intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tiểu Thư Của Tôi - kì cuối

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

52
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Sau bữa cơm tối, Khả như mặc lên người cái quần lửng và khoác vô chiếc áo gió chồng đầu phủ dài qua mông. Sọt vào đôi converse cô đi ra đầu làng như đã hẹn. Khả như thầm trách hiếu đã chọn nơi đây làm chỗ gặp mặt vì xung quanh cô bây giờ chỉ toàn những lũy tre, không có lấy 1 bóng ngươì. Tiếng gió đêm xào xạc thôỉ, cộng thêm tiếng xì xào cuả lá tre khiến khả như rùng mình, gợn tóc gáy. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tiểu Thư Của Tôi - kì cuối

  1. Tiểu Thư Của Tôi - kì cuối
  2. Chapter 9 Sau bữa cơm tối, Khả như mặc lên người cái quần lửng và khoác vô chiếc áo gió chồng đầu phủ dài qua mông. Sọt vào đôi converse cô đi ra đầu làng như đã hẹn. Khả như thầm trách hiếu đã chọn nơi đây làm chỗ gặp mặt vì xung quanh cô bây giờ chỉ toàn những lũy tre, không có lấy 1 bóng ngươì. Tiếng gió đêm xào xạc thôỉ, cộng thêm tiếng xì xào cuả lá tre khiến khả như rùng mình, gợn tóc gáy. "Tưởng chị sợ đến lếch ra không nổi chứ." Nãy giờ hiếu vẫn ngồi gần bụi tre và theo dõi cử chỉ của khả như. "chị à? em đang run thì có." Khả như nghênh mặt. "để rồi coi ai run." Hiếu nở 1 nụ cười mưu mô.
  3. Khoác tay qua cổ anh chàng ngồi cạnh mình, hiếu giới thiệu. "đây là chánh, thằng bạn hà bá của em, còn kia là hiền bồ nó." Hiếu chỉ tay về hướng cô gái ngôì đối diện. Giống như cái tên của mình, bạn gái chánh nhìn rất hiền lành. Còn chánh thì khỏi nói nhìn mặt cũng là 1 cao thủ quậy bán trời không thua kém hiếu. Sau lời giới thiệu, hiền mỉm cười gật đầu chào khả như, thấy thế cô cũng mỉm cười xã giao và đến ngồi cạnh hiền. Đơn giản vì hiền là người con gái duy nhất ở đây, ngoại trừ bòn bon và bé na. Khi mọi người ngồi vào vòng tròn xung quanh nhau, hiếu bắt đầu lên tiếng như đang tuyên bố lễ khai mặc. "Mọi người đã đủ mặt, chúng ta có thể bắt đầu. Ai có truyện ma thì cứ tự nhiên kể." "ai kể cũng được ngoại trừ thằng hiếu. Nó kể truyện ma cứ như truyện cười." Chánh góp ý. "em thấy truyện anh hiếu rùng rợn mà, lúc kể ai cũng sợ, có mỗi anh là cười."
  4. Hiền chỉ trích chánh. "có em với 2 con nhỏ kia sợ thôi." Chánh nhìn sang 2 đứa nhỏ. "Thằng tèo nưã chi? lần nào nó cũng khóc, ma còn không ghê bằng nó." Hiền tiếp tục noí. gõ nhẹ vào đầu tèo chánh noí. "nghe chưa tèo? ra vẻ nam nhi chút đi. Làm riết chị hiền khinh kià." Đánh mạnh vào bã vai chánh hiền la. "anh này. Em khinh nó hồi nào? ghẹo hoài, lát thằng nhỏ khóc anh vỗ đó." "Ê, hai đứa bây đóng kịch hả? Im lặng để tao kể cho. Nếu hỏng ghê mày cứ tự nhiên cươì." Hiếu cắt ngang. "nghe mày nói tao mắc tè quá. Mày cứ kể, tao đi tè lát quay về." Nói xong chánh đứng dậy bỏ đi vào mấy lũy tre.
  5. "Maỳ coi chừng bị ma sờ mó đó." Hiếu la vớ theo sau. "thôi kể lẹ đi, lộn xộn quá." Khả như liếc hiếu, nhìn cô có phần hồi hộp. "chị sợ hả? làm gì gấp vậy?" "đúng là sợ, sợ truyện ko ghê thôi." Khả như xí 1 cái cố để vẻ bình tĩnh. "từ từ, em kể nè..................... Moị người cũng thấy xung quanh làng có rất nhiều sông. Nhưng đâu biết rằng làng đã xảy ra hàng loạt những câu truyện kỳ bí liên quan đến nó và ma da. Suy cho cùng tất cả cũng chỉ là truyền thuyết vì nạn nhân chứng kiến cảnh hãi hùng này, điều không còn mạng để kể lại 1 cách tường tận. Trong 1 dịp tôi vô tình nghe bà lão ở cuối xóm kể lại câu truyện của bác ba đánh cá. 1 câu truyện mà cả người kể cũng sợ hãi khi thốt thành lời........................"
  6. Bé na và bòn bon ôm chặt nhau gương mặt lộ rõ vẻ sợ hãi. Nhìn chúng như muốn hết to nhưng câu truyện hấp dẫn kiến họ cắn răng ngồi nghe. Thằng tèo cũng không khá hơn tí nào. Nó ngồi yên đến độ đáng sợ như chỉ chờ ai đó chạm vào là sẽ phá ra khóc cho cạn nước mắt. Khả như cũng ngôì co quắp chân lại cắn chặt môi đến độ máu như sắp tuôn ra. Tiếng lá cây và gió cứ vi vu và xào xạc khiến câu truyện càng thêm phần quái gở. "................................ Vào 1 đêm trăng khuyết khi màng đêm đen tối 1 cách lạ thường. Mọi người đều không muốn ra khỏi nhà hoặc đẩy thuyền ra khơi. Chỉ riêng ông ba mặc kệ lời khuyên vẫn đẩy thuyền ra khơi vì muốn chứng tỏ mình là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất............................................ Ông ngồi trên con thuyền thật lâu, nhưng thu hoạch chẳng được bao nhiêu. Đến khi ông muốn quay thuyền về thì lưới cá đột nhiên trở nên nặng chịt. Chiếc thuyền không đi đâu được dù chỉ là 1 phân. Trong bụng ông thầm nghĩ có lẽ là trúng mối lớn. Dùng hết sức trong người, ông kéo cái lưới cá lên và cảnh tượng trước mắt....................." Từ buị tre 1 bóng trắn bay vút ra, mọi người hốt hoảng hét như trời rầm. Khả
  7. như tưởng mình sắp ngất đi vì cảnh tượng đó. Cô chỉ biết hét to và cấm đầu chạy. Những người khác cũng thế, họ rẽ nhau chạy tán loạn không cho bản thân đến 1 giây để bình tĩnh suy nghĩ. "Ầm!!!!" Cú va chạm mạnh khiến khả như choáng váng mở mắt nhìn người trước mặt. Cô thấy 1 anh chàng với đôi mắt 1 mí trong khá quen mặt nhưng không rõ là đã gặp nơi đâu. "là cô??? nếu có bệnh thì đừng đi ra đường." Chàng trai trước mặt lên tiếng chua chát. Lúc bấy giờ khả như mới nhận ra gương mặt đó. Sao cô có thể quên được nhỉ? đôi mắt 1 mí, nước da rám nắng, cả lời nói chua chát cô từng được nghe ở cạnh chòi. Sau khi lấy lại bình tĩnh khả như nghênh mặt nói. "1 chân bị bầm chưa đủ sao? còn dở giọng đó? hay anh muốn bi kịch tái diễn à??"
  8. Khả như vưà dứt câu cũng là lúc bòn bon bước ra từ buị tre. "sao anh hai ôm chị khả như vậy??" Nhìn xuống thân người khả như mới phát hiện đôi tay anh chàng đối diện đang ôm chặt lấy eo mình, khoảng cách giữa họ là 0 mm. Theo phản xạ tự nhiên, cô đẩy anh ta ra bằng hết sức lực của mình. "muốn lợi dụng hả?" khả như hỏi ngay. Anh chàng nhếch môi cươì. "nhà tôi nhiều gương lắm. Muốn mượn 1 cái không?" Khả như há hốc mồm nhìn anh ta. Lần thứ 2 cô bị hắn chà đạp. "gương thì không cần, băng keo thì cần 1 cuộn để dán miệng anh." Anh chàng vưà định mở miệng ăn thua đủ thì bé na từ đâu chạy đến ôm lấy chân anh ta reo. "anh lập giang!!!"
  9. Liếc nhìn khả như anh khom xuống bế bé na. "sao khuya rồi còn chạy lung tung vậy?" "đâu có chạy lung tung. Na nghe anh hiếu kể truyện ma mà." Bế bé na laị gần, anh xoa xoa vào đầu bòn bon. "Giờ này em còn chưa ngủ? mai ko đi học sao?" Bòn bon mếu máo méc. "anh chánh xấu, lúc nãy núp trong bụi tre nhảy ra hù ma làm em sợ." "Ai biểu em ham chơi đi theo thằng hiếu, giờ sợ rồi lại méc." Từ xa hiếu, chánh, và hiền bước đến gần Hiếu vội noí. "Hai con này có nói gì anh cũng đừng tin nha. Tụi nó tự nguyện theo em đó. Còn chuyện hù ma là do thằng chánh." Hiếu chỉ tay sang chánh.
  10. "em đâu hù ai, tại có hứng mặc vải trắng đi ra từ bụi tre. Đó là sở thích đặc biệt của em." Lập giang cóc nhẹ vào đầu chánh. "giỡn mặt với anh hả?" "ah!!! thằng tèo đâu??" Hiếu đột ngột la to. "chắc còn đứng ngoài bụi tre chứ gì." Chánh bình thản đáp. "mày thuộc hàng sư phụ tao rôì. mê chơi tới bỏ quên thằng em." "mấy đưá quay ra kiếm tèo đi. Anh phải dẫn hai con bé về, để tụi nó chạy long nhong vậy không được." Nói rôì Lập Giang nắm tay hai đứa nhỏ dắt đi. Để hiếu, hiền, chánh và khả như quay lại tìm tèo.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
7=>1