intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

4 ngày cho em

Chia sẻ: Lang Thị May | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

52
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

** Lời nhắn: Mỗi ngày trôi qua đều chứa đựng rất nhiều, rất nhiều những sự kì diệu. Những điều bạn tưởng trừng như không thể xảy ra lại có thể xảy ra bất cứ lúc nào đối với bạn. Đừng bao giờ từ bỏ dù chỉ còn một hi vọng cuối cùng.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: 4 ngày cho em

  1. 4 ngày cho em ************************************************ Lời nhắn: Mỗi ngày trôi qua đều chứa đựng rất nhiều, rất nhiều những sự kì diệu. Những điều bạn tưởng trừng như không thể xảy ra lại có thể xảy ra bất cứ lúc nào đối với bạn. Đừng bao giờ từ bỏ dù chỉ còn một hi vọng cuối cùng. ************* 1 cuốn sổ dày, rất dày, được viết hơn một nữa rồi, đó là nhật ký của cậu ấy - đó là cảm nhận đầu tiên của nó.( nó là ai cứ đọc đi òi sẽ biết) Trang bìa: bìa cũng dày, và màu xanh nhạt, nổi bật là dòng chữ cách điệu được làm bằng những dây đăng ten màu hồn:" Nhật Ký Của Sự Kỳ Diệu". *********** Trang đầu tiên: "Trong cuộc sống này luôn luôn tồn tại những điều kỳ diệu. Cuộc đời ba cũng đã từng trải qua rất rất nhiều những điều kỳ diệu và đối với ba điều kì diệu nhất chính là có con trong cuộc đời. Hôm nay là sinh nhật lần thứ 5 của con trai ba, ba tặng con cuốn nhật ký này mong rằng con sẽ ghi lại tất cả những điều kỳ diệu xảy ra đối với con trong từng ngày trối đi. Chúc con trai ba mau trở thành một người đàn ông." *********** Bác ấy thật là một người cha tốt, tiếc là bác gái không còn, nếu không hắn sẽ hạnh phúc lắm - nó nghĩ: ********** Trang thứ 2: ngày 4/6/1996 Hôm nay là sinh nhật 5 tuổi của dũng. Ba tặng dũng một cuốn nhật ký. Linh tặng dũng một chiếc xe 3 bánh. Dũng thích chiếc xe hơn nhưng mà vì cuốn nhật kí là của ba tặng lên dũng cũng thích nó. Dũng cũng chả biết nhật kí là gì nên dũng sẽ dùng nó để ghi lại những gì vui vẻ của Dũng và Linh. Quý Linh nhất, Iu Linh nhất, hihi. Không biết như thế ba có giận không nhỉ. ************* .............. ************** Trang thứ XXX: ngày 4/6/2003 Hôm nay là sinh nhật 12 tuổi của tôi, đã từ rất lâu rồi ba tặng tôi quấn nhật kí này
  2. để tôi viết về những điều kì diệu mà tôi đã chải qua. Tôi đã cố gắng lắm mới kiên trì ghi được đến giờ, đó có lẽ cũng là một điều kì diệu. 8h sáng, mặc dù là chủ nhật Linh vẫn nhảy qua cửa sổ sang phòng tôi. Như thường lệ Linh đá cho tôi một cái, thế là tui phải bật dậy vì đau. Vừa nhăn nhó vửa ngáp ngủ tôi bước vô phòng vệ sinh. Cả ngày Linh dắt tôi đi chơi, vừa đi vừa nhảy vừa hát, đúng là hồn nhiên hết biết. Linh vui lắm vui hơn cả tôi ấy chứ - mặc du hôm nay là sinh nhật tôi. Linh nói mẹ tôi ngốc thật sao không đẻ tui sớm vài ngày có phải 2 đứa sinh cùng nhau không. Tôi cũng thấy thế nhưng cũng hơi giận vì Linh nói mẹ tôi ngốc. Mẹ không còn nữa nhưng ba nói thì mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất. Tôi cũng nghĩ như vậy. Chiều, Tôi, ba và Linh đi thăm mẹ. Nhà mẹ vẫn vậy sau bao nhiêu năm. Tôi đã ước trước mẹ nhân ngày sinh nhật này điều ước mà năm nào tôi cũng ước: Mẹ à, con ước được 1 lần gặp mẹ. Tối, nhà Linh qua nhà tôi ăn tiệc sn tôi. Ba má Linh thật đẹp đôi, chắc ngày trước ba má tôi cũng thế. Linh thì nhí nha nhí nhảnh quen rồi, vừa nhảy đã ôm chầm nấy tôi, rôi chúc mừng sn tôi. Mọi năm tôi thấy điều đó là bình thường, tôi với nó vừa sinh ra đã biết mặt nhau rồi mà, thân hơn cả cá với nước ấy chứ. Nhưng mà năm nay tôi bỗng thấy ngượng, mặt tôi lúc đó chăc đỏ như gấc ấy. Như mọi năm Linh ngủ lại với tôi, nó nói má nó bảo chỉ được ngủ nốt sn này thôi, từ nay không được ngủ chung với tôi nữa. Nó ngủ mất rồi còn đâu, vừa đòi xem NK của tôi xong mà giờ đã ngủ rồi. Hôm nay tôi mới thấy rằng Linh xinh thật. Nhìn đôi môi chúm chím trông thật xinh quá đi, cái mặt bầu bầu nữa chứ, cả đôi mắt to đùng lúc nào cũng long linh nhưng mà giờ thì hết rồi vì đang khò khò mà. Tự dưng khi ngắm nó tôi cảm thấy tim mình đau nhói vì đập nỗi nhịp, nhưng đó không phải là cơn bệnh của tôi. Giờ này không phải là giờ đau tim mà. Tại sao nhỉ thật khó hiểu quá đi. **************** Đồ ngốc ấy thích mình từ lúc ấy cơ à. Mình cũng vô tâm quá đi, hắn yêu mẹ nhất mà. Thế mà hắn chưa được nhìn mặt mẹ hắn 1 lần. Thấy tội quá đi. Giới thiệu nhân vật: Nhân vật tôi là Nguyễn Anh Dũng, là con trai của Nguyễn Anh Đức chủ một công ty xây dựng khá phát triến => gia đình khá giàu có. Là một người từ bé đã được coi là thần đồng: 3 tuổi biết đọc, biết viết, 5 tuổi biết tính toán và viết theo cảm xúc => được ba tặng cho cuốn nhật ký đó từ khi 5 tuổi. Yêu nhất là nhóc và mẹ, nhưng mẹ đã chết trong khi sinh ra hắn. Hắn và mẹ đều mắc bệnh tim (di truyền). Nhóc tên là Lê Diệu Linh, là bạn thân từ khi mới ra đời của hắn ( sinh trước hắn 3 ngày). Ba Linh là Lê Đình Toàn chủ một công ty bất động sản lớn => nhà giàu có. Nhóc rất xinh đẹp, hoạt bát, dễ thương, dễ gần, dậy sớm. Nhà của Nhóc và Hắn ở ngay cạnh nhau, phòng Nhóc và Hắn ngay cạnh nhau => nhóc thường nhảy sang nhà hắn qua ban công để gọi hắn dậy đi học.
  3. Lê Quốc Thịnh là bạn trai của Nhóc. Nguyễn Mai Lan và Đỗ Quỳnh Phương là bạn thân của Nhóc. ********************* Ngày 5/9/2006 Hôm nay là ngày tôi và Linh vào cấp 3. Vẫn như mọi khi tôi bị ăn một cái đạp và lồm cồm bò dậy. Đang mắt nhắm mắt mở bước ra khỏi phòng vệ sinh thì tôi suýt ngất khi nhìn thấy nhóc. Hôm nay nhóc mặc áo dài. Nó rất hợp với nhóc. Nhóc khá cao, dáng người mảnh mai, đôi chân dài, nói chung là rất xinh lại thêm mặc áo dài nữa chứ, làm tôi ngẩn ngơ đứng nhìn một lúc. Nhóc nhìn tôi chằm chằm rồi hỏi một câu ngây ngô tôi có bị làm sao không. Tôi làm sao á. Tôi bị nhóc hút hồn rồi chứ sao nữa. Lần đầu tiên tôi cảm thấy nhóc đã lớn thật rồi, cả tôi nữa hôm nay tôi cũng đã lớn hơn nhiều. Đến trường, vẫn như mọi khi chúng tôi đi giữa những ánh mắt. Hôm nay là ngày đâu tiên đã vậy những ngày sau chắc còn tệ hơn nữa. Trong những ánh mắt ấy có sự ngưỡng mộ, sự ganh tỵ, thậm chí cả sự si mê hay gì gì đó tôi cũng không biết hết được. Lớp mới có cả Lan và Phương, thế lên hôm nay nhóc vui lắm. 3 đứa chúng nó cứ cười suốt buổi mặc cho lũ con trai nhìn say đắm, lũ con gái nhìn ganh ghét. Tôi và nhóc làm quen được với một người bạn mới : Thịnh. Cậu ấy khá đẹp trai, ăn nói dễ nghe, cũng dễ thương luôn thể và hợp với tụi tôi ở chỗ không bao giờ quan tâm tới những ánh mắt đang nhìn mình. Nhóc cùng bàn với Thịnh, còn tôi ngồi bàn ngay trên. Ngồi đây thật tốt quá có thể quay xuống ngắm khuôn mặt rang rỡ của nhóc mỗi khi nhóc cười. Tôi cũng không hiểu sao tôi thích ngắm nhóc cười đến thế. Cũng có lần tôi nghĩ nếu mỗi sáng không có nhóc, tôi có dậy được không, mỗi ngày không được nhìn thấy nụ cười ngây ngô dễ thương ấy tôi có thể sống tiếp được không. Và rồi tim tôi lại nhói lên. Cái cảm giác kì lạ ấy vẫn cứ đến mỗi lần tôi nghĩ về nhóc. Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ biết đó là cảm giác gì còn giờ đây chỉ cần được ở bên cạnh nhóc, chỉ cần nhìn thấy nhóc mỗi ngày là tôi vui lắm rồi. ********************* Đến bao giờ mới hết ngốc đây. Mà ghét quá đi cơ, người ta lớn vậy mà còn gọi là nhóc. Nhóc cái đầu ông, nếu mà ông tỉnh lại thì chết ngay với tôi. Nó chỉ nghĩ được đến đó rồi bật khóc, khóc nức nở. Nếu hắn còn đó hắn chắc chắn sẽ đưa vai cho nó dựa, nấy khăn lau nước mắt cho nó, an ủi nó bằng cái giọng chầm chầm, vỗ nhẹ nhẹ vào vai nó. Nó nhớ cái cảm giác có hắn bên cạnh. Ngốc à, mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại với em đi. Rồi nó chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.
  4. ******************** Ngày 4/6/2007 My birthday. Ra thăm mộ mẹ, công việc mà năm nào tôi cũng làm vào ngày sn mình. Tôi 16 tuổi, mẹ tôi mất 16 năm. 16 năm với một điều ước mà tôi chắc chắn tôi sẽ không bao giờ thực hiện được: Nhìn thấy mẹ tôi một lần trong đời. Nhóc luôn ở cạnh tôi những lúc như thế này. Nhóc hồn nhiên kể chuyện cho mẹ tôi nghe về tôi. Kể chuyền cảm nắm hoặc là đó chỉ là cảm giác của riêng tôi. Bất chợt tôi nói với mẹ một điều, một điều tôi chưa từng nói với mẹ trước đây nhưng tôi nghĩ tôi sẽ nói với mẹ ngay bây giờ và trong tất cả những lần thăm mẹ sau: Mẹ à, Con yêu người con gái này, mẹ có thấy cô ấy tuyệt vời đến như thế nào không, mẹ có muốn cô ấy là con dâu mẹ không ? Phải . Tôi đang yêu nhóc, chính xác là giờ tôi mới biết là tôi đang yêu nhóc. Tôi yêu nhóc từ lâu lắm rồi , và yêu nhiều lắm. Giờ thi tôi đã hiểu tại sao mỗi lần nghĩ về nhóc tim tôi lại nhói đau, vì yêu nhóc đấy. Nhưng dù đau hơn nữa tôi vẫn muốn nghĩ về nhóc, muốn nhìn thấy nhóc cười hồn nhiên trong nắng, muốn cùng nhóc vui như tết vào ngày sn nhóc, rồi lại ngồi để lau những giọt nước mắt đau thương mỗi sáng hôm sau. Nhóc nhìn vui vẻ thế thôi chứ thực tình nhóc đau lòng lắm. Nhóc đau bao nhiêu tôi đau còn gấp mấy lần như thế. Mỗi năm nhóc chỉ khóc một lần, nhưng nỗi đau của nhóc thì sâu thẳm trong tim, nỗi đau ấy như đâm dằm vào trái tim tôi làm nó muốn vỡ tung ra. Tôi bất lực. Không! Tôi không thể mãi nhìn nhóc âm thầm đau như vậy được. Tôi sẽ tìm ra bà ấy. Nếu có thể tôi sẽ mang bà ấy về cho nhóc, nếu có thể........
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2