Yêu em hơn tất cả
lượt xem 4
download
Mình sẽ chỉ giới thiệu nữ chính và 1 số người liên quan thôi còn nam chính hay những nhân vật có ảnh hưởng khác mọi người đọc và từ từ tìm hiểu nhé! Đỗ Huyền Trang: 19t, chiều cao 1m60, đang là sinh viên của đại học Kinh Tế Quốc Dân. Tính tình trẻ con và chua ngoa.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Yêu em hơn tất cả
- Yêu em hơn tất cả Author (tác giả): Tũn Category (thể loại): Tình cảm Rating (đánh giá truyện theo độ tuổi):K+ Status (tình trạng truyện: on-going hoặc finished): đang viết. Warning (cảnh cáo về nội dung truyện) : không. Mình sẽ chỉ giới thiệu nữ chính và 1 số người liên quan thôi còn nam chính hay những nhân vật có ảnh hưởng khác mọi người đọc và từ từ tìm hiểu nhé! Đỗ Huyền Trang: 19t, chiều cao 1m60, đang là sinh viên của đại học Kinh Tế Quốc Dân. Tính tình trẻ con và chua ngoa. Con nhà khá giả ( nói cách khác là bình thường ) Ông bà Toàn Hương: Bố mẹ Huyền Trang là công nhân viên chức đã về hưu. Ông bà Hùng Lan: Là 1 trong 10 người giàu nhất Việt Nam. Bạn thân của bố mẹ Huyền Trang từ lúc chưa giàu có, cũng là người cho nó ở nhờ khi học ở Hà Nội. Nguyễn Thiên Hương: Nhà giàu có, là bạn thân của Huyền Trang ở trường đại học. Đỗ Đức Hoàng: A trai Huyền Trang, đang làm trưởng phòng marketing ở nước ngoài. Tóm tắt: Sau khi Huyền Trang xuống Hn học 1 thời gian thì nó bị bắt chuyển về nhà 1 người bạn thân của bố mẹ. Họ mải làm ăn, ng nhà đi suốt nên cũng muốn yêu quý Huyền Trang và muốn nó chuyển về ở cùng cho vui. Những thay đổi trong cuộc sống của Huyền Trang bắt đầu từ đây. Chap 1: Huyền Trang ngồi đung đưa trên chiếc xích đu nhỏ, ánh mắt lơ đễnh nhìn ra ngoài.
- Huyền Trang chuyển về đây mới 1 tuần mà cảm giác như cả tháng trời vậy. Dù cho chỗ Huyền Trang ở nhờ là 1 ngôi biệt thự xa hoa lộng lẫy nằm trong khu biệt thự lớn nhất Hà Nội thì nó vẫn cảm thấy ở đây thật sư buồn chán và tẻ nhạt, 2 bác chủ nhà đi từ sáng sớm đến khuya mới về, cậu con quý tử của nhà này nghe đâu là 1 play boy chính hiệu suốt ngày chỉ biết ăn chơi thác loạn nên từ hôm nó chuyển về đây cũng chưa gặp a ta bao giờ. Thật là tồi tệ. Pin pin...Pin Pin - tiếng còi xe kêu inh ỏi cắt đứt suy nghĩ của Trang. - Này a kia? Đừng có bấm còi nữa, a ko biết phép lich sự à? - Trang khó chịu nhìn đôi trai gái ngồi trên chiếc Audi mui trần trắng ngoài cổng. - Muốn sống thì mở cửa ra và cho ng mang xe vào nhà cho tôi ngay lập tức - Thằng con trai ngồi vắt chân lên cửa xe ra lệnh cho Huyền Trang. OMG! Thằng mất dậy, dám ra lệnh cho mình à. Ýt ra trong nhà này địa vị của nó cũng đc coi như tiểu thư cơ mà. - Her. A ko có tay chân à? Tôi chẳng dỗi hơi mở cửa cho 1 thằng xấc xược như a ý - Nói bĩu môi rồi quay ngoắt ng vào nhà đi lên phòng cùa mình, nó chẳng cần biết a ta là cái thá gì. Tử tế thì mở cửa hộ, ko thì BIẾN. Đến giờ ăn cơm nó mò xuống nhà. Nghe nói hôm nay Hoàng Tuấn - cậu quý tử của nhà này chiếu cố về ăn cơm, nó muốn xem dung nhan mĩ miều của a ta. Vừa ngồi vào bàn ăn nó đã giật mình, chẳng lẽ... - A ơi, nhà a hay thât. Ôsin cũng đc ăn với chủ! - Đứa con gái trong phòng ăn khinh bỉ nhìn nó. - Hì. Cháu ko phải ôsin ạ. Chẳng lẽ cháu cứ phải đắp cả cân phấn lên mặt như cô thì mới đc ngồi vào bàn ăn ạ? Nhưng mà cháu ko thích già như cô đâu - nó phụng phịu. - Mày nói cái gì? A Tuấn a để nó bắt nạt e thế à - Chậc chậc, lại ăn vạ. - Cô Thanh ( ng làm trong nhà ). Con ranh này là ai thế? Đuổi ra ngoài cho tôi - Tuấn lên tiếng. Đuổi ư? Thật là uất ức, nó có làm gì đâu.
- - Cậu chủ, đây là Huyền Trang. Ông bà chủ đã có lệnh từ giờ ngoài ông bà chủ ra ko ai đc phép to tiếng với cô bé, kể cả..kể cả cậu chủ. Trong nhà này cô bé chỉ dưới quyền ông bà chủ thôi ạ. - Kể cả tôi - Tuấn trợn mắt. - V âng...vâng. Nếu cậu ko nghe lời thì ông bà sẽ tịch thu tất cả, kể cả giao ước giữa cậu và... - Xoảng - Tuấn hất hết đống thức ăn trên bàn xuống nhà: Câm mồm lại và dọn hết những thứ này đi. Còn cô biến ra khỏi nhà tôi. - Nghe thấy chưa, đi đi- đứa con gái đắc ý nhìn Trang. - Tôi nói cô BIẾN đấy - Tuấn chỉ tay vào đứa con gái, vì có lí do mà hắn ko thể cũng ko dám đuổi nó nếu ko sẽ ko song với ông bà già. - Ha ha...ha ha. Ko phải cháu là CÔ đấy. Ha ha...Hi hi - Nó ôm bụng cười nắc nẻ như cún sặc nước nóng khi đứa con gái bỏ đi. Đáng đời, bây giờ nó còn to hơn cả cậu chủ nhà này cơ đấy. - Đừng nghĩ đến việc làm loạn trong nhà này .Cứ liệu hồn đấy con ranh! - Tuấn chỉ tay vào mặt nó rồi bỏ lên phòng. Trời ạ! Đúng là đồ thần kinh. Nó có làm gì đâu cơ chứ, đẹp ng mà xấu nết như hắn thì cũng vứt. ... Ở trường học: - Haiz haiz...Haizzzzzzzzzzzzzzzzz! - Này m sao thế? - Thiên Hương vỗ vai nó. - Huhu, Ng ta thường nói hồng nhân thì bạc phận. Đúng thật! Những ng xinh đẹp như t luôn phải chịu khổ m ạk. :)) - Con điên, có gì thì nói đi đừng có bày đặt nữa.
- - Thì hôm qua thằng con quý tử nhà bác chủ nhà t về rồi. Eo ôi hắn đáng sợ lắm. - Sao nghe bảo con trai nhà bác Hùng Lan đẹp trai và sành lắm cơ mà. - Ừ đẹp trai nhưng chẳng bằng ng yêu cũ t =)). Đã thế lại đậm chất ác quỷ như trong truyện, hắn bla...bla. - Khiếp. M cứ làm như m đang ở địa ngục ý. Thôi hết giờ rồi, về đi ko con lulu ở nhà lại mong m =)). Thôi thì về, nó đành xả thân về cái nơi ác quỷ ấy để đc ăn ở miễn phí vậy ;)). Vừa về đến nhà nó đã thấy Tuấn ngồi trong phòng khách xem ti vi, nó rón rén vào nhà. - Đi học về thấy người lớn mà ko chào à? Cô định ăn trộm gì mà rón rén thế? - Tuấn hỏi nó nhưng mắt vẫn dán vào ti vi. - Dạ e chào a ạ. E rón rén vì sợ gây tiếng ồn a bực lại mất ăn cơm như hôm qua. - Nó trả lời với cái mặt giả nai nhất. - Ranh con! Đi lấy cốc nước lại đây. - Tại sao e phải lấy nước cho a ạ? Vâng thì e ko già như cái cô ng yêu a nên e là ranh con. Hihi - Nói song nó chạy biến lên phòng, khoá chặt cửa đề phòng hắn xông vào phòng tát cho nó vài cái. Nó thật phục minh vì vừa nãy đã dũng cảm thế =)). Sau khi thây quần áo ở nhà, nó lôi mấy quyển truyện tranh ra đọc ( nó là fan hâm mộ Manga). Nó tính cứ ngồi lì trong phòng đến lúc ăn cơm mới mò xuống nhà, lúc ấy có ng làm chắc hắn ko dám đánh nó. Dù sao nó cũng là cô chủ dởm của nhà này mà. 1 tiếng 2 tiếng Quái nhỉ, gần 2h rồi sao chưa có cơm ăn. Mọi khi đi học về nó nghỉ ngơi 15p là đã có ng gọi ăn cơm rồi mà. Chạy xuống nhà xem sao vậy. - Cô Thanh ơi, cô Thanh.
- - Cô chủ, có chuyện gì thế - Bà Thanh từ ngoài vườn chạy vào. - Sao hôm nay cơm lâu chín thế ạ? Cháu đói lắm rồi. Híc híc. :-s - Ơ, nhà ăn cơm lâu rồi mà. Cậu Tuấn bảo cô mệt ko ăn cơm nên ko phải gọi, còn dặn chúng tôi là sau khi ăn song đổ hết đồ thừa vào xọt rác. Cậu bảo bụng cô ko tốt nên ko ăn đc đồ thừa. =)) - Huhu. A ta bảo thế thật hả cô? - Đúng vậy. Cậu ấy quan tâm cô lắm, vứt hết đồ trong tủ lạnh rồi sai chúng tôi chiều nay ra chợ mua đồ tươi về cho cô ăn cho mát dạ. :)) - A a a.........a a a, đồ ko có lương tâm mà... hu hu - Nó tức tối bỏ lên phòng. Bà Thanh chép miệng: Tụi trẻ thời nay ăn gì mà cư xử hay thật Chap 2: Hôm nay là T7, Huyền Trang quyết định ngủ nướng. Đúng hơn là do nó giận dỗi chuyện cô Thanh ko gọi nó xuống ăn cơm nên nó tuyệt thực từ tối hôm qua, giờ đói chẳng có sức dậy sớm. - Khò khò...Chẹp chẹp đùi gà - Nó vừa ngủ mơ vừa chảy nước miếng. - Này, dậy đi. - Ưm...Cô Thanh đưa đùi gà cho con nào, hôm qua con ko đc ăn mà - Vừa nói nó vừa khua tay. - Cô điên à. đùi gà nào. Dậy đi - Tuấn vừa nói vừa kéo tay nó dậy. - Ngoằm! Chẹp chẹp...chẹp chẹp. Cô ơi đùi gà gì mà vừa cứng vừa lắm lông thế. =)) -...
- - Á - Tuấn hét lên giật tay ra: Con ranh này! Dậy ngay cho tôi - Tuấn đạp nó rơi xuống đất. - Phịch - Nó rơi xuống đất, lần này thì nó tỉnh thật. - A làm gì mà sáng sớm vào trong phòng tôi thế - Nó ngồi dưới đất khó chịu khi thấy Tuấn. - Làm gì à? Ranh con, muốn ăn đòn phải ko? Nhìn đi, nhìn đi - Mỗi 1 câu nhìn đi hắn lại dí cái tay có vết răng sâu hoắm vào mặt nó. - Này, này. A làm gì thế? A bị chó cắn thì mắc mớ gì đến tôi mà vào đây trút giận nên ng tôi. =)) - Cô định giả nai ko nhớ à? Để tôi nhắc lại cho nhớ nhé - Tuấn trợn mắt nghiến răng: Con CHÓ đấy là CÔ đấy. - C..ái..Cái...Cái gì? - Nó lắp bắp khi thấy Tuấn đang tức đỏ mặt. - Tôi phải giết cô - Tuấn nghiến răng - Đ ừng...Đừng mà. T ôi..tôi sẽ làm...sẽ làm những gì a muốn. -... - Đi mà, tôi..tôi xin a. Đừng...ực...Đừng giết tôi. Huhu tôi sẽ làm những gì a muốn - Nó khóc rống lên. - Câm mồm. Ai cho cô khóc. - ...Câm luôn. =)). - Xuống dọn dẹp nhà cửa đi. Tôi cho ng làm nghỉ 2 ngày cuôi tuần cô lo mà làm hết, từ giờ tôi sai gì mà cô cãi lại thì đừng trách - Tuấn bỏ ra ngoài, thật ra hắn làm gì có gan giết nó, chỉ doạ cho oai :)). Ông bà già mà biết Tuấn hành hạ nó thì hắn
- mới là ng bị giết. Nghe song lời Tuấn nói, nó uể oải đi làm VSCN rồi lết thân đi dọn nhà cửa. Cái biệt thự to đùng thế này chắc nó sẽ chết vì kiệt sức mất. Cả ngày hắn sai nó làm đủ việc. ... - Hu hu, đời tôi thật là khổ mà! Thế kỉ 21 rồi còn có ác quỷ sống. Huhu tại sao những ng tốt luôn chịu khổ còn những kẻ ác sống nhăn răng - Nó vừa quét sân vừa kêu gào. - E gì ơi. - Ơi - Nó trả lời mà ko cần biết ng ta gọi nó hay gọi ai. :)) - Mở cửa cho a! - Kooooo - Nó lại trả lời tự nhiên, tay vẫn cứ cầm cái chổi quét quét và mắt vẫn dán xuống đất. Tùng đứng ngoài cổng nghe nó trả lời đơ mất 5s rồi phá ra cười, trên đời này lại có ng lạ thật. A đến đây đc 1 lúc rồi từ lúc thấy nó kêu gào thảm thiết mà ko dám gọi. Đành gọi cho thằng bạn thân kêu nó mở cổng vậy. 5p sau, Tuấn mặc quần đùi chạy ra: - Này, cô làm gì mà ko ra mở cổng cho bạn tôi để nó đứng ngoài cổng chờ thế - Tuấn chạy ra mở cổng cho Khánh mà mồm ko ngớt càu nhàu. - TÔI LÀM GÌ CÓ THỜI GIAN MÀ MỞ CỔNG CHO BẠN A - nó nhấn mạnh từng chữ 1. - Cô lại muốn ăn đòn à?
- - Thôi, thôi. Vào nhà đi m, còn có chuyện quan trọng hơn - Tùng kéo Tuấn vào nhà, - Xì - Nó bĩu môi rồi cũng đi lên phòng thay quần áo, nó cần ngủ. Nó dọn dẹp cả ngày hôm nay như thế là quá mệt rồi. ... 4h sáng nó tỉnh dậy. Nó thấy đói bụng nên xuống bếp làm mì ăn. Đang làm mì trong bếp thì Tuấn mở cửa phòng bếp, nó giật mình. Cứ tưởng giữa Hà Nội phố lại có ma. - Phù! - A làm tôi hết hồn. -... - A làm gì mà xuống bếp giờ này? Đói à? -... - Này, sao a ko nói gi? - Lấy cho tôi côc nước - Tuấn trả lời mệt mỏi. Dù khó hiểu những Trang vẫn lấy cho Tuấn. Lúc hắn ngẩng mặt lên, nó giật mình: - Này sao mặt mũi a lại thế kia? - Bây giờ nó mới để ý trên ng hắn bị xây xát nhiều chỗ và chảy máu nữa, dù ko nặng. - Này tôi băng vết thương cho a nhé, ko nặng nhưng cũng nên băng lại. Im lặng - Haiz - Trang thở dài rồi chạy ra tủ y tế của nhà lấy bông băng cá nhân và cồn rửa vết thương.
- Dù ghét T nhưng nó sẽ vẫn băng bó vết thương cho hắn. Song việc, Tuấn cũng chẳng cám ơn Trang, lẳng lặng đi lên phòng bỏ lại nó 1 mình dọn dẹp.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Truyện ngắn Cho anh nhìn về phía em Tập 1
470 p | 200 | 37
-
Em ở đây
4 p | 134 | 25
-
Truyện ngắn Ký ức tình yêu
8 p | 147 | 9
-
Lời Nói Của Tình Yêu
4 p | 105 | 7
-
Người Con Gái Khi Yêu Thật Lòng
2 p | 123 | 7
-
Đừng hối tiếc vì đã yêu
2 p | 71 | 5
-
Mình yêu nhau lại từ đầu được không em
9 p | 63 | 5
-
Lần đầu tiên ta hẹn hò
3 p | 76 | 5
-
EM VỀ ĐỊA NGỤC ĐÂY !
12 p | 86 | 5
-
Cho em gần anh thêm chút nữa - phần 1
24 p | 62 | 5
-
Em sai rồi!
3 p | 81 | 4
-
Khi bạn yêu, bạn đã mang cho mình hai chữ “chấp nhận và hy sinh”
11 p | 60 | 4
-
Sẽ có thiên sứ thay em yêu anh
4 p | 60 | 4
-
Trà chanh và cà phê đen không đường
19 p | 64 | 4
-
Em đánh mất hồn nhiên nơi đâu?
3 p | 72 | 4
-
Em đồng ý ly hôn
3 p | 82 | 3
-
Truyện ngắn Yêu em hơn yêu trà đá
19 p | 80 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn