
ii
TÓM TẮT
Luận văn này nghiên cứu các yếu tố ảnh hưởng đến khả năng sinh lợi của ngân
hàng thương mại Việt Nam. Mục tiêu của nghiên cứu bao gồm: (i) xác định ảnh hưởng
của một số yếu tố tác động đến khả năng sinh lợi của ngân hàng thương mại Việt Nam
và (ii) định lượng sự tác động của các yếu tố đến khả năng sinh lợi. Bên cạnh đó,
nghiên cứu cũng đánh giá ảnh hưởng của khủng hoảng tài chính đến mức độ tác động
của các yếu tố ảnh hưởng. Các yếu tố ảnh hưởng được lựa chọn dựa trên các nghiên
trước và đặc thù của hệ thống ngân hàng Việt Nam.
Nghiên cứu sử dụng dữ liệu từ báo cáo tài chính, bản cáo bạch của các ngân
hàng thương mại Việt Nam và các thông tin về kinh tế vĩ mô trong giai đoạn 2004 –
2011 với 237 quan sát. Mô hình cấu trúc (SEM) được sử dụng để đánh giá mối quan hệ
nhân quả trong mô hình.
Kết quả nghiên cứu cho thấy hiệu quả quản trị là yếu tố chính làm gia tăng khả
năng sinh lợi của ngân hàng. Bên cạnh đó, quy mô vốn chủ sở hữu cũng góp phần làm
khả năng sinh lợi tăng lên. Ngược lại, quyền lực thị trường lại làm giảm khả năng sinh
lợi. Kết quả của nghiên cứu này không ủng hộ lý thuyết SCP và RMP. Ngoài ra, khủng
hoảng tài chính cũng có ảnh hưởng đến mức độ tác động của một số yếu tố. Cụ thể hơn,
khủng hoảng tài chính làm gia tăng mức độ tác động của quy mô vốn chủ sở hữu nhưng
lại làm giảm mức độ tác động của hiệu quả quản trị đến khả năng sinh lợi của ngân
hàng. Đồng thời khủng hoảng làm thay đổi mức ý nghĩa thống kê của một số yếu tố tác
động khác như mức độ tập trung của thị trường hay quy mô của ngân hàng. Thêm vào
đó, kết quả nghiên cứu cũng cho thấy có sự đánh đổi giữa các biến tác động đến khả
năng sinh lợi của ngân hàng. Hiệu quả quản trị có tác động trực tiếp dương đến khả
năng sinh lợi của ngân hàng, đồng thời hiệu quả quản trị cũng gia tăng quyền lực thị
trường (làm giảm khả năng sinh lợi), gia tăng cấu trúc vốn (làm tăng khả năng sinh lợi)
và tăng mức độ chấp nhận rủi ro (làm giảm khả năng sinh lợi).