CHƯƠNG 1<br />
DÁM NGHĨ MỚI DÁM LÀM<br />
Dám nghĩ sẽ làm cho con người thể hiện được toàn bộ năng lực<br />
của mình, cố gắng để làm, vượt qua chính mình.<br />
Dám nghĩ có thể làm cho năng lực của một người phát huy đến<br />
cực độ, làm cho người ta cống hiến tất cả, vượt qua mọi trở ngại,<br />
luôn tạo nên những kỳ tích hoặc có những thành công không ngờ<br />
tới.<br />
Nếu như mỗi sự việc chúng ta đều phát huy hết khả năng của<br />
mình, cố gắng trổ hết tài năng, cuộc sống sẽ có nhiều thành công.<br />
Nếu như không cố gắng, sau này chúng ta sẽ hối hận vì chưa từng<br />
cố gắng. Đó chính là điều đáng buồn nhất<br />
<br />
I. ƯỚC VỌNG LÀ ĐỘNG LỰC CỦA SỰ<br />
THÀNH CÔNG<br />
Lãnh tụ người da đen nổi tiếng Ma-tin Lu-thơ King đã nói: “Mỗi sự<br />
việc được thực hiện trên thế giới này đều được làm nên từ sự hi vọng”.<br />
Điều này nói lên rằng, con người ta dựa vào nhận thức đối với hoàn<br />
cảnh để tìm mục tiêu của chính mình. Khi thực hiện mục tiêu nên xét<br />
đến nhu cầu, nhu cầu sẽ dẫn đến ước vọng. Ước vọng chính là muốn có<br />
được một điều gì đó hoặc đạt được một loại yêu cầu nào đó của mục tiêu.<br />
Ước vọng của con người càng mãnh liệt, mưu cầu giành được mục tiêu<br />
càng đến gần, cũng giống như dây cung kéo càng căng thì mũi tên sẽ<br />
bay càng xa.<br />
Mục tiêu rõ ràng, xa rộng, với nguyện vọng cháy bỏng, không gì lay<br />
chuyển được thì mới nảy sinh hành động kiên quyết. Một người không<br />
ngại khó khăn, không dễ thất bại, có lòng tin, quyết không từ bỏ mục<br />
tiêu mới có những năm tháng tràn đầy sinh lực để đi tiếp đến thành<br />
công. Ước vọng thực hiện mục tiêu càng mãnh liệt, khả năng thành<br />
công càng lớn. Ngược lại, không có ước vọng thành công thì mục tiêu sẽ<br />
mãi mãi không thể đạt được.<br />
<br />
1<br />
<br />
Người ta thường nói: Khi chưa thành công thì cố gắng để đạt cho<br />
được; khi đã đạt được rồi thì lại muốn được hơn nữa; khi đã đạt được<br />
hơn nữa rồi thì lại muốn ở mức độ cao hơn<br />
<br />
1. Bạn cho rằng có thể làm được thì sẽ làm được<br />
Trong cuộc đời, có một số việc chúng ta đều có thể làm được, nhưng<br />
chỉ là do chúng ta không biết tự mình có thể làm được mà thôi. Nếu<br />
chúng ta vẫn quyết tâm thì sẽ làm được.<br />
Tôm - Đen-pút chính là một ví dụ đáng học tập. Khi sinh ra, anh chỉ<br />
có một nửa bàn chân trái và một ngón tay phải dị dạng. Cha mẹ anh đã<br />
không để anh cảm nhận thấy mình là một người tàn phế. Kết quả là tất<br />
cả những việc gì các bạn trai làm được, anh đều làm được. Nếu như họ<br />
hành quân được 10 dặm thì Tôm cũng hành quân được 10 dặm.<br />
Sau này khi tập đá cầu mây, anh phát hiện ra mình cũng có thể đá<br />
xa được như tất cả bọn con trai bình thường. Anh đã nhờ nhà thiết kế<br />
giầy thiết kế cho mình một chiếc giầy để dùng mỗi khi tham gia thi đá<br />
cầu. Sự cố gắng của anh đã giúp anh nhận được một hợp đồng của đội<br />
Xung Phong.<br />
Nhưng khi huấn luyện viên nhìn thấy hình thức của anh, họ đã khéo<br />
léo từ chối: “Anh không đủ điều kiện của một vận động viên đá cầu mây<br />
chuyên nghiệp”. Huấn luyện viên đề nghị anh chuyển sang nghề khác.<br />
Anh làm đơn gia nhập đội bóng Nhà Thờ với mong muốn thiết tha hãy<br />
cho mình một cơ hội. Mặc dù huấn luyện viên còn hoài nghi về khả<br />
năng của anh, nhưng khi nhìn thấy người thanh niên này rất tự tin, họ<br />
đã có cảm tình và đã tiếp nhận anh.<br />
Sau hai tuần, huấn luyện viên có cảm tình sâu sắc với anh. Vì trong<br />
một trận đấu giao hữu, anh đã đá xa tới 55 mã, bỏ xa đội bạn để giành<br />
thắng lợi. Từ đó, anh trở thành cầu thủ chuyên nghiệp của đội bóng Nhà<br />
Thờ. Hơn nữa trong mùa thi đấu đó, đội bóng của anh đã đá được 99<br />
điểm.<br />
Sau đó là đến thời khắc vĩ đại nhất. Trên sân bóng đã ngồi chật<br />
606.000 người hâm mộ. Quả cầu đang ở vạch mã 28, trận đấu chỉ còn<br />
lại rất ít thời gian, đội bóng đang đẩy bóng đến đường vạch mã 45.<br />
Nhưng khi đó hoàn toàn có thể nói là không còn nhiều thời gian. Đúng<br />
lúc đó, huấn luyện viên đã gọi anh vào sân. Khi Tôm vào sân, anh biết<br />
đội của mình cách vạch điểm 55 mã, đội bạn đang giữ tỉ số cao hơn.<br />
Bóng được chuyền rất tốt, Tôm dốc toàn bộ sức lực vào bàn chân, đá<br />
<br />
2<br />
<br />
vào trái bóng. Trái bóng bay thẳng lên phía trước. Nhưng liệu có thể đá<br />
được bóng vào vạch mã xa nhất không? 606.000 người hâm mộ đang<br />
nín thở theo dõi. Đây là đã vào giai đoạn cuối, trọng tài vạch điểm đã<br />
giơ hai tay biểu thị còn ba phút. Bóng đã bay qua nơi mà chỉ còn cách<br />
xà ngang cầu môn vài tấc. Đội bóng của Tôm đã thắng với tỉ số 19-17.<br />
Người hâm mộ hò hét vui mừng, rất sung sướng về một đường bóng xa<br />
nhất chưa từng thấy. Đây chính là đường bóng do vận động viên chỉ có<br />
một nửa bàn chân và một bàn tay dị dạng đá!<br />
“Thật khó có thể tin được”, có người đã hét to, nhưng anh chỉ mỉm<br />
cười. Lúc này anh nghĩ đến bố, mẹ mình. Họ đã dạy anh có thể làm<br />
được điều gì đó. Sở dĩ có thể tạo ra được kỷ lục tuyệt vời như vậy chính<br />
như anh đã nói: “Họ chưa bao giờ nói với tôi rằng, tôi không làm được<br />
điều gì.”<br />
Đừng bao giờ nhận định một cách tiêu cực sự việc không thể làm.<br />
Trước tiên bạn nên cho rằng mình có thể làm được, sau đó bạn thử làm,<br />
rồi lại làm thử. Cuối cùng bạn sẽ phát hiện ra quả thực bạn có thể làm<br />
được.<br />
Nói đến việc “không thể làm được”, chúng ta lại xem cách làm đặc<br />
biệt của nhà văn nổi tiếng chuyên viết những bài viết khích lệ - Na-pôlê-ông Hin. Nhà văn này đã dùng phương pháp đặc biệt. Khi còn trẻ,<br />
ông đã ôm hoài bão lớn - trở thành nhà văn. Để đạt được mục đích này,<br />
ông biết mình phải luyện tập tốt cách chọn từ, đặt câu. Chữ là công cụ<br />
của ông. Nhưng do hồi trẻ, ông quá nghèo, không được học tập đến nơi<br />
đến chốn. Vì vậy, những người bạn không có thiện ý đã cho rằng, hoài<br />
bão của ông là “không thể làm được”.<br />
Khi còn trẻ, ông đã dành tiền mua một cuốn từ điển tốt nhất, đẹp<br />
nhất, hoàn chỉnh nhất. Những chữ mà ông cần đều có trong từ điển,<br />
tâm niệm của ông là phải nắm bắt và hiểu được toàn bộ những chữ này.<br />
Ông đã làm một việc kỳ quặc là tìm những chữ “không thể làm được,<br />
không có khả năng” rồi đi. Thế là ông đã có một quyển từ điển không có<br />
chữ “không thể làm được, không có khả năng”. Sau này ông đem toàn<br />
bộ sự nghiệp của mình xây dựng trên tiền đề này.<br />
Đương nhiên, chúng tôi không khuyên bạn cắt bỏ chữ “không thể<br />
làm được, không có khả năng” trong cuốn từ điển của bạn, mà chỉ<br />
khuyên các bạn từ trong tâm trí của mình hãy loại bỏ tận gốc cái quan<br />
niệm này đi. Khi nói chuyện không nhắc đến nó, trong suy nghĩ, hãy trừ<br />
bỏ nó. Trong thái độ, hãy thủ tiêu nó đi. Vứt bỏ nó, không được tìm lý<br />
do cho nó, không tìm cớ cho nó, mãi mãi vứt bỏ quan niệm này và dòng<br />
chữ này đi, thay vào đó là “có thể làm được, có khả năng”.<br />
<br />
3<br />
<br />
Rất nhiều người trong chúng ta cho rằng mình không phải là người<br />
thất bại có kinh nghiệm mà là người thắng lợi không kinh nghiệm. Kỳ<br />
thực chúng ta cần phải lựa chọn giữa người thất bại có kinh nghiệm và<br />
người thắng lợi không kinh nghiệm. Chúng ta có thể trở thành người<br />
thắng lợi không kinh nghiệm để giành thắng lợi càng nhiều thì càng<br />
chuẩn bị được đầy đủ những yếu tố của người thắng lợi. Điều này không<br />
những thích hợp với một đội bóng, cá nhân, mà cũng rất thích hợp với<br />
bạn.<br />
Khi dốc sức lực để làm, cho dù kết quả như thế nào chúng ta, đều đã<br />
thắng. Bởi vì dốc toàn lực để làm vốn đã mang lại sự hài lòng cho mỗi cá<br />
nhân, khiến chúng ta đều trở thành người chiến thắng. Năm 1972, L.<br />
Ma-tin đã tham gia cuộc thi Ma-ra-tông lần đầu tổ chức tại Bốt-xtơn.<br />
Toàn bộ lộ trình chạy của cuộc thi này phải vượt qua 26 dặm đường,<br />
chạy trên sườn núi nhấp nhô. Theo Matin thì chỉ cần mọi người an toàn<br />
chạy về đích đều đáng được khen thưởng, vì đại bộ phận những vận<br />
động viên tham gia khi đó đều không tin họ có thể chiến thắng. Mỗi<br />
một người sau khi đã chạy hết lộ trình của mình đều xứng đáng là người<br />
chiến thắng. Bởi vì đó là sự đền đáp thực thụ khi hoàn thành tốt một<br />
việc. Đây mới là điều quan trọng nhất. Bạn đang cạnh tranh với chính<br />
mình, không có cái gì có thể làm bạn hài lòng hơn với sự cố gắng của<br />
chính mình, cũng chỉ lúc này bạn mới phát huy được năng lực tốt nhất.<br />
Cố gắng làm việc sẽ mang đến cho bạn thắng lợi vượt qua chính mình.<br />
<br />
2. Phải xem mình giống như một nhân vật lớn<br />
Mấu chốt để bạn giành được thành công là ở chỗ có biết suy nghĩ<br />
tích cực hay không? Suy nghĩ sẽ quyết định đến hành động của bạn.<br />
Hành động của bạn lại quyết định đến cách nhìn nhận của người khác<br />
đối với bạn. Nên nhớ, hãy thường xuyên tiếp sức, động viên chính mình.<br />
Bạn có để ý rằng, tại sao người bán hàng rất mực cung kính với<br />
khách hàng nào đó: “Dạ, thưa ngài, tôi có thể phục vụ ngài được<br />
không?”. Nhưng với khách hàng khác thì họ không thèm đếm xỉa đến;<br />
hay một người đàn ông sẵn sàng mở cửa cho một cô gái, nhưng lại<br />
không mở cửa hộ người khác; hoặc chúng ta tập trung chăm chú nghe<br />
người này nói chuyện, nhưng với người khác thì lại không thèm để tâm.<br />
Bạn nên chú ý một chút tới xung quanh, có nhiều người chỉ có thể<br />
nhận được cách nói: “Này! A!”, hoặc “Ô này! B!”, nhưng những người<br />
khác lại được đối xử rất lễ phép theo kiểu: “Dạ, thưa ông, thưa ngài …”.<br />
Quan sát nhiều thêm một chút, bạn sẽ phát hiện một số người có thể<br />
<br />
4<br />
<br />