YOMEDIA
ADSENSE
Vì Anh Đến Trễ Trong Cuộc Đời - Em Chỉ em yêu anh như thế
64
lượt xem 1
download
lượt xem 1
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Anh cất bước trở về nhà mà trong lòng nặng trĩu. Bó hoa hồng đỏ thắm anh cầm trên tay vẫn chưa có cơ hội để tặng em. Nhìn em tay trong tay với người ta, lòng anh quặn thắt. Anh chỉ muốn chạy tới để giành em lại cho mình.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Vì Anh Đến Trễ Trong Cuộc Đời - Em Chỉ em yêu anh như thế
- Vì Anh Đến Trễ Trong Cuộc Đời Em - Chỉ em yêu anh như thế
- Anh cất bước trở về nhà mà trong lòng nặng trĩu. Bó hoa hồng đỏ thắm anh cầm trên tay vẫn chưa có cơ hội để tặng em. Nhìn em tay trong tay với người ta, lòng anh quặn thắt. Anh chỉ muốn chạy tới để giành em lại cho mình. Anh muốn ghen, muốn nổi giận, nhưng nhưng anh lấy tư cách gì để làm điều đó. Lẽ nào lấy tư cách của một người đến sau? Con chim không thể bay nếu nó chỉ có một cánh và tình yêu của anh cũng vậy. Anh biết cuối cùng mọi chuyện sẽ chẳng đi về đâu khi mà chỉ có tình yêu của anh đối với em là trọn vẹn. Lần đầu gặp gỡ, chính ánh mắt, nụ cười và cách nói chuyện dí dỏm của em đã làm xao xuyến trái tim anh. Rồi cứ thế, tình cảm ấy lớn dần. Rất nhiều lần anh đã tự nhủ lòng mình không được yêu em, bởi anh biết người đàn ông vẫn đưa đón em đi làm ấy là người mà em gọi với cái tên thân mật: "Người yêu”. Nhưng trái tim vẫn luôn có cái lý lẽ của riêng nó. Bây giờ nó đã chẳng còn nghe theo bất kỳ một sự điều khiển nào của trí óc anh. Nó vẫn cứ đập loạn nhịp mỗi lần em vô tình thoáng qua, lại thổn thức trong lồng ngực mỗi lúc anh nhớ về ánh mắt, nụ cười và giọng nói của em.
- Chưa bao giờ anh yêu ai nhiều như yêu em lúc này, mặc dù tất cả cũng chỉ là vô vọng mà thôi. Anh biết, tình cảm chân thành ấy đã chạm được tới trái tim của em. Nhưng em vẫn âm thầm quay đi, mặc cho anh đứng đó, ướt nhèm trong mưa chỉ vì đợi để được một lần đưa em về nhà. Em vẫn nhắn tin, vẫn nghe điện thoại của anh nhưng tất cả chỉ nằm trong chừng mực của hai từ "Đồng nghiệp". Thỉnh thoảng khi anh không kiềm chế được cảm xúc của bản thân anh lại nhận được lời nhắc nhở nhẹ nhàng của em: "Anh à, anh biết là em đã có người yêu rồi đúng không!” và em im lặng. Sự im lặng đó làm tim anh nghẹt thở. Anh không thể chịu đựng được nếu một ngày vắng tin nhắn, vắng giọng nói ngọt ngào và những tiếng cười trong veo ấy của em. Anh cuống cuồng, lo lắng chạy đi tìm. Anh như một kẻ bấn loạn khi thấy em rời xa tầm mắt mình mặc dù em đứng đó cũng chưa một lần anh có em trong tay. Anh sợ lắm nếu có ngày em cắt đứt không liên lạc với anh. Khi ấy chẳng biết liệu anh có thể sống nổi được không? Anh tin ở đâu đó trong tim em anh có một vị trí nào đó, dù nhỏ thôi. Nhưng em lại xếp nó vào một góc khuất để không ai có thể nhìn thấy được, ngoài anh. Em đã cố giữ để cho nó chỉ dừng lại ở sự rung động. Không một lần nào em cho anh cơ hội để tiến xa hơn. Càng như thế, em lại càng khiến anh yêu em thật nhiều.
- Yêu em, nhưng anh không muốn biến mình thành một kẻ phá đám. Đã có rất nhiều lần anh bắt gặp người ấy chở em về. Ngồi sau xe em cười tươi lắm và vòng tay em ôm cậu ta thật chặt. Những lúc đó, trái tim anh như có ai đó bóp nghẹt, đau đớn và bất lực đến tột cùng. Yêu là luôn mong mỏi và làm tất cả những gì có thể để cho người mình yêu được hạnh phúc. Anh cũng vậy. Để được ngày ngày nhìn thấy nụ cười của em, anh đã chấp nhận hy sinh. Đã lâu lắm rồi anh chỉ dám đứng nhìn em từ xa mỗi lần em dắt xe ra cổng. Anh không dám nhắn tin nhiều, gọi điện cũng chỉ vào những lúc em đang ở cơ quan. Anh có đủ tự tin để làm cho em hạnh phúc, nhưng anh nhớ, đã có lần em từng nói với anh: "Anh ấy là người yêu, và cũng sẽ là chồng tương lai của em. Em yêu anh ấy nhiều lắm, sẽ chẳng điều gì có thể làm thay đổi được em đâu”. Vì thế nên anh lo sợ mình sẽ làm tổn thương "tình yêu đẹp” đó của em. Anh không muốn em buồn, cũng không hề muốn làm em phải khó xử, bởi vì anh yêu em. Con chim chỉ có thể bay được với một đôi cánh. Nếu là ba thì cho dù có vùng vẫy, quẫy đạp để cất cánh bay lên rồi nó cũng sẽ chao đảo, mất thăng bằng mà rơi
- xuống. Và thâm tâm anh biết rằng, anh chính là chiếc cánh thứ ba vô duyên kia, bởi vì... anh là người đến sau. Sinh nhật em, anh đã chọn mua một bó hoa thật đẹp. Anh muốn đến để được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của em. Nhưng giờ đây, chỉ còn một mình anh bước đi trong bóng tối, cô độc và lạnh lẽo. Hôm nay em xúng xính trong bộ váy màu hồng nhạt, em xinh đẹp và đáng yêu. Anh cũng đã được nhìn thấy em cười nhưng vòng tay em ôm cậu ấy lại khiến anh đau đớn. Anh không đủ dũng khí để đối diện với em và... anh quay đi. Em biết không, khi viết nên những dòng này anh đã khóc. Anh đã cố gắng để kìm giữ lại nhưng cảm xúc ấy vẫn cứ tuôn trào. Lần đầu tiên anh nấc nghẹn vì một người con gái. Tình yêu vô vọng ấy cứ cào xé trái tim anh. Chưa bao giờ anh thấy đau đớn và bất lực như lúc này. Mà chỉ vì một lỗi lầm...anh là người đến sau! Dù không muốn nhưng anh sẽ cố gắng để bước đi bên cạnh cuộc đời em với tư cách là một người bạn. Anh sẽ trả lại em về vị trí vốn có lúc ban đầu. Anh thấm thía hơn ai hết câu nói: "Những gì không thuộc về mình thì cho dù có cố gắng đến mấy nó cũng không thể thuộc về mình”.
- Chỉ em yêu anh như thế Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Chỉ Em Yêu Anh Như Thế | Truyện Ngắn | Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/news/chi_em_yeu_anh_nhu_the/2014-03-17- 10682#ixzz2xDvRY4vy Hôm kia Anh đến tìm em trong một chiều đông. Lúc đó em đang đầu bù tóc rối viết cho kịp deadline cuối tháng. Anh ngập ngừng nói: - Nguyên ơi, hay là mình... chia tay? Trong bộ dạng anh rón rén, rúm ró khổ sở như câu học trò mắc lỗi sợ cô giáo phạt mà em thấy nản vô cùng. Chán nản vì cái cách anh lấm lét nhìn em lúc đó hơn là bàng hoàng sửngb sốt trước lời chia tay của anh. Em hỏi anh một câu muôn thuở, mọi cô gái chắc đều hòi bạn trai mình trong hoàn cành đấy:
- - Tại sao? - Anh đạ gặp một người, cô ấy yêu anh. Và anh cũng yêu cô ấy. - Vậy em không yêu anh và anh không yêu em? - Không phải, nhưng kiểu yêu của em.... - Sao? Đoạn hội thoại đến đấy là dừng lại, anh lặng thinh, quay mặt đi chỗ khác, tránh ánh nhìn của em. Em và anh, đều cư xử không như người khác. Anh nói lời chia tay như cầu xin em một ân huệ còn em phản ứng trước sự thỉnh cầu của anh bằng sự bình tĩnh một cách lạ thường, không tru tréo om sòm, không khóc lóc níu kéo, em chỉ hỏi, phần nhiều là bởi tò mò hơn ghen tuông. Nếu như anh lạnh lùng chia tay và em khóc lóc thì còn là một nhẽ... - Hai người quen nhau bao lâu rồi?
- - Hai tháng. Anh định nói với em từ trước rồi, nhưng anh chỉ muốn thêm thời gian để khẳng định đó không phải là tình 5 giây. - Vậy sao anh không đợi thêm nữa đi? Nếu đến tháng thứ 3 anh lại nhận ra đó chỉ là cơn say nắng bất chợt thì vui - Em mỉa mai châm biếm. Thay vì trức tiếp trả lời câu hỏi của em, anh nói về chiếc khăn len cô ấy đan tặng. Một mối quan hê hai tháng và một chiếc khăn len , anh đã hạ quyết tâm chia tay em là vì thế. Em nghe tiếng mình nói, bình thản và mỏng tang như hơi thở: - Cho em gặp cô ấy. Nếu đúng thực cô ấy yêu anh hơn em thì em sẽ để anh đi. Hôm qua Em chọn đúng cái quán mà em và anh vẫn thường ghé vào uống cà phê và nghe gfuitar acoustic cho cuộc gặp gỡ kì lạ giữa ba con người. Em chọn chỗ này bôủ nếu mọi chuyện có kết thúc, em muốn nó chấm dứt ở nơi nó bắt đầu. Nếu đến chỗ khác
- thì lai thêm một đại chỉ không được đến sau khi chia tay anh. Thành phố vốn đã bé nhỏ, nếu vậy chắc sẽ càng nhỏ bé hơn. Em đến sớm, ngồi nghĩ ngợi được một lúc thì anh và cô ta đến. Tình địch của em mặc chiếc váy len màu trắng đeo một chiếc khăn giống hệt cái khăn len của anh. Chắc cô ta đã đan hai cái khăn làm đồ đôi cho hai người. Nhưng em chú ý đặc biết đến đôi giày cao gót màu đen tinh nghịch đang đi. Nó dễ phải cao đến 10 phân, vậy mà cô ta chỉ cao ngang đến tầm vai của anh thôi. Tình địch khá là bé nhỏ. Trong đầu em loáng thoáng viễn cảnh nếu có đánh ghen ngay tại quán thì ít nhất em cũng có thế túm được tóc trên định đầu cô ta một cách dễ dàng. Anh khá lúng túng và lo lắng. Anh sợ cái gì? Sợ em sẽ hất cả ly cà phê nóng vào người cô ta chắc? Anh và tình địch tiến lại chỗ em đang ngồi. Anh chỉ tay vế phía em, nói, với cô ta: - Giới thiệu với Hương đây là Nguyên, bạn thân nhất của anh. ... Và nói với em: - Đây là Hương, bạn gái của anh.
- Mỉa mai làm sao, chính em đã bảo anh nói như thể. Để cuộc gặp gỡ ngày hôm nay không có gì khác ngoài việc anh ra mắt người yêu với.. bạn gái thân thiết nhất của mình. Ngay từ lúc cô ta tươi cười chào em và ngồi xuống bên cạnh anh ở phía đối diện, em đã thầm ngủ phải quan sát tình địch của em thật tốt. Xem cô ta yêu anh được bằng mấy phần của em, xem anh yêu cô ta như thế nào. Có đáng để em rút lui hay không. Mà đúng ra, em phải có cái quyền được ghen tuông lồng lộn với kẻ đến sau. Nhưng em đã không làm vậy. Em cứ buồn cười mãi về hoàn cảnh kì lạ diễn ra từ hôm kia đến bây giờ. Và ngay tại thời điểm ấy, đó đúng là một tình huống có một không hai àm anh và em - hai người kì lạ tạo ra. Dặn lòng quan sát thật kĩ, mà em không sao tập trung vào được cuộc nói chuyện đang bắt đầu diễn ra. Em nhìn mọi vật lờ đờ trôi qua trước mắt như một cuốn băng đen trắng quay chậm. Những âm thanh và hình ảnh như lệch nhau, không ăn khớp làm một. Sau một hồi vật lộn để tập trung mà không được, em mặc kệ, em để thân thể ngồi ngay ngắn dính chặt trên ghế còn cặp mắt và trí óc trôi lơ lửng. Anh cũng im lặng, nhát gừng, thỉnh thoảng ậm ừ được một hai tiếng. Chỉ có Hương - cô ta dường như không nhận ra không khí nặng nề đặc quánh đang bao phủ, vẫn liên tục luyên thuyên nói cười. Đôi mắt em cứ dính chặt lấy đôi giày cao gót của Hương dưới gầm bàn. Nó làm em nhớ ra mình đang đi một đôi giày thể thao lấm bùn đất.
- Chính đôi thể thao này, em đã dùng để cxhạy theo anh trong sáng mưa rơii h6m nào. Anh định nói điều gì đó với em nhưng chỉ nhìn em và bỏ chạy. Vội vã, em xỏ vội đôi giày thể thaocáu bẩn, chạy thao anh, chúng ta cứ chơi trò đuổi bắt như vậy qua vài dãy phố. Chạy cho đến khi anh rã rời và dừng lại. Em chạy đến nắm chặt đôi tay lạnh cóng của anh. Không nói một lời. Có phải hôm đó anh định nói về chuyện ngày hôm qua không? Nếu đổi lại, là Hương, liệu cô ta có chạy được theo anh trên đôi giày cao gót đó? Trí óc em lại bay đến những bọ phim, anh và em đã xem. Em nhớ bộ phim về người đàn ông định li dị vợ đ6ẻ chạy theo bồ nhí. Nhưng cuối cùng ông ta nhận ra rằng đó chỉ là những cảm xúc nhất thời. kết phim, hai người lại quay về với nhau. Có cái kết nào như thế cho anh và em sau 3 cốc cà phê đã dần lạnh ngắt? Và trí óc em, bay đến, câu nói hôm kia của anh, "kiểu yêu" của em ...? Nó như thế nào? Rõ ràng à em đã không yêu anh như cái cách cô ta yêu anh. Đan khăn đôi. Em không khéo tay cũng chẳng bao giờ đủ kiên nhẫn làm mấy cai đó. Nhưng em, đã nghe nhạc Paul Gilbert, Steve Morse, Metallica, Scorpions... vì anh, dù em không thích Rock. Cô ta đan khăn cho anh và nói "yêu anh mãi mãi", còn em có thể chạy đuổi theo anh hàng kí lô mét và nghe Rock, vì anh.
- Bằng một cách nào đó. sự tập trung trở lại với em, màn hình đen trắng trước mặt em bỗng nhiên có thêm nhiều màu sắc, hình ảnh, âm thanh ăn khớp nhịp nhàng. Hình như câu chuyện cũng đã đến hồi kết thúc. Cô ấy vui vẻ nắm tay anh đứng lên trước mặt em. Đầu em đau nhói nhưng trái tim tỉnh táo. Em chợt trở nên sinh động lạ lùng. Nắm cha7t5 tay anh và tay cô ta, em khen hai người đẹp đôi, chúc anh và cô ta hạnh phúc. Anh đờ đẫn, t6e dại, hoảng sợ tránh cái nhìn của em. Còn cô ta thì ríu rít nói cười cảm ơn. Anh, cô ta và em đi về hai phía khác nhau. Em cẩn thận ngoảnh lại để chắc chắn anh - Cô ta đã thực sự ở lại sau lưng mình. Hôm nay Em vẫn nghĩ đây là một chuyện quá sức kì quặc và lạ thường. Vì sao em không thể cư xử hay có chút ít mảy may cảm xúc như những người con gái bình thường khác. Em đoán chính điều đó đã làm anh hoang mang và hoảng sợ. Anh trông chờ ít nhất một phản ứng ghen tuông, khóc lóc từ em. Còn em thì chỉ đơn giản cho mọi thứ lờ lờ trôi qua không ý kiến. Cứ như đó là chuyện của người khác. Đơn giản, chỉ bởi vì em đã hiểu. Em để anh đi không phải bởi vì cô ta yêu anh nhiều hơn mà bơi anh không hợp với "kiểu yêu" của em và .....
- Nhưng .... ngoại trừ không đan được khăn tặng anh thì về cơ bản là em đã từng yêu anh, như thế, theo kiểu của riêng em.
ADSENSE
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn