intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

yersin - dịch hạch và thổ tả: phần 2 - nxb trẻ

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:192

38
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

phần 2 gồm các nội dung chính: cuộc tranh cãi về gà, một con tàu trong nạn hồng thủy, một tiền đồn của tiến bộ, ông vua cao su, bóng ma của tương lai,... mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: yersin - dịch hạch và thổ tả: phần 2 - nxb trẻ

Cuộc tranh cãi về gà<br /> <br /> <br /> <br /> Người ta hay miêu tả lịch sử khoa học như một đại lộ dẫn thẳng từ sự<br /> ngu dốt đến chân lý nhưng thật sai. Đó là một mạng lưới những con đường<br /> không lối thoát nơi suy tư thường lầm lạc và rối tinh. Một đống thất bại thảm<br /> hại và nhiều khi nực cười. Có thể so sánh nó với lịch sử thời khởi đầu của<br /> ngành hàng không. Khởi đầu này lại cùng lúc với khởi đầu của điện ảnh. Của<br /> những bộ phim đen trắng cà giật, trong đó có gỗ vỡ và vải rách toạc. Của<br /> những kẻ mơ mộng như Icare, đeo cánh chim, mặc váy xòe, hai tay dang ra<br /> như các vũ nữ ba lê, chạy về một bờ vực, lao mình vào khoảng không và ngã<br /> xuống như những viên sỏi, tan thây trên nền đá phía dưới.<br /> Émilie tiêu tán tiền của lũ khỉ cái để mua gà. Cô đầu tư món tiền còm của<br /> mình vào việc xây dựng và trang bị cho một chuồng gà lớn làm mẫu ở<br /> Lonay. Yersin tìm cách ngăn cản chị. Chẳng tích sự gì. Hai chị em như thể<br /> sinh đôi, sự bướng bỉnh của họ thật vô biên. Émilie trở thành người đầu tiên<br /> ở châu Âu nhập khẩu một thứ thức ăn hạt của Mỹ dành riêng cho gia cầm<br /> tuyệt đối hiện đại, tên là Full-o-Pep. Cô tiến hành các thí nghiệm và ngày<br /> nào cũng ghi các kết quả vào một quyển sổ, số lượng trứng và việc tăng cân<br /> của lũ gà lấy thịt. Cô đăng các bài thời luận trên tờ Đời sống nông thôn và<br /> Đất Vaud.<br /> Tuy đặc biệt thích trứng gà, thực đơn chủ yếu của anh là trứng gà và rau,<br /> nhưng cho đến khi ấy Yersin rất ít quan tâm đến đám gia cầm trong nhà,<br /> những con gà An Nam bé nhỏ, màu xám, tầm thường, thả rong bới đất trước<br /> nhà, nhưng anh cấm không cho vào vườn rau. Giờ, anh nhìn chúng bằng một<br /> con mắt khác, và chúng cũng vậy. Chúng nhìn anh, mắt hấp háy, gật gật cái<br /> đầu cúi xiên xiên, như bằng máy, cảm thấy rõ anh đang ấp ủ điều gì đó, biến<br /> chúng thành lũ gà khoa học. Những đồ đệ Pasteur, như ai cũng biết, nợ lũ gà<br /> rất nhiều. Yersin quyết định cải thiện bằng cách cho gà địa phương phối<br /> giống. Chị anh gửi sang cho anh một con gà trống xứ Vaud to lớn để đạp lũ<br /> gà mái tơ An Nam của anh. Và có lẽ nên hỏi ý kiến cái nhóm đồ đệ Freud về<br /> sự ủy nhiệm đậm màu loạn luân này. Lũ gà mái nhỏ xù lông kia không tiên<br /> liệu được tình thế. Chúng đâm ra khoái trò nghiên cứu khoa học.<br /> Tuy nhiên như thế là chưa đủ, thêm một lần nữa phải quay lại với kính<br /> <br /> hiển vi và tạp chí khoa học. Ngồi trong phòng làm việc trên chiếc ghế mây,<br /> trước mặt là đống tạp chí khoa học, Yersin nghiên cứu phôi học, và nguyên<br /> tắc Haeckel, theo đó sự phát triển của một cá thể, tức cá thể tiến hóa, trong<br /> phôi thai gà con lấy lại sự phát triển của toàn bộ loài, tức hệ thống tiến hóa,<br /> và theo lối tăng tốc, ở bên trong quả trứng cái thai trải qua, ở tốc độ siêu<br /> nhanh, cuộc tiến hóa của loài gà kể từ khi còn là loài bò sát. Thích trứng, lại<br /> yêu quý chị gái, thành thử Yersin muốn biết làm thế nào mà từ lòng đỏ và<br /> lòng trắng của quả trứng lại sinh ra được mỏ, lông, cẳng, sau đó trên đĩa lại<br /> có món cánh hay đùi gà, đôi khi kèm khoai tây rán. Mỗi khi bập vào điều gì,<br /> không bao giờ anh làm nửa chừng mà xắn tay áo blu trắng lên. Lúc nào anh<br /> cũng phải biết mọi thứ, Yersin ấy, điều đó mạnh hơn anh. Người chiến thắng<br /> dịch hạch sẽ không bó tay trước gà.<br /> Thư từ nhiều lên, cả hai tiếp tục theo đuổi các thí nghiệm của mình ở mỗi<br /> bên địa cầu. Émilie sốt sắng với máy xác định giống, đã từng dự cuộc thi<br /> 82<br /> 83<br /> Lépine , mà người sáng chế, một Nostradamus của chuyên ngành gia cầm,<br /> khẳng định nó cho phép biết giới tính con gà tương lai ngay khi trứng vừa<br /> đẻ. Yersin lắc đầu. “Em thấy cái máy này thuộc kiểu những cái bàn quay<br /> thần diệu và những thứ lừa đảo tương tự. Phải biết nó dựa trên nguyên lý nào<br /> cơ.” Anh đặt mua hai cái máy, tiến hành một cuộc nghiên cứu khoa học theo<br /> phương pháp thống kê cùng Armand Krempf, trợ lý động vật học.<br /> Để làm điều đó, anh quay sang quan tâm đến quá trình ấp trứng. Như<br /> mọi lần, anh không làm gì nửa chừng, anh vẽ kiểu một chuồng nuôi gà rộng<br /> hai trăm mét vuông, cao mười mét. Anh nhập về gà mái tơ Leghorn xanh lơ<br /> và gà trống Ấn Độ, một lồng ấp điện hiệu Spratt, dựng ổ đẻ và chỗ sinh hoạt<br /> của gà.<br /> Mỗi ngày, hai người ghi số lượng và trọng lượng của trứng, dùng máy<br /> chính xác để đo, miêu tả các dị tật của một số gà con khi nở ra. Và nhà bác<br /> học kỳ vĩ mà Roux và Pasteur đã không giữ được ở bên mình, thiên tài khoa<br /> học, người từng trong nháy mắt, như mỗi khi anh thèm làm gì đó, đã giải<br /> được những bí ẩn của môn vi khuẩn học, người ấy lúc này đang chui trong<br /> chuồng gà, ủng cao su đạp lên rơm rạ và cứt gà. Lần lượt, Yersin và Krempf,<br /> mày nhíu lại, đặt cái đồng hồ lúc lắc bên trên quả trứng đã được đánh số,<br /> chép vào một quyển sổ lời tiên tri của Nostradamus trong ngành gia cầm, rồi<br /> cẩn thận đặt quả trứng vào lồng ấp Spratt như vào máng cỏ Giáng sinh của<br /> dân Kitô.<br /> <br /> Cứ hai mốt ngày là lại có một cuộc hỗn loạn vui tươi của đám gà con mổ<br /> vỏ trứng chui ra. Hai nhà chiêm tinh phái Pasteur túm lấy chúng trước khi<br /> chúng kịp tản đi làm họ quên mất số hiệu của chúng. Các nhà bác học<br /> nghiêm nghị vận blu trắng soi kính lúp tìm gì trong cái cục bông vàng hoe<br /> kia? Một cái chim của gà con đực hoặc hai cái ti của gà con cái, ai mà biết.<br /> Dù có là gì, thì cũng sai bét. Máy xác định giống là một trò lừa đảo, thậm chí<br /> có lẽ nó còn không nhận biết nổi con gà đẻ trứng vàng, em đã nói rồi cơ mà,<br /> họ bèn cho cái của nợ ấy vào trong tủ, hoặc tặng cho lũ trẻ trong làng, chúng<br /> sẽ tìm ra cách sử dụng nó hay hơn nhiều.<br /> Trong khi ở Nha Trang họ lội bì bõm trong cứt gà, giải Nobel bắt đầu rơi<br /> như mưa xuống cánh Pasteur ở Paris. Laveran với công trình về sốt rét.<br /> Metchnikoff với nghiên cứu về hệ thống miễn dịch. Yersin chấm dứt nghiên<br /> cứu gà và ghi lại các kết luận, gửi cho Émilie một bản. Anh dự đoán, để có<br /> được giống gà mái đẻ tốt nhất ở Đông Dương này, cần phải phối giống gà<br /> An Nam với gà Wyandotte. Anh chế ra một loại thức ăn cân bằng cho gà vịt,<br /> hiệu quả hơn nhiều so với Full-o-Pep của Mỹ, tiết kiệm hơn, cũng áp dụng<br /> được ở Thụy Sĩ, đó là một hỗn hợp chủ yếu gồm bột đậu, máu khô và lá cây<br /> xấu hổ nghiền nhỏ, viết một bài vể việc này nhưng như thế thì chẳng thể nào<br /> giật được giải Nobel.<br /> <br /> <br /> Một con tàu trong nạn Hồng thủy<br /> <br /> <br /> <br /> Cơn điên kỳ khôi của Yersin có lẽ mang tính tôn giáo. Nó bắt rễ từ<br /> những kỷ niệm xa xưa khi đọc sách thánh của Nhà thờ Tân giáo Tự do<br /> Morges. Đến một lúc, kẻ du mục thôi không di chuyển nữa để trở thành dân<br /> 84<br /> định cư, bỏ săn bắt-hái lượm làm chăn nuôi nông nghiệp. Abel hoặc Cain .<br /> Ở cái tuổi cha anh từng đập trán xuống con dế cuối cùng, hẳn anh cũng nghĩ<br /> là tới lượt mình rồi. Cũng có thể anh khái quát hóa một nguyên tắc Haeckel<br /> mới, theo đó trong đời ai cũng sẽ lặp lại lịch sử nhân loại, như một đoạn<br /> phim quay nhanh. Chứng phình động mạch không mang tính di truyền. Giờ<br /> anh đã nhiều tuổi hơn cha anh. Anh đã thả neo con tàu Nôê tại đây, Nha<br /> Trang, sống ở đây những năm dài còn lại của đời mình. Anh còn chưa biết<br /> điều đó.<br /> Ngồi trong phòng làm việc trên một chiếc ghế mây, Yersin lật giở những<br /> tạp chí cơ khí hoặc thú y. Anh viết thư sang Paris hay Thụy Sĩ: một hôm anh<br /> nhập về lũ thỏ giống Normandie và Hà Lan, hôm khác lại một kính viễn<br /> vọng, một cái xuồng chạy bằng hơi nước hiệu Serpollet, một máy nghe nhạc<br /> và hàng chục hộp nhạc quay tay, hay một cái thời kế hiệu Ditisheim. Và mỗi<br /> lần tàu đỗ lại trong vịnh, người ta lại chuyển xuống những hòm báu vật Ali<br /> Baba, các thủy thủ chèo thuyền vào Xóm Cồn ngược hướng nắng trong ánh<br /> chiều tà đỏ tía, và các cu li nối đuôi nhau, hòm xiểng đặt trên đầu, tiến về bờ<br /> nước, phía ngôi nhà của bác sĩ Năm, đang đợi họ dưới hàng hiên. Danh sách<br /> đống đồ đạc ấy, trừ một thứ rất đặc biệt, người ta có lẽ cũng tìm thấy ở cuối<br /> một bức thư ký tên Rimbaud, viết tại Aden, Ả Rập: “Tôi muốn có toàn bộ<br /> những gì được sản xuất tốt nhất ở Pháp (hoặc nước ngoài), dụng cụ toán học,<br /> quang học, thiên văn học, điện, khí tượng, khí thể học, cơ khí, thủy lợi và<br /> khoáng học. Tôi không quan tâm đến các dụng cụ phẫu thuật.”<br /> Ngồi trước bàn ở hàng hiên, trước vẻ đẹp tuyệt vời của con vịnh ngập<br /> nắng, Yersin chậm rãi ăn trứng và rau, một ít thịt, chỉ uống nước lọc, đặt<br /> khăn ăn của mình xuống. Hẳn các món đều có hương vị tuyệt vời của rau<br /> răm. Phần ngày còn lại, anh chăm lo việc chăn nuôi và trồng trọt. Anh xứng<br /> đáng với danh hiệu nông dân và sống ở đồng quê, xa hẳn cái thế giới nực<br /> cười và đám đông ô trọc. Với sự tỉ mỉ thửa hưởng từ ông bố, nhà côn trùng<br /> 85<br /> học, và sự vô chừng mực của những kẻ xây dựng đế chế , Yersin bắt tay mở<br /> <br /> rộng khu đất của mình, theo mô hình các roças Bồ Đào Nha mà người ta vẫn<br /> thấy ở São Tomé và Príncipe. Đây đã là một dải đất dài dốc thoải từ chân<br /> dãy Trường Sơn xuống tới Nha Trang, một mẫu khí hậu, một miền đất theo<br /> chiểu thẳng đứng, một tấm thảm lớn mà anh những muốn ngày nào đó từ<br /> trên đỉnh xuống trải đến tận biển. Họ vẫn tiến ngày một cao hơn về phía núi,<br /> mở rộng thêm, tạo ra những địa điểm mới. Cứ lấn rừng thêm được một chút<br /> là mảnh đất ấy liền được trồng cỏ làm thức ăn cho gia súc.<br /> Càng ngày càng có nhiều đội làm nông. Họ lập bản vẽ một ngôi làng ở<br /> Suối Giao, ngày nay nằm giữa đường đến Viện và các đồn điền mới, nơi ấy<br /> chưa có ai từng đến ở. Trên khoảng đất trống mọc lên những ngôi nhà sàn,<br /> các hăngga, dàn phơi thuốc lá, một phòng thí nghiệm hóa có nhà ở cho các<br /> nghiên cứu viên. Yersin cho dựng ở đó một cái nhà gỗ nhỏ, vẽ một ngôi làng<br /> mẫu, một kiểu cộng hòa cổ đại, đề nghị những người săn bắt-hái lượm làm<br /> nông nghiệp hoặc chăn nuôi. Abel hoặc Cain. Yersin giao cho họ chừng một<br /> trăm hécta đã khai khẩn để trồng lúa nương. Anh cũng cho trồng lanh để dệt<br /> vải.<br /> 86<br /> <br /> Và khoác lên những con người hoang dã sự trung thực thơ ngây .<br /> <br /> <br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2