Vàng Thu Mấy Độ
lượt xem 4
download
Con bé đọc cái thư của anh chàng đến ba lần rồi mới xếp vào cái hộp bánh Lu và giấu dưới gầm giường. Thật ra thì con bé có thể để lá thư đó trên bàn phấn cũng chả sao, bởi vì gia đình biết anh chàng mà, coi bộ moị người trong nhà đều có vẻ mến anh chàng, bởi vì dầu sao anh chàng cũng là cậu em họ cuả chị Bính, người mà nổi tiếng trong họ là nice nhất trong phận dâu con, khiến ai cũng quý mến, và anh chàng được hưởng ké cái...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Vàng Thu Mấy Độ
- vietmessenger.com Hương Kiều Loan Vàng Thu Mấy Độ 1. Con bé đọc cái thư của anh chàng đến ba lần rồi mới xếp vào cái hộp bánh Lu và giấu dưới gầm giường. Thật ra thì con bé có thể để lá thư đó trên bàn phấn cũng chả sao, bởi vì gia đình biết anh chàng mà, coi bộ moị người trong nhà đều có vẻ mến anh chàng, bởi vì dầu sao anh chàng cũng là cậu em họ cuả chị Bính, người mà nổi tiếng trong họ là nice nhất trong phận dâu con, khiến ai cũng quý mến, và anh chàng được hưởng ké cái cảm tình cuả mọi người luôn! Gần nửa năm nay, anh chàng siêng năng đến thăm hai"bác" lắm và rất là biết lấy lòng tất cả mọi người trong gia đình, ai cũng có ve? mến anh chàng, ngoại trừ chị Y, chả phải chị ghét gì anh chàng nhưng....chị đã lỡ....về phe gã! Chị đã có cảm tình với gã ngay từ hồi đầu khi con bé giới thiệu gã với chị. Con bé thấy chị có vẻ tò mò về gã, bởi gã rất lạ, rất đặc biệt, khác hẳn lối trồng cây si cuả những anh chàng trong caí đuôi daì thậm thượt theo con bé. Còn anh chàng naỳ thì tính tình thật vui, có tiếng cười ròn và cũng thường mang những trận cười cho gia đình con bé mỗi khi trò chuyện. 2. Con bé nhớ là thời gian đầu thì anh chàng tuần naò cũng đi theo anh Bính lên thăm "hai bác", khi nào anh Bính bận thì anh chàng lại lôi keó chị Bính đến nhà con bé. Cả nhà đều dư biết rằng anh chàng đến trồng cây si con bé thì đúng hơn. Nhưng cũng chả ai khó chịu vì điều đó, mà hình như người trong nhà lại còn cho anh chàng điểm cao, được xếp vaò trong số 10 người mà mẹ coi bộ đã có cảm tình, trong caí đuôi cây si daì lê thê. Dần dà, anh chàng đã liều lĩnh đến chơi một mình mà không cần đi với anh chị Bính nữa, nhưng vẫn mượn lý do từ gia đình anh chị Bính, truớc còn: -- Chị Bính nhờ cháu mang lên biếu hai bác ít bánh gai, bánh khúc, ụ chị mới trổ taì làm đó ạ. Khi thì:
- ---Có người bạn ba con mới ở Pháp về, mang tặng gia đình nhiều kẹo chocolate, con xin biếu hai bác dùng thử loại kẹo làm chính tông tại Pháp ạ.. Anh chàng đổi cách xưng hô dần dần mà không ai để ý ngoài con bé, con bé thì tinh ghê lắm. Gã vẫn chả thường nói vậy đó sao. Thông thường khi lại chơi thì anh chàng thuờng kiếm điểm khéo lắm như... mới ra cấp về, có ít tôm hùm và cua gạch biếu me. để làm chả giò, khi thì... mới xuống thăm ông chú có trại tráí cây ở Thủ Đức, Biên Hoà, nên mang biếu gia đình con bé cả sọt bưởi ngọt hay cả rổ nem chua Thủ Đức. Chị Tám , người làm, có lần nóí với mẹ: - Ngày nào bà gả chồng cho cô út xong là con hết được ăn ké những thứ ngon như thế naỳ do các ông cây si mang biếu cô nhà. Mẹ chép miệng: - Từ chối cũng không được mà phải nhận, lại làm bận rộn thêm cho chị phaỉ nấu nướng đãi họ ăn đáp lễ thôi, không lẽ chỉ biết nhận quà cuả người ta! Chả thế con bé đã thấy anh chàng mặt mày tươi rói khi nghe me. bảo: -Mớ cua gạch naỳ nhiều quá, chắc phaỉ làm cua rang muối và cha? giò thôi, mai cháu lại nhà dùng cơm cho vui, nếu không có bận gì nhé. Con bé nghĩ thầm thế là mẹ bị trúng caí "gamé anh chàng bầy bố trận rồi.! 3. Con bé không hiểu sao thời gian gã đi công tác xa thì anh chàng càng chăm đến thăm con bé, dù đến chỉ để noí chuyện với mẹ hay chị Y, đôi khi may mắn thì được bố hỏỉ chuyện, khi bố không bận việc sổ sách buôn bán. Nhưng anh chàng không nản, được con bé trả lời ít câu là vui rồi, nhất là thấy con bé che miệng kín đáo cươì lúc anh chàng noí chuyện dí dỏm là anh chàng đã mãn nguyện lắm rồi. Không hiểu anh chàng có tai mắt ở đâu mà biết được thời khoá biểu đi về của gã còn rành hơn con bé nữa. Tuy nhiên chưa bao giờ anh chàng dám lên tiếng mời con bé đi ciné hay đi ăn kem trên Grival hoặc Broda như gã. Con bé nghĩ anh chàng naỳ cũng khôn ghê lắm, bới biết người biết mình. Nếu mời, con bé sẽ từ chối ngay. Thế nhưng mỗi khi rạp Rex có phim hay mới về, , mua được vé vào xem cũng chật vật vì chen lấn. Thì anh chàng kiếm đâu ra mấy vé hạng luých mang đến tặng con bé và chị Y, rằng mới được người bạn tặng cho mấy vé, nhưng vì anh chàng phaỉ đi công tác việc sở, nên...thôi thì nhờ chi. và G đi coi dùm rồi về kể cho anh chàng nghẹ..Thế là con bé và chị Y được đi cine chuà dài dài, dần dà đã trở thành thói quen. Tuần naò có phim hay, mà chưa thấy bóng dáng anh chàng mang vé cine lại, con bé thấy mình như có ý mong! Bố mẹ cũng không khó chiụ khi thấy hai chị em đi cine, vì con bé đi học về là ở nhà, chả đi chơi đâu, ngoài đi lễ, hay đi chơi cùng với gia đình mà thôi.
- 4. Con bé ngồi chống tay vaò cằm, nhìn ra khung trời đầy sao tối nay, rồi thở dài, vì hồi chiều gã lại thất hứa, chỉ có bác taì xế cuả gã đứng đợi con bé ở cổng trường khi tan học. Gã vẫn mù tăm, bác đưa cho con bé lá thư cuả gã cùng túi traí cây. Đã ba tuần vắng gã rồi, con bé đếm từng ngaỳ mỗi lần chia tay với gã,để mong lần gặp tới. Vậy mà gã vẫn mê công việc hơn mê con bé, cái tội đó thì lần này con bé sẽ không tha cho gã nữa. Con bé giận gã lắm lắm nên bao nhiêu trái cây ngon con bé cho hết bác tài và lũ bạn tinh nghịch trên xe, mà không thèm cắn thử lấy một miếng dù lũ bạn xuýt xoa mận Đàlạt ngon qúa. Con bé tính bóc lá thư đọc, nhưng nghĩ sao, con bé lại kẹp nó vào cuốn Vạn vật và bo? vaò tuí đựng sách vở. Cơn giận càng lúc càng tăng lên như cơn thác lũ đang cuồn cuộn làm mưa làm gió trong tâm hồn con bé, con bé thấy mắt cay caỵ..và biết là mình sắp khóc! Con bé càng giận gã nhiều hơn...và tự hứa sẽ nhất định không thèm đọc thư gã hôm nay, và cả những thư kế tiếp, con bé nghĩ mình phaỉ làm dữ mới được, con bé phaỉ đanh đá để bắt nạt gã, chứ không thể ở tư thế chờ mong gã như thế naỳ. 5. Ăn cơm chiều xong, con bé đã không trốn lên phòng ngủ như mọi khi có thư cuả gã, mà lần naỳ con bé ngồi duới nhà xem hết cái chương trình Combat trong TV với gia đình. Khi con bé lên phòng ngủ thì trời đã tối, bên ngoài khung cửa những vì sao đêm nhấp nháy mắt cười với con bé. Con bé bặm môi tìm ngôi sao mệnh tinh cuả gã trên bầu trời đêm, ngôi sao đó tối nay vẫn sáng, nhưng hình như ngôi sao đó hôm nay đứng xa xa hơn chỗ mọi khi? Khi thấy được ngôi sao mệnh tinh cuả gã vẫn nhấp nháy, con bé yên trí gã vẫn bình an, rồi con bé lôi sách ra học baì, bỗng lá thư cuả gã rơi ra. Con bé nhặt lên, nhìn ngắm nét chữ thân yêu rồi thởdài phân vân...nửa muốn bóc ra đọc, nưả lại thôi. Cuối cùng con bé quyết định không đọc thư gã nưã! Con bé lắc đầu như muốn xua đuổi hình ảnh gã ra khỏi ý nghĩ. 6. Cuốn sách mở rộng trước mặt, nhưng những giòng chữ như nhaỷ muá trêu ngươi vơí con bé. Con bé bực bội nhăn mặt vì đọc đã hết một chapter rồi, mà con bé không biết mình đọc gì nữa, không nhớ nổi trong baì nói gì! Con bé cau có dặm nhẹ chân xuống sàn nhà, hơi đau chân vì nền gạch đá hoa cứng và lạnh ngắt. Con bé vùng vằng laị giường lấy chiếc gối ôm gã mua tặng con bé hai năm truớc, hồi đó thư naò gã cũng dặn con bé rằng: " bé đi ngủ, nhớ gác chân lên cái gối anh mua đây nhé, để ruỉ nếu trong cơn mơ , bé có giận anh điều gì mà dậm chân thì sẽ khoỉ bị đau chân!..." Bây giờ cáí gối còn kia, lời nói của gã, con bé cũng chưa quên, nhưng gã đi đâu đã mấy tuần nay?? Con bé lầu bâù: ghét cáí bản mặt!" Con bé giận dỗi ném chiếc gối xuống sàn nhà, rồi lấy chân di lên. Con bé hậm hực, con bé đã nghĩ nếu bây giờ mà gã ở đây thì con bé sẽ...sẽ gì nhỉ? Đuợc rồi, con bé sẽ dữ như con mèo xiêm cuả bác Phu cho coi, chả là con meò đó thật đẹp, nhưng nó không cho ai vuốt, nó hay cào người naò đụng đến nó. Đúng vậy, con bé phaỉ là con meò xiêm, caò gã cho chảy maú tay, rồi con bé tịnh khẩu, nhất định không thèm nóí chuyện với gã nữa, để cho gã năn nỉ gãy luỡi ra, con bé sẽ liệng quà cuả gã đi..v..v.. 7. Nỗi bực tức cứ dâng đâỳ, càng nhớ về gã, con bé càng ....ghét gã! Ghét thật sự rồi. MIMi, Chú chó con ở đâu chạy lại, dụi cáí đầu xinh xinh vaò chân cô chủ, con bé không thèm vuốt MiMi hôm nay, đúng là giận cá chém thớt, mọi ngaỳ mỗi khi chú chó Sheezu nhỏ xinh xắn naỳ mà lại kiếm chủ, là thế naò con bé cũng bế lên nựng nuị. Bữa nay con bé ghét gã, ghét
- lây cả con chó nhỏ. Con chó naỳ gã đã mang tặng con bé hôm xưa, vì có một lần gã rủ con bé đi coi chim chóc trên đuờng Hàm Nghi, thấy con bé cứ xoắn lấy con chó nhỏ màu sưã naỳ, con chó có bộ lông thật daì và đẹp, laị vưà dứt sữa mẹ mấy tuần. Gã đã mua tặng con bé, noí rằng: " Bé nhớ chăm sóc nó cho anh nhé, khi naò bé ôm nó thì nhớ tới anh...Ê? Con Mimi như đoán được cô chủ bữa nay không vui, nên tìm đường lẩn trốn, nó chui vào gầm giừơng! Con bé bỗng thấy mình vô lý hết sức khi ghét lây con vật vô tội xinh xắn đó, nên con bé cuí xuống tìm MIMi để chơi với nó. Thì con bé chợt nhìn thấy dưới gầm giường có thêm caí hộp bisqui khác. Con bé chợt nhớ ra caí thư cuả anh chàng gưỉ về từ Mỹ mà chị Y mới trêu con bé hồi sáng khi chị bóc thư coi, tại con bé baỏ: chị cứ bóc ra mà coi, anh ta đâu có phaỉ là gì cuả G chứ..." Con bé lôi hộp thư ra, rồi mở thư anh chàng ...nét chữ anh chàng sắc như đường gươm vâỵ, nhưng lời thư thì... " G thương, Bây giờ xa em, anh mới dám viết như thế naỳ...mới bạo dạn để mở đầ lá thư bằng hai chữ "G thương," Anh đã tự cười chính mình, tại sao anh lại thay đổi quá nhiều như vậy? Kể từ khi quen G? Anh là một thằng lang bạt, đã từng lăn lộn trong cuộc sống với đủ hạng người trong xã hôị. Anh đu? bản lãnh đương đầu với tất cả mọi nghịch cảnh trong cuộc sống, và mọi từng lớp trong xã hội, nhưng...bây giờ... anh thâý mình đuốị..anh đã sợ có một ngaỳ G sẽ ghét anh. Anh là một tên thô thiển như em đã thấy, anh không biết làm thơ như nguời ta, anh không biết viết văn...để tặng em..Anh chỉ là tên "lính ngự lâm phaó thủ" đã đến truớc em, chào bữa naò trong trận đâú kiếm thi taì cuối năm cuả Cercle. Anh cám ơn G thật nhiều đã cho anh được huởng sự vinh quang hôm đó. Cái giải vô địch đó, đúng ra phaỉ trao cho em, em phaỉ là người lên nhận lãnh mới đúng! Cũng vì em, cũng nhờ em...Trong trận đấu , không hiểu sao anh cứ tuởng như mình là tên lính Ngự lâm quân đang cố gắng đánh bạị địch thủ để baỏ vệ cô công chuá nhỏ mà anh yêu qúy , sùng bái như cô chủ bé bỏng...hay vì tiềm ẩn sâu, anh muốn đánh bại ai đó chăng G nhỉ, mà Alain là nạn nhân thay thế? G có nhớ lúc tên Alain bị bại không? Hắn có vẻ sững sờ không ngờ là hắn đã bị bại dưới tay một tên mít! Hắn là một tên Pháp cao ngaọ, bọn anh ghét hắn lắm, nhưng hắn quá gioỉ, hắn đã từng là vô địch trong nhiều trận thi đua truớc đâỵ.." Con bé chớp mắt, một thoáng xao xuyến, khi nhớ lại buổi so gươm bưã naò ở Cercle mà anh chàng mời cả nhà đi coi, hôm đó nhỏ Hoa lại chơi, con bé kéo đi luôn, cũng cả mấy tháng nay, kể từ ngaỳ nhỏ Hoa vô tình gặp anh chàng ở nhà con bé, hình như Hoa để ý đến anh chàng naỳ ngay, rồi từ đó, Hoa cũng thuờng hay lại chơi với con bé hơn, nhất là vào đúng những ngaỳ có anh chàng lại. Nhiều khi con bé để mặc hai người trò chuyện với nhau, dễ thở hơn cho con bé, khoỉ phaỉ miễn cuỡng trả lời những câu hỏỉ của anh chàng. Nhưng hình như anh chàng không may quan tâm đến Hoa, dù Hoa cũng rất xinh đẹp. Con bé nhớ ra một điều, bữa đó nhỏ Hoa có vẻ say mê anh chàng ghê lắm, cứ xuýt xoa maĩ ở những lúc đường gươm cuả anh chàng tấn công như vũ baõ, dồn địch thủ đến chới với. Tay trái anh chàng giơ cao, chân buớc tiến, buớc luì đềù vững trong từng thế tấn công hay thế thủ...con bé theo dõi không chớp mắt...Không ngờ một anh chàng nặng về thể thao như thế, bơi gioỉ, lặn gioỉ, chơi tennis gioỉ...đấu kiếm cũng tuyệt nữa..vậy mà lại có tâm hồn thật nhiều rung cảm ẩn dấu trong cáí vỏ bên ngoaì bơ bơ như thế. Kể ra anh chàng cũng đâu thua gì gã chứ! Con bé bỗng giật mình vì chợt nhận ra sao mình lại mang anh chàng và gã lên cán cân so sánh. Con bé nhắm mắt như muốn chạy trốn cáí cảm tuởng như có lỗi với gã: "Tại anh mà thôi, tại anh mà thôị.." 8. Khi con bé cất cái hộp thư của anh chàng trở lại chỗ cũ, thì cái hộp thư cuả gã lại như nhắc
- nhở con bé....Con bé chợt nhận ra cái hộp đựng thư gã đã đầy qúa rồi. Bao nhiêu thư từ mấy năm nay, chật cứng cả hộp. Mới tuần trước, con bé đã toan tính xí phần caí hộp bánh mà gia đình ăn đã gần hết, lấy cái hộp đó để chứa những lá thư cuả gã sau naỳ. Mẹ hơi ngạc nhiên khi con bé hỏi xin mẹ cái hộp: - Mẹ đang định dùng nó đựng ít kim chỉ thêu, G lấy làm gì vậy? Chị Y thấy con bé hơi lúng túng, nên đã gỡ rối dùm: -Trời oi! Mẹ không nhìn thấy bao nhiêu là hình cuả nó sao? Nào là hình cuả Nguyễn Kỳ chụp, Duy Hy chụp, Mạnh Đan chụp, lại còn bao nhiêu là hình cuả anh Tảo, anh Huyên chụp cho nó và bao nhiêu bạn bè khác, hình của bạn nó nữa, có là bốn năm caí hộp đựng cũng chả hết đó mẹ. Nói xong chị hơi nheo mắt nhìn con bé. Con bé chớp mắt ngụ ý cám ơn bà chị thân yêu. Mẹ nhìn con bé: - Hôm qua có ba cô bé ở truờng con lại đây đoì gặp con, mẹ hoỉ thì mấy cô bé đó muốn xin hình con. Bộ "cô" là ca sĩ, hay taì tử gì ở trường vậy? Này, tôi bảo cho biết nhé, năm nay đệ tam thì không nói làm gì, nhưng sang năm thi tú một rồi đấy, liệu mà học hành cho đàng hoàng, bỏ vẽ vời, hình ảnh, văn nghệ đị..Không thi đậu, có ốm đòn thì đừng có trách... 9. Hôm nay conbé ăn cho hết mấy cái bánh chót trong hộp, để lấy caí hộp lên lầu. Caí hộp bằng thiếc, hình vuông cuả Pháp, có in hình một cảnh trong cuốn phim " Ba Ngươì Ngự Lâm Phaó Thủ" mới chiếu trên rạp tuần truớc. Con bé cứ nhìn ngắm anh chàng dũng sĩ đẹp trai với cây kiếm sáng ánh bạc, rồi con bé lại liên tuởng đến anh chàng. Con bé bỗng thấy má như nóng ran... Khi con bé lôi hộp thư cuả gã ra, tính sẻ bớt một số qua caí hộp mới, nhưng không hiểu nghĩ sao, con bé lại lấy những lá thư của anh chàng bỏ vaò caí hộp xinh đẹp đó, còn thư của gã, con bé bỏ vaò caí hộp bánh Lu cũ và đóng lại, dù lá thư chót, con bé chưa mở ra coi. Cơn giận về gã vẫn còn cao ngút ngàn....ngút caọ... 10. Rồi lại thêm một tuần , gã vẫn mù tăm, hôm nay con bé lại thấy bác tài xế cuả gã đứng chầu ở cửa trường từ hồi naò, vừa thấy bóng con bé, bác đã tươi nét mặt, vội chạy ngay laị: - Trời, trời..tui cứ tuởng bữa nay cô Tư nghỉ học chứ, tui đang lọ.. Con bé ngắt lời: -Anh ấy đâu rồi hả bác? Và giận dỗi: - Chắc anh ấy bị điện cao thế giựt cho chết rồi! Bác taì la lên:
- - Mèng ơi, cô nói chi mà ác dzậy! Cô Tư oi, thầy mong thư cô từng ngày, thẩy cứ hỏi tui là kỳ trước dzề, tui có đưa thư thẩy viết cho cô Tư không? Thẩy nghi tui ham nhậu mà đánh mất thự..Mèng đéc ui, tui dzề nhà lo cho má bầy trẻ và xấp nhỏ còn bá hơi, đâu có nhậu gì đâu, giọt xị đế cũng không có đó cô Tư à. Con bé vẫn im lặng. Bác tài tả oán thêm: - Coi bộ thẩy giận tui rồi đó cô Tư, thẩy lầm lì, tui ớn quá hà, thầy dữ lắm đó cô Tư. Hứ, dữ, coi gã dữ tới đâu? Dám ăn thịt con bé không? Nhưng thấy bác taì năn nỉ, con bé tôị nghiệp, hứa sẽ trả lời thư gã kỳ naỳ để bác taì đuợc yên vui. Bác taì như hiểu đuợc sự hờn giận nơi con bé , nên bác phân trần dùm gã: - cô Tư ui, cô không biết thôi, hồi naỳ công việc trên đó bận lắm lắm, thẩy làm việc nhiều khi quên cả ăn đó cô Tư hè, hồi naỳ thẩy hơi gầy, thẩy ho hoài đó cô Tư. Con bé chớp mắt thoáng xao xuyến, con bé vẫn biết phổi gã không đuợc tốt cho lắm, chả phaỉ gã bệnh gì, chỉ là cái tật ỷ y, cứ coi mình như trai tráng 20, trời lạnh cũng phong phanh aó, lại không chịu quấn cổ ấm... 11. Chiếc mini bus chuyển bánh, con bé vẫy tay chào bác taì, rồi đưa túi mận mà gã gưỉ "biếu" con bé cho lũ bạn chia chác nhau ăn như mọi khi. Thấy con bé có vẻ buồn, nên tụi bạn không nỡ chọc phá con bé, chúng cũng biết mấy tuần nay vắng bóng gã, và con bé thì cau có khác hẳn trước kia lúc nào cũng riú rít cuời đùa. Con bé chớp mắt, hơi mỉm cười khi nhớ caí danh xưng bác taì gọi con bé, gã là thày Tư thì "thư" kệ gã, mắc mớ gì con bé mà con bé bị gọi là cô Tư chứ? Hứ! Rồi con bé phân vân....không biết có nên đọc thư gã hôm nay? Biết thế không hứa với bác taì, thì con bé sẽ nhất định quăng lá thư gã vào hộp, và không thèm xé ra đọc cho đến khị... Trời đã vaò thu, những hàng cây hai bên đuờng lá đã ngả vàng...một số lá đang lià cành, chao bay trong cơn gió chiều, và con bé thấy hồn mình như cũng lao đaọ... Hết
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Chạng vạng Sài Gòn
8 p | 99 | 15
-
Nắng thôn đoài - Chương 1
9 p | 86 | 10
-
Lá vàng cuối mùa ở Hàn Quốc
6 p | 108 | 10
-
Thung Lũng Vàng
3 p | 101 | 5
-
Góp Vào Thu Một Nổi Buồn
9 p | 62 | 4
-
Cơn mưa không dừng lại
8 p | 75 | 4
-
Truyện ngắn Xa vắng
8 p | 54 | 4
-
Chiếc Lá Tình Muà Thu
7 p | 71 | 4
-
Bàn tay cầm mây
6 p | 67 | 4
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa - Hồi Thứ Bốn Mươi Bảy
3 p | 86 | 4
-
Cuộc gọi bí ẩn
5 p | 49 | 3
-
Thử Sống
7 p | 38 | 3
-
Vang Vieng thiên đường của trò chơi mạo hiểm
5 p | 86 | 3
-
Gọi một ly đen
9 p | 54 | 3
-
Trắng Trước Đỏ Sau
5 p | 53 | 2
-
Em vẫn chờ anh Linh Vang
20 p | 46 | 2
-
Truyện ngắn Hoa đỏ
8 p | 41 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn