intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Và tớ biết luôn có một thiên thần

Chia sẻ: Ong Va Buom | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

66
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

.Thu về trên phố Hà Nội. Tớ đã quên mất mùa hoa sữa... Tớ đã quên mất gió heo may... Tớ đã quên mất những ngày thu cuối. Đông lại đến. Đã một năm trôi qua kể từ ngày cậu đi. Tớ biết, và tớ biết... tớ phải tách rời cậu... tớ vẫn phải sống, khi không có cậu đi bên cạnh.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Và tớ biết luôn có một thiên thần

  1. Và tớ biết luôn có một thiên thần (bản Full). Tác giả: Yang Nguyễn (Nguyễn Thùy Dung). Tôi viết truyện này, có một cái kết khá lơ lửng và vô định, nhưng tôi sẽ viết lại, viết một câu chuyện có cái đầu cái kết, không còn là một kết thúc không hiểu gì nữa. Tôi viết câu chuyện này, gồm 2 - 3 chương, mong các bạn ủng hộ. Cảm ơn! Gửi tặng một thiên thần gãy cánh, rơi ngang xuống cuộc đời tôi… Và tớ biết luôn có một thiên thần… [legend] Tớ không hiểu gì về bóng bàn, không rõ về bóng đá, không thích Gunny hay mấy game cậu hay chơi, nhưng vẫn lỳ lợm dõi theo, vẫn nhìn cậu, vẫn hy vọng, vẫn muốn nghe tiếng cậu, vẫn muốn được thấy cậu trong buổi chiều đầy gió. Tất cả đã tan biến… Kể cả cậu. Mọi thứ vỡ òa. Tớ không hiểu tại sao có thể thế. Có lẽ tớ đã quá vô tâm với cậu. 1   
  2. Có lẽ tớ đã quên rằng tớ cần cậu. Cậu vụt đến, rồi cậu vụt đi. Như một thiên thần rơi ngang vào đời tớ. Thiên thần đem đến cho tớ màu nhạt của cánh Osaka, màu trắng pha nhẹ hồng của anh đào. Thiên thần tạm biệt tớ, bằng một nụ cười vào ngày đông cuối cùng. Thiên thần ích kỷ, vì thiên thần để lại cho một đứa như tớ những kỷ niệm, rồi bỏ tớ đi. Thiên thần sưởi ấm cho mùa đông giá lạnh, thiên thần cho tớ quay lại cánh đồng có gió và nắng của ký ức. Thiên thần cho tớ nghe tiếng mưa rơi những ngày ngồi nhìn ra bầu trời âm u và đầy mây, để tớ biết, tớ vẫn có thiên thần. “Tớ sẽ ở bên cậu.” Thiên thần biến mất, như bong bóng xà phòng. Hay là tớ ích kỷ? Hay là tớ vô tâm? Hay là tớ đã không cầm lấy cậu, thật chặt? Và cậu chưa tặng tớ mùa anh đào nữa. Và cậu chưa đem cho tớ những giọt sương mai… Tớ không biết… cậu có thực sự là thiên thần. Hay chỉ là một thiên thần gãy cánh? Tớ đang cố với tới cuộc sống của cậu, tập cách làm một "con nhỏ" dễ thương, chỉ để xứng với cậu. Chỉ cần một chút nữa, thêm một chút nữa, để nắm lấy cậu. Tớ như con nhỏ khùng, cố gắng đuổi theo cậu, kể cả khi biết tớ sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp. Tớ đang cố gắng ở bên cậu. 2   
  3. Nhưng cậu đã lựa chọn một-người-khác. Không phải tớ. Có lẽ tớ đã sống với ảo tưởng. Cậu nói tớ cũng là một thiên thần. Phải chăng là thiên thần một bên cánh. Tớ không thể bay theo cậu, chỉ có thể đi từng bước chậm chạp, với lấy cậu, từng chút một. Và tớ đã nhân ra một điều mà trước kia một con bé ngốc nghếch như tớ chưa từng biết... Kể cả khi tớ đang cố gắng, kể cả khi tớ đang chờ đợi hay ngồi khóc, cậu vẫn luôn có mặt ở bên. Để tớ biết tớ đâu hề cô đơn. Để tớ biết tớ không phải là một hạt cát trên sa mạc. Cũng không phải giọt nước trên Thái Bình Dương. Nhưng thực sự là như vậy chứ? Có thật sự là vậy không??? "Tớ thích cậu, kể cả khi cậu không thích tớ." Tớ đã tập nói câu này trước gương hàng trăm lần. Nhưng tớ vẫn sợ cậu đi mất. Chới với như chú chim non lần đầu tiên cất cánh, tớ đã không thể nắm lấy cậu. Tớ đã sợ, và đáng lẽ tớ đã quên. Rằng cậu đâu là của tớ... 3   
  4. Bây giờ, và mãi mãi. Thế giới của cậu là bầu trời bao la rộng lớn. Còn thế giới của tớ chỉ là chiếc cũi. Làm sao để bẻ gãy được chiếc cũi đó, để bay đi cùng cậu. Ước mơ tưởng chừng nhỏ bé ấy sao có thể thành hiện thực. Tớ không biết nữa. Tớ chỉ cần biết cậu là ngọn gió. Lướt qua đời tớ, để lại cảm giác ngọt ngào. Và có lẽ cả cảm giác cay cay nơi khóe mắt. Thiên thần như cậu phải chăng là ích kỷ? Tớ đã tự hỏi, hàng nghìn lần. Hay là chính con người tớ ích kỷ, đã nghĩ cậu thuộc về tớ, và rồi như rơi xuống từ đỉnh Everest khi biết được. Cậu vốn không thuộc về ai cả. Cậu chính là cậu. Và tớ đã vốn là tớ. Đã từng vậy. . . . Có lẽ vậy... Nhật ký của tớ, lúc nào cũng là cậu. Nhưng có lẽ trong cậu không bao giờ là tớ. Lại một mùa thu nữa. 4   
  5. Thu về trên phố Hà Nội. Tớ đã quên mất mùa hoa sữa... Tớ đã quên mất gió heo may... Tớ đã quên mất những ngày thu cuối. Đông lại đến. Đã một năm trôi qua kể từ ngày cậu đi. Tớ biết, và tớ biết... tớ phải tách rời cậu... tớ vẫn phải sống, khi không có cậu đi bên cạnh. Tớ vẫn yêu thương cậu, nhưng tớ sẽ học cách yêu thương cuộc sống. Tớ sẽ học cách nhìn xung quanh và yêu thương tất cả. Tớ sẽ học cách lắng nghe người khác, và lắng nghe chính trái tim mình. Bởi tớ biết, kể cả khi tớ không nhìn thấy cậu, thì cậu vẫn ở bên tớ. Tớ vẫn thấy được hơi ấm của cậu, và cả những lời thì thầm trong cơn gió cuối động. Và đêm một mình trong căn phòng vắng thật là dài. Nhưng tớ biết, vẫn luôn có một thiên thần bên cạnh. "Bởi vì tớ là gió nên tớ sẽ luôn bên cạnh cậu..." Hãy tôn trọng hiện tại, và quên đi quá khứ hôm qua. Và bạn sẽ lại thấy luôn có những người yêu thương và bên cạnh bạn. . 5   
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2