YOMEDIA
ADSENSE
"Chuyến xe bus định mệnh"
79
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Dạo này xăng tăng giá , gas tăng , điện tăng , cái gì cũng tăng , khiến cái ví của tôi ngày càng mỏng đi . Việc chạy ngang chạy dọc chụp ảnh cho mấy cặp vợ chồng hay chụp ảnh nghệ thuật tại studio cho mấy em “ chanh cốm” cũng ko làm tôi khá lên đc . Vậy mà em “xế nổ” của tôi liên tục biểu tình , hết thay đến sửa , bực mình tôi quăng em vào 1 xó , làm vé đi xe bus cho an lành
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: "Chuyến xe bus định mệnh"
- "Chuyến xe bus định mệnh"
- Dạo này xăng tăng giá , gas tăng , điện tăng , cái gì cũng tăng , khiến cái ví của tôi ngày càng mỏng đi . Việc chạy ngang chạy dọc chụp ảnh cho mấy cặp vợ chồng hay chụp ảnh nghệ thuật tại studio cho mấy em “ chanh cốm” cũng ko làm tôi khá lên đc . Vậy mà em “xế nổ” của tôi liên tục biểu tình , hết thay đến sửa , bực mình tôi quăng em vào 1 xó , làm vé đi xe bus cho an lành , vừa tiết kiệm xăng xe , vừa có cơ hội làm quen với mấy em gái xinh xắn – điều mà mỗi lần kể là 1 lần tụi bạn phục lăn mắt . Tán gái là 1 việc khó , tán gái trên xe bus còn khó hơn nhiều . Đơn giản bởi vì dạo này trên báo nhan nhản những vụ cướp , giết ,hiếp trắng trợn từ những kẻ biến thái tâm thần , các phi vụ trộm đồ , hay lợi dụng “sờ mó” trên xe bus khiến các cô gái luôn có tâm trạng cảnh giác với bất cứ ai lân la ra hỏi chuyện mình , đặc biệt là cánh mày râu . Mà nói đi cũng phải nói lại , cái kiếu hỏi cung tôị phạm : “ Nhà em ở đâu ?” , “ em học trường nào” , “ face của em là gì ?” , hay “ cho anh xin số nhé” thì con nào mà chả bực mình , đặc biệt trong thời tiết oi bức như thế này , xe đông , tự dưng có 1 thằng điên nào đó cứ hỏi này hỏi nọ , vừa nói vừa cười 1 mình , nép nép lại gần thì .... có ăn phải “ 1 tông vào mép , 1 dép vào mồm” thì đừng bảo là tại số . Mô hình chung , các nàng trên xe bus thường cùng 1 tâm trạng là sợ , ngại và cảnh
- giác . Vì thế nếu muốn làm quen với họ cần phải biết tới đúng lúc , dừng đúng chỗ , ko đốt cháy giai đoạn và phải biết làm quen đúng “ngày hoàng đạo”. Nếu hỏi chuyện nàng vài câu mà thấy nàng né tránh , hay ậm ừ khó chịu thì phải thôi ngay , vì nếu tiếp tục thì dép guốc sẽ bay mù trời . Nên giả bộ hỏi đường chứ đừng hỏi thăm lý lịch ngay , ví dụ như là : “ tuyến này có tới bến xe Long biên ko bạn ?” , hay “ 14 có tới cổng viện E đc ko em ?” , đại loại là thế . Ko ai nỡ làm ngơ với 1 người mù đường , đang dò dẫm tìm xe cả , vì vậy khi hỏi theo kiểu đó , con gái dễ mở lòng hơn . Sau đó thì cảm ơn , rồi mới đc hỏi tiếp về nàng nhưng ko qua chi tiết , ko theo kiểu hỏi cung tránh gây khó chịu . “Em học AMS à ? Em tôi cũng thế , mà xem trên mạng thấy trường đẹp lắm , như tây ấy !” , “ Thì ra là Ngoại thương à ? Trường em điểm cao lắm đó , anh có nhỏ em thi mãi mới vào đc đấy !!” ... nên dành những lời khen tặng cho đối tượng trung gian , đừng khen nàng 1 cách quá lộ liễu , dễ bị hiểu nhầm thành “ Sở công tử ” lắm . Nếu đối tượng có cười đáp lại thân thiện , hãy tiếp tục câu chuyện trên tinh thần vui là chính , đừng thục sau vào đời tư của người ta , nhưng phải nhớ rằng , xe có bến đỗ bến dừng , hãy nói chuyện 1 cách vui vẻ cô đọng súc tích , và phải đạt ra mục tiêu , mình sẽ có gì sau cuộc nói chuyện nếu đối tượng hợp tác – nick email , face và nếu may mắn thì là số đt , nếu thôi đấy .
- Luôn luôn tạo ra mình là 1 người thân thiện , cởi mở và vô cùng lương thiện , tử tế . Và đặc biệt , cho dù ko nói chuyện đc với nàng hay đang rất rôm rả thì nếu có người già , trẻ em , phụ nữ có bầu lên xe thì nhanh như cắt , phải đứng dậy nhường ghế cho họ ngay , chính từ những hành động nhỏ nhặt đó , các nàng sẽ thấy an tâm hơn đối với cánh XY chúng ta hơn , và xin số lúc đó thì cũng sẽ dễ dàng hơn . À , còn vụ ngày hoàng đạo là gì thì tôi xin trả lời lun : Đó là 1 ngày thời tiết mát mẻ , ko oi bức (như mấy ngày hôm nay ) , cũng ko mưa gió ẩm thấp khó ở , đối tượng lên xe có 1 mình , ko có giai đi cùng , cũng ko có gái đi theo (2 gái đi cùng nhau thì có mà nói chuyện tới sáng , ko thèm để ý ai đâu ) . “Người cầm cưa” cũng nên để ý tới tác phong của mình , nếu ăn mặc lôi thôi quá mức , mồ hôi đầm đìa (kiểu vừa đi đá bóng về ) thì ko nên làm quen , ấn tượng đầu tiên rất quan trọng mà phải ko nào ?. Nếu các yếu tố kể trên hoàn toàn phù hợp , ủng hộ cho ta thì nên tiến hành ngay , tránh “đêm dài lắm mộng” . Và đối với tôi , hôm nay là 1 ngày như thế . Vì tôi có chút việc phải đi xuống đoạn gần Đại học nông nghiệp 1 , lúc ra về là đã gần chiều , ra bến xe chờ mãi mới thấy 1 chiếc 11 thì đông đừng hỏi , nhưng thôi cũng đành phải lên vì nếu ko thì cũng chẳng có xe nào hơn cả , tầm giờ naỳ ko đông bảo phí . Xe ko có chỗ nào ngồi , tất nhiên , tôi phải đứng , đường tắc nên tốc độ đi xe lừ lừ
- như tàu điện xuống dốc càng làm tôi mỏi mệt, may mà tắt nắng rồi chứ ko tôi ngất mất . Bỗng có tiếng nhỏ nhẹ vang lên phía sau lưng tôi : “ Anh cho em hỏi , xe này về bến Long Biên đc ko ạ ?” . Tôi cựa người quay ra thì .... Woa , 1 em xinh ghê ta , còn bắt chuyện trc nữa , ngon ăn rồi đây . Tôi dịch người qua 1 bên , nói : “ Phải bắt thêm 1 chuyến 22 nữa mới về tới bến , em ạ . Em bám vào thành ghế mà đứng , ko ngã đấy. Anh cũng bắt 22 này , có gì đến nơi anh sẽ nói .” Cô gái mỉm cười gật đầu cảm ơn , tôi cũng cười rồi quay về phía cửa sổ nhìn ra ngoài , ko nên trò chuyện trong tình trạng thế này , đợi lát xuống bến chờ xe nói cả thể cũng ko muộn , 22 toàn bỏ bến lúc đông như vầy , mình tha hồ mà nói chuyện , em nhá . Có vẻ như ko đi nhiều , cô bé lúng túng mỗi lần xe dừng lại cho dù bất cứ lý do gì , đèn đỏ , tắc đường , có xe có ý vượt lên , cứ cố nhìn ra ngoài xem đã tới bến chưa , thấy vậy tôi nói : “ Anh sẽ nhắc khi nào tới , em đừng lo. Sắp tới rồi, cô bé !” , cô quay qua nhìn tôi , thì thầm 1 cách hẹn thùng : “Em tên .... Phương” , rồi quay đi . Đáp lại tôi cũng vỗ vai em rồi nói nhỏ : “ Anh là Duy” , rôi mỉm cười thật tươi , lộ chiếc khểnh gia truyền của cánh đàn ông dòng họ Phan , em ngượng ngùng quay đi , ko nói gì . Như mở cở trong bụng , tôi thầm nghĩ sao tới bây giờ còn có 1 em “nai vàng ngơ ngác” thế này nhỉ , phải tóm lấy cơ hội ngay mới đc , dù sao sau khi chia
- tay người yêu 1 tháng trc thì hiện tại mình chưa có bồ . Cuối cùng thì điểm dừng để đón bến 22 cũng đã tới , tôi và em cùng xuống ở bến này . Lý ra tôi đi liền phát 11 này thôi là về nhà rồi , nhưng mà kệ , với em đi đâu cũng đc .Đúng như tôi dự đoán , có 2 em 22 đi qua nhưng đều bỏ bến , mà dù có cho đi thì tôi cùng ko , đông như nêm ý , đi có mà bị chèn cho bẹp ruột , ở đây nói chuyện cho vui nè. Qua dăm ba câu , nói chung , thâu tóm lại vấn đề , em là Phương , sinh viên trường Nhân văn , khoa Văn , ít khi đi xe bus lắm , hôm nay xe hỏng nên lần đầu đi xe bus , hòm hòm là thế . Phải công nhận , khoa văn có khác , thỏ thẻ quá , chỉ thấy vâng thôi . Lúc nói thỉnh thoảng có thêm vài câu văn vẻ đến ngộ , nhưng thôi em đẹp nên anh ko để ý đâu . Nói đc 1 lúc thì em hỏi : - Mấy giờ rồi anh nhỉ ? - 5h kém 20 , sao em ? Em sợ muộn à ? – tôi vừa nói , vừa giơ chiếc iphone cho em nhìn , em chỉ cười rồi khẽ lắc đầu . Thấy có vẻ thời cơ đã đến , tôi hỏi : - Anh có cô em gái sắp thi vào nhân văn đấy , em có thể cho anh xin ... email của em đc ko ? Em gái anh có qua trường em hỏi nhưng họ nói chung chung quá , con bé ko hiểu lắm . Em đang học nên chắc có kinh nghiệm hơn . Có đc ko em ? - Em ... em ....
- - Nếu em ngại thì ko cần nói đâu !- rút trong túi 1 cuốn sổ nhỏ , ghi thật nhanh vào 1 tờ giấy rồi đưa cho nàng - đây là mail của em gái anh, có gì em nhắn qua cho nó nhé . Em giúp giùm nhé !!! - Dạ !!!!!!!! – Phương thẹn thùng đón lấy mảnh giấy của tôi Vậy là xong , chắc chắn em ấy sẽ nhắn gửi trở lại , và tôi – à ko , cô em gái trong tưởng tượng sẽ là cầu nối cho 2 người , cái này tôi làm nhiều rồi . Cuối cùng thì cũng có 1 bé 22 chịu dừng lại , vẫn đông , nhưng thôi ko sao , có còn hơn ko , chí ít thì chỗ đứng cũng rộng dãi ra phết , lên thôi . Tôi để em lên trc , tôi lên sau , định nói thêm dăm ba câu chuyện với em nhưng ko ổn , một đám học sinh , sinh viên gì đó kéo nhau lên xe , xe lại chật như nêm cối , 1 tay em giữa túi , 1 tay bám vào thành ghế nom thật tội . Bất giác em ngã nhào vào người tôi , cái xe này phanh gấp quá , em ko đi quen nên mất thăng bằng , suýt ngã , nhanh như điện xẹt , tôi đỡ em .Phương thấy thế cố đứng vững lại , rụt tay , xin lỗi tôi rối rít . Tôi chỉ cười rồi lắc đầu , có ai làm gì em đâu nào . Bến tiếp có khá nhiều người xuống , làm tôi thấy phấn trấn hẳn , cuối xe có cái ghế , chỉ còn chừ chỗ cho 1 người ngồi . Ko sao , tôi đứng cũng ok , chỉ cần em có chỗ ngồi là đc . Đang định nói với em thì bỗng em lủi theo đám đông kia xuống xe ko nói câu nào , lúc xuống , em nhìn lên ô cửa sổ với ánh mắt ngạo nghễ khiến tôi bắt
- đầu thấy hơi sợ . Ngẫm nghĩ 1 lúc , tôi sờ tay vào túi quần , trời cái điện thoại của tôi đâu rồi , sờ vào cái túi đeo cũng đã thấy 1 vết rạch bằng dao lam sắc lẹm rồi . Tôi chạy lên phía đầu xe , xin họ dừng lại nhưng họ ko chịu , bắt phải đúng bến . Khi xe dừng lại , tôi chạy thục mạng xuống cái bến mà Phương vừa xuống , ko có cô ta ở đấy . Dĩ nhiên , tôi đúng là thằng khùng , làm gì còn ai đâu mà xuống . Tôi ngồi thụp xuống cái ghế ở chỗ nhà chờ , có nghĩ lại tất cả những gì vừa xảy ra . Chắc chắn Phương cố tình hỏi giờ để báo cho đồng bọn của cô tay biết điện thoại tôi để ở đâu , còn cái túi chắc chắn là cô ta rạch chứ ko phải ai khác . Trời ơi là trời , trời ơi là trời !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Sao tôi lại ngu thế hả trời !!!!!!!! Cứ nghĩ mình khôn ngoan , cẩn thận ko ai lừa đc , vậy mà ...... May có cái thẻ xe bus là treo trên cổ , Phương ko lấy đc , nếu ko thì đi bộ về nhà từ đây thôi .......... Bao tiền dành dụm mua Iphone xài cho sang bị cô ta lấy mất rồi , còn tiền của mình nữa .................... Ôi trời ơi là trời đất ơi là đất !!!!!!!!!
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn