã thú<br /> Cá nƣớc mặn nƣớc ngọt<br /> Mái tranh nghèo xa xƣa ấy<br /> 1<br /> <br /> 37.<br /> 38.<br /> 39.<br /> 40.<br /> 41.<br /> 42.<br /> 43.<br /> 44.<br /> 45.<br /> 46.<br /> 47.<br /> 48.<br /> 49.<br /> 50.<br /> 51.<br /> 52.<br /> 53.<br /> 54.<br /> 55.<br /> 56.<br /> 57.<br /> 58.<br /> 59.<br /> 60.<br /> 61.<br /> 62.<br /> 63.<br /> 64.<br /> 65.<br /> 66.<br /> 67.<br /> 68.<br /> 69.<br /> 70.<br /> 71.<br /> 72.<br /> 73.<br /> 74.<br /> 75.<br /> 76.<br /> 77.<br /> 78.<br /> 79.<br /> 80.<br /> 81.<br /> 82.<br /> 83.<br /> <br /> Chim bay vỗ cánh tầm không<br /> Đi đâu cũng nhớ trở về<br /> Để còn nhớ Việt Nam<br /> Thuyền về bến cũ<br /> Nếu không ngƣời thì cũng không ta<br /> Những em bé cơ cùng<br /> Bốn mùa quốc quốc gia gia<br /> Tôi muốn nói<br /> Đừng đòi hỏi các em nhiều quá<br /> Là của Việt Nam<br /> Quê hƣơng tồn sinh bất diệt<br /> Nhiều khung chƣa đóng<br /> Khứ - lai đáp khẽ thế à<br /> Trƣờng ca viễn xứ<br /> Đôi bờ nhớ thƣơng<br /> Tiếng hát Việt Nam muôn đời<br /> Một nhà Việt Nam<br /> Quê hƣơng tình tự muôn đời<br /> Tình tự nâng niu<br /> Vịnh nƣớc non<br /> Chuyển trao từng thế hệ<br /> Ca vang đồi thế kỷ<br /> Sóng vỗ đôi bờ<br /> Dậy sóng Thi Thơ<br /> Tình tự mênh mông<br /> Đi vào giấc ngủ ngàn năm<br /> Tiếng khóc cội nguồn<br /> Không thƣơng tiếc<br /> Vùi sâu Đất Mẹ<br /> Đau lòng Non Nƣớc<br /> Hãy vẽ hãy tô<br /> Son Sắt tôn thờ<br /> Khép lại đôi bờ<br /> Mảnh rách nát<br /> Bao thuở can qua<br /> Một cõi mênh mông<br /> Nhớ về Huyền Trân<br /> Tàn cát bụi<br /> Trái tim biết thở<br /> Chuyện hai dòng sông<br /> Hát bản Trƣờng Ca<br /> Bóng núi lƣng đồi<br /> Tiếng Đoạn Trƣờng<br /> Nói tiếng yêu thƣơng<br /> Một mái tình quê<br /> Một mái quê nhà<br /> Sông nhỏ bên làng<br /> 2<br /> <br /> 84. Đâu những ngày xƣa<br /> 85. Núi ngả lƣng đồi<br /> 86. Quê hƣơng đâu của riêng ai<br /> 87. Quê hƣơng chỉ một<br /> 88. Biết đến bao giờ<br /> 89. Cuốn thả bờ lau<br /> 90. Lại viết cho em<br /> 91. Biết mấy dòng sông<br /> 92. Tiếng chim gọi hồn<br /> 93. Xóm nhỏ quê nghèo<br /> 94. Nhớ mãi tình quê<br /> 95. Cho trọn tình quê<br /> 96. Ơn Cha - Đức Mẹ<br /> 97. Tiếng nói hồn thiêng<br /> 98. Hoa Tổ Tông<br /> 99. Niềm vui chƣa vẹn<br /> 100.<br /> Sẽ biết làm gì<br /> <br /> Sao lại khóc !<br /> Tháng 5-2005<br /> Sao không nói, mà hình nhƣ em khóc<br /> Đời ra sao, mà em khóc, em ơi<br /> Sao nhìn tôi, em không nói nên lời<br /> Tôi đã hiểu, đời em nhiều đau khổ<br /> Em đã khóc, khi quê hƣơng từ độ<br /> Dòng máu tƣơi khơi sắc thắm tuôn dòng<br /> Máu xƣơng nào đổ xuống cho non sông<br /> Máu xƣơng nào nát tan cho em sống<br /> Tôi xin cảm ơn em, còn rung niềm xúc động<br /> Chuyện quê hƣơng, dài đằng đẵng xƣa nay<br /> Hồn rung rung thành lệ sử đêm ngày<br /> Niềm đau đó, không phải riêng em, mà niềm đau dân tộc<br /> Chúng ta hãy lọc qua từng điểm mốc<br /> Điểm mốc nào cũng mốc điểm treo gƣơng<br /> Mỗi thời qua đều là của quê hƣơng<br /> Nếu quá khứ, thì dành cho lịch sử<br /> Nếu hiện tại, là của ta đó chứ<br /> Học ngày qua để xây dựng hôm nay<br /> Học hôm nay để trao lại ngày mai<br /> Và đừng dẫm những bƣớc đi hoen ố<br /> 3<br /> <br /> Khóc, tốt đó, nhƣng không phủ đầu, đánh đổ<br /> Than, tốt đó, nhƣng không than vãn nói suông<br /> Mà hãy cùng nhau đắp vá mở đƣờng<br /> Mỗi tấc đất chông gai, mới trở thành quê hƣơng sông núi !<br /> <br /> Gởi cho người và gởi cho ai !<br /> Tháng 5-2005<br /> Vầng thơ ở trên ngàn, gởi xuống trần gian lao khổ<br /> Hỏi trần gian đày nhân thế chi đau<br /> Sao không đem tin yêu hy vọng tẩm màu<br /> Để nhân loại nhìn nhau trong tình ngƣời thân thiện<br /> Vầng thơ của con tim, gởi những nơi chinh chiến<br /> Cho miệng súng bẻ cong, cho bom đạn tịt ngòi<br /> Thế giới xƣa nay, máu biển xƣơng đồi<br /> Lửa thù hận cũng điêu tàn lịch sử<br /> Vầng thơ của tình thƣơng, gởi thành dòng tình tự<br /> Phá tƣờng thành phân chia ranh giới giàu nghèo<br /> San bằng mọi chông gai lên thác xuống đèo<br /> Cho nhân thế biết tƣơng lân đồng đẳng<br /> Vầng thơ mang vị ngọt, gởi đi vào biển mặn<br /> Chận phong ba đừng xây xát bãi phù sa<br /> Gọi năm châu khắp bốn biển là nhà<br /> Cùng tôn trọng biên cƣơng, và không nên xúc phạm<br /> Vầng thơ của xinh tƣơi, gởi những nơi ảm đạm<br /> Đá đeo chi, đeo đá mãi đeo sầu<br /> Từ tuổi thơ cho đến bạc mái đầu<br /> Thôi không còn tiếng kêu thƣơng than vãn<br /> Vầng thơ của tình bằng, gởi đi vào chúng bạn<br /> Hãy bảo nhau nên thêm bạn bớt thù<br /> Tranh chấp nhiều rồi cũng trả thiên thu<br /> Sao không để an bình lên ngôi ngự trị<br /> Vầng thơ của tình ngƣời, gởi về chân thiện mỹ<br /> Nƣớc mắt nào, nƣớc mắt chẳng nghe đau<br /> Dòng máu nào, dòng máu chẳng thẫm màu<br /> Hỡi nhân loại đừng đày nhau máu lệ<br /> Xin gởi những vầng thơ, những vầng thơ nhƣ thế<br /> Gởi cho ngƣời và gởi đến cho ai<br /> Gởi hôm nay và để lại ngày mai<br /> Cùng gìn giữ cho trần gian tƣơi đẹp !<br /> 4<br /> <br /> Trả lời đi anh !<br /> Tháng 5-2005<br /> Trả lời đi anh, tôi chỉ hỏi một câu<br /> Thật đơn sơ, nhƣng cả đời, không đáp nổi !!!<br /> Tôi đã đi từ ngƣợc dòng lầy lội<br /> Giá trả nhiều nhƣng đáp số chẳng ra<br /> Chuyện nào do ngƣời, chuyện nào do ta<br /> Hay cả hai cùng thi nhau kèn cựa !!!<br /> Trả lời đi anh, hãy tìm lại tro tàn trong khói lửa<br /> Nói nhau nghe dù có mấy thƣơng đau<br /> Đừng đẩy đƣa nhƣ nƣớc chảy qua cầu<br /> Rồi lặng lẽ nhƣ chiều hoang tím ngắt<br /> Trả lời đi anh, dù màn đêm có tắt<br /> Ta cũng thƣơng vì đã quá đêm thâu<br /> Và chúng ta cũng đã bạc đỉnh đầu<br /> Còn gì nữa mà ngại làn tóc trắng<br /> Trả lời đi anh, bọc đƣờng che túi đắng<br /> Dù ra sao, thấm vị đã nhiều rồi<br /> Dù Trƣờng Sơn có nhả khói núi đồi<br /> Hay Biển Đông có tàn phai sóng bạc<br /> Trả lời đi anh, có còn nghe tiếng hát<br /> Những ngày xƣa, từng cất bƣớc ra đi<br /> Ghềnh thác cheo leo, dốc đá thầm thì<br /> Ta đã bƣớc đƣờng dài reo thế kỷ<br /> Trả lời đi anh, thật ngôn nhƣ tự ý<br /> Để ta cùng hội ngộ nẻo tâm tƣ<br /> Dù thời gian có chậm vẫn còn dƣ<br /> Còn hơn cá ngậm tăm chìm đáy nƣớc<br /> Trả lời đi anh, một tiếng thôi, quá đƣợc<br /> Vẫn còn hơn khép cánh cửa âm u<br /> Mang vô ngôn gởi vào cõi thiên thu<br /> Để ngàn sau vẫn muôn đời bí ẩn<br /> Trả lời đi anh, ai chƣa từng tự vấn<br /> Anh và tôi, cùng đang sống một thời<br /> Tôi và anh, cũng đã cuối cuộc đời<br /> Mở và đóng tuy hai chiều nhƣng một<br /> Đƣờng đi đã tột<br /> Nẻo đến đã cùng<br /> Anh và tôi có những điểm tƣơng dung<br /> Sao không hiểu, vì cùng chung mẫu số !!!<br /> <br /> Em đừng hỏi ???<br /> Tháng 5-2005<br /> 5<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2